Tuyệt Mệnh Pháp Y - Trang 3
Quyển 4 - Chương 50
===============================
◎ “Nếu những chứng cứ này không thể chứng minh anh ta làm tổn thương tôi.” (Bản cập nhật thứ hai) ◎
Sáng sớm, đồng nghiệp bình thường còn chưa đi làm, Thẩm Quân Từ và Thích Nhất An đã đem thi thể người đàn ông vận chuyển đến phòng pháp y của cục thành phố.
Người đàn ông bị lột sạch quần áo và nằm ngửa trên bàn mổ inox nhẵn bóng.
Da của thi thể trông rất nhợt nhạt vì mất máu.
Thẩm Quân Từ trước tiên yêu cầu Thích Nhất An lấy giấy mực để lấy dấu vân tay của thi thể.
Thích Nhất An nhanh chóng in dấu vân tay, quét chúng vào máy tính trong phòng pháp y. Dấu vân tay bắt đầu được so sánh với thông tin trong thư viện vân tay, và họ bắt đầu quan sát cơ thể trước mắt.
Kiểm tra pháp y chú ý từ đầu đến chân, từ trước ra sau, thi thể trước mắt có thể nói là đầy thương tích, toàn thân tím tái, cơ hồ không có mấy chỗ da thịt nguyên vẹn.
Thẩm Quân Từ đầu tiên là quan sát mặt thi thể, cậu nhìn một lúc nói: “Thi thể trước đó hắn là bị bịt mắt, sau đó bịt mắt bị hung thủ lấy đi.”
Gậy đánh vào mặt, để lại một dấu vết ở rìa của chỗ bịt mắt,máu còn sót lại cũng bị miếng che mắt chặn lại, bây giờ bịt mắt bị lấy đi, khiến cho lưu lượng máu ít mạch lạc hơn.
Thích Nhất An vội vàng đến, chụp lại những chi tiết này.
Sau đó Thẩm Quân Từ dùng ngón tay đẩy mí mắt nạn nhân ra, quan sát kích thước và độ trong suốt của đồng tử.
Sau khi đo lường, cậu chống hai tay lên bàn giải phẫu, cúi đầu nhìn thẳng vào thi thể nói: “Đồng tử không lớn, xem xét chấn thương đầu, nạn nhân có thể tử vong do tổn thương động mạch màng não bên trái.”
Trên người nạn nhân có rất nhiều vết thương, nhưng chủ yếu là vết thương ngoài da, có thể khiến người ta đau đớn, chảy máu, nhưng không gây tử vong. Nạn nhân tuy mất máu nhiều, nhưng cũng chưa đến mức nguy hiểm đến tính mạng.
Vết thương nặng nhất là trên đầu của nạn nhân, tóc vẫn chưa được cạo đi, nhưng Thẩm Quân Từ có thể dựa vào kinh nghiệm phán đoán, xương thái dương bên trái bị gãy thẳng với hai vết thương, vết thương như vậy sẽ gây nguy hiểm cho não bộ. Gây nhồi máu não, sưng não cấp tính và thậm chí gây tổn thương động mạch não.
Điều này đã cơ bản xác định được nguyên nhân tử vong.
Sau đó Thẩm Quân Từ không vội vàng giải phẫu, mà yêu cầu Thích Nhất An chụp ảnh các vết thương trước, sau đó yêu cầu cậu ta đẩy một tấm bảng trắng từ văn phòng bên cạnh sang.
Cậu yêu cầu Thích Nhất An ở bên trái bảng viết các loại vết thương và tình trạng thương tích, bên phải dán ảnh in tương ứng.
Có rất nhiều vết thương trên cơ thể người đàn ông, khá phức tạp.
Mất gần một giờ đồng hồ chỉ để ghi lại, và bảng trắng đã được viết dày đặc.
Tổng cộng có bảy loại hung khí được phát hiện.
Thích Nhất An hỏi: “Thầy ơi, kế tiếp nên làm gì ạ, đã bắt đầu khám nghiệm tử thi được chưa?”
Thẩm Quân Từ lắc đầu: “Bước tiếp theo là phân loại những vết thương này trước, dựa theo thời gian để tìm ra điểm đánh.” Nhìn thấy Thích Nhất An vẫn mơ hồ, cậu lại giải thích một câu, “Giải phẫu có thể phá hư những vết thương bên ngoài này, đến lúc đó muốn nghiên cứu rõ ràng sẽ không còn dễ nữa.”
Thích Nhất An nghe xong lời này, cảm thấy đầu óc lập tức nổ tung: “Nhiều vết thương như vậy, làm sao mà xếp được?”
Trước kia Thích Nhất An làm khám nghiệm tử thi, nhiều nhất là phải sắp xếp năm hoặc sáu vết thương, lớn nhỏ chi chít mấy chục vết thương như thế này, chưa bao giờ nghĩ đến.
Thẩm Quân Từ lạnh nhạt nói: “Cứ từ từ mà xếp.”
❁❁❁
Buổi sáng sau khi khám nghiệm hiện trường hoàn tất, đội cảnh sát hình sự trở lại cục thành phố, nữ tài xế tên Triệu Hiểu Hàm, không lâu sau cô cũng đến cục thành phố.
Bạch Mộng trực tiếp đưa người đến phòng thẩm vấn, phụ trách thẩm vấn.
Sau khi hỏi mấy câu, Bạch Mộng trở lại văn phòng, nói với Cố Ngôn Sâm: “Đội trưởng Cố, nữ tài xế này cũng có vấn đề.”
Cố Ngôn Sâm hỏi: “Vấn đề là gì? ”
Bạch Mộng mở phần mềm trên máy tính xách tay, gọi hắn đến trước máy tính, chỉ vào màn hình cho hắn xem: “Xe taxi ngày nay đều được cài đặt GPS, vì vậy tôi đã yêu cầu hãng taxi xuất GPS trên xe của Triệu Hiểu Hàm ra, ba tháng gần đây tuyến đường lái xe chồng lên nhau, tạo thành một tấm hình như vậy.”
Cố Ngôn Sâm nhìn, thấy phía trên có nhiều đường nét phức tạp khác nhau, nhưng chỉ có một đường duy nhất rõ ràng, là con đường đón chở khách đêm qua.
