Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tu Chân Thế Giới

Chương 418: Bão cát



Xa xa, một bóng đen với tốc độ kinh người đang tới gần.
Trong khoảng ngắn, bóng đen bành trướng ra gấp mấy lần. Cát Kim Lưu bị gió cuốn lên giữa không trung, che phủ bầu trời, bầu trời thoáng cái tối sầm lại. Giống như một con viễn cổ mãnh thú đang rít gào.
Tả Mạc cực kì hoảng sợ, rướn cổ gào: "Vào thuyền! Vào thuyền!"
Không cần Tả Mạc nhắc nhở, tất cả mọi người đã đứng lên đâu vào đấy. Tu giả Kim Ô doanh không nói hai lời liền vất bỏ cát Kim Lưu trong tay, giống như thuỷ triều tràn vào thuyền vận nô. Rất nhanh, Kim Ô hào quanh thân thuyền sáng lên. Quang mang trên thuyền khác cũng bắt đầu sáng lên, điều này nói lên phù trận phòng ngự trên thuyền đã bắt đầu phát động.
Mỗi một chiếc thuyền vận nô đều trải qua cải tạo, đều đã được chạm khắc các loại phù trận phòng ngự. Chỉ vì bình thường muốn tiết kiệm linh lực nên những phù trận này không được mở ra.
Đoàn người được huấn luyện rất tốt, rất nhanh đã tiến vào trong thuyền vận nô, bên ngoài chỉ còn lại mấy người Tả Mạc Vi Thắng có thực lực mạnh nhất.
Tả Mạc gọi quái thi vào thuyền, quái thi lắc đầu: "Chút bão cát này thì tính làm gì."
Nghĩ đến thực lực quái thi sâu không thể lường, Tả Mạc cũng không miễn cưỡng, hắn chuẩn bị gọi những người khác tiến nhập thì quái thi đột nhiên nói: "Ta đề nghị các ngươi không nên đi vào."
"Vì sao?" Tả Mạc hiếu kì hỏi.
"Thực lực mấy người các ngươi so với những người khác mạnh hơn không ít." Quái thi nói: "Nhưng, cảnh giới của các ngươi dường như không ổn định, chắc là mới đột phá không lâu. Như vậy bão cát này đối với các ngươi chính là một cơ hội, cơ hội được ma luyện chính mình."
Mấy người hơi đăm chiêu.
Quái thi thản nhiên nói: "Không nên bỏ qua cơ hội ma luyện như này. Điều này đối với các ngươi rất có ích."
Mấy người Vi Thắng Tạ Sơn động lòng, một câu nói bình thản lại lộ ra bản chất của việc tu luyện.
Cuồng nhân tu luyện Vi Thắng nói trước: "Có đạo lý! Ta không lên thuyền nữa!
Tạ Sơn cũng nói: "
Ta cũng không lên."
Thúc Long không nói gì nhưng trong mắt toát ra vẻ kiên định thể hiện quyết tâm của hắn. Hai tay Tông Như nắm chặt, nhắm mắt mà đứng, hiện ra vẻ mặt dứt khoát.
Hai mắt Tả Mạc mở to, ngơ ngác nhìn lũ gia hoả này, muốn chửi quá đi!
Hàng loại hai như các ngươi cũng muốn sao, ẩm ic à, người ta nói một câu đã lừa hết cả lũ!
Nhưng hắn chỉ dám mắng thầm trong bụng, quái thi tuy không nhìn hắn nhưng hắn vẫn cảm thấy có gì đó đang đè nặng trên lưng. Nhìn Vi Thắng bọn họ không di chuyển, Tả Mạc cắn răng, ma xui quỷ khiến thế nào lại nói: "Được rồi, mọi người đều đi đi!"
Nói xong hắn mới cảm thấy hối hận, sao mình lại đi tìm khổ chứ? Bản thân cũng phát điên giống bọn họ sao? Thật sự là điên rồ! Điên hết rồi!
