Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần
Chương 858: Thánh Quang, Kẻ Tà Ác Kia Trông Có Vẻ Đáng Giá Để Đấu Một Trận!
Sau khi đánh xong một lần, Joseph nhìn Tống Thư Hàng với vẻ chờ mong, khao khát có được lời bình từ sư phụ.
- Rất tốt, khá lắm.
Tống Thư Hàng cười nói, hắn cảm giác hiện tại nụ cười của mình nhất định trông rất miễn cưỡng.
Không thể để Joseph luyện ‘Thời Đại Vẫy Gọi’ nữa, nhìn mà vừa xấu hổ vừa muốn đui luôn.
Cho nên… dạy hắn chút gì đó nhỉ?
Muốn dạy Joseph tu luyện thì Kim Cương Cơ Sở Quyền Pháp khẳng định không thể dạy, đây là công pháp của Thông Huyền Đại Sư, muốn dạy cũng phải được Thông Huyền Đại Sư đồng ý cái đã.
Trừ Kim Cương Cơ Sở Quyền Pháp ra, bây giờ Tống Thư Hàng tùy tiện tìm một bộ công pháp luyện thể thông thường cũng rất đơn giản. Các loại phiên bản bình thường của Hỏa Diễm Đao, Thổ Linh Côn, Ngự Hỏa Quyết, Kiếm Thuật Cơ Sở Trúc Cơ …. chỉ cần tốn một hai khối linh thạch tam phẩm thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Mà Joseph, tuy rằng trẻ hơn ba Tống, mẹ Tống mấy tuổi nhưng tuổi tác vẫn hơi lớn, đã sớm qua tuổi trúc cơ tu chân.
Dù là thối thể dịch phiên bản đơn giản hóa trong tay Tống Thư Hàng, Joseph cũng không thể chịu đựng nỗi.
Cho hắn công pháp tu chân nhưng không có thối thể dịch phối hợp thì hắn cũng rất khó luyện ra được thành tựu gì, có lẽ luyện mười năm, hai mươi năm thì có thể mở được một hai khiếu chăng?
Tống Thư Hàng rơi vào trầm tư.
Nói thật, nghị lực của Joseph thật sự rất đáng được điểm mười. Vốn Tống Thư Hàng cho rằng Joseph chỉ nhất thời nổi hứng mới có thể kiên trì tu luyện Thời Đại Vẫy Gọi. Chờ hứng thú của hắn qua đi thì hẳn là không kiên trì được bao lâu.
Nhưng sau khi người ta học được bài tập thể dục theo đài này thì vẫn luôn kiên trì tu luyện đến nay, mỗi ngày đều luyện hơn mấy chục lần. Hơn nữa nhìn thái độ này của hắn, tuyệt đối sẽ luyện đến hết đời luôn cho mà xem.
Trước đó Tống Thư Hàng còn cân nhắc… Nếu sau này, chờ khi hắn tìm được ‘thế ngoại đào nguyên’ mà vẫn có duyên với Joseph thì không ngại dẫn dắt hắn một đoạn đường. Kết quả Joseph trực tiếp chuyển đến làm hàng xóm của hắn… Duyên này xem như cưỡng ép mà kết đi.
Cho nên, dạy hắn chút gì đó vậy!
…
Joseph thấy Tống Thư Hàng mang vẻ mặt trầm tư thì cũng không quấy rầy, chỉ lẳng lặng chờ Tống Thư Hàng bình phẩm, thậm chí trong lòng mơ hồ có chút mong đợi.
- Chỗ này của ta… có một bộ kiếm pháp.
Lúc này Tống Thư Hàng lên tiếng nói.
Hắn cân nhắc rất lâu mới nghĩ tới một bộ kiếm pháp trong tay mình, cũng là bộ kiếm thuật duy nhất hắn học được, ‘Thánh Quang Kiếm Thuật’.
Nghe nói bộ kiếm thuật này là bộ kiếm thuật được sửa đổi mà thành sau khi đã kết hợp với phương pháp tu luyện phương tây của một vị tiền bối rảnh rỗi đến đau bi trong giới tu sĩ. Joseph cũng là người phương tây, nói không chừng Joseph càng thích hợp với bộ kiếm thuật này hơn chăng?
