Tử Di
Chương 173: Tiến thoái lưỡng nan
" A Lân, nhả ra chút dương hoả." Nàng truyền âm cùng tiểu kỳ lân.
Chung Ly nhanh nhẹn xoè tay trái, một ngọn lửa đỏ rực lơ lửng trên mu bàn tay nàng.
Đám âm hoả có lẽ đã cảm nhận được kẻ thù xuất hiện liền lập tức rời khỏi xác người lao đến.
Chung Ly phất tay, dương hoả liền thuận thế cùng âm hoả lao vào cắn xé. Tiếng bùm bùm liên tục trong không khí, may mắn chưa có kẻ thứ tư xuất hiện chứng kiến.
" Ta khuyên ngươi nên tự kết liễu, cả đời phía sau liền không cần người làm phiền."
Nàng vừa dứt lời, gió đã nổi ngày một lớn, thổi cho búi tóc bay tán loạn.
Có lẽ cảm nhận được sát ý bao trùm xung quanh, Ích Nhiên cũng ngừng nôn mà xoay người chậm chạp đứng dậy.
Chung Ly không quan tâm người này, chỉ nhìn chăm chăm xác chết không đầu ở một bên.
Nàng mới chỉ lơ là một tích tắc, đầu đã biến mất, không biết nó đã chạy đi đâu? Nếu là đi báo tin vậy các nàng hai người liền xong đời.
Bụp bụp...
Giống như tiếng đập bóng rổ, kỳ lạ là âm thanh này xuất hiện ở cả bốn hướng tám hướng.
" Họ Ích, kiểm tra xem nơi này nhưng có trận pháp?" Nàng không nhìn Ích Nhiên nói. Tay cầm kiếm lúc này một giây cũng không hề lơi lỏng.
Ích Nhiên cho dù đang yếu ớt lau khoé miệng vẫn nghe lời cẩn thận kiểm tra xung quanh. Càng xem sắc mặt lại càng kém.
Sẽ không gặp phải trận pháp cao cấp chứ? - Chung Ly thầm thở dài.
" Thế nào?"
Ích Nhiên lắc đầu nhìn chằm chằm xác chết vô đầu." Âm khí bốn phương tám hướng đều đang kéo về nó."
" Quỷ vương gì xuất hiện?" Chung Ly vẽ ra một đường kiếm thử tấn công lên xác chết.
Ích Nhiên lắc đầu: " Đây là ngự quỷ trận, chúng ta thật sự đang đứng trong trận, còn biến thành hai mắt xích di động."
Chung Ly kiểm tra một lượt thân thể, thấy không có gì kỳ lạ liền càng là khó hiểu nhìn Ích Nhiên.
Người này trầm trọng nói:" Hiện tại không sao, nhưng nếu quỷ vương thức tỉnh chúng ta liền sẽ trở thành chất dinh dưỡng đầu tiên."
" Vậy trận này như thế nào phá?"
" Trước mắt ngăn lại âm khí đang dồn đến."
Chung Ly đang muốn tiếp tục hỏi âm khí ngăn như thế nào thì dị biến phát sinh.
Trong cơ thể vô đầu đang nằm dưới đất đột nhiên nổ tung, mùi xác chết thối rữa nồng nặc, kèm theo còn có cơn mưa sâu.
Khói đen tan đi, trên mặt đất xuất hiện vô số sâu trắng đang ngọ ngậy. Cũng may linh khí hộ thân kịp thời khởi động, tránh cho bị đám sâu này bám khắp người.
Không cần nghĩ đâu xa, nhìn trước mặt Ích Nhiên liền biết hậu quả.
Họ Ích nữ tu giống như phát điên liên tục lăn lộn, nhưng càng lăn lại càng thu hút thêm nhiều sâu trắng bám dính trên người.
Chung Ly thấy vậy liền tiến lên hỗ trợ, trong tay lôi điện đánh vào sâu liền toả ra hắc khí.
