Tôi Không Làm Nũng Đâu! - Icemoon
Chương 22: Buffet
Editor: Giừa
-
ST giành được chiến thắng 2:0 trước NAT.
Nhìn kết quả trận đấu này, ai cũng cảm thấy hệt như một bộ truyện ảo ma.
[Hình như lúc trước có đứa nào bảo Hound chỉ là công cụ hình người thôi đúng không? Thì ra công cụ hình người nó là cái dạng này, công cụ xiên chết NAT luôn /đầu chó/]
[Tao còn nhớ đợt trước có ông blogger nào làm video mỉa mai người mới của ST đánh không bằng Dish ở đội hai cơ, giờ tao thấy có mấy cái Dish thì cũng chẳng bằng một Hound.]
[Từ giờ trở đi tui là fan của Hound! Sao lại có một tuyển thủ có sự tương phản lớn đến mức này nhỉ! Nhìn bề ngoài thì quá là đáng yêu mà chơi game quá dữ luôn!]
[ST đúng là ông tổ ngành chiêu sinh, lúc trước là Rain giờ là Hound, tuyển được người nào là y như rằng mạnh đến không còn gì để bàn.]
[Cả hai trận đều sướng mắt vãi, NAT thực sự đã bị một tân binh solo hành cho 1v5.]
[ST: Hôm nay chúng tôi không chỉ không muốn tăng ca, mà còn muốn mọi người tan làm sớm cùng.]
[NAT sao cứ như một đám diễn viên vậy, Ngân Sí đang làm cái gì thế, hôm nay cậu ta feed hơi bị nhiều đấy!]
[Thật ra tôi thấy cũng không thể trách NAT được, phong cách của ST hiện giờ khác biệt hẳn so với hồi giải mùa xuân, hơn nữa tôi có cảm giác lối đánh rừng này của Hound quá sức liều lĩnh, nếu làm lại một lần nữa chắc sẽ không có được hiệu quả tương tự đâu.]
[Thực chất ngay từ đầu NAT đã chưa chuẩn bị sẵn tinh thần rồi, lỗi của ban huấn luyện cũng rất lớn, biết rõ là Hound đã gia nhập ST rồi mà không thèm nghiên cứu cách chơi của cậu ta à? Dù sao đi nữa thì Hound cũng là một streamer có độ nổi tiếng nhất định, cậu ta am hiểu tướng sát thủ là chuyện rất nhiều người biết mà.]
[NAT vừa húp được cái chức vô địch xong đã kiêu căng rồi, quá khinh địch, cũng chẳng mở to cái mắt ra nhìn xem ST đã giành chức vô địch bao nhiêu lần rồi, là một fan của NAT, tôi quá thất vọng.]
Đối lập với tâm trạng ủ rũ cụp đuôi của NAT, fan của ST đã có thể gáy vang trời.
Bên cạnh màn phối hợp xuất sắc của Rain và Hound, thành tích ở trận thứ hai của Hound hoàn toàn khiến cho các fan kinh ngạc không thôi, cũng khiến những kẻ trước đó nghi ngờ Hound phải im bặt.
Chịu thôi, ai bảo Hound vả cho chúng nó một cái đau quá mà.
Cũng tới lúc này, mọi người mới hiểu được lời của Rain trước đó, câu "Jungler mới của chúng tôi rất mạnh" là có ý gì.
Đây đâu thể gọi là mạnh, là vô địch mới đúng!
Chẳng trách đến Cá Hề cũng phải khen Hound, thậm chí có người còn cảm thấy nếu như Hound có thể duy trì biểu hiện ưu tú như vậy, vị trí Jungler số một của liên đoàn có lẽ cũng sắp đổi người ngồi rồi.
Giang Chu đánh một trận thành danh, kéo theo các cuộc thảo luận về giải mùa hè càng lúc càng nóng, cái ID Hound thậm chí còn leo lên hotsearch Weibo, vượt qua cả một số topic về minh tinh.
Tuy nhiên thì Giang Chu đang ngồi trên xe buýt lúc này lại không hề biết bản thân mình vừa oanh tạc trên các mạng xã hội.
Cậu hơi mệt, mắt lim dim sắp ngủ đến nơi rồi.