Mấy người nhìn nhau, nhất thời ngửa mặt lên trời cười lớn, cực kì vui sướng. Trên mặt Tả Mạc cũng hiện ra nụ cười, chỉ là so với khi hắn khóc còn khó coi hơn.
Bảo cát tới cực nhanh, so với tưởng tượng của bọn họ còn nhanh hơn. Vừa rồi còn xa vời, trong chớp mắt đã tới trước mặt.
Thanh thế cực kì đáng sợ, sắc mặt Tả Mạc trắng bệch, hắn chột dạ.
Ba ba ba!
Bão cát trước tiên đánh vào quang tráo trên thuyền vận nô khiến nó sáng lên, hoa lửa văng khắp nơi. Cát Kim Lưu cứng rắn vô cùng, mỗi hạt cát đều rất nhỏ nhưng cũng rất nặng, tốc độ gió bão cực nhanh kèm theo uy lực của cát Kim Lưu thật kinh người.
Đám người Tả Mạc rất nhanh lĩnh hội được uy lực của bão cát!
Sức mạnh hoàn hảo của cuồng phong, thực lực của mỗi người đều bất phàm, ở trong cuồng phong vẫn có thể ổn định thân hình. Chỉ có cát Kim Lưu đổ ập xuống mới thực sự khó đối phó!
Tả Mạc có đại nhật ma thể nhưng cũng cảm thấy vô cùng đau đớn, người khác không cần nghĩ cũng biết. Mỗi người đều liều mạng thôi động linh lực bảo vệ toàn thân. Mà Thúc Long có áo giáp hộ thể thì hoa lửa bắn tung toé khắp người.
Duy chỉ có quái thi với vẻ mặt bình tĩnh, một trượng xung quanh hắn vẫn phẳng lặng, không có chút ồn ào nào.
Tả Mạc rất nhanh không thể quan sát được xung quanh, bão cát càng ngày càng mạnh, hắn muốn đứng yên cũng trở nên cực kì khó khăn. Hắn không thể không cong người lại, dùng hết sức chống lại bão cát kinh khủng. Những hạt cát Kim Lưu như hạt mưa đánh vào mặt hắn, mặt dù đã cách bởi Chương Khải giáp nhưng cũng vô cùng đau đớn.
Gió này có chút không đúng!
Tiếng gió thổi khác hoàn toàn so với âm thanh lúc vừa rồi, trong tiếng rít mang theo cảm giác giống như đang xé rách gì đó, như có vô số thanh đao nhọn đang ma sát một cách mãnh liệt.
Cương phong!
Đây là cương phong!
Cương phong như đao, đồn rằng nó có thể phá huỷ linh lực hộ thể. Nhưng trên thực tế, cương phong có thể phá không chỉ linh lực hộ thể mà ngay cả ma thể cũng có thể bị phá!
Tả Mạc không thể mở mắt, trong tai toàn là tiếng rít gào, hắn cắn chặt răng, không dám thả lỏng chút nào. Cương phong đang mạnh lên!
Tiếng rít của cương phong giống như một loại ma lực, nhiếp hồn người. Nhưng Tả Mạc không có sức để lĩnh hội nó, cương phong đạt tới mức này, hắn chỉ hơi không để ý thì trong nháy mắt sẽ bị xé làm trăm mảnh! Cương phong Kim Lưu nổi lên, giống như một chiếc máy xay thật lớn, đủ để đánh tan tất cả!
Quái thi ngẩng đầu nhìn mấy chiếc thuyền vật nô đang lung lay muốn đổ, một ngón tay chìa ra chỉ về phía thuyền vận nô, linh tráo ở mỗi chiếc thuyền đều sáng rực lên, thân thuyền đang run rẩy dần trở nên ổn định.
Mà tình cảnh mấy người Tả Mạc thì càng không ổn.
