Vĩnh Sinh
Chương 1412: Chém liền hai người
- Cái gì?
Tô Tú Y nghe được lời của Phương Hàn, vốn còn một tia hy vọng, đang nổi lên rất nhiều âm mưu quỷ kế. Nhưng nghe câu nói vừa xong liền phá vỡ tất cả ảo tưởng của hắn.
Không ngờ muốn hắn làm một con chó, quỳ xuống đất mới bỏ qua cho hắn.
Đây là sự sỉ nhục không thể chịu đựng được!
Tô Tú Y là ai?! Hắn là chuyển thế của A Dục Ma Chủ, hiện tại cũng đã tu luyện tới cảnh giới Thiên Quân vô thượng, sẽ đạt tới tu vi tại thời điểm toàn thịnh năm đó. Phương Hàn không ngờ muốn bắt hắn làm một con chó, quỳ xuống mặt đất cầu xin tha thứ! Đây là điều sỉ nhục biết bao, hoàn toàn mất đi tôn nghiêm!
- Phương Hàn! Tên tiểu tạp chủng ngươi! Ta muốn uổng máu ngươi, hút tủy ngươi! Ta muốn trực tiếp ăn thịt ngươi!
Cả người Tô Tú Y thiếu chút nữa nhảy dựng lên, nếu không phải bị Phương Hàn áp chế gắt gao, chỉ sợ hắn đà lập tức thi triển thủ đoạn tuyệt sát kinh thiên động địa!
Đáng tiếc, tu vi hiện tại của hắn cũng là Thiên Quân nhưng lại thua kém Phương Hàn quá xa.
Trên mặt Phương Hàn hiện ra vẻ tươi cười lạnh lùng:
- Tô Tú Y, ngươi nếu không muốn làm chó thì ta cũng không cách nào tha cho ngươi được! Đi chết đi!
Trong khi nói chuyện, hắn chấn động toàn thân, một cỗ lực lượng trực tiếp thanh tẩy tiến nhập vào thân thể Tô Tú Y, khiến cho thân thể hắn lập tức bành trướng.
- Tòa cốt của Nguyên Thủy Ma Chủ căn bản không phải là thứ mà ngươi có thể sở hữu, lấy ra đây đi!
Phương Hàn chấn động, Tô Tú Y kêu thảm một tiếng, cả người nổ tung. Bên trong thân thể hắn bay ra một khúc xương màu trắng, bay về tay Phương Hàn, lóe ra ma ý của Nguyên Thủy Ma Chủ, thống ngự hết thảy Thần Ma, hiệu lệnh hết thảy tà ác, mầm mống tai họa!
- Tô Tú Y, ngoan ngoãn dung nhập vào thân thể ta, ý thức hoàn toàn trầm luân đi! Có lẽ có một ngày, ta đạt thành Vĩnh Sinh đại đạo sẽ phóng xuất ngươi, cho ngươi lần nữa sống lại, đời đời kiếp kiếp làm một con chó!
Bên trong toàn thân Phương Hàn hừng hực hỏa diễm, không ngừng thiêu đốt, khiến chay tinh khí Tô Tú Y bốc cháy mãnh liệt, biến thành thuốc bổ cho hắn, lại lần nữa dung nhập vào trong chí bảo Tam Thập Tam Thiên. Đoạt lấy hết Thiên Quân căn nguyên, hấp thu toàn bộ thần thông, thậm chí ngay cả ý niệm A Dục Ma Chủ thượng cổ, kinh nghiệm tu đạo đều bị Phương Hàn hoàn toàn hấp thu.
Tô Tú Y cứ như vậy hoàn toàn tử vong, biển thành bụi bặm, trở thành lịch sử.
Một tinh thể màu vàng Hoàng Tuyền Thiên Châu rơi vào tay Phương Hàn, trong đó lóe ra trí tuệ của Hoàng Tuyền Đại Đế. Những thứ quý báu nhất bên trong Hoàng Tuyền kho báu cũng vật quy nguyên chủ.
