Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 510: Nghênh chiến!
"Linh hồn trở về!"
Trong mật thất, Diệp Trần bỗng nhiên hét lớn một tiếng, trực tiếp đánh thần hồn của Diệp Thiên Ca đã được chữa trị triệt để vào trong cơ thể của hắn.
Cùng lúc đó, tay trái Diệp Trần vừa lật đã lấy ra bình nhỏ chứa Thần Long Chi Huyết.
Tí tách!
Sau khi Diệp Trần thuận tay một chiêu lấy ra một giọt Thần Long Chi Huyết rồi mới nhỏ xuống trên mi tâm của Diệp Thiên Ca.
Oanh!
Long huyết được rót vào trong cơ thể của Diệp Trần ngay lập tức chuyển hóa ra một cỗ năng lượng vô cùng mênh mông, trong nháy mắt trải rộng trên dưới toàn thân của hắn.
Xì xì xì ~
Thời gian gần như chỉ trong nháy mắt, trên người Diệp Thiên Ca trở nên vô cùng nóng, toàn thân đỏ ngầu.
"Máu hoà vào hồn! Hồn hoà vào máu! Hợp!"
Theo hai bàn tay của Diệp Trần dao động, làm ra từng đạo chú ấn kỳ quái, thân thể Diệp Thiên Ca lập tức bắt đầu rung động kịch liệt!
Rất nhanh, các nơi như mí mắt, tay chân của Diệp Thiên Ca đã bắt đầu xuất hiện phản ứng nhỏ bé.
"Hây!"
Diệp Trần lại quát khẽ một tiếng nữa, rồi ngay lập tức ở trên vị trí tim của Diệp Thiên Ca bỗng nhiên nhấn một cái, "A!!"
Diệp Thiên Ca một mực ở vào trạng thái hôn mê bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu sợ hãi, tuy rằng chẳng mấy chốc lại ngất đi, tuy nhiên đã có thể nhìn thấy được rõ ràng trong cơ thể đã có mấy phần sinh cơ, hơn nữa ở miệng mũi cũng đã phát ra tiếng hít thở rất nhỏ...
Hô!
Thấy cảnh này thì Diệp Trần cũng lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Cuối cùng đã cứu sống!"
Mở cấm chế ở xung quanh ra, sau khi đi ra mật thất, Tô Lam lập tức là người đầu tiên lao tới.
Mấy ngày nay, Tô Lam cũng không có đi chỗ nào cả, nhà hàng thì trực tiếp giao cho thuộc hạ tới quản lý, vẫn luôn ở trước cửa chờ đợi.
Nhìn thấy Diệp Trần đi ra, Tô Lam rõ ràng vô cùng kích động, còn có chút thấp thỏm, "Tiểu Trần, hắn...hắn thế nào?"
"Ai!"
Diệp Trần cố lý thở dài một tiếng, lắc đầu.
Tô Lam thấy thế thì thân thể mềm mại lập tức run lên, thân thể lảo đảo một cái, suýt chút nữa thì ngất đi.
Diệp Trần vội vàng tiến lên đỡ lấy, cười nói:
"Dì Lam, nhìn dì lo lắng quá đi! Mọi chuyện đều thuận lợi, người đó đã được cháu cứu sống rồi!"
"A?"
Tô Lam đầu tiên là sững sờ, sau đó mới hiểu ra được là Diệp Trần vừa rồi đang cố ý hù dọa chính mình, lập tức đung ngón tay chọc chọc và đầu Diệp Trần, tức giận nói:
"Được cái tên tiểu tử thối nhà ngươi! Cũng dám trên đùa dì Lam ngươi!"
Diệp Trần cười hắc hắc, "Dì Lam, lại nói dì giống như là rất để ý tới người kia, dì sẽ không phải là..."
Diệp Trần nói được nửa câu, đột nhiên cảm thấy có chút không ổn, lúc này ngừng nói.