"Mấy thằng nhóc bên NAT tối nay chắc kiểu gì cũng bị giáo huấn một trận nhỉ? Lúc trước cái tên Ngân Sí đó còn gáy trong groupchat ADC của tụi em, bảo Jungler của nhà mình là tân binh nên chả có gì phải sợ, hôm nay chắc là đã biết được Jungler của bọn mình giỏi đến mức nào rồi." Chanh Tử cầm điện thoại chơi Anipop, giọng điệu chứa vài phần vui sướng khi người khác gặp họa.
Whale ở bên cạnh xem cậu nhóc chơi Anipop, nói: "Chắc là bọn họ sẽ phải họp kiểm điểm cả đêm rồi, cũng không may là trong thời gian này chúng ta không có trận huấn luyện nào với NAT, bọn họ coi như là bị chúng ta đánh đến trở tay không kịp."
"Cũng đúng ha, lần sau gặp lại NAT chắc chắn bọn họ sẽ chuẩn bị đối sách, cơ mà em tin là bé Hound nhà mình tuyệt đối sẽ không bị hạ gục dễ dàng như vậy......" Chanh Tử vừa nói vừa nhìn sang chỗ Giang Chu, đang muốn há miệng gọi cậu, nhưng lại thấy Trì Diễn ngồi bên cạnh Giang Chu làm động tác "suỵt".
Giờ Chanh Tử mới thấy Giang Chu đã tựa vào vai Trì Diễn ngủ thiếp đi rồi.
Cái dáng vẻ kia nhìn ngoan muốn chết, chẳng giống một Hound hung tàn trên sân thi đấu tí nào cả.
Nhìn cậu một chút, Chanh Tử cảm thấy cảnh tượng này rất đỗi hài hòa, quay đầu đi, yên lặng chơi Anipop trên điện thoại.
Để đại công thần của bọn họ hôm nay chợp mắt một lát nhỉ.
— Hãy đọc truyện trên wettpad @caphecot_giua
Xe buýt của ST không quay về căn cứ mà đi thẳng đến một khách sạn năm sao.
Khởi đầu giải đấu tốt đẹp nên mọi người đều rất phấn khởi, An Thành hào phóng mời tất cả mọi người một bữa ăn mừng.
Vừa hay là Giang Chu còn chưa có được một bữa tiệc chào mừng sau khi chính thức gia nhập câu lạc bộ, bọn họ sẽ làm luôn vào hôm nay.
Giang Chu bị Trì Diễn đánh thức, vừa bước xuống xe cậu đã thấy một tòa nhà có thiết kế trông như một cung điện cổ, khiến cậu suýt thì nghĩ mình đã xuyên không rồi.
".....Chúng ta đi đâu vậy?"
Trì Diễn theo chân cậu xuống xe, giải thích: "Tối nay giám đốc An mời cơm."
"Ăn cơm á? Ở đây sao.... Ăn cái gì vậy?" Giang Chu nhìn chằm chằm khách sạn vàng rực rỡ lấp lánh trước mắt, đây là lần đầu tiên cậu ăn cơm ở một địa điểm như thế này.
Có lẽ đã nhận ra sự mất tự nhiên của Giang Chu, Trì Diễn xoa xoa đầu cậu: "Chắc là buffet đấy, khách sạn này có buffet hải sản khá nổi tiếng, nguyên liệu tươi sống, chờ tí nữa cậu muốn ăn gì thì tôi sẽ đưa cậu đi lấy."
"Còn đứng ở cửa làm gì nữa vậy, mau mau vào đi." An Thành vô cùng vui vẻ nói: "Hôm nay mấy đứa cứ ăn xả láng đi, tiền anh chi hết."
Thấy giám đốc hào phóng như vậy, mọi người cũng không khách sáo nữa, ai nấy đều đi lấy món ăn mình thích.
Giang Chu nhìn lướt xung quanh, cảm thấy thứ gì mới lạ đều muốn nếm thử một chút, Trì Diễn thấy vậy bèn đưa cậu đi một vòng quanh nhà hàng buffet, vừa giới thiệu cho cậu các loại đồ ăn vừa đề cử cho cậu rất nhiều món ngon.
