Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm
Chương 250: C250: Rừng rậm thiên tâm
Trở về đêm, ánh sáng từ trăng sao xuyên qua khe hở giữa cành lá sum xuê, vương vãi xuống.
Trong khu rừng rậm Thiên Tâm, tiếng thú gầm rùng rợn vẫn liên tiếp quẩn quanh.
Mà ở trên một bãi đất trống, lửa trại bốc lên, ba bóng người lẳng lặng ngồi xếp bằng, trải qua một ngày chạy trốn, ba người đều tốn nhiều sức lực, họ bắt đầu tiến vào trong trạng thái điều tức.
Hai canh giờ qua đi, Trần Phong là người đầu tiên tỉnh lại, lúc hắn mở mắt ra, hắn nhận ra Hạ Phi Vũ và Hạ Chỉ Lan vẫn nhắm mắt tu luyện nên không hề lên tiếng quấy rầy.
Nhìn hai bóng người trẻ tuổi đó, ánh mắt Trần Phong dần trở nên nhu hòa hơn, hắn đã nợ Hạ phủ quá nhiều, mặc dù hắn chữa khỏi độc trong người Hạ Vấn Thiên, nhưng Hạ phủ lại giúp hắn hết lần này đến lần khác, thậm chí còn không tiếc lao vào nguy hiểm để giúp mình
Cuối cùng còn ảnh hưởng đến cả Hạ Phi Vũ vàHạ Chỉ Lan, hai người họ cũng không định chạy trốn.
"Aiz!"
Nghĩ tới đây, Trần Phong khẽ thở dài một hơi, chung quy mà nói, thực lực hiện tại của hắn vẫn còn chưa đủ mạnh.
Mặc dù trong vòng nửa năm nữa, hắn có thể vượt lên tầng bảy của cảnh giới Hóa Tượng, nhưng với hắn mà nói thì chưa đủ!
Hắn phải mạnh hơn nữa, mạnh đến mức không cần dựa vào bất cứ ail
Đến lúc đó, hắn mới có đủ năng lực để báo thù!
Ánh trăng nhẹ nhàng phủ xuống, rừng rậm cạnh bên yên lặng như tờ, những yêu thú ngủ đông xung quanh như cảm ứng được sóng linh lực trên người Hạ Phi Vũ và Hạ Chỉ Lan, không có con nào dám tới gần.
Lúc này đây, Trần Phong hơi xòe bàn tay ra, tia sáng ngưng tụ giữa đất trời hóa thành một quyển sách cổ lơ lửng ngay trên lòng bàn tay của hắn.
Đây là Hư Không pháp điển! Cũng là sự nâng đỡ lớn nhất của Trần Phong!
Bây giờ hắn đã tu luyện đến tầng thứ nhất của cảnh giới Đoàn Bì trong Cửu Long Diệt Thần Quyết,sau khi hoàn thiện toàn bộ, hắn cũng có tư cách mở sang trang thứ hai của bộ Hư Không pháp điển này.
Trần Phong chỉ biết là, quyển Hư Không pháp điển này ghi lại tâm huyết và truyền thừa cả đời của Hư Không đại đế, còn rốt cuộc nội dung trong đó là gì thì hắn không rõ lắm, nhưng hắn có thể biết là, quyển Hư Không pháp điển này là con đường nhanh nhất giúp hắn trở nên mạnh mẽ hơn!
Trang thứ nhất của quyển Hư Không pháp điển chính là công pháp tu luyện Cửu Long Diệt Thần Quyết, chỉ với bộ công pháp này thôi mà Trần Phong đã hưởng lợi vô cùng.
Cho nên hắn nóng lòng muốn biết, trang thứ hai này sẽ ghi lại những gì?
"Ôi!"
Trần Phong hít sâu mấy hơi, kìm nén tâm trạng xao động trong lòng mình, dần dần giang hai tay ra.
Công pháp vận chuyển trong cơ thể, linh lực hội tụ ở trên năm ngón tay, cùng lúc đó, hắn chạm vào trang thứ hai của quyển sách.
Ầm!.
Lúc này đây, Hư Không pháp điển chợt lóe lên một vầng sáng vàng chói mắt có khả năng cắn nuốt vô tận, hút hết linh lực trên người Trần Phong vào!
Không chỉ như vậy, năng lực cắn nuốt đó còn kéo cả cơ thể Trần Phong vào trong sách, cho dù Trần Phong có đề phòng nhưng cũng không có cách nào chống lại...
"Trời ạ, lại có trò này sao!" Trong lòng Trân Phong mắng †o.
Tình cảnh này giống y hệt lần trước, lần đầu tiên hắn mở cuốn Hư Không pháp điển này ra cũng đã bị hút vào như thế, mà lần này cũng không hề ngoại lệ.
Trần Phong cảm giác trước mắt như trời đất quay cuồng, sau một khắc, cơ thể của hắn đã biến mất khỏi chỗ cũ không còn tăm hơi.
Chỉ còn quyển sách cổ sáng lên, lơ lửng giữa không trung, tỏa ra ánh hào quang yếu ớt.
Bên trong khu rừng hoàn toàn yên tĩnh. Mà Hạ Phi Vũ và Hạ Chỉ Lan vẫn còn đang ngồi nhắm
mắt tu luyện, chút tiếng động do Trần Phong gây ra, thậm chí bọn họ còn không hề nhận ra.
Trong không gian xanh biếc.
Lần thứ hai Trần Phong mở mắt ra thì trước mắt đã không còn là khu rừng Thiên Tâm nữa mà là bên cạnh một hồ nước trong veo.
Nước trong hồ dao động, màu xanh lam đậm và trong suốt vô cùng, nhìn qua giống như là Thủy Kính.