Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tử Di

Chương 194: Manh mối



Ngồi xuống vị trí ban đầu, Chung Ly có chút mệt rã rời. Tử Đằng nhanh chóng bò về nàng cổ tay quan tâm liền bị nàng đẩy trở về.Hẳn nàng ấy cũng đã lo lắng cả đêm canh gác, lúc này cần nhất là nghỉ ngơi.
Lục Kiên kia còn cùng hai kẻ đã chết họ Lục lừa dối nơi này là thiên nhiên trận không thể ra ngoài, đây là cùng chung kế hoạch nhưng lại nửa đường tách ra đi?
" Vẫn là cần nhanh chóng trở về tông môn, chọn một bộ kiếm pháp thích hợp, lại sớm ngày tăng lên tu vi." Nàng tự lẩm bẩm tính toán. Tự nhủ xong lại nhìn xuống bên cạnh nhóc con đang ngủ say, nàng liền kéo hắn vào lòng. Cằm tựa lên vai hài tử, Chung Ly mệt mỏi thở dài. Một giấc ngủ sinh lý lại để tiểu kỳ lân canh gác cả đêm.
Sáng hôm sau nàng liền bị Tiền Thạch đánh thức, nam hài hơi chút cựa quậy đã khiến Chung Ly cảnh giác mở mắt." Sao vậy?" Giọng nói uể oải cất lên.
Tiền Thạch cứng người, má hơi chút phồng lên đáp:" Tỷ tỷ lần sau không cần như vậy."
" Không mang ngươi theo chính là để bảo vệ ngươi. Nếu Tiểu Thạch có chút vấn đề không phải giao kèo giữa ta và ngươi sư phụ chưa bắt đầu đã bị huỷ bỏ!"
" Không...là tỷ tỷ lần sau đừng ôm ta ngủ. Sư phụ nói nam nữ thụ thụ bất thân." Nhóc con xắn hai bàn tay lại lắc đầu đáp.
"..." Tốt lắm, nhóc là đang chê ta.
Chung Ly hơi bĩu môi xách lên Tiền Thạch, mới bảy tuổi hài tử tất nhiên chưa có bao nhiêu lớn. Đối với nàng đã mười tám tuổi có thừa thành niên nữ thì vóc dáng căn bản không đối xứng." Tiểu Thạch còn nhỏ, biết suy nghĩ như vậy là rất tốt." Nàng hơi chút trêu trọc nói.
" Ta đã sắp tám tuổi, đã có thể trở thành đại trượng phu." Hắn vỗ ngực đáp.
" Tốt, đại trượng phu không cần ta ôm ấp, vậy phía sau hành trình liền tự giác một chú. Dù sao Tiểu Thạch cũng ngại cùng ta tiếp xúc, ngự kiếm phi hành coi như miễn đi."
"..." Tỷ tỷ ta sai rồi - âm thanh vang vọng trong đầu nhưng Tiền Thạch lại không dám nói ra, chỉ có thể bày ra một khuôn mặt ấm ức.
" Chung Ly mới sáng sớm đã doạ nạt tiểu hài tử, làm tỷ tỷ không cần quá nghiêm khắc." Thiên Thiên từ xa đi đến, vừa cười vừa nói.
Chung Ly đặt xuống tiểu tử, quay đầu cùng đồng bạn chào hỏi:" Cả đêm ngủ ngon chứ?"
" Kỳ lạ, ta tu luyện lại thành ngủ quên, may mắn cả đêm không gặp chuyện." Thiên Thiên hơi nhíu mày đáp.
" Là có chuyện, nhưng đã giải quyết." Nàng mặt vô cảm phủ định.
" Ha, là chuyện gì vậy?" Thiên Thiên ngạc nhiên hỏi lại.
Chung Ly kề sát mang tai nàng ấy, giảm nhẹ âm thanh:" Có hai kẻ đã chết."
