Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 410: Đại chiến kinh thiên!
Theo suy nghĩ của đại pháp sư Tân Cách thì cho dù đối phương có là tồn tại cùng cấp bậc với hắn, thế nhưng dù sao cũng vẫn còn trẻ, nhìn non choẹt thế kia cơ mà, nhiều nhất thì cũng chỉ vừa mới bước vào cấp bậc Nhân Tiên mà thôi, há sẽ là đối thủ của hắn?
"Diệt Hồn chú!"
Đại pháp sư Tân Cách bỗng nhiên quát khẽ một tiếng!
Ông ~~~~
Một đạo công kích bằng tinh thần cường hãn, đánh thẳng về phía Diệp Trần.
Đại pháp sư Tân Cách này tu luyện rõ ràng là đi theo con đường tinh thần, tinh thần niệm lực thế mà còn ở trên Vũ Hạc đại tiên.
Hơn nữa công kích bằng tinh thần là vô hình vô tướng!
Nếu như là những người bình thường kia vừa mới bước vảo cảnh giới Nhân Tiên, ví dụ như hàng ngũ của Tần Đạp Thiên, sơ ý một chút thôi ấy, là rất có thể đã trúng một chiêu này, nói không chừng có thể bị giết chết chỉ ở trong nháy mắt!
Đáng tiếc là, người hắn đối mặt lại chính là Diệp Trần, tinh thần niệm lực của Diệp Trần bây giờ đã có thể đạt bằng cấp bậc Nguyên Anh, so với hắn thì cao hơn không biết bao nhiêu lần!
Như vậy, ưu thế vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo của đại pháp sư Tân Cách thì bây giờ lại trở thành yếu thế.
"Hừ!"
Diệp Trần trực tiếp hừ nhẹ một tiếng, đồng dạng cũng phát ra một đạo công kích bằng tinh thần.
Oanh!
Tinh thần niệm lực của hai người hung hăng đụng vào nhau.
Không gian xung quanh đều lắc lư một hồi!
Diệp Trần vẫn như cũ đạp không mà đứng, mà đại pháp sư Tân Cách vẫn không thể không lùi lại ba bước.
"Cái gì!"
"Tinh thần lực của ngươi vì sao lại cường đại như thế?"
Hiển nhiên đại pháp sư Tân Cách có chút ngoài ý muốn, trong đôi mắt cũng hiện lên một chút hoảng hốt.
Truyền thừa của Thiên Trúc giáo hắn, chủ tu chính là tinh thần niệm lực mà Diệt Hồn Chú hắn vừa mới thi triển ra càng là một chiêu thích hợp nhất dùng để đánh lén, trước đó có không ít cường giả cùng cấp bậc đã phải ăn thiệt thòi.
Hắn vốn cho rằng Diệp Trần còn trẻ tuổi, cho dù có thực lực Nhân Tiên thì tinh thần niệm lực chắc chắn còn xa xa không bằng chính mình, chỉ cần một kích này của mình là có thể đắc thủ, đối phương sẽ trở thành cá nằm trên thớt mặc cho chính mình xử lý.
Thế nhưng hắn tuyệt đối không ngờ rằng, tinh thần niệm lực của đối phương thế mà còn cao hơn lão già như hắn!
Ngay cả Tạp Bì Nhĩ ở phía dưới thấy được cảnh này cũng không thể không thay đổi sắc mặt.
Người khác thì có lẽ không nhìn ra, thế nhưng hắn có thể nhìn thấy được rõ ràng, sư phụ nhà mình chủ động ra tay đánh lén, ngược lại đã rơi vào thế hạ phong!
"Thực lực của người này, chẳng lẽ còn mạnh hơn so với sư phụ sao? Không! Đây là chuyện không có khả năng a!"
Sau khi trong lòng Tạp Bì Nhĩ dâng lên một chút dự cảm không tốt thì hắn vội vàng lắc đầu phủ nhận.
Thế nhưng chẳng mấy chốc, biểu hiện tiếp theo của Diệp Trần đã làm cho hắn phải rung động một lần nữa.