Tạ Sơn đã sớm không nhịn được mà gọi ra phi kiếm, từng vòng sáng màu sắc rực rỡ như cầu vồng vây quanh thân thể hắn. Phía sau Tông Như xuất hiện một pho tượng khổng lồ, hắn đã gọi ra đạt già kim thân. Thúc Long cũng gọi ra hắc kích cầm chắc trong tay, cả người giống như đóng đinh trên mặt đất.
Một lát sau, cuối cùng Vi Thắng cũng vung hắc kiếm trong tay lên, một luồng kiếm ý bừng bừng ngưng mà không phát nhanh chóng bao vây Vi Thắng.
Tả Mạc thôi động đại nhật ma thể tới cực hạn, Chương Khải giáp hoả diễm lưu thương, ngoan cường mà thiêu đốt trong cương phong.
Bầu trời bị che phủ bởi bão cát, trung tâm của nó chính là đám người Tả Mạc, bóng đêm bao phủ, đưa tay lên không thể nhìn rõ năm ngón.
Tả Mạc cảm giác thấy mỗi khối cơ nhục trên người đang không ngừng thiêu đốt, cương phong cường liệt kèm theo cát Kim Lưu, mỗi hạt cát đánh vào người, hắn đều cảm thấy toàn thân đau nhức. Trong bão cát đen kịt hôn ám, hoa lửa như mưa bao vây lấy Tả Mạc, chúng nó từ bốn phương tám hướng kéo tới, áp chế khiến Tả Mạc không thể nhúc nhích.
Cuồng phong bão táp không thể phá vỡ Chương Khải giáp bắt đầu điên cuồng phát sinh biến hoá.
Đả kích làm người ta không thể hít thở!
Đây là lần đầu tiên Tả Mạc gặp phải loại đả kích hít thở không thông như này, ngoại trừ chống đỡ hắn không thể tìm ra cách nào khác. Dù cho là khi tiêu diệt Minh Tiêu lão tổ hắn cũng chưa từng chật vật như này.
Hiện tại hắn đã biết thế nào là thiên địa chi uy, đó là uy năng không gì so sánh được!
Thân thể Tả Mạc run rẩy kịch liệt, thể lực rất nhanh giảm sút. Mỗi một giây đều dài đằng đẵng, tràng bão cát vô tận này khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng. Hoa lửa không ngừng được tạo ra, Chương Khải giáp không ngừng biến hoá, ba ba ba, mấy hạt cát Kim Lưu xuyên qua Chương Khải giáp đánh vào người Tả Mạc, thân thể hắn rung rung, suýt nữa thì gục tại chỗ.
Không được… Sắp không kiên trì được rồi…
Tả Mạc đau khổ cắn răng chống đỡ, nhanh chóng ổn định thân thể. Hắn biết rõ, một khi thân thể không chống đỡ được thì mạng hắn cũng không còn. Phô thiên cái địa cát Kim Lưu hoà cùng với cương phong tràn ngập khắp nơi sẽ lấy đi tính mạng của hắn.
Phốc phốc phốc!
Vài dòng tiên huyết vừa phun ra liền bị bão cát biến thành một mảnh huyết vụ. Đại nhật ma thể mạnh mẽ là thế mà đứng trước trận bão cát này cũng trở nên yếu đuối.
Từ khi tu luyện thành đại nhật ma thể, nhất là khi hắn nắm bắt được sáu loại biến hoá thì Tả Mạc không còn bị thương quá nặng nữa. Nhưng hiện tại, hắn bị áp chế mãnh liệt, mình đầy thương tích.
Âm thanh cót két vang lên, Chương Khải giáp không chịu nổi ầm ầm băng vỡ!
Cương phong kèm theo cát Kim Lưu từ bốn phương tám hướng tiến vào thân thể Tả Mạc, phốc, tiên huyết phun ra liên tục!
Mắt Tả Mạc dần lạc đi, thân thể cứng đờ!
Cát Kim Lưu giống như cá mập ngửi thấy mùi máu, theo gió nhào tới hắn!
"A!!!"
