Tu Chân Thế Giới
Chương 809: Nguy hiểm
Tại Mạc Vân Hải.
Hồng Tiêu cẩn thận xem xét báo cáo trên tay, trên mặt hiện lên vẻ tập trung cứ như cái báo cáo ấy đang nở hoa vậy. Những người bên dưới không ai dám nói câu nào, chỉ đứng im thin thít, dù gì Hồng Tiêu cũng là một trong hai vị tổng quản mà cấp trên trực tiếp bổ nhiệm, vì thế đám người bên dưới chỉ có thể phục tùng nàng mà thôi.
Hơn nữa, trước kia Hồng Tiêu đã quản lí cả một thế lực hắc ám như Hồng Tiêu Đoàn, vì thế không tránh khỏi nhiễm vài phần khí tức sát phạt và quyết đoán.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, tài năng của nàng khiến đám người cấp dưới phục sát đất.
Thảo nào người ta có thể làm được chức vụ tổng quản, quả nhiên trình độ thật là cao a.
Hiện này trong đám người cấp dưới bọn họ rộ lên một tin đồn, nghe nói hai vị tổng quản của hai đoàn đội đang ngầm cạnh tranh với nhau. Cái tin đồn này cũng có nhiều chỗ khá đúng a, hơn nữa Hồng Tiêu tổng quản đã bao giờ phủ nhận tin đồn này đâu. Đối với nhũng người này mà nói, chỉ có lợi ích mới đáng tin cậy, chỉ có tiền hoa hồng và địa vị mới là vấn đề mà bọn họ cần quan tâm nhất. Nếu như có xuất hiện một đối thủ cạnh tranh cũng chỉ làm cho bọn họ thêm họ thêm gắn kết vào với nhau mà thôi.
Đại khái là, tất cả chống lại kẻ thù chung ấy mà!
Có lẽ đây là lần đầu tiên Hồng tổng quản lộ ra vẻ mặt ngưng trọng như vậy ah!
Đám người bên dưới đang thầm suy đoán trong lòng, rồi trao đổi ánh mắt với nhau.
Đúng là lúc này ánh mắt của Hồng Tiêu ánh lên vẻ ngưng trọng hiếm thấy. Tuy nội dung của bản báo cáo này không có nhiều điều kì quái, nhưng kinh nghiệm phong phú của Hồng Tiêu lại khiến nàng cảm thấy trong đó có một tia nguy hiểm mơ hồ.
Nàng rất hài lòng với hoàn cảnh hiện nay. Nàng không phải là một tiểu thư của đại gia tộc như Thương Lăng Tuyết, cuộc đời nàng đã trải qua mười năm sống trong bóng tối, cho nên nàng biết rằng, còn sống chính là đặc ân tốt nhất rồi. Nếu đối phương muốn khống chế nàng thì thiếu gì thủ đoạn, dù sao hai tay nàng đã nhuốm đầy máu tanh suốt cả mười năm, thì có thủ đoạn khốc liệt nào mà nàng không biết đâu.
Vì thế nàng không giẫy dụa phản kháng như Thương Lăng Tuyết, khi đối phương đưa ra yêu cầu nàng liền đồng ý mà không chút do dự.
Tuy cuộc sống mới làm nàng cũng cảm thấy không quen cho nắm. Cuộc sống hiện tại không có hắc ám, tất cả mọi thứ đều diễn ra dưới ánh mặt trời. Hơn nữa cấp trên cũng không cấm nàng sử dụng thủ đoạn, chỉ cần thủ đoạn ấy không quá đáng làm thương hại đến đối phương thì dùng thủ đoạn nào cũng được, dù vậy khi tới đây nàng cũng ít khi dùng tới thủ đoạn hắc ám rồi.
Bởi vì nàng đang có một cuộc sống mới, và một hoàn cảnh hoàn toàn khác trước kia.
Nàng cũng rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, cứ mỗi lần nhìn thấy nụ cười thuần khiết của con trai mình, lại nghĩ đến việc nó có được tương lai đầy tiền đồ, là trong tim nàng lại nhen nhóm lên ngọn lửa hi vọng.
Chính điều đó mới là động lực của nàng.
Nàng rất quý trọng cơ hội này, có thể nói, cơ hội làm lại cuốc sống thế này là vô cùng hiếm hoi, vì vậy nàng càng thêm cố gắng.
Tuyệt đối không thể bại dưới tay Thương Lăng Tuyết!
Công tác của nàng diễn ra vô cùng thuận lợi, hậu trường cường đại đã giúp nàng chiếm được rất nhiều ưu thế trên thị trường từ lúc bắt đầu, điều này so với việc phải cướp đoạt những con bài để sống sót giữa thế giới ngầm thì công việc hiện tại quả thật quá dễ dàng rồi.
