Trộm Sữa Uống - Cá Mặn Ẩn Danh
Chương 5
Lương Uẩn quả nhiên không mách với cha hắn.
Việc này làm thiếu niên càng thêm tự tin, như thể đã nắm được nhược điểm của mẹ kế.
Nhưng Lương Uẩn vẫn cứ ngoan ngoãn như thế, chỉ cần thiếu niên không tới quấy rối cậu, cậu vẫn tận chức tận trách làm một “người mẹ” hiền hòa, làm công việc thiết kế quần áo của cậu.
Thiếu niên mở mạnh cửa ra, làm Lương Uẩn ngồi ở bàn làm việc giật mình, cậu kinh ngạc quay đầu qua, nhìn thấy là thiếu niên rõ ràng có thả lỏng một chút, cậu nói: “A Trạch, động tác của cậu nên nhẹ nhàng một chút.”
“Anh đang dạy dỗ tôi sao?”
“…”
Lục Trạch cười bước tới, nhìn nhìn bộ quần áo mẫu của em bé trên bàn làm việc, lại cẩn thận nhìn quần áo hôm nay của Lương Uẩn. Là một chiếc áo dài trắng tinh bằng cotton, trên ngực có bốn cái cúc áo, hiện tại đã mở ra hai cái, lộ ra một chút da thịt trắng nõn nơi cổ. Lại nhìn ngực của cậu, mặc dù vải mỏng nhẹ như vậy, nhưng cũng nhìn không thấy hai viên núm vú nhô ra.
Lục Trạch nhếch nhếch khóe môi, nửa ngồi xổm trước mặt Lương Uẩn: “Hôm nay mẹ nhỏ có mặc áo ngực sao? Tôi không nhìn thấy núm vú của mẹ nhỏ đâu cả.”
Lương Uẩn nghe vậy, mặt lập tức đỏ lên, cúi đầu nhìn Lục Trạch nói: “Sao cậu cứ nói chuyện không biết cố kỵ như vậy.”
Lục Trạch nhỏ giọng nói: “Tôi không muốn có khoảng cách với anh, nên lúc nào cũng muốn cho anh biết tôi đang nghĩ gì.”
Lương Uẩn biết mình nói không lại hắn, đẩy đẩy vai thiếu niên, quay mặt đi nói: “Cậu ra ngoài đi.”
“Muốn tôi ra ngoài? Nhưng tôi còn đang đói đây.”
“Cậu…”
Thiếu niên cười đứng dậy, cúi người đến gần Lương Uẩn. “Mẹ nhỏ muốn cho tôi bú ở chỗ này, hay là muốn lên giường?”
Lương Uẩn á khẩu không trả lời được, cậu bị Lục Trạch nắm lấy bả vai, nửa ép cậu ngẩng đầu. Môi hơi mở ra, chưa kịp nói gì đã bị thiếu niên dùng một tay cởi bỏ cúc áo trước ngực, một cái, hai cái,… Vạt áo mở rộng, lộ ra “áo ngực” màu da người bó sát thân thể.
Đó là hai miếng dán ngực dạng tròn, vô cùng mỏng thấu, lại dính sát theo bầu ngực, chất liệu thấm hút bên trong còn có thể thấm sữa tràn ra. Ngón tay thiếu niên miết theo mép dán lột miếng dán ngực mỏng manh đó ra, đầu v* vừa mềm vừa đỏ lập tức nhảy ra, run rẩy, tròn trịa như một quả nho chín mọng.
Thiếu niên rũ mắt nhìn miếng dán ngực trong tay, phía trong đã bị sữa thấm ướt đẫm, không cần ghé sát mũi vào, cũng ngửi thấy mùi sữa thơm nồng. Hắn đè thấp giọng nói, tràn ngập dụ hoặc nói: “Nếu anh đối xử bình đẳng với tôi, vậy mỗi ngày cũng nên cho tôi bú, hơn nữa tôi lớn hơn hai thằng nhóc kia, nên anh phải cho tôi bú nhiều hơn.”
“Cậu chỉ là đang trêu chọc tôi.” Một bên vú Lương Uẩn bị thiếu niên đột nhiên bóp lấy, hơi thở cậu ngưng lại, sắc mặt hơi phiếm hồng, giơ tay cầm lấy cổ tay thiếu niên. Nhưng sức lực của cậu cơ bản không thể so với Alpha, động tác trên tay Lục Trách không chút nào bị ảnh hưởng, ngón cái và ngón trỏ còn ác ý nhéo nhéo núm vú đã đỏ lên của Lương Uẩn. Ngay sau đó môi thiếu niên tiến tới hôn lên núm vú Lương Uẩn, rồi lại cho đầu v* đang chảy sữa trắng ngà ấy vào miệng mút.
“Ưm…” Một tay Lương Uẩn nắm lấy cổ tay thiếu niên, một tay đẩy vai hắn ra. Nhưng theo động tác mút vào dữ dội, sữa dần chảy ra nhiều hơn, căn phòng yên tĩnh nhất thời chỉ nghe được âm thanh Lục Trạch nuốt vào và tiếng thở dốc rất nhỏ của Lương Uẩn.
Lục Trạch có chút yêu thích dòng sữa có vị kem vani này.
Hoặc là nói, hắn càng mê mẩn cảm giác cắn mút núm vú Lương Uẩn, từ bầu ngực trắng nõn của đối phương bú ra sữa, nhìn khuôn mặt ửng hồng ngơ ngẩn đến say lòng người và đôi mắt óng ánh lệ quang, Lục Trạch nhịn không được muốn cắn mạnh hơn chút nữa.
Hắn thậm chí muốn *** cậu.
Nhưng sâu nơi bản tính của hắn đại khái vẫn còn có một chút đạo đức luân thường và trách nhiệm.
Không làm những chuyện quá mức hơn với mẹ kế, không phải vì sợ cha hắn, mà là không muốn ức hiếp Lương Uẩn quá trớn, người vợ ngoại tình luôn bị chồng đối xử tệ bạc, dù là bị cưỡng ép ngoại tình.