Có điều… sau khi bộ kiếm thuật này bị cải tạo thì đã là bộ kiếm thuật của tu sĩ. Dù truyền thụ cho Joseph, nhưng đối phương không mở ra được lực lượng khí huyết thì tối đa cũng chỉ có thể chơi chiêu cho đẹp mà thôi.
Cũng không biết trong giới tu chân có cách khiến người hơi lớn tuổi mở ra tâm khiếu, tiến hành tu luyện không nhỉ. Tỷ như thối thể dịch bản cải tiến, hay là pháp môn mở ra tâm khiếu đặc thù, thời gian lâu chút cũng không sao cả, chỉ cần có thể mở tâm khiếu là được rồi.
Không chỉ vì Joseph mà còn là vì nghĩ cho người nhà của mình nữa.
Ba mẹ mình cũng đã lỡ mất độ tuổi tu luyện rồi. Mặc dù trong tay mình có thứ giúp kéo dài tuổi thọ, nhưng tương lai sau khi tiến vào động thiên phúc địa… Nếu có thể giúp ba mẹ mở tâm khiếu, tu luyện được lực lượng khí huyết thì cũng là chuyện tốt.
…
Lúc Joseph nghe được lời này của Tống Thư Hàng thì lập tức trở nên khẩn trương, những lời này có phải đại biểu cho việc sư phụ Tống Thư Hàng muốn chính thức dạy mình môn võ học cao cấp hơn không?
- Bộ kiếm pháp này có tên là Thánh Quang Kiếm Thuật. Lúc thi triển ra thì có uy năng phá tà. Nhưng mà… bây giờ thực lực của ngươi quá thấp, căn bản không cách nào phát huy ra uy năng của bộ kiếm thuật này.
Tống Thư Hàng nói.
Lòng Joseph trở nên nặng trĩu.
- Có điều… trước tiên ta có thể dạy ngươi các chiêu kiếm thức. Dù tạm thời ngươi không phát huy được uy năng phá tan tà ma của bộ kiếm pháp này thì kiếm chiêu của Thánh Quang Kiếm Thuật cũng là diệu chiêu hiếm có.
Tống Thư Hàng cười nói.
Trước hết để Joseph luyện chiêu thức trước cái đã!
Sau này nếu có thể tìm được cách giúp người hơi lớn tuổi mở ra tâm khiếu thì sẽ dạy hắn phối hợp kiếm thuật với khẩu quyết, phát huy uy lực chân chính của bộ kiếm thuật này.
Quan trọng nhất là tư thế của Thánh Quang Kiếm Thuật khá đẹp, chí ít nó có ‘phong phạm cao thủ’ hơn Thời Đại Vẫy Gọi rất nhiều.
- Sư phụ định dạy kiếm thuật cho ta ở ngay đây sao?
Joseph tò mò hỏi.
- Điều kiện có hạn, trước tiên ta dạy ngươi thức thứ nhất của Thánh Quang Kiếm Thuật, Thánh Quang Trảm Ác Kiếm.
Tống Thư Hàng nhẹ nhàng đẩy hai cái giường sang một bên để lộ ra một khoảng trống nhỏ.
Sau đó, hắn vươn tay mở túi hành lý của mình, lấy bảo đao Bá Toái ra.
Kỳ thật Thánh Quang Kiếm Thuật cần phải dùng thanh kiếm lớn để thi triển, nhưng kiếm lớn dự phòng của Tống Thư Hàng bị ném vào trong túi thu nhỏ một tấc nên không tiện lấy ra. Vì vậy bèn dùng bảo đao Bá Toái xài đỡ trước vậy.
- Ta làm mẫu một lần trước, ngươi nhìn cho kỹ nhé.
Tống Thư Hàng nói.
Joseph trừng to hai mắt nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm, chỉ sợ bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.
- Thánh Quang Kiếm Thuật, Thánh Quang Trảm Ác Kiếm.
Tống Thư Hàng quát lên một tiếng, sau đó kiên trì đến cùng mà bổ sung câu kiếm quyết đáng xấu hổ kia:
- Thánh quang, kẻ tà ác kia trông có vẻ đáng giá để đấu một trận!
