Vạn Cổ Luân Hồi Tháp - Trang 2
Chương 57: Bạo Linh Bí Thuật
“Bắt đầu tu luyện Bạo Linh Bí Thuật!”
Một lúc sau, Lục Nhân nhắm hai mắt lại, bắt đầu tu luyện.
Hắn đã nhanh chóng học thuộc xong Bạo Lỉnh Bí Thuật, hiện tại là lúc tu luyện.
Linh khí của hai lỉnh khiếu trong cơ thể Lục Nhân được hắn điều động lại một chỗ, ngưng tụ thành một luồng khí xoáy, điên cuồng run rẩy.
Rất nhanh, hai vòng xoáy khí đó tan biến.
“Thử lại!”
Lục Nhân tiếp tục thử nghiệm.
Một khỉ dung hợp lỉnh khí trong linh khiếu thất bại, linh khí sẽ tiêu tán khiến hắn đói khát, cần phải ăn thêm lỉnh thạch.
Tu luyện Bạo Linh Bí Thuật này tiêu hao cực kỳ nhiều lỉnh khí.
Nhưng hắn không quan tâm, chắc hẳn mười ba khối lỉnh thạch hạ phẩm là đủ để hắn tu luyện xong Bạo Lình Bí Thuật fôỉ.
Dần dần, Lục Nhân càng ngày càng thuận lợi ngưng tụ lỉnh khí trong linh khiếu thành luồng khí xoáy hơn.
Tới năm thứ năm, Lục Nhân đã có thể ngưng tụ nên một luồng khí xoáy khổng lồ trong cơ thể, không hề có dấu hiệu tan vỡ.
Một luồng sóng linh khí mạnh mẽ đột nhiên bộc phát từ luồng khí xoáy, xung kích toàn thân Lục Nhân.
Ôi!
Lục Nhân rên lên một tiếng, cảm nhận được một luồng sức mạnh hết sức đáng sợ.
Luồng lực này vượt xa mức bốn ngàn cân.
“Chỉ mới dung hợp hai linh khiếu mà đã có thể bộc phát sức mạnh bốn ngàn cân rồi!”
Lúc này, mặt Lục Nhân mướt mải mồ hôi nhưng đôỉ mắt lại ánh lên niềm vui.
Linh khí của hai linh khiếu đã dung hợp thành công.
Sau đó, Lục Nhân bắt đầu thử dung hợp linh khiếu thứ ba.
Lục Nhân vốn nghĩ dung hợp linh khí của lỉnh khiếu càng về sau sẽ càng khó.
Không ngờ hắn dung hợp linh khiếu thứ ba lại thuận lợi hơn nhiều.
Hắn chỉ tốn chưa đầy năm năm là đã dung hợp linh khiếu thứ ba thành công.
Sau đó, Lục Nhân phấn chấn tu luyện liền một mạch, dung hợp linh khí của năm linh khiếu trong cơ thể lại với nhau.
Lúc này, trong cơ thể hắn có một luồng khí xoáy khống lồ đang điên cuồng xoay tròn với vận tốc cao.
Thể tích của luồng khí xoáy này chỉ to bằng nắm tay.
“Á!”
Lục Nhân hô to, đẩy linh khí trong luồng khí xoáy vào nắm tay phải rồi tung quyền.
Ầm!
Tiếng xé toạc không khí vang lên dữ dội, cú đấm khủng khiếp làm lan ra từng luồng sóng khí.
“Sức mạnh của cú đấm này tối thiểu là mười ngàn cân!”
Lục Nhân thực sự khiếp sợ.
Bình thường, sức mạnh mười ngàn cân có thể sánh ngang với võ giả đã mở mười lỉnh khiếu, nếu Lục Nhân dồn thêm nhiều sức hơn thì võ giả mở mười lỉnh khiếu chắc chắn không phải đối thủ của hắn.
“Tiếc là linh thạch đã hao hết, nếu cho ta
thêm vài khối lỉnh thạch hạ phẩm, có lẽ ta có thể dung hợp linh khiếu thứ sáu!”
Lục Nhân nói.
Hắn ra khỏi bảo tháp vô danh, bắt đầu quan sát bát môn, sau đó chọn Khảm môn.
Lục Nhân đi vào “Khảm” môn!
Ầm!