Tu Chân Thế Giới
Chương 643: Giằng co
Mặc dù Ô Ngọc không thấy được nụ cười đang nở trên môi Tả Mạc nhưng không biết vì sao trong lòng hắn bỗng có dự cảm xấu. Trong lòng máy động, không lẽ Tiếu Ma Qua còn có sát chiêu gì khác?
Nhưng lúc này cánh dơi trên lưng hắn đã hoàn thành phát lực, một trảm nay hắn không giữ lại chút sức nào! Hai cánh dường như biến mất trong không khí, ngay cả tiếng rít gió cũng không có! Cho dù ở trước mặt là một ngọn núi hắn cũng có lòng tin một trảm chém đứt.
Bỗng, cảm giác đau nhức từ hai cánh truyền tới.
Đôi cánh dơi với sức mạnh vô địch trên lưng Ô Ngọc bỗng bắn ra vài chục vòi máu!
Đau nhức khó nói bằng lời từ hai cánh của hắn truyền tới, Ô Ngọc biến sắc.
Cánh dơi màu đen như bị vài chục lưỡi dao cực mỏng chặt đứt, trong nháy mắt xé toang thành mười mấy mảnh giữa không trung!
Trong không trung, vài chục sợi tơ nhỏ như sợi tóc như ẩn như hiện, nếu không phải mấy sợi tơ đó có dính vết máu thì Ô Ngọc cũng không thể phát hiện ra được.
Đây là thứ gì?
Ô Ngọc vô cùng kinh sợ.
Hắn còn chưa kịp đưa ra bất cứ phản ứng nào thì cả người bỗng căng ra, vô số tơ nhỏ vô hình đã quấn quanh thân thể hắn. Những sợi tơ nhỏ vô hình này có sức mạnh vô cùng lớn, chúng nó không ngừng quấn chặt, kết hợp với thể hình cực nhỏ mà cứng cỏi, sắc bén giống như lưỡi dao! Ma thể Ô Ngọc cứng rắn như sắt cố gắng chống đỡ sự phá hoại của những sợi tơ nhỏ này.
Phốc!
Vô số huyết vụ rất nhỏ từ khắp người Ô Ngọc phun ra, cực kì đáng sợ, tơ nhỏ đã ăn rất sâu vào da thịt hắn.
Ba ngàn tơ phiền não!
Ngay cả nghịch long trảo mà ba ngàn tơ phiền não cũng có thể quấn chặt thì đối với loại như Ô Ngọc không có bất cứ chỗ nào để phản kháng.
Bức câu tác trên người Tả Mạc vẫn chưa bị mất, hắn vẫn bị trói chặt nhưng lúc này nụ cười trên mặt hắn càng trở nên xán lạn. Ngay từ đầu hắn đã hiểu ra, đơn thuần chỉ dựa vào thập ô thiên giới vừa mới đột phá để đánh bại Ô Ngọc là không có nhiều khả năng thắng.
Hắn định dùng ba ngàn tơ phiền não, ba ngàn tơ phiền não có thể cuốn chặt loại hung vật như nghịch long trảo khiến nó không có sức chống cự thì đối phó với Ô Ngọc hẳn không thành vấn đề.
Để dẫn dụ Ô Ngọc tới gần có thể nói hắn đã phải dùng hết tâm cơ.
Tỏ ra yếu kém, kiêu địch…
Cũng may kết quả giống như hắn dự liệu, ba ngàn tơ phiền não có thể trong lúc hữu hình và vô hình biến ảo hình thái, thần diệu vô cùng.
Hai người bây giờ đều bị trói chặt nhưng đừng quên đây là ở trong thập ô thiên giới của Tả Mạc.
Tả Mạc tốn biết bao tâm cơ mới trói được Ô Ngọc, không chút chần chờ, sát chiêu lập tức phát ra.
Chỉ thấy mười mặt trời trên cao đột nhiên vận chuyển.
Hô!
Một ngọn lửa màu vàng nhạt bỗng từ dưới chân Ô Ngọc bùng lên.