Vung tay lên, Hoàng Tuyền Thiên Châu dung nhập vào trong thân thể Phương Hàn, triệt để tiêu hóa Tô Tú Y. Từng đợt trí nhớ khổng lồ dung nhập vào trong trí nhớ khố.
- Khá thật! Tô Tú Y này biết vô số bảo tàng bí mật, thậm chí còn biết tung tích của Tam Sinh Thạch, nghe đồn là pháp bảo mạnh nhất của Nguyên Thủy Ma Chủ!
Phương Hàn chậm rãi hấp thu trí nhớ của Tô Tú Y, toàn thân đột nhiên chấn động! Tô Tú Y sở hữu trí nhớ của A Dục Ma Chủ, từng là thuộc hạ đắc lực nhất của Nguyên Thủy Ma Chủ, tương đương với Hoa Thiên Quân dưới trướng Tạo Hóa Tiên Vương.
Bên trong trí nhớ của Tô Tú Y không ngờ có tung tích của Tam Sinh Thạch. Nghe đồn Tam Sinh Thạch chính là một khối thần thạch mạnh nhất do Vĩnh Sinh Chi Môn phun ra, trên đó ẩn chứa lực lượng của "Tiền sinh", "Kim sinh" và "Lai sinh", phân tích vận mệnh, nắm giừ quá khứ, hiện tại và tương lai, hiệu lệnh tam sinh. Nó được Nguyên Thủy Ma Chủ luyện chế thành pháp bảo chấn thiên nhiếp địa, Tạo Hóa Thần Khí, thậm chí vượt qua chí bảo Tam Thập Tam Thiên và Tạo Hóa Thần Khí Đại Phủ.
Nghe đồn, Nguyên Thủy Ma Chủ chỉ cần khắc tên một người nào đó lên Tam Sinh Thạch thì sẽ hoàn toàn nắm chắc kiếp trước, kiếp này và kiếp sau của người đó, dù là Thiên Quân cũng không phải là ngoại lệ. Ngay cả Tiên Vương cũng bị ảnh hưởng.
Nguyên nhân chính là vậy mà năm đó Nguyên Thủy Ma Tôn thật sự quá mạnh mẽ, bị rất nhiều Tiên Vương vây công, cuối cùng vẫn lạc, Tam Sinh Thạch cũng không biết đã thất lạc nơi nào.
- Thứ tốt, thứ tốt! Chờ ta xong việc phải dựa theo trí nhớ này đi tìm kiểm Tam Sinh Thạch. Chỉ cần chiếm được pháp bảo này thì thượng thiên hạ địa cũng không có ai là đối thủ của ta. Thậm chí có thể trợ giúp ta lĩnh ngộ Đại Mệnh Vận Thuật cuối cùng!
Phương Hàn như mở cờ trong bụng.
Hắn lại dựa trên trí nhớ của Tô Tú Y để suy tính cặn kẽ.
Cùng lúc đó, hắn lại đưa ánh mắt nhìn về phía Mạnh Thiểu Bạch.
Sát khí trên người Mạnh Thiếu Bạch sôi trào, không ngừng chặt chém xiềng xích Bát Bộ Phù Đồ, phong độ phiêu nhiên. Dù hắn bị nhốt bên trong nhưng cũng muốn giết Phương Hàn chứng đạo, vĩnh viễn không thòa hiệp!
- Phương Hàn, ngươi muốn giết cứ giết! cần gì phải nhiều lời! Đừng mơ tưởng Mạnh Thiếu Bạch ta thỏa hiệp! Ta thừa kế sát lục đạo, chém hết thiên hạ vạn vật, cũng không sợ giết chóc của ngươi, sát nhân giả, hằng sát chi!
Mạnh Thiếu Bạch ở một khắc này dường như hiểu ra đạo lý gì đó:
- Chỉ cần ta không chết, một ngày nào đó sẽ lần nữa từ bên trong giết chóc đản sinh!
