Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi
Chương 414
Chương 414
Rõ ràng muốn nói chuyện, nhưng âm thanh trong cô họng như nghẹn lại không thể thốt ra tiêng.
Bên kia cũng dần trở nên trầm mặc, lại không có trực tiêp cúp máy.
Sau hồi lâu, Diệp Như Hề nhảy ra một câu, “Là em…… ” Sau đó vội vã nói một câu: “Đừng cúp máy!”
Tạ Trì Thành cười lạnh một tiếng, nói: “Có lá gan gọi cho tôi nữa, Diệp Như Hề, cô cũng có bản lĩnh đó.”
Giọng nói trào phúng lạnh băng không hề có sự ôn nhu của trước kia.
Vãnh mắt Diệp Như Hề đỏ hồng, gắt gao mà nghẹn lại ủy khuât, cô sớm đã đoán trước sẽ có kết quả như vậy, nhưng cô vân chưa thể từ bỏ ý định mà nỏi: “Nếu, tất cả chuyện trước kia chỉ là hiểu làm, anh vẫn sẽ tin tưởng em chứ?”
Cũng giống như một lần trước đây, anh vân tin tưởng em vậy.
“Là hắn khiến cô không có thỏa mãn à? Diệp Như Hà, cô còn muốn có được cái gì?”
“Không, không phải…… anh nghe em “Đủ rồi, cô tốt nhất hãy cầu nguyện.
cô trồn được cũng đủ xa, đừng bị bắt vào trong tay tôi.”
“Trì Thành, không phải……”
Diệp Như Hề gần như siết chặt lấy di động, khi nghe anh nói một câu lểnh băng như Vậy, trái tim cô như’ bị cắt thành trăm mảnh, đau đớn không thôi.
Đau đến run rấy.
Ngoài cửa, có tiếng bước chân truyền tời, thím béo hình như đã về tới nơi rôi.
Diệp Như Hề biệt không có thời gian cho cô giải thích chuyện lúc đó, cô nhanh chóng quyêt định nói: “Em mang thai rồi, là con của anh. Em đang ở trấn nhỏ gần bờ biễn……”
Lời nói còn chưa nói xong, di động đã tắt máy, không có điện.
Diệp Như Hề vội vàng giấu kỹ điện thoại di động vào, vội vã lau nước mắt, làm như không có chuyện gì xảy ra.
Thím béo thấy. đôi mắt cô đỏ bừng, nghỉ hoặc nói: “Tiểu Hề, sao cô lại khóc thê?”
Diệp Như Hề hoảng loạn tự bịa ra một lý do, “Vừa rôi ngôi xem TV có cảnh quá cảm động.”
“Đừng xem TV nhiều như thế, mau đi nghỉ ngơi đi.”
Diệp Như Hề còn chưa kịp thu hồi cảm xúc chỉ biết vâng một tiếng, sau đó xoay người trở lại phòng.
Thím béo lập tức duỗi tay ra SỜ SỜ điện thoại bàn, lạnh, căn bản chưa có mở ra.
Trong mắt thím béo trong mắt hiện lên một tia sáng lóe lên, xem ra phải nhanh nhanh chân lên một chút rồi.
Hành động của thím béo kia nhanh hơn Diệp Như Hề nghĩ.
Nhanh đến. mức cô gần như không có thời gian để chuẩn bị.
“Tiểu Hề, tôi đã tìm cho cô một gia đình rất tốt, nhà chúng tôi nghèo như thế nào cô cũng thầy rôi đó, thực sự không đủ sức đề nuôi quá nhiều miệng ăn, nhưng cô đừng sợ, gia đình mà tôi tìm cho cô có điều kiện rất tốt, chỉ có một thân một mình, đủ điều kiện để nuôi sống cô.”
Một thân một mình ư? Vậy còn đưa cô qua làm gì?
Bà ta có ý đồ gì chẳng lẽ cô còn không biết sao?