Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm
Chương 556: C556: Đây là
Hai lòng bàn tay hắn đan vào nhau, một làn sóng dao động huyền bí thời cổ xưa từ từ lan ra.
Sau đó, trên bề mặt da của hắn có thêm một tầng Tinh Quang rồi dần dần xuyên qua gân cốt của hắn.
Tinh Quang này uốn lượn, gắn liền với xương cốt trong cơ thể của Trần Mộc, nhìn thoáng qua thì lại giống như một con thuyền uốn lượn, tràn ngập sức mạnh bất diệt thần bí.
"Đây là?", khi nhìn thấy Tinh Quang phát sáng từ xương cốt, rất nhiều đệ tử của Linh Tiêu Tông đều vô cùng ngạc nhiên.
Loại Tinh Quang này lại không còn xa lạ gì với nhiều đệ tử nội môn nữa, đây là thứ mà chỉ có đệ tử thân truyền mới cảm nhận được, đó chính là Tinh Hoa Sinh Mạng Tinh Thú được luyện ra ở trong Tứ Tượng Tinh Tú Môn.
Hiện tại, Trần Mộc đã tu luyện và hút Tinh Hoa Sinh Mạng này vào gân cốt.
"Sức mạnh long cốt, khó mà phá huỷ!"
Trần Mộc hét lên, ngay lập tức chỉ thấy có luồng dao động ánh sáng sao bất tận, từng chút từng chút một được toả ra từ long cốt trong cơ thể của Trần Mộc, trong Tỉnh Quang này còn ẩn chứa sức trấn áp mạnh mẽ của Long tộc thời kỳ xa xưa.
Đất trời rung chuyển, một âm thanh chấn động phát ra từ bên trong cơ thể của Trần Mộc.
Sau đó, cả người Trần Mộc lao ra, xông thẳng về phía bóng kiếm hình bán nguyệt kia, thế tiến công này có thể nói là vô cùng đơn giản mà thô bạo.
Thấy dáng vẻ hung hãn như vậy, đám đệ tử của Linh Tiêu Tông đều sững người, há hốc mồm, chàng thanh niên này sao lại mạnh đến thế chứ?
Leng keng.
Nhưng ngay sau đó, tất cả mọi người chỉ nghe thấy một âm thanh sắc bén vang lên trên bầu trời, bóng kiếm bán nguyệt cỡ mười trượng đó định chém vào người của Trần Mộc, thì ngay lập tức bị Tinh Quang chặn lại.
Bóng kiếm dường như đã đánh trúng phải phần xương cứng, không những không làm hắn bị thương.
Ngược lại, Trần Mộc đã đưa hai tay ra bắt lấy bóng kiếm bán nguyệt đó rồi bóp nát.
Phịch.
Tiếng nổ vang lên, trên bầu trời, từng đợt không khí cuồn cuộn, ánh sáng rực rỡ chiếu xuống khắp nơi.
Cơ thể của Trần Mộc hệt như một con rồng giận dữ, xuyên qua ánh sáng chói loá và cuộn theo khói bụi, lao thẳng đến trước mặt Ngô Kỳ. ?ha?h ?hấ? ?ại ~ T?U?T?? y??.?? ~
"Ngươi..., có lẽ là vì bị cơ thể đáng gớm của Trần Mộc doạ cho một phen hú vía nên vẻ mặt Ngô Kỳ tái mét.
Nhưng lúc này, Trần Mộc cũng không cho hắn ta cơ hội định thần lại, trong chớp mắt, Trần Mộc duõi một tay ra bóp chặt lấy cổ của Ngô Kỳ.
Vẻ mặt của Ngô Kỳ lập tức biến sắc, hắn ta nhìn chằm chằm Trần Mộc với ánh mắt đằm đằm sát khí, bóng tối của cái chết bao trùm lấy hắn ta, khiến trong lòng hắn ta bất giác cảm thấy vô cùng sợ hãi: "Đừng, đừng mài"
"Lần này, đến lượt ta!", Trần Mộc nhếch mép cười, không hề để ý đến lời van xin khẩn cầu của đối phương.
"Dừng tay!"
Vẻ mặt Hoàng Thắng Thiên ở phía xa cũng biến sắc, ngay lập tức xông tới, cả người bộc phát Thương ý vô song đâm thẳng lên trời cao.
Những vết nứt không gian hệt như thuỷ tinh, linh lực cuồng bạo cuồn cuộn như sóng biển cũng vút thẳng lên bầu trời ở độ cao ba trăm mét.
Loại sóng này giống như sóng biển vậy, cuồn cuộn không ngừng, có loại sấm sét thần bí nào đó nổi lên trong nước biển, từ trong đó b ắn ra, xé nát bầu trời, rơi xuống đầu Trần Mộc.
Tốc độ đó nhanh như sấm sét, khiến ai nấy đều khó mà phản ứng kịp!
"Hải Dương Huyền Lôi sao?", thấy loại sấm sét này, vẻ mặt của các đệ tử của Thất Huyền Tông vô cùng phấn khởi.
Đây chính là Thương ý của Hoàng Thắng Thiên, lĩnh hội từ đại dương bao la kết hợp với sấm chớp trở thành một sấm sét cổ xưa bất diệt, đó là Hải Dương Huyền Lôi!