Vân Nê - Thanh Đăng
Chương 36
Trong ổ chăn anh ấm nóng như cái bếp nhỏ. Mà Trần Kiều lại có bệnh lạnh tay chân, mùa đông thường phải đắp hai lớp chăn, bật chăn điện đến tận nửa đêm mới ngủ được. Từ khi được Lý Tồn Căn ôm ngủ, cô đã không còn thấy lạnh nữa. Cả người anh ấm nóng, bao lấy cô từ phía sau, để cô vùi đôi chân lạnh băng vào bụng mình, cam tâm tình nguyện sưởi ấm cho cô.
Đến mức khi anh đi làm lại cô cũng không quen, ngủ tới giữa đêm thì hai chân cô lạnh lẽo đến giật mình. Hiếm có dịp trở về, tất nhiên anh rất muốn quấn quýt triền miên với cô. Những chuyện khác, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc, anh sẽ thuận theo cô tất, cố gắng khiến cô vui vẻ thoải mái nhất, duy chỉ có chuyện này, cô càng từ chối thì anh càng mạnh bạo.
Trần Kiều khẽ cau mày dịch người sang bên cạnh, cuối cùng bị anh tóm eo kéo về. Bàn tay ấm áp từ vạt áo linh hoạt luồn vào trong, nắm lấy chiếc bánh bao mềm mại trước ngực cô, mạnh mẽ xoa nắn hai cái.
Trần Kiều đau đớn hít vào một tiếng, nước mắt cũng sắp trào ra ngoài. Gần đây không biết đã xảy ra chuyện gì mà ngực cô to lên không ít, đã thế còn càng thêm mẫn cảm, thường có cảm giác căng đau nữa. Anh nắm lấy bầu ngực mềm mại căng mọng như sắp tràn ra từ kẽ tay. Anh lật người cô, vừa mới cởi nút buộc đã gấp không chờ nổi, lập tức vùi mặt xuống liếm mút. Sau đó mơn trớn môi cô, thì thầm nói: “Lại lớn hơn rồi… mềm mại thật.”
Trần Kiều bất lực khoát tay lên vai anh, biết không thể đẩy anh ra bèn ngoảnh mặt đi, giọng điệu mơ hồ có chút thiếu kiên nhẫn: “Anh nhanh lên một chút.”
Lý Tồn Căn dừng động tác.
Từ trước đến nay Trần Kiều đều không đam mê với loại chuyện này, vì lúc bắt đầu anh đã tinh lực dồi dào cuồng loạn công thành chiếm đất rồi, hại cô khổ không thể tả, chẳng cảm nhận được chút thú lạc nào. Sau này anh còn học thêm nhiều kỹ xảo rồi thực hành khiến cô sung sướng lên đỉnh, tuy nhiên Trần Kiều vẫn không thể vượt qua trở ngại tâm lý, ngược lại càng thêm chán ghét thân mật với anh hơn. Những lúc làm tình với anh trong lòng cô vẫn luôn giãy dụa, nhưng lại không khống chế nổi cơ thể.
Lý Tồn Căn cảm thấy sa sút khó chịu, anh vùi mặt hôn lên vành tai cô, nghĩ thầm A Kiều từ trước đến nay chưa từng để ý đến anh, cũng chưa từng nhỏ nhẹ lấy lòng anh bao giờ, A Kiều cứ như vậy, sau này ra ngoài sao có thể cam tâm tình nguyện ở bên cạnh anh được, sợ rằng cô sẽ vắt óc nghĩ cách trốn đi mất.
Anh trầm mặc, khủng hoảng trong lòng ngưng tụ thành dòng khí cuồng nhiệt, càng bị đè nén càng thêm dịu dàng hôn khắp cơ thể cô.
Trần Kiều không chịu được màn dạo đầu dài dòng và rực lửa như vậy. Ngón tay thô ráp của anh vân vê một đường trên cơ thể cô rồi đi xuống dưới, khiến cô ngứa ngáy không thôi. Thịt mềm ngoài miệng huyệt không chịu được kích thích nóng bỏng bèn phun ra một luồng mật dịch sền sệt.
Đầu lưỡi anh đảo vòng trên nhũ hoa say mê không nỡ buông, ‘hạt đậu nhỏ’ mềm mại chuyển sang màu đỏ sẫm ướt át đã đứng thẳng từ lâu,.
