Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 478: Ngươi quỳ xuống cho ta!
Vốn Thanh Nham ỷ vào chính mình có quan hệ cá nhân rất tốt với Lang Vương An Đức Lỗ, tự tin hẳn là có thể trấn trụ Thất vương tử này.
Thế nhưng lại không nghĩ tới, Thất vương tử này thế mà bái một vị cường giả cấp Hoàng làm sư phụ, vậy thì chuyện này con như rắc rối lớn rồi.
Cường giả cấp Hoàng chính là tồn tại cao cấp nhất ở Yêu giới, ngay cả Lang Vương An Đức Lỗ chỉ sợ cũng không dám tùy tiện khiêu chiến tồn tại bực này!
Bỗng nhiên Thanh Nham chợt nghĩ tới Diệp Trần, thế nhưng rất nhanh lại lắc đầu, "Tuy Diệp tiền bối lợi hại thế nhưng chỉ sợ cũng chỉ là cấp Vương mà thôi, đối mặt với cường giả cấp Hoàng loại tồn tại chí cao vô thượng này thì hắn lại có thể làm được gì?"
Một số hạ nhân của Lang Vương phủ ở xung quanh cũng lập tức thi nhau phụ họa, "Ta nói Thanh Nham tộc trưởng, đây cũng là ngươi không đúng! Thất vương tử chúng ta là thật tâm thích Bảo Nhi tiểu thư, tuy nhiên là vướng bởi tộc quy cho nên mới không thể lấy nàng ta làm chính thế thôi!"
"Đúng đấy, Huyết Lang tộc và Thanh Hồ tộc là thế giao, trước kia cũng không phải chưa từng có tiền lệ thông gia!"
"Lại nói Thất vương tử của chúng ta ở trong tất cả các vương tử cũng là có tài năng xuất chúng, bây giờ lại bái vào môn hạ của thủ tịch cung phụng Lang tộc chúng ta, tương lai chức vị Lang Vương khẳng định chắc chắn sẽ thuộc về Thất vương tử chứ không còn có thể là ai khác!"
Sau khi Thất vương tử uy hiếp qua, mọi người lại bắt đầu lợi dụ.
Thanh Nham nghe vậy, cũng lập tức rất là do dự.
"Được..."
Ngay tại lúc Thanh Nham không chịu nổi áp lực, lúc chuẩn bị đồng ý thì bỗng nhiên có một giọng nói như thể lười biếng vang lên, "Nha, ở đây thật náo nhiệt a!"
Giọng nói rơi xuống, một đạo thân ảnh của thiếu niên từ bên ngoài chậm rãi đi tới hóa ra chính là Diệp Trần.
"Diệp Trần ca ca!"
Thanh Bảo Nhi nhìn thấy Diệp Trần xuất hiện thì lập tức hết sức vui mừng, lúc này hướng về phía hắn lao tới, rồi mới đâm vào trong ngực của hắn, khó lớn oa oa. "Diệp Trần ca ca, Thất vương tử này hắn...hắn khi dễ ta!"
Diệp Trần mỉm cười vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Thanh Bảo Nhi, "Bảo Nhi yên tâm, có Diệp Trần ca ca ở đây, trên đời này không có người nào có thể khi dễ được ngươi, cũng không có người nào có thể ép buộc ngươi làm chuyện mà ngươi không muốn làm!"
Nhìn thấy Diệp Trần và Thanh Bảo Nhi thân mật như vậy, không chỉ Thất vương tử giận tím tái mặt mày mà đám thủ hạ ở một bên kia cũng lập tức không nhịn được, mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng chỏ chờ Thất vương tử ra lệnh một tiếng là sẽ ra tay ngay, "Thứ không biết sống chết từ đâu tới, thậm chí ngay cả nữ nhân của Thất vương tử mà cũng dám đoạt?"
"Ta thấy ngươi là không muốn sống nữa rồi đi!"
"Nhanh chóng hướng Thất vương tử quỳ xuống nói lời xin lỗi thì có lẽ còn có thể tha cho ngươi một cái mạng nhỏ!"
...
Mọi người kêu gào, Diepj Trần lại làm như thể không nghe không thấy gì cả.
Thất vương tử thấy thế thì hai mắt lập tức đều muốn phun ra lửa nhìn chòng chọc vào Diệp Trần, giọng điệu lạnh như băng nói:
"Tiểu tử, ta nhịn ngươi rất lâu rồi! Chuyện của bản vương tử ngươi cũng dám quản, ngươi đây là không muốn sống nữa sao?"
