Tử Di
Chương 164: 164: Thuần phục hoặc chết
Châu Vĩ Ngân đáp xuống cạnh lồng sắt, trận pháp bao xung quanh lập tức loé sáng. Chung Ly đám người cách một lớp trận pháp trong suốt theo dõi người cùng thú bên trong hành động.
Lồng mở, lang liền vẫn lười nhác nằm im, đến một ánh mắt cũng không cho nam tu trước mặt.
Châu Vĩ Ngân thấy vậy cũng không giận, tay phải mở ra rồi nắm lại, lồng sắp bên ngoài vây trận bị phá huỷ. Lang hai mắt sáng rỡ lập tức lao vụt ra ngoài, không hề nảy sinh chiến ý với nam tu giải vây cho nó.
Lang dang rộng móng vuốt, nhìn chằm chằm đám người Chung Ly lao tới.
Bụp...Nó ngay tức khắc đập vào trận pháp trong suốt, ngã sõng soài trên đất.
Bùi Thải đang giơ khẩu hiệu thấy vậy hai mắt híp lại, chăm chú quan sát sói già.
Sói nhanh chóng đứng dậy, kiên trì một lần nữa muốn vồ lấy đám người. Nó bật mạnh, cả thân thể đều ở trên không trung, hai mắt căm thù hiện rõ. Lúc này một hòn đá lớn đột nhiên lao nhanh đến yêu thú phần đầu. Nó cùng đá đập mạnh xuống đất liền có chút choáng váng liền liên tục lắc đầu.
Lần này mục tiêu đã thay đổi, độc lang hai mắt hung ác cào mạnh xuống đất, nhìn chằm chằm người vừa mới ra tay.
" Phu quân cố lên." Kiều Sơ Oanh nắm chắc hai tay, liên tục lắc hai quả chuông.
Chung Ly đang giơ biểu ngữ: "..."
Lang bắn ra vô số độc châm biến thành từ lông, Châu Vĩ Thành nhanh nhẹn lộn mình tránh đi.
Hắn hai tay kết ấn, một cơn lốc hoả mang theo sức nóng kinh khủng lao đến.
Lang tất nhiên muốn trốn tránh hoả lực trực tiếp, nhưng lúc này nó hai chân lại không thể cử động. Không biết khi nào đất đá đã âm thầm bao xung quanh, bó chặt bốn chân thú.
Độc lang gầm lớn, ánh mắt đảo một vòng, trong miệng phun ra một lồng gió lớn cản lại lốc hoả đã sắp tiếp cận. Gió mang theo độc tố quậy cùng cơn lốc, khó mà triệt tiêu. Lốc vì chứa lẫn hơi thở yêu thú mà dần mất kiểm soát.
Lang lúc này quẫy mạnh, bốn cẳng liền được giải thoát, nó đâm đến trong suốt trận liên tục cắn xé.
Bùi Thải cách một lớp trong suốt trận nói:
" Nó muốn phá huỷ trận mang cơn lốc đến giết chết bên ngoài người."
Chung Ly nghe vậy hơi khó hiểu hỏi:
" Vì sao yêu thú này hận thù lớn như vậy?"
" Nó trước đây cùng chúng ta có thù oán." Tần Xuyên hạ cánh tay xuống đáp.
" Vậy nó thật ra là một con thông minh lang." Nàng đánh giá.
" Cũng thực sự ghi thù."
" Vô ích thôi, trận pháp bảo vệ Châu gia đệ tử, sao có thể để một con trúc cơ kỳ yêu thú dễ dàng phá huỷ." Kiều Sơ Oanh nghe vậy liền từ tốn nói.
Càng nàng nói chuyện được dăm ba câu, bên trong thế cuộc đã hoàn toàn thay đổi.
Châu Vĩ Ngân phá huỷ cơn lốc, hoả như thiên phạt từ không trung rơi xuống. Dính vào da lông độc lang liền lập tức bắt lửa.
Nó lăn lộn hồi lâu cũng không thế dập tắt liền vội vàng chạy đến nam tu đang kết ấn.