Mỗi tài xế có tuyến đường và phạm vi cố định của riêng mình, địa điểm này vừa vặn nằm ngoài vùng an toàn của Triệu Hiểu Hàm.
Cố Ngôn Sâm nhíu mày.
Bạch Mộng phân tích kỹ càng: “Cô ấy nói đang lái xe trên đường, thì có người vẫy tay mới dừng xe. Nhưng cô ấy thường nhận đơn đặt hàng qua một ứng dụng taxi. Hồ sơ điện tử ngày hôm qua cho thấy, lúc 10 giờ, cô ấy đã dừng tất cả các phần mềm, đậu xe trong một bãi đậu xe bên đường, mười rưỡi, thì nhận được một cuộc gọi từ một điện thoại di động lạ. Sau đó cô ấy không nhận đơn nữa, nửa đường đi ngang qua mấy điểm dừng, mà phóng xe đi hết một đoạn đường vắng. Cuối cùng cô ấy đến địa điểm đã nói, chạy một đơn, chở người xong thì về nhà. Hơn 6 giờ sáng hôm sau mới ra ngoài lái xe. ”
Sau khi nghe cô phân tích toàn bộ quá trình, Cố Ngôn Sâm nói: “Chuyện này nghe cứ như thể cô ấy chỉ vì công việc kinh doanh này, chờ rất lâu, sau khi làm xong, thì về nhà luôn.”
Bạch Mộng nói, “Còn nữa, camera giám sát lúc trước ghi lại, cô ấy dừng lại ở đầu ngõ mười phút, nhưng bình thường lái xe vào, rồi xuống xe, cho dù là giúp khách đỡ người, năm phút cũng đủ rồi.”
Cố Ngôn Sâm nói: “Có thể cô ấy đã giúp hung thủ, kéo người đàn ông đó xuống tầng hầm.”
“Ngoài ra tôi còn tìm thấy một số thông tin.” Bạch Mộng nói xong mở ra một tập tin, “Tôi đã so sánh danh bạ của nữ chủ nhà và nữ tài xế, phát hiện bên trong có một số acc wechat chung.”
Cô tìm thấy một tài khoản có tên là Tiểu Bắc, nhưng không có thông tin gì trong đó.
Nhưng hai con người tưởng như chẳng liên quan gì đến nhau bỗng có một mối liên hệ ở một điểm nào đó, bản thân nó đã là một manh mối vô cùng quan trọng.
Cố Ngôn Sâm vỗ vỗ bả vai cô: “Làm rất tốt, tiếp tục thẩm vấn, xem cô ta nói gì.”
❁❁❁
Lúc này trong phòng pháp y, Thẩm Quân Từ cùng Thích Nhất An bắt đầu căn cứ vào tình trạng tổn thương của vết thương, tình trạng chảy máu, cùng tình trạng xen kẽ của vết thương bắt đầu phân tích từng cái một.
Cảm giác nôn nao khi say rượu hôm qua vẫn ảnh hưởng đến Thẩm Quân Từ một chút.
Cậu có vẻ hơi mệt mỏi, dựa vào một cái bàn trong phòng giải phẫu, giọng nói hơi khàn khàn: “Bình thường, vết thương ở giai đoạn đầu chảy máu khá nhiều, vết thương sau chảy máu ít hơn. Vết thương từ khi bắt đầu, sẽ có sự thay đổi, chẳng hạn như chảy máu, nhiễm trùng, có hiện tượng đông máu, trong vòng ba giờ ngắn nhất sẽ hình thành kết vảy. Hiện tượng vết thương và đường mở rộng của gãy xương bị cắt đứt cũng giúp xác định thứ tự chấn thương. Những tình trạng này là cơ sở cho sự phán xét của chúng ta.”
“Hung khí hung thủ sử dụng đầu tiên là gậy, trên người nạn nhân có tổng cộng tám vết thương do gậy tạo thành, tức là bị đánh tám lần. Vết thương đầu tiên đánh vào mặt nạn nhân, gây chảy máu mũi.”
“Hung khí thứ hai sử dụng là tuốc nơ vít, ở ngực, bụng nạn nhân, chọc ba vết thương có dạng hình nón…”.
“……”
“Hung khí thứ tư được sử dụng là chai rượu, đập vào đầu, gây ra một vết thương ở đầu. Chai rượu này cũng là hung khí duy nhất hung thủ không thể mang ra khỏi hiện trường. ”
“……”
“Thứ bảy cũng chính là hung khí cuối cùng là dùng búa, tổng cộng đập búa vào nạn nhân sáu lần, lần đầu tiên là tay, lần thứ hai là chân, lần thứ ba là mắt cá chân. Lần thứ năm là đầu, lần này dẫn đến cái chết của nạn nhân.”
Bài phát biểu của Thẩm Quân không nhanh nhưng lại có trật tự rõ ràng.
Thích Nhất An ở một bên phụ trách ghi chép, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, cậu ta suýt nữa nghi ngờ Thẩm Quân Từ đã xem đoạn băng ghi lại quá trình phạm tội. Nếu không thì làm sao có thể phân tích tỉ mỉ, chi tiết như vậy.
Càng nghe cậu ta càng cau mày: “Những hung khí này đều rất phổ biến trong cuộc sống, giống như tiện tay nhặt trên bàn hoặc tìm trong tủ vài thứ để đánh người. Nhưng đặt lại với nhau, thì không còn phổ biến nữa.”
Nếu như giết người bằng dao, cậu ta sẽ cảm thấy bình thường và hợp lý hơn.
Thích Nhất An nhớ tới lời nói lúc trước của Thẩm Quân Từ: “Nếu như không phải tra tấn rồi giết người, thì đây là gì… trả thù sao?”
Thẩm Quân Từ nhìn một hồi nói: “Chúng ta vẫn nên giải phẫu thì hơn.”
Sau khi phân tích rõ ràng quá trình phạm tội của hung thủ, suy nghĩ của Thích Nhất An trở nên rõ ràng hơn trong quá trình khám nghiệm tử thi.