" Bình tĩnh, ngươi vận khí bao lấy bản thân da thịt, ta hỗ trợ ngươi giết chết sâu."
Ích Nhiên nghe vậy đỏ mắt nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh lại. Nàng trải qua quá nhiều cú sốc từ lúc đến nơi này, tinh thần đã có chút bất ổn.
Sâu trắng bám rất chắc, đơn giản dùng linh khí hay lực đạo đều không thể kéo nó ra khỏi. May mắn có Chung Ly tại đây, lôi vốn khắc âm tà, vì vậy Ích Nhiên mới có cơ hội lấy lại năng lực hành động.
" Ngươi không phải nói nó sẽ trở thành quỷ vương? Sao lại bỗng dưng phát nổ?"
" Ta không biết, giúp ta đứng dậy trước."
Chung Ly đỡ Ích Nhiên, nữ tu sắc mặt tái nhợt, làn da tiếp xúc với sâu trắng đều mọc bọt nước màu đỏ.
Chung Ly quay đầu đi tìm kiếm, lại cẩn thận tránh cho dính phải sâu.
Tay chạm vào một lớp linh khí dày đặc, quả nhiên các nàng vẫn đang bị giam giữ trong trận.
Bụp...bụp...
Tiếng đập bóng lại một lần nữa vang lên, Chung Ly sau gáy lông tơ dựng đứng.
Chợt xoay người, một gương mặt quỷ dị phóng đại đã gần ngay chóp mũi.
Nàng theo phản xạ tự nhiên giơ nắm đấm đánh tới, nắm tay xuyên qua hốc mắt đi sâu vào trong. Máu tươi thấm đẫm ống tay áo, cái đầu lơ lửng trước mắt lại vẫn là nụ cười ác ý.
Đầu bị đánh lõm rơi xuống đất tiếp tục lăn dài, sâu trắng lần lượt trui rúc vào trong nó phần cổ gắn với đầu đã bị chém đứt. Vết lõm nhanh chóng được lấp đầy, hốc mắt thi thoảng còn lòi ra một chút sâu.
Thi quái...suy nghĩ chợt loé trong đầu Chung Ly.
Nàng đạp chân, cả người lập tức nhảy lên không chung rơi thẳng xuống đầu người đang liên tục va chạm trên mặt đất.
Chân đặt trên thi quái đỉnh đầu đạp mạnh, nửa cái đầu bị vùi trong đất vẫn liên tục cọ quậy.
Chung Ly xác định bản thân làm trung tâm, khởi động lôi kiếm mang biến nó thành một lưới điện bao trùm mặt đất.
Tiếng xèo xèo cháy khét liên tục vang lên, kèm theo còn có khói đen nghi ngút toả ra.
Ích Nhiên ở trên ngọn cây cố gắng bấm tay tính toán, lại nếm thử tiếp xúc trận pháp. Mồ hôi giống như hạt đậu chảy xuống, cũng không dám lấy tay lau đi. Cả người nàng hiện tại vừa sưng tấy vừa đau nhức, mùi thối rữa vẫn như có như không phát ra. Không biết là từ đám sâu trắng dưới đất hay là từ chính bản thân.
...
Khói đen tan đi, mặt đất lúc này la liệt vụn than cháy khét. Chung Ly chân vẫn vững vàng đạp trên đầu thi quái, nó miệng muốn hít vào hắc khí đều bị nàng hung ác đè xuống.
Đầu liên tục cọ quậy dưới chân nhưng lại chẳng thể phát ra âm thanh.
...Trước đó...
Bên ngoài trận, Ích Tử Văn đang lặng lẽ quan sát, đạn pháo phát nổ ở nơi này lại thêm vừa rồi hắn cảm nhận tà khí từ đủ phương hướng đều tụ về đây liền cẩn thận thêm vào bí thuật kíp nổ.Một loại sương màu đỏ cam đi theo âm khí trà trộn vào trận, không biết hiện tại bên trong đang là cảnh tượng như thế nào. Sương đỏ cam mang theo bụi núi lửa, cũng coi như là một thủ đoạn ẩn giấu của hắn.
