Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Trò Chơi Sinh Tồn Vô Hạn - Trang 3

Chương 49: Sinh Tồn Ở Hoang Đảo 11





Editor: Tô
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Hệ thống thông báo như thường lệ "Bạn đã qua màn thành công, hãy tham gia vào vòng năm của trò chơi vào lúc 8 giờ sáng mai."
Nói xong, người chơi tự động thoát khỏi trò chơi và cabin trò chơi từ từ mở ra.
Tô Hàn liền leo lên lướt diễn đàn, nhưng mà cô vừa mở ra thì phát hiện cả diễn đàn đã bùng nổ rồi.
Bài ghim 1 [895 vạn người chơi tham gia vòng game thứ tư, 251 vạn người chơi được đi tiếp (qua màn trót lọt)! Nói cách khác tỷ lệ đào thải 72%! Trò chơi rác như vậy sao chơi được??]
Bài ghim 2 [Vòng thứ tư có tổng cộng 82 người chơi thông quan (Sống sót qua ngày 15).
Những người này mở hack hả? Có đi cửa sau không? Phó bản hoang đảo này còn có thể thông quan à? Khó tin vãi...!Tôi chắc chắn có giao dịch ngầm!]
Bài ghim 3 [Trong vòng bốn của trò chơi, bạn có những trải nghiệm khó quên nào? Mau mau chia sẻ với mọi người nào! 20 người được yêu thích nhất sẽ nhận được phần thưởng bằng tiền mặt.]
Ngoài ra mỗi giây cơ hồ đều có bài viết mới xuất hiện, không ngừng làm mới trên màn hình.
Tô Hàn bấm vào bài ghim số ba để xem.
5L [Trước khi vào game chăm chỉ lập một danh sách, thứ cần mua muốn mua đều viết rõ ràng ra, có thể nói là vô cùng hoàn mỹ! Thế mà sau khi vào game thì bỗng phát hiện mình không nhớ trong danh sách ghi cái quỷ gì hết...!Vừa vắt óc nhớ lại vừa suy tính thật nhanh, nhưng mà vật phẩm trong thương thành bán nhanh đến chóng mặt.
Cuối cùng...!Tốt nhất là không nên làm danh sách, tức xĩu!]
6L [Lão đại hỏi tui, còn sống không tốt sao? Tui không lên tiếng, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, cá mặn cũng có ước mơ! Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, lão đại bị thương, thậm chí là tôi cũng có thể giết chết hắn.
Kết quả một giây sau lão đại giết ngược loại bỏ tui với đồng đội...!Còn sống không tốt sao?? Tất nhiên là không tốt!! Sau khi bị loại ra khóc lóc chảy hết nước mắt nước mũi, nhưng chỉ có thể cam chịu mà thôi.]
7L [Tôi phát hiện độ khó của trò chơi chủ yếu phụ thuộc vào người chơi được ghép vào phó bản.
Có nhân vật cấp lão đại trấn giữ, nói ra sẽ đơn giản đi nhiều.
Nếu như một bầy đồng đội heo, đó chính là địa ngục cấp độ khó.
Nếu trong phó bản có người tốt, mọi người đồng tâm hiệp lực, cùng nhau vượt qua khó khăn.

Nếu đam mê PvP, kia thì không khỏi dồn sức vào việc tàn sát lẫn nhau, không rảnh đi tìm thức ăn.
Bất hạnh thay tôi bị ghép vào cùng một đám cuồng PK, mỗi ngày đều kiếm chuyện.]
...!
22L [Lúc vào trò chơi tui cố ý mang theo thuyền, định ra biển bắt cá mà sống.
Tình cờ còn gặp một người chơi có lưới đánh cá, thế là cả hai bắt đầu hợp tác, mỗi ngày được 5-9 con cá, tự túc không thành vấn đề.
Nhưng cái tên hợp tác đầu lải nhải quá nhiều, vừa hay có tên khác muốn hợp tác với tui, thế là suy nghĩ đổi người hợp tác.
Kết quả mới cùng đối tượng hợp tác mới ra biển đánh cá, hai người bọn tui quá tham, lưới đánh quá nhiều cá, sóng lớn vừa nổi lên một cái, thuyển nhỏ nói lật là lật.