Nhưng sau thời gian dài lăn lộn ở thế giới ngầm, khiến trực giác với nguy hiểm của nàng vô cùng nhạy bén.
"Mang tới cho ta bản báo giá của tháng trước"Nàng lạnh lùng nói.
Mấy thủ hạ bên dưới lập tức nhanh hóng đi tìm, rất nhanh sau đó, bảng báo giá của tháng trước đã được đặt trước mặt nàng.
"Thanh Hoa mộc, Thiên Tinh sa, Hồng Quang Lộ Châu, hiện tại 'nhà' nào phân phối ba loại tài liệu này?"Nàng nhanh chóng nói.
Đám thủ hạ lại thêm một lần bận rộn nữa, một lát sau, có một người tiến lên báo cáo:"Trước kia là Lâm Phúc thương hội, còn hiện tại là Minh Đô thương hội"
"Giá cả của Minh Đô thương hội cao hơn Lâm Phúc thương hội một thành năm (15%)sao?"Hồng Tiêu nhìn chằm chằm vào gã thủ hạ trước mặt, rồi hỏi.
Thấy vậy gã thủ hạ liền giải thích: "Lâm Phúc thương hội đã dừng việc hợp tác với chúng ta. Đã gần một tháng nay không thấy họ liện hệ lại. Để tránh việc bị gián đoạn việc cung ứng tài liệu, chúng ta đành chọn hợp tác với Minh Đô thương hội. Con đường vận chuyển của Minh Đô thương hội xa hơn, vì thế giá thành vật liệu cũng cao hơn, đây là tính thêm cả phí vận chuyển nữa. Hơn nữa việc này diễn ra quá đột ngột, cho nên Minh Đô thương hội không trữ nhiều hàng, hơn nữa chúng ta lại cần số lượng nhiều và thời gian giao hàng phải nhanh chóng, vì thế Minh Đô thương hội chỉ còn cách nâng cao giá thu mua, vì thế mới xuất hiện giá cao hơn như vậy"
"Vì sao Lâm Phúc thương hội lại chấm dứt hợp tác với chúng ta?" Hồng Tiêu đột nhiên hỏi.
"Thuộc hạ không rõ. " Gã thủ hạ lắc lắc đầu:"Dạo này nội bộ của bọn chúng xáo trộn, mà những việc liên quan tới nội bộ như thế chúng ta không có cách nào nhúng tay vào"
"Đi nghe ngóng thử xem"Hồng Tiêu nói ngắn gọn
"Điều này... không phù hợp a... " Gã thủ hạ cũng cảm thấy khó khăn, dù sao việc nhúng ta vào nội bộ thương hội khác, là vô cùng cấm kị.
"Được rồi. " Hồng Tiêu cũng không làm gã khó thủ hạ, liền nói: "Ngươi có thể lui xuống. "
"Vâng!" Thủ hạ thở phào nhẹ nhõm rồi vội vàng cáo lui.
Hồng Tiêu không rời khỏi phòng làm việc, nàng tập trung suy nghĩ một lát rồi quyết định gửi việc này lên cấp trên, trong bản báo cáo nàng sẽ ghi thêm suy đoán và đề nghị của cá nhân mình.
Dù không tính toán ra việc này rốt cuộc như thế nào, nhưng trong lòng nàng vẫn tĩnh nặng như nước.
Có người muốn ra tay với bọn họ rồi!
"Đi điều tra thử xem!"Bỗng nhiên nàng ra lệnh.
Từ sâu trong góc tối xuất hiện một bóng đen nhoáng lên rồi biến mất.
Những thủ hạ dưới tay nàng quá nghiêng về giảng giải đạo lí, điều này khác hẳn với một người đã chìm nổi trong thế giới ngầm như nàng, nàng chỉ quan tâm tới kết quả.
Quá trình cũng không quá trọng yếu.
Và nàng cũng tin rằng, cấp trên cũng nghĩ như vậy.
Thương Lăng Tuyết nghe báo cáo của thủ hạ. Khi nghe xong, đôi mi thanh tú của nàng cũng nhíu lại.
Trong công tác, Thương Lăng Tuyết vô cùng cố gắng. Sau khi bị đe dọa, nàng không dám giở mấy cái trò bịp bợm ra nữa. Hơn nữa, sau khi trải qua hoảng loạn lúc đầu, nàng cũng dần thích ứng được công tác hiện tại của mình, sau đó nàng phát hiện ra thực lực của hậu trường cường đại hơn xa, so tưởng tượng của nàng. Thực ra, sau một thời gian công tác, nàng mới hiểu được thế lực đứng sau mình chính là Mạc Vân Hải.
Đương nhiên nàng biết rõ cái tên Mạc Vân Hải này có nghĩa là gì!