Đoán một chút thứ âm tà bên trong trận pháp, ít nhất vài người bọn họ sẽ từ chối muốn thêm lên kẻ thù. Trại này rộng như vậy, không biết là đang ẩn náu bao nhiêu tà tu.
Nhìn tà tu xung quanh đi lại nhưng đều không có người chú ý đến trận pháp đang hoạt động. Càng thấy càng kỳ lạ, Ích Tử Văn liền cẩn thận đánh ngất một thủ vệ lôi đến trong góc tối.
Thủ vệ bị khống chế, hai mắt dính mê hồn hương mà trở lên mê ly.
" Bên phía rừng cây là chuyện thế nào?"
" Haha, tiểu mỹ nhân không biết sao? Lão già ăn xác thường xuyên tới đó tu luyện, thấy nhiều liền không cảm thấy có gì mới mẻ."
" Tiểu? Mỹ? Nhân?" Ích Tử Văn nhả từng chữ khỏi kẽ răng. Thuốc này quả nhiên là do gian thương lừa bán.
Tên thủ vệ không hề hay biết nam tu tức giận trước mắt, trong con ngươi lờ mờ phản chiếu ra hình dáng mỹ nhân tuyệt sắc, tư dung cùng khí chất đều hơn người. Hắn say mê nhìn mỹ nhân, hoàn toàn không cảm nhận được nguy hiểm đang tiến tới.
Ích Tử Văn lấy đi thủ vệ quần áo, cẩn thận huỷ thi diệt tích mới lặng lẽ lẩn vào đám người.
Nếu trận pháp tụ âm kia không phải việc lạ vậy hắn cần rời đi điều tra nơi khác. Tà tu trại này nhân số thật sự đã vượt qua phủ thành chủ ước lượng.
...
" Thế nào rồi?" Chung Ly chuyển sang dùng kiếm chống đỡ, hai chân liên tục đạp mạnh ma đầu vào trong đất.
Ích Nhiên vội vàng trả lời:" Không phát hiện điểm có thể đột phá."
" Ngươi không phải nói chúng ta là mắt xích?"
" Phải rồi, ta đã kiểm tra kỹ càng cơ thể, cũng không phát hiện điều kỳ lạ."
" Như vậy trận đã thay đổi?" Nàng nghiến răng hỏi.
" Phía trước ngươi mỗi một bước trận pháp liền mở rộng, hiện tại nhưng khác, nó đã sớm quy hoạch phạm vi, biến thành một cái lồng." Ích Nhiên nặng nề đáp.
" Giết chết thứ này liệu có thể phá trận?"
" Ta...không biết, nó huỷ diệt, âm khí có lẽ không trốn dung thân liền sẽ tìm đến chúng ta." Ích Nhiên lắp bắp.
"..." Vậy nên giết hay không giết. Để nó lớn mạnh các nàng cũng xong đời.
Ích Nhiên nhảy xuống khỏi cây, khắp người bọng nước đã càng lúc càng nghiêm trọng.
" Ngươi nên trị thương trước, có lẽ là trúng độc." Nàng vừa tăng lực đạo dưới chân vừa nói.
Nghe vậy, Ích Nhiên vội vàng lôi ra một mặt gương. Đến khi nhìn thấy bản thân trong gương nàng liền hét thất thanh. Tay run rẩy giơ lên muốn chạm vào mặt nhưng đều bị sợ hãi cùng đau đớn níu kéo.
" Huỷ dung, ta...huhu đã bị huỷ dung."
Chung Ly lo lắng nhìn nữ tu khóc nức nở trên đất, tìm kiếm một hồi cuối cùng lôi ra trong góc nhẫn trữ vật một lọ thuốc bột.