Thật ra thì ngay cả chính hắn cũng không hiểu được vì sao, nếu như ở trước kia, chỉ cần chủ đề liên quan tới Diệp Thiên Ca hắn khẳng định không muốn nhắc tới chút nào, nhưng bây giờ thế mà có thể tự nhiên nói ra được.
Khả năng ngay cả chính Diệp Trần cũng không có nhận ra, sau khi Diệp Thiên Ca chết qua một lần, hận ý ở trong lòng của hắn cũng đã theo Diệp Thiên Ca chết đi lần đó mà dần dần tiêu tán thành vô hình.
Tuy rằng hắn cũng không định cùng với Diệp Thiên Ca cha con nhận nhau, thế nhưng trong lòng đối với hắn từ lâu đã không còn cừu hận.
Tô Lam nghe được điều này thì gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng một hồi, "Tiểu tử thúi, cháu nói cái gì đấy! Dì chỉ lo lắng an nguy của bạn bè mà thôi, làm sao có thể sẽ là...ai nha, dù sao cũng không phải như cháu nghĩ!"
Tô Lam lúc này vậy mà lộ ra dáng vẽ của mộ cô gái trẻ rất hiếm khi được thấy.
"Đúng rồi! Dịch lão tướng quân hình như tới tìm cháu, dường như có chuyện gì quan trong lắm, cháu vẫn là nhanh đi ra ngoài xem một chút đi!"
Tô Lam bỗng nhiên xoay chuyển lời nói, rồi mới đẩy Diệp Trần hướng đi ra bên ngoài.
Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức khẽ chau mày, cũng không lo được đi tìm hiểu chuyện xưa năm đó giữa ba người Tô Lam và Diệp Thiên Ca, còn có Lâm Uyển Dung mẹ của hắn, "Dì Lam, người kia cháu giao cho dì, sau đó dì mới bác sĩ tới kiểm tra tình huống của hắn một chút, rồi lại nghỉ ngơi thêm mấy ngày thì chắc là hắn có thể tỉnh lại..."
Sau khi Diệp Trần hướng Tô Lam bàn giao một chút việc cần chú ý rồi mới đi ra bên ngoài.
Đi tới trong sân, Tuyết Cơ lập tức sải bước nhanh đi tới trước mặt Diệp Trần, "Chủ nhân! Ngài đã ra rồi! Xảy ra chuyện lớn a!"
Ngay sau đó Tuyết Cơ nói ra toàn bộ với Diệp Trần, chuyện Huyết tộc công khai hướng hắn khởi xướng khiêu chiến đồng thời để người của Huyết tộc gây sóng gây gió ở Hoa Hạ, cùng với một số chuyện liên quan nhằm ép Diệp Trần phải đi ra nhận khiêu chiến.
Sau khi Diệp Trần nghe xong thì trên người lập tức dâng lên một cỗ sát khí cường đại, không thể không cười lạnh, "Được một cái Huyết Hoàng a! Ta còn không có đi tìm hắn, hắn thế mà lại tự đưa mình tới cửa, hắn đã muốn chết như vậy rồi thì ta há có thể nào mà không giúp hắn được như mong muốn?"
"Tuyết Cơ lập tức gọi điện thoại liên hệ Dịch lão, nói cho ông ấy biết, nói Diệp Cuồng ta nghênh chiến!"
...
Thành phố Lệ là một thành phố du lịch nổi tiếng ở phía Tây Nam của Hoa Hạ, gần như ngày nào du khách cũng đến đây đông nghìn nghịt, một năm bốn mùa đều rất đông đúc.
Thế nhuwgn là gần đây, ở bên trong thành phố Lệ thịnh truyền xuất hiện quỷ hút máu trong truyền thuyết!
Nghe nói, đã có trên trăm du khách sau khi bị những con quỷ hút máu kia cắn bị thương thì nổi điên khác thường rồi mới chết bất đắc kỳ tử.
Trong lúc nhất thời, các du khách và người dân trở nên bàng hoàng, thi nhau trốn khỏi thành phố này, bây giờ gần như biến thành một thành phố bị bỏ hoang.