Cái tên Mạc Vân Hải không hề lạ lẫm với những người ở Yêu giới. Tuy Mạc Vân Hải có địa bàn không lớn, nhưng lại có thực lực cường đại, chuyên môn luyện chế và cải tiến các loại pháp bảo.
Trước kia Yêu tộc không có thói quen sử dụng pháp bảo. Hầu như mọi người đều sử dụng yêu hạch. Nhưng số lượng Yêu hạch vô cùng nhỏ bé, dẫn đến giá cả của nó rất đắt đỏ. Nhưng cách đây không lâu trên thị trường bỗng xuất hiện một loại yêu hạch rất thích hợp cho Yêu tộc sử dụng. Mà điều kì quái chính là, những Yêu hạch này không phải là những vật của tự nhiên, mà là những yêu hạch được luyện chế ra.
Rất ít người biết được, những yêu hạch được luyện chế này có nguồn gốc từ Mạc Vân Hải. Ngay cả Thương Lăng Tuyết, người đã năm lộn trong giới thường hội đã lâu, cũng chỉ là một trong số ít người biết được mà thôi.
Mạc Vân Hải giống như một điều bí ẩn, cường đại và thần bí.
Pháp bảo, Ma Binh, yêu hạch, tất cả những thứ bọn họ sản xuất ra đều được tiêu thụ ở cả tam giới.
Ngay cả một thế lực luyện khí đã thành danh như Thiên Hoàn cũng không có khả năng sản xuất ra ba chủng loại vũ khí cùng lúc a.
Vậy mà Mạc Vân Hải lại làm được!
Điều này chứng tỏ họ quá cường đại rồi!
Nghe nói, chính Mạc Vân Hải chi chủ là người khởi động thời đại thần lực đấy. Hơn nữa kiện Chuẩn thần binh đầu tiên cũng do tay của Mạc Vân Hải chi chủ luyện chế mà thành.
Có thể phục vụ cho một thế lực cường đại như vậy khiến một tia không cam lòng trong nội tâm Thương Lăng Tuyết cũng tan biến không còn chút gì. Chỉ có điều, nàng cảm thấy rất hiếu kì, tại sao Mạc Vân Hải lại nhìn trúng nàng?Tuy nàng cũng tự tin vào năng lực của mình, nhưng với một thế lực cường đại như Mạc Vân Hải, ắt hẳn phải có năng lực tìm được người ưu tú hơn nàng chứ.
Cho tới tận bây giờ nàng vẫn không hiểu được nguyên nhân của việc này. Nhưng dù sao nàng cũng biết được đây chính là cơ hội của nàng, một cơ hội tuyêt vời (lớn) a.
Thương hội của nàng trước kia cũng chỉ là một tiểu thương hội quản lí một khu vực mà thôi, còn hiện tại, nàng đang chấp trưởng một thương hội có mặt ở cả tam giới, thực lực cường đại này có thể khiến cho tiếng nói của nàng có trọng lượng hẳn. Nếu như nàng làm tốt công việc hiện tại, thì trong tương lai không xa nàng sẽ trở thành viên trung tâm của Mạc Vân Hải ấy chứ. Lúc đó chắc chắn địa vị gia tộc của nàng sẽ được nâng lên rất nhiều, nước lên thì thuyền lên thôi.
Tuy nhiên nàng cũng có đối thủ cạnh tranh!
Nhưng điều đó không làm nàng nhụt chí. Tuy nàng không có được kinh nghiệm phong phú như Hồng Tiêu, nhưng hãy nhìn lại quãng đường mà nàng đã đi xem, cũng không hề phong hoa tuyết nguyệt(lãng mạn) chút nào đâu.
Nàng không sợ hãi việc cạnh tranh.
Gần đây thị trường cũng có chút không bình thường, vốn giá cả thần trang không ngừng gia tăng, lại đột nhiên chậm dần thậm chí trong tháng này còn xảy ra hiện tượng sụt giảm giá cả trong thời gian ngắn.
Chắc chắn đây là tình huống không bình thường chút nào.
Hiện tại chỉ có mấy thế lực có khả năng luyện chế thần trang tốt, trong đó bán chạy nhất là Mạc Vân thần trang, bởi vì chất lượng của Mạc Vân thần trang rất xuất sắc hơn nữa lại có giá cả lại hợp lí. Còn Thiên Hoàn thần trang tuy là một trong ba thần trang đứng đầu, nhưng giá cả lại đắt hơn Mạc Vân thần trang những hai thành. Tuy Côn Luân thần trang có uy lực phi phàm nhưng số lượng luyện chế ra lại giới hạn, vì vậy đa số Côn Luân thần trang đều được lưu hành trong nội bộ Côn Luân, tình trạng này có lẽ còn diễn ra trong khoảng thời gian rất lâu nữa.