Vì dùng đao thi triển ra chiêu thức của thanh kiếm lớn, cho nên trông có vẻ không được tự nhiên cho lăm.
Có điều thức thứ nhất của Thánh Quang Kiếm Thuật thật sự rất tinh diệu.
Dù sao người cải tiến kiếm thuật này là một vị tiền bối cao nhân có tu vi ít nhất là từ lục phẩm trở lên. Thánh Quang Kiếm Thuật sau khi được cải tiến là loại kiếm thuật có thể dùng từ nhị phẩm cho đến lúc lên tới lục phẩm.
Lúc Tống Thư Hàng chém ra một kiếm cuối cùng, ánh sáng thánh khiết xuất hiện trên thân kiếm. Kiếm quang phát ra tiếng oong oong, ngưng tụ mà không tan, bám vào phía trên bảo đao Bá Toái nhưng không tiết ra ngoài một phần nào.
Rõ ràng là kiếm quang, nhưng lúc nhìn thấy ánh sáng thánh khiết này lại khiến người ta cảm thấy tâm thần trở nên bình lặng, có loại cảm giác ấm áp.
Joseph nhìn đến ngây người, cái màu trắng toát đó là kiếm khí sao?
Thánh Quang Kiếm Thuật này mạnh thật!
Tuy rằng tên bộ kiếm thuật này nghe có hơi lạ. Nhưng cái tên kỳ cục kia hoàn toàn không thể che hết uy lực của bộ kiếm thuật này.
Kiếm khí đó, đây chính là kiếm khí đó!
Trong phim võ thuật Trung Quốc, thông thường chỉ có cao thủ hàng đầu mới có thể thi triển kiếm khí. Lúc trước hắn cảm thấy sư phụ dùng một quyền đánh nổ không khí đã ngầu đến không thể ngầu hơn. Không ngờ ngay cả kiếm khí mà sư phụ cũng làm được.
Tống Thư Hàng điểm đến thì ngưng, cổ tay run một cái tán đi kiếm khí trên bảo đao Bá Toái.
- Đã thấy rõ ràng chưa?
Tống Thư Hàng quay đầu hỏi.
- Chỉ nhớ được sáu phần.
Joseph thành thật trả lời, hắn đã cố gắng ghi nhớ từng chi tiết lắm rồi, nhưng trí nhớ trong nháy mắt của con người là có hạn, hơn nữa hắn đã không còn trẻ trung gì…
- Không tệ, ít nhất cũng đạt yêu cầu rồi. Kế tiếp ta sẽ tách một thức này ra để dạy ngươi từng bước. Chờ khi nào ngươi luyện rành một thức này, có cơ hội sẽ dạy ngươi thức tiếp theo.
Tống Thư Hàng nói.
Joseph chờ mong hỏi:
- Sư phụ, vậy xem như ta nhập môn rồi đúng không?
- Chuyện nhập môn… cứ từ từ đã.
Sau khi Tống Thư Hàng trầm tư một lát thì nói:
- Chờ đến lúc ta cho là có thể thì tự nhiên sẽ thu nhận ngươi. Ngươi không cần nóng vội. Hơn nữa chuyện thu đồ đệ rất phức tạp.
Một khi nhập môn thì đó chính là danh phận thầy trò. Chí ít cũng phải để Joseph mở được tâm khiếu, chính thức bắt đầu tu hành rồi hẵng bàn lại cái danh phận thầy trò này.
- Ngoài ra… khác với bộ công pháp luyện thể cơ sở lúc trước, không có sự đồng ý của ta thì tuyệt đối không được phép truyền bộ Thánh Quang Kiếm Thuật này ra ngoài. Điểm này ngươi nhất định phải nhớ kỹ đấy.
Tống Thư Hàng nghiêm túc nói.
Nếu đã cảm thấy giữa mình và Joseph nhất định có duyên phận… như vậy ít nhất phải khiến Joseph hiểu rõ điều tối kỵ của tu sĩ.
- Ta đã biết, sư phụ.
