Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tổng Giám Đốc Bị Dã Nhân Hút Nghiện Trong Rừng

Chương 10: Cự điểu thao non cúc



Bị dã nhân ôm đại tiện/Liếm cúc huyệt vừa được thao/Bạo thao xuất tinh/Liếm liếm
Hổ Tử lần này mút vào rất cẩn thận, đôi mắt không ngừng nhìn chằm chằm nhục huyệt, giống như muốn ghi nhớ hoàn toàn hình dạng của nhục huyệt, khiến cho Thịnh Dư cũng có chút ngượng ngùng, nhịn không được che hơi mặt: "Ưm... Được rồi......"
Hổ Tử sao có thể dễ dàng kết thúc như vậy, ánh mắt hắn trần trụi mà nhìn hình dạng nhục huyệt giống cánh hoa bắt đầu ăn mật hoa, hắn cảm giác hận không thể vùi đầu của mình vào trong nhục huyệt, dù có bị ngạt chết cũng xứng đáng.
Thịnh Dư xấu hổ siết chặt chân của mình, kẹp lấy đầu Hổ Tử.
Mặc dù ngoài miệng nói được rồi, nhưng trên thực tế Thịnh Dư căn bản không nỡ đẩy đầu lưỡi Hổ Tử ra, dù chỉ là nhẹ nhàng liếm láp, anh cũng rất hưởng thụ.
Hổ Tử tỉ mỉ liếm qua mép thịt đầy đặn, lại đến chỗ cúc huyệt phía dưới, đầu lưỡi đem mỗi một phiến nếp trên cúc huyệt đều mười phần tỉ mỉ làm ướt, nơi này hắn cũng rất thích, nhưng quá nhỏ, vẫn luôn ngậm rất chặt, đầu lưỡi cũng không dễ dàng đi vào.
Ngay lúc Hổ Tử đang nghiên cứu làm sao để luồn đầu lưỡi luồn vào, Thịnh Dư đột nhiên biến sắc, giơ tay lên ấn xuống đầu Hổ Tử: "Hổ Tử... Tôi...... Tôi cần phải đi một lát..."
Thời khắc thế này lại muốn đại tiện, quá phá hư bầu không khí, nhưng Thịnh Dư cũng không có cách nào, anh vào trong rừng mấy ngày nay, cũng chưa từng đi đại tiện, khả năng cũng là bởi vì ăn tương đối ít.
Hổ Tử nghe không hiểu Thịnh Dư đang nói gì.
Thịnh Dư thái độ cường ngạnh đẩy đầu hắn ra, sau đó đứng lên chạy ra bên ngoài.
Nhìn thấy Thịnh Dư chạy, Hổ Tử nhanh chóng đuổi theo, sợ người sẽ chạy mất.
Thịnh Dư chạy ra ngoài ngồi xổm trong bụi cỏ, Hổ Tử nhất định phải đi theo.
Thịnh Dư xấu hổ bụm mặt: "Đừng tới đây, anh đứng đó đợi tôi."
Hổ Tử không yên lòng, một là lo lắng Thịnh Dư chạy mất, hai là lo lắng chung quanh sẽ có rắn độc mãnh thú ẩn hiện, đến bên cạnh bảo hộ mới được, hắn cũng mặc kệ Thịnh Dư có nói gì, quả quyết đi qua, ôm lấy Thịnh Dư, còn quả quyết kéo Thịnh Dư vào trong lồng ngực của mình, nhưng Thịnh Dư còn đang đại tiện nha.
Thịnh Dư ra sức giãy dụa trong vòng tay Hổ Tử: "Anh lát nữa rồi quay lại, tôi đang đại tiện, anh có nghe hay không."
Những lời này của Thịnh Dư, cho dù Hổ Tử nghe hiểu, cũng sẽ xem như nghe không hiểu, hắn chính là muốn trông coi bên cạnh Thịnh Dư, dù là đi ị hắn cũng phải nhìn xem.
Thịnh Dư cũng không còn gì để nói, ôm hắn, để hắn làm sao đại tiện nha, Hổ Tử là thật sự quá hổ, anh cũng không biết nên nói gì cho phải.