Còn Mạc Vân Hải lại nhận được đơn đặt hàng lớn của Tây Huyền, cho nên số lượng Mạc Vân thần trang được tung ra ngoài thị trường cũng giảm bớt đi nhiều.
Trong tình hình như vậy, giá cả thần trang phải tăng mạnh mới đúng.
Vậy mà thần trang chỉ tăng nhẹ thậm chí tụt giá, điều này quả thật quá bất thường, khiến Thương Lăng Tuyết cảm thấy cảnh giác vô cùng.
Có người có âm mưu xâm chiếm thị phần!
Thanh Hiểu nhanh chóng thân quen với đám người Tả Mạc.
Qua lời kể của Thanh Hiểu, Tả Mạc mới biết được toàn bộ câu chuyện. Hóa ra chủ nhân của Đồ Đằng khôi tràng năm xưa chính là bạn bè thâm giao của Thanh Đằng bộ lạc, chính vì vậy khi thiết kế và xây dựng Đồ Đằng khôi tràng liền có một chi nhánh của Thanh Đằng bộ lạc tiến vào chiếm đóng Hạ cung để giúp đỡ y thủ hộ Hạ cung, đồng thời chi nhánh Thanh Đằng bộ lạc này cũng sinh hoạt ở Hạ cung từ lúc đó.
Khi ở Hạ cung, cứ cách một khoảng thời gian ngắn thì chủ nhân của Đồ Đằng khôi tràng lại giúp mọi người bài trừ nguyện lực trong cơ thể.
Nhưng không ngờ, bỗng nhiên chủ nhân của Đồ Đằng khôi tràng lại biến mất, mà Đồ Đằng khôi tràng cũng bị đóng lại, dẫn đến việc chi nhánh của Thanh Đằng bộ lạc đang sinh hoạt bên trong cũng bị giam cầm ở Hạ cung. Nhưng trong cái rủi lại có cái may, nhờ vậy mà bọn họ thoát khỏi cuộc chiến phong tuyệt năm xưa.
Nhưng lúc này, nguyện lực trong ánh mặt trời lại trở thành kẻ địch lớn nhất của Thanh Đằng bộ lạc. Khi những cường giả trong bộ lạc vẫn còn sống sót thì mọi người còn có thể kéo dài được hơi tàn, nhưng khi các cường giả của bộ lạc không ngừng ngã xuống, dẫn đến tình trạng nhân số của Thanh Đằng bộ lạc cũng dần dần giảm bớt.
Cứ như vậy cho đến bây giờ chỉ còn một mình Thanh Hiểu.
Có lẽ, do Thanh Hiểu sống từ nhỏ trong Hạ cung nên cơ thể của nó mới sinh ra một chút kháng tính với nguyện lực trong ánh mặt trời. Nhưng kể cả như thế, nếu đám người Tả Mạc mà không xuất hiện, thì e rằng không đến hai mươi năm nữa thôi, Thanh Hiểu cũng sẽ bị nguyện lực ăn mòn dẫn đến tử vong.
Lúc đó, phiến rừng xanh này cũng theo cái chết của Thanh Hiểu mà hoàn toàn biến mất.
Nghe thấy vậy, ngoài thổn thức ra Tả Mạc còn cảm thấy may mắn, may mắn là lần này mình đã đến đây.
Thanh Hiểu hoạt bát thông minh, lại thiên chân vô tà(lương thiện), nên mọi người đều vô cùng yêu thích nó. Mà cái phiến rừng rậm rạp này cũng là nơi tu luyện rất tốt với Thanh Hiểu, khiến cho Thanh Đằng thần lực bên trong cơ thể nó cực kỳ tinh thuần. Ngoai trừ thiếu thôn kinh nghiệm chiến đấu ra, chỉ nói về phương diện thực lực, thì thực lực của nó khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
Nhất là gốc Thanh Ba Huyền trên tay nó có uy lực cực kì đáng sợ. Dường như thiên phú trời sinh của nó đã biết sử dụng Thanh Ba Huyền vậy, sợi Thanh Ba Huyền dài như vậy mà trên tay nó lại trở lên rất nghe lời, mỗi chiêu nó xuất ra đều xuất quỷ nhập thần lại còn liên tục thay đổi khiến Quỷ Vụ đồng cũng há hốc mồm.
Nhờ có Thanh Hiểu hướng dẫn (viên du lịch), việc đi lại trong phiến rừng trở lên vô cùng dễ dàng. Thanh Hiểu hiểu rõ từng tấc đất ở nơi này, thông thuộc đến mức, nó đi mà chẳng thèm để ý tới phương hướng.
Đám người đi theo Thanh Hiểu nên nhanh chóng bước tới bìa khu rừng.
Lúc này trước mặt mọi người hiện ra một đại dương kéo dài vô tận, bên trên có những luồng phong bạo (bão) gào thét.