Joseph trả lời.
- Vậy chúng ta bắt đầu đi, ngoài ra, khi thi triển kiếm thuật này thì tốt nhất là nên đọc ra kiếm quyết ‘Thánh quang, kẻ tà ác kia trông có vẻ đáng giá để đấu một trận!’ nhé.
Tống Thư Hàng nói.
Joseph:
- Nhất định phải đọc thành tiếng sao?
- Khi đọc ra thì uy lực sẽ càng lớn. Không đọc thì uy lực sẽ giảm đi nhiều. Lúc ngươi tu luyện, chỉ cần đọc thầm thôi là được.
Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Joseph:
- Ta đọc, ta đọc!
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Một giờ sau.
Joseph mượn bảo đao Bá Toái của Tống Thư Hàng, nỗ lực tu luyện Thánh Quang Kiếm Thuật thức thứ nhất, trong miệng quát khẽ: [Thánh quang, kẻ tà ác kia trông có vẻ đáng giá để đấu một trận!]
Có điều bảo đao Bá Toái có hơi quá nặng đối với hắn, sau khi tu luyện vài lần, hắn không thể không dừng lại nghỉ ngơi, nhưng tinh thần của hắn lại tăng lên gấp trăm lần.
Mặc dù chỉ là động tác suôn… nhưng quả nhiên khi luyện lại thấy tốt hơn Thời Đại Vẫy Gọi nhiều, ít nhất cũng không làm mù mắt người nhìn.
Nhìn Joseph đắm mình tu luyện, Tống Thư Hàng lấy di động mở nhóm Cửu Châu số 1 ra.
Hắn muốn hỏi các tiền bối xem giới tu sĩ có cách nào có thể khiến người hơi lớn tuổi mở ra khiếu huyệt trong cơ thể hay không?
Vừa online thì lập tức phát hiện hôm nay trong nhóm đặc biệt náo nhiệt.
Tiền bối Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử rất ít khi login lại đang online, cũng kể rõ quá trình cô nghiên cứu con chuột bị ma hóa và lấy thân tìm đường chết như thế nào.
Tống Thư Hàng thiếu chút nữa thì phọt ra. Thì ra lúc đó là Vân Tước Tử tiền bối bảo tấm ngân phiếu kia mang con chuột bị ma hóa đó đi.
Kéo xuống một hơi.
Tiếp đó, hắn nhìn thấy tin nhắn của Bạch Tôn Giả.
Bạch Tôn Giả:
- @ Bá Đao Tống Nhất, Tống Thư Hàng tiểu hữu, ngươi còn chưa tới khu Giang Nam sao?
Có điều đây là tin nhắn từ mấy tiếng trước.
Trừ Bạch Tôn Giả ra, Thông Huyền Đại Sư vậy mà cũng @ hắn một lần… Không biết Thông Huyền Đại Sư tìm hắn có chuyện gì đây?
Sau đó lại là tin nhắn của Bạch Tôn Giả:
- @ Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử, Vân Tước Tử đạo hữu, nếu muốn loại trừ tà năng thế giới Cửu U thì có thể suy xét đến việc tìm Tống Thư Hàng tiểu hữu, trên người hắn có một vật có hiệu quả loại bỏ tà năng thế giới Cửu U không tệ.
Thứ Bạch Tôn Giả nói đến chính là hạch tâm bên trong tâm khiếu của Tống Thư Hàng, nó quả thực là khắc tinh của tà năng và tà ma thế giới Cửu U.
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử:
- Cảm ơn Bạch đạo hữu… ta phong ấn thân thể mình trước đã, nghiên cứu nó xong rồi hãy nói. Chờ sau khi ta nghiên cứu xong lại mời Bá Đao đạo hữu giúp một tay.
Mình tự nghiên cứu mình sao? Đây là muốn nghiên cứu thế nào hở trời?
Kéo xuống chút nữa là Diệt Phượng Công Tử và mấy vị đạo hữu đang trao đổi tâm đắc trong tu luyện gần đây.
Những tâm đắc trong tu luyện này đều là kinh nghiệm từ ngũ phẩm trở lên.