Mà thêm thuyền bè chạy quá xa không bơi về nổi, cuối cùng hai thằng chết đuối....!Aaaaaaaa, tại sao tui lại muốn đổi bạn hợp tác chứ!]
23L [Độ khó màn bốn quá cao, người bình thường thực sự không thể thích ứng được.
Tôi đã cố gắng hết sức để săn lùng con mồi nhưng không thể tìm thấy nước uống, tôi có thể làm gì khác? Uống quá nhiều nước biển sẽ rất nhanh dính debuff, không thuốc men chính là tự tìm chết, cuối cùng chỉ có thể chịu thua bị loại.]
24L [Mặc dù tui không sống qua ba ngày nhưng không thể không thừa nhận đây mới là game sinh tồn chân chính.
Chỉ cho mấy dụng cụ, những thứ khác phải tự dựa vào bản thân.
Ầy...!Câu trả lời hình như không liên quan đến bài viết lắm, mọi người kệ tui đi.]
...!
57L [Không muối không tủ lạnh không kho hàng tuỳ thân, chỉ có thể trơ mắt nhìn con mồi không ăn hết được dần dần thối rữa.
Ôi, cảm giác tim đau quá, cứ như mới bỏ đi mười tỷ vậy.]
58L [Các lão đại có thể thông quan, nhưng mấy con gà thì không thể sống qua nổi ngày thứ mười, tôi có thể nói gì được? Dĩ nhiên chỉ có thể dâng đầu gối ra thôi.]
59L [Lão đại thì thế nào? Mấy người cho là lão đại không phiền não sao? Quá ngây thơ! Tôi biết lão đại nè, mỗi ngày lo lắng săn quá nhiều, thức ăn xử lý như thế nào, giữ gìn, trao đổi, người ta cũng biết phiền muộn có được không?!]
60L [Phụt ha ha ha, lầu 59 nói rất có lý, tui đây không thể nào phản bác được.
Lão đại thì thế nào? Lão đại cũng không thể làm ảo thuật biến ra những vật phẩm cần thiết.]
...!
103L [Không hiểu sao cứ cảm thấy lầu trên có hơi quen quen, giống một người bạn cùng server...!Hay là nói hành động của đám gà trên đời này đều giống nhau, cho nên mới bí ẩn giống nhau?]
104L [Tui từng nghĩ rằng những người chơi bị loại là do trình độ kém.
Nhưng khi vấn đề xảy ra tui mới nhận ra rằng không nhất thiết phải như vậy.
Một số rõ ràng là lẽ thường, nhưng ở thời điểm quan trọng thì lại không nhớ nổi, như thể bị mất trí nhớ vậy.
Nhưng cũng bởi vì đầu chập điện một lúc, điểm thể lực nhanh chóng cạn sạch, tâm tình phức tạp.]
105L [Nếu là người học thức uyên bác, thuyền xuyên đọc sách xem chương trình sinh tồn thì phó bản thứ tư không khó lắm.
Chờ một chút, đợi tôi sửa soạn tài liệu rồi gửi lên, mấy người qua xem là sẽ hiểu.]
Lầu dưới ngay lập tức bị bùng nổ.
106L [Không khó?? EXM? Lầu 105 có biết chữ không khó trong từ điển có nghĩa là gì không?]
107L [Lầu 105 hình như đang chọc cười tui.]
108L [Tui đoán tiếp theo hắn sẽ lẳng lặng ra vẻ khoe khoang.
Nhưng mà cho dù hắn là lão đại thông quan thì cũng không thể coi thường tiêu chuẩn quần chúng được.]
109L [Tò mò hắn muốn chỉnh lý tài liệu gì.
Im lặng chờ đợi vậy, lỡ như rát mặt thì sao?]
...!
Nhưng mà người nói đi xếp tài liệu một đi không trở lại, quần chúng vây xem cảm thấy bị đùa giỡn.
Cho đến lầu 300 người nọ mới xuất hiện [Để giảm độ khó của trò chơi, hệ thống đã bí mật nhồi nhiều loại tài nguyên khác nhau vào rừng, để xem người chơi có thể phân biệt được không.