Trên người Ô Ngọc hiện lên một tầng ánh sáng màu xanh mù mờ ngăn cản ngọn lửa.
Bên trong thanh mang, trông Ô Ngọc vô cùng đáng sợ, cả người giống như vừa mới bò ra khỏi huyết trì, trong mắt hắn tràn ngập sát ý điên cuồng, đột nhiên hắn cắn đầu lưỡi.
Chỉ thấy máu huyết trên người hắn giống như vật sống trở nên nhuyễn động, từng con ma trùng to bằng đầu ngón tay từ trong máu bò ra.
Những ma trúng này cả người dính đầy máu của Ô Ngọc, ma văn ẩn hiện, chúng nó di chuyển rất nhanh trên người Ô Ngọc.
Khi huyết ma trùng di chuyển trên thân chúng hiện lên một tầng huyết quang đậm đặc, bao phủ toàn bộ cả người Ô Ngọc.
Đúng vào lúc này, thanh mang chống lại ngọn lửa màu vàng nhạt băng vỡ và tan biến.
Tả Mạc thầm hô không ổn, tầng huyết quang này vô cùng ngoan cường, mặc dù bị thiêu đốt rung lên liên hồi, cũng từng chút một nhỏ đi nhưng tốc độ lại vô cùng chậm.
Ngọn lửa màu vàng nhạt là một trong số những lá bài chưa lật của Tả Mạc.
Trên người hắn có thái dương tinh loại, thêm nữa còn tu luyện thần lực dung nhập với thập ô thiên giới, điều này khiến thập ô thiên giới phát sinh biến hóa ngoài dự đoán của mọi người.
Thái dương thần hỏa là một trong số đó.
Vốn lửa trong thập ô thiên giới đều là thất phẩm kim ô túc hỏa. Đồn đại kim ô khắp người là lửa, lửa ở chân là lợi hại nhất, tên là kim ô túc hỏa.
Không ai biết trong cơ thể Tả Mạc còn có một khỏa thái dương chưa thành hình, khỏa thái dương tinh loại này cũng là một trong những nguyên nhân khiến uy lực của thập ô thiên giới tăng vọt.
Nhưng chân chính sinh ra dị biến chính là việc thần lực của Tả Mạc dung nhập vào ma thể, bên trong kim ô túc hỏa có lẫn thần lực tạo nên biến hóa về chất, cũng làm cho loại lửa mới sinh ra vô cùng bá đạo.
Loại lửa này chưa có điển tịch nào ghi chép qua, bởi vậy Tả Mạc dứt khoát gọi nó là thái dương thần hỏa.
Thái dương thần hỏa bá đạo hơn tất cả lửa mà Tả Mạc đã từng gặp qua, cho dù bản thân hắn là người tu luyện ra cũng không dám để dính một chút nào vào người.
Kim ô túc hỏa đã là thất phẩm, thái dương thần hỏa này lại mạnh hơn rất nhiều, chỉ sợ đạt tới bát phẩm, có thêm đặc tính của thần hỏa vậy mà còn bị tầng huyết quang này ngăn cản, điều này khiến Tả Mạc hoảng sợ không thôi.
Đây là cái quái gì thế?
Trong huyết mạc, Ô Ngọc càng thêm khiếp sợ. Những huyết ma trùng này chính là tuyệt chiêu bảo mệnh của hắn, tên là bức huyết trùng. Ngày thường chúng nó uống máu của các loại dơi độc, bao gồm cả máu của chính hắn.
Những bức huyết trùng này có thể coi là bất tử, trừ phi soái giai trở lên ra tay bằng không thì ma binh hỏa diễm phổ thông không có chút tác dụng gì với chúng. Hơn nữa những bức huyết trùng này có thể tùy ý phá vỡ không gian, âm quỷ khó lường, làm người ta khó lòng phòng bị. Nhất là khi chui vào trong cơ thể địch nhân liền sẽ hút sạch máu của đối phương, cực kì ác độc.
Mấy năm nay cảnh giới của Ô Ngọc dần cao lên, cực ít ra tay, nhưng những bức huyết trùng này hắn vẫn cẩn thận nuôi nấng.
