Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 248: Có vài người nhất định phải giết!
Ngay sau đó, Đường Thanh Nhã cũng đã phát hiện ra ánh mắt của Diệp Trần, vội vàng dùng hai tay che lấy cảnh xuân chợt lộ ra ở ngực, hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Trần, "Diệp Trần! Anh là đại lưu manh! Mắt anh nhìn ở đâu đấy?"
Diệp Trần lập tức không biết phải nói gì, thầm nghĩ, "Chị hai, là ta muốn nhìn lén sao? Rõ ràng chính cô không chú ý, ta làm sao là lưu manh được?"
Hai người chơi đùa một lúc, Đường Thanh Nhã cũng đã khỏi hoàn toàn rồi, thế là trực tiếp xuất viện. Vốn mọi người Đường gia chuẩn bị trở về nhà, Diệp Trần cũng dự định quay trở lại nhà hàng xem tình huống một chút. Đường Thanh Nhã đột nhiên đỏ mặt nói:
"Điều đó..., Diệp Trần, bây giờ đang là kỳ nghỉ đông, tôi không có việc gì để làm, không bằng tôi theo anh cùng đi tới nhà hàng, giúp dì Tô một tay có được không?"
Diệp Trần suy nghĩ một chút cũng không có từ chối. Kết quả là Đường Thanh Nhã và Diệp Trần ngồi trên một chiếc xe hơi, cùng nhau về tới nhà hàng Tô thị. Trải qua hơn nửa ngày dọn dẹp, nhà hàng trên cơ bản đã quét dọn lại sạch sẽ, chỉ có điều mặt sàn phòng khách tầng một, bàn ghế các loại đều tổn hại quá mức nghiên trọng, trong thời gian ngắn nhà hàng khẳng định là không mở cửa được. Tuy nhiên lấy thân phận của Diệp Trần bây giờ, tự nhiên cũng không để ý tới chút lợi nhuận này.
Buổi chiều, Tô Lam gọi người tới sửa chữa nhà hàng, ở lầu một tu sửa sàn nhà, vách tường bị tổn hại, mà Sở Phi Yên đặt mua lại bàn cũng đã được đưa tới. Bận rộn cả một buổi chiều, phòng khách tầng một bị tổn hại đã được tu sửa bảy tám phần, tuy nhiên không có mười ngày nửa tháng chắc là cũng không có cách nào mở cửa buôn bán một lần nữa. Buổi tối, ba người Tô Lam đang chuẩn bị ai về nhà nấy, Diệp Trần lại khoát tay chặn lại nói: "Dì Lam, Phi Yên, Thanh Nhã, sau này mọi người đều đi tới chỗ cháu ở lại đi! Cháu bảo vệ mọi người cũng thuận tiện hơn, hơn nữa cháu dự định để dì và hai người tăng lên một chút thực lực để phòng thân, dì và hai người cảm thấy thế nào?"
Sau chuỗi sự kiện gần đây, điều này đã khiến Diệp Trần hiểu khắc sâu một cái đạo lý, rèn sắt thì bản thân cần phải cứng rắn!
Chính mình không có khả năng giờ phút nào cũng có thể ở bên cạnh các nàng để bảo vệ, huống chi hắn còn muốn đi tìm lối vào Tu Chân giới, một khi rời khỏi trái đất, những người thân bạn bè của hắn lại sẽ do ai tới bảo vệ? Biện pháp tốt nhất chính là bồi dưỡng các nàng thành cao thủ, có thực lực tự bảo vệ chính mình. Ngoài đó ra, Diệp Trần còn dự định thành lập một nhánh thế lực thuộc về mình ở trái đất, hơn nữa nhất định phải là thế lực mạnh nhất trên thế giới, để không ai có thể dám xúc phạm đến người thân và bạn bè của hắn. Chỉ có như vậy hắn mới có thể hoàn toàn yên tâm rời khỏi đây. Đương nhiên, trước khi rời khỏi Trái Đất hắn còn phải làm một chuyện đó chính là làm cho hai người Diệp Thiên Ca và Mân Côi sống lại.
...
Sau khi ba người nghe được lời đề nghị của Diệp Trần, Đường Thanh Nhã thì vui mừng mà nhảy cẫng lên, Sở Phi Yên mặt cũng tràn đầy biểu cảm vui mừng, duy chỉ có vẻ mặt của Tô Lam trở nên khó coi, rất không tự tin nói: "Tiểu Trần, dì cũng có thể sao?"
