Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 510



Chương 510

“Diệp tiêu thư? Tôi còn tưởng rằng cô sẽ không liên lạc với tôi trong một khoảng thời gian nữa đó.”

Trong giọng điệu của Tôn Bân còn mang theo một tia trêu chọc.

Diệp Như Hề sửng sốt một chút: “Tại sao anh lại nói như vậy?”

“Cô thế mà lại chính là người đem toàn bộ Đề Đô này quay Vòng vòng.

Tôi dám đánh cược, hiện giờ nhất định có rất nhiều đám chó săn và phóng viên đang quanh quần xung quanh khu biệt thự nhà họ Tạ đó.”

Diệp Như Hề dở khóc dở cười, cô vân còn nhớ rõ những bình luận tiêu cực trên mạng.

“Tôn tiên sinh cũng thật hài hước.”

Máy lần hợp tác cùng Tôn Bân rất thoải mái dễ chịu, vì vậy, Diệp Như Hề không quá bài. xích việc kết giao bạn bè thân thiết hơn với Tôn Bân.

“Ha ha, vậy đây chắc không phải là trò đùa rồi, tôi đã rất lo lãng, liệu công ty tiếp theo Long Đằng muôn thu mua lại có phải là Viễn Huy hay không, cô phải biết tôi đã rất vất vả mới thành lập được công ty này, không hy vọng nó ‘sẽ bị phá hủy ngay lập tức.”

Diệp Như Hề chớp chớp mắt, ngược lại còn nói rất nghiêm túc: ‘ Có lễ đúng thật là có khả năng. Tạ Trì Thành gần đây có vẻ hứng thú với trò chơi này, đang muôn làm một cái gì đó.”

Ở phía bên kia, Tôn Bân Bin im lặng một lúc lâu, nuốt một ngụm nước bọt, mới nói: “Diệp tiểu thư, những gì cÔ nói là sự thật đấy à? Có lẽ, tôi nên cân nhắc việc chuyên nhượng tài sản?”

Diệp Như Hề bật cười thành tiếng, Tôn Bân cũng hiểu rằng mình vừa mới bị lừa, nhưng anh ta cũng không tức giận, ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Anh ấy thực sự đang có hứng thú đến trò Mà thị trường này, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức đề thuyết phục anh ấy không để mắt đến Viễn Huy.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Vậy thì tốt rồi, vậy tôi làm phiền Diệp tiểu thư.”

Tâm trạng của Diệp Như Hề rất tốt, nghe anh ta mở miệng gọi ‘ Diệp tiểu thư”, cô cảm thấy. có chút kỳ quái, nên thuận tiện nói: “Anh có thê gọi tôi là Như Hề là được.”

“Vậy thì được, Như Hề, cô cũng không cân gọi tôi là Tôn tiên sinh hay Tông giám độc Tôn nữa đâu. Cô tìm tôi có chuyện gì sao?”

Xong màn chào hỏi, Diệp Như Hề điêu chỉnh lại giọng điệu và biểu đạt hoàn toàn ý tứ của mình.

“Cô muốn cho Diệp Thị chuyển mình?”

“Đúng vậy”

“Ý tưởng này…thật vĩ đại.”

Muốn khiến cho một công ty truyền thông chuyên mình, còn khó hơn việc tạo dựng lại một công ty.

“Ừm, cho nên tôi cần sự hợp tác của anh.”

“Tại sao? Cô biết tôi không phải không nguyện ý giúp ‹ cô, nhưng tôi nghĩ, năng lực của Tổng giám ‹ đốc Tạ tuyệt đối hữu dụng hơn tôi nhiều.”

“Vậy thì tôi có thể sẽ mắt đi đường lui cuôi cùng, hơn nữa, tôi không muôn làm phiền anh ấy về chuyện này.”

“Được rồi, được rồi, tôi biết cô luôn luốn thích thử thách, chẳng hạn như năm đó cô đã to gan giúp đỡ Viễn Huy đưa ra thị trường.”

Câu này có nghĩa là Tôn Bân đã đồng ý.

Chương trước Chương tiếp
Loading...