Tống Thư Hàng xem một mạch, tuy rằng vẫn còn như ngắm hoa trong sương, nhưng trong lúc mơ hồ lại cảm thấy đã thu hoạch không ít.
- Rất tốt, khá lắm.
Tống Thư Hàng cười nói, hắn cảm giác hiện tại nụ cười của mình nhất định trông rất miễn cưỡng.
Không thể để Joseph luyện ‘Thời Đại Vẫy Gọi’ nữa, nhìn mà vừa xấu hổ vừa muốn đui luôn.
Cho nên… dạy hắn chút gì đó nhỉ?
Muốn dạy Joseph tu luyện thì Kim Cương Cơ Sở Quyền Pháp khẳng định không thể dạy, đây là công pháp của Thông Huyền Đại Sư, muốn dạy cũng phải được Thông Huyền Đại Sư đồng ý cái đã.
Trừ Kim Cương Cơ Sở Quyền Pháp ra, bây giờ Tống Thư Hàng tùy tiện tìm một bộ công pháp luyện thể thông thường cũng rất đơn giản. Các loại phiên bản bình thường của Hỏa Diễm Đao, Thổ Linh Côn, Ngự Hỏa Quyết, Kiếm Thuật Cơ Sở Trúc Cơ …. chỉ cần tốn một hai khối linh thạch tam phẩm thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Mà Joseph, tuy rằng trẻ hơn ba Tống, mẹ Tống mấy tuổi nhưng tuổi tác vẫn hơi lớn, đã sớm qua tuổi trúc cơ tu chân.
Dù là thối thể dịch phiên bản đơn giản hóa trong tay Tống Thư Hàng, Joseph cũng không thể chịu đựng nỗi.
Cho hắn công pháp tu chân nhưng không có thối thể dịch phối hợp thì hắn cũng rất khó luyện ra được thành tựu gì, có lẽ luyện mười năm, hai mươi năm thì có thể mở được một hai khiếu chăng?
Tống Thư Hàng rơi vào trầm tư.
Nói thật, nghị lực của Joseph thật sự rất đáng được điểm mười. Vốn Tống Thư Hàng cho rằng Joseph chỉ nhất thời nổi hứng mới có thể kiên trì tu luyện Thời Đại Vẫy Gọi. Chờ hứng thú của hắn qua đi thì hẳn là không kiên trì được bao lâu.
Nhưng sau khi người ta học được bài tập thể dục theo đài này thì vẫn luôn kiên trì tu luyện đến nay, mỗi ngày đều luyện hơn mấy chục lần. Hơn nữa nhìn thái độ này của hắn, tuyệt đối sẽ luyện đến hết đời luôn cho mà xem.
Trước đó Tống Thư Hàng còn cân nhắc… Nếu sau này, chờ khi hắn tìm được ‘thế ngoại đào nguyên’ mà vẫn có duyên với Joseph thì không ngại dẫn dắt hắn một đoạn đường. Kết quả Joseph trực tiếp chuyển đến làm hàng xóm của hắn… Duyên này xem như cưỡng ép mà kết đi.
Cho nên, dạy hắn chút gì đó vậy!
…
Joseph thấy Tống Thư Hàng mang vẻ mặt trầm tư thì cũng không quấy rầy, chỉ lẳng lặng chờ Tống Thư Hàng bình phẩm, thậm chí trong lòng mơ hồ có chút mong đợi.
- Chỗ này của ta… có một bộ kiếm pháp.
Lúc này Tống Thư Hàng lên tiếng nói.
Hắn cân nhắc rất lâu mới nghĩ tới một bộ kiếm pháp trong tay mình, cũng là bộ kiếm thuật duy nhất hắn học được, ‘Thánh Quang Kiếm Thuật’.
Nghe nói bộ kiếm thuật này là bộ kiếm thuật được sửa đổi mà thành sau khi đã kết hợp với phương pháp tu luyện phương tây của một vị tiền bối rảnh rỗi đến đau bi trong giới tu sĩ. Joseph cũng là người phương tây, nói không chừng Joseph càng thích hợp với bộ kiếm thuật này hơn chăng?