Chính vì thế, chờ đến khi Giang Chu bê đủ đồ ăn về chỗ mình ngồi, cái đĩa của cậu đã chất thành đống cao cao rồi.
Thấy đĩa ăn của mọi người đều không khoa trương như mình, Giang Chu hơi ngượng, "Hình như tôi lỡ lấy hơi nhiều đồ ăn rồi, tôi sẽ cố ăn hết."
Trì Diễn khẽ cười: "Không sao đâu, nếu ăn không hết thì tôi có thể ăn giúp."
Giang Chu yên tâm hẳn, đang định bắt đầu ăn thì chợt nhận ra mình và Trì Diễn đều quên lấy đồ uống, "Tôi đi lấy đồ uống đã, đội trưởng anh muốn uống gì tôi đi lấy cho."
"Để tôi đi." Trì Diễn nhanh chân hơn cậu, đi thẳng tới khu đồ uống.
Trì Diễn chăm sóc Giang Chu rất kỹ, trong khoảng thời gian gần đây mọi thành viên trong đội đều đã nhìn thành quen, thế nhưng nhớ lại thời điểm Giang Chu vừa đến, Trì Diễn đối xử khá lạnh nhạt với cậu, không ít người vẫn cảm thấy khó tin.
Kha Viễn đùa đùa: "Nhìn Rain cứ đi đi về về lấy đồ ăn cho cậu kìa, chắc khác nào chăm bạn gái."
A Khắc cũng nhìn Giang Chu, "Tôi cũng có cảm giác y hệt, hai đứa chênh lệch chiều cao dữ quá làm anh suýt thì tưởng Rain đưa một bạn gái nhỏ xinh nào đó đến."
Nghe mọi người nhắc tới bạn gái của Trì Diễn, Giang Chu đang ăn thì khựng lại, "Em cũng đâu có thấp lắm, cũng được hẳn một mét bảy mươi phẩy bảy mà."
Chanh Tử nhắc nhở hữu nghị, "Đội trưởng cao mét tám chín lận."
"Đó là tại đội trưởng cao, không phải tôi lùn."
Giang Chu phủ nhận chuyện chiều cao, nhưng trong lòng lại đang nghĩ không biết những người khác có biết chuyện Trì Diễn có bạn gái không.
Nhìn cách hành xử thì có vẻ Trì Diễn không muốn cho mọi người biết anh có bạn gái.
Quả nhiên, ngay sau đó Giang Chu nghe thấy Chỉ Sơn nói: "Em nhớ hình như Trì Diễn không có bạn gái nhỉ?"
"Không có đâu," An Thành rất tiếc nuối lắc đầu, "Đừng thấy cậu ta đẹp trai mà nghĩ nhiều, thực ra cậu ta thẳng tính lắm. Lần trước anh đưa cậu ta đi tham gia một hoạt động, có một nữ streamer cứ ngầm ám chỉ cậu ta đánh rank chung, cậu ta nói thẳng ra là "cô gà quá không chơi cùng tôi được"."
Chanh Tử bật cười thành tiếng: "Hahaha, đội trưởng thẳng thắn quá à! Chẳng biết sau này thoát FA kiểu gì nữa."
Giang Chu nhai đầy một miệng tôm hùm không nói gì, đội trưởng đâu có đầu gỗ vậy đâu, đội trưởng biết chăm sóc người khác lắm á, hơn nữa đội trưởng đã thoát FA từ lâu rồi, chẳng qua không nói cho mọi người biết thôi.
"Đang cười gì thế?" Trì Diễn cầm hai cốc nước trái cây trở về, đặt một cốc nước dưa hấu xuống trước mặt Giang Chu, đúng lúc Giang Chu khát nước.
Giang Chu ở bên này đang nói "Cảm ơn", bên kia Chanh Tử vẫn còn đang cười: "Đang bảo đội trưởng thẳng tính quá đó, sợ anh không tìm được bạn gái."
"Tôi không cần tìm bạn gái." Trì Diễn vừa nói vừa liếc Giang Chu một cái.
Giang Chu nhận thấy ánh mắt, nghĩ rằng Trì Diễn đang ám chỉ cậu không được nói bí mật của anh ra, vì vậy cậu đáp lại bằng một ánh mặt vô cùng kiên định, tỏ vẻ "tôi tuyệt đối giữ im lặng".