Châu Vĩ Ngân thấy vậy kết ấn càng nhanh, đất cát dưới chân lang liền mềm nhũn, kéo nửa thân mình của nó xuống đất.
Nhìn yêu thú khôn ngoan trực tiếp quỳ rạp, hai móng vuốt chắp lại giống như cầu xin.
Chung Ly: "..." Một chút khí khái đều không có.
Đám người vây xem trực tiếp reo hò...
" Nhị thiếu chủ uy vũ."
" Ta nói rồi dòng chính người ra tay liền tất nhiên thắng lợi."
...
Liên tiếp khen ngợi nhảy đến các nàng lỗ tai, Kiều Sơ Oanh vui sướng nhìn phu quân chắp tay.
Châu Vĩ Ngân mặc kệ bên ngoài reo hò nhìn yêu thú biết khó mà lui trước mặt. Nó hiện tại cho dù hèn nhát thuần phục nhưng thú mắt vẫn kiệt ngạo vô cùng. Hắn thậm trí thấy rõ nét âm trầm vốn không thuộc về một con mới chỉ trúc cơ kỳ yêu.
Không thể giữ lại!
Nghĩ là làm, Châu Vĩ Thành giơ tay, độc lang hiểu nhầm nhân loại muốn lập khế ước liền mở ra linh thức. Nó vẫn luôn biết nhân loại này muốn thuần hoá nó cho nên mới bỏ ra nhiều công sức như vậy.
Nhưng dị biến xảy ra, đám người bên ngoài há hốc mồm chứng kiến. Nhìn Châu nhị thiếu chủ một tay làm nổ tung đầu độc lang hành hạ bọn họ nửa tháng nay.
" Không ký khế ước sao? Đó là trúc cơ hậu kỳ yêu!"
Không biết là ai nói chuyện, phía sau liên tiếp lời bàn tán theo đến.
Chung Ly hạ xuống biểu ngữ rò hỏi Kiều Sơ Oanh. Chỉ thấy Kiều tỷ tỷ cười khúc khích, hai mắt tự hào vô cùng nhìn về phía Châu Vĩ Ngân.
Quả nhiên phu thê đồng tâm...
...
Chung Ly dẫn theo đồng bạn trở về sân, Tần Xuyên cùng nàng thăm hỏi:
" Ngươi từ khi nào đã trở thành Châu gia khách khanh?"
Chung Ly để mọi người ngồi xuống bàn trà mới bắt đầu nói:
" Truyện kể ra thì rất dài. Liền nói từ khi chúng ta rơi khỏi truyền tống trận."
Các nàng vài người từ khi gặp lại liền đều chuyên tâm trị thương, đến hôm nay mới có cơ hội ngồi lại nói chuyện.
" Ra là vậy, Ninh gia quả thật xấu xa." Bùi Thải nhíu mày nói.
" Cao Ninh Hiên cũng ở tại toà thành này sao?" Tần Xuyên lẩm bẩm.
" Đúng vậy, không biết hiện giờ nàng ta nhưng có còn ở Ninh gia hay không!"
Tần Xuyên hai mắt hơi tối, nắm tay dần siết chặt. Là nhân quả tuần hoàn sao? Kiếp trước hay kiếp này nàng đều không thể tránh khỏi người này.
" Ngươi yên tâm, ta đã cử người giám sát Ninh gia. Nếu phát hiện Cao Ninh Hiên liền sẽ lập tức cấp báo." Chung Ly phát hiện Tần Xuyên cảm xúc dao động liền an ủi.
Cảnh Bác Văn bên cạnh đột nhiên nắm lấy tay Tần Xuyên. Cái nắm tay ấm áp khiến thiếu nữ lập tức giật mình tỉnh táo.
Chung Ly thấy hai người hành động, làm như không biết quay sang hỏi Hoắc Kiến:
" Sư đệ nói đã được một đôi ông cháu cứu giúp. Vậy hiện tại người đang ở nơi nào?"