Thi thể nhanh chóng được mổ ra, tim, gan, lá lách, phổi và thận, kiểm tra từng cái một.
Ngay khi vừa mở dạ dày ra đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.
Đúng như Thẩm Quân Từ dự đoán, mặc dù chấn thương nghiêm trọng và gãy xương sườn nhưng các cơ quan nội tạng không bị tổn thương nghiêm trọng.
Cuối cùng là xử lý phần đầu, tóc của thi thể vừa được cạo xuống, liền lộ ra vết thương trên đỉnh hộp sọ, dưới da chảy máu nghiêm trọng. Vén lớp da lên có thể thấy, phần đầu bị gãy nát, có mảnh xương đã đi vào khoang sọ.
Thẩm Quân Từ chỉ vào những vết nứt trên xương nói: “Đường kéo dài của vết gãy thứ nhất không bị cắt, vết gãy thứ hai thì bị cắt, chứng tỏ cái hai vết gãy xương trên đầu.”
Hai vết gãy xương này một lần là do chai rượu vỡ vụn tạo thành, một lần là do búa đập vào tạo thành, vết thương cũng có thể thấy được sự khác biệt.
Hộp sọ bị cưa ra, một bộ não người xuất hiện trong hộp sọ. Trong mô não màu hồng, có thể thấy các điểm biến dạng và chảy máu rõ rệt.
Thích Nhất An cẩn thận xác định: “Quả nhiên là tổn thương động mạch màng não bên trái.”
Hai người vừa nói tới đây, họ nghe thấy một âm thanh bíp từ máy tính ở bên cạnh.
Thích Nhất An vội vàng đi xem, cậu ta ấn chuột, vui mừng nói: “Tìm được thân phận người chết rồi! Người đàn ông này tên là Tả Tuấn Minh.”
Thẩm Quân Từ nói: “Cậu gửi tin nhắn cho đội trưởng Cố đi.”
Thích Nhất An vội vàng tháo găng tay, cầm lấy điện thoại di động, gửi tin nhắn cho Cố Ngôn Sâm.
❁❁❁
Vụ việc xảy ra trong khu dân cư, người dân gần đó đã bị cảnh sát thẩm vấn.
Tin tức về án mạng nhanh chóng truyền ra, có cư dân mạng bắt đầu thúc giục cảnh sát đưa ra thông báo.
Sau khi xác nhận được danh tính nạn nhân, thông báo của Sở cảnh sát thành phố Bến Viễn cũng được phát đi, trong đó ghi rõ phát hiện một thi thể nam, “người chết họ Tả”.
Họ này thực sự rất hiếm, có người trả lời dưới tin nhắn này: “Người chết họ Tả? Chẳng lẽ là Tả Tuấn Minh kia à?”
“Tại sao anh ta chết vậy?”
“Không phải là do người vợ trả thù chứ?”
“Oa, nếu là Chương Khả Bắc giết, tôi quả thực muốn giơ hai tay hai chân tán thành, tên vũ phu này đáng chết!”
Chẳng mấy chốc trên mạng còn có một số bài viết khoa học nói về nguyên nhân và kết quả của sự việc.
Cố Ngôn Sâm cũng đang điều tra, vừa nhập tên, tin tức của Tả Tuấn Minh liền xuất hiện trên màn hình máy tính.
Cố Ngôn Sâm nhìn thấy cái tên quen thuộc, trượt xuống, nhìn thấy một vụ án, còn có kết quả phán quyết của tòa án.
Hắn mở hồ sơ ra, kiểm tra cẩn thận, sau đó in ra, đi đến trung tâm giám định vật chứng pháp y.
Chờ Cố Ngôn Sâm đến cửa phòng giải phẫu, Thẩm Quân Từ cũng vừa xử lý thi thể xong, tháo găng tay và khẩu trang ra.
Cố Ngôn Sâm nhìn về phía thi thể nằm trên bàn giải phẫu: “Cậu có biết vụ án năm ngoái của Chương Khả Bắc không? Anh ta là chồng của Chương Khả Bắc.”
Những lời này vừa nói ra, không chỉ có Thẩm Quân Từ ngây ngẩn cả người, mà ngay cả Thích Nhất An cũng ngây ngốc tại chỗ: “Là… Vụ bao lực gia đình gây xôn xao dư luận đó ạ?”
Cố Ngôn Sâm gật đầu, đưa cho bọn họ một xấp tư liệu hồ sơ vụ án.
Đây là vụ án một năm trước, gây chấn động Bến Viễn.
Điều đầu tiên thu hút sự chú ý của công chúng là một đoạn video ghi lại, trong đó một người phụ nữ bị đánh đập kêu la thảm thiết, máu chảy đầy đất, cơ thể của cô không thể di chuyển, giống như một con vật nhỏ sợ hãi, cuộn tròn ở góc tường.
Và một người đàn ông dùng thắt lưng đánh cô, còn hét lên: “Mày dám báo cảnh sát, dám chạy thử xem, tao sẽ giết mày, và sau đó giết cả gia đình mày!”
Xem đoạn video như vậy khiến người ta không khỏi rùng mình, rất nhiều người bắt đầu chú ý đến vụ án này.
Sau đó mọi người mới biết, người phụ nữ trong video tên là Chương Khả Bắc, là một bà nội trợ 33 tuổi. Vào tháng 8 năm đó, cô được đưa vào bệnh viện vì chấn thương sọ não.
Chương Khả Bắc kiện chồng mình là Tả Tuấn Minh ra tòa về tội cố ý gây thương tích.
Lúc mở phiên tòa, Chương Khả Bắc xuất hiện tại hiện trường, ai cũng nhìn ra được, đây là một người phụ nữ đã chịu đủ sự hành hạ.
Tại tòa, Chương Khả Bắc đưa ra rất nhiều chứng cứ, cô từng nhiều lần bị chồng mình bạo hành, bởi vì thấy Tả Tuấn Minh có ý hối cải nên mới không truy cứu trách nhiệm.
Nhưng vài tháng sau, mọi thứ bắt đầu trở nên tồi tệ hơn.