" Ngươi bình tĩnh chút, trước tiên nên lo lắng cho cái mạng của mình."
Ích Nhiên ôm lấy lọ thuốc bột tay vẫn còn run rẩy không thể tự thoát khỏi ám ảnh tâm lý.
Dung nhan nàng ấy hiện tại, nhìn vào thật khiến người ta đau xót.
Càng nghĩ càng giận, Chung Ly đôi mày nhíu chặt, kiếm hiện lên ánh sáng sắc lạnh.
Nàng bật người khỏi quỷ đầu, một chùm lôi điện nhanh chóng bao lấy muốn trốn thoát đầu.
Tiếng bùm bùm liên tục vang lên, Chung Ly tay phải giơ cao kiếm, lôi kiếm quang nhắm định mục tiêu chuẩn xác chém đến.
Quỷ đầu đau đớn đến mức phát ra âm thanh gầm gừ, trên gương mặt quái dị xuất hiện một vết nứt dài, vô số sâu trắng ngọ nguậy muốn thoát ra ngoài.
Âm khí càng lúc càng dày đặc, đều bị quỷ đầu hút về. Nó ăn liên tiếp lôi kiếm của Chung Ly nhưng vẫn kiên trì tồn tại. Sâu bên trong dần chuyển sang màu đen, kích thước còn ngày một lớn. Nếu thứ này một lần nữa phát nổ e rằng sinh vật bên trong sẽ biến thành mối đe doạ mạnh mẽ.
Dưới lớp da nhăn nheo xấu xí, lổm nhổm hắc sâu muốn đục lỗ thoát ra. Âm khí tụ ngày một dày, chuyện gì tới cũng sẽ tới, quỷ đầu đột ngột mở mắt.
Đôi mắt chỉ có tròng đen quỷ dị nhìn chằm chằm Chung Ly. Nàng từ sâu trong thần hồn truyền đến cảm giác run rẩy, còn có...tiếng cười vô cùng sung sướng.
Nàng hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, kiếm chiêu vẫn không ngừng nghỉ liên tục đánh ra.
Lôi kiếm mang mênh mông lực lượng lao đến đánh thẳng vào mắt quỷ.
Không có máu vảy ra, chỉ có hắc khí bị đánh tan rồi nhanh chóng tụ lại.
Biết lúc này hung hiểm, Chung Ly liền kêu gọi Ích Nhiên:" Ngươi cố gắng phá trận, thứ này hiện tại đã không thể khống chế."
Ích Nhiên cũng nhận ra tình hình nghiêm trọng liền cẩn thận thu lại thuốc bột chạy đến một góc tiếp tục nghiên cứu.
Chung Ly nhìn nữ tu gầy nhỏ bả vai liên tục rung động, hai mắt đen láy hơi rũ. Cuối cùng chuyển hoá thất vọng thành tức giận nhìn chằm chằm đầu quỷ đang liên tục đập loạn.
" Sát kiếm." Nàng lẩm bẩm.
Từ thân hắc kiếm quanh quẩn vài tia kim quang, khí cuốn quanh lôi điện ùn ùn lao đến đối thủ. Kiếm chưa tới nhưng khí thế đã lập tức áp chặt quỷ đầu xuống mặt đất. Nó khuôn mặt méo mó biến dạng ăn chọn đại chiêu.
Liên tiếp vết rách hiện ra, hắc khí quanh quẩn một chút rồi lại vẫn quy về quỷ đầu.
Biết cứ đánh mãi như vậy người bại sẽ là nàng, Chung Ly trong đầu nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Lôi khắc tà, từ xưa đến nay vẫn là như vậy nhưng thứ quỷ này ở trong trận căn bản không thiếu âm khí bồi bổ. Nàng còn không biết nơi này âm khí vì sao lại nhiều như vậy! Chả nhẽ gần nơi đang đứng chính là chiến trường hoặc là...bãi chôn tập thể.