"Lão gia hỏa! Ngươi so tinh thần lực với ta thì ngươi còn quá non một chút a!"
"Ngươi cũng thử tới tiếp một chiêu của ta xem một chút!"
Giọng nói rơi xuống đồng thời Diệp Trần giơ bàn tay lên, bỗng nhiên nắm một cái.
Oanh!
Một đạo kiếm quang dài gần đến hai trăm mét phóng lên tận trời cũng với độ cao mà bản thân Diệp Trần đang đứng vừa đúng đạt tới độ cao gần ba trăm mét!
"Oh, ông trời của ta a!"
"Thần linh! Lại xuất hiện một vị thần linh nữa!"
"Hình như là hai vị thần linh đang đánh nhau hay sao ấy!"
...
Lần này thì ngay cả dân chúng của Thiên Trúc quốc cách đó tới trăm dặm cũng nhìn thấy cảnh tượng này mà thi nhau lớn tiếng hô to.
Mà bọn giáo chúng ở dưới Thanh Quang tự thì bị dọa đến thi nhau lùi lại, sợ chính mình bị đạo kiếm quang kinh người kia làm bị thương.
Ầm ầm!
Trong sự sợ hãi thán phục của tất cả mọi người, đạo kiếm quang kinh thiên kia cuối cùng cũng hung hăng bổ xuống.
Đại pháp sư Tân Cách cũng một mặt chấn kinh, rõ ràng không nghĩ tới chẳng những tinh thần niệm lực của Diệp Trần cường hãn như vậy mà thậm chí ngay cả vũ lực cũng cao như thế.
Đối mặt với một kiếm hung hăng như vậy, ngay cả đại pháp sư Tân Cách cũng không dám chống lại, thân thể lập tức nhoáng một cái, đã từ trên toà tháp to lớn kia né tránh.
Mà đạo kiếm quang kinh thiên này thì hung hăng bổ trúng vào tòa tháp màu vàng kim to lớn ở phía dưới!
Ầm ầm!
Kiếm quang đi qua thì tòa tháp to lớn màu vàng kim ngay lập tức hóa thành bột mịn!
Sau đó, một tòa tháp to lớn cao gần trăm mét ầm ầm sụp đổ!
"Không!"
Đại pháp sư Tân Cách và các tín đồ của Thiên Trúc giáo, tất cả đều phát ra một tiếng không cam lòng.
Phải biết, tòa tháp vàng kim này chính là biểu tượng của Thanh Quang tự, đồng thời cũng là thánh tháp mà một tỷ giáo chúng trên toàn cầu quỳ bái, thế mà bây giờ lại bị người phá hủy dễ dàng như thế, điều này làm cho bọn họ sao có thể tiếp nhận được?
"Tiểu tử Hoa Hạ! Ta phải làm thịt ngươi!"
Sau khi kịp phản ứng đại pháp sư Tân Cách cũng tức giận tới nổi trận lôi đình, bàn tay bỗng nhiên lật một cái, không biết từ nơi nào lấy ra một thanh quyền trượng vàng óng, rồi bỗng nhiên giơ lên chỉ về phía bầu trời, "Trận khởi!"
Ầm!
Ánh sáng vàng xung quanh lập tức nổi dậy, từ bốn phương tám hướng bay lên trời, toàn bộ xung quanh Thanh Quang tự trong nháy mắt xuất hiện một cái lồng ánh sáng màu vàng khổng lồ, bao phủ cả Diệp Trần vào trong đó.
Mà sau khi đại pháp sư Tân Cách bày ra đại trận, trên mặt lại một lần nữa hiện ra vẻ tự tin, "Tiểu tử Hoa Hạ! Ta không thể không nói, ngươi lợi hại hơn rất nhiều so với ta tưởng tượng! Nếu như ở bên ngoài thì có lẽ bản pháp sư thật đúng là chưa chắc có thể làm gì được ngươi! Đáng tiếc, ngươi không nên đánh nhau với ta ở chỗ này a!"