- Thật không?
Hai tay Phương Hàn đột nhiên điểm ra, đánh ra đạo thuật mãnh liệt. Lực lượng mênh mông tiến vào trong cơ thể Mạnh Thiếu Bạch.
Toàn thân Mạnh Thiếu Bạch cứng ngắc, dường như bị Phương Hàn khống chế được.
Phù phù!
Hắn không tự chủ được, bị lực lượng mạnh mẽ của Phương Hàn buộc phải quỳ gối xuống, gắt gao phủ phục dưới mặt đất! Hắn liền phát ra những tiếng gầm gừ khuất phục!
- Ngươi cho là lĩnh ngộ được bản chất của giết chóc là không có gì phải kiêng nể sao, không sợ chết sao?! Ta buộc ngươi phải làm một con chó của ta! Hiện tại học tiếng chó sủa đi!
Thanh âm Phương Hàn ác nghiệt, rồi lại sỉ nhục. Hắn muốn triệt để xóa sạch sự tự tin của Mạnh Thiếu Bạch!
Một cỗ lực lượng mênh mông hoàn toàn áp bách tâm linh Mạnh Thiểu Bạch. Phủ phục dưới chân Phương Hàn, Mạnh Thiếu Bạch vô cùng khuất nhục, không ngờ lè lưỡi ra, gâu một tiếng thật to. Hắn bị pháp lực vô thượng của Phương Hàn áp bách, phải thốt ra một tiếng chó sùa.
-Ghhh...
Ưng Tiên Thiên thấy một màn này toàn thân run rẩy. Hắn vô cùng sợ hãi, sợ hãi tới cực điểm. Hắn sợ rằng Phương Hàn cũng sẽ đối xử với hắn như vậy!
Mà Mạnh Thiểu Bạch bị sỉ nhục tới cực điểm. Khi Phương Hàn hơi buông lòng pháp lực phong tỏa, hai mắt hắn giận dừ tới độ hốc mắt nứt ra, tràn ra máu tươi. Thần trí hắn cũng bị sự giận dừ làm cho tán loạn.
- Phương Hàn! Ta muốn tàn sát ngươi, ta muốn diệt sạch tất cả những kẻ bên cạnh ngươi...
Mạnh Thiểu Bạch bị Phương Hàn bức bách phải quỳ mọp xuống đất, còn sủa lên như chó. Đây là sự nhục nhã vô cùng, hơn nữa, tâm linh hắn dưới áp bách này cũng như hỏng mất.
Ầm!
Phương Hàn cũng không cho Mạnh Thiếu Bạch nói thêm điều gì, vung trảo lên chụp về phía đầu hắn. Dưới một trảo này, tinh khí, trí tuệ, thần thông, pháp thuật, Thiên Quân căn nguyên cũng bị hắn rút ra, dung nhập vào trong thân thể! Cuối cùng hắn rút ra một chữ "Lục".
Khi linh hồn của Mạnh Thiểu Bạch bị Phương Hàn rút ra liền lập tức triệt để tiêu tan. Một kẻ địch nhân đối nghịc với Phương Hàn trên thế tục cứ như vậy hôi phi yên diệt.
Cuối cùng chỉ còn lại một người Ưng Tiên Thiên.
Toàn thân Ưng Tiên Thiên lúc này đều là thánh quang màu trắng, thân thể bên trong cũng có thể thấy được có kết cấu như tinh thể thần quốc của Phương Hàn. Toàn thân hắn do những phù văn thần thánh màu trắng ngã cấu thành. Mỗi một phù văn đều tự thành thế giới, cấu thành pháp tắc chắc chắn.
Thân thể như vậy gần như bất tử.
Trong cơ thể Ưng Tiên Thiên còn có một cỗ lực lượng khổng lồ còn chưa tiêu hóa. Đó là thân thể do Chúa tể Thánh Đường viễn cổ lưu lại, dung nhập vào thân thể hắn nhưng chưa hoàn toàn bị luyện hóa.