Diệp Trần lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu, hai mắt khẽ híp một cái, "Phải thì như thế nào?"
"Tiểu tử! Ngươi muốn chết!"
Không đợi Thất vương tử xuất thủ mà một tên thủ hạ ở bên cạnh đã là người đầu tiên lao ra trực tiếp vung nắm đấm lên hung hăng đánh về phía Diệp Trần!
Đáng tiếc, hắn chẳng qua chỉ có cảnh giới tương đương với Hóa Kình, ngay cả mười mét trước người Diệp Trần còn chưa thể tới gần thì ngay lập tức bị đẩy lùi ra ngoài, đầu cắm xuống đất, hôm mêm bất tỉnh.
"Cái gì!"
Mấy người Thất vương tử thấy cảnh này thì tất cả lập tức đều thi nhau kinh hô lên:
"Ba Lạp Đặc thế nhưng có thực lực cấp Tướng hậu kỳ, vậy mà không thể tới gần được hắn!
"Hóa Khí Thành Vực! Tiểu tử này chẳng lẽ là cao thủ cấp Hậu?"
"Còn trẻ như vậy đã là cao thủ cấp Hậu, không phải là một hạng người vô danh a!"
...
Sau khi mọi người cảm thán một trận lại có một người đứng dậy, đây là một người đàn ông trung niên mập lùn, khí thế rõ ràng so với người trước đó còn cường hãn hơn rất nhiều, "Tiểu tử! Ta tới chiếu cố ngươi!"
Oanh!
Người đàn ông trung niên kia vừa bước ra một bước, thân thể bỗng nhiên lao ra ngoài, ngay tại chỗ vậy mà xuất hiện một một cái dấu chân to lớn!
"Tốc độ thật nhanh!"
"Lôi Ngang thống lĩnh không hổ là cao thủ cấp Hậu, thực lực quả nhiên kinh khungr!"
"Lấy thực lực của Lôi Ngang thống lĩnh, đối phó với một thằng còn nít lông còn chưa mọc đủ hẳn là thừa sức..."
Lời của mọi người còn chưa nói xong thì tiếp theo lại xảy ra cảnh tượng lập tức để bọn hắn xem trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy,
Diệp Trần tiện tay vung lên,
Bành!
Lôi Ngang thống lĩnh cao thủ cấp Hậu lại bị thiếu niên này, giống như đập ruồi trực tiếp đánh bay ra ngoài.
"Cái gì!"
"Ta không phải hoa mắt sao? Lôi Ngang thống lĩnh vậy mà lại bại nhanh như thế?"
"Chuyện này...chuyện này sao có khả năng!"
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, ngay cả Thất vương tử cũng không thể không trừng hai mắt một cái lộ ra vẻ vô cùng chấn kinh, "Thực lực này...ít nhất cũng là cấp Hậu đỉnh phong! Làm sao sẽ?"
Thất vương tử ở trong khiếp sợ không gì sánh nổi, đồng thời đầu của hắn bắt đầu vận hành nhanh chóng, liệt kê ra tất cả thiếu nhiên thiên tài ở trong hoàng thành mà hắn biết bắt đầu loại bỏ dần dần, nhưng lại không có người nào phù hợp cả.
"Tiểu tử! Ngươi đến cùng là ai?"
Thất vương tử tuy rằng ngang ngược càn rỡ thế nhưng cũng không phải là người không có đầu óc, tuổi còn trẻ như vậy mà đã là cao thủ cấp Hậu đỉnh phong, chính là phóng tầm mắt toàn bộ Yêu giới cũng coi như có thể nói là thiên tài trong thiên tài, thân phận chắc sẽ không đơn giản!
"Hừ!"
Diệp Trần hừ nhẹ một tiếng, nhàn nhạt liếc qua thất vương tử, "Ngươi còn chưa xứng biết thân phận của ta!"
Oanh!
Thất vương tử nghe được điều này thì lập tức giận tím mặt, thậm chí hai mắt đỏ ngầu, trên người nổi gân xanh, giống như lúc nào cũng có thể biến thành hình sói, khí thế càng so với tên Lôi Ngang thống lĩnh trước đó còn cường hãn hơn nhiều lắm!
"Tiểu tử! Ta thừa nhận là ta xem nhẹ ngươi! Tuy nhiên, đừng tưởng rằng chí có ngươi là thiên tài!"