Trần Kiều tinh tế thở dốc, bụng dưới đột nhiên bị kéo, cảm giác trướng căng từ một khối cơ thịt không rõ nào đó lan ra khắp người, cao trào qua đi cô không còn sức lực nữa, mềm nhũn nằm trên tay anh. Giữa hai chân lan tràn, chất dịch nhơm nhớp thấm ướt lớp rừng rậm. Lý Tồn Căn đỡ gậy gộc nóng hầm thử đâm vào trong, trượt qua trượt lại nhiều lần trong khe huyệt trắng mịn. Một tay khác cũng duỗi xuống đẩy bối thịt mập mạp như bánh màn thầu của cô. Quy đầu cọ xát lên miệng huyệt dính đầy chất lỏng óng ánh, thúc mạnh. Nháy mắt miệng nhỏ giấu ở nơi sâu nhất lộ ra ngoài, chậm rãi nuốt từng đoạn gậy th*t khổng lồ cứng rắn đang tiến vào.
Trần Kiều nhăn mày kiên nhẫn, hai răng cắn chặt, cả người như đang chống đỡ một cảm giác kích thích kỳ lạ. hoa huy*t thít chặt chăm chú kết hợp với côn th*t, bờ mông trắng mềm bị đè ép, tiếp đón côn th*t đang từ dưới bụng nặng nề ghim lên. Lý Tồn Căn ôm chặt lấy Trần Kiều, cả người kề sát lên người cô, giam cầm cô dưới thân mình, hung hăng làm tình.
Trần Kiều khẽ ngâm những tiếng rên rỉ đứt quãng, chỉ trong chốc lát mồ hôi rịn ra như tắm, cô thở hổn hển.
Cô co quắp một trận, chỉ thấy côn th*t anh như một cột lửa cứng rắng, thẳng tắp cắm vào đích đến tận cùng, chạm đến hoa tâm khiến thớ thịt non kia vừa chua xót vừa tê ngứa. Cả người cô giống như bị lửa thiêu đốt, từ cuống họng đến trái tim đều khô cạn ngứa ngáy. Giống như đang bồng bềnh trên đám mây, càng bay càng cao vậy, thần kinh vẫn luôn căng thẳng vì hưng phấn. Trầm luân trong dục vọng, chìm nổi như sóng biển, anh là điểm tựa duy nhất, chỉ có thể nắm chặt mới không bị nhấn chìm.
Theo tiết tấu cắm rút mạnh mẽ bên dưới, cơ thịt rắn chắc trên bắp vai anh cũng gồng lên, có lúc do phát lực, có lúc do khoái cảm cực hạn ập đến. Cũng theo đó cô khó chịu khóc lóc nỉ non, móng tay bấm lên người anh. Chỉ một kích thích nho nhỏ cũng đủ khiến anh đứng vào lề ranh giới giữa đắm chìm và tỉnh táo rồi, anh cố gắng cảm thụ vui sướng cực hạn từ cô.
Trần Kiều quá mức nhạy cảm, bị anh đòi hỏi quá hung bạo đã sớm tan quân rã lính, cả người co rút kịch liệt. Lý Tồn Căn tinh tế cảm nhận được khoái cảm do cô quấn chặt sau cao trào. Chất dịch ào ào như nước xối lên quy đầu anh, cả côn th*t đều chìm trong sào huyệt ấm áp. Huyệt đạo sau cao trào thỉnh thoảng co giật, cảm giác mềm mại ấm áp đến cực điểm.
Hai má cô đỏ hồng, khóe mắt lem nhem nước, con ngươi phủ sương mê mang, hơi thở như lan ngọc. Trên người mồ hôi rịn ra như tắm, da thịt kề sát lẫn nhau. Tạo ra một bức tranh thủy mặc rất sắc tình.
Anh thuận theo cô chậm rãi đưa đẩy, sờ đến nơi hai người giao hợp, đâu đâu cũng là chất lỏng và mồ hôi ướt át. Cô hôm nay vô cùng mẫn cảm, chỉ thoáng đụng đã hóa thành một vũng nước dưới thân anh rồi, khe huyệt lại nóng bỏng cực kỳ, bóp anh rất tích cực.
Lý Tồn Căn mơn trớn hôn lên mặt, cằm và cổ cô, nụ hôn vô cùng dịu dàng. Anh kéo tay cô đặt trên đỉnh đầu, mười ngón tay đan vào nhau, lúc mới đầu chậm rãi đưa đẩy theo cảm thụ của cô, dần dần không nhịn được tăng thêm tốc độ giống như một con trâu đang cần mẫn cày cấy. Khe huyệt màu mỡ bị căng đến hết cỡ, khoái cảm nóng bỏng theo mỗi lần anh hăng hái ghim vào nơi sâu nhất mà lan ra khắp người.