_
Tuy nhiên, kẻ chuyển thế của Chúa tể Thánh Đường này trên thế lục là đệ nhất nhân của Ma Môn, Tiên Thiên Đại Đế, bị Phương Hàn vây khốn trong này lại không thể động đậy được!
Năm đó, tiếng tăm Tiên Thiên Đại Để của Ưng Tiên Thiên lừng lẫy, nháy mắt có thể hủy diệt vô số quốc gia bát hoang. Mà Phương Hàn lúc đó chỉ là một con kiến nho nhỏ, là tiểu nô tài được nuôi dường trong Phương gia.
Mà hiện tại, sinh tử của hắn đều nằm trong tay Phương Hàn. Nhân sinh thật sự không thể tiên lượng!
- Phương Hàn, ngươi muốn thế nào mới buông tha cho ta?
Ưng Tiên Thiên thấy thảm trạng của Tô Tú Y và Mạnh Thiếu Bạch, thân thể lạnh run. sợ Phương Hàn cũng biến hắn thành chó, nhưng cũng tạm thời chưa giết hắn mà biến thành chó trước mặt nhiều người khác.
Hắn biết Kỷ Nguyên Môn của Phương Hàn hiện tại thu lưu năm đại Ma Tông trong thế tục đại thế giới Huyền Hoàng. Có một ít Đại Đế Ma Môn hiện tại cũng tu luyện nơi đó. Nếu biến hắn thành chó để mọi người trong Kỷ Nguyên Môn xem thỉ hắn không thể tường tượng được sẽ nhục nhã như thế nào! Hắn cam nguyện tử vong cũng không muốn bị sỉ nhục như vậy!
- Buông tha cho ngươi? Ngươi muốn phục tùng ta sao?
Phương Hàn ung dung hỏi.
- Ngươi và ta cũng không có cừu hận gì. Tuy nhiên năm đó ở trong kho báu Bàn Võ Tiên Tôn, cũng có chút qua lại, phải chịu đựng nhân quả! Hơn nữa, ngươi và Phong Bạch Vũ có cừu oán, ta không thể thu lưu ngươi được! Ngoài ra, không phải đồng sinh cộng tử với ta, dù là cùng từ trong thế tục đi lên nhưng ta không tin bất cứ ai! Ngươi xem xem, đám người Chúa tể hỏa giới ta thu cũng chỉ xoay người cái là phản bội. Ta không tin được Ưng Tiên Thiên ngươi, chỉ có thể giết chết, dung nhập vào trong thân thể, gia tăng pháp lực cho mình. Hơn nữa, ngươi đà kế thừa thân thể Chúa tể Thánh Đường, đối với ta cũng vô cùng có ích khi dung hợp Thánh Đường viễn cổ.
- Nói như vậy, ta hẳn phải chết sao?!
Trên mặt Ưng Tiên Thiên hiện lên thần sắc bi phẫn!
- Trên thế tục, ta là một thiên tài, từ khi còn nhô đà đầu nhập Ma Môn, như một ngôi sao sáng, không ai là đối thủ của ta. Rồi phi thăng lên Thiên giới, ta cũng cố gắng tu luyện, giờ đà đạt tới Thiên Quân. Tuy nhiên, ngươi cũng đừng đắc ý, ta còn một đứa con. Hiện tại ta chết, con ta sẽ tìm ngươi báo thù!
- Con của ngươi? Ma Suất ứng Thiên Tình sao?
Phương Hàn nói:
- Hắn chiếm được kế thừa một lào già bảo thủ, hiện tại lại được thu làm đệ tử, không biết là của ta! Tuy nhiên, lão già bảo thủ sau lưng hắn cũng bị ta giết, con ngươi nếu tới báo thù thì cũng chỉ có một con đường chết mà thôi!
- Ha ha ha... Ngươi có biết lào già bảo thủ kia là ai không?!