Vị đại tỷ này nghe thấy liền giật mình, nghĩ một chút liền đáp:" Là hai tên đi cùng Lưu Uất sao? Chúng chết thì chết, chúng ta mục tiêu lại chỉ có một, những kẻ không liên quan liền không cần quá quan tâm."
Chung Ly gật đầu, cảm thấy vị tân đồng đội kêu Thiên Thiên này thực sự quá mức hiểu lý lẽ. Cho dù không kết giao sâu thì hợp tác với người này quả thực không tồi.
...
Nhóm người nhanh chóng tập hợp lại, quả nhiên thiếu đi hai tu sĩ họ Lục. Lục Kiên khi được Lưu Uất hỏi lại chỉ trả lời qua loa:" Có lẽ đã tự mình trở về."
" Không phải nơi đây bao quanh trận pháp sao? Hai người đó còn có thể rời đi?" Nữ tu bên người Thiên Thiên lập tức vạch ra sai sót.
" Các ngươi không cảm nhận chút, trận pháp đã thông suốt." Lục Kiên bình tĩnh đáp.
" A, quả nhiên là vậy. Chúng ta cũng nên sớm một chút lên đường." Lại có người nói.
Lưu Uất hơi suy tư nhìn đám người, cuối cùng mỉm cười gật đầu:" Đi thôi, nghỉ cả đêm đã đủ cũng nên tiếp tục lần này mục tiêu."
Đã không còn người nhắc lại hai kẻ xấu số họ Lục, có lẽ mọi người không ưa bọn chúng cách hành xử. Cho dù là tự rời đi hay đã chết, đều là việc tốt giúp tâm trạng khơi thông không ít.


...Tiền Thạch ngồi trên phi kiếm của nàng, hai tay ôm chặt lấy chân nàng thút thít:" Tỷ tỷ có thể ôm ta một chút sao? Tiểu Thạch lần sau không dám nữa."
Nhìn hài tử sắc mặt tái mét nhìn xuống phía dưới, Chung Ly có chút buồn cười bế lên hắn cùng ngồi xuống kiếm. Nàng đặt hài tử vào lòng trêu đùa nói:" Nam nữ thụ thụ bất thân, tiểu tử coi trọng chút."
" Là...là do sư phụ dạy...không phải ta tự nghĩ ra." Tiểu Thạch đỏ bừng mặt đáp.
" Được rồi ôm ngươi là do muốn bảo vệ ngươi, thay vì để ngươi bên cạnh cảnh giác không phải ôm xuống sẽ tương đối thuận tiện sao? Vậy mà tiểu tử ngươi thật sự không biết điều."
" Ta sai rồi, tỷ tỷ nói đều phải. Tỷ là đệ nhất trong lòng ta."
" Số một không phải ngươi sư phụ sao? Ta còn chưa có năng lực tranh đồ đệ với tiền bối."
" Hì hì, ta nói sao thì chính là vậy. Sư phụ ngài ấy hiện tại đâu có tại đây." Tiền Thạch gật gù nói, dù vậy ánh mắt vẫn có chút ráo rác đề phòng.
" Ta sẽ không đá ngươi xuống dưới, sư phụ ngươi cũng sẽ không đột ngột xuất hiện. Yên tâm đi." Nàng hơi chút buồn cười an ủi hắn.
...
Đến khi trời tối, đám người lại lần nữa dừng lại nghỉ ngơi. Lưu Uất lần này trực tiếp lôi ra bản đồ xem xét, lão Lục ở một bên không hề hé mắt mà tiếp tục đả toạ.
Lưu Uất cười nhạt quay đầu nhìn hắn nói:" Lục Kiên, huynh đệ họ Lục đều đã rời đi. Không phải ngươi cũng nên tỏ chút thành ý?"