Trần Kiều giống như một con cá thiếu nước cố gắng rúc về sau, Lý Tồn Căn nhẹ nhàng gặm lấy cổ cô, cảm nhận được mạch đập cùng huyết dịch đang chảy xuôi dưới lớp da, sức sống mãnh liệt tươi mới.
Rốt cuộc anh nhanh chóng đâm chừng mười lần, chống vào nơi sâu nhất mới giải phóng dục vọng.
Đến mức khi anh đi làm lại cô cũng không quen, ngủ tới giữa đêm thì hai chân cô lạnh lẽo đến giật mình. Hiếm có dịp trở về, tất nhiên anh rất muốn quấn quýt triền miên với cô. Những chuyện khác, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc, anh sẽ thuận theo cô tất, cố gắng khiến cô vui vẻ thoải mái nhất, duy chỉ có chuyện này, cô càng từ chối thì anh càng mạnh bạo.
Trần Kiều khẽ cau mày dịch người sang bên cạnh, cuối cùng bị anh tóm eo kéo về. Bàn tay ấm áp từ vạt áo linh hoạt luồn vào trong, nắm lấy chiếc bánh bao mềm mại trước ngực cô, mạnh mẽ xoa nắn hai cái.
Trần Kiều đau đớn hít vào một tiếng, nước mắt cũng sắp trào ra ngoài. Gần đây không biết đã xảy ra chuyện gì mà ngực cô to lên không ít, đã thế còn càng thêm mẫn cảm, thường có cảm giác căng đau nữa. Anh nắm lấy bầu ngực mềm mại căng mọng như sắp tràn ra từ kẽ tay. Anh lật người cô, vừa mới cởi nút buộc đã gấp không chờ nổi, lập tức vùi mặt xuống liếm mút. Sau đó mơn trớn môi cô, thì thầm nói: “Lại lớn hơn rồi… mềm mại thật.”
Trần Kiều bất lực khoát tay lên vai anh, biết không thể đẩy anh ra bèn ngoảnh mặt đi, giọng điệu mơ hồ có chút thiếu kiên nhẫn: “Anh nhanh lên một chút.”
Lý Tồn Căn dừng động tác.
Từ trước đến nay Trần Kiều đều không đam mê với loại chuyện này, vì lúc bắt đầu anh đã tinh lực dồi dào cuồng loạn công thành chiếm đất rồi, hại cô khổ không thể tả, chẳng cảm nhận được chút thú lạc nào. Sau này anh còn học thêm nhiều kỹ xảo rồi thực hành khiến cô sung sướng lên đỉnh, tuy nhiên Trần Kiều vẫn không thể vượt qua trở ngại tâm lý, ngược lại càng thêm chán ghét thân mật với anh hơn. Những lúc làm tình với anh trong lòng cô vẫn luôn giãy dụa, nhưng lại không khống chế nổi cơ thể.
Lý Tồn Căn cảm thấy sa sút khó chịu, anh vùi mặt hôn lên vành tai cô, nghĩ thầm A Kiều từ trước đến nay chưa từng để ý đến anh, cũng chưa từng nhỏ nhẹ lấy lòng anh bao giờ, A Kiều cứ như vậy, sau này ra ngoài sao có thể cam tâm tình nguyện ở bên cạnh anh được, sợ rằng cô sẽ vắt óc nghĩ cách trốn đi mất.
Anh trầm mặc, khủng hoảng trong lòng ngưng tụ thành dòng khí cuồng nhiệt, càng bị đè nén càng thêm dịu dàng hôn khắp cơ thể cô.
Trần Kiều không chịu được màn dạo đầu dài dòng và rực lửa như vậy. Ngón tay thô ráp của anh vân vê một đường trên cơ thể cô rồi đi xuống dưới, khiến cô ngứa ngáy không thôi. Thịt mềm ngoài miệng huyệt không chịu được kích thích nóng bỏng bèn phun ra một luồng mật dịch sền sệt.
Đầu lưỡi anh đảo vòng trên nhũ hoa say mê không nỡ buông, ‘hạt đậu nhỏ’ mềm mại chuyển sang màu đỏ sẫm ướt át đã đứng thẳng từ lâu,.
Trần Kiều tinh tế thở dốc, bụng dưới đột nhiên bị kéo, cảm giác trướng căng từ một khối cơ thịt không rõ nào đó lan ra khắp người, cao trào qua đi cô không còn sức lực nữa, mềm nhũn nằm trên tay anh. Giữa hai chân lan tràn, chất dịch nhơm nhớp thấm ướt lớp rừng rậm. Lý Tồn Căn đỡ gậy gộc nóng hầm thử đâm vào trong, trượt qua trượt lại nhiều lần trong khe huyệt trắng mịn. Một tay khác cũng duỗi xuống đẩy bối thịt mập mạp như bánh màn thầu của cô. Quy đầu cọ xát lên miệng huyệt dính đầy chất lỏng óng ánh, thúc mạnh. Nháy mắt miệng nhỏ giấu ở nơi sâu nhất lộ ra ngoài, chậm rãi nuốt từng đoạn gậy th*t khổng lồ cứng rắn đang tiến vào.