Ưng Tiên Thiên cười nói:
- Ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ!
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
Tô Tú Y nghe được lời của Phương Hàn, vốn còn một tia hy vọng, đang nổi lên rất nhiều âm mưu quỷ kế. Nhưng nghe câu nói vừa xong liền phá vỡ tất cả ảo tưởng của hắn.
Không ngờ muốn hắn làm một con chó, quỳ xuống đất mới bỏ qua cho hắn.
Đây là sự sỉ nhục không thể chịu đựng được!
Tô Tú Y là ai?! Hắn là chuyển thế của A Dục Ma Chủ, hiện tại cũng đã tu luyện tới cảnh giới Thiên Quân vô thượng, sẽ đạt tới tu vi tại thời điểm toàn thịnh năm đó. Phương Hàn không ngờ muốn bắt hắn làm một con chó, quỳ xuống mặt đất cầu xin tha thứ! Đây là điều sỉ nhục biết bao, hoàn toàn mất đi tôn nghiêm!
- Phương Hàn! Tên tiểu tạp chủng ngươi! Ta muốn uổng máu ngươi, hút tủy ngươi! Ta muốn trực tiếp ăn thịt ngươi!
Cả người Tô Tú Y thiếu chút nữa nhảy dựng lên, nếu không phải bị Phương Hàn áp chế gắt gao, chỉ sợ hắn đà lập tức thi triển thủ đoạn tuyệt sát kinh thiên động địa!
Đáng tiếc, tu vi hiện tại của hắn cũng là Thiên Quân nhưng lại thua kém Phương Hàn quá xa.
Trên mặt Phương Hàn hiện ra vẻ tươi cười lạnh lùng:
- Tô Tú Y, ngươi nếu không muốn làm chó thì ta cũng không cách nào tha cho ngươi được! Đi chết đi!
Trong khi nói chuyện, hắn chấn động toàn thân, một cỗ lực lượng trực tiếp thanh tẩy tiến nhập vào thân thể Tô Tú Y, khiến cho thân thể hắn lập tức bành trướng.
- Tòa cốt của Nguyên Thủy Ma Chủ căn bản không phải là thứ mà ngươi có thể sở hữu, lấy ra đây đi!
Phương Hàn chấn động, Tô Tú Y kêu thảm một tiếng, cả người nổ tung. Bên trong thân thể hắn bay ra một khúc xương màu trắng, bay về tay Phương Hàn, lóe ra ma ý của Nguyên Thủy Ma Chủ, thống ngự hết thảy Thần Ma, hiệu lệnh hết thảy tà ác, mầm mống tai họa!
- Tô Tú Y, ngoan ngoãn dung nhập vào thân thể ta, ý thức hoàn toàn trầm luân đi! Có lẽ có một ngày, ta đạt thành Vĩnh Sinh đại đạo sẽ phóng xuất ngươi, cho ngươi lần nữa sống lại, đời đời kiếp kiếp làm một con chó!
Bên trong toàn thân Phương Hàn hừng hực hỏa diễm, không ngừng thiêu đốt, khiến chay tinh khí Tô Tú Y bốc cháy mãnh liệt, biến thành thuốc bổ cho hắn, lại lần nữa dung nhập vào trong chí bảo Tam Thập Tam Thiên. Đoạt lấy hết Thiên Quân căn nguyên, hấp thu toàn bộ thần thông, thậm chí ngay cả ý niệm A Dục Ma Chủ thượng cổ, kinh nghiệm tu đạo đều bị Phương Hàn hoàn toàn hấp thu.
Tô Tú Y cứ như vậy hoàn toàn tử vong, biển thành bụi bặm, trở thành lịch sử.
Một tinh thể màu vàng Hoàng Tuyền Thiên Châu rơi vào tay Phương Hàn, trong đó lóe ra trí tuệ của Hoàng Tuyền Đại Đế. Những thứ quý báu nhất bên trong Hoàng Tuyền kho báu cũng vật quy nguyên chủ.
