Vạn Cổ Cuồng Đế
Chương 288: C288: Sống không bằng chết
Tịch Thiên Dạ không chết!
Tất cả mọi người như nhìn thấy quỷ.
Âm thanh kia không phải của Tịch Thiên Dạ thì còn là của ai nữa.
"Làm sao có thể"
Chuẩn Thánh của Tân gia chật vật bò dậy từ dưới đất, trong mắt tràn đầy kinh hãi, âm thanh kia đúng là truyền ra từ sâu trong sóng năng lượng kia
Hắn không chết! Hân thế mà không chết! Làm sao có thể!
thánh khí cũng không giết nổi hắn?
Bây giờ, Chuẩn Thánh của Tần gia đã bắt đầu kinh hoảng, không biết làm sao.
Như thế Tịch Thiên Dạ còn không chết, vậy phải làm thế nào a!
Những Chuẩn Thánh khác cũng cứng ngắc lại, ngốc trệ tại chỗ, trong mắt tràn đầy không thể tin.
Sáu vị Chuẩn Thánh liên thủ thôi động thánh khí, đấy là lực lương có thể diệt sát Chuẩn Thánh a. Vì sao chỉ là một tên Tịch Thiên Dạ còn không giết nổi.
Cỗ sóng hỗn độn kia chậm rãi tiêu tán, Tịch Thiên Dạ từ trong một mảnh hỗn độn đi ra, vẫn bộ áo trắng như tuyết, phía trên có mấy bông hoa huyết, nhìn thấy mà giật mình.
Thiếu niên kia bước ra từ trong hỗn độn, đứng ngạo nghễ trên chín tầng mây, thân thể thẳng tắp.
Vết máu trên áo trắng có chút chói mắt, hắn thụ thương!
Từ lúc bắt đầu chiến đấu đến bây giờ, vẫn luôn là sáu Chuẩn Thánh thê thám vô cùng, mà Tịch Thiên Dạ vẫn luôn là bộ dáng ung dung không vội. Nhưng giờ khắc này, đám người phát hiện Tịch Thiên Dạ cũng sẽ bị thương,
Bất quá, mặc dù Tịch Thiên Dạ bị thương, nhưng khí tức vẫn cường thịnh tới cực điểm, chẳng những không giảm xuống, ngược lại càng ngày càng sắc bén, sát khí phóng thẳng lên trời cao.
"Đáng sợ, thật là đáng sợ!"
Nam Vũ Tông chủ Vệ Trường Phong có chút run rẩy, trong lòng sợ hãi tới cực điểm. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, thiếu niên kia sẽ cường hoành đến thế.
Hắn đột nhiên thấy có chút may mắn, cũng may lúc trước Nam Vũ tông không triệt để đắc tội hắn, nếu không hậu quả khó mà lường được.
Tổ trạch của Tịch gia đã triệt để im ảng, biểu lộ mọi người cứng ngắc, nhìn Tịch Thiên Dạ như gặp thần minh.
"Tịch Thiên Dạ, ngươi..."
Ngón tay Chuẩn Thánh hoàng tộc có chút run run, chỉ vào Tịch Thiên Dạ không nói ra lời, trong lòng kinh hãi ngập trời.
Tịch Thiên Dạ lại là không thèm để ý Chuẩn Thánh hoàng tộc, băng lãnh nhìn về phía Chuẩn Thánh của Tân gia, mặt không đối sắc nói
“Ngươi vừa nói, muốn bán di nương của ta vào thanh lâu?"
"Ta..."
Thân thể của Chuẩn Thánh Tần gia cứng đờ, há to miệng, quả thực là nói không ra lời. Ánh mắt của Tịch Thiên Dạ khiến hắn cảm nhận được một tỉa sợ hãi. Loại cảm giác tim đập nhanh kia làm cho hẳn rất không dễ chịu.
"Tịch Thiên Dạ, ngươi muốn hù dọa ai, ngươi không giết được ta"
Tân gia Chuẩn Thánh thở sâu, đè ép sợ hãi trong lòng, ráng nghiêm mặt nói. Hẳn chính là Chuẩn Thánh, há có thể bị một tiểu bối như Tịch Thiên Dạ hù sợ.
Mà bởi chống đỡ một kích của thánh khí, Tịch Thiên Dạ đã thụ thương, có trời mới biết hẳn có phải cố thể hiện hay không, nói không chừng hẳn đã bị trọng thương. Huống chỉ, dù Tịch Thiên Dạ chỉ bị thương nhẹ, nhưng hắn có Bán Thánh thân thể, Tịch Thiên Dạ giết không nổi hắn.
“Ngươi thật sự nghĩ rằng ta không giết nổi ngươi?"
Tịch Thiên Dạ chắp tay, quang mang trong mắt lạnh lẽo cực điểm.
"Ta đã từng nói, ai cũng không thể đụng vào người nhà của ta, ngươi đã xúc phạm ranh giới cuối cùng”
Dứt lời, đột nhiên thân ảnh của Tịch Thiên Dạ biến mất, trong nháy mắt đã tới trước người Chuẩn Thánh của Tần gia, tựa như dịch chuyển tức thời, không có vết tích, không thể đề phòng.
Tịch Thiên Dạ duỗi ra một tay, chậm rãi chụp vào. Chuẩn Thánh của Tần gia.
Con ngươi của Chuẩn Thánh Tần gia co rụt lại, theo bản năng muôn trốn tránh, thực lực của Tịch Thiên Dạ quá đáng sợ, nếu bị hẳn chạm vào liền sẽ thụ thương, sao dám giao thủ cùng Tịch Thiên Dạ. Nhưng lúc này gã bỗng nhiên phát hiện, thiên địa bốn phương, thời không vạn vật, phẳng phất đứng im, tốc độ thời gian trôi qua vô cùng chậm chạp.