Điều này cũng khó trách, tuổi tác của Tô Lam dù sao so với Đường Thanh Nhã và Sở Phi Yên đều lớn hơn không ít, hơn nữa không có bất kỳ nội tinh võ công gì, nghe được Diệp Trần muốn truyền thụ võ công cho cô, tự nhiên cảm thấy có chút không không chắc chắn.
Diệp Trần lập tức cười ha ha một tiếng, ngạo nghễ nói: "Dì Lam, dì đương nhiên có thể! Có cháu ở đây, coi như một con heo, cháu cũng có thể bồi dưỡng nó trở thành con heo mạnh nhất!"
Sau khi thuận miệng nói xong lời này, Diệp Trần lúc này mới ý thức được có gì đó không ổn. Quả nhiên, Tô Lam nghe được điều này, lập tức vươn tay nắm chặt lấy lỗ tai Diệp Trần tức giận nói: "Được lắm, tên tiểu tử thối nhà ngươi! Cháu nói ai là heo hả?"
Diệp Trần lập tức sợ, vội vàng cười làm lành nói: "Dì Lam a, cháu lỡ mồm...cháu sai rồi a...!"
Đường Thanh Nhã và Sở Phi Yên ở một bên, lập tức thi nhau che miệng cười trộm.
...
Chẳng mấy chốc, Diệp Trần dẫn theo ba người trở lại biệt thứ số một tiểu khu Tử Kim Sơn.
Tuy rằng ba người đều không phải là lần đầu tiên tới đây, thế nhưng cảm nhận được linh khí nồng nặc trong viện, vẫn là cảm thấy chấn động không gì sánh nổi. Nhất là hai người Tô Lam và Đường Thanh Nhã, các nàng không có bất kỳ chân nguyên cơ sở nào, chỉ cảm thấy mỗi một lần hít thở, trong cơ thể dâng lên một đám lửa, cảm thấy tinh thần sảng khoái đồng thời còn có một chút không thoải mái.
Diệp Trần nhìn vào trong mắt, biết đây là bởi vì linh khí xung quanh quá nồng đậm, mà thể chất của hai người bây giờ quá kém, nếu như cứ tiếp tục như thế chỉ sợ sẽ làm tổn thương lục phủ ngũ tạng của bọn họ. Đây cũng là lý do vì sao trước đó Diệp Trần không để cho Tô Lam chuyển tới sống chung ở đây. Hai tay hắn hướng về phía sau nhấn một cái, một đạo chân nguyên phân biệt rót vào cơ thể Tô Lam và Đường Thanh Nhã, hai người lập tức cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Lúc này, giọng nói Diệp Trần đột nhiên vang lên ở trong tai hai người, "Nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận quỹ tích vận hành của đạo khí tức trong cơ thể kia!"
Hai người vội vàng theo lời làm việc, sau khi hai mắt nhắm lại quả nhiên cảm nhận được trong cơ thể có một luồng khí tức ấm áp đang lưu chuyển ở trong kinh mạch của các nàng. Chẳng mấy chốc đạo khí tức ở trong cơ thể các nàng đã vận chuyển được một vòng, sau khi tiến vào đan điền, lúc này Diệp Trần mới đưa bàn tay chậm rãi nhấc ra, lần nữa mở miệng nói:
"Dì Lam, Thanh Nhã, đây chính là phương pháp hô hấp thổ nạp cơ bản nhất, hai người trước tiên dựa theo lộ tuyến vận hành vừa rồi cháu hướng dẫn, hút linh khí vào trong cơ thể, thông qua phương pháp luyện hóa này, để cho cháu xem trước thiên phú tu luyện của hai người một chút có được không?"
Hai người nhẹ gật đầu, thế là mỗi người đều tự tìm một chỗ ở bên cạnh ngồi xuống và bắt đầu tự tìm tòi thực hành tu luyện.
Diệp Trần bây giờ lại nhìn về phía Sở Phi Yên, "Phi Yên, cô bây giờ vẫn còn đang tu luyện công pháp mà trước kia tôi truyền cho sư phụ cô phải không?"
Sở Phi Yên gật đầu nói: "Đúng thế, từ sau khi tu luyện Thiên Địa Tạo Hóa quyết này, tốc độ tu luyện của tôi so trước đó nhanh hơn không chỉ mười lần, bây giờ cũng đã gần tới Huyền Quang cảnh...nhầm, chúng chính là Luyện khí tầng bốn mà anh nói."