Gặp tình huống nguy cấp, hắn gọi những bức huyết trùng này ra nhưng không ngờ tới, huyết mạc của bức huyết trùng lại không thể chống đỡ được hỏa diễm của thập ô thiên giới!
Điều đầu tiên hắn nghĩ tới là điều này không có khả năng xảy ra!
Mặc dù thập ô thiên giới là tướng giai đệ nhất giới nhưng Tiếu Ma Qua tuyệt đối chưa đạt tới trình độ đại viên mãn. Huống hồ điểm lợi hại nhất của thập ô thiên giới là ở chỗ sức mạnh thiên địa vận chuyển mà không phải lấy hỏa diễm làm chính, sao lại sinh ra hỏa diễm lợi hại như này?
Càng khiến hắn không ngờ tới chính là những sợi tơ nhỏ đang quấn chặt trên người hắn lại có thể cầm cố bức huyết trùng!
Toàn bộ bức huyết trùng đều bị cầm cố, không thể phá vỡ không gian!
Mắt mở trừng trừng nhìn huyết mạc từng chút một bị hỏa táng, nỗi tuyệt vọng trong lòng hắn càng ngày càng tăng lên.
"Người đâu! Mau tới đây!"
Tiếng thét thê lương chói tai vang vọng khắp thập ô thiên giới nhưng không cách nào truyền ra ngoài được.
Trong lòng Tả Mạc vô cùng lo lắng, lúc này hắn toàn lực thôi động thái dương thần hỏa, không thể phân tâm cái khác, nếu có người tới cứu thì không xong rồi!
----------------------------
Sau khi Ô Ngọc vung hắc tâm bảo tiền tạo ra Nại Hà giới Hạng Đông đã thôi không chạy trốn nữa. Hắn bị A Quỷ như cuồng phong vũ bão công kích đánh tới mức không thở được, lúc này tâm thần mới bình tĩnh lại.
Lúc nhìn Ô Ngọc vung tay liền vây khốn được nữ nhân xấu xí đáng sợ kia, Hạng Đông cảm thấy kích động khó giải thích.
Đại nhân Ô Ngọc quả nhiên không hổ là người đứng đầu Vũ Tiền thập vệ!
Thực lực quả là cao thâm khó lường!
Nhất là khi thấy đại nhân Ô Ngọc thoải mái trêu chọc Tiếu Ma Qua ở trong thập ô thiên giới thì hắn càng vô cùng mong đợi. Vừa rồi phải chịu sỉ nhục khiến hắn chỉ hận không thể tự tay giết chết mấy tên gia hỏa đáng ghét này.
Những biến hóa sau đó khiến hắn trợn mắt há mồm.
Thế nào chỉ trong nháy mắt đại nhân Ô Ngọc lại bị trọng thương, hơn nữa không thể nào nhúc nhích chứ?
Nhìn thấy đại nhân Ô Ngọc đang bị hỏa diễm nuốt chửng, Hạng Đông sợ tới mức xém chút nữa thì quay đầu chạy trốn, cũng may huyết quang hiện ra ngăn cản hỏa diễm.
Hạng Đông là người cực kì thông minh, hắn rất nhanh đã nhận ra mặc dù thập ô thiên giới của Tiếu Ma Qua khắc chế được đại nhân Ô Ngọc nhưng song phương đang rơi vào thế giằng co.
Một ý nghĩ lớn mật hiện ra trong đều hắn.
Nếu có thể giải cứu được đại nhân Ô Ngọc thì ngày sau dưới trướng Vũ Soái mình không phải muốn gió được gió, muốn mưa được mưa sao! Đại nhân Ô Ngọc là đệ nhất cao thủ dưới trướng Vũ Soái, là người được Vũ Soái coi trọng nhất.
Cầu phú quý trong hiểm nguy!
Vừa nghĩ tới đây, Hạng Đông cắn răng một cái, xoay người phóng về phía Tả Mạc.