Cuối cùng Thịnh Dư giãy dụa không có kết quả, cũng chỉ có thể ngồi trên đùi Hổ Tử, dùng đùi Hổ Tử làm bệ xí.
Hổ Tử biết anh đang đại tiện, còn biết chuẩn bị lá cây cho anh chùi đít.
Thịnh Dư một bên đại tiện một bên xấu hổ bụm mặt, anh còn chưa đến mức không thể tự gánh vác đâu, bị Hổ Tử đối đãi như thế, thật sự là quá xấu hổ.
Còn may đây là dã ngoại, Hổ Tử cũng là dã nhân mà thôi, không có nhiều cảm giác xấu hổ như nhân loại, Hổ Tử sắc mặt như thường, không có cảm giác gì không đúng.
Chờ Thịnh Dư đại tiện xong, Hổ Tử còn giúp anh lấp phân và nước tiểu, tránh cho bị mãnh thú phát giác được tung tích, tiếp thao Hổ Tử ôm Thịnh Dư ra khỏi bụi cỏ, đi đến một dòng nước rất nhỏ bên cạnh dòng suối.
Hổ Tử nhúng lá vào nước, sau đó chùi đít cho Thịnh Dư.
Thịnh Dư ngăn cản hắn nói: "Tôi có thể tự làm..."
Hổ Tử không nghe, nhất quyết muốn tự mình làm, dùng đôi bàn tay thô ráp xòe mông Thịnh Dư, lộ ra cúc huyệt xinh đẹp, dùng lá cây lau, lau xong, lau xong còn biết rửa sạch bằng nước.
Thịnh Dư xấu hổ đã không biết nên nói gì nữa.
Chờ Hổ Tử lau xong, Thịnh Dư còn đưa tay sờ soạng đằng sau của mình, sáng bóng rất sạch sẽ, lập tức trở nên nhẹ nhàng khoan khoái rất nhiều.
Sau đó Hổ Tử ôm Thịnh Dư ở trước người, mang về trong huyệt động.
Thịnh Dư cảm thấy mình hẳn là phải từ từ quen thuộc loại chuyện này, cảm giác xấu hổ cũng từ từ giảm bớt.
Sau khi trở lại hang động, Hổ Tử vừa chuẩn chuẩn bị muốn liếm huyệt của anh, Thịnh Dư vốn là lắc đầu từ chối, thế nhưng không chịu nổi Hổ Tử nhất định phải liếm, anh không có biện pháp nào, cuối cùng vẫn nằm rạp trên mặt đất, vểnh mông của mình lên thật tốt.
Thịnh Dư cũng không biết Hổ Tử vì sao thích liếm như thế, thật sự là bởi vì huyệt của anh đẹp sao.
Thịnh Dư chưa thấy qua huyệt của người khác dáng dấp ra sao, anh chỉ có soi gương nhìn của mình, trắng trẻo mũm mĩm hoàn toàn chính xác thực là rất đáng yêu, nếu như đổi lại là chính mình, đối mặt một tiểu huyệt phấn nộn đáng yêu chảy mật dịch, khả năng cũng muốn nếm thử liếm một chút mật dịch phía trên, đáng tiếc anh không thể liếm của mình.
Hổ Tử lúc này cũng không liếm nhục huyệt trước mặt, chuyên tâm liếm cúc huyệt đằng sau, biết rõ cúc huyệt đằng sau vừa mới đại tiện, thế mà còn cẩn thận liếm như thế, Hổ Tử thật sự là quá xấu.
Thịnh Dư dùng bàn tay che mặt mình, nhẹ nhàng rên rỉ: "Ưm... Hổ Tử... Đừng... Ư a......"
Đầu lưỡi lớn của Hổ Tử dán lên, bao trùm cả cúc huyệt, sau đó dùng lực quét, đầu lưỡi liếm cúc huyệt ướt sũng, tiếp theo lại dùng lực khẽ hút, lỗ nhỏ vốn lõm vào bị hắn hút lồi ra ngoài, giống như là một miệng nhỏ đang cong lên đòi hôn, trông vô cùng khả ái.
Hổ Tử vùi cả khuôn mặt của mình sâu vào trong mông Thịnh Dư, chỉ muốn hút cho cúc huyệt khả ái kia càng sưng hơn, lồi ra càng có thể yêu.