Diệp Trần cười lắc đầu nói: "Tên của môn công pháp này nghe thì dọa người, thật ra chẳng qua cũng chỉ là một loại công pháp Huyền cấp bình thường mà thôi, còn kém rất nhiều để được gọi là lợi hại, tôi vẫn là truyền lại lần nữa cho cô một loại tốt hơn đi!"
Nói xong, Diệp Trần trực tiếp duỗi ngón tay ra, hướng mi tâm của Sở Phi Yên điểm một cái, một tia sáng trắng chui vào trong đó. Chẳng mấy chốc, trong đầu Sở Phi Yên đã có thêm thông tin của một loại công pháp khác.
"Minh Diệt Cửu Âm quyết!"
Sau khi Sở Phi Yên nhanh chóng xem qua công pháp này một lần, lập tức líu lưỡi một lúc, nhịn không được nói:
"Tại sao tôi cảm thấy môn công pháp này âm hiểm độc ác như vậy!"
Diệp Trần tức giận nói: "Đây chính là tuyệt học cả một đời của Nữ Đế Âm Cửu U, cô không biết là nhiều người muốn có còn cầu không được, cô còn không thích sao a?"
Sở Phi Yên thè lưỡi ra, sau đó vẻ mặt tỏ ra không hiểu nói: "Nữ Đế Âm Cửu U? Tên này sao kỳ quái vậy? Cô ta là ai?"
Diệp Trần sững sờ, sau đó khoát tay áo nói: "Nói với cô cô cũng sẽ không hiểu! Nói tóm lại, cô thành thành thật thật tu luyện ở chỗ này, không có gì bất ngờ xảy ra, trăm ngày là có thể Trúc Cơ! Cũng chính là cảnh giới Thành Đạo mà giới tu đạo nói, thực lực có thẻ so với võ giả Thánh Cảnh!"
Sở Phi Yên nghe được điều này, mặt mũi lập tức tràn đầy vẻ vui mừng, nhưng ngay lập tức nghe thấy thanh âm lời nói của Diệp Trần có chút là lạ, "Anh dàn xếp ba người chúng ta ở chỗ này là có ý định muốn làm chuyện gì sao?"
Diệp Trần thầm nghĩ Sở Phi Yên thông minh, vẻ mặt hiện ra sự lạnh lùng, từ từ nhìn về phía tây, nói:
"Có một số việc phải đi làm, có vài người nhất định phải giết!"
P/S: Ta thích nào......giết ai đây? Phương tây có ai ở đó....
Cảm ơn vuking08 6000 TLT, soigia2017: 500 TLT, Angel_71214: 300 TLT nha...
Diệp Trần lập tức không biết phải nói gì, thầm nghĩ, "Chị hai, là ta muốn nhìn lén sao? Rõ ràng chính cô không chú ý, ta làm sao là lưu manh được?"
Hai người chơi đùa một lúc, Đường Thanh Nhã cũng đã khỏi hoàn toàn rồi, thế là trực tiếp xuất viện. Vốn mọi người Đường gia chuẩn bị trở về nhà, Diệp Trần cũng dự định quay trở lại nhà hàng xem tình huống một chút. Đường Thanh Nhã đột nhiên đỏ mặt nói:
"Điều đó..., Diệp Trần, bây giờ đang là kỳ nghỉ đông, tôi không có việc gì để làm, không bằng tôi theo anh cùng đi tới nhà hàng, giúp dì Tô một tay có được không?"
Diệp Trần suy nghĩ một chút cũng không có từ chối. Kết quả là Đường Thanh Nhã và Diệp Trần ngồi trên một chiếc xe hơi, cùng nhau về tới nhà hàng Tô thị. Trải qua hơn nửa ngày dọn dẹp, nhà hàng trên cơ bản đã quét dọn lại sạch sẽ, chỉ có điều mặt sàn phòng khách tầng một, bàn ghế các loại đều tổn hại quá mức nghiên trọng, trong thời gian ngắn nhà hàng khẳng định là không mở cửa được. Tuy nhiên lấy thân phận của Diệp Trần bây giờ, tự nhiên cũng không để ý tới chút lợi nhuận này.
Buổi chiều, Tô Lam gọi người tới sửa chữa nhà hàng, ở lầu một tu sửa sàn nhà, vách tường bị tổn hại, mà Sở Phi Yên đặt mua lại bàn cũng đã được đưa tới. Bận rộn cả một buổi chiều, phòng khách tầng một bị tổn hại đã được tu sửa bảy tám phần, tuy nhiên không có mười ngày nửa tháng chắc là cũng không có cách nào mở cửa buôn bán một lần nữa. Buổi tối, ba người Tô Lam đang chuẩn bị ai về nhà nấy, Diệp Trần lại khoát tay chặn lại nói: "Dì Lam, Phi Yên, Thanh Nhã, sau này mọi người đều đi tới chỗ cháu ở lại đi! Cháu bảo vệ mọi người cũng thuận tiện hơn, hơn nữa cháu dự định để dì và hai người tăng lên một chút thực lực để phòng thân, dì và hai người cảm thấy thế nào?"
