Vị Thiếu Gia Khó Chiều
Chương 114: Bất ngờ
Phong An Huy xoay người úp mặt vào trong góc thang máy, da đầu tê dại ánh mắt hơi nhìn xuống dưới thấy phần đó hơi phồng lên.Anh không khỏi nuốt nước bọt cố gắng kìm nén bản thân nhất mức có thể tránh ảnh hưởng đến Uyển Ngưng
Uyển Ngưng lập tức hiểu ra Phong An Huy đã bị ai bỏ thuốc rồi liền vội vàng đưa anh ra ngoài nhưng Phong An Huy từ chối bảo cô đi nhanh đến sảnh đặt phòng cho anh
Ở sảnh lúc này cũng không quá đông người, Uyển Ngưng muốn dìu anh đi nhưng Phong An Huy nhất quyết muốn tránh xa cô
Uyển Ngưng hết cách chỉ có thể nhanh chóng đi đến đăng kí một phòng tổng thống cho anh.Nhân viên nhìn hai người một cái sau đó nhanh chóng đăng kí cho hai người một phòng
Phòng của hai người ở trên tầng 15, may không có ai nên Phong An Huy đã tách ra đứng một góc trong thang máy.Lần đầu tiên cô gặp trường hợp như này nên không biết giải quyết sao nữa, Phong An Huy lại nhất quyết không muốn cô đến gần chỉ cần cô đến gần là anh tự kéo khoảng cách ra
Anh đứng dựa vào thang máy không nhịn được mà ấn vào số 15 thêm vài lần muốn nhanh chóng đi lên phòng.Trong người càng ngày càng cảm thấy khó chịu, Phong An Huy không kìm được mà liếc nhìn Uyển Ngưng nhìn xuống chiếc cổ trắng dịch xuống một tí...bốp
Trong thang máy đột nhiên vang lên một tiếng tát, Uyển Ngưng giật mình quay sang nhìn anh, vừa rồi anh đã tự tát một cái thật mạnh vào mặt mình như muốn cảnh cáo bản thân phải thật tỉnh táo!!!
Cửa phòng vừa mở, Phong An Huy lao vào bên trong đi nhanh vào trong phòng tắm không thèm cởi đồ trực tiếp mặc như vậy đi vào trong nước lạnh Uyển Ngưng vô cùng lo lắng liền đi đến cửa phòng xem tình hình của anh như thế nào chỉ thấy Phong An Huy đứng yên một chỗ không động đậy để mặc cho làn nước lạnh dội vào người
Cô quay người đi ra phòng khách muốn gọi điện thoại để kêu bác sĩ đến theo như lời của anh nói nhưng xui rủi thế nào mà điện thoại của cô lại sập nguồn mở mãi không lên
Tình huống cấp bách, Uyển Ngưng liền nói với Phong An Huy một tiếng rồi chạy xuống bên dưới gọi nhờ điện thoại của lễ tân
Uyển Ngưng vừa đến sảnh thì có một cô gái cũng đi vào trong thang máy trong giây phút đó hai người con gái lướt qua nhau, thấy cô đi ra người phụ nữ kia liền bấm tầng 15 rồi nở một nụ cười
Lúc cô đi ra ngoài đã ngửi thấy mùi nước hoa y hệt của mình nên không khỏi quay người lại nhìn thấy cô ta nở nụ cười nhìn mình, Uyển Ngưng không khỏi nổi da gà nhanh chóng đi đến quầy lễ tân gọi điện về cho chú Phong
Phong An Huy cởi áo khoác rồi tháo cà vạt ném xuống đất, hai tay anh chống lên tường cúi xuống nhìn xuống gạch lát nền dưới chân.Trong đầu liền nghĩ đến đôi môi đỏ mọng của cô, anh không kìm được đấm mạnh lên tường: " chết tiệt...
Nếu để hắn tra ra tên nào làm ra cái chuyện này nhất định hắn sẽ khiến người đó sống không bằng chết...Phong An Huy không kìm được chửi thề một câu cố gắng kìm nén bản thân mình nhất mức có thể trong đầu anh thầm nhẩm không nghĩ đến cô nữa nhưng càng nhẩm trong đầu lại hiện ra những hình ảnh không đúng đắn
Cửa phòng tắm vốn dĩ không đóng, anh đang đứng dưới làn nước lạnh tự dưng có một bóng người nhỏ nhắn lao đến ôm anh từ phía sau
Ngực áp lên lưng của Phong An Huy, một bàn tay bắt đầu sờ soạng trên lưng anh tay còn lại sờ lên cánh tay vuốt ve không ngừng khơi dậy dục vọng nguyên thủy nhất của Phong An Huy...Ngửi thấy mùi thơm dịu nhẹ loại hương nước hoa quen thuộc mà Uyển Ngưng hay dùng, anh không kìm được muốn quay người lại hận không thể đem cô đè dưới thân vì dám trêu chọc anh
Đột nhiên cơ thể anh căng cứng, cảm nhận được có điều gì sai ở đây Phong An Huy lập tức quay người lại đẩy người đang ôm mình ra sau lùi ra vài bước
Người kia lùi ra phía sau vài bước lưng vô thức đập vào tường không ngừng kêu tên anh rồi ngồi phịch xuống đất.Phong An Huy tái mặt lại nhìn người con gái ướt đẫm đang ngồi dưới sàn, cô nhìn anh với ánh mắt ướt đẫm cả mặt đỏ bừng lên nhìn chằm chằm vào thân dưới sau đó bò đến không ngừng cầu xin: " A...An Huy! Mau...c..cho em với !! "
Từ tái mặt đổi sang tức giận, Phong An Huy trực tiếp dùng chân đạp vào vai cô ta ghì chặt cô ta vào tường không cho cô ta có cơ hội tiến gần đến chỗ mình.