Cúc huyệt bị Hổ Tử liếm láp tỉ mỉ như thế, thực sự quá xấu hổ: "Ưm......"
Trên thế giới này, có thể không màng tiền của anh, còn có thể không chút do dự liếm cúc huyệt vừa mới đại tiện của anh, sợ cũng chỉ có Hổ Tử, Hổ Tử như vậy Thịnh Dư sao có thể không thích đâu, mặc dù Hổ Tử có đôi khi rất bá đạo, nhưng cũng không trở ngại anh thích hắn.
Thịnh Dư đưa tay sờ lên sau đầu Hổ Tử, từng lần một gọi tên Hổ Tử: "Hổ Tử... Ưm... Hổ Tử......"
Hổ Tử nghe được Thịnh Dư đang gọi tên mình, trong nháy mắt trở nên hưng phấn hơn, lúc đầu chỉ nhẹ nhàng liếm láp đột nhiên nổi điên bắt đầu cuồng bạo.
Thịnh Dư rên rỉ cũng biến thành lớn hơn: "Á... Ưm a a... Hổ Tử..."
Dưới sự tấn công môi lưỡi của Hổ Tử, cúc huyệt của Thịnh Dư vậy mà tự mở ra, lộ ra mị thịt bên trong, như thể đang mời gọi đầu lưỡi Hổ Tử thâm thập, thật dâm đãng, cúc huyệt vậy mà thật sự bị liếm mở.
Thịnh Dư lung lay mông của mình, nhìn thoáng qua côn th*t to lớn của Hổ Tử, đột nhiên rất muốn côn th*t tiến vào thân thể của mình.
Thế là Thịnh Dư lắc lắc mông cọ xát bên trên cự điểu của Hổ Tử, dán cúc huyệt của mình trên cây thịt của Hổ Tử, từng chút từng chút ma sát, dịch ruột non đều cọ đến trên côn th*t Hổ Tử, khiến côn th*t của Hổ Tử cũng tỏa sáng.
"Ha...... Hổ Tử... Dùng thứ này thao tôi... A a..." Thịnh Dư một bên dâm đãng uốn éo mông, một bên chủ động mời Hổ Tử dùng côn th*t thao mình.
Hổ Tử còn chưa trải qua loại chuyện này, có chút không hiểu nhiều, hắn không biết côn th*t của mình tráng kiện như thế, đến cùng có thể tiến vào bên trong cúc huyệt nho nhỏ của Thịnh Dư hay không, có thể đâm hỏng cúc huyệt của Thịnh Dư hay không.
Hổ Tử hoàn toàn không biết nên làm sao, hắn vẫn cảm thấy dùng đầu lưỡi sẽ tốt hơn.
Nhìn Hổ Tử ngu ngơ vẫn luôn không chịu tiến vào, Thịnh Dư đành phải chủ động, đem mông của mình ngồi xuống côn th*t của Hổ Tử.
Khi côn th*t chống trên cúc huyệt, Thịnh Dư có chút muốn rút lui, đồ chơi này thật sự là quá lớn, tiến vào dù cho một chút, cũng cảm thấy rất khó.
Thịnh Dư ngẫm lại vẫn là thôi đi, không để côn th*t đâm vào, chỉ dùng cúc huyệt của mình cọ qua cọ lại trên côn th*t Hồ Tử vài lần.
Hổ Tử bị ma sát đến đặc biệt thoải mái, trực tiếp phun tinh trên mông Thịnh Dư.
Thịnh Dư cảm giác mông của mình trở nên dinh dính, mà tinh dịch cũng biến thành dầu bôi trơn tốt nhất, hiện tại đi vào hẳn là không vấn đề gì.
Thịnh Dư bắt lấy côn th*t Hổ Tử, bôi tinh dịch lên trên côn th*t của Hổ Tử, chờ cho sau khi đã trở nên rất trơn, Thịnh Dư nâng mông của mình lên, một lần nữa ngồi xuống côn th*t: "A...... Đại nhục bổng... Thật muốn ăn... Ư a......"
Sau khi nói xong, Thịnh Dư bỗng nhiên đặt mông ngồi xuống, côn th*t trực tiếp cắm vào bên trong mông của anh, côn th*t lớn như vậy tựa như một chiếc búa bén, chém cả người anh thành hai nửa, thật sự là quá lớn.