Chương Khả Bắc mỗi lần bị bạo hành thì đều bị đánh đến chảy máu đầu, cthậm chí còn bị chồng dọa giết. Người phụ nữ dựa trên lịch sử trò chuyện của mình và người thân và bạn bè, cũng như hồ sơ thăm khám, tóm tắt một số thời gian cụ thể của vụ bạo lực gia đình nghiêm trọng, cách thực hiện, ghi lại hình ảnh, thông tin y tế.
Dù vậy, cuối cùng vụ kiện vẫn bị thua.
Vết thương trước đó đều đã khỏi hẳn, lúc ấy cô ấy cũng không được các bác sĩ pháp y kiểm tra thương tích, một số hồ sơ của bệnh viện thì không rõ ràng, không thể làm chứng cứ pháp lý.
Ngoài ra, pháp y cũng chứng minh, vết thương hộp sọ của Chương Khả Bắc là vết thương do ngã cầu thang tạo thành. Không phải là một cú đánh trực tiếp.
Dấu vết hiện trường bị xóa sạch, Chương Khả Bắc cũng không có chứng cứ trực tiếp chứng minh Tả Tuấn Minh đẩy cô xuống lầu.
Tả Tuấn Minh mời một luật sư rất nổi tiếng, luật sư kia căn cứ vào mấy điểm này tiến hành bào chữa, nói vết thương trước đó của Chương Khả Bắc chẳng qua chỉ là một ít xích mích giữa vợ chồng, không nghiêm trọng như vậy, hồ sơ y tế có một số chỗ không đúng sự thật, bị nghi ngờ là làm giả. Đoạn video được đăng tải trên mạng đã được cắt ghép, chấn thương sọ não là do Chương Khả Bắc tự nhiên ngã xuống.
Cuối cùng vì không đủ chứng cứ, Tả Tuấn Minh được tuyên trắng án.
Ngay cả yêu cầu ly hôn của Chương Khả Bắc cũng bị bác bỏ.
Có một thời gian, Chương Khả Bắc thậm chí bị người ta nói là cố ý lập mưu hãm hại Tả Tuấn Minh, giả mạo chứng cứ, muốn ly hôn là vì muốn được chia chác số tài sản của Tả Tuấn Minh, còn có người mắng cô là người đàn bà ác độc.
Thậm chí còn có người nói, Chương Khả Bắc lén lút chuyển tài sản riêng ra ngoài, ngoại tình với người đàn ông khác, căn bản không phải là bộ dáng mềm mại, yếu đuối.
Nhiều người cảm thán rằng vụ việc đã bị đảo ngược, cho rằng lẽ ra họ không nên đứng xếp hàng sớm.
Chương Khả Bắc không chấp nhận phán quyết, lựa chọn kháng cáo.
Cô đã viết một bài báo có tên: Bảy loại hung khí.
Trong bài báo, cô đã kể về bảy lần bị bạo hành gia đình mà cô ấy đã thoát chết, cuối cùng hỏi ngược lại, nếu những chứng cứ này không thể chứng minh anh ta làm tổn thương tôi, chẳng lẽ nhất định phải để tôi lấy cái chết để chấm dứt?
Bài báo với từng câu chữ đẫm máu và nước mắt ngay lập tức gây được tiếng vang lớn, thậm chí còn trở nên nổi tiếng.
Sau đó có người ra mặt nói, sở dĩ Chương Khả Bắc thua kiện, là bởi vì Tả Tuấn Minh chạy tiền hối lộ.
Thậm chí những người trên mạng hò hét tình thế đảo ngược, cũng xen lẫn một số lượng lớn thủy quân bị mua.
Pháp y đã tiến hành kiểm tra có hệ thống cho Chương Khả Bắc, xác định cô bị bạo hành gia đình trong một thời gian dài.
Khi mở phiên tòa lần nữa, Chương Khả Bắc cuối cùng thắng kiện, cô được bồi thường, còn có thể ly hôn, thoát khỏi nanh vuốt của người đàn ông đáng sợ kia.
Tất cả chuyện này đã xảy ra cách đây một năm, toàn bộ quá trình kéo dài vài tháng, giống như một bộ phim truyền hình, hiện giờ sóng gió đã sớm lắng xuống, Chương Khả Bắc cũng bắt đầu một cuộc sống mới.
Nhưng đúng lúc này, Tả Tuấn Minh lại chết.
Thích Nhất An nhìn hồ sơ chi tiết: “Những công cụ bạo hành gia đình này vừa vặn có thể đối ứng với hung khí. ”
Đến bây giờ cậu ta rốt cục cũng hiểu được, vì sao hung thủ phải thường xuyên thay hung khí. Gậy tương ứng với chổi trong nhà, những cái khác cũng là công cụ có sẵn trong nhà.
Thương tích chồng chất từng cái một, Tả Tuấn Minh cuối cùng chết với một cú đánh nặng nề vào đầu, tương ứng với vết thương của Chương Khả Bắc khi rơi xuống cầu thang.
“Người đàn ông này quả thực chính là cầm thú, chuyện này xem ra là báo thù rồi…” Thanh âm Thích Nhất An run lên.
Cố Ngôn Sâm khoanh tay: “Cư dân mạng cũng nghĩ như vậy.”
Tuyên bố này của Thích Nhất An giống hệt với tuyên bố chính thống trên mạng.
Hơn nữa hiện tại trên mạng xuất hiện rất nhiều loại phân tích, có người trực tiếp nói Chương Khả Bắc là hung thủ, cũng có người vì Chương Khả Bắc phản bác lại, từng người một đều giống như mình đang ở hiện trường.
Thẩm Quân Từ xem tin tức xong, nhìn lại thi thể người đàn ông nằm trên bàn giải phẫu: “Như vậy hung thủ có thể là Chương Khả Bắc sao?”
Cố Ngôn Sâm nói: “Hiện tại, cô ấy có hiềm nghi lớn nhất. Tất cả manh mối đều chỉ về phía người phụ nữ đó, liên quan đến phát hiện của Bạch Mộng trước đó, nữ chủ nhà và nữ tài xế đều thêm “Tiểu Bắc” trên WeChat, rất có thể chính là Chương Khả Bắc.”
Hắn trầm giọng nói: “Làm thế nào chúng ta cũng phải tìm thấy cô Chương này để điều tra.”
