Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm
Chương 523: C523: Ông định làm gì
Cơ thể của con thú khổng lồ có vô số vết thương, máu phun ra, hơi thở mạnh mẽ ban đầu cũng trở nên chậm yếu ớt.
“Kéc!"
Tuy nhiên, Thất Sắc Tường Vân Tước vẫn không chịu thua, sau khi ngước mắt lên trời và gầm lên một tiếng, nó lại biến thành một luồng ánh sáng và bay lên trời.
Đôi cánh dang rộng ra, ngọn lửa mạnh mẽ một lần nữa tạo thành bức tường ánh sáng trên núi. So với trước đây, bức tường lửa này vững chắc hơn, trên bề mặt bức tường có khắc những hoa văn cổ xưa, mơ hồ lộ ra một dao động điên cuồng.
Đám mây đen trên bầu trời dường như cảm nhận được ý chí của Thất Sắc Tường Vân Tước, nhưng nó vẫn tàn nhẫn giáng xuống một tia sét trừng phạt.
Bùm.
Trong phút chốc, trời đất lúc này đột nhiên sáng bừng, tia sáng cao cả vạn trượng lóe lên, bao trùm toàn bộ tông môn. Ngay lập tức, một cột sấm sét còn to hơn trước hàng chục lần lại giáng xuống.
Tia sét này giống như một thanh kiếm của thiên đạo, đánh vào đầu Thất Sắc Tường Vân Tước.
Giây phút này, đất trời lập tức nổ tung, không gian vặn vẹo, dư âm của năng lượng vô tận chấn động đến tận độ sâu trăm trượng dưới lòng đất.
Bùm.
Một âm thanh vang vọng như tiếng chuông vang lên.
Cột sấm sét này chỉ trong chớp mắt đã xé nát hoàn toàn các lớp phòng thủ mà Thất Sắc Tường Vân Tước tạo ra. Lập tức, sấm sét giống như thủy triều trên biển rộng, lần nữa nhấn chìm hoàn toàn Thất Sắc Tường Vân Tước.
Một lúc sau, Thất Sắc Tường Vân Tước bị sấm sét đốt cháy thành màu đen, từ từ rơi từ trên trời xuống, lần nữa đập
vào ngọn núi, núi sụp đổ, đá tảng lăn xuống.
Bây giờ, một nửa cơ thể của nó đã bị xé toạc, máu chảy ra như suối, nhuộm đỏ cả vách núi, trông rất khủng khiếp.
Nếu không phải yêu thú có sức sống còn mạnh mẽ hơn cả con người, e rằng nó đã tan thành mây khói dưới thiên kiếp này
rồi.
Nhưng dù vậy, bây giờ Thất Sắc Tường Vân Tước dường như đã không còn sức lực để vùng vẫy nữa.
“Kết thúc rồi sao?” Đông Phương Dịch ngạc nhiên nói.
Trần Mộc lắc đầu: “Không, vẫn chưa!”
Sau đó, Trần Mộc nhìn về phía bầu trời, chỉ thấy mây đen tụ lại, càng lúc càng dữ dội, tiếng sấm ầm ầm vang lên. Trong nơi sâu thẳm tối tăm kia lại có một luồng sấm sét đang thành hình.
Thiên kiếp lần thứ ba!
So với hai cột sét trước, sau khi ngưng tụ xong, cột sét thiên pháp lại giống như một cây gậy sấm sét khổng lồ.
Sức mạnh của nó lại tăng lên hàng chục lần!
Chỉ cần nhìn khí thế linh lực của nó thôi cũng đủ khiến tất cả chúng sinh trên thế giới phải đầu hàng.
Đứng dưới bầu trời, Trần Mộc cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong cây gậy sấm sét này, sau đó nhìn về phía Thất Sắc Tường Vân Tước đang khốn khổ nằm trong vũng máu, cuối cùng không khỏi lắc đầu.
Hắn biết có lẽ Thất Sắc Tường Vân Tước sẽ không thể sống sót sau thảm họa này.
Nếu như Thất Sắc Tường Vân Tước ở thời kỳ đỉnh cao thì có lẽ vẫn có thể, nhưng bây giờ, nó đã già rồi.
Ngay cả khi có sự trợ giúp của Phượng Huyết Đan Tam Văn, nó vẫn không còn sức sống bền bỉ như thời đỉnh cao nữa.
Đột nhiên, Đông Phương Dịch vốn vẫn im lặng từ nãy đến giờ đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên vẻ quyết tâm, bắt đầu đi về hướng của Thất Sắc Tường Vân Tước.
“Ông định làm gì?” Trần Mộc tóm lấy ông ta.
“Con chim này đã cứu mạng ta, ta sẽ gánh chịu thiên kiếp cuối cùng này thay cho nó, lấy mạng ta đổi lấy mạng cho nói” Đông Phương Dịch kiên quyết nói, ánh mắt của ông ta lúc này thực sự đang tỏa ra một niềm tin vững chắc.
Trần Mộc chợt sửng sốt, hắn thật sự lấy làm ngạc nhiên, hóa ra ông già này lại là một người tình nghĩa đến vậy.
Sự quyết tâm hy sinh vì nghĩa này đã khiến Trân Mộc thay đổi suy nghĩ.
Tuy nhiên, Trần Mộc vẫn lắc đầu, nói: “Vô dụng thôi, lúc này ông đi lên, chẳng những không giúp được gì, thậm chí sẽ mất mạng!”
Lúc đang độ kiếp, làm sao có thể nhận giúp đỡ được? Ít ra phải cảnh giới Thánh Hiền, hiểu được quy tắc của thiên đạo, có sức mạnh lớn thì mới có thể chống đỡ được thiên đạo.
Bằng không, chỉ dựa vào sức mạnh người phàm mà dám đi ngược lại với thiên kiếp, e là sẽ chỉ làm cho uy lực của thiên kiếp càng thêm mạnh mẽ, cuối cùng sẽ làm hại đến người khác.
Âm ầmI
Lúc này, chỉ thấy mây đen cuồn cuộc trên bầu trời đang chuyển động. Ở giữa đám mây đen, sấm sét đang hội tụ thành một vòng xoáy vô tận.
Ở trung tâm vòng xoáy, thiên kiếp thứ ba, một cây trượng sấm sét dài hàng trăm thước đang treo lơ lửng trên bầu trời.
Cây trượng sấm sét dài hàng trăm thước này dường như được tạo thành từ sức mạnh sấm sét mạnh nhất, chỉ cần một chút sức mạnh của nó cũng đủ để hủy diệt thế giới.
Nhìn cây trượng sấm sét này, ngay cả Trần Mộc cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.
Đúng rồi!
Lúc này, hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, một nguồn năng lượng mãnh liệt tụ tập trong lòng bàn tay.
Nếu Tùng Vân Kiếm có thể nuốt chửng gương Thiên Ma Long thì không biết nó có thể nuốt được thiên kiếp này hay không?