Trì Diễn lại bị Giang Chu nhìn đến mức mềm nhũn trong lòng, anh lo lắng không biết có phải Giang Chu đã nhìn ra được điều gì hay không, ánh mắt hơi chột dạ nhìn đi nơi khác.
"Thế chẳng lẽ cậu định ế cả đời à? 21 tuổi rồi cũng nên tìm bạn gái đi thôi." Nói đến đề tài này, An Thành nhìn về phía Whale, "Cơ mà trong số mấy đứa Whale lớn nhất nhỉ, 24 rồi mà vẫn còn độc thân hả?"
Đề tài đột nhiên rớt xuống người mình, Whale lại chẳng có chút hoảng loạn hay ngượng ngùng nào, "Giám đốc, A Khắc với huấn luyện viên Kha cũng đều độc thân hết mà, bọn họ còn lớn hơn em."
An Thành thở dài, "Ầy, đội mình còn nhiều người độc thân vậy sao? Hay là để anh tổ chức một buổi tiệc xem mắt giải quyết chuyện cá nhân cho mấy đứa? Không thì lại bảo câu lạc bộ chúng ta không có lương tâm."
Chỉ Sơn là người đầu tiên bày tỏ sự ủng hộ, "Em cũng thấy nên tổ chức một buổi gặp mặt làm quen cho đám độc thân."
A Khắc "chậc" một tiếng: "Chỉ Sơn cậu ỷ có bạn gái thanh mai trúc mã rồi nên định đứng bên ngoài xem náo nhiệt đúng không."
Chỉ Sơn mỉm cười, "Đúng đó, dù sao em cũng không phải chó độc thân, không cần tham gia gặp mặt làm quen gì hết."
"Em cũng không cần." Giang Chu bày tỏ: "Dù sao em cũng còn nhỏ mà."
"19 rồi, thành niên hết rồi, có bạn gái cũng được mà, hay cậu cứ kể cho anh biết cậu thích mẫu người gì đi, có gì bạn gái anh tìm người cho?" Chỉ Sơn vừa nói những lời này vừa cố tình liếc Trì Diễn một cái, Trì Diễn làm như không thấy gì, cúi đầu ăn.
Giang Chu nghĩ ngợi, "Em cũng chẳng biết nữa, chắc khi nào gặp được là sẽ biết."
Bản thân thích kiểu người như thế nào, từ trước tới giờ Giang Chu chưa từng nghĩ đến.
Có điều cậu vẫn luôn mưu cầu chuyện yêu đương, cậu cũng hi vọng rằng sẽ có ai đó ở bên cạnh mình, chung sống gần gũi với mình.
Nghĩ đến đây, Giang Chu nhìn thoáng qua Trì Diễn bên cạnh, vừa đúng lúc Trì Diễn cũng nhìn cậu, không hiểu tại sao tim cậu lại đập nhanh hơn một nhịp.
Mọi người trải qua một bữa tiệc vui vẻ, là nhân vật chính của bữa tiệc chào mừng này, Giang Chu đương nhiên không thể chỉ uống mỗi nước trái cây.
Một lúc sau, cốc nước dưa hấu của cậu đã biến thành đồ uống có cồn.
Uống cùng mọi người tận mấy vòng, Giang Chu vẫn mặt không đỏ tim không đập, sắc mặt vẫn như bình thường, thế nhưng Trì Diễn ngồi bên cạnh đã có chút choáng váng rồi.
-
Hết chương 22.
Tác giả có lời muốn nói:
Chiều cao của Giang Chu: 170.7cm (Chu Chu nằng nặc đòi tôi làm tròn con số lẻ phía sau, ẻm có niềm tin vững chắc rằng sẽ có một ngày mình cao được như Trì Diễn, nhưng thực tế là đến cuối cùng Giang Chu chỉ cao được 174cm là hết cỡ.)
Chiều cao của Trì Diễn: 189cm (Vũ Thần nhà ta sẽ còn cao thêm được một xíu nữa.)
Giừa"s note: Bởi vì chương này đã tiết lộ Whale là người lớn nhất ST nên mình sẽ sửa lại toàn bộ xưng hô giữa Chanh Tử và Whale thành "anh - em".