"Hắc, muốn chơi xấu sao?" Vẻ mặt Hắc Kim phù binh đầy trào phúng, bức câu tác trên người hắn bởi không có Ô Ngọc để tâm nên không biết hắn dùng cách gì đã có thể giãy giụa thoát ra được.
Hắn nhìn Hạng Đông, trên mặt nở một nụ cười không chút thiện lương.
Trong lòng Hạng Đông mát lạnh, thế nào lại quên sát thần này chứ?
Tiễn Thanh chính là chết trong tay tên ma tượng cổ quái này, Tiễn Thanh ẩn dấu thực lực ngay cả hắn cũng cảm thấy giật mình, nhưng ngay cả như vậy cũng vẫn chết thảm trong tay ám kim ma tượng này.
Chết tiệt!
Hắc Kim phù binh nhếch môi, trong mắt Hạng Đông điệu cười này đầy dữ tợn và đáng sợ.
Soàn soạt soạt!
Có mấy chục bóng người từ trong Vũ Tiền vệ bay ra, bọn họ thấy đại nhân Ô Ngọc đang rơi vào hiểm cảnh liền chạy tới trợ giúp.
Đám người Thúc Long thấy thế cũng nhanh chóng bay ra.
Song phương đang giao chiến kịch liệt ở trên không trung.
Thực lực mấy người Thúc Long nếu đặt ở ma giới cũng là không tầm thường. Nhưng bọn họ vừa mới trải qua một trận khổ chiến nên rất mệt mỏi, lúc này chỉ đơn thuần là liều mạng, do bọn họ am hiểu phối hợp nên mới có thể ngăn cản được lần tấn công này.
Tình hình chiến đấu trên không trung kịch liệt vượt ngoài sức tưởng tượng.
Những người khác thấy thế không khỏi tròn mắt, thuộc hạ của Tiếu Ma Qua ngoan cường nằm ngoài dự đoán của mọi người. Vốn tưởng bọn họ vừa mới trải qua một trận khổ chiến nên giờ đây đã mệt mỏi rã rời, vậy mà khi đối diện với Vũ Tiền vệ đại danh đỉnh đỉnh lại vẫn rất ngoan cường, nửa bước không lùi.
Tiếu Ma Qua sao lại có những thủ hạ lợi hại như vậy chứ?
Rất nhiều người cảm thấy vô cùng kinh ngạc, bọn họ vừa mới tự mình trải qua tràng khổ chiến với Minh phỉ, ngoại trừ mấy người Chu Khả có thực lực thâm hậu thì những người khác tay chân đều nhũn hết cả ra, không còn sức để chiến tiếp nữa.
Bỗng, trên trời vang lên một tiếng nổ.
Chỉ thấy hắc tâm bảo tiền tạo ra Nại Hà giới giống như bị một đôi tay lớn dùng sức xé một cái, từ một biến thành hai, các loại kỳ cảnh bên trong Nại Hà giới đều tan thành mây khói. Bảy đồng hắc tâm bảo tiền kêu rắc một tiếng, màu sắc ảm đạm đi rồi rơi xuống đất.
Trên không trung, A Quỷ hờ hững đứng đó.
Biến cố bất thình lình này lập tức cải biến tình thế chiến trường.
Bên này Thúc Long tự nhiên là hoan hô cổ vũ, mà mặt Vũ Tiền vệ thì trắng bệch ra, bọn họ đã thấy qua sự lợi hại của nữ nhân này rồi!
Cái này giảm cái kia tăng, Vũ Tiền vệ nhất thời từng bước lui về sau.
Đúng lúc này, một tiếng than nhẹ vang vọng toàn trường.
"Biểu hiện của các người khiến bản soái rất thất vọng, chẳng lẽ lại muốn bản soái tự mình ra tay sao?"
Vốn dĩ Vũ Tiền vệ bị nhục mặt đã đỏ bừng nay càng đỏ thêm, hai mắt đỏ kệch, quay người liều mạng, trong trận càng ngày càng có nhiều Vũ Tiền vệ không kiềm chế được mà tham gia chiến trường.
Trong nháy mắt, Vũ Tiền vệ liền chiếm thượng phong.
