Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi
Chương 319
Chương 319
Đây là một nụ hôn dài.
Một đêm này, anh nhiệt tình đến mức không thê tưởng tượng nỗi.
Lúc trời tờ mờ sáng, Diệp Như Hề đã chìm vào giậc ngủ sâu, nhưng trong lúc mơ màng, ngón tay cô bị vật gì đó đeo nhẹ lên.
Ngày hôm sau, khi Diệp Như Hề tỉnh dậy, đã là mười giờ.
Bộ não hỗn loạn của cô từ từ hồi phục tinh thần, phải một lúc sau mới hoàn toàn tỉnh lại.
“Hỏng rồi! Đi làm!”
Diệp Như Hề theo phản xạ muốn bò xuông giường.
Tên khốn đó!
Mặt của cô đỏ đến mức không thể tưởng tượng nồi, nhịn không được mà vùi mặt vào gồi.
Đợi đến lúc có thể đứng dậy được đã là nửa tiếng sau, trên mặt bàn còn có một tờ giấy, cô vươn tay cầm lên, dòng chữ rông bay phượng múa.
[Tôi đã xin nghỉ phép cho em rồi, ba giờ chiều nay gặp mặt tại Cục Dân Chính.] Diệp Như Hề nắm rồi vuốt tờ giấy, khóe miệng không tự chủ được từ từ cong lên, cuôồi cùng cô cười khúc khích.
Mà trên ngón tay áp út của cô, có một chiếc nhẫn kim cương sáng bóng bao phủ lấy.
Hẳn là tối hôm qua thừa dịp cô không đề ý, anh đã đeo lên cho cô.
Diệp Như Hề sờ lên chiệc nhân kia, cho dù không có màn câu hôn lãng mạn, thậm chí còn bị Tạ Trì Thành bá đạo ép buộc, cô cũng không tức giận, ngược lại là niềm vui mừng không khống chế được.
Cô đè tay lên ngực, cảm nhận được nhịp tim của mình đang đập nhanh hơn bình thường.
Cô hình như đã thích Tạ Trì Thành.
Người kia tuy bá đạo, nhưng trái tim lại dịu dàng, khiến người khác mềm lòng.
Mà bây giờ, cô lại sắp gả cho anh.
Càng nghĩ về điều đó, Diệp Như Hề càng không kiêm chê nồi mà nở nụ CƯỜI.
Gấp tờ giấy lại cần thận, cô đi xuống lầu, Bác Chung dịu dàng nói: “Thiệu phu nhân, bữa sáng đã chuẩn bị xong. Tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư đã ‹ được đưa đến trường mẫu giáo rôi.’ Diệp Như Hề phản ứng chậm một lúc mới ý thức được cách xưng hô của bác Chung đối với cô đã thay đổi, mặt cô bỗng đỏ bừng.
“Bác Chung, bác, bác…”
Bác Chung hiệu ý của cô, lập tức cười nói: “Đây là chuyện lúc sáng thiếu gia đã ra lệnh, cô từ nay sẽ là thiếu phu nhân của ‘nhà HD li s Từ Như Hề tiểu thư biến thành Thiếu phu nhân, đây không chỉ là sự thay đổi về cách xưng hô, mà còn là sự thay đổi về cuộc sống của cô trong tương lai.
Chỉ là, giờ phút này Diệp Như Hề vẫn không biết rằng hạnh phúc chưa bao giờ đơn giản như vậy.
Thời gian cho cuộc hẹn là ba giờ chiêu ở Cục Dân Chính, cộng thêm việc đã xin nghỉ phép ở công ty, nên Diệp Như Hề cũng không sốt ruột đi làm nữa.
Cô nhìn đồng hồ, chọt nghĩ đến hôm nay sẽ đi đăng kỷ kết hôn với Tạ Trì Thành, nhưng hộ khẩu vốn không ở trên người cô, mà là ở nhà họ Diệp.
Cô đứng bật dậy, bỗng cảm thấy đau đầu, tại sao cô lại quên mắt chuyện quan trọng này chứ?
Muốn lấy được hộ khẩu, cô phải trở vê nhà họ Diệp, cô còn nhớ hộ khẩu của cô được đặt trong phòng của cha mình.