Hoắc Kiến hơi nhắm mắt lại cảm nhận kiếm khí đánh dấu:
" Người đang ở trong thành. Khi đó họ không bị thần thú mang theo ra biển."
Chung Ly gật đầu, đây là nhân quả của Hoắc Kiến, hắn sẽ tự giải quyết, nàng lúc này thăm hỏi chỉ để dẫn dắt một chút.
" Ta còn muốn hỏi, lúc đầu ngươi bị đuổi giết là ngươi kẻ thù sao?"
" Đúng vậy." Hoắc Kiến trầm ngâm.
" Vậy động tay động chân vào trận pháp truyền tống khi đó..."
" Có thể là ta bị nhằm vào, liên luỵ mọi người." Hắn siết chặt nắm đấm buồn bã nói.
" Đao thương dễ tránh ám tiễn khó phòng. Nếu có người sớm đã mang rắp tâm xấu xa, sư đệ là không liên quan." Chung Ly lắc đầu đáp.
" Hơn nữa chuyện này chưa chắc là do kẻ thù của ngươi gây ra. Khi đó nhiều người cùng truyền tống như vậy, không thể biết hết nhằm vào là người nào."
Bùi Thải phát hiện Chung Ly đột nhiên chuyển rời ánh mắt về phía mình vội vàng nói:
" Khi đó phát hiện nguy hiểm, là ta công pháp tu luyện đặc điểm. Nhưng truyền tống quá nhanh liền không kịp nhắc nhở mọi người."
Chung Ly gật đầu, nàng còn đang tính hỏi hắn khi đó câu nói có nghĩa gì, không ngờ người này bản lĩnh xem mặt đoán ý lại tốt như vậy.
Nàng gõ gõ mặt bàn trầm tư, cuối cùng nói:
" Nhiệm vụ đã có một chút manh mối. Phía sau điều tra chỉ dùng danh tiếng tông môn là không thể. Tần Xuyên hy vọng ngươi cố gắng hoàn thành trúc cơ sớm nhất."
" Ta sẽ."
" Vài ngày nữa sẽ có đấu giá hội, lần này là do hoàng thất tổ chức."
" Hoàng thất? Chính là tồn tại đứng đầu đông vực!"
" Ta nghi ngờ nhiệm vụ manh mối có thể sẽ liên quan đến hoàng tộc." Chung Ly nheo mắt nhìn mọi người.
" Vậy không thể không tham gia." Tần Xuyên đáp.
" Tham dự xong đấu giá hội ta liền tìm thời cơ thích hợp trúc cơ."
———
Chung Ly trở về phòng, A Lân lập tức lao ra khỏi linh thú túi.
" A Ly, ngươi không tò mò tinh huyết sao?" Nửa tháng nay đều không quan tâm nó kêu gào.
Chung Ly nhìn màu hồng tinh huyết trôi nổi trong không khí bỗng híp mắt lại nói:
" Thứ này ngươi có thể dùng sao?"
" Không thể, đại thần thú huyết mạch là tương kỵ. Ta chỉ có thể sử dụng kỳ lân tinh huyết."
" Vậy thứ này ta có thể dùng sao?"
" A Ly có thể dùng, huyền vũ tinh huyết có thể giúp ngươi rèn luyện thần thức."
" Nguy hiểm sao? Dù gì cũng là giống loài khác biệt."
A Lân ngẫm nghĩ sau đó đáp:
" Trước mắt vẫn là chưa nên sử dụng. Ngươi tu vi còn nông, ở bên ngoài nuốt xuống sẽ không an toàn."
Chung Ly gật đầu:
" Làm khó ngươi chu toàn. Thời gian này ở yên trong linh thú túi, bên ngoài nguy hiểm không cần mạo hiểm."
" A Ly, ngươi lo sợ hoàng tộc người phát hiện ra ta?"
Chung Ly gật đầu:
" Một khối vững trãi tồn tại lâu dài, thủ đoạn cùng nhận tri tất nhiên siêu nhiên thế tục. Ta hiện tại chưa có năng lực bảo vệ ngươi."