Hồng Tiêu cẩn thận xem xét báo cáo trên tay, trên mặt hiện lên vẻ tập trung cứ như cái báo cáo ấy đang nở hoa vậy. Những người bên dưới không ai dám nói câu nào, chỉ đứng im thin thít, dù gì Hồng Tiêu cũng là một trong hai vị tổng quản mà cấp trên trực tiếp bổ nhiệm, vì thế đám người bên dưới chỉ có thể phục tùng nàng mà thôi.
Hơn nữa, trước kia Hồng Tiêu đã quản lí cả một thế lực hắc ám như Hồng Tiêu Đoàn, vì thế không tránh khỏi nhiễm vài phần khí tức sát phạt và quyết đoán.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, tài năng của nàng khiến đám người cấp dưới phục sát đất.
Thảo nào người ta có thể làm được chức vụ tổng quản, quả nhiên trình độ thật là cao a.
Hiện này trong đám người cấp dưới bọn họ rộ lên một tin đồn, nghe nói hai vị tổng quản của hai đoàn đội đang ngầm cạnh tranh với nhau. Cái tin đồn này cũng có nhiều chỗ khá đúng a, hơn nữa Hồng Tiêu tổng quản đã bao giờ phủ nhận tin đồn này đâu. Đối với nhũng người này mà nói, chỉ có lợi ích mới đáng tin cậy, chỉ có tiền hoa hồng và địa vị mới là vấn đề mà bọn họ cần quan tâm nhất. Nếu như có xuất hiện một đối thủ cạnh tranh cũng chỉ làm cho bọn họ thêm họ thêm gắn kết vào với nhau mà thôi.
Đại khái là, tất cả chống lại kẻ thù chung ấy mà!
Có lẽ đây là lần đầu tiên Hồng tổng quản lộ ra vẻ mặt ngưng trọng như vậy ah!
Đám người bên dưới đang thầm suy đoán trong lòng, rồi trao đổi ánh mắt với nhau.
Đúng là lúc này ánh mắt của Hồng Tiêu ánh lên vẻ ngưng trọng hiếm thấy. Tuy nội dung của bản báo cáo này không có nhiều điều kì quái, nhưng kinh nghiệm phong phú của Hồng Tiêu lại khiến nàng cảm thấy trong đó có một tia nguy hiểm mơ hồ.
Nàng rất hài lòng với hoàn cảnh hiện nay. Nàng không phải là một tiểu thư của đại gia tộc như Thương Lăng Tuyết, cuộc đời nàng đã trải qua mười năm sống trong bóng tối, cho nên nàng biết rằng, còn sống chính là đặc ân tốt nhất rồi. Nếu đối phương muốn khống chế nàng thì thiếu gì thủ đoạn, dù sao hai tay nàng đã nhuốm đầy máu tanh suốt cả mười năm, thì có thủ đoạn khốc liệt nào mà nàng không biết đâu.
Vì thế nàng không giẫy dụa phản kháng như Thương Lăng Tuyết, khi đối phương đưa ra yêu cầu nàng liền đồng ý mà không chút do dự.
Tuy cuộc sống mới làm nàng cũng cảm thấy không quen cho nắm. Cuộc sống hiện tại không có hắc ám, tất cả mọi thứ đều diễn ra dưới ánh mặt trời. Hơn nữa cấp trên cũng không cấm nàng sử dụng thủ đoạn, chỉ cần thủ đoạn ấy không quá đáng làm thương hại đến đối phương thì dùng thủ đoạn nào cũng được, dù vậy khi tới đây nàng cũng ít khi dùng tới thủ đoạn hắc ám rồi.
Bởi vì nàng đang có một cuộc sống mới, và một hoàn cảnh hoàn toàn khác trước kia.
Nàng cũng rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, cứ mỗi lần nhìn thấy nụ cười thuần khiết của con trai mình, lại nghĩ đến việc nó có được tương lai đầy tiền đồ, là trong tim nàng lại nhen nhóm lên ngọn lửa hi vọng.
Chính điều đó mới là động lực của nàng.
Nàng rất quý trọng cơ hội này, có thể nói, cơ hội làm lại cuốc sống thế này là vô cùng hiếm hoi, vì vậy nàng càng thêm cố gắng.
Tuyệt đối không thể bại dưới tay Thương Lăng Tuyết!
Công tác của nàng diễn ra vô cùng thuận lợi, hậu trường cường đại đã giúp nàng chiếm được rất nhiều ưu thế trên thị trường từ lúc bắt đầu, điều này so với việc phải cướp đoạt những con bài để sống sót giữa thế giới ngầm thì công việc hiện tại quả thật quá dễ dàng rồi.