Nhưng vào lúc này không ai chú ý tới, trong mắt Biệt Hàn hiện lên một đạo quang mang sắc bén.
Nhưng lúc này cánh dơi trên lưng hắn đã hoàn thành phát lực, một trảm nay hắn không giữ lại chút sức nào! Hai cánh dường như biến mất trong không khí, ngay cả tiếng rít gió cũng không có! Cho dù ở trước mặt là một ngọn núi hắn cũng có lòng tin một trảm chém đứt.
Bỗng, cảm giác đau nhức từ hai cánh truyền tới.
Đôi cánh dơi với sức mạnh vô địch trên lưng Ô Ngọc bỗng bắn ra vài chục vòi máu!
Đau nhức khó nói bằng lời từ hai cánh của hắn truyền tới, Ô Ngọc biến sắc.
Cánh dơi màu đen như bị vài chục lưỡi dao cực mỏng chặt đứt, trong nháy mắt xé toang thành mười mấy mảnh giữa không trung!
Trong không trung, vài chục sợi tơ nhỏ như sợi tóc như ẩn như hiện, nếu không phải mấy sợi tơ đó có dính vết máu thì Ô Ngọc cũng không thể phát hiện ra được.
Đây là thứ gì?
Ô Ngọc vô cùng kinh sợ.
Hắn còn chưa kịp đưa ra bất cứ phản ứng nào thì cả người bỗng căng ra, vô số tơ nhỏ vô hình đã quấn quanh thân thể hắn. Những sợi tơ nhỏ vô hình này có sức mạnh vô cùng lớn, chúng nó không ngừng quấn chặt, kết hợp với thể hình cực nhỏ mà cứng cỏi, sắc bén giống như lưỡi dao! Ma thể Ô Ngọc cứng rắn như sắt cố gắng chống đỡ sự phá hoại của những sợi tơ nhỏ này.
Phốc!
Vô số huyết vụ rất nhỏ từ khắp người Ô Ngọc phun ra, cực kì đáng sợ, tơ nhỏ đã ăn rất sâu vào da thịt hắn.
Ba ngàn tơ phiền não!
Ngay cả nghịch long trảo mà ba ngàn tơ phiền não cũng có thể quấn chặt thì đối với loại như Ô Ngọc không có bất cứ chỗ nào để phản kháng.
Bức câu tác trên người Tả Mạc vẫn chưa bị mất, hắn vẫn bị trói chặt nhưng lúc này nụ cười trên mặt hắn càng trở nên xán lạn. Ngay từ đầu hắn đã hiểu ra, đơn thuần chỉ dựa vào thập ô thiên giới vừa mới đột phá để đánh bại Ô Ngọc là không có nhiều khả năng thắng.
Hắn định dùng ba ngàn tơ phiền não, ba ngàn tơ phiền não có thể cuốn chặt loại hung vật như nghịch long trảo khiến nó không có sức chống cự thì đối phó với Ô Ngọc hẳn không thành vấn đề.
Để dẫn dụ Ô Ngọc tới gần có thể nói hắn đã phải dùng hết tâm cơ.
Tỏ ra yếu kém, kiêu địch…
Cũng may kết quả giống như hắn dự liệu, ba ngàn tơ phiền não có thể trong lúc hữu hình và vô hình biến ảo hình thái, thần diệu vô cùng.
Hai người bây giờ đều bị trói chặt nhưng đừng quên đây là ở trong thập ô thiên giới của Tả Mạc.
Tả Mạc tốn biết bao tâm cơ mới trói được Ô Ngọc, không chút chần chờ, sát chiêu lập tức phát ra.
Chỉ thấy mười mặt trời trên cao đột nhiên vận chuyển.
Hô!
Một ngọn lửa màu vàng nhạt bỗng từ dưới chân Ô Ngọc bùng lên.
Trên người Ô Ngọc hiện lên một tầng ánh sáng màu xanh mù mờ ngăn cản ngọn lửa.