" Chân quân một tầng bảo đảm, ngươi ít nhiều cũng không cần căng thẳng như vậy."
Chung Ly thở dài, nàng phía trước vô lo vô nghĩ còn để A Lân ra bên ngoài nghỉ ngơi chơi đùa. Đây chính là thói quen ở tông môn được bảo vệ an toàn...
———
Ba ngày trôi qua...
Chung Ly thu công, sáng sớm bên ngoài đã bắt đầu xuất hiện tiếng người ồn ào.
Nàng mở cửa, xuất hiện ngay đầu tiên chính là Kiều Sơ Oanh.
" Kiều tỷ tỷ, ngày mới tốt lành." Mỉm cười.
" Bằng hữu ngươi cũng đều đông đủ. Chúng ta xuất phát."
Chung Ly gật đầu, khép lại cửa rồi cùng mọi người theo sắp xếp di chuyển. Châu gia lần này chính là do Châu Vĩ Ngân đại diện lớp trẻ tham gia. Dù sao cũng là do hoàng tộc tổ chức, các đại gia tộc cần cấp họ mặt mũi.
Xe thú đã chuẩn bị, di chuyển trong thành cấm ngự không phi hành cho nên thấy nhiều nhất chính là người đi bộ. Những cỗ thú xe như vậy thật sự rất ít xuất hiện, cho dù là đại gia tộc ra ngoài cũng sẽ không muốn bại lộ hành tung như vậy.
Vút...
Một bóng hình lướt qua đầu Chung Ly, thú xe dẫn đầu hơi kêu lên một tiếng liền xuất phát.
" Là bà bà sao phu quân." Kiều Sơ Oanh lên tiếng.
Châu nhị thiếu gật đầu:
" Lần này đại gia đều đến nguyên anh kỳ cường giả. Bảo vật chính sắp xuất hiện sẽ không kém."
Kiều Sơ Oanh gật đầu rồi ra hiệu cho các nàng tiến lên thú xe. Tộc huy bay phấp phới trong gió, chậm chạp tiến về đấu giá hội.
Chung Ly lần đầu ngồi thú xe, một chút xóc nảy cũng không có, đây hẳn chính là bản nâng cấp của xe ngựa. Phàm nhân giới cùng tu tiên giới quả nhiên khác biệt rất lớn.
" Cảnh đạo hữu, mạn phép muốn hỏi vì sao xuất hiện tại Đông vực?" Chung Ly ngồi khoanh chân trên thảm mềm hỏi. Các nàng năm người liền chia hai xe, kỳ lạ là Tần Xuyên lại đột nhiên không muốn ở cùng Cảnh Bác Văn, vậy nên liền biến thành nàng cùng hắn lúc này đối mặt. Cũng tốt, nàng cũng có vài điều muốn hỏi, năm đó Tam Đản bí cảnh giúp đỡ, hai người liền đã kết minh. Nhưng vài năm trôi qua lại chưa từng một lần liên lạc, thần khí nàng cũng có chút tò mò đâu.
" Gia tộc xuất hiện phản đồ, tại hạ đến Đông vực là để giải quyết việc này." Cảnh Bác Văn không ngại liền kể chuyện.
" Phản đồ đã bắt được?"
" Không, hắn đã chạy thoát."
" Diệt Thần Các chuyên lùng bắt tà tu, xuất hiện phản đồ không lẽ chính là do tà tu cài cắm?" Chung Ly suy đoán.
Cảnh Bác Văn không phủ định, chỉ nói thêm:
" Đông vực này không đơn giản, là che giấu không ít thứ."
" Đúng vậy, ngươi đến lúc này vừa vặn. Toà thành này chính xác xuất hiện tà tu thế lực. Nếu phản đồ nhà ngươi chạy đến đây, có thể xem thử điều tra."
Cảnh Bác Văn nghe vậy trầm ngâm rồi chắp tay cùng nàng:
" Chung đạo hữu muốn ta làm gì?"