Có điều… sau khi bộ kiếm thuật này bị cải tạo thì đã là bộ kiếm thuật của tu sĩ. Dù truyền thụ cho Joseph, nhưng đối phương không mở ra được lực lượng khí huyết thì tối đa cũng chỉ có thể chơi chiêu cho đẹp mà thôi.
Cũng không biết trong giới tu chân có cách khiến người hơi lớn tuổi mở ra tâm khiếu, tiến hành tu luyện không nhỉ. Tỷ như thối thể dịch bản cải tiến, hay là pháp môn mở ra tâm khiếu đặc thù, thời gian lâu chút cũng không sao cả, chỉ cần có thể mở tâm khiếu là được rồi.
Không chỉ vì Joseph mà còn là vì nghĩ cho người nhà của mình nữa.
Ba mẹ mình cũng đã lỡ mất độ tuổi tu luyện rồi. Mặc dù trong tay mình có thứ giúp kéo dài tuổi thọ, nhưng tương lai sau khi tiến vào động thiên phúc địa… Nếu có thể giúp ba mẹ mở tâm khiếu, tu luyện được lực lượng khí huyết thì cũng là chuyện tốt.
…
Lúc Joseph nghe được lời này của Tống Thư Hàng thì lập tức trở nên khẩn trương, những lời này có phải đại biểu cho việc sư phụ Tống Thư Hàng muốn chính thức dạy mình môn võ học cao cấp hơn không?
- Bộ kiếm pháp này có tên là Thánh Quang Kiếm Thuật. Lúc thi triển ra thì có uy năng phá tà. Nhưng mà… bây giờ thực lực của ngươi quá thấp, căn bản không cách nào phát huy ra uy năng của bộ kiếm thuật này.
Tống Thư Hàng nói.
Lòng Joseph trở nên nặng trĩu.
- Có điều… trước tiên ta có thể dạy ngươi các chiêu kiếm thức. Dù tạm thời ngươi không phát huy được uy năng phá tan tà ma của bộ kiếm pháp này thì kiếm chiêu của Thánh Quang Kiếm Thuật cũng là diệu chiêu hiếm có.
Tống Thư Hàng cười nói.
Trước hết để Joseph luyện chiêu thức trước cái đã!
Sau này nếu có thể tìm được cách giúp người hơi lớn tuổi mở ra tâm khiếu thì sẽ dạy hắn phối hợp kiếm thuật với khẩu quyết, phát huy uy lực chân chính của bộ kiếm thuật này.
Quan trọng nhất là tư thế của Thánh Quang Kiếm Thuật khá đẹp, chí ít nó có ‘phong phạm cao thủ’ hơn Thời Đại Vẫy Gọi rất nhiều.
- Sư phụ định dạy kiếm thuật cho ta ở ngay đây sao?
Joseph tò mò hỏi.
- Điều kiện có hạn, trước tiên ta dạy ngươi thức thứ nhất của Thánh Quang Kiếm Thuật, Thánh Quang Trảm Ác Kiếm.
Tống Thư Hàng nhẹ nhàng đẩy hai cái giường sang một bên để lộ ra một khoảng trống nhỏ.
Sau đó, hắn vươn tay mở túi hành lý của mình, lấy bảo đao Bá Toái ra.
Kỳ thật Thánh Quang Kiếm Thuật cần phải dùng thanh kiếm lớn để thi triển, nhưng kiếm lớn dự phòng của Tống Thư Hàng bị ném vào trong túi thu nhỏ một tấc nên không tiện lấy ra. Vì vậy bèn dùng bảo đao Bá Toái xài đỡ trước vậy.
- Ta làm mẫu một lần trước, ngươi nhìn cho kỹ nhé.
Tống Thư Hàng nói.
Joseph trừng to hai mắt nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm, chỉ sợ bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.
- Thánh Quang Kiếm Thuật, Thánh Quang Trảm Ác Kiếm.
Tống Thư Hàng quát lên một tiếng, sau đó kiên trì đến cùng mà bổ sung câu kiếm quyết đáng xấu hổ kia:
- Thánh quang, kẻ tà ác kia trông có vẻ đáng giá để đấu một trận!