Giống như dã thú bị thương tức giận gào thét!
Mắt Tả Mạc đỏ lên, tóc dựng đứng, khoé miệng tràn ra đầy máu. Liên tiếp thụ thương đã làm hắn nổi giận!
Bị thương… Bị thương… Bản thân bị thương…
Từ chỗ sâu nhất trong cơ thể giống như có thứ gì đó bị vỡ ra, một luồng nhiệt lưu bắn ra. Cả người Tả Mạc nóng hổi, máu trong huyết quản giống như dung nham đỏ bừng.
Mỗi sợi dây thần kinh đều đang run rẩy! Mỗi khối cơ nhục đều đang run rẩy! Toàn thân hắn đang run rẩy!
Cả người hắn đỏ bừng, giống như thép đang bị nung.
Trong thức hải, sắc mặt của Vệ đại biến: "Lẽ nào đại nhật ma thể của hắn tiếp tục đột phá lần hai?"
Bồ yêu có chút kì quái nói: "
Đột phá là chuyện tốt."
Sắc mặt Vệ đầy ngưng trọng, lắc đầu nói: "
Dục tốc bất đạt, đại nhật ma thể của hắn vừa mới đột phá lần đầu, giống như các ngươi vẫn nói là nhất thục. Nhưng bây giờ, trong thời gian quá ngắn, liên tục đột phá hai lần, vậy vô cùng có khả năng không đến ba thục liền trực tiếp tiến giai."
"
Đây cũng là chuyện tốt." Bồ yêu hơi không hiểu, hắn tuy có hiểu biết về tu ma nhưng về một số phương diện lại không thể so sánh với Vệ.
"
Không phải chuyện tốt." Vệ lắc đầu đáp: "Thiên phú trong việc tu luyện ma thể của hắn thật kinh người, không nghĩ nhanh vậy đã đối mặt với lần đột phá thứ hai. Nhưng sự phát triển không phải càng nhanh là càng tốt, nó giống như con người, phát triển quá nhanh sẽ dẫn đến nhiều tai hoạ ngầm. Hắn bây giờ cần nhát chính là phải tạo cơ sở vững chắc, hắn vừa mới đột phá, thân thể không đạt tới cực hạn của giai đoạn thục hoá. Không thành thục đột phá trái lại sẽ khiến cực hạn thân thể của hắn giảm xuống."
Bồ yêu lập tức hiểu ý tứ của Vệ, thần tình cũng trở nên ngưng trọng, với kiến thức hơn người, hắn đã từng gặp qua rất nhiều thiên tài bởi tu luyện cơ sở không vững chắc, chỉ truy cầu nhanh chóng gây phản tác dụng.
Hai người rơi vào trầm mặc, nhìn chằm chằm vào Tả Mạc.
Tả Mạc hồn nhiên không biết bản thân đang ở thời điểm cực kì quan trọng, hắn chỉ cảm giác cả người như đang ngâm ở trong dòng dung nham. Đột nhiên toàn thân sung mãn lực lượng, giống như không gì có thể ngăn nổi hắn.
Thô bạo, điên cuồng, cảm giác trần trụi nhất đang chi phối thần kinh hắn!
Hắn muốn gào thét, hắn muốn rống lên, hắn muốn huỷ diệt tất cả!
Xung quanh người hắn giống như có một bức tường vô hình, cát Kim Lưu cùng cương phong đang rít gào đều bị chắn ở bên ngoài.
Con mắt xám trắng của quái thi xuyên qua sa mạc trùng điệp nhìn chăm chăm Tả Mạc. Ánh mắt hắn nhìn vào trái tim của Tả Mạc.
Tâm hồn hắn rơi vào trạng thái tĩnh lặng bình yên.
Cũng vào lúc đó, A Quỷ ở trên thuyền vận nô dường như nhận thấy được điều gì đó, đột nhiên đứng lên, tử mang trong mắt sáng lên yêu ớt.
Chương trước Chương tiếp
Loading...