Chung Ly tay trái đặt lên tay phải, bình tĩnh nói:
" Ngươi đêm đó tại Bách Tùng rừng rậm là đã dùng ra thần khí?"
Lồng mở, lang liền vẫn lười nhác nằm im, đến một ánh mắt cũng không cho nam tu trước mặt.
Châu Vĩ Ngân thấy vậy cũng không giận, tay phải mở ra rồi nắm lại, lồng sắp bên ngoài vây trận bị phá huỷ. Lang hai mắt sáng rỡ lập tức lao vụt ra ngoài, không hề nảy sinh chiến ý với nam tu giải vây cho nó.
Lang dang rộng móng vuốt, nhìn chằm chằm đám người Chung Ly lao tới.
Bụp...Nó ngay tức khắc đập vào trận pháp trong suốt, ngã sõng soài trên đất.
Bùi Thải đang giơ khẩu hiệu thấy vậy hai mắt híp lại, chăm chú quan sát sói già.
Sói nhanh chóng đứng dậy, kiên trì một lần nữa muốn vồ lấy đám người. Nó bật mạnh, cả thân thể đều ở trên không trung, hai mắt căm thù hiện rõ. Lúc này một hòn đá lớn đột nhiên lao nhanh đến yêu thú phần đầu. Nó cùng đá đập mạnh xuống đất liền có chút choáng váng liền liên tục lắc đầu.
Lần này mục tiêu đã thay đổi, độc lang hai mắt hung ác cào mạnh xuống đất, nhìn chằm chằm người vừa mới ra tay.
" Phu quân cố lên." Kiều Sơ Oanh nắm chắc hai tay, liên tục lắc hai quả chuông.
Chung Ly đang giơ biểu ngữ: "..."
Lang bắn ra vô số độc châm biến thành từ lông, Châu Vĩ Thành nhanh nhẹn lộn mình tránh đi.
Hắn hai tay kết ấn, một cơn lốc hoả mang theo sức nóng kinh khủng lao đến.
Lang tất nhiên muốn trốn tránh hoả lực trực tiếp, nhưng lúc này nó hai chân lại không thể cử động. Không biết khi nào đất đá đã âm thầm bao xung quanh, bó chặt bốn chân thú.
Độc lang gầm lớn, ánh mắt đảo một vòng, trong miệng phun ra một lồng gió lớn cản lại lốc hoả đã sắp tiếp cận. Gió mang theo độc tố quậy cùng cơn lốc, khó mà triệt tiêu. Lốc vì chứa lẫn hơi thở yêu thú mà dần mất kiểm soát.
Lang lúc này quẫy mạnh, bốn cẳng liền được giải thoát, nó đâm đến trong suốt trận liên tục cắn xé.
Bùi Thải cách một lớp trong suốt trận nói:
" Nó muốn phá huỷ trận mang cơn lốc đến giết chết bên ngoài người."
Chung Ly nghe vậy hơi khó hiểu hỏi:
" Vì sao yêu thú này hận thù lớn như vậy?"
" Nó trước đây cùng chúng ta có thù oán." Tần Xuyên hạ cánh tay xuống đáp.
" Vậy nó thật ra là một con thông minh lang." Nàng đánh giá.
" Cũng thực sự ghi thù."
" Vô ích thôi, trận pháp bảo vệ Châu gia đệ tử, sao có thể để một con trúc cơ kỳ yêu thú dễ dàng phá huỷ." Kiều Sơ Oanh nghe vậy liền từ tốn nói.
Càng nàng nói chuyện được dăm ba câu, bên trong thế cuộc đã hoàn toàn thay đổi.
Châu Vĩ Ngân phá huỷ cơn lốc, hoả như thiên phạt từ không trung rơi xuống. Dính vào da lông độc lang liền lập tức bắt lửa.
Nó lăn lộn hồi lâu cũng không thế dập tắt liền vội vàng chạy đến nam tu đang kết ấn.
Châu Vĩ Ngân thấy vậy kết ấn càng nhanh, đất cát dưới chân lang liền mềm nhũn, kéo nửa thân mình của nó xuống đất.