◎ “Nếu những chứng cứ này không thể chứng minh anh ta làm tổn thương tôi.” (Bản cập nhật thứ hai) ◎
Sáng sớm, đồng nghiệp bình thường còn chưa đi làm, Thẩm Quân Từ và Thích Nhất An đã đem thi thể người đàn ông vận chuyển đến phòng pháp y của cục thành phố.
Người đàn ông bị lột sạch quần áo và nằm ngửa trên bàn mổ inox nhẵn bóng.
Da của thi thể trông rất nhợt nhạt vì mất máu.
Thẩm Quân Từ trước tiên yêu cầu Thích Nhất An lấy giấy mực để lấy dấu vân tay của thi thể.
Thích Nhất An nhanh chóng in dấu vân tay, quét chúng vào máy tính trong phòng pháp y. Dấu vân tay bắt đầu được so sánh với thông tin trong thư viện vân tay, và họ bắt đầu quan sát cơ thể trước mắt.
Kiểm tra pháp y chú ý từ đầu đến chân, từ trước ra sau, thi thể trước mắt có thể nói là đầy thương tích, toàn thân tím tái, cơ hồ không có mấy chỗ da thịt nguyên vẹn.
Thẩm Quân Từ đầu tiên là quan sát mặt thi thể, cậu nhìn một lúc nói: “Thi thể trước đó hắn là bị bịt mắt, sau đó bịt mắt bị hung thủ lấy đi.”
Gậy đánh vào mặt, để lại một dấu vết ở rìa của chỗ bịt mắt,máu còn sót lại cũng bị miếng che mắt chặn lại, bây giờ bịt mắt bị lấy đi, khiến cho lưu lượng máu ít mạch lạc hơn.
Thích Nhất An vội vàng đến, chụp lại những chi tiết này.
Sau đó Thẩm Quân Từ dùng ngón tay đẩy mí mắt nạn nhân ra, quan sát kích thước và độ trong suốt của đồng tử.
Sau khi đo lường, cậu chống hai tay lên bàn giải phẫu, cúi đầu nhìn thẳng vào thi thể nói: “Đồng tử không lớn, xem xét chấn thương đầu, nạn nhân có thể tử vong do tổn thương động mạch màng não bên trái.”
Trên người nạn nhân có rất nhiều vết thương, nhưng chủ yếu là vết thương ngoài da, có thể khiến người ta đau đớn, chảy máu, nhưng không gây tử vong. Nạn nhân tuy mất máu nhiều, nhưng cũng chưa đến mức nguy hiểm đến tính mạng.
Vết thương nặng nhất là trên đầu của nạn nhân, tóc vẫn chưa được cạo đi, nhưng Thẩm Quân Từ có thể dựa vào kinh nghiệm phán đoán, xương thái dương bên trái bị gãy thẳng với hai vết thương, vết thương như vậy sẽ gây nguy hiểm cho não bộ. Gây nhồi máu não, sưng não cấp tính và thậm chí gây tổn thương động mạch não.
Điều này đã cơ bản xác định được nguyên nhân tử vong.
Sau đó Thẩm Quân Từ không vội vàng giải phẫu, mà yêu cầu Thích Nhất An chụp ảnh các vết thương trước, sau đó yêu cầu cậu ta đẩy một tấm bảng trắng từ văn phòng bên cạnh sang.
Cậu yêu cầu Thích Nhất An ở bên trái bảng viết các loại vết thương và tình trạng thương tích, bên phải dán ảnh in tương ứng.
Có rất nhiều vết thương trên cơ thể người đàn ông, khá phức tạp.
Mất gần một giờ đồng hồ chỉ để ghi lại, và bảng trắng đã được viết dày đặc.
Tổng cộng có bảy loại hung khí được phát hiện.
Thích Nhất An hỏi: “Thầy ơi, kế tiếp nên làm gì ạ, đã bắt đầu khám nghiệm tử thi được chưa?”
Thẩm Quân Từ lắc đầu: “Bước tiếp theo là phân loại những vết thương này trước, dựa theo thời gian để tìm ra điểm đánh.” Nhìn thấy Thích Nhất An vẫn mơ hồ, cậu lại giải thích một câu, “Giải phẫu có thể phá hư những vết thương bên ngoài này, đến lúc đó muốn nghiên cứu rõ ràng sẽ không còn dễ nữa.”
Thích Nhất An nghe xong lời này, cảm thấy đầu óc lập tức nổ tung: “Nhiều vết thương như vậy, làm sao mà xếp được?”
Trước kia Thích Nhất An làm khám nghiệm tử thi, nhiều nhất là phải sắp xếp năm hoặc sáu vết thương, lớn nhỏ chi chít mấy chục vết thương như thế này, chưa bao giờ nghĩ đến.
Thẩm Quân Từ lạnh nhạt nói: “Cứ từ từ mà xếp.”
❁❁❁
Buổi sáng sau khi khám nghiệm hiện trường hoàn tất, đội cảnh sát hình sự trở lại cục thành phố, nữ tài xế tên Triệu Hiểu Hàm, không lâu sau cô cũng đến cục thành phố.
Bạch Mộng trực tiếp đưa người đến phòng thẩm vấn, phụ trách thẩm vấn.
Sau khi hỏi mấy câu, Bạch Mộng trở lại văn phòng, nói với Cố Ngôn Sâm: “Đội trưởng Cố, nữ tài xế này cũng có vấn đề.”
Cố Ngôn Sâm hỏi: “Vấn đề là gì? ”
Bạch Mộng mở phần mềm trên máy tính xách tay, gọi hắn đến trước máy tính, chỉ vào màn hình cho hắn xem: “Xe taxi ngày nay đều được cài đặt GPS, vì vậy tôi đã yêu cầu hãng taxi xuất GPS trên xe của Triệu Hiểu Hàm ra, ba tháng gần đây tuyến đường lái xe chồng lên nhau, tạo thành một tấm hình như vậy.”
Cố Ngôn Sâm nhìn, thấy phía trên có nhiều đường nét phức tạp khác nhau, nhưng chỉ có một đường duy nhất rõ ràng, là con đường đón chở khách đêm qua.