Mà lúc này, ngoài thành phố Lệ ở trong một khu rừng bỗng nhiên truyền tới từng tiếng đánh nhau!
Đi trới gần, mới phát hiện là nhân mã hai phe đang giao thủ.
Một phe là ba người đàn ông da trắng, ba người này như là đang bị bệnh nặng, vẻ mặt trắng bệch không tưởng nổi, hơn nữa hốc mắt thâm thúy, trong mồm hình như còn sinh ra răng nanh!
Rất rõ ràng, chắc là người của Huyết tộc!
Ma giao thủ cùng ba người bọn hắn là năm người Hoa Hạ mặc cùng một loại trang phục màu đen.
"Khặc khặc! Sớm đã nghe nói đại danh của Hoa Hạ Thần Long vệ, hôm nay xem ra thất đúng là để cho người ta phải thất vọng a!"
Một tên người da trắng trong đó bỗng nhiên mở miệng giễu cợt nói.
Hóa ra năm người này hóa ra chính là xuất ra từ Thần Long vệ của Hoa Hạ, phụ trách đến thành phố Lệ, tru sát Huyết tộc gây chuyện ở chỗ này.
Thế nhưng lại tuyệt đối không ngờ rằng, trong ba tên Huyết tộc này lại có một vị Tử tước, thực lực có thể so với cường giả cấp bậc Thánh Cảnh của Hoa Hạ!
Mà năm người bọn họ tuy rằng cũng đều là tinh anh trong Thần Long vệ của Hoa Hạ, thế nhưng lại chỉ có thực lực tông sư Hóa Kình mà thôi, tuy rằng lấy năm chiến ba nhưng vẫn xa xa không phải là đối thủ.
Phanh phanh phanh!
Tên Tử tước của Huyết tộc kia sau khi giễu cợt năm người thì bỗng nhiên phát lực liên tiếp đánh ra mấy chưởng trong nháy mắt đánh bại toàn bộ năm tên tinh anh của Thần Long vệ này nằm ở trên mặt đất.
"Chúng ta tài nghệ không bằng người, ngươi muốn giết cứ giết đi!"
Năm người đều có vẻ mặt bi thảm, tuy nhiên lại không hề sợ hãi.
Không nghĩ tới, Tử tước Huyết tộc kia sau khi đảo qua trên thân của năm người thì ánh mắt rơi vào trên người một cô gái trẻ duy nhất trong năm người, hai mắt lập tức sáng lên, khặc khặc cười nói:
"Không nghĩ tới còn có một vị mỹ nữ, hơn nữa còn là xử nữ! Ông trời thật đúng đối xử không tệ với ta a!"
Nói xong lời này, Tử tước của Huyết tộc kia đưa tay chộp một cái, cô gái trẻ tuổi có tư thế hiên ngang lập tức bị hắn nắm vào trong tay.
"Toa Yến!"
Bốn người đồng bạn còn lại lập tức thi nhau rống lớn một tiếng, đáng tiếc bản thân đều đang bị trong thương, căn bản không thể động đậy.
Cô gái trẻ kia ra sức giãy dụa hét lớn, thế nhưng vẫn như vậy căn bản không làm nên chuyện gì.
"Lão tử thích nhất uống chính là máu của xử nữ! Khặc khặc!"
Tử tước của Huyết tộc vừa nói trực tiếp nắm lấy quần áo của cô gái trẻ kia bỗng nhiên xé ra, lập tức lộ ra cảnh tượng trắng bóng mê người, "Chậc chậc, vóc dáng rất khá đi! Vậy lão tử phá thân của ngươi trước rồi mới lại uống máu của ngươi!"
Nói xong lời này, Tử tước của Huyết tộc định đưa tay hướng quần của cô gái trẻ kia để xé, thì đúng vài lúc này bỗng nhiên có một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, "Một đám yêu ma quỷ quái cũng dám giương oai ở Hoa Hạ chúng ta? Thật sự là muốn chết!"