-
ST giành được chiến thắng 2:0 trước NAT.
Nhìn kết quả trận đấu này, ai cũng cảm thấy hệt như một bộ truyện ảo ma.
[Hình như lúc trước có đứa nào bảo Hound chỉ là công cụ hình người thôi đúng không? Thì ra công cụ hình người nó là cái dạng này, công cụ xiên chết NAT luôn /đầu chó/]
[Tao còn nhớ đợt trước có ông blogger nào làm video mỉa mai người mới của ST đánh không bằng Dish ở đội hai cơ, giờ tao thấy có mấy cái Dish thì cũng chẳng bằng một Hound.]
[Từ giờ trở đi tui là fan của Hound! Sao lại có một tuyển thủ có sự tương phản lớn đến mức này nhỉ! Nhìn bề ngoài thì quá là đáng yêu mà chơi game quá dữ luôn!]
[ST đúng là ông tổ ngành chiêu sinh, lúc trước là Rain giờ là Hound, tuyển được người nào là y như rằng mạnh đến không còn gì để bàn.]
[Cả hai trận đều sướng mắt vãi, NAT thực sự đã bị một tân binh solo hành cho 1v5.]
[ST: Hôm nay chúng tôi không chỉ không muốn tăng ca, mà còn muốn mọi người tan làm sớm cùng.]
[NAT sao cứ như một đám diễn viên vậy, Ngân Sí đang làm cái gì thế, hôm nay cậu ta feed hơi bị nhiều đấy!]
[Thật ra tôi thấy cũng không thể trách NAT được, phong cách của ST hiện giờ khác biệt hẳn so với hồi giải mùa xuân, hơn nữa tôi có cảm giác lối đánh rừng này của Hound quá sức liều lĩnh, nếu làm lại một lần nữa chắc sẽ không có được hiệu quả tương tự đâu.]
[Thực chất ngay từ đầu NAT đã chưa chuẩn bị sẵn tinh thần rồi, lỗi của ban huấn luyện cũng rất lớn, biết rõ là Hound đã gia nhập ST rồi mà không thèm nghiên cứu cách chơi của cậu ta à? Dù sao đi nữa thì Hound cũng là một streamer có độ nổi tiếng nhất định, cậu ta am hiểu tướng sát thủ là chuyện rất nhiều người biết mà.]
[NAT vừa húp được cái chức vô địch xong đã kiêu căng rồi, quá khinh địch, cũng chẳng mở to cái mắt ra nhìn xem ST đã giành chức vô địch bao nhiêu lần rồi, là một fan của NAT, tôi quá thất vọng.]
Đối lập với tâm trạng ủ rũ cụp đuôi của NAT, fan của ST đã có thể gáy vang trời.
Bên cạnh màn phối hợp xuất sắc của Rain và Hound, thành tích ở trận thứ hai của Hound hoàn toàn khiến cho các fan kinh ngạc không thôi, cũng khiến những kẻ trước đó nghi ngờ Hound phải im bặt.
Chịu thôi, ai bảo Hound vả cho chúng nó một cái đau quá mà.
Cũng tới lúc này, mọi người mới hiểu được lời của Rain trước đó, câu "Jungler mới của chúng tôi rất mạnh" là có ý gì.
Đây đâu thể gọi là mạnh, là vô địch mới đúng!
Chẳng trách đến Cá Hề cũng phải khen Hound, thậm chí có người còn cảm thấy nếu như Hound có thể duy trì biểu hiện ưu tú như vậy, vị trí Jungler số một của liên đoàn có lẽ cũng sắp đổi người ngồi rồi.
Giang Chu đánh một trận thành danh, kéo theo các cuộc thảo luận về giải mùa hè càng lúc càng nóng, cái ID Hound thậm chí còn leo lên hotsearch Weibo, vượt qua cả một số topic về minh tinh.
Tuy nhiên thì Giang Chu đang ngồi trên xe buýt lúc này lại không hề biết bản thân mình vừa oanh tạc trên các mạng xã hội.
Cậu hơi mệt, mắt lim dim sắp ngủ đến nơi rồi.