Chung Ly nhanh nhẹn xoè tay trái, một ngọn lửa đỏ rực lơ lửng trên mu bàn tay nàng.
Đám âm hoả có lẽ đã cảm nhận được kẻ thù xuất hiện liền lập tức rời khỏi xác người lao đến.
Chung Ly phất tay, dương hoả liền thuận thế cùng âm hoả lao vào cắn xé. Tiếng bùm bùm liên tục trong không khí, may mắn chưa có kẻ thứ tư xuất hiện chứng kiến.
" Ta khuyên ngươi nên tự kết liễu, cả đời phía sau liền không cần người làm phiền."
Nàng vừa dứt lời, gió đã nổi ngày một lớn, thổi cho búi tóc bay tán loạn.
Có lẽ cảm nhận được sát ý bao trùm xung quanh, Ích Nhiên cũng ngừng nôn mà xoay người chậm chạp đứng dậy.
Chung Ly không quan tâm người này, chỉ nhìn chăm chăm xác chết không đầu ở một bên.
Nàng mới chỉ lơ là một tích tắc, đầu đã biến mất, không biết nó đã chạy đi đâu? Nếu là đi báo tin vậy các nàng hai người liền xong đời.
Bụp bụp...
Giống như tiếng đập bóng rổ, kỳ lạ là âm thanh này xuất hiện ở cả bốn hướng tám hướng.
" Họ Ích, kiểm tra xem nơi này nhưng có trận pháp?" Nàng không nhìn Ích Nhiên nói. Tay cầm kiếm lúc này một giây cũng không hề lơi lỏng.
Ích Nhiên cho dù đang yếu ớt lau khoé miệng vẫn nghe lời cẩn thận kiểm tra xung quanh. Càng xem sắc mặt lại càng kém.
Sẽ không gặp phải trận pháp cao cấp chứ? - Chung Ly thầm thở dài.
" Thế nào?"
Ích Nhiên lắc đầu nhìn chằm chằm xác chết vô đầu." Âm khí bốn phương tám hướng đều đang kéo về nó."
" Quỷ vương gì xuất hiện?" Chung Ly vẽ ra một đường kiếm thử tấn công lên xác chết.
Ích Nhiên lắc đầu: " Đây là ngự quỷ trận, chúng ta thật sự đang đứng trong trận, còn biến thành hai mắt xích di động."
Chung Ly kiểm tra một lượt thân thể, thấy không có gì kỳ lạ liền càng là khó hiểu nhìn Ích Nhiên.
Người này trầm trọng nói:" Hiện tại không sao, nhưng nếu quỷ vương thức tỉnh chúng ta liền sẽ trở thành chất dinh dưỡng đầu tiên."
" Vậy trận này như thế nào phá?"
" Trước mắt ngăn lại âm khí đang dồn đến."
Chung Ly đang muốn tiếp tục hỏi âm khí ngăn như thế nào thì dị biến phát sinh.
Trong cơ thể vô đầu đang nằm dưới đất đột nhiên nổ tung, mùi xác chết thối rữa nồng nặc, kèm theo còn có cơn mưa sâu.
Khói đen tan đi, trên mặt đất xuất hiện vô số sâu trắng đang ngọ ngậy. Cũng may linh khí hộ thân kịp thời khởi động, tránh cho bị đám sâu này bám khắp người.
Không cần nghĩ đâu xa, nhìn trước mặt Ích Nhiên liền biết hậu quả.
Họ Ích nữ tu giống như phát điên liên tục lăn lộn, nhưng càng lăn lại càng thu hút thêm nhiều sâu trắng bám dính trên người.
Chung Ly thấy vậy liền tiến lên hỗ trợ, trong tay lôi điện đánh vào sâu liền toả ra hắc khí.
