Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 62: C62: Lại có phong ba
Có người muốn ởi khiêu chiến Thông Thánh sơn!
Đã suốt năm mươi năm trôi qua, Trường Thương học viện mới có học viên khiêu chiến Thông Thánh sơn một lần nữa.
Sáng sớm, tin tức đó điên cuồng lan truyền trong học viện. Theo thời gian trôi qua, phạm vi lan truyền càng lúc càng rộng, cuối cùng thì toàn bộ Trường Thương thành cũng biết được.
Cho tới nay, Thông Thánh sơn có ý nghĩa không tâm thường ở Chiến Mâu thành. Đó là một cây thước đo, không đo phàm nhân, chỉ đo Thánh Nhân. Bởi vì chỉ có có người có tư chất trở thành thánh mới có tư cách chinh phục Thông Thánh sơn.
Lần trước, người khiêu chiến Thông Thánh sơn thành công chính là viện trưởng hiện nay của Trường Thương học viện Cố Khinh Yên. Đó vẫn là sự tình ở năm mươi năm trước, khi đó Cố Khinh Yên vừa mới vào đời, tuổi tác còn trẻ. Nhưng mà vừa xuất hiện đã thể hiện ra tài năng phong hoa tuyệt đại, trở thành người đầu tiên suốt trăm năm thành công vượt qua Linh cảnh Thông Thánh sơn của Chiến Mâu học viện.
Hơn nữa,trong năm mươi năm kế tiếp, Cố Khinh Yên lần lượt xông qua Tông cảnh Thông Thánh sơn, Thiên cảnh Thông Thánh sơn, chỉ còn một tòa Tôn Cảnh Thông Thánh sơn cuối cùng là chưa có xông qua.
Nếu như nàng có thể vượt qua Tôn Cảnh Thông Thánh sơn, vậy có nghĩa là chắc chắn Cố Khinh Yên có thể thành thánh.
Cho nên tại Lan Lăng quốc, Cố Khinh Yên vẫn luôn được vinh dự là người có khả năng trở thành Thánh Giả trấn quốc nhất.
Lần nữa lại có người khiêu chiến Thông Thánh sơn, không thể bàn cãi là tin tức kinh thiên động địa với Trường Thương thành. Người không có tư chất thành Thánh đi khiêu chiến Thông Thánh sơn, vậy chính là tự rước lấy nhục, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.
Đã từng, có một vài người có thiên phú tuyệt thế, những học viên có tư chất thành tôn, tự nhận là có thể thành thánh, ngu muội đi khiêu chiến Thông Thánh sơn. Sau cùng, nuốt hận ở trên thánh lộ.
Cho nên, gần trăm năm nay, lác đác không có mấy người dám khiêu chiến Thông Thánh sơn. Mà người khiêu chiến Thông Thánh sơn gần nhất, chính là Cố Khinh Yên đã cách nay năm mươi năm.
Vả lại người khiêu chiến Thông Thánh sơn lần này, không là ai khác mà chính là người lấy một địch mười trên cuộc chiến học bảng, náo ra một trường phong ba to lớn, danh tiếng đang nổi như cồn: Tịch Thiên Dạ. Tất nhiên, việc hắn muốn khiêu chiến Thông Thánh sơn càng hấp dẫn ánh mắt của mọi người thêm nữa.
"Tịch Thiên Dạ muốn khiêu chiến Thông Thánh sơn? Không phải chứ! Hắn nghiêm túc chứ?"
Mã Vinh Phát tòn xoe tròng mắt,sợ run một hồi. Tiểu tử kia phát điên rồi phải không? Ngay cả Thông Thánh sơn cũng dây vào. Con đường thông thánh kia suốt trăm ngàn năm qua mai táng không biết bao nhiêu hài cốt những tuyệt thế thiên, muốn thành thánh, thì thành quỷ trước đãi
Thánh Giả, quân lâm một nước, hùng bá thiên hạ. Trước mắt thì toàn bộ Lan Lăng quốc không có Thánh Giả, đâu phải ai cũng có thể ngấp nghé.
Tô phủ, Tô Tri Thần vẫn luôn nằm dưỡng thương ở trong nhà, biết được tin tức này, trực tiếp ngửa đầu cười phá lên: "Muốn chết, thật là chán sống, tự đi tìm chết. Ngươi cho rằng có thể lấy một địch mười trong cuộc chiến học bảng là có thể đi khiêu chiến Thông Thánh sơn? Thật là ngu muội thật đến tức cười!"
"Quá tốt, hiện tại thì ta muốn xem thử ngươi chết như thế nào.
Một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng, khắp toàn thành đều bởi vì cử động của Tịch Thiên Dạ mà kinh ngạc. Vài người có có thân phận đặc biệt, có quyền xuất nhập học viện, lại kết bè kết đội chạy đến. Tất cả mọi người đều muốn biết kết quả sau cùng của việc Tịch Thiên Dạ khiêu chiến Thông Thánh sơn.
"Ngươi quyết định đi khiêu chiến Thông Thánh sơn ngay bây giờ à."
U Lan Tư quan sát thiếu niên ở trước mặt, mỉm cười. Phong thần như ngọc, sức sống tràn trề, mị thái bức người y hệt như lúc trước.
Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu.
"Ngươi chớ xem thường Thông Thánh sơn của học viện. Núi này được chính Thủy Tổ của Trường Thương học viện sáng lập, có lẽ Linh Thánh sơn hơi dễ một chút, nhưng cũng chỉ có tu vi Chí cảnh của Linh cảnh mới có thể chắc chắn thông qua. Tu sĩ Linh cảnh cửu trọng thiên bình thường thì xác suất thông qua nhỏ hết sức."