Vung tay lên, Hoàng Tuyền Thiên Châu dung nhập vào trong thân thể Phương Hàn, triệt để tiêu hóa Tô Tú Y. Từng đợt trí nhớ khổng lồ dung nhập vào trong trí nhớ khố.
- Khá thật! Tô Tú Y này biết vô số bảo tàng bí mật, thậm chí còn biết tung tích của Tam Sinh Thạch, nghe đồn là pháp bảo mạnh nhất của Nguyên Thủy Ma Chủ!
Phương Hàn chậm rãi hấp thu trí nhớ của Tô Tú Y, toàn thân đột nhiên chấn động! Tô Tú Y sở hữu trí nhớ của A Dục Ma Chủ, từng là thuộc hạ đắc lực nhất của Nguyên Thủy Ma Chủ, tương đương với Hoa Thiên Quân dưới trướng Tạo Hóa Tiên Vương.
Bên trong trí nhớ của Tô Tú Y không ngờ có tung tích của Tam Sinh Thạch. Nghe đồn Tam Sinh Thạch chính là một khối thần thạch mạnh nhất do Vĩnh Sinh Chi Môn phun ra, trên đó ẩn chứa lực lượng của "Tiền sinh", "Kim sinh" và "Lai sinh", phân tích vận mệnh, nắm giừ quá khứ, hiện tại và tương lai, hiệu lệnh tam sinh. Nó được Nguyên Thủy Ma Chủ luyện chế thành pháp bảo chấn thiên nhiếp địa, Tạo Hóa Thần Khí, thậm chí vượt qua chí bảo Tam Thập Tam Thiên và Tạo Hóa Thần Khí Đại Phủ.
Nghe đồn, Nguyên Thủy Ma Chủ chỉ cần khắc tên một người nào đó lên Tam Sinh Thạch thì sẽ hoàn toàn nắm chắc kiếp trước, kiếp này và kiếp sau của người đó, dù là Thiên Quân cũng không phải là ngoại lệ. Ngay cả Tiên Vương cũng bị ảnh hưởng.
Nguyên nhân chính là vậy mà năm đó Nguyên Thủy Ma Tôn thật sự quá mạnh mẽ, bị rất nhiều Tiên Vương vây công, cuối cùng vẫn lạc, Tam Sinh Thạch cũng không biết đã thất lạc nơi nào.
- Thứ tốt, thứ tốt! Chờ ta xong việc phải dựa theo trí nhớ này đi tìm kiểm Tam Sinh Thạch. Chỉ cần chiếm được pháp bảo này thì thượng thiên hạ địa cũng không có ai là đối thủ của ta. Thậm chí có thể trợ giúp ta lĩnh ngộ Đại Mệnh Vận Thuật cuối cùng!
Phương Hàn như mở cờ trong bụng.
Hắn lại dựa trên trí nhớ của Tô Tú Y để suy tính cặn kẽ.
Cùng lúc đó, hắn lại đưa ánh mắt nhìn về phía Mạnh Thiểu Bạch.
Sát khí trên người Mạnh Thiếu Bạch sôi trào, không ngừng chặt chém xiềng xích Bát Bộ Phù Đồ, phong độ phiêu nhiên. Dù hắn bị nhốt bên trong nhưng cũng muốn giết Phương Hàn chứng đạo, vĩnh viễn không thòa hiệp!
- Phương Hàn, ngươi muốn giết cứ giết! cần gì phải nhiều lời! Đừng mơ tưởng Mạnh Thiếu Bạch ta thỏa hiệp! Ta thừa kế sát lục đạo, chém hết thiên hạ vạn vật, cũng không sợ giết chóc của ngươi, sát nhân giả, hằng sát chi!
Mạnh Thiếu Bạch ở một khắc này dường như hiểu ra đạo lý gì đó:
- Chỉ cần ta không chết, một ngày nào đó sẽ lần nữa từ bên trong giết chóc đản sinh!