Chung Ly đang đả toạ nhưng vẫn luôn chú ý tình hình, nghe vậy lỗ tai hơi giật, tinh thần ăn dưa cao ngất trời liền mở mắt.Lưu Uất hẳn cảm thấy hiện tại đã có thể trở mặt, dù sao còn lại người đều ở phe hắn, Lục Kiên cho dù tu vi cao nhưng thân cô thế cô, tình hình này hẳn là không thể không cúi đầu.
Quả nhiên như nàng suy nghĩ, chờ không lâu Lưu Uất liền lấy được mảnh bản đồ còn lại ở trên người Lục Kiên. Huynh đệ họ Lục kia không ngờ lại để đồ vật quan trọng như vậy cho người này giữ. Trong đó ngoài tin tưởng còn có...sợ hãi cùng phục tùng đi. Lời Lục Dung kia trước khi chết khẳng định Lục Kiên là đồng loã hẳn không sai nhưng người này lại thiện chí nhắc nhở nàng cẩn thận hai hai huynh đệ họ Lục. Đây là như thế nào tình huống? Nghĩ nát óc thật sự vẫn không thể sáng tỏ.Họ Lục với họ Lục tất nhiên là có quan hệ, cho dù như thế nào chứng kiến vẫn không thể phủ quyết ba người này có liên quan vô cùng chặt.

" Chung đạo hữu đang nghĩ gì vậy?" Thiên Thiên đi đến cạnh nàng thì thầm.Chung Ly thuận miệng liền đáp:" Nghĩ đến bí cảnh liệu có thực sự tồn tại hay không?"
" Phía trước ta cho rằng là không nhưng hiện tại có lẽ suy nghĩ này đã lung lay." Thiên Thiên trầm ngâm trả lời.
" Thiên Thiên phát hiện ra điều gì sao?" Nàng mỉm cười.
" Ngươi hẳn cũng có cảm nhận. Đám người họ Lục cùng Lưu Uất không phải là kẻ khờ khạo, làm đến mức này có lẽ thật sự đã phát hiện ra điều gì đó." " Phía sau chúng ta cần cẩn thận, hai kẻ kia đều không phải là đơn giản người." Chung Ly gật đầu, lại thuận tiện báo mọi người cảnh giác.
Lật thuyền trong mương lúc nào cũng có thể xảy ra, các nàng đông người nhưng dù sao cũng đang ở thế nhún nhường. Nghe chỉ đạo mà làm việc người liền dễ dàng có nguy cơ bị dắt đi như bò. Nàng không muốn bản thân rơi vào hoàn cảnh đó.
...Lưu Uất nghiên cứu bản đồ cả đêm, sáng hôm sau liền tinh thần phấn chấn kêu gọi mọi người." Các vị, ta đã tìm được điểm đột phá. Chúng ta trước mắt tách nhau ra tìm hiểu các vị trí xuất hiện chín con vật này." Nói rồi hắn lấy ra giấy bút bắt đầu phác hoạ. Rất nhanh trên giấy trắng hiện ra hình dạng của chín con vật: lạc đà, hươu, rắn, chim ưng, hổ, cá chép, ếch, thỏ và rắn.
Chung Ly nhìn hắn nhanh chóng miêu tả trên giấy, mí mắt có chút nảy lên. Chín loài vật này thật sự có thể minh hoạ cho một loài vật trong truyền thuyết. Nàng tự suy nghĩ rồi lại tự phủ quyết: Sao có thể, nếu là bí cảnh liên quan đến nó sao có thể bao nhiêu thập niên như vậy không bị người phát hiện, cuối cùng lại rơi vào tay một đám trúc cơ kỳ. Càng nghĩ liền càng cảm thấy hoang đường.
" Ngươi là muốn đi bắt đám động vật này hay sao?" Thiên Thiên khó hiểu hỏi lại.
" Ta muốn là con đặc biệt nhất, các ngươi chỉ cần lấy con nhất xuất sắc trở về. Trên người chúng hẳn đều có ký hiệu đặc biệt." Lưu Uất vừa suy nghĩ vừa trả lời.