Linh cảnh cửu trọng thiên bình thường xác suất thông qua đều hết sức nhỏ, nếu để cho người khác nghe được, chắc chắn sợ run trong lòng. Dù sao, đã mấy năm nay Trường Thương học viện chưa từng xuất hiện Linh cảnh cửu trọng thiên, bất kỳ một người nào tu luyện tới Linh cảnh cửu trọng thiên đều là tuyệt thế thiên tài yêu nghiệt.
"Thì sao nào?” Tịch Thiên Dạ mỉm cười, ý vị sâu sắc nhìn U Lan Tư.
U Lan Tư nhoẻn miệng cười xinh đẹp, tựa hồ không hề hiểu thâm ý trong ánh mắt Tịch Thiên Dạ, khẽ gật đầu: "Có lòng tin là được."
Trường Thương học viện có bốn tòa Thông Thánh sơn, phân biệt là Linh Thánh sơn, Tông Thánh sơn, Thiên Thánh sơn, Tôn Thánh sơn.
Bốn tòa Thông Thánh sơn đều không ở khuôn viên trường, mà ở trong Trường Thương sâm lâm chỗ học sinh nội viện tu luyện.
Trường Thương sâm lâm nằm trong Trường Thương sơn mạch, thuộc trung tâm của học viện. Bình thường thì chỉ có học viên nội viện với các trưởng lão mới có thể đi vào. Học viên của ngoại viện và các lão sư phổ thông đều không thể tự tiện tiến vào.
Nghiêm khắc mà nói, Trường Thương sâm lâm mới học viện chân chính.
Âm ầm!
Mặt đất rung động, từng đạo độn quang bay tới từ phương xa. Đỏ cam vàng lục lam chàm tím, ngũ quang thập sắc, chói lọi rực rỡ vô cùng. Mỗi một đạo độn quang đại biểu cho một cường giả tiến đến. Chỉ có những người tu vi đạt đến Thiên cảnh mới có thể bay lượn trong hư không.
Tất cả mọi người cùng bay về một phương hướng, tựa như đã hẹn với nhau rồi.
Hôm nay, Trường Thương sâm lâm đặc biệt náo nhiệt. Bởi vì thời gian mấy chục năm mới lại có người khiêu chiến Thông Thánh sơn. Náo nhiệt, hấp dẫn như thế khiến cho người ở mọi tầng lớp, hàng loạt tu sĩ của Trường Thương thành dồn dập đến đây xem.
"Trường Thương học viện có lịch sử hơn ba nghìn năm, thật sự là thâm bất khả trắc."
Trên bầu trời, một chiếc phi thuyền chậm rãi bay tới. Một lão giả tóc bạc,áo trắng đứng ngay đầu thuyền, khoanh tay, ánh mắt tĩnh mịch nhìn về phía sâu thẳm trong sâm lâm.
Phi thuyền đi đến đây, trên đường đã khiến cho rất nhiều người nhìn xem. Không ít người thử suy đoán, đến cùng là thần thánh phương nào ngồi trên phi thuyền.
Xưa nay, loại hoang khí phi hành rất hiếm hoi. Luyện chế một chiếc phi thuyền cần tốn nhiều tài nguyên với thời gian, đủ để luyện chế ra mười vũ khí có cùng phẩm giai. Cho nên loại hoang khí phi hành vẫn luôn là xa xỉ phẩm. Dù cho Tông chủ của một ít thế lực lẫn tông môn cũng chưa hẳn có thể lấy ra.
Đừng thấy Trường Thương thành phồn vinh hưng thịnh như thế, nhà quyền quý, thiên hoàng quý tộc đầy đất, có thể lọt vào mười thành thị đứng đầu Lan Lăng quốc. Thật ra, mỗi thành thị đều có điểm cách biệt với nhau, cho dù Hoàng thành cũng vậy. Người có thể xuất ra một kiện hoang khí phi hành, cũng rất hiếm thấy trong thành.
Vả lại, phi hành hoang khí không phải ai đầu có thể cưỡi.
Thái Hoang thế giới rất xem trọng địa vị và thân phận, ví dụ như trong Lan Lăng quốc, Hoàng đế ban pháp chỉ, chỉ có ba loại người mới có thể ngồi phi hành hoang khí: Hoàng thất tông tộc, triều đình quan viên có tước vị hầu tước trở lên, tu sĩ có tu vi Tôn Giả cảnh trở lên.
Nếu như người không đủ tư cách mà dám tùy tiện ngồi phi hành hoang khí ra ngoài, như vậy chính là vi phạm quốc lệnh. Người dám vi phạm quốc lệnh, sẽ nhận những trừng phạt vô cùng nghiêm khắc.
Như Trương Viên Cao, là hội trưởng một trong năm đại thương hội của Chiến Mâu thành, hắn cũng không khó mua một kiện hoang khí phi hành, nhưng hắn sẽ lại vi phạm quy củ, vì vậy hắn không dám mặc kệ.
"Lão giả kia là nhân vật nào vậy?" Có người tò mò hỏi.
Khống chế phi thuyền chân chính là một quý tộc đỉnh cấp quyền quý đó.
"Không biết, nhìn không giống như là người của Trường Thương thành, bằng không thì cao điệu như thế ta đã nhận biết rồi." Một người khác lắc đầu.
Hai người đều là tu sĩ Thiên cảnh, cho dù ở Trường Thương thành, địa vị cũng không thấp, tất nhiên phạm vi giao tiếp không kém, nhưng cũng không thể nhận ra lão giả áo trắng kia.