Sau chuỗi sự kiện gần đây, điều này đã khiến Diệp Trần hiểu khắc sâu một cái đạo lý, rèn sắt thì bản thân cần phải cứng rắn!
Chính mình không có khả năng giờ phút nào cũng có thể ở bên cạnh các nàng để bảo vệ, huống chi hắn còn muốn đi tìm lối vào Tu Chân giới, một khi rời khỏi trái đất, những người thân bạn bè của hắn lại sẽ do ai tới bảo vệ? Biện pháp tốt nhất chính là bồi dưỡng các nàng thành cao thủ, có thực lực tự bảo vệ chính mình. Ngoài đó ra, Diệp Trần còn dự định thành lập một nhánh thế lực thuộc về mình ở trái đất, hơn nữa nhất định phải là thế lực mạnh nhất trên thế giới, để không ai có thể dám xúc phạm đến người thân và bạn bè của hắn. Chỉ có như vậy hắn mới có thể hoàn toàn yên tâm rời khỏi đây. Đương nhiên, trước khi rời khỏi Trái Đất hắn còn phải làm một chuyện đó chính là làm cho hai người Diệp Thiên Ca và Mân Côi sống lại.
...
Sau khi ba người nghe được lời đề nghị của Diệp Trần, Đường Thanh Nhã thì vui mừng mà nhảy cẫng lên, Sở Phi Yên mặt cũng tràn đầy biểu cảm vui mừng, duy chỉ có vẻ mặt của Tô Lam trở nên khó coi, rất không tự tin nói: "Tiểu Trần, dì cũng có thể sao?"
Điều này cũng khó trách, tuổi tác của Tô Lam dù sao so với Đường Thanh Nhã và Sở Phi Yên đều lớn hơn không ít, hơn nữa không có bất kỳ nội tinh võ công gì, nghe được Diệp Trần muốn truyền thụ võ công cho cô, tự nhiên cảm thấy có chút không không chắc chắn.
Diệp Trần lập tức cười ha ha một tiếng, ngạo nghễ nói: "Dì Lam, dì đương nhiên có thể! Có cháu ở đây, coi như một con heo, cháu cũng có thể bồi dưỡng nó trở thành con heo mạnh nhất!"
Sau khi thuận miệng nói xong lời này, Diệp Trần lúc này mới ý thức được có gì đó không ổn. Quả nhiên, Tô Lam nghe được điều này, lập tức vươn tay nắm chặt lấy lỗ tai Diệp Trần tức giận nói: "Được lắm, tên tiểu tử thối nhà ngươi! Cháu nói ai là heo hả?"
Diệp Trần lập tức sợ, vội vàng cười làm lành nói: "Dì Lam a, cháu lỡ mồm...cháu sai rồi a...!"
Đường Thanh Nhã và Sở Phi Yên ở một bên, lập tức thi nhau che miệng cười trộm.
...
Chẳng mấy chốc, Diệp Trần dẫn theo ba người trở lại biệt thứ số một tiểu khu Tử Kim Sơn.
Tuy rằng ba người đều không phải là lần đầu tiên tới đây, thế nhưng cảm nhận được linh khí nồng nặc trong viện, vẫn là cảm thấy chấn động không gì sánh nổi. Nhất là hai người Tô Lam và Đường Thanh Nhã, các nàng không có bất kỳ chân nguyên cơ sở nào, chỉ cảm thấy mỗi một lần hít thở, trong cơ thể dâng lên một đám lửa, cảm thấy tinh thần sảng khoái đồng thời còn có một chút không thoải mái.
Diệp Trần nhìn vào trong mắt, biết đây là bởi vì linh khí xung quanh quá nồng đậm, mà thể chất của hai người bây giờ quá kém, nếu như cứ tiếp tục như thế chỉ sợ sẽ làm tổn thương lục phủ ngũ tạng của bọn họ. Đây cũng là lý do vì sao trước đó Diệp Trần không để cho Tô Lam chuyển tới sống chung ở đây. Hai tay hắn hướng về phía sau nhấn một cái, một đạo chân nguyên phân biệt rót vào cơ thể Tô Lam và Đường Thanh Nhã, hai người lập tức cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Lúc này, giọng nói Diệp Trần đột nhiên vang lên ở trong tai hai người, "Nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận quỹ tích vận hành của đạo khí tức trong cơ thể kia!"