Mỗi tài xế có tuyến đường và phạm vi cố định của riêng mình, địa điểm này vừa vặn nằm ngoài vùng an toàn của Triệu Hiểu Hàm.
Cố Ngôn Sâm nhíu mày.
Bạch Mộng phân tích kỹ càng: “Cô ấy nói đang lái xe trên đường, thì có người vẫy tay mới dừng xe. Nhưng cô ấy thường nhận đơn đặt hàng qua một ứng dụng taxi. Hồ sơ điện tử ngày hôm qua cho thấy, lúc 10 giờ, cô ấy đã dừng tất cả các phần mềm, đậu xe trong một bãi đậu xe bên đường, mười rưỡi, thì nhận được một cuộc gọi từ một điện thoại di động lạ. Sau đó cô ấy không nhận đơn nữa, nửa đường đi ngang qua mấy điểm dừng, mà phóng xe đi hết một đoạn đường vắng. Cuối cùng cô ấy đến địa điểm đã nói, chạy một đơn, chở người xong thì về nhà. Hơn 6 giờ sáng hôm sau mới ra ngoài lái xe. ”
Sau khi nghe cô phân tích toàn bộ quá trình, Cố Ngôn Sâm nói: “Chuyện này nghe cứ như thể cô ấy chỉ vì công việc kinh doanh này, chờ rất lâu, sau khi làm xong, thì về nhà luôn.”
Bạch Mộng nói, “Còn nữa, camera giám sát lúc trước ghi lại, cô ấy dừng lại ở đầu ngõ mười phút, nhưng bình thường lái xe vào, rồi xuống xe, cho dù là giúp khách đỡ người, năm phút cũng đủ rồi.”
Cố Ngôn Sâm nói: “Có thể cô ấy đã giúp hung thủ, kéo người đàn ông đó xuống tầng hầm.”
“Ngoài ra tôi còn tìm thấy một số thông tin.” Bạch Mộng nói xong mở ra một tập tin, “Tôi đã so sánh danh bạ của nữ chủ nhà và nữ tài xế, phát hiện bên trong có một số acc wechat chung.”
Cô tìm thấy một tài khoản có tên là Tiểu Bắc, nhưng không có thông tin gì trong đó.
Nhưng hai con người tưởng như chẳng liên quan gì đến nhau bỗng có một mối liên hệ ở một điểm nào đó, bản thân nó đã là một manh mối vô cùng quan trọng.
Cố Ngôn Sâm vỗ vỗ bả vai cô: “Làm rất tốt, tiếp tục thẩm vấn, xem cô ta nói gì.”
❁❁❁
Lúc này trong phòng pháp y, Thẩm Quân Từ cùng Thích Nhất An bắt đầu căn cứ vào tình trạng tổn thương của vết thương, tình trạng chảy máu, cùng tình trạng xen kẽ của vết thương bắt đầu phân tích từng cái một.
Cảm giác nôn nao khi say rượu hôm qua vẫn ảnh hưởng đến Thẩm Quân Từ một chút.
Cậu có vẻ hơi mệt mỏi, dựa vào một cái bàn trong phòng giải phẫu, giọng nói hơi khàn khàn: “Bình thường, vết thương ở giai đoạn đầu chảy máu khá nhiều, vết thương sau chảy máu ít hơn. Vết thương từ khi bắt đầu, sẽ có sự thay đổi, chẳng hạn như chảy máu, nhiễm trùng, có hiện tượng đông máu, trong vòng ba giờ ngắn nhất sẽ hình thành kết vảy. Hiện tượng vết thương và đường mở rộng của gãy xương bị cắt đứt cũng giúp xác định thứ tự chấn thương. Những tình trạng này là cơ sở cho sự phán xét của chúng ta.”
“Hung khí hung thủ sử dụng đầu tiên là gậy, trên người nạn nhân có tổng cộng tám vết thương do gậy tạo thành, tức là bị đánh tám lần. Vết thương đầu tiên đánh vào mặt nạn nhân, gây chảy máu mũi.”
“Hung khí thứ hai sử dụng là tuốc nơ vít, ở ngực, bụng nạn nhân, chọc ba vết thương có dạng hình nón…”.
“……”
“Hung khí thứ tư được sử dụng là chai rượu, đập vào đầu, gây ra một vết thương ở đầu. Chai rượu này cũng là hung khí duy nhất hung thủ không thể mang ra khỏi hiện trường. ”
“……”
“Thứ bảy cũng chính là hung khí cuối cùng là dùng búa, tổng cộng đập búa vào nạn nhân sáu lần, lần đầu tiên là tay, lần thứ hai là chân, lần thứ ba là mắt cá chân. Lần thứ năm là đầu, lần này dẫn đến cái chết của nạn nhân.”
Bài phát biểu của Thẩm Quân không nhanh nhưng lại có trật tự rõ ràng.
Thích Nhất An ở một bên phụ trách ghi chép, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, cậu ta suýt nữa nghi ngờ Thẩm Quân Từ đã xem đoạn băng ghi lại quá trình phạm tội. Nếu không thì làm sao có thể phân tích tỉ mỉ, chi tiết như vậy.
Càng nghe cậu ta càng cau mày: “Những hung khí này đều rất phổ biến trong cuộc sống, giống như tiện tay nhặt trên bàn hoặc tìm trong tủ vài thứ để đánh người. Nhưng đặt lại với nhau, thì không còn phổ biến nữa.”
Nếu như giết người bằng dao, cậu ta sẽ cảm thấy bình thường và hợp lý hơn.
Thích Nhất An nhớ tới lời nói lúc trước của Thẩm Quân Từ: “Nếu như không phải tra tấn rồi giết người, thì đây là gì… trả thù sao?”
Thẩm Quân Từ nhìn một hồi nói: “Chúng ta vẫn nên giải phẫu thì hơn.”
Sau khi phân tích rõ ràng quá trình phạm tội của hung thủ, suy nghĩ của Thích Nhất An trở nên rõ ràng hơn trong quá trình khám nghiệm tử thi.
Thi thể nhanh chóng được mổ ra, tim, gan, lá lách, phổi và thận, kiểm tra từng cái một.
