Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm
Chương 604: C604: Hai quyền đối chọi
Thẩm Canh đã nghe nói cái tên này từ lâu, trong hội võ Tam Tông, nhóm đệ tử nội môn bọn hắn đều bị giết, cuối cùng, ngay cả tông chủ Thất Huyền Tông cũng phải trả một cái giá rất lớn mới thoát được!
Nhưng mà, hắn không muốn dính líu tới chuyện của nhóm đệ tử nội môn kia, nhưng mà hẳn lại rất muốn có Ấn Thần ở trên người Trần Mộc.
€ó điều, trước ánh mắt tham lam của Thẩm Canh, Trần Mộc lại chỉ cười lạnh, "Lại một thăng ngốc muốn Ấn Thần của †a, ta khuyên ngươi một câu, từng có rất nhiều người khao khát những món đồ của ta, nhưng cuối cùng bọn họ đều chết hết! Ngươi không phải là người đầu tiên, cũng không phải là người cuối cùng!"
"Hừ, đúng là đồ điếc không sợ súng, ngươi nói với họ thì hợp lý, nhưng mà nói mấy câu này với ta chẳng khác nào. đang đi tìm cái chết!" Thẩm Canh xem thường đáp.
Ngay sau đó, hắn bước thêm một bước, linh lực hỏa diễm cuồn cuộn bắt đầu cháy hừng hực quanh người hắn, làn sóng khuếch tán quanh cơ thể khiến hẳn giống như một con mãnh hổ, lao vút về phía Trần Mộc.
Gần như chỉ trong chớp mắt, cơ thể Thẩm Canh xuất hiện ở phía sau Trần Mộc, nắm đấm mang theo một nguồn lửa nóng bỏng, tấn công về phía Trần Mộc.
"Thiên Ảnh Long Quyền!" Hắn khẽ quát lên, gợn sóng dập dờn của võ học huyền minh, nguồn linh lực vô cùng cưồng bạo chấn động đất trời. Quyền ấn biến thành một con rồng màu đen hung tợn, giương nanh múa vuốt muốn tới cần xé đầu của Trần Mộc.
Thẩm Canh là cường giả tầng chín của cảnh giới Thần Tàng, mặc dù cấp độ ngang bằng với Tân Như Nguyệt, nhưng Tân Như Nguyệt mượn thêm sức mạnh của người khác nên thực lực chắc chắn không giống nhau, linh lực của Thẩm Canh không có bất kỳ cảm giác chênh vênh nào, so với Tân Như Nguyệt thì không biết phải mạnh hơn bao nhiều.
Trần Mộc đứng yên tại chỗ, hắn không buồn né tránh, năm ngón tay khum lại, vung một quyền đối chọi, linh lực màu vàng cuồn cuộn như biển bùng nổ ra, sáng đến loá cả mắt.
Đùng.
Hai quyền chạm nhau, hai luồng linh lực kinh người lập tức biến thành vòng tròn khuếch tán ra xung quanh.
Nơi mặt đất mà hai người đang đứng cũng sụp đổ trong chớp mắt, từng vết nứt sâu nhanh chóng lan tràn. Chỉ trong khoảng thời gian ngăn, cả tòa tửu lâu Thiên Hương cũng nghiêng ngả và chao đảo như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Xixì.
Hai quyền đối chọi, thân thể của Trần Mộc có ánh sáng lấp lánh của tinh tú tỏa ra bên ngoài.
Long cốt triển lộ cũng được thôi thúc đến cực hạn.
"Hắc Long Tư Thiên Thủ!" Trần Mộc bỗng thu nằm đấm lại, năm ngón tay mở ra, linh lực mênh mông như sao trời di chuyển nơi đầu ngón tay của hẳn, ngưng tụ lại thành một một cái móng rồng to lớn, đánh ra ngoài.
"Hừ, ngươi tưởng chỉ có ngươi tu luyện thân thể à?”
Thẩm Canh cười lạnh một tiếng, quanh người hẳn bỗng có từng lớp hoa văn hình rắn màu lửa đỏ giống như một hình thù thần bí nào đó, chỉ trong nháy mắt, nó đã lan rộng đến cổ hắn, tại đó, miệng rắn hung dữ phun lưỡi rắn như đang muốn căn vào cổ họng của hẳn ta, cảm giác tà ác vô cùng.
Cả người Thẩm Canh đứng thẳng, hỏa diễm thiêu đốt ở quanh thân cũng biến thành vảy rằn, bao phủ lên da đỏ bừng như bị đốt, nhưng lại cứng rắn đến mức không thể phá được, giống như sắt cứng được nung đỏ rực, không thể nào phá hủy!
" Hỏa Mãng Xuyên Cốt Quyết, Hỏa Mãng Chi Chưởng!"
Tiếng hét to vang vọng, Thẩm Canh đánh mạnh một chưởng ra ngoài, hỏa diễm sáng chói biến thành hình một con trăn xà trong không khí, nhằm thẳng vào Trần Mộc.
Đùng.
Trên mặt đất lại đổ sụp xuống từng tầng từng lớp nữa, nguồn linh lực vô cùng cưồng bạo tạo thành sóng trùng kích càn quét xung quanh.
Ẩm.
Rốt cục, toà tửu lâu lớn nhất thành Hoài Dương này cũng ầm ầm sụp đổ, khói bụi mịt mù, đá tảng ầm ầm đổ xuống, trong phạm vi mười trượng bỗng dưng biến thành đống phế tích
Mà Yến Thương và Hồng Liệt Viêm đã rời đi từ sớm, thoát khỏi phạm vi của vụ sụp đổ này.
Bọn họ nhìn tửu lâu phế tích trước mặt này, đáy mắt vô cùng nghiêm túc.
Mà lúc này đây, giữa lớp khói bụi mịt mù, hai cơ thể từ từ xuất hiện, hỏa diễm và kim quang phủ lên quanh người họ, giống như một tầng kết giới mạnh nhất không thể rung chuyển được.
Cho dù là toà tửu lâu cao tới mấy trăm mét này sụp đổ, nó cũng không ảnh hưởng gì tới họ.