"Mấy thằng nhóc bên NAT tối nay chắc kiểu gì cũng bị giáo huấn một trận nhỉ? Lúc trước cái tên Ngân Sí đó còn gáy trong groupchat ADC của tụi em, bảo Jungler của nhà mình là tân binh nên chả có gì phải sợ, hôm nay chắc là đã biết được Jungler của bọn mình giỏi đến mức nào rồi." Chanh Tử cầm điện thoại chơi Anipop, giọng điệu chứa vài phần vui sướng khi người khác gặp họa.
Whale ở bên cạnh xem cậu nhóc chơi Anipop, nói: "Chắc là bọn họ sẽ phải họp kiểm điểm cả đêm rồi, cũng không may là trong thời gian này chúng ta không có trận huấn luyện nào với NAT, bọn họ coi như là bị chúng ta đánh đến trở tay không kịp."
"Cũng đúng ha, lần sau gặp lại NAT chắc chắn bọn họ sẽ chuẩn bị đối sách, cơ mà em tin là bé Hound nhà mình tuyệt đối sẽ không bị hạ gục dễ dàng như vậy......" Chanh Tử vừa nói vừa nhìn sang chỗ Giang Chu, đang muốn há miệng gọi cậu, nhưng lại thấy Trì Diễn ngồi bên cạnh Giang Chu làm động tác "suỵt".
Giờ Chanh Tử mới thấy Giang Chu đã tựa vào vai Trì Diễn ngủ thiếp đi rồi.
Cái dáng vẻ kia nhìn ngoan muốn chết, chẳng giống một Hound hung tàn trên sân thi đấu tí nào cả.
Nhìn cậu một chút, Chanh Tử cảm thấy cảnh tượng này rất đỗi hài hòa, quay đầu đi, yên lặng chơi Anipop trên điện thoại.
Để đại công thần của bọn họ hôm nay chợp mắt một lát nhỉ.
— Hãy đọc truyện trên wettpad @caphecot_giua
Xe buýt của ST không quay về căn cứ mà đi thẳng đến một khách sạn năm sao.
Khởi đầu giải đấu tốt đẹp nên mọi người đều rất phấn khởi, An Thành hào phóng mời tất cả mọi người một bữa ăn mừng.
Vừa hay là Giang Chu còn chưa có được một bữa tiệc chào mừng sau khi chính thức gia nhập câu lạc bộ, bọn họ sẽ làm luôn vào hôm nay.
Giang Chu bị Trì Diễn đánh thức, vừa bước xuống xe cậu đã thấy một tòa nhà có thiết kế trông như một cung điện cổ, khiến cậu suýt thì nghĩ mình đã xuyên không rồi.
".....Chúng ta đi đâu vậy?"
Trì Diễn theo chân cậu xuống xe, giải thích: "Tối nay giám đốc An mời cơm."
"Ăn cơm á? Ở đây sao.... Ăn cái gì vậy?" Giang Chu nhìn chằm chằm khách sạn vàng rực rỡ lấp lánh trước mắt, đây là lần đầu tiên cậu ăn cơm ở một địa điểm như thế này.
Có lẽ đã nhận ra sự mất tự nhiên của Giang Chu, Trì Diễn xoa xoa đầu cậu: "Chắc là buffet đấy, khách sạn này có buffet hải sản khá nổi tiếng, nguyên liệu tươi sống, chờ tí nữa cậu muốn ăn gì thì tôi sẽ đưa cậu đi lấy."
"Còn đứng ở cửa làm gì nữa vậy, mau mau vào đi." An Thành vô cùng vui vẻ nói: "Hôm nay mấy đứa cứ ăn xả láng đi, tiền anh chi hết."
Thấy giám đốc hào phóng như vậy, mọi người cũng không khách sáo nữa, ai nấy đều đi lấy món ăn mình thích.
Giang Chu nhìn lướt xung quanh, cảm thấy thứ gì mới lạ đều muốn nếm thử một chút, Trì Diễn thấy vậy bèn đưa cậu đi một vòng quanh nhà hàng buffet, vừa giới thiệu cho cậu các loại đồ ăn vừa đề cử cho cậu rất nhiều món ngon.
Chính vì thế, chờ đến khi Giang Chu bê đủ đồ ăn về chỗ mình ngồi, cái đĩa của cậu đã chất thành đống cao cao rồi.