Bên trong thanh mang, trông Ô Ngọc vô cùng đáng sợ, cả người giống như vừa mới bò ra khỏi huyết trì, trong mắt hắn tràn ngập sát ý điên cuồng, đột nhiên hắn cắn đầu lưỡi.
Chỉ thấy máu huyết trên người hắn giống như vật sống trở nên nhuyễn động, từng con ma trùng to bằng đầu ngón tay từ trong máu bò ra.
Những ma trúng này cả người dính đầy máu của Ô Ngọc, ma văn ẩn hiện, chúng nó di chuyển rất nhanh trên người Ô Ngọc.
Khi huyết ma trùng di chuyển trên thân chúng hiện lên một tầng huyết quang đậm đặc, bao phủ toàn bộ cả người Ô Ngọc.
Đúng vào lúc này, thanh mang chống lại ngọn lửa màu vàng nhạt băng vỡ và tan biến.
Tả Mạc thầm hô không ổn, tầng huyết quang này vô cùng ngoan cường, mặc dù bị thiêu đốt rung lên liên hồi, cũng từng chút một nhỏ đi nhưng tốc độ lại vô cùng chậm.
Ngọn lửa màu vàng nhạt là một trong số những lá bài chưa lật của Tả Mạc.
Trên người hắn có thái dương tinh loại, thêm nữa còn tu luyện thần lực dung nhập với thập ô thiên giới, điều này khiến thập ô thiên giới phát sinh biến hóa ngoài dự đoán của mọi người.
Thái dương thần hỏa là một trong số đó.
Vốn lửa trong thập ô thiên giới đều là thất phẩm kim ô túc hỏa. Đồn đại kim ô khắp người là lửa, lửa ở chân là lợi hại nhất, tên là kim ô túc hỏa.
Không ai biết trong cơ thể Tả Mạc còn có một khỏa thái dương chưa thành hình, khỏa thái dương tinh loại này cũng là một trong những nguyên nhân khiến uy lực của thập ô thiên giới tăng vọt.
Nhưng chân chính sinh ra dị biến chính là việc thần lực của Tả Mạc dung nhập vào ma thể, bên trong kim ô túc hỏa có lẫn thần lực tạo nên biến hóa về chất, cũng làm cho loại lửa mới sinh ra vô cùng bá đạo.
Loại lửa này chưa có điển tịch nào ghi chép qua, bởi vậy Tả Mạc dứt khoát gọi nó là thái dương thần hỏa.
Thái dương thần hỏa bá đạo hơn tất cả lửa mà Tả Mạc đã từng gặp qua, cho dù bản thân hắn là người tu luyện ra cũng không dám để dính một chút nào vào người.
Kim ô túc hỏa đã là thất phẩm, thái dương thần hỏa này lại mạnh hơn rất nhiều, chỉ sợ đạt tới bát phẩm, có thêm đặc tính của thần hỏa vậy mà còn bị tầng huyết quang này ngăn cản, điều này khiến Tả Mạc hoảng sợ không thôi.
Đây là cái quái gì thế?
Trong huyết mạc, Ô Ngọc càng thêm khiếp sợ. Những huyết ma trùng này chính là tuyệt chiêu bảo mệnh của hắn, tên là bức huyết trùng. Ngày thường chúng nó uống máu của các loại dơi độc, bao gồm cả máu của chính hắn.
Những bức huyết trùng này có thể coi là bất tử, trừ phi soái giai trở lên ra tay bằng không thì ma binh hỏa diễm phổ thông không có chút tác dụng gì với chúng. Hơn nữa những bức huyết trùng này có thể tùy ý phá vỡ không gian, âm quỷ khó lường, làm người ta khó lòng phòng bị. Nhất là khi chui vào trong cơ thể địch nhân liền sẽ hút sạch máu của đối phương, cực kì ác độc.
Mấy năm nay cảnh giới của Ô Ngọc dần cao lên, cực ít ra tay, nhưng những bức huyết trùng này hắn vẫn cẩn thận nuôi nấng.
