Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Trở Về 80 Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 83



Đây là giấc ngủ ngon nhất của Khương Chi từ khi cô xuyên qua.
Cô nghe tiếng gà gáy bên ngoài, đứng dậy rửa mặt rồi vào phòng bếp.
Đồ ăn sáng có thể ăn đơn giản chút, cô tiện tay nướng mấy cái bánh trứng gà, lại mở cửa hàng hệ thống ra.
“Sữa tươi: 9. 9 đồng / bình —— đơn vị kinh doanh: Hệ thống đổi bách hóa”
Khương Chi nhìn cái giá này, trong lòng thầm than, cô cho rằng kiếm được một khoản tiền lớn, nhưng dùng trong cửa hàng của hệ thống thì sức mua vẫn là rất kém, cho dù chỉ là sữa tươi, nếu như ngày nào cô cũng uống thì cũng chỉ có thể uống được hơn hai tháng.
Mặc dù đau lòng, nhưng cô vẫn mua hai bình.
Cơ thể của cô và Đản Tử đều bị suy nhược, tốt nhất là mỗi ngày nên uống một ly sữa tươi, như vậy thì phục hồi nguyên khí cũng sẽ nhanh hơn chút.
Lúc Khương Chi bưng đồ ăn sáng về phòng, Tiểu Qua đã thức dậy rồi.
Cô cười nói: “Mau dậy đi, ăn sáng xong rồi đi học.”
Tiểu Qua trả lời một tiếng thật to rõ, bò dậy từ trên giường, lúc cậu bé mặc quần áo, khóe mắt vẫn luôn liếc nhìn áo khoác mới ở trong túi, dù sao cũng là trẻ con, cậu bé không biết che giấu tâm tư.
Khương Chi mỉm cười: “Con nhớ mặc áo khoác mới và giày bông mới, mua là để mặc đó.”
Tiểu Qua gần như không dám tin vào lỗ tai của mình: “Thật sao ạ?!”
Khương Chi trực tiếp dùng hành động chứng minh lời nói của mình, cô bước đến, động tác không thành thạo mà mặc quần áo mới cho Tiểu Qua, quả nhiên là người dựa vào ăn mặc, Tiểu Qua bắt đầu trở nên ưa nhìn hơn rồi.
Quần áo ban đầu của Tiểu Qua không nói đến cũ hay không cũ, bẩn hay không bẩn, nhưng mà kích cỡ thì rất nhỏ, hơn nữa hiệu quả giữ ấm cũng rất kém.
Tiểu Qua phải đi học, cả ngày đều phải ở trường học lạnh như băng, không có một bộ quần áo dày giữ ấm rất dễ bị bệnh, hơn nữa con người sống thì quan tâm đến “Ăn uống mặc dùng”, cũng là những thứ khi bọn họ có điều kiện thì sẽ chọn để cải thiện đầu tiên.
Tiểu Qua cười đến tận mang tai, tay nhỏ bé sờ quần áo, dáng vẻ vô cùng vui mừng.
“Mau đi rửa mặt ăn cơm.”
Khương Chi thúc giục một tiếng, Tiểu Qua chạy ra ngoài giống như một trận gió lốc nhỏ.
Cô lắc đầu một cái, cầm cái lò nhỏ đi đến phòng bếp bỏ than vào trong, sau đó mới trở về ăn sáng.
Sau khi ăn bữa sáng dinh dưỡng phong phú, Khương Chi liền khóa cửa, kéo Tiểu Qua đi ra ngoài.
Chờ buổi chiều khi Tiểu Qua tan học, cô lại đón cậu bé lên thị trấn xem phim, buổi sáng vẫn phải đào măng, nhưng mà cô biết trên núi nguy hiểm, cho nên phải chú trọng phương pháp, vừa lúc thừa dịp măng núi vẫn chưa trưởng thành thành trúc mà đào hết, để tăng tài sản của cô lên.
Tiểu Qua đeo cặp mới, cậu bé ngẩng đầu cả đường đi, giống như một con khổng tước nhỏ kiêu ngạo.
DTV
Lúc này có không ít đứa nhỏ đang trên đường đi học, bọn nhỏ tụ năm tụ ba thành kết nhóm kết đội, nhưng không có ngoại lệ nào, ánh mắt của mấy đứa nhỏ nhìn về phía Tiểu Qua đều tràn đầy hâm mộ, thời đại này, đến cơm ăn cũng không đủ no, lại có đứa nhỏ nào đó có thể mặc bộ đồ mới, đeo cặp mới đi học?
Tiểu Qua cảm nhận ánh mắt hâm mộ của mọi người thì cậu bé lại nhếch môi cười rồi.
Lúc trước đều là cậu bé hâm mộ người khác.
Khương Chi rũ mắt nhìn Tiểu Qua, cô lấy một gói kẹo trái cây từ trong túi - thật ra là cô từ đổi kẹo từ trong cửa hàng cỉa hệ thống, cô mở ra đưa cho Tiểu Qua: “Chia kẹo cho bạn học của con đi, ở trường phải hòa đồng với bạn bè biết không?”
Tiểu Qua ngạc nhiên nhìn Khương Chi một cái, sau đó câu bé liền vui mừng đi chia kẹo cho các bạn.
Ở thập niên 80 thì kẹo là thứ quý giá, nhất là kẹo sữa, kẹo trái cây được đóng gói đẹp mắt, lại chỉ có huyện thành mới có, bọn nhỏ vừa nhận được kẹo thì tất cả đều không nhịn được mà hoan hô ra tiếng, tâm trạng tốt đẹp của một ngày cứ như vậy bắt đầu rồi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...