Thấy đĩa ăn của mọi người đều không khoa trương như mình, Giang Chu hơi ngượng, "Hình như tôi lỡ lấy hơi nhiều đồ ăn rồi, tôi sẽ cố ăn hết."
Trì Diễn khẽ cười: "Không sao đâu, nếu ăn không hết thì tôi có thể ăn giúp."
Giang Chu yên tâm hẳn, đang định bắt đầu ăn thì chợt nhận ra mình và Trì Diễn đều quên lấy đồ uống, "Tôi đi lấy đồ uống đã, đội trưởng anh muốn uống gì tôi đi lấy cho."
"Để tôi đi." Trì Diễn nhanh chân hơn cậu, đi thẳng tới khu đồ uống.
Trì Diễn chăm sóc Giang Chu rất kỹ, trong khoảng thời gian gần đây mọi thành viên trong đội đều đã nhìn thành quen, thế nhưng nhớ lại thời điểm Giang Chu vừa đến, Trì Diễn đối xử khá lạnh nhạt với cậu, không ít người vẫn cảm thấy khó tin.
Kha Viễn đùa đùa: "Nhìn Rain cứ đi đi về về lấy đồ ăn cho cậu kìa, chắc khác nào chăm bạn gái."
A Khắc cũng nhìn Giang Chu, "Tôi cũng có cảm giác y hệt, hai đứa chênh lệch chiều cao dữ quá làm anh suýt thì tưởng Rain đưa một bạn gái nhỏ xinh nào đó đến."
Nghe mọi người nhắc tới bạn gái của Trì Diễn, Giang Chu đang ăn thì khựng lại, "Em cũng đâu có thấp lắm, cũng được hẳn một mét bảy mươi phẩy bảy mà."
Chanh Tử nhắc nhở hữu nghị, "Đội trưởng cao mét tám chín lận."
"Đó là tại đội trưởng cao, không phải tôi lùn."
Giang Chu phủ nhận chuyện chiều cao, nhưng trong lòng lại đang nghĩ không biết những người khác có biết chuyện Trì Diễn có bạn gái không.
Nhìn cách hành xử thì có vẻ Trì Diễn không muốn cho mọi người biết anh có bạn gái.
Quả nhiên, ngay sau đó Giang Chu nghe thấy Chỉ Sơn nói: "Em nhớ hình như Trì Diễn không có bạn gái nhỉ?"
"Không có đâu," An Thành rất tiếc nuối lắc đầu, "Đừng thấy cậu ta đẹp trai mà nghĩ nhiều, thực ra cậu ta thẳng tính lắm. Lần trước anh đưa cậu ta đi tham gia một hoạt động, có một nữ streamer cứ ngầm ám chỉ cậu ta đánh rank chung, cậu ta nói thẳng ra là "cô gà quá không chơi cùng tôi được"."
Chanh Tử bật cười thành tiếng: "Hahaha, đội trưởng thẳng thắn quá à! Chẳng biết sau này thoát FA kiểu gì nữa."
Giang Chu nhai đầy một miệng tôm hùm không nói gì, đội trưởng đâu có đầu gỗ vậy đâu, đội trưởng biết chăm sóc người khác lắm á, hơn nữa đội trưởng đã thoát FA từ lâu rồi, chẳng qua không nói cho mọi người biết thôi.
"Đang cười gì thế?" Trì Diễn cầm hai cốc nước trái cây trở về, đặt một cốc nước dưa hấu xuống trước mặt Giang Chu, đúng lúc Giang Chu khát nước.
Giang Chu ở bên này đang nói "Cảm ơn", bên kia Chanh Tử vẫn còn đang cười: "Đang bảo đội trưởng thẳng tính quá đó, sợ anh không tìm được bạn gái."
"Tôi không cần tìm bạn gái." Trì Diễn vừa nói vừa liếc Giang Chu một cái.
Giang Chu nhận thấy ánh mắt, nghĩ rằng Trì Diễn đang ám chỉ cậu không được nói bí mật của anh ra, vì vậy cậu đáp lại bằng một ánh mặt vô cùng kiên định, tỏ vẻ "tôi tuyệt đối giữ im lặng".