Oanh!
Sau khi Thất vương tử nói xong lời này, thân hình bỗng nhiên tăng vọt hơn hai lần, đã hóa thành một một tên người sói lộ ra mùi máu tanh, khí thế trên người càng là tăng vọt thêm lần nữa!
Ngay cả đám thủ hạ xung quanh hắn cũng đều bị dọa đến liên tục lùi lại, "Đây chính là Thiên Lang huyết mạch của Thất vương tử sao?"
"Xem ra Thất vương tử muốn làm thật!"
"Thất vương tử là cấp Hậu đỉnh phong, thế nhưng một khi sử dụng Thiên Lang huyết mạch thì ngay cả khi đối mặt với cường giả cấp Vương cũng có sức để đánh một trận!"
...
"Ngao!!"
Sau khi Thất vương tử biến thân, đầu tiên là tru lên một tiếng, sau đó trên mặt như lộ ra nụ cười giữ tợn như là một con sói hung ác, từ trên cao nhìn xuống Diệp Trần ở phía dưới, giọng nói khàn khàn:
"Tiểu tử, thấy được chưa! Đây mới là thực lực chân chính của bản vương tử!"
"Bản vương tử cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, quỳ xuống hướng ta xin lỗi rồi tự phế tu vi thì có lẽ ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!"
Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức cười, hắn bây giờ không có tâm tư đi so chiêu với một bầy con kiến hôi này, thế nhưng không nghĩ tới con kiến hôi này vậy mà cứ làm phiền không thôi!
"Thật sự không biết mùi vị a! Nếu đã như vậy, vậy người quỳ xuống cho ta!"
Cùng lúc nói xong lời này, Diệp Trần đã giơ bàn tay lên, hướng Thất hoàng tử bỗng nhiên nhấn một cái!
Phù phù!
Sau khi Thất vương tử, thân thể to lớn kia cao tới gần năm mét, vậy mà không còn một chút sức chống cự nào cả, thành thành thật thật quỳ gối trên phiến đá, phiến đá trong nháy mắt vỡ nát, một đôi đầu gối đã bị sa vào thật sâu trong đó...
P/S: Ta thích nào...chương 2: Hôm nay quá bận a các đạo hữu, cả sáng cả chiều bận về chương trình kỹ năng sống của cơ quan...haizzz
Thế nhưng lại không nghĩ tới, Thất vương tử này thế mà bái một vị cường giả cấp Hoàng làm sư phụ, vậy thì chuyện này con như rắc rối lớn rồi.
Cường giả cấp Hoàng chính là tồn tại cao cấp nhất ở Yêu giới, ngay cả Lang Vương An Đức Lỗ chỉ sợ cũng không dám tùy tiện khiêu chiến tồn tại bực này!
Bỗng nhiên Thanh Nham chợt nghĩ tới Diệp Trần, thế nhưng rất nhanh lại lắc đầu, "Tuy Diệp tiền bối lợi hại thế nhưng chỉ sợ cũng chỉ là cấp Vương mà thôi, đối mặt với cường giả cấp Hoàng loại tồn tại chí cao vô thượng này thì hắn lại có thể làm được gì?"
Một số hạ nhân của Lang Vương phủ ở xung quanh cũng lập tức thi nhau phụ họa, "Ta nói Thanh Nham tộc trưởng, đây cũng là ngươi không đúng! Thất vương tử chúng ta là thật tâm thích Bảo Nhi tiểu thư, tuy nhiên là vướng bởi tộc quy cho nên mới không thể lấy nàng ta làm chính thế thôi!"
"Đúng đấy, Huyết Lang tộc và Thanh Hồ tộc là thế giao, trước kia cũng không phải chưa từng có tiền lệ thông gia!"
"Lại nói Thất vương tử của chúng ta ở trong tất cả các vương tử cũng là có tài năng xuất chúng, bây giờ lại bái vào môn hạ của thủ tịch cung phụng Lang tộc chúng ta, tương lai chức vị Lang Vương khẳng định chắc chắn sẽ thuộc về Thất vương tử chứ không còn có thể là ai khác!"
Sau khi Thất vương tử uy hiếp qua, mọi người lại bắt đầu lợi dụ.
Thanh Nham nghe vậy, cũng lập tức rất là do dự.
"Được..."