- Thật không?
Hai tay Phương Hàn đột nhiên điểm ra, đánh ra đạo thuật mãnh liệt. Lực lượng mênh mông tiến vào trong cơ thể Mạnh Thiếu Bạch.
Toàn thân Mạnh Thiếu Bạch cứng ngắc, dường như bị Phương Hàn khống chế được.
Phù phù!
Hắn không tự chủ được, bị lực lượng mạnh mẽ của Phương Hàn buộc phải quỳ gối xuống, gắt gao phủ phục dưới mặt đất! Hắn liền phát ra những tiếng gầm gừ khuất phục!
- Ngươi cho là lĩnh ngộ được bản chất của giết chóc là không có gì phải kiêng nể sao, không sợ chết sao?! Ta buộc ngươi phải làm một con chó của ta! Hiện tại học tiếng chó sủa đi!
Thanh âm Phương Hàn ác nghiệt, rồi lại sỉ nhục. Hắn muốn triệt để xóa sạch sự tự tin của Mạnh Thiếu Bạch!
Một cỗ lực lượng mênh mông hoàn toàn áp bách tâm linh Mạnh Thiểu Bạch. Phủ phục dưới chân Phương Hàn, Mạnh Thiếu Bạch vô cùng khuất nhục, không ngờ lè lưỡi ra, gâu một tiếng thật to. Hắn bị pháp lực vô thượng của Phương Hàn áp bách, phải thốt ra một tiếng chó sùa.
-Ghhh...
Ưng Tiên Thiên thấy một màn này toàn thân run rẩy. Hắn vô cùng sợ hãi, sợ hãi tới cực điểm. Hắn sợ rằng Phương Hàn cũng sẽ đối xử với hắn như vậy!
Mà Mạnh Thiểu Bạch bị sỉ nhục tới cực điểm. Khi Phương Hàn hơi buông lòng pháp lực phong tỏa, hai mắt hắn giận dừ tới độ hốc mắt nứt ra, tràn ra máu tươi. Thần trí hắn cũng bị sự giận dừ làm cho tán loạn.
- Phương Hàn! Ta muốn tàn sát ngươi, ta muốn diệt sạch tất cả những kẻ bên cạnh ngươi...
Mạnh Thiểu Bạch bị Phương Hàn bức bách phải quỳ mọp xuống đất, còn sủa lên như chó. Đây là sự nhục nhã vô cùng, hơn nữa, tâm linh hắn dưới áp bách này cũng như hỏng mất.
Ầm!
Phương Hàn cũng không cho Mạnh Thiếu Bạch nói thêm điều gì, vung trảo lên chụp về phía đầu hắn. Dưới một trảo này, tinh khí, trí tuệ, thần thông, pháp thuật, Thiên Quân căn nguyên cũng bị hắn rút ra, dung nhập vào trong thân thể! Cuối cùng hắn rút ra một chữ "Lục".
Khi linh hồn của Mạnh Thiểu Bạch bị Phương Hàn rút ra liền lập tức triệt để tiêu tan. Một kẻ địch nhân đối nghịc với Phương Hàn trên thế tục cứ như vậy hôi phi yên diệt.
Cuối cùng chỉ còn lại một người Ưng Tiên Thiên.
Toàn thân Ưng Tiên Thiên lúc này đều là thánh quang màu trắng, thân thể bên trong cũng có thể thấy được có kết cấu như tinh thể thần quốc của Phương Hàn. Toàn thân hắn do những phù văn thần thánh màu trắng ngã cấu thành. Mỗi một phù văn đều tự thành thế giới, cấu thành pháp tắc chắc chắn.
Thân thể như vậy gần như bất tử.
Trong cơ thể Ưng Tiên Thiên còn có một cỗ lực lượng khổng lồ còn chưa tiêu hóa. Đó là thân thể do Chúa tể Thánh Đường viễn cổ lưu lại, dung nhập vào thân thể hắn nhưng chưa hoàn toàn bị luyện hóa.
