Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma

Chương 140: 140: Tranh Chấp




Thấy người kia đi rồi thì Hàn Mặc cũng đi một mạch khỏi nhà vệ sinh trước con mắt săm soi của hai con người kia.
Trong đầu không hiểu tại sao lão đại của mình lại đột nhiên mở cửa phòng vệ sinh chạy ra ngoài, đang suy nghĩ thì anh nhớ ra cái gì đó:
"Thi thể của một người phụ nữa, không lẽ lão đại nghi ngờ đó là của Diệp Viên Hy"
..................
Hàn Chiêu Dạ vừa chạy đến nơi thì thi thể đã được người trên du thuyền để ngay ngắn và phũ lên một miếng vãi trắng.
Không nghĩ ngợi gì nhiều, anh tiến đến mở cái miếng vãi trắng đó ra, có nhiều người thấy hành động của anh thì muốn ngăn cản nhưng chân chỉ mới duy chuyển được hai bước đã bị khí chất và đôi mắt đỏ của anh làm cho sợ hãi.
Đến khi miếng vãi trắng được lật tung lên, gương mặt của người con gái này không phải của Diệp Viên Hy thì anh mới thở phào.

Lần này không phải là cô như còn lần kế tiếp thì sao?
Một hồi chuông cảnh báo đã không ngừng vang lên trong lòng, nó thôi thúc anh phải nhanh chóng tìm ra được cô.
Đang trong lúc rối loạn thì có một người bảo vệ trên du thuyền hớn ha hơn hãi chạy vào:
"Mọi người nhanh chóng tìm chổ an toàn trốn đi, phía ngoài mới vừa có xung đột đánh nhau, có một vài người còn đem theo súng bắn người"
Nghe tin này có một vài người thì đi tìm chổ an toàn núp vì họ không muốn nhúng tay vào những tranh chấp của người khác để rồi làm luyên lụy đến bản thân mình.
Còn một số thì lại có máu liều, muốn xem chuyện thú vị nên chạy ra ngoài xem và tham gia gớp vui.
Hai người đang xảy ra tranh chấp ngoài kia chính là kẻ thù truyền kiếp của nhau, từ đời ông gây thù liên lụy đến đời cháu.
Hôm nay vô tình gặp lại nhau nên mỗi người khịa nhau một câu dẫn đến mất bình tĩnh.
Trong lúc mọi chuyện đang căn thẳng thì thuộc hạ của hai bên lại xong lên đánh nhau, một số khánh trên du thuyền có mối làm ăn với một trong hai người này và muốn nịnh bợ họ để kiếm chút đỉnh lợi ít mà không ngừng ngại tham gia vào cuộc chiến.
Một vài người bắt đầu đem súng phòng thân của mình ra bắn để hù dọa đối phương, người bên kia cũng không để mình thiệt mà lấy súng ra đấu lại.
Mọi người ai cũng vì cái nóng giận nhất thời, vì lợi ích nhất thời mà không biết rằng những gì họ làm đã theo đúng kế hoạch của người tổ chức buổi tiệc ngày hôm nay.
Chính những người giấu mặt và dường như người ta không biết đến sự tồn tại của họ thì họ lại là người đã đứng phía sau giật dây và sắp đặt tất cả.
Sau khi Diệp Nghiên Vũ rời khỏi nhà vệ sinh thì anh đã thay đổi mục tiêu, lần này anh không muốn bắt Hàn Mặc nữa mà người anh muốn bắt chính là người đã chĩa súng vào đầu mình.
Từ trong mắt của Hàn Mặc anh không khó có thể thấy được sự kính trọng mà anh ta nhìn cho người đàn ông đó.
Đây là buổi tiệc dành cho những người có tiếng trong hắc lẫn bạch đạo, khi nãy đồ mà người đó mặt chính là đồ của khách mời nên anh đoán người đàn ông này có thân phận và giá trị hơn tên đặc công giả kia nhiều.
Nếu như bắt được cả hai người họ thì càng tốt, nhưng làm người không nên quá tham lam, trước mắt anh cứ tìm cách bắt được người đàn ông đó.
Ngoại trừ chuyện này ra anh còn phải tìm tên hung thủ giết người để lại còng tay cảnh sát kia nữa.
Hắn ta nhất định là một trong những người trên du thuyền này mà thôi.
Đang suy nghĩ thì Diệp Nghiên Vũ lại nghe có thông tin khách trên du thuyền đang ẩu đã trên boong tàu.
Khi anh chạy lên xem thì thấy mọi thứ đang hỗn độn thế là anh liền quay người trở lại.
Hiện giờ không phải là lúc anh nên xen vào mấy cuộc chiến này, Diệp Nghiên Vũ biết sự xuất hiện của mình không làm cho cuộc chiến này ngừng lại mà còn khiến cho bản thân của mình mất mạng.

Nhưng con người này đều có thân phận không nhỏ, cảnh sát trong mắt bọn họ chỉ là trò tiêu khiển mà thôi.
Có một sự thật là người mang danh cảnh sát thì nhiều còn người đem lại ánh sáng, thực hiện sự cân bằng của cán cân công lý thì chẳng có bao nhiêu.
Cũng có rất nhiều đồng chí cảnh sát muốn mang công lý đến cho mọi người nhưng họ vẫn luôn phải dè chừng những người có thể lực lớn.
Tránh xa ra khỏi vùng nguy hiểm rồi thì anh chạy đi tìm người đàn ông trong nhà vệ sinh đã chĩa súng vào mình.
Mấy chuyện khác anh có thể không quan tâm nhưng người đàn ông này anh phải bắt..


Chương trước Chương tiếp
Loading...