Ngay khi vừa mở dạ dày ra đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.
Đúng như Thẩm Quân Từ dự đoán, mặc dù chấn thương nghiêm trọng và gãy xương sườn nhưng các cơ quan nội tạng không bị tổn thương nghiêm trọng.
Cuối cùng là xử lý phần đầu, tóc của thi thể vừa được cạo xuống, liền lộ ra vết thương trên đỉnh hộp sọ, dưới da chảy máu nghiêm trọng. Vén lớp da lên có thể thấy, phần đầu bị gãy nát, có mảnh xương đã đi vào khoang sọ.
Thẩm Quân Từ chỉ vào những vết nứt trên xương nói: “Đường kéo dài của vết gãy thứ nhất không bị cắt, vết gãy thứ hai thì bị cắt, chứng tỏ cái hai vết gãy xương trên đầu.”
Hai vết gãy xương này một lần là do chai rượu vỡ vụn tạo thành, một lần là do búa đập vào tạo thành, vết thương cũng có thể thấy được sự khác biệt.
Hộp sọ bị cưa ra, một bộ não người xuất hiện trong hộp sọ. Trong mô não màu hồng, có thể thấy các điểm biến dạng và chảy máu rõ rệt.
Thích Nhất An cẩn thận xác định: “Quả nhiên là tổn thương động mạch màng não bên trái.”
Hai người vừa nói tới đây, họ nghe thấy một âm thanh bíp từ máy tính ở bên cạnh.
Thích Nhất An vội vàng đi xem, cậu ta ấn chuột, vui mừng nói: “Tìm được thân phận người chết rồi! Người đàn ông này tên là Tả Tuấn Minh.”
Thẩm Quân Từ nói: “Cậu gửi tin nhắn cho đội trưởng Cố đi.”
Thích Nhất An vội vàng tháo găng tay, cầm lấy điện thoại di động, gửi tin nhắn cho Cố Ngôn Sâm.
❁❁❁
Vụ việc xảy ra trong khu dân cư, người dân gần đó đã bị cảnh sát thẩm vấn.
Tin tức về án mạng nhanh chóng truyền ra, có cư dân mạng bắt đầu thúc giục cảnh sát đưa ra thông báo.
Sau khi xác nhận được danh tính nạn nhân, thông báo của Sở cảnh sát thành phố Bến Viễn cũng được phát đi, trong đó ghi rõ phát hiện một thi thể nam, “người chết họ Tả”.
Họ này thực sự rất hiếm, có người trả lời dưới tin nhắn này: “Người chết họ Tả? Chẳng lẽ là Tả Tuấn Minh kia à?”
“Tại sao anh ta chết vậy?”
“Không phải là do người vợ trả thù chứ?”
“Oa, nếu là Chương Khả Bắc giết, tôi quả thực muốn giơ hai tay hai chân tán thành, tên vũ phu này đáng chết!”
Chẳng mấy chốc trên mạng còn có một số bài viết khoa học nói về nguyên nhân và kết quả của sự việc.
Cố Ngôn Sâm cũng đang điều tra, vừa nhập tên, tin tức của Tả Tuấn Minh liền xuất hiện trên màn hình máy tính.
Cố Ngôn Sâm nhìn thấy cái tên quen thuộc, trượt xuống, nhìn thấy một vụ án, còn có kết quả phán quyết của tòa án.
Hắn mở hồ sơ ra, kiểm tra cẩn thận, sau đó in ra, đi đến trung tâm giám định vật chứng pháp y.
Chờ Cố Ngôn Sâm đến cửa phòng giải phẫu, Thẩm Quân Từ cũng vừa xử lý thi thể xong, tháo găng tay và khẩu trang ra.
Cố Ngôn Sâm nhìn về phía thi thể nằm trên bàn giải phẫu: “Cậu có biết vụ án năm ngoái của Chương Khả Bắc không? Anh ta là chồng của Chương Khả Bắc.”
Những lời này vừa nói ra, không chỉ có Thẩm Quân Từ ngây ngẩn cả người, mà ngay cả Thích Nhất An cũng ngây ngốc tại chỗ: “Là… Vụ bao lực gia đình gây xôn xao dư luận đó ạ?”
Cố Ngôn Sâm gật đầu, đưa cho bọn họ một xấp tư liệu hồ sơ vụ án.
Đây là vụ án một năm trước, gây chấn động Bến Viễn.
Điều đầu tiên thu hút sự chú ý của công chúng là một đoạn video ghi lại, trong đó một người phụ nữ bị đánh đập kêu la thảm thiết, máu chảy đầy đất, cơ thể của cô không thể di chuyển, giống như một con vật nhỏ sợ hãi, cuộn tròn ở góc tường.
Và một người đàn ông dùng thắt lưng đánh cô, còn hét lên: “Mày dám báo cảnh sát, dám chạy thử xem, tao sẽ giết mày, và sau đó giết cả gia đình mày!”
Xem đoạn video như vậy khiến người ta không khỏi rùng mình, rất nhiều người bắt đầu chú ý đến vụ án này.
Sau đó mọi người mới biết, người phụ nữ trong video tên là Chương Khả Bắc, là một bà nội trợ 33 tuổi. Vào tháng 8 năm đó, cô được đưa vào bệnh viện vì chấn thương sọ não.
Chương Khả Bắc kiện chồng mình là Tả Tuấn Minh ra tòa về tội cố ý gây thương tích.
Lúc mở phiên tòa, Chương Khả Bắc xuất hiện tại hiện trường, ai cũng nhìn ra được, đây là một người phụ nữ đã chịu đủ sự hành hạ.
Tại tòa, Chương Khả Bắc đưa ra rất nhiều chứng cứ, cô từng nhiều lần bị chồng mình bạo hành, bởi vì thấy Tả Tuấn Minh có ý hối cải nên mới không truy cứu trách nhiệm.
Nhưng vài tháng sau, mọi thứ bắt đầu trở nên tồi tệ hơn.