Vì dùng đao thi triển ra chiêu thức của thanh kiếm lớn, cho nên trông có vẻ không được tự nhiên cho lăm.
Có điều thức thứ nhất của Thánh Quang Kiếm Thuật thật sự rất tinh diệu.
Dù sao người cải tiến kiếm thuật này là một vị tiền bối cao nhân có tu vi ít nhất là từ lục phẩm trở lên. Thánh Quang Kiếm Thuật sau khi được cải tiến là loại kiếm thuật có thể dùng từ nhị phẩm cho đến lúc lên tới lục phẩm.
Lúc Tống Thư Hàng chém ra một kiếm cuối cùng, ánh sáng thánh khiết xuất hiện trên thân kiếm. Kiếm quang phát ra tiếng oong oong, ngưng tụ mà không tan, bám vào phía trên bảo đao Bá Toái nhưng không tiết ra ngoài một phần nào.
Rõ ràng là kiếm quang, nhưng lúc nhìn thấy ánh sáng thánh khiết này lại khiến người ta cảm thấy tâm thần trở nên bình lặng, có loại cảm giác ấm áp.
Joseph nhìn đến ngây người, cái màu trắng toát đó là kiếm khí sao?
Thánh Quang Kiếm Thuật này mạnh thật!
Tuy rằng tên bộ kiếm thuật này nghe có hơi lạ. Nhưng cái tên kỳ cục kia hoàn toàn không thể che hết uy lực của bộ kiếm thuật này.
Kiếm khí đó, đây chính là kiếm khí đó!
Trong phim võ thuật Trung Quốc, thông thường chỉ có cao thủ hàng đầu mới có thể thi triển kiếm khí. Lúc trước hắn cảm thấy sư phụ dùng một quyền đánh nổ không khí đã ngầu đến không thể ngầu hơn. Không ngờ ngay cả kiếm khí mà sư phụ cũng làm được.
Tống Thư Hàng điểm đến thì ngưng, cổ tay run một cái tán đi kiếm khí trên bảo đao Bá Toái.
- Đã thấy rõ ràng chưa?
Tống Thư Hàng quay đầu hỏi.
- Chỉ nhớ được sáu phần.
Joseph thành thật trả lời, hắn đã cố gắng ghi nhớ từng chi tiết lắm rồi, nhưng trí nhớ trong nháy mắt của con người là có hạn, hơn nữa hắn đã không còn trẻ trung gì…
- Không tệ, ít nhất cũng đạt yêu cầu rồi. Kế tiếp ta sẽ tách một thức này ra để dạy ngươi từng bước. Chờ khi nào ngươi luyện rành một thức này, có cơ hội sẽ dạy ngươi thức tiếp theo.
Tống Thư Hàng nói.
Joseph chờ mong hỏi:
- Sư phụ, vậy xem như ta nhập môn rồi đúng không?
- Chuyện nhập môn… cứ từ từ đã.
Sau khi Tống Thư Hàng trầm tư một lát thì nói:
- Chờ đến lúc ta cho là có thể thì tự nhiên sẽ thu nhận ngươi. Ngươi không cần nóng vội. Hơn nữa chuyện thu đồ đệ rất phức tạp.
Một khi nhập môn thì đó chính là danh phận thầy trò. Chí ít cũng phải để Joseph mở được tâm khiếu, chính thức bắt đầu tu hành rồi hẵng bàn lại cái danh phận thầy trò này.
- Ngoài ra… khác với bộ công pháp luyện thể cơ sở lúc trước, không có sự đồng ý của ta thì tuyệt đối không được phép truyền bộ Thánh Quang Kiếm Thuật này ra ngoài. Điểm này ngươi nhất định phải nhớ kỹ đấy.
Tống Thư Hàng nghiêm túc nói.
Nếu đã cảm thấy giữa mình và Joseph nhất định có duyên phận… như vậy ít nhất phải khiến Joseph hiểu rõ điều tối kỵ của tu sĩ.
- Ta đã biết, sư phụ.
Joseph trả lời.