Nhưng sau thời gian dài lăn lộn ở thế giới ngầm, khiến trực giác với nguy hiểm của nàng vô cùng nhạy bén.
"Mang tới cho ta bản báo giá của tháng trước"Nàng lạnh lùng nói.
Mấy thủ hạ bên dưới lập tức nhanh hóng đi tìm, rất nhanh sau đó, bảng báo giá của tháng trước đã được đặt trước mặt nàng.
"Thanh Hoa mộc, Thiên Tinh sa, Hồng Quang Lộ Châu, hiện tại 'nhà' nào phân phối ba loại tài liệu này?"Nàng nhanh chóng nói.
Đám thủ hạ lại thêm một lần bận rộn nữa, một lát sau, có một người tiến lên báo cáo:"Trước kia là Lâm Phúc thương hội, còn hiện tại là Minh Đô thương hội"
"Giá cả của Minh Đô thương hội cao hơn Lâm Phúc thương hội một thành năm (15%)sao?"Hồng Tiêu nhìn chằm chằm vào gã thủ hạ trước mặt, rồi hỏi.
Thấy vậy gã thủ hạ liền giải thích: "Lâm Phúc thương hội đã dừng việc hợp tác với chúng ta. Đã gần một tháng nay không thấy họ liện hệ lại. Để tránh việc bị gián đoạn việc cung ứng tài liệu, chúng ta đành chọn hợp tác với Minh Đô thương hội. Con đường vận chuyển của Minh Đô thương hội xa hơn, vì thế giá thành vật liệu cũng cao hơn, đây là tính thêm cả phí vận chuyển nữa. Hơn nữa việc này diễn ra quá đột ngột, cho nên Minh Đô thương hội không trữ nhiều hàng, hơn nữa chúng ta lại cần số lượng nhiều và thời gian giao hàng phải nhanh chóng, vì thế Minh Đô thương hội chỉ còn cách nâng cao giá thu mua, vì thế mới xuất hiện giá cao hơn như vậy"
"Vì sao Lâm Phúc thương hội lại chấm dứt hợp tác với chúng ta?" Hồng Tiêu đột nhiên hỏi.
"Thuộc hạ không rõ. " Gã thủ hạ lắc lắc đầu:"Dạo này nội bộ của bọn chúng xáo trộn, mà những việc liên quan tới nội bộ như thế chúng ta không có cách nào nhúng tay vào"
"Đi nghe ngóng thử xem"Hồng Tiêu nói ngắn gọn
"Điều này... không phù hợp a... " Gã thủ hạ cũng cảm thấy khó khăn, dù sao việc nhúng ta vào nội bộ thương hội khác, là vô cùng cấm kị.
"Được rồi. " Hồng Tiêu cũng không làm gã khó thủ hạ, liền nói: "Ngươi có thể lui xuống. "
"Vâng!" Thủ hạ thở phào nhẹ nhõm rồi vội vàng cáo lui.
Hồng Tiêu không rời khỏi phòng làm việc, nàng tập trung suy nghĩ một lát rồi quyết định gửi việc này lên cấp trên, trong bản báo cáo nàng sẽ ghi thêm suy đoán và đề nghị của cá nhân mình.
Dù không tính toán ra việc này rốt cuộc như thế nào, nhưng trong lòng nàng vẫn tĩnh nặng như nước.
Có người muốn ra tay với bọn họ rồi!
"Đi điều tra thử xem!"Bỗng nhiên nàng ra lệnh.
Từ sâu trong góc tối xuất hiện một bóng đen nhoáng lên rồi biến mất.
Những thủ hạ dưới tay nàng quá nghiêng về giảng giải đạo lí, điều này khác hẳn với một người đã chìm nổi trong thế giới ngầm như nàng, nàng chỉ quan tâm tới kết quả.
Quá trình cũng không quá trọng yếu.
Và nàng cũng tin rằng, cấp trên cũng nghĩ như vậy.
Thương Lăng Tuyết nghe báo cáo của thủ hạ. Khi nghe xong, đôi mi thanh tú của nàng cũng nhíu lại.
Trong công tác, Thương Lăng Tuyết vô cùng cố gắng. Sau khi bị đe dọa, nàng không dám giở mấy cái trò bịp bợm ra nữa. Hơn nữa, sau khi trải qua hoảng loạn lúc đầu, nàng cũng dần thích ứng được công tác hiện tại của mình, sau đó nàng phát hiện ra thực lực của hậu trường cường đại hơn xa, so tưởng tượng của nàng. Thực ra, sau một thời gian công tác, nàng mới hiểu được thế lực đứng sau mình chính là Mạc Vân Hải.
Đương nhiên nàng biết rõ cái tên Mạc Vân Hải này có nghĩa là gì!