Gặp tình huống nguy cấp, hắn gọi những bức huyết trùng này ra nhưng không ngờ tới, huyết mạc của bức huyết trùng lại không thể chống đỡ được hỏa diễm của thập ô thiên giới!
Điều đầu tiên hắn nghĩ tới là điều này không có khả năng xảy ra!
Mặc dù thập ô thiên giới là tướng giai đệ nhất giới nhưng Tiếu Ma Qua tuyệt đối chưa đạt tới trình độ đại viên mãn. Huống hồ điểm lợi hại nhất của thập ô thiên giới là ở chỗ sức mạnh thiên địa vận chuyển mà không phải lấy hỏa diễm làm chính, sao lại sinh ra hỏa diễm lợi hại như này?
Càng khiến hắn không ngờ tới chính là những sợi tơ nhỏ đang quấn chặt trên người hắn lại có thể cầm cố bức huyết trùng!
Toàn bộ bức huyết trùng đều bị cầm cố, không thể phá vỡ không gian!
Mắt mở trừng trừng nhìn huyết mạc từng chút một bị hỏa táng, nỗi tuyệt vọng trong lòng hắn càng ngày càng tăng lên.
"Người đâu! Mau tới đây!"
Tiếng thét thê lương chói tai vang vọng khắp thập ô thiên giới nhưng không cách nào truyền ra ngoài được.
Trong lòng Tả Mạc vô cùng lo lắng, lúc này hắn toàn lực thôi động thái dương thần hỏa, không thể phân tâm cái khác, nếu có người tới cứu thì không xong rồi!
----------------------------
Sau khi Ô Ngọc vung hắc tâm bảo tiền tạo ra Nại Hà giới Hạng Đông đã thôi không chạy trốn nữa. Hắn bị A Quỷ như cuồng phong vũ bão công kích đánh tới mức không thở được, lúc này tâm thần mới bình tĩnh lại.
Lúc nhìn Ô Ngọc vung tay liền vây khốn được nữ nhân xấu xí đáng sợ kia, Hạng Đông cảm thấy kích động khó giải thích.
Đại nhân Ô Ngọc quả nhiên không hổ là người đứng đầu Vũ Tiền thập vệ!
Thực lực quả là cao thâm khó lường!
Nhất là khi thấy đại nhân Ô Ngọc thoải mái trêu chọc Tiếu Ma Qua ở trong thập ô thiên giới thì hắn càng vô cùng mong đợi. Vừa rồi phải chịu sỉ nhục khiến hắn chỉ hận không thể tự tay giết chết mấy tên gia hỏa đáng ghét này.
Những biến hóa sau đó khiến hắn trợn mắt há mồm.
Thế nào chỉ trong nháy mắt đại nhân Ô Ngọc lại bị trọng thương, hơn nữa không thể nào nhúc nhích chứ?
Nhìn thấy đại nhân Ô Ngọc đang bị hỏa diễm nuốt chửng, Hạng Đông sợ tới mức xém chút nữa thì quay đầu chạy trốn, cũng may huyết quang hiện ra ngăn cản hỏa diễm.
Hạng Đông là người cực kì thông minh, hắn rất nhanh đã nhận ra mặc dù thập ô thiên giới của Tiếu Ma Qua khắc chế được đại nhân Ô Ngọc nhưng song phương đang rơi vào thế giằng co.
Một ý nghĩ lớn mật hiện ra trong đều hắn.
Nếu có thể giải cứu được đại nhân Ô Ngọc thì ngày sau dưới trướng Vũ Soái mình không phải muốn gió được gió, muốn mưa được mưa sao! Đại nhân Ô Ngọc là đệ nhất cao thủ dưới trướng Vũ Soái, là người được Vũ Soái coi trọng nhất.
Cầu phú quý trong hiểm nguy!
Vừa nghĩ tới đây, Hạng Đông cắn răng một cái, xoay người phóng về phía Tả Mạc.
"Hắc, muốn chơi xấu sao?" Vẻ mặt Hắc Kim phù binh đầy trào phúng, bức câu tác trên người hắn bởi không có Ô Ngọc để tâm nên không biết hắn dùng cách gì đã có thể giãy giụa thoát ra được.