P/S: Ta thích nào...chương 5
Trong mật thất, Diệp Trần bỗng nhiên hét lớn một tiếng, trực tiếp đánh thần hồn của Diệp Thiên Ca đã được chữa trị triệt để vào trong cơ thể của hắn.
Cùng lúc đó, tay trái Diệp Trần vừa lật đã lấy ra bình nhỏ chứa Thần Long Chi Huyết.
Tí tách!
Sau khi Diệp Trần thuận tay một chiêu lấy ra một giọt Thần Long Chi Huyết rồi mới nhỏ xuống trên mi tâm của Diệp Thiên Ca.
Oanh!
Long huyết được rót vào trong cơ thể của Diệp Trần ngay lập tức chuyển hóa ra một cỗ năng lượng vô cùng mênh mông, trong nháy mắt trải rộng trên dưới toàn thân của hắn.
Xì xì xì ~
Thời gian gần như chỉ trong nháy mắt, trên người Diệp Thiên Ca trở nên vô cùng nóng, toàn thân đỏ ngầu.
"Máu hoà vào hồn! Hồn hoà vào máu! Hợp!"
Theo hai bàn tay của Diệp Trần dao động, làm ra từng đạo chú ấn kỳ quái, thân thể Diệp Thiên Ca lập tức bắt đầu rung động kịch liệt!
Rất nhanh, các nơi như mí mắt, tay chân của Diệp Thiên Ca đã bắt đầu xuất hiện phản ứng nhỏ bé.
"Hây!"
Diệp Trần lại quát khẽ một tiếng nữa, rồi ngay lập tức ở trên vị trí tim của Diệp Thiên Ca bỗng nhiên nhấn một cái, "A!!"
Diệp Thiên Ca một mực ở vào trạng thái hôn mê bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu sợ hãi, tuy rằng chẳng mấy chốc lại ngất đi, tuy nhiên đã có thể nhìn thấy được rõ ràng trong cơ thể đã có mấy phần sinh cơ, hơn nữa ở miệng mũi cũng đã phát ra tiếng hít thở rất nhỏ...
Hô!
Thấy cảnh này thì Diệp Trần cũng lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Cuối cùng đã cứu sống!"
Mở cấm chế ở xung quanh ra, sau khi đi ra mật thất, Tô Lam lập tức là người đầu tiên lao tới.
Mấy ngày nay, Tô Lam cũng không có đi chỗ nào cả, nhà hàng thì trực tiếp giao cho thuộc hạ tới quản lý, vẫn luôn ở trước cửa chờ đợi.
Nhìn thấy Diệp Trần đi ra, Tô Lam rõ ràng vô cùng kích động, còn có chút thấp thỏm, "Tiểu Trần, hắn...hắn thế nào?"
"Ai!"
Diệp Trần cố lý thở dài một tiếng, lắc đầu.
Tô Lam thấy thế thì thân thể mềm mại lập tức run lên, thân thể lảo đảo một cái, suýt chút nữa thì ngất đi.
Diệp Trần vội vàng tiến lên đỡ lấy, cười nói:
"Dì Lam, nhìn dì lo lắng quá đi! Mọi chuyện đều thuận lợi, người đó đã được cháu cứu sống rồi!"
"A?"
Tô Lam đầu tiên là sững sờ, sau đó mới hiểu ra được là Diệp Trần vừa rồi đang cố ý hù dọa chính mình, lập tức đung ngón tay chọc chọc và đầu Diệp Trần, tức giận nói:
"Được cái tên tiểu tử thối nhà ngươi! Cũng dám trên đùa dì Lam ngươi!"
Diệp Trần cười hắc hắc, "Dì Lam, lại nói dì giống như là rất để ý tới người kia, dì sẽ không phải là..."
Diệp Trần nói được nửa câu, đột nhiên cảm thấy có chút không ổn, lúc này ngừng nói.