Hổ Tử lúc đầu cảm thấy rất thoải mái, sau khi nhìn thấy Thịnh Dư khó chịu như vậy, hắn cũng trở nên khẩn trương, cũng không lo được mình sướng rồi, trước tiên hôn lên trên Thịnh Dư.
Thịnh Dư nghiêng đầu đi, hôn lại Hổ Tử một ngụm, mang theo giọng nghẹn ngào rất nhỏ nói: "Quá lớn... Ưm ô..."
Đúng là quá lớn, khiến người hoàn toàn chịu không được, ruột cũng đã bị chống đến cực hạn, bởi vì quá đau, cho nên đều đau đến chết lặng.
Hổ Tử càng nhìn càng lo lắng, lại không biết nên trấn an như thế nào, chỉ có thể từng chút một vội vàng hấp tấp hôn lên mặt Thịnh Dư.
Thịnh Dư nghiêng đầu ôm lấy cổ Hổ Tử, trầm giọng nói: "Trước đừng nhúc nhích, để tôi nghỉ ngơi một lát."
Hiện tại Hổ Tử nơi nào còn dám động, hắn ôm eo Thịnh Dư, không nhích động chút nào.
Một lát sau Thịnh Dư xem như chậm rãi thích ứng, lúc này mới chậm rãi nâng eo lên, lại chậm rãi ngồi xuống, mình co rúm.
Khi côn th*t ma sát điểm mẫn cảm bên trong tràng đạo, cuối cùng khoái cảm thay thế đau đớn, mỗi lần chỉ cần côn th*t nhẹ nhàng ma sát bên trong tràng đạo, Thịnh Dư đều sẽ cảm giác rất thoải mái rất thoải mái, thân thể này của anh thật đúng là thích hợp chịu thao, côn th*t như thế lớn cũng có thể ăn được, mà còn là rất nhanh liền có thể thoải mái.
"Ư a......" Theo khoái cảm tăng lên, tốc độ của Thịnh Dư cũng càng lúc càng nhanh.
Hổ Tử cũng cảm thấy thoải mái, lần đầu tiên hắn được trải nghiệm loại cảm giác này, khác hẳn với cảm giác thỏa mãn về mặt tâm lý khi liếm huyệt của Thịnh Dư, lần này trên nhục thể thỏa mãn, khiến hắn cảm giác mình giống như hoàn toàn có được Thịnh Dư.
Ngay từ đầu Hổ Tử rất bị động, cũng không biết tự mình động một chút, về sau liền trở nên chủ động, hắn một tay ôm Thịnh Dư, chống đỡ trên vách tường hang động, côn th*t hung mãnh co rúm, một lần so một lần sâu hơn.
Lúc Hổ Tử trừu sáp, trong miệng sẽ phát ra tiếng gầm rừ như dã thú, cảm giác hắn hiện tại tựa như là một dã thú phát cuồng.
Thịnh Dư hai chân gác lên trên khuỷu tay Hổ Tử, cả người đều rất bị động, chỉ có thể bị ép thừa nhận điên cuồng của Hổ Tử.
"Ưm a...... Hổ Tử... Hổ Tử...... A ha ha...... Chậm một chút a..." côn th*t điên cuồng đút vào tràng đạo, kích thích điểm mẫn cảm, Thịnh Dư trong đầu càng lúc càng trống rỗng, cao trào một lần rồi một lần càn quét toàn thân, khiến anh không biết nên ứng phó làm sao, chỉ có thể rên rỉ hết lần này đến lần khác.
Hổ Tử điên rồi, Thịnh Dư cũng điên rồi, trong huyệt động truyền ra tiếng dã thú gào thét và nhân loại rên rỉ.
Trận điên cuồng dâm dục này kéo dài đến nửa đêm, giờ phút này trong bụng Thịnh Dư đã tràn đầy tinh dịch của Hổ Tử, cúc huyệt cũng bị thao thành lỗ đen, khép cũng không khép lại được.
Hổ Tử rút côn th*t ra, tinh dịch liền mãnh liệt chảy ra ngoài, dính khắp nơi trên mặt đất, trong huyệt động cũng đầy hương vị tinh dịch.