- Vậy chúng ta bắt đầu đi, ngoài ra, khi thi triển kiếm thuật này thì tốt nhất là nên đọc ra kiếm quyết ‘Thánh quang, kẻ tà ác kia trông có vẻ đáng giá để đấu một trận!’ nhé.
Tống Thư Hàng nói.
Joseph:
- Nhất định phải đọc thành tiếng sao?
- Khi đọc ra thì uy lực sẽ càng lớn. Không đọc thì uy lực sẽ giảm đi nhiều. Lúc ngươi tu luyện, chỉ cần đọc thầm thôi là được.
Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Joseph:
- Ta đọc, ta đọc!
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Một giờ sau.
Joseph mượn bảo đao Bá Toái của Tống Thư Hàng, nỗ lực tu luyện Thánh Quang Kiếm Thuật thức thứ nhất, trong miệng quát khẽ: [Thánh quang, kẻ tà ác kia trông có vẻ đáng giá để đấu một trận!]
Có điều bảo đao Bá Toái có hơi quá nặng đối với hắn, sau khi tu luyện vài lần, hắn không thể không dừng lại nghỉ ngơi, nhưng tinh thần của hắn lại tăng lên gấp trăm lần.
Mặc dù chỉ là động tác suôn… nhưng quả nhiên khi luyện lại thấy tốt hơn Thời Đại Vẫy Gọi nhiều, ít nhất cũng không làm mù mắt người nhìn.
Nhìn Joseph đắm mình tu luyện, Tống Thư Hàng lấy di động mở nhóm Cửu Châu số 1 ra.
Hắn muốn hỏi các tiền bối xem giới tu sĩ có cách nào có thể khiến người hơi lớn tuổi mở ra khiếu huyệt trong cơ thể hay không?
Vừa online thì lập tức phát hiện hôm nay trong nhóm đặc biệt náo nhiệt.
Tiền bối Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử rất ít khi login lại đang online, cũng kể rõ quá trình cô nghiên cứu con chuột bị ma hóa và lấy thân tìm đường chết như thế nào.
Tống Thư Hàng thiếu chút nữa thì phọt ra. Thì ra lúc đó là Vân Tước Tử tiền bối bảo tấm ngân phiếu kia mang con chuột bị ma hóa đó đi.
Kéo xuống một hơi.
Tiếp đó, hắn nhìn thấy tin nhắn của Bạch Tôn Giả.
Bạch Tôn Giả:
- @ Bá Đao Tống Nhất, Tống Thư Hàng tiểu hữu, ngươi còn chưa tới khu Giang Nam sao?
Có điều đây là tin nhắn từ mấy tiếng trước.
Trừ Bạch Tôn Giả ra, Thông Huyền Đại Sư vậy mà cũng @ hắn một lần… Không biết Thông Huyền Đại Sư tìm hắn có chuyện gì đây?
Sau đó lại là tin nhắn của Bạch Tôn Giả:
- @ Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử, Vân Tước Tử đạo hữu, nếu muốn loại trừ tà năng thế giới Cửu U thì có thể suy xét đến việc tìm Tống Thư Hàng tiểu hữu, trên người hắn có một vật có hiệu quả loại bỏ tà năng thế giới Cửu U không tệ.
Thứ Bạch Tôn Giả nói đến chính là hạch tâm bên trong tâm khiếu của Tống Thư Hàng, nó quả thực là khắc tinh của tà năng và tà ma thế giới Cửu U.
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử:
- Cảm ơn Bạch đạo hữu… ta phong ấn thân thể mình trước đã, nghiên cứu nó xong rồi hãy nói. Chờ sau khi ta nghiên cứu xong lại mời Bá Đao đạo hữu giúp một tay.
Mình tự nghiên cứu mình sao? Đây là muốn nghiên cứu thế nào hở trời?
Kéo xuống chút nữa là Diệt Phượng Công Tử và mấy vị đạo hữu đang trao đổi tâm đắc trong tu luyện gần đây.
Những tâm đắc trong tu luyện này đều là kinh nghiệm từ ngũ phẩm trở lên.
Tống Thư Hàng xem một mạch, tuy rằng vẫn còn như ngắm hoa trong sương, nhưng trong lúc mơ hồ lại cảm thấy đã thu hoạch không ít.