"Trận này tên là Đồ Thần!"
Cùng lúc nói xong lời này thì khí tức trên thân đại pháp sư Tân Cách dưới sự gia trị của đại trận Đồ Thần đột nhiên tăng vọt lên lần nữa!
Sau đó, đại pháp sư Tân Cách nâng quyền trượng vàng óng ở trong tay lên, đột nhiên chỉ về phía Diệp Trần, cao giọng quát:
"Mượn lực lượng của Phong Thần Bà Sấu!"
Oanh!
Sau khi giọng nói này rơi xuống thì trên đỉnh đầu của đại pháp sư Tân Cách kia thế mà tạo thành một vòng xoáy khổng lồ!
Mà bên trong vòng xoáy kia, mơ hồ xuất hiện một cái bóng mờ khổng lồ màu xanh, phảng phất giống như thần linh!
Ngay sau đó, lấy đại pháp sư Tân Cách làm trung tâm, trong phạm vi hơn mười dặm gió lớn bắt đầu thổi mạnh rít gào!
Giống như nhấc lên một cơn lốc xoáy thật lớn!
Mà ở trên đỉnh đầu của đại pháp sư Tân Cách thì xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ giống như là trung tâm của một cơn lốc xoáy!
Giáo chúng ở phía dưới cùng với dân chúng bình thường ở trong phạm vi trăm dặm, thấy được cảnh này thì tất cả ngay lập tức đều quỳ xuống cúi người xuống mặt đất bắt đầu quỳ bái.
Mà lúc này, đại pháp sư Tân Cách đứng ở trung tâm những luồng khí xoáy kia giống như là Phong Thần có thể nắm giữ được gió lốc.
"Phong Vẫn! Giảo sát!"
Theo một tiếng quát khẽ của đại pháp sư Tân Cách thì ngay lập tức đao gió xuất hiện đầy trời ùn ùn kéo tới đánh về phía Diệp Trần.
Dường như ngay cả không gian ở xung quanh giống như cũng bị trận gió bão này rõ ràng vặn vẹo xé rách!
"Hóa ra ngươi tu luyện chính là đi theo con đường tế tự! Đáng tiếc vẫn quá yếu!"
Đối mặt với công kích bằng pháp thuật có khí thế mênh mông như thế của đối phương thì Diệp Trần không thể không lắc đầu, ngay lập tức tâm niệm vừa động, "Lưu Ly Kim Thân!"
Oanh!
Xung quanh người Diệp Trần lập tức xuất nhiện ánh sáng vàng chói mắt, trong nháy mắt ngăn cản những luồng đao gió kia ở bên ngoài.
Mặc cho từng đợt từng đợt đao gió kia công kích như thế nào thế nhưng căn bản không có cách nào phá vỡ phòng ngự Lưu Ly Kim Thân của Diệp Trần
"Tiên thuật phòng ngự? Hóa ra ngươi là tu tiên giả thượng cổ!"
Trên mặt của đại pháp sư Tân Cách cuối cũng cũng lộ hẳn ra vẻ hoảng sợ, tuy nhiên ngay sau đó lại thay đổi thành vẻ dữ tợn, "Tu tiên giả thượng cổ thì như thế nào? Ở bên trong đại trận Đồ Thần này, có thần lực của cao nhân thượng cổ của Thiên Trúc giáo ta gia trì, cho dù là Nhân Tiên thì cũng phải nằm xuống cho ta! Ta ngược lại muốn xem một chút ngươi có thể chống cự được tới lúc nào!"
Cùng lúc nói xong lời này, đại pháp sư Tân Cách lại giơ cao quyền trượng vàng óng trong tay mình lên cao, "Mượn, lực lượng của Hỏa Thần A Lão Ni!"
Oanh!
Trên đỉnh đầu đại pháp sư Tân Cách lập tức lại xuất hiện một cái bóng mờ khổng lồ màu đỏ thắm, "Viêm Phần! Hủy diệt!"
"Hô!"