" Bình tĩnh, ngươi vận khí bao lấy bản thân da thịt, ta hỗ trợ ngươi giết chết sâu."
Ích Nhiên nghe vậy đỏ mắt nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh lại. Nàng trải qua quá nhiều cú sốc từ lúc đến nơi này, tinh thần đã có chút bất ổn.
Sâu trắng bám rất chắc, đơn giản dùng linh khí hay lực đạo đều không thể kéo nó ra khỏi. May mắn có Chung Ly tại đây, lôi vốn khắc âm tà, vì vậy Ích Nhiên mới có cơ hội lấy lại năng lực hành động.
" Ngươi không phải nói nó sẽ trở thành quỷ vương? Sao lại bỗng dưng phát nổ?"
" Ta không biết, giúp ta đứng dậy trước."
Chung Ly đỡ Ích Nhiên, nữ tu sắc mặt tái nhợt, làn da tiếp xúc với sâu trắng đều mọc bọt nước màu đỏ.
Chung Ly quay đầu đi tìm kiếm, lại cẩn thận tránh cho dính phải sâu.
Tay chạm vào một lớp linh khí dày đặc, quả nhiên các nàng vẫn đang bị giam giữ trong trận.
Bụp...bụp...
Tiếng đập bóng lại một lần nữa vang lên, Chung Ly sau gáy lông tơ dựng đứng.
Chợt xoay người, một gương mặt quỷ dị phóng đại đã gần ngay chóp mũi.
Nàng theo phản xạ tự nhiên giơ nắm đấm đánh tới, nắm tay xuyên qua hốc mắt đi sâu vào trong. Máu tươi thấm đẫm ống tay áo, cái đầu lơ lửng trước mắt lại vẫn là nụ cười ác ý.
Đầu bị đánh lõm rơi xuống đất tiếp tục lăn dài, sâu trắng lần lượt trui rúc vào trong nó phần cổ gắn với đầu đã bị chém đứt. Vết lõm nhanh chóng được lấp đầy, hốc mắt thi thoảng còn lòi ra một chút sâu.
Thi quái...suy nghĩ chợt loé trong đầu Chung Ly.
Nàng đạp chân, cả người lập tức nhảy lên không chung rơi thẳng xuống đầu người đang liên tục va chạm trên mặt đất.
Chân đặt trên thi quái đỉnh đầu đạp mạnh, nửa cái đầu bị vùi trong đất vẫn liên tục cọ quậy.
Chung Ly xác định bản thân làm trung tâm, khởi động lôi kiếm mang biến nó thành một lưới điện bao trùm mặt đất.
Tiếng xèo xèo cháy khét liên tục vang lên, kèm theo còn có khói đen nghi ngút toả ra.
Ích Nhiên ở trên ngọn cây cố gắng bấm tay tính toán, lại nếm thử tiếp xúc trận pháp. Mồ hôi giống như hạt đậu chảy xuống, cũng không dám lấy tay lau đi. Cả người nàng hiện tại vừa sưng tấy vừa đau nhức, mùi thối rữa vẫn như có như không phát ra. Không biết là từ đám sâu trắng dưới đất hay là từ chính bản thân.
...
Khói đen tan đi, mặt đất lúc này la liệt vụn than cháy khét. Chung Ly chân vẫn vững vàng đạp trên đầu thi quái, nó miệng muốn hít vào hắc khí đều bị nàng hung ác đè xuống.
Đầu liên tục cọ quậy dưới chân nhưng lại chẳng thể phát ra âm thanh.
...Trước đó...
Bên ngoài trận, Ích Tử Văn đang lặng lẽ quan sát, đạn pháo phát nổ ở nơi này lại thêm vừa rồi hắn cảm nhận tà khí từ đủ phương hướng đều tụ về đây liền cẩn thận thêm vào bí thuật kíp nổ.Một loại sương màu đỏ cam đi theo âm khí trà trộn vào trận, không biết hiện tại bên trong đang là cảnh tượng như thế nào. Sương đỏ cam mang theo bụi núi lửa, cũng coi như là một thủ đoạn ẩn giấu của hắn.