Hắn nhìn Hạng Đông, trên mặt nở một nụ cười không chút thiện lương.
Trong lòng Hạng Đông mát lạnh, thế nào lại quên sát thần này chứ?
Tiễn Thanh chính là chết trong tay tên ma tượng cổ quái này, Tiễn Thanh ẩn dấu thực lực ngay cả hắn cũng cảm thấy giật mình, nhưng ngay cả như vậy cũng vẫn chết thảm trong tay ám kim ma tượng này.
Chết tiệt!
Hắc Kim phù binh nhếch môi, trong mắt Hạng Đông điệu cười này đầy dữ tợn và đáng sợ.
Soàn soạt soạt!
Có mấy chục bóng người từ trong Vũ Tiền vệ bay ra, bọn họ thấy đại nhân Ô Ngọc đang rơi vào hiểm cảnh liền chạy tới trợ giúp.
Đám người Thúc Long thấy thế cũng nhanh chóng bay ra.
Song phương đang giao chiến kịch liệt ở trên không trung.
Thực lực mấy người Thúc Long nếu đặt ở ma giới cũng là không tầm thường. Nhưng bọn họ vừa mới trải qua một trận khổ chiến nên rất mệt mỏi, lúc này chỉ đơn thuần là liều mạng, do bọn họ am hiểu phối hợp nên mới có thể ngăn cản được lần tấn công này.
Tình hình chiến đấu trên không trung kịch liệt vượt ngoài sức tưởng tượng.
Những người khác thấy thế không khỏi tròn mắt, thuộc hạ của Tiếu Ma Qua ngoan cường nằm ngoài dự đoán của mọi người. Vốn tưởng bọn họ vừa mới trải qua một trận khổ chiến nên giờ đây đã mệt mỏi rã rời, vậy mà khi đối diện với Vũ Tiền vệ đại danh đỉnh đỉnh lại vẫn rất ngoan cường, nửa bước không lùi.
Tiếu Ma Qua sao lại có những thủ hạ lợi hại như vậy chứ?
Rất nhiều người cảm thấy vô cùng kinh ngạc, bọn họ vừa mới tự mình trải qua tràng khổ chiến với Minh phỉ, ngoại trừ mấy người Chu Khả có thực lực thâm hậu thì những người khác tay chân đều nhũn hết cả ra, không còn sức để chiến tiếp nữa.
Bỗng, trên trời vang lên một tiếng nổ.
Chỉ thấy hắc tâm bảo tiền tạo ra Nại Hà giới giống như bị một đôi tay lớn dùng sức xé một cái, từ một biến thành hai, các loại kỳ cảnh bên trong Nại Hà giới đều tan thành mây khói. Bảy đồng hắc tâm bảo tiền kêu rắc một tiếng, màu sắc ảm đạm đi rồi rơi xuống đất.
Trên không trung, A Quỷ hờ hững đứng đó.
Biến cố bất thình lình này lập tức cải biến tình thế chiến trường.
Bên này Thúc Long tự nhiên là hoan hô cổ vũ, mà mặt Vũ Tiền vệ thì trắng bệch ra, bọn họ đã thấy qua sự lợi hại của nữ nhân này rồi!
Cái này giảm cái kia tăng, Vũ Tiền vệ nhất thời từng bước lui về sau.
Đúng lúc này, một tiếng than nhẹ vang vọng toàn trường.
"Biểu hiện của các người khiến bản soái rất thất vọng, chẳng lẽ lại muốn bản soái tự mình ra tay sao?"
Vốn dĩ Vũ Tiền vệ bị nhục mặt đã đỏ bừng nay càng đỏ thêm, hai mắt đỏ kệch, quay người liều mạng, trong trận càng ngày càng có nhiều Vũ Tiền vệ không kiềm chế được mà tham gia chiến trường.
Trong nháy mắt, Vũ Tiền vệ liền chiếm thượng phong.
Nhưng vào lúc này không ai chú ý tới, trong mắt Biệt Hàn hiện lên một đạo quang mang sắc bén.