Đạo bóng mờ màu đỏ thắm kia bỗng nhiên mở ra cái miệng rộng, một con hỏa long từ trong miệng của nó phun ra, rít gào lao thẳng về phía Diệp Trần!
P/S: Ta thích nào...
"Diệt Hồn chú!"
Đại pháp sư Tân Cách bỗng nhiên quát khẽ một tiếng!
Ông ~~~~
Một đạo công kích bằng tinh thần cường hãn, đánh thẳng về phía Diệp Trần.
Đại pháp sư Tân Cách này tu luyện rõ ràng là đi theo con đường tinh thần, tinh thần niệm lực thế mà còn ở trên Vũ Hạc đại tiên.
Hơn nữa công kích bằng tinh thần là vô hình vô tướng!
Nếu như là những người bình thường kia vừa mới bước vảo cảnh giới Nhân Tiên, ví dụ như hàng ngũ của Tần Đạp Thiên, sơ ý một chút thôi ấy, là rất có thể đã trúng một chiêu này, nói không chừng có thể bị giết chết chỉ ở trong nháy mắt!
Đáng tiếc là, người hắn đối mặt lại chính là Diệp Trần, tinh thần niệm lực của Diệp Trần bây giờ đã có thể đạt bằng cấp bậc Nguyên Anh, so với hắn thì cao hơn không biết bao nhiêu lần!
Như vậy, ưu thế vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo của đại pháp sư Tân Cách thì bây giờ lại trở thành yếu thế.
"Hừ!"
Diệp Trần trực tiếp hừ nhẹ một tiếng, đồng dạng cũng phát ra một đạo công kích bằng tinh thần.
Oanh!
Tinh thần niệm lực của hai người hung hăng đụng vào nhau.
Không gian xung quanh đều lắc lư một hồi!
Diệp Trần vẫn như cũ đạp không mà đứng, mà đại pháp sư Tân Cách vẫn không thể không lùi lại ba bước.
"Cái gì!"
"Tinh thần lực của ngươi vì sao lại cường đại như thế?"
Hiển nhiên đại pháp sư Tân Cách có chút ngoài ý muốn, trong đôi mắt cũng hiện lên một chút hoảng hốt.
Truyền thừa của Thiên Trúc giáo hắn, chủ tu chính là tinh thần niệm lực mà Diệt Hồn Chú hắn vừa mới thi triển ra càng là một chiêu thích hợp nhất dùng để đánh lén, trước đó có không ít cường giả cùng cấp bậc đã phải ăn thiệt thòi.
Hắn vốn cho rằng Diệp Trần còn trẻ tuổi, cho dù có thực lực Nhân Tiên thì tinh thần niệm lực chắc chắn còn xa xa không bằng chính mình, chỉ cần một kích này của mình là có thể đắc thủ, đối phương sẽ trở thành cá nằm trên thớt mặc cho chính mình xử lý.
Thế nhưng hắn tuyệt đối không ngờ rằng, tinh thần niệm lực của đối phương thế mà còn cao hơn lão già như hắn!
Ngay cả Tạp Bì Nhĩ ở phía dưới thấy được cảnh này cũng không thể không thay đổi sắc mặt.
Người khác thì có lẽ không nhìn ra, thế nhưng hắn có thể nhìn thấy được rõ ràng, sư phụ nhà mình chủ động ra tay đánh lén, ngược lại đã rơi vào thế hạ phong!
"Thực lực của người này, chẳng lẽ còn mạnh hơn so với sư phụ sao? Không! Đây là chuyện không có khả năng a!"
Sau khi trong lòng Tạp Bì Nhĩ dâng lên một chút dự cảm không tốt thì hắn vội vàng lắc đầu phủ nhận.
Thế nhưng chẳng mấy chốc, biểu hiện tiếp theo của Diệp Trần đã làm cho hắn phải rung động một lần nữa.
"Lão gia hỏa! Ngươi so tinh thần lực với ta thì ngươi còn quá non một chút a!"
"Ngươi cũng thử tới tiếp một chiêu của ta xem một chút!"
