Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 518



Chương 518

Giống như một con mèo con.

Diệp Như Hề sững sờ trước hành động trẻ con hiếm thây của anh, nhưng trong lòng lại dịu đi một chút, nói: “Ảnh đây là đang làm cái gì vậy?”

“Sau khi anh trở về, em cũng không thèm nhìn anh lấy một lần.”

Diệp Như Hề nghiêng đầu: “Em nhìn anh.”

“Có đúng không? Em cảm thấy như thê nào.”

“Rất đẹp trai.”

Tạ Trì Thành sửng sốt trong chốc lát, không. nghĩ tới Diệp Như Hề lại trực tiếp nói như vậy, cúi đầu cười một tiêng.

“Nói lại lần nữa đi.”

“Rất đẹp trai, rất anh tuần, rất chói mắt.”

Diệp Nhự Hề không ngần ngại khen một chuỗi tính từ dài, khiến Tạ Trì Thành còn cười to hơn.

Diệp Như Hệ đây đây anh, nhưng không nhúc nhích được chút nào, vừa định xoay người đã bị anh ân mạnh xuống, bên tai truyền đến một giọng nói hơi khàn khàn.

“Ngoan, đừng nhúc nhích. Anh không muôn em sẽ khóc câu xin anh dừng lại.”

Mặt của Diệp Như Hề bỗng đỏ như con vịt bị nâu chín.

Diệp Như Hệ đương nhiên không dám động đậy, động tác trên. giường của tên đàn ồng này tàn nhẫn thế nào, cô căn bản chịu không nỗi, cho dù anh đã cố gắng tận lực nhẹ nhàng, lại không làm tổn thương gì tới cô và con, nhưng mà tỉnh thân và sức lực thừa nhận có hữu hạn.

“Tạ Trì Thành, anh chơi trò lưu manh.”

“Ừ, liền đối với em chơi trò lưu manh.”

Bị trình độ không biết xấu hỗ của anh làm cho cứng họng, Diệp Như Hề từ bỏ đôi co với anh, chỉ nói; “Anh đã đồng ý với em rồi, một tuần chỉ có một lân.”

Bởi vì sợ sẽ ảnh hưởng tới đứa nhỏ trong bụng, Diệp Như Hề vẫn cô găng cân thận.

Sắc mặt Tạ Trì Thành hơi buồn bực một chút, nhưng rất nhanh cũng cố đè nén, hăn anh không phải là người không biết nặng nhẹ, không biết tiết chê, cũng chịu buông tay ra, hôn lên má Diệp Như Hề vài cái.

Diệp Như Hệ đương nhiên không dám động đậy, động tác trên 1 giường của tên đàn ồng này tàn nhẫn thế nào, cô căn bản chịu không nồi, cho dù anh đã cố gắng tận lực nhẹ nhàng, lại không làm tồn thương gì tới cô và con, nhưng mà tỉnh thân và sức lực thừa nhận có hữu hạn.

“Tạ Trì Thành, anh chơi trò lưu manh.”

“Ừ, liền đối với em chơi trò lưu manh.”

Bị trình độ không biết xấu hỗ của anh làm cho cứng họng, Diệp Như Hề từ bỏ đôi co với anh, chỉ nói: “Anh đã đồng ý với em rồi, một tuần chỉ có một lân.”

Bởi vì sợ sẽ ảnh hưởng tới đứa nhỏ trong bụng, Diệp Như Hề vẫn cô găng cân thận.

Sắc mặt Tạ Trì Thành hơi buồn bực một chút, nhưng rất nhanh cũng cố đè nén, hắn anh không phải là người không biết nặng nhẹ, không biết tiết chê, cũng chịu buông tay ra, hôn lên má Diệp Như Hề vài cái.

“Không cần phiền não, không thể không muôn làm gì thì cứ nói, ngày mai anh sẽ đưa em tới một nơi.”

“Hả2 Đi tới nơi nào?”

“Một nơi thú vị.”

Chương trước Chương tiếp
Loading...