Thực ra một số loại cây mọc ở các môi trường khác nhau, trong thực tế chúng không thể xuất hiện cùng một lúc được.
Không nói nhảm nữa, thông tin được liệt kê bên dưới, vui lòng không cắm lầu.]
[LIST thức uống——
1 – Điểm tài nguyên cây xương rồng.
Sau khi cắt ra loại bỏ lớp vỏ sáp và khi ăn dùng phần thịt quả có thể bổ sung nước.
2 – Điểm tài nguyên cây Phong đường.
Đào một lỗ trên thân cây Phong đường, sẽ có chất lỏng màu trắng chảy ra, mùi bị giống như nước đường, hoàn toàn an toàn.
3 – Điểm tài nguyên quả dừa.
Hái quả dừa xuống, bỏ vỏ ra là có thể uống nước dừa.
Miễn là bạn tìm thấy và nhận ra bất kỳ loại nào ở trên, bạn không phải lo lắng về nước uống.]
[LIST thức ăn——
1 – Điểm tài nguyên cây sake.
Cây là loại cây xanh quanh năm, quả chín muồi có màu nâu hoặc đen, chứa nhiều tinh bột, ăn được sau khi nướng lên.
Nướng chín trái sake lên thơm ngon xốp giong như bánh mì, hoàn toàn có thể dùng làm khẩu phần ăn.
2 – Điểm tài nguyên cây Chi Đoạn.
Lá cây Chi Đoạn là rau dại thượng hạng, xuân hạ thu đông đều có thể ăn.
Chi Đoạn (danh pháp khoa học: Tilia) là một chi của khoảng 30 loài cây thân gỗ, có nguồn gốc chủ yếu tại khu vực ôn đới của Bắc bán cầu, chủ yếu tại châu Á (tại đây có sự đa dạng nhất về loài), châu Âu và miền đông Bắc Mỹ; nhưng không thấy có mặt tại miền tây Bắc Mỹ.
3 – Điểm tài nguyên sắn dây rừng.
Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng nó chỉ có thể làm dây thừng, nhưng thực tế nó có bộ rễ dày, hàm lượng tinh bột cao, nếu tìm được rễ của sắn dây rừng thì bạn sẽ có một phần ăn trong vài ngày tới.
Sắn dây rừng hay đậu ma núi (danh pháp: Pueraria montana) là loài thực vật thuộc họ Đậu.
Loài này có quan hệ gần với 4 loài khác trong chi Sắn dây Pueraria (P.
lobata, P.
edulis, P.
phaseoloides và P.
thomsoni).
Sự khác biệt về hình thái học giữa 5 loài này là rất ít.
Miễn là bạn tìm thấy và nhận ra bất kỳ loại nào ở trên, bạn không phải lo chết đói.]
Quần chúng vây xem rối rít bày tỏ nỗi khiếp sợ.
310L [Tui rất muốn nói lầu 300 nói bậy nhưng trong tài liệu có kèm hình ảnh, mà tui thực sự nhìn thấy những thực vật này ở trên đảo.
Mặt như chết lặng.]
311L [Bên cạnh mình có nhiều đồ ăn như vậy mà tui lại chết đói, hu hu hu, cảm giác mình như thiểu năng vậy.]
312L [Khóc bò ra khỏi bài.
Tui phải đi uống chút thuốc để cứu chỉ số IQ của mình.]
313L [Nếu như vậy thì trò chơi thật sự không khó.
Chỉ tại mình mắt mù, không nhận ra...]
314L [Tất cả trong rừng cây đều là đồ ăn thức uống, rốt cuộc vì lý do gì mà phải chạy ngược chạy xui mệt như chó như vậy? Hoài nghi nhân sinh.]
315L [Cảm ơn đã phổ cập kiến thức, tui đã chết trong lòng.
Thật sự, không oán trách ai hết, hoàn toàn là cái chết ngu ngốc mà.]
316L [Chẳng lẽ chỉ có mình tui tò mò lầu 300 có phải là đại thần thông quan không hả?]

317L [Tò mò +1.]