Giọng nói rơi xuống đồng thời Diệp Trần giơ bàn tay lên, bỗng nhiên nắm một cái.
Oanh!
Một đạo kiếm quang dài gần đến hai trăm mét phóng lên tận trời cũng với độ cao mà bản thân Diệp Trần đang đứng vừa đúng đạt tới độ cao gần ba trăm mét!
"Oh, ông trời của ta a!"
"Thần linh! Lại xuất hiện một vị thần linh nữa!"
"Hình như là hai vị thần linh đang đánh nhau hay sao ấy!"
...
Lần này thì ngay cả dân chúng của Thiên Trúc quốc cách đó tới trăm dặm cũng nhìn thấy cảnh tượng này mà thi nhau lớn tiếng hô to.
Mà bọn giáo chúng ở dưới Thanh Quang tự thì bị dọa đến thi nhau lùi lại, sợ chính mình bị đạo kiếm quang kinh người kia làm bị thương.
Ầm ầm!
Trong sự sợ hãi thán phục của tất cả mọi người, đạo kiếm quang kinh thiên kia cuối cùng cũng hung hăng bổ xuống.
Đại pháp sư Tân Cách cũng một mặt chấn kinh, rõ ràng không nghĩ tới chẳng những tinh thần niệm lực của Diệp Trần cường hãn như vậy mà thậm chí ngay cả vũ lực cũng cao như thế.
Đối mặt với một kiếm hung hăng như vậy, ngay cả đại pháp sư Tân Cách cũng không dám chống lại, thân thể lập tức nhoáng một cái, đã từ trên toà tháp to lớn kia né tránh.
Mà đạo kiếm quang kinh thiên này thì hung hăng bổ trúng vào tòa tháp màu vàng kim to lớn ở phía dưới!
Ầm ầm!
Kiếm quang đi qua thì tòa tháp to lớn màu vàng kim ngay lập tức hóa thành bột mịn!
Sau đó, một tòa tháp to lớn cao gần trăm mét ầm ầm sụp đổ!
"Không!"
Đại pháp sư Tân Cách và các tín đồ của Thiên Trúc giáo, tất cả đều phát ra một tiếng không cam lòng.
Phải biết, tòa tháp vàng kim này chính là biểu tượng của Thanh Quang tự, đồng thời cũng là thánh tháp mà một tỷ giáo chúng trên toàn cầu quỳ bái, thế mà bây giờ lại bị người phá hủy dễ dàng như thế, điều này làm cho bọn họ sao có thể tiếp nhận được?
"Tiểu tử Hoa Hạ! Ta phải làm thịt ngươi!"
Sau khi kịp phản ứng đại pháp sư Tân Cách cũng tức giận tới nổi trận lôi đình, bàn tay bỗng nhiên lật một cái, không biết từ nơi nào lấy ra một thanh quyền trượng vàng óng, rồi bỗng nhiên giơ lên chỉ về phía bầu trời, "Trận khởi!"
Ầm!
Ánh sáng vàng xung quanh lập tức nổi dậy, từ bốn phương tám hướng bay lên trời, toàn bộ xung quanh Thanh Quang tự trong nháy mắt xuất hiện một cái lồng ánh sáng màu vàng khổng lồ, bao phủ cả Diệp Trần vào trong đó.
Mà sau khi đại pháp sư Tân Cách bày ra đại trận, trên mặt lại một lần nữa hiện ra vẻ tự tin, "Tiểu tử Hoa Hạ! Ta không thể không nói, ngươi lợi hại hơn rất nhiều so với ta tưởng tượng! Nếu như ở bên ngoài thì có lẽ bản pháp sư thật đúng là chưa chắc có thể làm gì được ngươi! Đáng tiếc, ngươi không nên đánh nhau với ta ở chỗ này a!"
"Trận này tên là Đồ Thần!"
Cùng lúc nói xong lời này thì khí tức trên thân đại pháp sư Tân Cách dưới sự gia trị của đại trận Đồ Thần đột nhiên tăng vọt lên lần nữa!