Thịnh Dư toàn thân vô lực tựa trên người Hổ Tử, hai chân còn đang điên cuồng run lên, cảm giác mình bây giờ đã giống khối vải rách.
Hổ Tử ôm Thịnh Dư nghỉ ngơi một hồi, sau đó cúi người, ôm lấy mông Thịnh Dư, dùng đầu lưỡi giúp anh từng chút một dọn dẹp sạch sẽ hạ thể.
Hổ Tử còn phá lệ thương tiếc cho cúc huyệt đang mở ra thật to kia, êm ái liếm hồi lâu, cúc huyệt vốn nho nhỏ, bây giờ bị nhục bổng của hắn chống mở như thế, cũng có thể hoàn toàn nhìn thấy phong quang bên trong.
Thịnh Dư không cự tuyệt, nằm xuống, để Hổ Tử dùng đầu lưỡi giúp anh xử lý hạ thể, cho đến khi tất cả dâm dịch đều được dọn dẹp sạch sẽ, Hổ Tử mới nằm xuống, ôm Thịnh Dư đi ngủ.
Thịnh Dư tựa trong ngực Hổ Tử, an tâm ngủ thiếp đi.
Một đêm này Thịnh Dư ngủ rất ngon, cũng rất an tâm, anh biết Hổ Tử sẽ bảo vệ mình, nơi dã ngoại này cũng hoàn toàn không cần lo lắng an nguy của mình.
Ngày thứ hai, Thịnh Dư ngủ rất trễ mới dậy, Hổ Tử cũng sớm đã chuẩn bị xong quả dại và thịt nướng.
Kỹ thuật nướng thịt của Hổ Tử đã tiến bộ rất nhiều, không giống trước đó dễ dàng nướng khét.
Thịnh Dư ăn hai quả, không ăn nhiều thịt, ăn thịt không tốt cho tiêu hóa, phía dưới có thể sẽ đau.
Hổ Tử thấy anh ăn không ngon miệng, liền chạy ra ngoài, tìm mấy quả trứng gà rừng trở về.
Thịnh Dư vùi trứng gà rừng vào trong đống lửa, sau khi ăn trứng gà rừng, cảm giác tốt hơn nhiều.
Khẳng định không thể cứ luôn ăn thịt, phải ăn món chính, cũng chính là Cacbohydrat, Thịnh Dư muốn đợi mình nghỉ ngơi tốt, sẽ bảo Hổ Tử mang theo anh ra ngoài tìm, nhìn xem có thể đào được củ sắn khoai lang hay không.
Nhưng Thịnh Dư căn bản không có cơ hội nghỉ ngơi thật tốt, anh vừa nằm xuống, Hổ Tử đã ngả đầu vào dưới hông của anh, nhất định phải liếm huyệt thịt, cảm giác Hổ Tử giống như đã nghiện nhục huyệt của anh, một ngày không liếm sẽ toàn thân khó chịu.
Thịnh Dư còn muốn từ chối, thế nhưng lại rất thoải mái, từ chối không được, sau đó anh thậm chí còn chủ động ôm cổ Hổ Tử, nhấn mạnh đầu của hắn vào huyệt dâm của mình: "Ư...... Hổ Tử còn muốn...... Đầu lưỡi thật thoải mái... Ư a A ha......"
"Ưm a a...... Hổ Tử mau đưa đầu lưỡi vào......" Thịnh Dư dùng ngón tay tách cánh thịt ra, để Hổ Tử dùng đầu lưỡi mãnh đâm vào nhục huyệt của mình.
Hổ Tử lập tức đâm vào, đầu lưỡi linh hoạt quấy thỏa thích trong nhục huyệt, chất lỏng bị hắn quấy đến văng tứ phía.
"Hổ Tử... Hổ Tử......" Thịnh Dư dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve tóc Hổ Tử, đặc biệt hưởng thụ.
Hổ Tử cũng cảm thấy rất hưởng thụ, chỉ liếm huyệt cho Thịnh Dư, hắn cũng có thể cao trào, quá thơm, chỉ muốn luôn có liếm như vậy, chiếm thành của mình, không cho phép giống đực nào khác chạm vào.
Chương trước Chương tiếp
Loading...