Cái tên Mạc Vân Hải không hề lạ lẫm với những người ở Yêu giới. Tuy Mạc Vân Hải có địa bàn không lớn, nhưng lại có thực lực cường đại, chuyên môn luyện chế và cải tiến các loại pháp bảo.
Trước kia Yêu tộc không có thói quen sử dụng pháp bảo. Hầu như mọi người đều sử dụng yêu hạch. Nhưng số lượng Yêu hạch vô cùng nhỏ bé, dẫn đến giá cả của nó rất đắt đỏ. Nhưng cách đây không lâu trên thị trường bỗng xuất hiện một loại yêu hạch rất thích hợp cho Yêu tộc sử dụng. Mà điều kì quái chính là, những Yêu hạch này không phải là những vật của tự nhiên, mà là những yêu hạch được luyện chế ra.
Rất ít người biết được, những yêu hạch được luyện chế này có nguồn gốc từ Mạc Vân Hải. Ngay cả Thương Lăng Tuyết, người đã năm lộn trong giới thường hội đã lâu, cũng chỉ là một trong số ít người biết được mà thôi.
Mạc Vân Hải giống như một điều bí ẩn, cường đại và thần bí.
Pháp bảo, Ma Binh, yêu hạch, tất cả những thứ bọn họ sản xuất ra đều được tiêu thụ ở cả tam giới.
Ngay cả một thế lực luyện khí đã thành danh như Thiên Hoàn cũng không có khả năng sản xuất ra ba chủng loại vũ khí cùng lúc a.
Vậy mà Mạc Vân Hải lại làm được!
Điều này chứng tỏ họ quá cường đại rồi!
Nghe nói, chính Mạc Vân Hải chi chủ là người khởi động thời đại thần lực đấy. Hơn nữa kiện Chuẩn thần binh đầu tiên cũng do tay của Mạc Vân Hải chi chủ luyện chế mà thành.
Có thể phục vụ cho một thế lực cường đại như vậy khiến một tia không cam lòng trong nội tâm Thương Lăng Tuyết cũng tan biến không còn chút gì. Chỉ có điều, nàng cảm thấy rất hiếu kì, tại sao Mạc Vân Hải lại nhìn trúng nàng?Tuy nàng cũng tự tin vào năng lực của mình, nhưng với một thế lực cường đại như Mạc Vân Hải, ắt hẳn phải có năng lực tìm được người ưu tú hơn nàng chứ.
Cho tới tận bây giờ nàng vẫn không hiểu được nguyên nhân của việc này. Nhưng dù sao nàng cũng biết được đây chính là cơ hội của nàng, một cơ hội tuyêt vời (lớn) a.
Thương hội của nàng trước kia cũng chỉ là một tiểu thương hội quản lí một khu vực mà thôi, còn hiện tại, nàng đang chấp trưởng một thương hội có mặt ở cả tam giới, thực lực cường đại này có thể khiến cho tiếng nói của nàng có trọng lượng hẳn. Nếu như nàng làm tốt công việc hiện tại, thì trong tương lai không xa nàng sẽ trở thành viên trung tâm của Mạc Vân Hải ấy chứ. Lúc đó chắc chắn địa vị gia tộc của nàng sẽ được nâng lên rất nhiều, nước lên thì thuyền lên thôi.
Tuy nhiên nàng cũng có đối thủ cạnh tranh!
Nhưng điều đó không làm nàng nhụt chí. Tuy nàng không có được kinh nghiệm phong phú như Hồng Tiêu, nhưng hãy nhìn lại quãng đường mà nàng đã đi xem, cũng không hề phong hoa tuyết nguyệt(lãng mạn) chút nào đâu.
Nàng không sợ hãi việc cạnh tranh.
Gần đây thị trường cũng có chút không bình thường, vốn giá cả thần trang không ngừng gia tăng, lại đột nhiên chậm dần thậm chí trong tháng này còn xảy ra hiện tượng sụt giảm giá cả trong thời gian ngắn.
Chắc chắn đây là tình huống không bình thường chút nào.
Hiện tại chỉ có mấy thế lực có khả năng luyện chế thần trang tốt, trong đó bán chạy nhất là Mạc Vân thần trang, bởi vì chất lượng của Mạc Vân thần trang rất xuất sắc hơn nữa lại có giá cả lại hợp lí. Còn Thiên Hoàn thần trang tuy là một trong ba thần trang đứng đầu, nhưng giá cả lại đắt hơn Mạc Vân thần trang những hai thành. Tuy Côn Luân thần trang có uy lực phi phàm nhưng số lượng luyện chế ra lại giới hạn, vì vậy đa số Côn Luân thần trang đều được lưu hành trong nội bộ Côn Luân, tình trạng này có lẽ còn diễn ra trong khoảng thời gian rất lâu nữa.