Đoán một chút thứ âm tà bên trong trận pháp, ít nhất vài người bọn họ sẽ từ chối muốn thêm lên kẻ thù. Trại này rộng như vậy, không biết là đang ẩn náu bao nhiêu tà tu.
Nhìn tà tu xung quanh đi lại nhưng đều không có người chú ý đến trận pháp đang hoạt động. Càng thấy càng kỳ lạ, Ích Tử Văn liền cẩn thận đánh ngất một thủ vệ lôi đến trong góc tối.
Thủ vệ bị khống chế, hai mắt dính mê hồn hương mà trở lên mê ly.
" Bên phía rừng cây là chuyện thế nào?"
" Haha, tiểu mỹ nhân không biết sao? Lão già ăn xác thường xuyên tới đó tu luyện, thấy nhiều liền không cảm thấy có gì mới mẻ."
" Tiểu? Mỹ? Nhân?" Ích Tử Văn nhả từng chữ khỏi kẽ răng. Thuốc này quả nhiên là do gian thương lừa bán.
Tên thủ vệ không hề hay biết nam tu tức giận trước mắt, trong con ngươi lờ mờ phản chiếu ra hình dáng mỹ nhân tuyệt sắc, tư dung cùng khí chất đều hơn người. Hắn say mê nhìn mỹ nhân, hoàn toàn không cảm nhận được nguy hiểm đang tiến tới.
Ích Tử Văn lấy đi thủ vệ quần áo, cẩn thận huỷ thi diệt tích mới lặng lẽ lẩn vào đám người.
Nếu trận pháp tụ âm kia không phải việc lạ vậy hắn cần rời đi điều tra nơi khác. Tà tu trại này nhân số thật sự đã vượt qua phủ thành chủ ước lượng.
...
" Thế nào rồi?" Chung Ly chuyển sang dùng kiếm chống đỡ, hai chân liên tục đạp mạnh ma đầu vào trong đất.
Ích Nhiên vội vàng trả lời:" Không phát hiện điểm có thể đột phá."
" Ngươi không phải nói chúng ta là mắt xích?"
" Phải rồi, ta đã kiểm tra kỹ càng cơ thể, cũng không phát hiện điều kỳ lạ."
" Như vậy trận đã thay đổi?" Nàng nghiến răng hỏi.
" Phía trước ngươi mỗi một bước trận pháp liền mở rộng, hiện tại nhưng khác, nó đã sớm quy hoạch phạm vi, biến thành một cái lồng." Ích Nhiên nặng nề đáp.
" Giết chết thứ này liệu có thể phá trận?"
" Ta...không biết, nó huỷ diệt, âm khí có lẽ không trốn dung thân liền sẽ tìm đến chúng ta." Ích Nhiên lắp bắp.
"..." Vậy nên giết hay không giết. Để nó lớn mạnh các nàng cũng xong đời.
Ích Nhiên nhảy xuống khỏi cây, khắp người bọng nước đã càng lúc càng nghiêm trọng.
" Ngươi nên trị thương trước, có lẽ là trúng độc." Nàng vừa tăng lực đạo dưới chân vừa nói.
Nghe vậy, Ích Nhiên vội vàng lôi ra một mặt gương. Đến khi nhìn thấy bản thân trong gương nàng liền hét thất thanh. Tay run rẩy giơ lên muốn chạm vào mặt nhưng đều bị sợ hãi cùng đau đớn níu kéo.
" Huỷ dung, ta...huhu đã bị huỷ dung."
Chung Ly lo lắng nhìn nữ tu khóc nức nở trên đất, tìm kiếm một hồi cuối cùng lôi ra trong góc nhẫn trữ vật một lọ thuốc bột.