Nguyên bản hẳn nghĩ một cái liền bay xa ngàm dặm, nhưng giờ khắc này lại chỉ có thể xê dịch mấy li, căn bản là không đi được.
Mặc dù tay của Tịch Thiên Dạ chậm rãi đưa đến, nhưng dưới tình trạng thời không dừng lại, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn một bàn tay từ từ chộp vào người hắn.
"Ngươi không giết được ta, cần gì lãng phí sức lực."
Chuẩn Thánh của Tân gia cười lạnh, đã tránh không được, vậy dứt khoát không tránh, dù sao Tịch Thiên Dạ cũng không thể đánh phá được Thánh Thể. bản nguyên.
Thế nhưng vừa dứt lời, hán liền phát hiện khí tức sinh mệnh của mình đang điên cuồng suy giảm, phẳng phất một cái chớp mắt đã trôi qua mất trăm năm, sinh cơ biến mất một phần ba trong chốc lát.
Tịch Thiên Dạ bắt lấy cánh tay của Chuẩn Thánh Tần gia, đột nhiên một tia hỏa diễm u ám như hố đen bốc lên, tản ra khí tức đặc thù, vô cùng quỷ dị.
"Không! Làm sao có thể!"
Chuẩn Thánh của Tân gia rốt cục sợ hãi, cảm nhận được sinh cơ trong cơ thể đang điên cuồng trôi mất, hắn kinh hãi tới cực điểm.
Không! Sinh cơ của hắn sao lại biến mất, có Thánh Thể bảo hộ, bất kỳ lực lượng nào cũng vô pháp trực tiếp tước đoạt tính mạng của hắn.
Từng đoàn từng đoàn hỏa diễm u ám từ trên tay Tịch Thiên Dạ tràn ra, bao trùm cơ thể của Chuẩn Thánh Tân gia trong nháy mắt, phảng phất như giòi rong xương, vĩnh thế không thể thoát khỏi.
"Thứ quỷ gì đây, nhanh lấy ra! A a... Nhanh....! Lấy ra..."
Chuẩn Thánh của Tần gia đột nhiên ôm đầu, biểu lộ thống khổ vô cùng, hắn cảm thấy linh hồn của mình đang bị thứ gì xé rách, từng bước từng bước xâm chiếm cắn xé, cảm giác kia còn đáng sợ và đau đớn hơn nhiều so với cực hình kinh hoàng nhất trên thế gian này.
Cho dù hẳn tu thành Chuẩn Thánh, tâm cảnh viễn siêu thường nhân, lúc này cũng thống khổ cùng cực, không ngừng lẫn lộn trên mặt đất.
Hắn phát hiện rằng đoàn hỏa diễm u ám quỷ dị kia đeo bám trên người hắn mãi không thôi, không cách nào vùng vẫy ra được.
"A a..đáng chết... A a... Dừng tay a... Tha cho ta, van ngươi...."
Chuẩn Thánh của Tân gia lăn lộn không ngừng, thống khổ như đang tiếp nhận cực hình ở dưới mười tám tầng Địa Ngục.
Tịch Thiên Dạ lạnh lẽo nhìn gã, bên trong đôi mắt không có bất kỳ cảm xúc nào.
Nghiệp Hỏa Chúng Sinh chính là một trong những. sức mạnh đáng sợ nhất của thế gian, một khi bị quấn lên liền sẽ như rơi xuống Địa Ngục, thường nhân căn bản cách nào tiếp nhận kia như nỗi thống khổ đấy.
"A a... Không muốn... Ngươi... Giết ta đi... Giết ta đi..."
Chuẩn Thánh của Tần gia triệt để mất khống chế, hắn cảm thấy linh hồn như đang bị ức vạn tội ác ăn mòn, không thể nghĩ ngợi gì cả, lúc này đây chỉ muốn chết.
Những Chuẩn Thánh khác nhìn thấy hẳn như thế, từng người rùng mình, nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, rốt cục sinh ra tâm tình sợ hãi.
Đường đường là Chuẩn Thánh, thế mà bị tra tấn đến mức một lòng muốn chết, Bán Thánh thân thể đều không chịu được, rốt cuộc đó là lực lượng gì?
Tịch Thiên Dạ mặt không đổi sắc, ánh mắt chỉ có băng lãnh, hẳn có thể thi triển Thần Ma Thủ xóa bỏ sinh cơ của Chuẩn Thánh Tần gia trong nháy mắt, nhưng hắn không thích làm thế.
Hẳn muốn chính là để cho mọi người hiểu rõ, dám có suy nghĩ không tốt với người nhà của hẳn, dù là Chuẩn Thánh đều chỉ có một con đường chết, mà còn chết không yên lành.
Hưởng thụ đủ một khắc đồng hồ, Chuẩn Thánh của Tần gia rốt cục không còn lăn lộn kêu thảm nữa, nằm không nhúc nhích trên mặt đất, hóa thành một bộ thi thể khô quắt, sinh cơ Chuẩn Thánh dạt dào đều hao hết, Bán Thánh thân thể được xưng là bất hủ không hỏng triệt để thành than.
Kinh ngạc nhìn qua cỗ thi thế kia, đột nhiên một lưỡng khí lạnh từ dưới chân xông thắng lên đầu mỗi người, toàn thân lạnh lẽo như rơi vào hầm băng.