_
Tuy nhiên, kẻ chuyển thế của Chúa tể Thánh Đường này trên thế lục là đệ nhất nhân của Ma Môn, Tiên Thiên Đại Đế, bị Phương Hàn vây khốn trong này lại không thể động đậy được!
Năm đó, tiếng tăm Tiên Thiên Đại Để của Ưng Tiên Thiên lừng lẫy, nháy mắt có thể hủy diệt vô số quốc gia bát hoang. Mà Phương Hàn lúc đó chỉ là một con kiến nho nhỏ, là tiểu nô tài được nuôi dường trong Phương gia.
Mà hiện tại, sinh tử của hắn đều nằm trong tay Phương Hàn. Nhân sinh thật sự không thể tiên lượng!
- Phương Hàn, ngươi muốn thế nào mới buông tha cho ta?
Ưng Tiên Thiên thấy thảm trạng của Tô Tú Y và Mạnh Thiếu Bạch, thân thể lạnh run. sợ Phương Hàn cũng biến hắn thành chó, nhưng cũng tạm thời chưa giết hắn mà biến thành chó trước mặt nhiều người khác.
Hắn biết Kỷ Nguyên Môn của Phương Hàn hiện tại thu lưu năm đại Ma Tông trong thế tục đại thế giới Huyền Hoàng. Có một ít Đại Đế Ma Môn hiện tại cũng tu luyện nơi đó. Nếu biến hắn thành chó để mọi người trong Kỷ Nguyên Môn xem thỉ hắn không thể tường tượng được sẽ nhục nhã như thế nào! Hắn cam nguyện tử vong cũng không muốn bị sỉ nhục như vậy!
- Buông tha cho ngươi? Ngươi muốn phục tùng ta sao?
Phương Hàn ung dung hỏi.
- Ngươi và ta cũng không có cừu hận gì. Tuy nhiên năm đó ở trong kho báu Bàn Võ Tiên Tôn, cũng có chút qua lại, phải chịu đựng nhân quả! Hơn nữa, ngươi và Phong Bạch Vũ có cừu oán, ta không thể thu lưu ngươi được! Ngoài ra, không phải đồng sinh cộng tử với ta, dù là cùng từ trong thế tục đi lên nhưng ta không tin bất cứ ai! Ngươi xem xem, đám người Chúa tể hỏa giới ta thu cũng chỉ xoay người cái là phản bội. Ta không tin được Ưng Tiên Thiên ngươi, chỉ có thể giết chết, dung nhập vào trong thân thể, gia tăng pháp lực cho mình. Hơn nữa, ngươi đà kế thừa thân thể Chúa tể Thánh Đường, đối với ta cũng vô cùng có ích khi dung hợp Thánh Đường viễn cổ.
- Nói như vậy, ta hẳn phải chết sao?!
Trên mặt Ưng Tiên Thiên hiện lên thần sắc bi phẫn!
- Trên thế tục, ta là một thiên tài, từ khi còn nhô đà đầu nhập Ma Môn, như một ngôi sao sáng, không ai là đối thủ của ta. Rồi phi thăng lên Thiên giới, ta cũng cố gắng tu luyện, giờ đà đạt tới Thiên Quân. Tuy nhiên, ngươi cũng đừng đắc ý, ta còn một đứa con. Hiện tại ta chết, con ta sẽ tìm ngươi báo thù!
- Con của ngươi? Ma Suất ứng Thiên Tình sao?
Phương Hàn nói:
- Hắn chiếm được kế thừa một lào già bảo thủ, hiện tại lại được thu làm đệ tử, không biết là của ta! Tuy nhiên, lão già bảo thủ sau lưng hắn cũng bị ta giết, con ngươi nếu tới báo thù thì cũng chỉ có một con đường chết mà thôi!
- Ha ha ha... Ngươi có biết lào già bảo thủ kia là ai không?!
Ưng Tiên Thiên cười nói:
- Ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ!
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