" Ngươi bình tĩnh chút, trước tiên nên lo lắng cho cái mạng của mình."
Ích Nhiên ôm lấy lọ thuốc bột tay vẫn còn run rẩy không thể tự thoát khỏi ám ảnh tâm lý.
Dung nhan nàng ấy hiện tại, nhìn vào thật khiến người ta đau xót.
Càng nghĩ càng giận, Chung Ly đôi mày nhíu chặt, kiếm hiện lên ánh sáng sắc lạnh.
Nàng bật người khỏi quỷ đầu, một chùm lôi điện nhanh chóng bao lấy muốn trốn thoát đầu.
Tiếng bùm bùm liên tục vang lên, Chung Ly tay phải giơ cao kiếm, lôi kiếm quang nhắm định mục tiêu chuẩn xác chém đến.
Quỷ đầu đau đớn đến mức phát ra âm thanh gầm gừ, trên gương mặt quái dị xuất hiện một vết nứt dài, vô số sâu trắng ngọ nguậy muốn thoát ra ngoài.
Âm khí càng lúc càng dày đặc, đều bị quỷ đầu hút về. Nó ăn liên tiếp lôi kiếm của Chung Ly nhưng vẫn kiên trì tồn tại. Sâu bên trong dần chuyển sang màu đen, kích thước còn ngày một lớn. Nếu thứ này một lần nữa phát nổ e rằng sinh vật bên trong sẽ biến thành mối đe doạ mạnh mẽ.
Dưới lớp da nhăn nheo xấu xí, lổm nhổm hắc sâu muốn đục lỗ thoát ra. Âm khí tụ ngày một dày, chuyện gì tới cũng sẽ tới, quỷ đầu đột ngột mở mắt.
Đôi mắt chỉ có tròng đen quỷ dị nhìn chằm chằm Chung Ly. Nàng từ sâu trong thần hồn truyền đến cảm giác run rẩy, còn có...tiếng cười vô cùng sung sướng.
Nàng hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, kiếm chiêu vẫn không ngừng nghỉ liên tục đánh ra.
Lôi kiếm mang mênh mông lực lượng lao đến đánh thẳng vào mắt quỷ.
Không có máu vảy ra, chỉ có hắc khí bị đánh tan rồi nhanh chóng tụ lại.
Biết lúc này hung hiểm, Chung Ly liền kêu gọi Ích Nhiên:" Ngươi cố gắng phá trận, thứ này hiện tại đã không thể khống chế."
Ích Nhiên cũng nhận ra tình hình nghiêm trọng liền cẩn thận thu lại thuốc bột chạy đến một góc tiếp tục nghiên cứu.
Chung Ly nhìn nữ tu gầy nhỏ bả vai liên tục rung động, hai mắt đen láy hơi rũ. Cuối cùng chuyển hoá thất vọng thành tức giận nhìn chằm chằm đầu quỷ đang liên tục đập loạn.
" Sát kiếm." Nàng lẩm bẩm.
Từ thân hắc kiếm quanh quẩn vài tia kim quang, khí cuốn quanh lôi điện ùn ùn lao đến đối thủ. Kiếm chưa tới nhưng khí thế đã lập tức áp chặt quỷ đầu xuống mặt đất. Nó khuôn mặt méo mó biến dạng ăn chọn đại chiêu.
Liên tiếp vết rách hiện ra, hắc khí quanh quẩn một chút rồi lại vẫn quy về quỷ đầu.
Biết cứ đánh mãi như vậy người bại sẽ là nàng, Chung Ly trong đầu nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Lôi khắc tà, từ xưa đến nay vẫn là như vậy nhưng thứ quỷ này ở trong trận căn bản không thiếu âm khí bồi bổ. Nàng còn không biết nơi này âm khí vì sao lại nhiều như vậy! Chả nhẽ gần nơi đang đứng chính là chiến trường hoặc là...bãi chôn tập thể.