Còn Mạc Vân Hải lại nhận được đơn đặt hàng lớn của Tây Huyền, cho nên số lượng Mạc Vân thần trang được tung ra ngoài thị trường cũng giảm bớt đi nhiều.
Trong tình hình như vậy, giá cả thần trang phải tăng mạnh mới đúng.
Vậy mà thần trang chỉ tăng nhẹ thậm chí tụt giá, điều này quả thật quá bất thường, khiến Thương Lăng Tuyết cảm thấy cảnh giác vô cùng.
Có người có âm mưu xâm chiếm thị phần!
Thanh Hiểu nhanh chóng thân quen với đám người Tả Mạc.
Qua lời kể của Thanh Hiểu, Tả Mạc mới biết được toàn bộ câu chuyện. Hóa ra chủ nhân của Đồ Đằng khôi tràng năm xưa chính là bạn bè thâm giao của Thanh Đằng bộ lạc, chính vì vậy khi thiết kế và xây dựng Đồ Đằng khôi tràng liền có một chi nhánh của Thanh Đằng bộ lạc tiến vào chiếm đóng Hạ cung để giúp đỡ y thủ hộ Hạ cung, đồng thời chi nhánh Thanh Đằng bộ lạc này cũng sinh hoạt ở Hạ cung từ lúc đó.
Khi ở Hạ cung, cứ cách một khoảng thời gian ngắn thì chủ nhân của Đồ Đằng khôi tràng lại giúp mọi người bài trừ nguyện lực trong cơ thể.
Nhưng không ngờ, bỗng nhiên chủ nhân của Đồ Đằng khôi tràng lại biến mất, mà Đồ Đằng khôi tràng cũng bị đóng lại, dẫn đến việc chi nhánh của Thanh Đằng bộ lạc đang sinh hoạt bên trong cũng bị giam cầm ở Hạ cung. Nhưng trong cái rủi lại có cái may, nhờ vậy mà bọn họ thoát khỏi cuộc chiến phong tuyệt năm xưa.
Nhưng lúc này, nguyện lực trong ánh mặt trời lại trở thành kẻ địch lớn nhất của Thanh Đằng bộ lạc. Khi những cường giả trong bộ lạc vẫn còn sống sót thì mọi người còn có thể kéo dài được hơi tàn, nhưng khi các cường giả của bộ lạc không ngừng ngã xuống, dẫn đến tình trạng nhân số của Thanh Đằng bộ lạc cũng dần dần giảm bớt.
Cứ như vậy cho đến bây giờ chỉ còn một mình Thanh Hiểu.
Có lẽ, do Thanh Hiểu sống từ nhỏ trong Hạ cung nên cơ thể của nó mới sinh ra một chút kháng tính với nguyện lực trong ánh mặt trời. Nhưng kể cả như thế, nếu đám người Tả Mạc mà không xuất hiện, thì e rằng không đến hai mươi năm nữa thôi, Thanh Hiểu cũng sẽ bị nguyện lực ăn mòn dẫn đến tử vong.
Lúc đó, phiến rừng xanh này cũng theo cái chết của Thanh Hiểu mà hoàn toàn biến mất.
Nghe thấy vậy, ngoài thổn thức ra Tả Mạc còn cảm thấy may mắn, may mắn là lần này mình đã đến đây.
Thanh Hiểu hoạt bát thông minh, lại thiên chân vô tà(lương thiện), nên mọi người đều vô cùng yêu thích nó. Mà cái phiến rừng rậm rạp này cũng là nơi tu luyện rất tốt với Thanh Hiểu, khiến cho Thanh Đằng thần lực bên trong cơ thể nó cực kỳ tinh thuần. Ngoai trừ thiếu thôn kinh nghiệm chiến đấu ra, chỉ nói về phương diện thực lực, thì thực lực của nó khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
Nhất là gốc Thanh Ba Huyền trên tay nó có uy lực cực kì đáng sợ. Dường như thiên phú trời sinh của nó đã biết sử dụng Thanh Ba Huyền vậy, sợi Thanh Ba Huyền dài như vậy mà trên tay nó lại trở lên rất nghe lời, mỗi chiêu nó xuất ra đều xuất quỷ nhập thần lại còn liên tục thay đổi khiến Quỷ Vụ đồng cũng há hốc mồm.
Nhờ có Thanh Hiểu hướng dẫn (viên du lịch), việc đi lại trong phiến rừng trở lên vô cùng dễ dàng. Thanh Hiểu hiểu rõ từng tấc đất ở nơi này, thông thuộc đến mức, nó đi mà chẳng thèm để ý tới phương hướng.
Đám người đi theo Thanh Hiểu nên nhanh chóng bước tới bìa khu rừng.
Lúc này trước mặt mọi người hiện ra một đại dương kéo dài vô tận, bên trên có những luồng phong bạo (bão) gào thét.