Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 450



Chương 450

“A, phải không…… phu nhân à, tiên sinh nhà cô cũng thật thú vị. Tôi hiện tại sẽ đóng gói đồ lại cho mọi người, xin cô hãy điền thông tin địa chỉ, chúng tôi sẽ mau chóng gửi đồ qua đó!”

Diệp Nhự Hề trừng mắt nhìn Tạ Trì Thành liếc xéo một cái, ý bảo anh đừng nói chuyện nữa.

Không nghĩ tới, một cái liếc mắt đầy phong tình kia khiến ánh mắt Tạ Trì Thành trở nên ám muội.

Sau khi quẹt thẻ xong, hai người rời khỏi cửa hàng đô dùng cho mẹ và bé, tâm trạng của Diệp Như Hề đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cô nói: “Chúng ta còn muốn đi đến nơi nào nữa?”

“Em chọn đi.”

Diệp Như Hề nghiêm túc nghĩ nghĩ, nói: “Em muôn đi chọn quà cho Nhạc Nhạc và Tiểu An.”

“được.”

Hai người nghiêm túc đi chọn lựa quà tặng cho Nhạc Nhạc và Tiểu An, toàn bộ quá trình diễn ra Tạ Trì Thành đều rất có kiên nhẫn, còn chủ động đưa ra ý kiến của bản thân.

Chờ mua mua xong hết, anh mới mang theo Diệp Như Hề trở lại trang viên.

Tạ Trì Thành giống như làm ảo thuật gia, biến ra một chiếc hộp vô cùng tinh xảo đưa cho Diệp Như Hề, nói: “Này, cho em.”

Diệp Như Hề theo bản năng xua tay, cô không muốn nhận lấy, từ vẻ ngoài của chiệc hộp kia có thê nhìn ra , đồ vật bên trong anh muôn tặng hẳn là có giá trị xa XỈ.

Tạ Trì Thành cũng không miễn cưỡng, chỉ là nói: “Tham gia đấu giá nên có được, không có cách nào đổi, nêu em không thích, anh sẽ ném đi.”

Cô trước nay đều biết, lời anh đã nói ra, nhất định: sẽ thực hiện, anh sẽ thật Sự vứt nó.

“Anh uy hiếp em.”

Tạ Trì Thành không nhịn được mà bật Cười, “Cũng không phải uy hiếp, mà là chuộc tội, xem như là quà bồi thường .”

“Em không cần.”

“Ừ, em có thể tùy ý xử trí, bán đi, tặng người khác, hoặc là vứt, em có được những quyên lợi này.”

“Tạ Trì Thành!”

Diệp Như Hề có chút tức tối.

Nhưng sắc mặt Tạ Trì Thành chậm rãi trở nên nhu hòa, lời nói ra cũng mang theo một tia mềm mỏng xuông nước.

“Em phải cho anh cơ hội học tập, Diệp Như Hà.”

Diệp Như Hề giật mình.

Tạ Trì Thành nhắm mắt, từ sâu trong đôi mắt mang theo sự xa lạ mờ mịt, “Anh chưa bao giờ cùng ai Xuông nước như vậy, cũng chưa bao giờ khẩn cầu người khác tha thứ cho.

DIẾD; em phải cho anh cơ hội, Hè ê Cuối cùng anh còn gọi cô bằng tên thân mật, âu yếu, như là chui vào màng tai người bên cạnh.

Nếu anh giống như trước đây, sẽ bá đạo không thê nói lý, Diệp Như Hề chỉ sợ sẽ kiên quyết từ chối, thậm chí càng thêm kiên trì với quyết định của chính mình.

Nhưng cô chịu không nỗi thái độ mềm mỏng của anh như thê này.

 

Chương trước Chương tiếp
Loading...