Hai người vội vàng theo lời làm việc, sau khi hai mắt nhắm lại quả nhiên cảm nhận được trong cơ thể có một luồng khí tức ấm áp đang lưu chuyển ở trong kinh mạch của các nàng. Chẳng mấy chốc đạo khí tức ở trong cơ thể các nàng đã vận chuyển được một vòng, sau khi tiến vào đan điền, lúc này Diệp Trần mới đưa bàn tay chậm rãi nhấc ra, lần nữa mở miệng nói:
"Dì Lam, Thanh Nhã, đây chính là phương pháp hô hấp thổ nạp cơ bản nhất, hai người trước tiên dựa theo lộ tuyến vận hành vừa rồi cháu hướng dẫn, hút linh khí vào trong cơ thể, thông qua phương pháp luyện hóa này, để cho cháu xem trước thiên phú tu luyện của hai người một chút có được không?"
Hai người nhẹ gật đầu, thế là mỗi người đều tự tìm một chỗ ở bên cạnh ngồi xuống và bắt đầu tự tìm tòi thực hành tu luyện.
Diệp Trần bây giờ lại nhìn về phía Sở Phi Yên, "Phi Yên, cô bây giờ vẫn còn đang tu luyện công pháp mà trước kia tôi truyền cho sư phụ cô phải không?"
Sở Phi Yên gật đầu nói: "Đúng thế, từ sau khi tu luyện Thiên Địa Tạo Hóa quyết này, tốc độ tu luyện của tôi so trước đó nhanh hơn không chỉ mười lần, bây giờ cũng đã gần tới Huyền Quang cảnh...nhầm, chúng chính là Luyện khí tầng bốn mà anh nói."
Diệp Trần cười lắc đầu nói: "Tên của môn công pháp này nghe thì dọa người, thật ra chẳng qua cũng chỉ là một loại công pháp Huyền cấp bình thường mà thôi, còn kém rất nhiều để được gọi là lợi hại, tôi vẫn là truyền lại lần nữa cho cô một loại tốt hơn đi!"
Nói xong, Diệp Trần trực tiếp duỗi ngón tay ra, hướng mi tâm của Sở Phi Yên điểm một cái, một tia sáng trắng chui vào trong đó. Chẳng mấy chốc, trong đầu Sở Phi Yên đã có thêm thông tin của một loại công pháp khác.
"Minh Diệt Cửu Âm quyết!"
Sau khi Sở Phi Yên nhanh chóng xem qua công pháp này một lần, lập tức líu lưỡi một lúc, nhịn không được nói:
"Tại sao tôi cảm thấy môn công pháp này âm hiểm độc ác như vậy!"
Diệp Trần tức giận nói: "Đây chính là tuyệt học cả một đời của Nữ Đế Âm Cửu U, cô không biết là nhiều người muốn có còn cầu không được, cô còn không thích sao a?"
Sở Phi Yên thè lưỡi ra, sau đó vẻ mặt tỏ ra không hiểu nói: "Nữ Đế Âm Cửu U? Tên này sao kỳ quái vậy? Cô ta là ai?"
Diệp Trần sững sờ, sau đó khoát tay áo nói: "Nói với cô cô cũng sẽ không hiểu! Nói tóm lại, cô thành thành thật thật tu luyện ở chỗ này, không có gì bất ngờ xảy ra, trăm ngày là có thể Trúc Cơ! Cũng chính là cảnh giới Thành Đạo mà giới tu đạo nói, thực lực có thẻ so với võ giả Thánh Cảnh!"
Sở Phi Yên nghe được điều này, mặt mũi lập tức tràn đầy vẻ vui mừng, nhưng ngay lập tức nghe thấy thanh âm lời nói của Diệp Trần có chút là lạ, "Anh dàn xếp ba người chúng ta ở chỗ này là có ý định muốn làm chuyện gì sao?"
Diệp Trần thầm nghĩ Sở Phi Yên thông minh, vẻ mặt hiện ra sự lạnh lùng, từ từ nhìn về phía tây, nói:
"Có một số việc phải đi làm, có vài người nhất định phải giết!"
P/S: Ta thích nào......giết ai đây? Phương tây có ai ở đó....
Cảm ơn vuking08 6000 TLT, soigia2017: 500 TLT, Angel_71214: 300 TLT nha...