Thiên Thiên cau màu vài giây sau đó nhanh chóng đề xuất phân phối người. Tổ đội hiện tại có tám thành viên, tính cả nàng cùng Tiền Thạch. Chín con vật tất nhiên không thể chia đều cho mỗi người vậy nên chia làm ba đội là thích hợp nhất.Chung Ly thấy Thiên Thiên đang bàn bạc với theo bên người tu sĩ liền xung phong nhận tổ đội:" Ta cùng Tiểu Thạch một đội, còn lại các ngươi liền chia đều người."
" Không được, các ngươi tu vi không cao, tổ đội như vậy nguy hiểm hệ số sẽ rất lớn." Thiên Thiên phủ quyết.
Chung Ly sớm hiểu nhưng vẫn phải tỏ chút ý kiến, nếu không phân chia nàng cùng nhóc con bên người tách ra sẽ khiến nàng không yên tâm mà làm việc.
" Vậy để ta cùng Chung đạo hữu thành một đội." Lục Kiên yên lặng suốt hành trình đột nhiên lên tiếng.
Chung Ly quay đầu nhìn hắn, sắc mặt không thay đổi nhưng trong lòng lại âm thầm đánh lên hồi chuông cảnh giác. Người này lại một lần nữa khiến nàng không thể đoán nổi.
Dù vậy lúc này nàng đương nhiên sẽ không từ chối kẻ đang tỏ ra ngoài hảo ý, nếu không không phải sẽ khiến có tâm người nảy sinh nghi ngờ.
Rất nhanh ba nhóm người cũng được phân chia xong, ngoại trừ nàng bên người Tiền Thạch cùng Lục Kiên thì Thiên Thiên lại cùng Lưu Uất tổ đội hai người.
...
Nơi này địa hình tương dối rậm rạp, nếu ngự kiếm phi hành sẽ khó phát hiện mục tiêu hơn nữa còn dễ dàng nằm trong tầm ngắm. Vậy nên ba người Chung Ly liền đồng nhất ý kiến dùng hai chân đi lại tìm kiếm.
Nơi này ít có tu sĩ qua lại, cây cối lâu năm ngoại trừ phát triển to lớn thì phần còn lại chính là đã bị năm tháng làm mục nát. Dưới mặt đất xuất hiện sình lầy còn có mùi động vật phân huỷ khó ngửi.
" Nơi đây hẳn có nước ngầm, biến động vật cùng thực vật đã chết thành tình trạng như vậy." Lục Kiên lên tiếng.
Chung Ly đang xách theo Tiền Thạch phòng khi hắn bị chỉm nghỉm dưới sình, chân tuy đã bọc lại bởi linh khí di chuyển vẫn bị cản trở rất nhiều.
Thấy Chung Ly không đáp lời, Lục Kiên lại cười khẽ:" Đạo hữu là đang đề phòng tại hạ sao? Do hai huynh đệ Lục Dung Lục Hoạ."
" Lục đạo hữu nghĩ nhiều, ngài lại có liên quan gì bọn họ." Trong lời nói ý rò xét vô cùng rõ ràng.
" Chung đạo hữu xem ra đã coi ta cùng với hai kẻ kia là một giuộc."
Chung Ly híp mắt, kẻ này thật gian xảo, lại tự thêm ý vào câu nói của nàng trả lại nàng. Đây là muốn nói thật giả gì đó không phải chỉ do một ý nghĩ.
Hai người nhìn nhau không tiếp tục nói chuyện, Tiền Thạch đang bị xách lên cũng ngoan ngoãn im lặng. Hai bên đây đều là không muốn xe rách lớp giấy mỏng, nếu quá đáng vậy hành trình tiếp theo căn bản là không thể hợp tác.
Hắn sẽ không lựa chọn lúc này giải quyết nàng, đội ngũ còn lại người tất nhiên sẽ không bỏ qua. Nàng càng không thể giết hẳn bởi vì...giết không nổi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...