Nhìn yêu thú khôn ngoan trực tiếp quỳ rạp, hai móng vuốt chắp lại giống như cầu xin.
Chung Ly: "..." Một chút khí khái đều không có.
Đám người vây xem trực tiếp reo hò...
" Nhị thiếu chủ uy vũ."
" Ta nói rồi dòng chính người ra tay liền tất nhiên thắng lợi."
...
Liên tiếp khen ngợi nhảy đến các nàng lỗ tai, Kiều Sơ Oanh vui sướng nhìn phu quân chắp tay.
Châu Vĩ Ngân mặc kệ bên ngoài reo hò nhìn yêu thú biết khó mà lui trước mặt. Nó hiện tại cho dù hèn nhát thuần phục nhưng thú mắt vẫn kiệt ngạo vô cùng. Hắn thậm trí thấy rõ nét âm trầm vốn không thuộc về một con mới chỉ trúc cơ kỳ yêu.
Không thể giữ lại!
Nghĩ là làm, Châu Vĩ Thành giơ tay, độc lang hiểu nhầm nhân loại muốn lập khế ước liền mở ra linh thức. Nó vẫn luôn biết nhân loại này muốn thuần hoá nó cho nên mới bỏ ra nhiều công sức như vậy.
Nhưng dị biến xảy ra, đám người bên ngoài há hốc mồm chứng kiến. Nhìn Châu nhị thiếu chủ một tay làm nổ tung đầu độc lang hành hạ bọn họ nửa tháng nay.
" Không ký khế ước sao? Đó là trúc cơ hậu kỳ yêu!"
Không biết là ai nói chuyện, phía sau liên tiếp lời bàn tán theo đến.
Chung Ly hạ xuống biểu ngữ rò hỏi Kiều Sơ Oanh. Chỉ thấy Kiều tỷ tỷ cười khúc khích, hai mắt tự hào vô cùng nhìn về phía Châu Vĩ Ngân.
Quả nhiên phu thê đồng tâm...
...
Chung Ly dẫn theo đồng bạn trở về sân, Tần Xuyên cùng nàng thăm hỏi:
" Ngươi từ khi nào đã trở thành Châu gia khách khanh?"
Chung Ly để mọi người ngồi xuống bàn trà mới bắt đầu nói:
" Truyện kể ra thì rất dài. Liền nói từ khi chúng ta rơi khỏi truyền tống trận."
Các nàng vài người từ khi gặp lại liền đều chuyên tâm trị thương, đến hôm nay mới có cơ hội ngồi lại nói chuyện.
" Ra là vậy, Ninh gia quả thật xấu xa." Bùi Thải nhíu mày nói.
" Cao Ninh Hiên cũng ở tại toà thành này sao?" Tần Xuyên lẩm bẩm.
" Đúng vậy, không biết hiện giờ nàng ta nhưng có còn ở Ninh gia hay không!"
Tần Xuyên hai mắt hơi tối, nắm tay dần siết chặt. Là nhân quả tuần hoàn sao? Kiếp trước hay kiếp này nàng đều không thể tránh khỏi người này.
" Ngươi yên tâm, ta đã cử người giám sát Ninh gia. Nếu phát hiện Cao Ninh Hiên liền sẽ lập tức cấp báo." Chung Ly phát hiện Tần Xuyên cảm xúc dao động liền an ủi.
Cảnh Bác Văn bên cạnh đột nhiên nắm lấy tay Tần Xuyên. Cái nắm tay ấm áp khiến thiếu nữ lập tức giật mình tỉnh táo.
Chung Ly thấy hai người hành động, làm như không biết quay sang hỏi Hoắc Kiến:
" Sư đệ nói đã được một đôi ông cháu cứu giúp. Vậy hiện tại người đang ở nơi nào?"
Hoắc Kiến hơi nhắm mắt lại cảm nhận kiếm khí đánh dấu:
" Người đang ở trong thành. Khi đó họ không bị thần thú mang theo ra biển."