Sau đó, đại pháp sư Tân Cách nâng quyền trượng vàng óng ở trong tay lên, đột nhiên chỉ về phía Diệp Trần, cao giọng quát:
"Mượn lực lượng của Phong Thần Bà Sấu!"
Oanh!
Sau khi giọng nói này rơi xuống thì trên đỉnh đầu của đại pháp sư Tân Cách kia thế mà tạo thành một vòng xoáy khổng lồ!
Mà bên trong vòng xoáy kia, mơ hồ xuất hiện một cái bóng mờ khổng lồ màu xanh, phảng phất giống như thần linh!
Ngay sau đó, lấy đại pháp sư Tân Cách làm trung tâm, trong phạm vi hơn mười dặm gió lớn bắt đầu thổi mạnh rít gào!
Giống như nhấc lên một cơn lốc xoáy thật lớn!
Mà ở trên đỉnh đầu của đại pháp sư Tân Cách thì xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ giống như là trung tâm của một cơn lốc xoáy!
Giáo chúng ở phía dưới cùng với dân chúng bình thường ở trong phạm vi trăm dặm, thấy được cảnh này thì tất cả ngay lập tức đều quỳ xuống cúi người xuống mặt đất bắt đầu quỳ bái.
Mà lúc này, đại pháp sư Tân Cách đứng ở trung tâm những luồng khí xoáy kia giống như là Phong Thần có thể nắm giữ được gió lốc.
"Phong Vẫn! Giảo sát!"
Theo một tiếng quát khẽ của đại pháp sư Tân Cách thì ngay lập tức đao gió xuất hiện đầy trời ùn ùn kéo tới đánh về phía Diệp Trần.
Dường như ngay cả không gian ở xung quanh giống như cũng bị trận gió bão này rõ ràng vặn vẹo xé rách!
"Hóa ra ngươi tu luyện chính là đi theo con đường tế tự! Đáng tiếc vẫn quá yếu!"
Đối mặt với công kích bằng pháp thuật có khí thế mênh mông như thế của đối phương thì Diệp Trần không thể không lắc đầu, ngay lập tức tâm niệm vừa động, "Lưu Ly Kim Thân!"
Oanh!
Xung quanh người Diệp Trần lập tức xuất nhiện ánh sáng vàng chói mắt, trong nháy mắt ngăn cản những luồng đao gió kia ở bên ngoài.
Mặc cho từng đợt từng đợt đao gió kia công kích như thế nào thế nhưng căn bản không có cách nào phá vỡ phòng ngự Lưu Ly Kim Thân của Diệp Trần
"Tiên thuật phòng ngự? Hóa ra ngươi là tu tiên giả thượng cổ!"
Trên mặt của đại pháp sư Tân Cách cuối cũng cũng lộ hẳn ra vẻ hoảng sợ, tuy nhiên ngay sau đó lại thay đổi thành vẻ dữ tợn, "Tu tiên giả thượng cổ thì như thế nào? Ở bên trong đại trận Đồ Thần này, có thần lực của cao nhân thượng cổ của Thiên Trúc giáo ta gia trì, cho dù là Nhân Tiên thì cũng phải nằm xuống cho ta! Ta ngược lại muốn xem một chút ngươi có thể chống cự được tới lúc nào!"
Cùng lúc nói xong lời này, đại pháp sư Tân Cách lại giơ cao quyền trượng vàng óng trong tay mình lên cao, "Mượn, lực lượng của Hỏa Thần A Lão Ni!"
Oanh!
Trên đỉnh đầu đại pháp sư Tân Cách lập tức lại xuất hiện một cái bóng mờ khổng lồ màu đỏ thắm, "Viêm Phần! Hủy diệt!"
"Hô!"
Đạo bóng mờ màu đỏ thắm kia bỗng nhiên mở ra cái miệng rộng, một con hỏa long từ trong miệng của nó phun ra, rít gào lao thẳng về phía Diệp Trần!
P/S: Ta thích nào...