Ngay tại lúc Thanh Nham không chịu nổi áp lực, lúc chuẩn bị đồng ý thì bỗng nhiên có một giọng nói như thể lười biếng vang lên, "Nha, ở đây thật náo nhiệt a!"
Giọng nói rơi xuống, một đạo thân ảnh của thiếu niên từ bên ngoài chậm rãi đi tới hóa ra chính là Diệp Trần.
"Diệp Trần ca ca!"
Thanh Bảo Nhi nhìn thấy Diệp Trần xuất hiện thì lập tức hết sức vui mừng, lúc này hướng về phía hắn lao tới, rồi mới đâm vào trong ngực của hắn, khó lớn oa oa. "Diệp Trần ca ca, Thất vương tử này hắn...hắn khi dễ ta!"
Diệp Trần mỉm cười vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Thanh Bảo Nhi, "Bảo Nhi yên tâm, có Diệp Trần ca ca ở đây, trên đời này không có người nào có thể khi dễ được ngươi, cũng không có người nào có thể ép buộc ngươi làm chuyện mà ngươi không muốn làm!"
Nhìn thấy Diệp Trần và Thanh Bảo Nhi thân mật như vậy, không chỉ Thất vương tử giận tím tái mặt mày mà đám thủ hạ ở một bên kia cũng lập tức không nhịn được, mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng chỏ chờ Thất vương tử ra lệnh một tiếng là sẽ ra tay ngay, "Thứ không biết sống chết từ đâu tới, thậm chí ngay cả nữ nhân của Thất vương tử mà cũng dám đoạt?"
"Ta thấy ngươi là không muốn sống nữa rồi đi!"
"Nhanh chóng hướng Thất vương tử quỳ xuống nói lời xin lỗi thì có lẽ còn có thể tha cho ngươi một cái mạng nhỏ!"
...
Mọi người kêu gào, Diepj Trần lại làm như thể không nghe không thấy gì cả.
Thất vương tử thấy thế thì hai mắt lập tức đều muốn phun ra lửa nhìn chòng chọc vào Diệp Trần, giọng điệu lạnh như băng nói:
"Tiểu tử, ta nhịn ngươi rất lâu rồi! Chuyện của bản vương tử ngươi cũng dám quản, ngươi đây là không muốn sống nữa sao?"
Diệp Trần lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu, hai mắt khẽ híp một cái, "Phải thì như thế nào?"
"Tiểu tử! Ngươi muốn chết!"
Không đợi Thất vương tử xuất thủ mà một tên thủ hạ ở bên cạnh đã là người đầu tiên lao ra trực tiếp vung nắm đấm lên hung hăng đánh về phía Diệp Trần!
Đáng tiếc, hắn chẳng qua chỉ có cảnh giới tương đương với Hóa Kình, ngay cả mười mét trước người Diệp Trần còn chưa thể tới gần thì ngay lập tức bị đẩy lùi ra ngoài, đầu cắm xuống đất, hôm mêm bất tỉnh.
"Cái gì!"
Mấy người Thất vương tử thấy cảnh này thì tất cả lập tức đều thi nhau kinh hô lên:
"Ba Lạp Đặc thế nhưng có thực lực cấp Tướng hậu kỳ, vậy mà không thể tới gần được hắn!
"Hóa Khí Thành Vực! Tiểu tử này chẳng lẽ là cao thủ cấp Hậu?"
"Còn trẻ như vậy đã là cao thủ cấp Hậu, không phải là một hạng người vô danh a!"
...
Sau khi mọi người cảm thán một trận lại có một người đứng dậy, đây là một người đàn ông trung niên mập lùn, khí thế rõ ràng so với người trước đó còn cường hãn hơn rất nhiều, "Tiểu tử! Ta tới chiếu cố ngươi!"
Oanh!
Người đàn ông trung niên kia vừa bước ra một bước, thân thể bỗng nhiên lao ra ngoài, ngay tại chỗ vậy mà xuất hiện một một cái dấu chân to lớn!
"Tốc độ thật nhanh!"
"Lôi Ngang thống lĩnh không hổ là cao thủ cấp Hậu, thực lực quả nhiên kinh khungr!"
"Lấy thực lực của Lôi Ngang thống lĩnh, đối phó với một thằng còn nít lông còn chưa mọc đủ hẳn là thừa sức..."
Lời của mọi người còn chưa nói xong thì tiếp theo lại xảy ra cảnh tượng lập tức để bọn hắn xem trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy,
Diệp Trần tiện tay vung lên,
Bành!