Chung Ly gật đầu, đây là nhân quả của Hoắc Kiến, hắn sẽ tự giải quyết, nàng lúc này thăm hỏi chỉ để dẫn dắt một chút.
" Ta còn muốn hỏi, lúc đầu ngươi bị đuổi giết là ngươi kẻ thù sao?"
" Đúng vậy." Hoắc Kiến trầm ngâm.
" Vậy động tay động chân vào trận pháp truyền tống khi đó..."
" Có thể là ta bị nhằm vào, liên luỵ mọi người." Hắn siết chặt nắm đấm buồn bã nói.
" Đao thương dễ tránh ám tiễn khó phòng. Nếu có người sớm đã mang rắp tâm xấu xa, sư đệ là không liên quan." Chung Ly lắc đầu đáp.
" Hơn nữa chuyện này chưa chắc là do kẻ thù của ngươi gây ra. Khi đó nhiều người cùng truyền tống như vậy, không thể biết hết nhằm vào là người nào."
Bùi Thải phát hiện Chung Ly đột nhiên chuyển rời ánh mắt về phía mình vội vàng nói:
" Khi đó phát hiện nguy hiểm, là ta công pháp tu luyện đặc điểm. Nhưng truyền tống quá nhanh liền không kịp nhắc nhở mọi người."
Chung Ly gật đầu, nàng còn đang tính hỏi hắn khi đó câu nói có nghĩa gì, không ngờ người này bản lĩnh xem mặt đoán ý lại tốt như vậy.
Nàng gõ gõ mặt bàn trầm tư, cuối cùng nói:
" Nhiệm vụ đã có một chút manh mối. Phía sau điều tra chỉ dùng danh tiếng tông môn là không thể. Tần Xuyên hy vọng ngươi cố gắng hoàn thành trúc cơ sớm nhất."
" Ta sẽ."
" Vài ngày nữa sẽ có đấu giá hội, lần này là do hoàng thất tổ chức."
" Hoàng thất? Chính là tồn tại đứng đầu đông vực!"
" Ta nghi ngờ nhiệm vụ manh mối có thể sẽ liên quan đến hoàng tộc." Chung Ly nheo mắt nhìn mọi người.
" Vậy không thể không tham gia." Tần Xuyên đáp.
" Tham dự xong đấu giá hội ta liền tìm thời cơ thích hợp trúc cơ."
———
Chung Ly trở về phòng, A Lân lập tức lao ra khỏi linh thú túi.
" A Ly, ngươi không tò mò tinh huyết sao?" Nửa tháng nay đều không quan tâm nó kêu gào.
Chung Ly nhìn màu hồng tinh huyết trôi nổi trong không khí bỗng híp mắt lại nói:
" Thứ này ngươi có thể dùng sao?"
" Không thể, đại thần thú huyết mạch là tương kỵ. Ta chỉ có thể sử dụng kỳ lân tinh huyết."
" Vậy thứ này ta có thể dùng sao?"
" A Ly có thể dùng, huyền vũ tinh huyết có thể giúp ngươi rèn luyện thần thức."
" Nguy hiểm sao? Dù gì cũng là giống loài khác biệt."
A Lân ngẫm nghĩ sau đó đáp:
" Trước mắt vẫn là chưa nên sử dụng. Ngươi tu vi còn nông, ở bên ngoài nuốt xuống sẽ không an toàn."
Chung Ly gật đầu:
" Làm khó ngươi chu toàn. Thời gian này ở yên trong linh thú túi, bên ngoài nguy hiểm không cần mạo hiểm."
" A Ly, ngươi lo sợ hoàng tộc người phát hiện ra ta?"
Chung Ly gật đầu:
" Một khối vững trãi tồn tại lâu dài, thủ đoạn cùng nhận tri tất nhiên siêu nhiên thế tục. Ta hiện tại chưa có năng lực bảo vệ ngươi."
" Chân quân một tầng bảo đảm, ngươi ít nhiều cũng không cần căng thẳng như vậy."