Chương Khả Bắc mỗi lần bị bạo hành thì đều bị đánh đến chảy máu đầu, cthậm chí còn bị chồng dọa giết. Người phụ nữ dựa trên lịch sử trò chuyện của mình và người thân và bạn bè, cũng như hồ sơ thăm khám, tóm tắt một số thời gian cụ thể của vụ bạo lực gia đình nghiêm trọng, cách thực hiện, ghi lại hình ảnh, thông tin y tế.
Dù vậy, cuối cùng vụ kiện vẫn bị thua.
Vết thương trước đó đều đã khỏi hẳn, lúc ấy cô ấy cũng không được các bác sĩ pháp y kiểm tra thương tích, một số hồ sơ của bệnh viện thì không rõ ràng, không thể làm chứng cứ pháp lý.
Ngoài ra, pháp y cũng chứng minh, vết thương hộp sọ của Chương Khả Bắc là vết thương do ngã cầu thang tạo thành. Không phải là một cú đánh trực tiếp.
Dấu vết hiện trường bị xóa sạch, Chương Khả Bắc cũng không có chứng cứ trực tiếp chứng minh Tả Tuấn Minh đẩy cô xuống lầu.
Tả Tuấn Minh mời một luật sư rất nổi tiếng, luật sư kia căn cứ vào mấy điểm này tiến hành bào chữa, nói vết thương trước đó của Chương Khả Bắc chẳng qua chỉ là một ít xích mích giữa vợ chồng, không nghiêm trọng như vậy, hồ sơ y tế có một số chỗ không đúng sự thật, bị nghi ngờ là làm giả. Đoạn video được đăng tải trên mạng đã được cắt ghép, chấn thương sọ não là do Chương Khả Bắc tự nhiên ngã xuống.
Cuối cùng vì không đủ chứng cứ, Tả Tuấn Minh được tuyên trắng án.
Ngay cả yêu cầu ly hôn của Chương Khả Bắc cũng bị bác bỏ.
Có một thời gian, Chương Khả Bắc thậm chí bị người ta nói là cố ý lập mưu hãm hại Tả Tuấn Minh, giả mạo chứng cứ, muốn ly hôn là vì muốn được chia chác số tài sản của Tả Tuấn Minh, còn có người mắng cô là người đàn bà ác độc.
Thậm chí còn có người nói, Chương Khả Bắc lén lút chuyển tài sản riêng ra ngoài, ngoại tình với người đàn ông khác, căn bản không phải là bộ dáng mềm mại, yếu đuối.
Nhiều người cảm thán rằng vụ việc đã bị đảo ngược, cho rằng lẽ ra họ không nên đứng xếp hàng sớm.
Chương Khả Bắc không chấp nhận phán quyết, lựa chọn kháng cáo.
Cô đã viết một bài báo có tên: Bảy loại hung khí.
Trong bài báo, cô đã kể về bảy lần bị bạo hành gia đình mà cô ấy đã thoát chết, cuối cùng hỏi ngược lại, nếu những chứng cứ này không thể chứng minh anh ta làm tổn thương tôi, chẳng lẽ nhất định phải để tôi lấy cái chết để chấm dứt?
Bài báo với từng câu chữ đẫm máu và nước mắt ngay lập tức gây được tiếng vang lớn, thậm chí còn trở nên nổi tiếng.
Sau đó có người ra mặt nói, sở dĩ Chương Khả Bắc thua kiện, là bởi vì Tả Tuấn Minh chạy tiền hối lộ.
Thậm chí những người trên mạng hò hét tình thế đảo ngược, cũng xen lẫn một số lượng lớn thủy quân bị mua.
Pháp y đã tiến hành kiểm tra có hệ thống cho Chương Khả Bắc, xác định cô bị bạo hành gia đình trong một thời gian dài.
Khi mở phiên tòa lần nữa, Chương Khả Bắc cuối cùng thắng kiện, cô được bồi thường, còn có thể ly hôn, thoát khỏi nanh vuốt của người đàn ông đáng sợ kia.
Tất cả chuyện này đã xảy ra cách đây một năm, toàn bộ quá trình kéo dài vài tháng, giống như một bộ phim truyền hình, hiện giờ sóng gió đã sớm lắng xuống, Chương Khả Bắc cũng bắt đầu một cuộc sống mới.
Nhưng đúng lúc này, Tả Tuấn Minh lại chết.
Thích Nhất An nhìn hồ sơ chi tiết: “Những công cụ bạo hành gia đình này vừa vặn có thể đối ứng với hung khí. ”
Đến bây giờ cậu ta rốt cục cũng hiểu được, vì sao hung thủ phải thường xuyên thay hung khí. Gậy tương ứng với chổi trong nhà, những cái khác cũng là công cụ có sẵn trong nhà.
Thương tích chồng chất từng cái một, Tả Tuấn Minh cuối cùng chết với một cú đánh nặng nề vào đầu, tương ứng với vết thương của Chương Khả Bắc khi rơi xuống cầu thang.
“Người đàn ông này quả thực chính là cầm thú, chuyện này xem ra là báo thù rồi…” Thanh âm Thích Nhất An run lên.
Cố Ngôn Sâm khoanh tay: “Cư dân mạng cũng nghĩ như vậy.”
Tuyên bố này của Thích Nhất An giống hệt với tuyên bố chính thống trên mạng.
Hơn nữa hiện tại trên mạng xuất hiện rất nhiều loại phân tích, có người trực tiếp nói Chương Khả Bắc là hung thủ, cũng có người vì Chương Khả Bắc phản bác lại, từng người một đều giống như mình đang ở hiện trường.
Thẩm Quân Từ xem tin tức xong, nhìn lại thi thể người đàn ông nằm trên bàn giải phẫu: “Như vậy hung thủ có thể là Chương Khả Bắc sao?”
Cố Ngôn Sâm nói: “Hiện tại, cô ấy có hiềm nghi lớn nhất. Tất cả manh mối đều chỉ về phía người phụ nữ đó, liên quan đến phát hiện của Bạch Mộng trước đó, nữ chủ nhà và nữ tài xế đều thêm “Tiểu Bắc” trên WeChat, rất có thể chính là Chương Khả Bắc.”
Hắn trầm giọng nói: “Làm thế nào chúng ta cũng phải tìm thấy cô Chương này để điều tra.”