Thật ra thì ngay cả chính hắn cũng không hiểu được vì sao, nếu như ở trước kia, chỉ cần chủ đề liên quan tới Diệp Thiên Ca hắn khẳng định không muốn nhắc tới chút nào, nhưng bây giờ thế mà có thể tự nhiên nói ra được.
Khả năng ngay cả chính Diệp Trần cũng không có nhận ra, sau khi Diệp Thiên Ca chết qua một lần, hận ý ở trong lòng của hắn cũng đã theo Diệp Thiên Ca chết đi lần đó mà dần dần tiêu tán thành vô hình.
Tuy rằng hắn cũng không định cùng với Diệp Thiên Ca cha con nhận nhau, thế nhưng trong lòng đối với hắn từ lâu đã không còn cừu hận.
Tô Lam nghe được điều này thì gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng một hồi, "Tiểu tử thúi, cháu nói cái gì đấy! Dì chỉ lo lắng an nguy của bạn bè mà thôi, làm sao có thể sẽ là...ai nha, dù sao cũng không phải như cháu nghĩ!"
Tô Lam lúc này vậy mà lộ ra dáng vẽ của mộ cô gái trẻ rất hiếm khi được thấy.
"Đúng rồi! Dịch lão tướng quân hình như tới tìm cháu, dường như có chuyện gì quan trong lắm, cháu vẫn là nhanh đi ra ngoài xem một chút đi!"
Tô Lam bỗng nhiên xoay chuyển lời nói, rồi mới đẩy Diệp Trần hướng đi ra bên ngoài.
Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức khẽ chau mày, cũng không lo được đi tìm hiểu chuyện xưa năm đó giữa ba người Tô Lam và Diệp Thiên Ca, còn có Lâm Uyển Dung mẹ của hắn, "Dì Lam, người kia cháu giao cho dì, sau đó dì mới bác sĩ tới kiểm tra tình huống của hắn một chút, rồi lại nghỉ ngơi thêm mấy ngày thì chắc là hắn có thể tỉnh lại..."
Sau khi Diệp Trần hướng Tô Lam bàn giao một chút việc cần chú ý rồi mới đi ra bên ngoài.
Đi tới trong sân, Tuyết Cơ lập tức sải bước nhanh đi tới trước mặt Diệp Trần, "Chủ nhân! Ngài đã ra rồi! Xảy ra chuyện lớn a!"
Ngay sau đó Tuyết Cơ nói ra toàn bộ với Diệp Trần, chuyện Huyết tộc công khai hướng hắn khởi xướng khiêu chiến đồng thời để người của Huyết tộc gây sóng gây gió ở Hoa Hạ, cùng với một số chuyện liên quan nhằm ép Diệp Trần phải đi ra nhận khiêu chiến.
Sau khi Diệp Trần nghe xong thì trên người lập tức dâng lên một cỗ sát khí cường đại, không thể không cười lạnh, "Được một cái Huyết Hoàng a! Ta còn không có đi tìm hắn, hắn thế mà lại tự đưa mình tới cửa, hắn đã muốn chết như vậy rồi thì ta há có thể nào mà không giúp hắn được như mong muốn?"
"Tuyết Cơ lập tức gọi điện thoại liên hệ Dịch lão, nói cho ông ấy biết, nói Diệp Cuồng ta nghênh chiến!"
...
Thành phố Lệ là một thành phố du lịch nổi tiếng ở phía Tây Nam của Hoa Hạ, gần như ngày nào du khách cũng đến đây đông nghìn nghịt, một năm bốn mùa đều rất đông đúc.
Thế nhuwgn là gần đây, ở bên trong thành phố Lệ thịnh truyền xuất hiện quỷ hút máu trong truyền thuyết!
Nghe nói, đã có trên trăm du khách sau khi bị những con quỷ hút máu kia cắn bị thương thì nổi điên khác thường rồi mới chết bất đắc kỳ tử.
Trong lúc nhất thời, các du khách và người dân trở nên bàng hoàng, thi nhau trốn khỏi thành phố này, bây giờ gần như biến thành một thành phố bị bỏ hoang.