Chung Ly thở dài, nàng phía trước vô lo vô nghĩ còn để A Lân ra bên ngoài nghỉ ngơi chơi đùa. Đây chính là thói quen ở tông môn được bảo vệ an toàn...
———
Ba ngày trôi qua...
Chung Ly thu công, sáng sớm bên ngoài đã bắt đầu xuất hiện tiếng người ồn ào.
Nàng mở cửa, xuất hiện ngay đầu tiên chính là Kiều Sơ Oanh.
" Kiều tỷ tỷ, ngày mới tốt lành." Mỉm cười.
" Bằng hữu ngươi cũng đều đông đủ. Chúng ta xuất phát."
Chung Ly gật đầu, khép lại cửa rồi cùng mọi người theo sắp xếp di chuyển. Châu gia lần này chính là do Châu Vĩ Ngân đại diện lớp trẻ tham gia. Dù sao cũng là do hoàng tộc tổ chức, các đại gia tộc cần cấp họ mặt mũi.
Xe thú đã chuẩn bị, di chuyển trong thành cấm ngự không phi hành cho nên thấy nhiều nhất chính là người đi bộ. Những cỗ thú xe như vậy thật sự rất ít xuất hiện, cho dù là đại gia tộc ra ngoài cũng sẽ không muốn bại lộ hành tung như vậy.
Vút...
Một bóng hình lướt qua đầu Chung Ly, thú xe dẫn đầu hơi kêu lên một tiếng liền xuất phát.
" Là bà bà sao phu quân." Kiều Sơ Oanh lên tiếng.
Châu nhị thiếu gật đầu:
" Lần này đại gia đều đến nguyên anh kỳ cường giả. Bảo vật chính sắp xuất hiện sẽ không kém."
Kiều Sơ Oanh gật đầu rồi ra hiệu cho các nàng tiến lên thú xe. Tộc huy bay phấp phới trong gió, chậm chạp tiến về đấu giá hội.
Chung Ly lần đầu ngồi thú xe, một chút xóc nảy cũng không có, đây hẳn chính là bản nâng cấp của xe ngựa. Phàm nhân giới cùng tu tiên giới quả nhiên khác biệt rất lớn.
" Cảnh đạo hữu, mạn phép muốn hỏi vì sao xuất hiện tại Đông vực?" Chung Ly ngồi khoanh chân trên thảm mềm hỏi. Các nàng năm người liền chia hai xe, kỳ lạ là Tần Xuyên lại đột nhiên không muốn ở cùng Cảnh Bác Văn, vậy nên liền biến thành nàng cùng hắn lúc này đối mặt. Cũng tốt, nàng cũng có vài điều muốn hỏi, năm đó Tam Đản bí cảnh giúp đỡ, hai người liền đã kết minh. Nhưng vài năm trôi qua lại chưa từng một lần liên lạc, thần khí nàng cũng có chút tò mò đâu.
" Gia tộc xuất hiện phản đồ, tại hạ đến Đông vực là để giải quyết việc này." Cảnh Bác Văn không ngại liền kể chuyện.
" Phản đồ đã bắt được?"
" Không, hắn đã chạy thoát."
" Diệt Thần Các chuyên lùng bắt tà tu, xuất hiện phản đồ không lẽ chính là do tà tu cài cắm?" Chung Ly suy đoán.
Cảnh Bác Văn không phủ định, chỉ nói thêm:
" Đông vực này không đơn giản, là che giấu không ít thứ."
" Đúng vậy, ngươi đến lúc này vừa vặn. Toà thành này chính xác xuất hiện tà tu thế lực. Nếu phản đồ nhà ngươi chạy đến đây, có thể xem thử điều tra."
Cảnh Bác Văn nghe vậy trầm ngâm rồi chắp tay cùng nàng:
" Chung đạo hữu muốn ta làm gì?"
Chung Ly tay trái đặt lên tay phải, bình tĩnh nói:
" Ngươi đêm đó tại Bách Tùng rừng rậm là đã dùng ra thần khí?"