Trần Kiều nhăn mày kiên nhẫn, hai răng cắn chặt, cả người như đang chống đỡ một cảm giác kích thích kỳ lạ. hoa huy*t thít chặt chăm chú kết hợp với côn th*t, bờ mông trắng mềm bị đè ép, tiếp đón côn th*t đang từ dưới bụng nặng nề ghim lên. Lý Tồn Căn ôm chặt lấy Trần Kiều, cả người kề sát lên người cô, giam cầm cô dưới thân mình, hung hăng làm tình.
Trần Kiều khẽ ngâm những tiếng rên rỉ đứt quãng, chỉ trong chốc lát mồ hôi rịn ra như tắm, cô thở hổn hển.
Cô co quắp một trận, chỉ thấy côn th*t anh như một cột lửa cứng rắng, thẳng tắp cắm vào đích đến tận cùng, chạm đến hoa tâm khiến thớ thịt non kia vừa chua xót vừa tê ngứa. Cả người cô giống như bị lửa thiêu đốt, từ cuống họng đến trái tim đều khô cạn ngứa ngáy. Giống như đang bồng bềnh trên đám mây, càng bay càng cao vậy, thần kinh vẫn luôn căng thẳng vì hưng phấn. Trầm luân trong dục vọng, chìm nổi như sóng biển, anh là điểm tựa duy nhất, chỉ có thể nắm chặt mới không bị nhấn chìm.
Theo tiết tấu cắm rút mạnh mẽ bên dưới, cơ thịt rắn chắc trên bắp vai anh cũng gồng lên, có lúc do phát lực, có lúc do khoái cảm cực hạn ập đến. Cũng theo đó cô khó chịu khóc lóc nỉ non, móng tay bấm lên người anh. Chỉ một kích thích nho nhỏ cũng đủ khiến anh đứng vào lề ranh giới giữa đắm chìm và tỉnh táo rồi, anh cố gắng cảm thụ vui sướng cực hạn từ cô.
Trần Kiều quá mức nhạy cảm, bị anh đòi hỏi quá hung bạo đã sớm tan quân rã lính, cả người co rút kịch liệt. Lý Tồn Căn tinh tế cảm nhận được khoái cảm do cô quấn chặt sau cao trào. Chất dịch ào ào như nước xối lên quy đầu anh, cả côn th*t đều chìm trong sào huyệt ấm áp. Huyệt đạo sau cao trào thỉnh thoảng co giật, cảm giác mềm mại ấm áp đến cực điểm.
Hai má cô đỏ hồng, khóe mắt lem nhem nước, con ngươi phủ sương mê mang, hơi thở như lan ngọc. Trên người mồ hôi rịn ra như tắm, da thịt kề sát lẫn nhau. Tạo ra một bức tranh thủy mặc rất sắc tình.
Anh thuận theo cô chậm rãi đưa đẩy, sờ đến nơi hai người giao hợp, đâu đâu cũng là chất lỏng và mồ hôi ướt át. Cô hôm nay vô cùng mẫn cảm, chỉ thoáng đụng đã hóa thành một vũng nước dưới thân anh rồi, khe huyệt lại nóng bỏng cực kỳ, bóp anh rất tích cực.
Lý Tồn Căn mơn trớn hôn lên mặt, cằm và cổ cô, nụ hôn vô cùng dịu dàng. Anh kéo tay cô đặt trên đỉnh đầu, mười ngón tay đan vào nhau, lúc mới đầu chậm rãi đưa đẩy theo cảm thụ của cô, dần dần không nhịn được tăng thêm tốc độ giống như một con trâu đang cần mẫn cày cấy. Khe huyệt màu mỡ bị căng đến hết cỡ, khoái cảm nóng bỏng theo mỗi lần anh hăng hái ghim vào nơi sâu nhất mà lan ra khắp người.
Trần Kiều giống như một con cá thiếu nước cố gắng rúc về sau, Lý Tồn Căn nhẹ nhàng gặm lấy cổ cô, cảm nhận được mạch đập cùng huyết dịch đang chảy xuôi dưới lớp da, sức sống mãnh liệt tươi mới.
Rốt cuộc anh nhanh chóng đâm chừng mười lần, chống vào nơi sâu nhất mới giải phóng dục vọng.