Mà lúc này, ngoài thành phố Lệ ở trong một khu rừng bỗng nhiên truyền tới từng tiếng đánh nhau!
Đi trới gần, mới phát hiện là nhân mã hai phe đang giao thủ.
Một phe là ba người đàn ông da trắng, ba người này như là đang bị bệnh nặng, vẻ mặt trắng bệch không tưởng nổi, hơn nữa hốc mắt thâm thúy, trong mồm hình như còn sinh ra răng nanh!
Rất rõ ràng, chắc là người của Huyết tộc!
Ma giao thủ cùng ba người bọn hắn là năm người Hoa Hạ mặc cùng một loại trang phục màu đen.
"Khặc khặc! Sớm đã nghe nói đại danh của Hoa Hạ Thần Long vệ, hôm nay xem ra thất đúng là để cho người ta phải thất vọng a!"
Một tên người da trắng trong đó bỗng nhiên mở miệng giễu cợt nói.
Hóa ra năm người này hóa ra chính là xuất ra từ Thần Long vệ của Hoa Hạ, phụ trách đến thành phố Lệ, tru sát Huyết tộc gây chuyện ở chỗ này.
Thế nhưng lại tuyệt đối không ngờ rằng, trong ba tên Huyết tộc này lại có một vị Tử tước, thực lực có thể so với cường giả cấp bậc Thánh Cảnh của Hoa Hạ!
Mà năm người bọn họ tuy rằng cũng đều là tinh anh trong Thần Long vệ của Hoa Hạ, thế nhưng lại chỉ có thực lực tông sư Hóa Kình mà thôi, tuy rằng lấy năm chiến ba nhưng vẫn xa xa không phải là đối thủ.
Phanh phanh phanh!
Tên Tử tước của Huyết tộc kia sau khi giễu cợt năm người thì bỗng nhiên phát lực liên tiếp đánh ra mấy chưởng trong nháy mắt đánh bại toàn bộ năm tên tinh anh của Thần Long vệ này nằm ở trên mặt đất.
"Chúng ta tài nghệ không bằng người, ngươi muốn giết cứ giết đi!"
Năm người đều có vẻ mặt bi thảm, tuy nhiên lại không hề sợ hãi.
Không nghĩ tới, Tử tước Huyết tộc kia sau khi đảo qua trên thân của năm người thì ánh mắt rơi vào trên người một cô gái trẻ duy nhất trong năm người, hai mắt lập tức sáng lên, khặc khặc cười nói:
"Không nghĩ tới còn có một vị mỹ nữ, hơn nữa còn là xử nữ! Ông trời thật đúng đối xử không tệ với ta a!"
Nói xong lời này, Tử tước của Huyết tộc kia đưa tay chộp một cái, cô gái trẻ tuổi có tư thế hiên ngang lập tức bị hắn nắm vào trong tay.
"Toa Yến!"
Bốn người đồng bạn còn lại lập tức thi nhau rống lớn một tiếng, đáng tiếc bản thân đều đang bị trong thương, căn bản không thể động đậy.
Cô gái trẻ kia ra sức giãy dụa hét lớn, thế nhưng vẫn như vậy căn bản không làm nên chuyện gì.
"Lão tử thích nhất uống chính là máu của xử nữ! Khặc khặc!"
Tử tước của Huyết tộc vừa nói trực tiếp nắm lấy quần áo của cô gái trẻ kia bỗng nhiên xé ra, lập tức lộ ra cảnh tượng trắng bóng mê người, "Chậc chậc, vóc dáng rất khá đi! Vậy lão tử phá thân của ngươi trước rồi mới lại uống máu của ngươi!"
Nói xong lời này, Tử tước của Huyết tộc định đưa tay hướng quần của cô gái trẻ kia để xé, thì đúng vài lúc này bỗng nhiên có một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, "Một đám yêu ma quỷ quái cũng dám giương oai ở Hoa Hạ chúng ta? Thật sự là muốn chết!"
P/S: Ta thích nào...chương 5