Trì Diễn lại bị Giang Chu nhìn đến mức mềm nhũn trong lòng, anh lo lắng không biết có phải Giang Chu đã nhìn ra được điều gì hay không, ánh mắt hơi chột dạ nhìn đi nơi khác.
"Thế chẳng lẽ cậu định ế cả đời à? 21 tuổi rồi cũng nên tìm bạn gái đi thôi." Nói đến đề tài này, An Thành nhìn về phía Whale, "Cơ mà trong số mấy đứa Whale lớn nhất nhỉ, 24 rồi mà vẫn còn độc thân hả?"
Đề tài đột nhiên rớt xuống người mình, Whale lại chẳng có chút hoảng loạn hay ngượng ngùng nào, "Giám đốc, A Khắc với huấn luyện viên Kha cũng đều độc thân hết mà, bọn họ còn lớn hơn em."
An Thành thở dài, "Ầy, đội mình còn nhiều người độc thân vậy sao? Hay là để anh tổ chức một buổi tiệc xem mắt giải quyết chuyện cá nhân cho mấy đứa? Không thì lại bảo câu lạc bộ chúng ta không có lương tâm."
Chỉ Sơn là người đầu tiên bày tỏ sự ủng hộ, "Em cũng thấy nên tổ chức một buổi gặp mặt làm quen cho đám độc thân."
A Khắc "chậc" một tiếng: "Chỉ Sơn cậu ỷ có bạn gái thanh mai trúc mã rồi nên định đứng bên ngoài xem náo nhiệt đúng không."
Chỉ Sơn mỉm cười, "Đúng đó, dù sao em cũng không phải chó độc thân, không cần tham gia gặp mặt làm quen gì hết."
"Em cũng không cần." Giang Chu bày tỏ: "Dù sao em cũng còn nhỏ mà."
"19 rồi, thành niên hết rồi, có bạn gái cũng được mà, hay cậu cứ kể cho anh biết cậu thích mẫu người gì đi, có gì bạn gái anh tìm người cho?" Chỉ Sơn vừa nói những lời này vừa cố tình liếc Trì Diễn một cái, Trì Diễn làm như không thấy gì, cúi đầu ăn.
Giang Chu nghĩ ngợi, "Em cũng chẳng biết nữa, chắc khi nào gặp được là sẽ biết."
Bản thân thích kiểu người như thế nào, từ trước tới giờ Giang Chu chưa từng nghĩ đến.
Có điều cậu vẫn luôn mưu cầu chuyện yêu đương, cậu cũng hi vọng rằng sẽ có ai đó ở bên cạnh mình, chung sống gần gũi với mình.
Nghĩ đến đây, Giang Chu nhìn thoáng qua Trì Diễn bên cạnh, vừa đúng lúc Trì Diễn cũng nhìn cậu, không hiểu tại sao tim cậu lại đập nhanh hơn một nhịp.
Mọi người trải qua một bữa tiệc vui vẻ, là nhân vật chính của bữa tiệc chào mừng này, Giang Chu đương nhiên không thể chỉ uống mỗi nước trái cây.
Một lúc sau, cốc nước dưa hấu của cậu đã biến thành đồ uống có cồn.
Uống cùng mọi người tận mấy vòng, Giang Chu vẫn mặt không đỏ tim không đập, sắc mặt vẫn như bình thường, thế nhưng Trì Diễn ngồi bên cạnh đã có chút choáng váng rồi.
-
Hết chương 22.
Tác giả có lời muốn nói:
Chiều cao của Giang Chu: 170.7cm (Chu Chu nằng nặc đòi tôi làm tròn con số lẻ phía sau, ẻm có niềm tin vững chắc rằng sẽ có một ngày mình cao được như Trì Diễn, nhưng thực tế là đến cuối cùng Giang Chu chỉ cao được 174cm là hết cỡ.)
Chiều cao của Trì Diễn: 189cm (Vũ Thần nhà ta sẽ còn cao thêm được một xíu nữa.)
Giừa"s note: Bởi vì chương này đã tiết lộ Whale là người lớn nhất ST nên mình sẽ sửa lại toàn bộ xưng hô giữa Chanh Tử và Whale thành "anh - em".