318L [Những thực vật này thực sự tồn tại sao? Sợ bị lạc đường nên không dám thăm dò sâu vào trong.
Bây giờ nghĩ lại thật muốn tát cho mình một cái.]
Cho đến lầu 400 người đã phổ cập kiến thức trả lời [Tôi không phải lão đại gì cả, chỉ là đối với những thực vật dã ngoại này có hứng thú, cho nên sau khi vào trò chơi đã thăm dò toàn bộ khu rừng.
Dân lý thuyết, kỹ năng thực hành cực kém, ngày thứ tư liền bị rắn độc cắn chết.]
401L [...]
Xem hết tất cả các lầu, Tô Hàn trầm tư.
Trong tài liệu có nhắc tới cây Chi Đoạn, cây sake cô không nhận ra, cây xương rồng, cây dừa và dây sắn rừng thì có biết, nhưng không tìm được ở trong rừng.
Nhưng nói đi nói lại để tránh bị lạc đường cô không dám đi sâu vào trong rừng, không thấy cũng không có gì lạ.
Sau đó Tô Hàn lại xem thật kỹ tài liệu kia, cũng im lặng học thuộc lòng kiến thức, cho đến khi xác nhận mình đã nhớ mới dừng lại.
Không ai biết trong tương lai bọn họ có gặp lại cùng một điểm tài nguyên hay không, dù sao kiến thức thì không ai chê nhiều.
Thoát bài ghim, Tô Hàn bắt đầu lục soát bài viết của người chơi.
Bất kể là móc mỉa hay than phiền, cô đều xem qua một chút.
Bởi vì cao thủ ở dân gian, không chừng trong mấy bài viết có ẩn giấu thông tin quý quá nào đó.
Cơ mà đại đa số đều là bài viết bơm đểu vô dụng, tỷ như [Mãnh liệt phản đối việc đóng băng kho hàng tuỳ thân! Tôi dựa vào bản lĩnh của mình cướp được kho tùy thân, dựa vào đâu mà không cho dùng?]
Trong trả lời có người giễu cợt [Người ta cũng đóng băng bằng bản lĩnh mà.]
[Tất cả người chơi đều chọn năm vật phẩm vào game, rõ ràng rất công bằng.]
[Có ngon thì mua lại game đi, vậy thì lâu chủ định đoạt tất cả.
Không có tiền mua? Vậy thì chơi đàng hoàng theo quy tắc của game đi, không tiếp thu nổi thì bỏ quyền không chơi.]
Trừ rèn luyện mồm mép ra thì chẳng thứ gì có ích cả.
Nhưng lật xem tất cả bài viết thì cũng không phải không có thu hoạch gì.
Có người đã liệt kê một danh sách dài các thảm họa tận thế phổ biến, lâu chủ liệt kê khá đầy đủ.
Nhưng mà mới không thèm đi con đường bình thường đó, bối cảnh phó bản càng ngày càng độc đáo.
Nhưng mà nghĩ lại cô vẫn lưu bài viết lại, lỡ như đui mù chọt đúng thì sao?
Ngoài ra còn có một bài đăng tài nguyên liệt kê tất cả phim thảm họa, phim tận thế và phim sinh tồn, nói nếu bạn có thời gian thì xem thêm, nói không chừng có thể hữu ích trong trò chơi.
Tô Hàn đại khái nhìn lướt qua, liền phát hiện lâu chủ thực sự là một người tài giỏi, phạm vi xem qua quá rộng! Cô cũng từng có ý đi xem phim tương tự, xem phim hơn ba lần, vạn lần không nghĩ tới lại có cá lọt lưới! Hôm nay có danh sách, cô lập tức chuyển trang tìm phim để xem.
Bởi vì có tinh thần học tập (mải mê xem phim), Tô Hàn đến tận mười giờ tối mới tắt đèn đi ngủ.
Sáng hôm sau, cô thức dậy đúng giờ và nằm xuống cabin trò chơi từ sớm.
Đúng 8 giờ, các thí sinh đã đăng nhập đúng giờ và bắt đầu vòng chơi thứ năm.
Tác giả có lời muốn nói: Tài liệu đến từ Baidu.


Chương trước Chương tiếp
Loading...