Lôi Ngang thống lĩnh cao thủ cấp Hậu lại bị thiếu niên này, giống như đập ruồi trực tiếp đánh bay ra ngoài.
"Cái gì!"
"Ta không phải hoa mắt sao? Lôi Ngang thống lĩnh vậy mà lại bại nhanh như thế?"
"Chuyện này...chuyện này sao có khả năng!"
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, ngay cả Thất vương tử cũng không thể không trừng hai mắt một cái lộ ra vẻ vô cùng chấn kinh, "Thực lực này...ít nhất cũng là cấp Hậu đỉnh phong! Làm sao sẽ?"
Thất vương tử ở trong khiếp sợ không gì sánh nổi, đồng thời đầu của hắn bắt đầu vận hành nhanh chóng, liệt kê ra tất cả thiếu nhiên thiên tài ở trong hoàng thành mà hắn biết bắt đầu loại bỏ dần dần, nhưng lại không có người nào phù hợp cả.
"Tiểu tử! Ngươi đến cùng là ai?"
Thất vương tử tuy rằng ngang ngược càn rỡ thế nhưng cũng không phải là người không có đầu óc, tuổi còn trẻ như vậy mà đã là cao thủ cấp Hậu đỉnh phong, chính là phóng tầm mắt toàn bộ Yêu giới cũng coi như có thể nói là thiên tài trong thiên tài, thân phận chắc sẽ không đơn giản!
"Hừ!"
Diệp Trần hừ nhẹ một tiếng, nhàn nhạt liếc qua thất vương tử, "Ngươi còn chưa xứng biết thân phận của ta!"
Oanh!
Thất vương tử nghe được điều này thì lập tức giận tím mặt, thậm chí hai mắt đỏ ngầu, trên người nổi gân xanh, giống như lúc nào cũng có thể biến thành hình sói, khí thế càng so với tên Lôi Ngang thống lĩnh trước đó còn cường hãn hơn nhiều lắm!
"Tiểu tử! Ta thừa nhận là ta xem nhẹ ngươi! Tuy nhiên, đừng tưởng rằng chí có ngươi là thiên tài!"
Oanh!
Sau khi Thất vương tử nói xong lời này, thân hình bỗng nhiên tăng vọt hơn hai lần, đã hóa thành một một tên người sói lộ ra mùi máu tanh, khí thế trên người càng là tăng vọt thêm lần nữa!
Ngay cả đám thủ hạ xung quanh hắn cũng đều bị dọa đến liên tục lùi lại, "Đây chính là Thiên Lang huyết mạch của Thất vương tử sao?"
"Xem ra Thất vương tử muốn làm thật!"
"Thất vương tử là cấp Hậu đỉnh phong, thế nhưng một khi sử dụng Thiên Lang huyết mạch thì ngay cả khi đối mặt với cường giả cấp Vương cũng có sức để đánh một trận!"
...
"Ngao!!"
Sau khi Thất vương tử biến thân, đầu tiên là tru lên một tiếng, sau đó trên mặt như lộ ra nụ cười giữ tợn như là một con sói hung ác, từ trên cao nhìn xuống Diệp Trần ở phía dưới, giọng nói khàn khàn:
"Tiểu tử, thấy được chưa! Đây mới là thực lực chân chính của bản vương tử!"
"Bản vương tử cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, quỳ xuống hướng ta xin lỗi rồi tự phế tu vi thì có lẽ ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!"
Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức cười, hắn bây giờ không có tâm tư đi so chiêu với một bầy con kiến hôi này, thế nhưng không nghĩ tới con kiến hôi này vậy mà cứ làm phiền không thôi!
"Thật sự không biết mùi vị a! Nếu đã như vậy, vậy người quỳ xuống cho ta!"
Cùng lúc nói xong lời này, Diệp Trần đã giơ bàn tay lên, hướng Thất hoàng tử bỗng nhiên nhấn một cái!
Phù phù!
Sau khi Thất vương tử, thân thể to lớn kia cao tới gần năm mét, vậy mà không còn một chút sức chống cự nào cả, thành thành thật thật quỳ gối trên phiến đá, phiến đá trong nháy mắt vỡ nát, một đôi đầu gối đã bị sa vào thật sâu trong đó...
P/S: Ta thích nào...chương 2: Hôm nay quá bận a các đạo hữu, cả sáng cả chiều bận về chương trình kỹ năng sống của cơ quan...haizzz