Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Chương 2351: Sản phẩm nhân quả (1)
Tần Quân thu tay lại, Chí Cao Thần Lực biến thành bàn tay khổng lồ đột nhiên co vào, nắm lấy thần hồn của Cực Đế thu hồi.
Cực Đế ra sức giãy dụa, đáng tiếc mất đi nhục thân, hắn căn bản không phải đối thủ của Tần Quân.
Thiên Đế thở dài một hơi, rốt cục bắt được gia hỏa này.
Nếu lại bỏ mặc Cực Đế trưởng thành tiếp, hậu quả khó mà lường được.
Mắt thấy Cực Đế muốn rơi vào trong tay Tần Quân, lúc này, một cỗ lực lượng vô hình đánh tan Chí Cao Thần Lực, bảo vệ Cực Đế.
Ánh mắt của Tần Quân lập tức đọng lại, vô ý thức ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy đỉnh chóp nhất của Thần giới cao, bên ngoài Nguyên Không Gian, Thủy Ác ghé vào trên Nguyên Không Gian, hung tợn nhìn xuống hắn, như lệ quỷ leo cửa sổ, sâm nhiên kinh khủng.
Thiên Đế cũng phát giác được ánh mắt âm hàn của Thủy Ác, sắc mặt hơi khó coi.
Thủy Ác càng ngày càng cường đại, thậm chí có thể ở trên Thần giới cao nhất nhìn xuống bọn hắn, điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ Thủy Ác đang bồi dưỡng ý thức của mình.
Biết từ góc độ nào có thể cho địch nhân cảm giác áp bách lớn nhất.
Đương nhiên, cũng có thể là trùng hợp.
Bất quá Thiên Đế sống lâu như vậy, đã không tin trùng hợp, mọi thứ đều là nhân quả.
Đã mất đi Chí Cao Thần Lực trói buộc, trong nháy mắt Cực Đế khôi phục nhục thân, khí tức cường đại như lúc trước.
Hắn không có lập tức rời đi, mà nhìn chằm chằm Tần Quân, dùng ánh mắt trống rỗng theo dõi nội tâm Tần Quân.
Cho tới bây giờ, duy chỉ có Tần Quân không có sợ hãi hắn.
Hắn cũng không phải Cực Đế, mà là Thủy Ác.
Cho dù Thiên Đế đối mặt Thủy Ác, cũng sẽ khẩn trương.
- Ngươi phải chết!
Cực Đế nhìn chằm chằm Tần Quân, chậm rãi nói, trong lời nói tràn đầy ác độc.
Tần Quân bay về phía Cực Đế, hắn nhất định phải bắt lấy Cực Đế, để tránh đối phươnglàm nhiều việc ác.
Đúng lúc này, đôi mắt của Cực Đế bỗng nhiên khôi phục, hắn nhìn Tần Quân, lộ ra thần sắc sợ hãi, bi phẫn nói:
- Ngươi thật muốn giết ta sao?
Tần Quân dừng lại, mày kiếm nhíu chặt.
Mặc dù hắn biết là Thủy Ác cố ý lừa gạt hắn, nhưng hắn vẫn không khỏi động lòng trắc ẩn.
Thế gian có rất nhiều người đáng thương, Cực Đế chính là một cái trong số đó.
Không biết khởi nguyên, không biết nơi hội tụ, chỉ biết truy tìm lực lượng hư vô mờ mịt.
Mặc dù hắn thưởng thức Cực Đế, nhưng trong lòng càng đồng tình Cực Đế.
- Ngươi muốn như thế nào? Chỉ cần ngươi chịu buông tha hắn!
Sắc mặt Tần Quân bình tĩnh nói, cùng hắc ám cực hạn hiệp thương, ở Thiên Đế xem ra, hắn điên rồi.
Sắc mặt Thiên Đế âm tình biến ảo, hắn cắn răng, tay phải thả đến sau thắt lưng, trong lòng bàn tay ngưng tụ quang nhận.
Cực Đế vẫn giả bộ như bi phẫn, gầm thét nói:
- Là ngươi! Ngươi đến cùng làm sao mới bằng lòng buông tha ta!
Đang khi nói chuyện, hắn quay người chuẩn bị đào tẩu.
Ngay trong nháy mắt này, Thiên Đế xuất thủ.
Tay phải ném ra quang nhận, trực tiếp xuyên thủng thân thể Cực Đế.
Ngay sau đó đạo đạo quang điện quấn quanh quanh thân Cực Đế, để hắn không cách nào động đậy, thống khổ gào thét.
Tần Quân thở dài một tiếng, đi vào sau lưng Cực Đế, trong tròng mắt màu tím bộc phát ra hấp lực kinh khủng, thu Cực Đế vào vũ trụ độc lập trong mắt.
Trên Thần giới cao nhất, Thủy Ác trở nên táo bạo, điên cuồng đập Nguyên Không Gian, muốn đánh nát Nguyên Không Gian, sau đó tiến vào Thần giới.
Tần Quân ngẩng đầu nhìn về phía Thủy Ác, nói:
- Ngươi, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Nghe vậy, Thủy Ác bình tĩnh trở lại, ngay cả diện mục cũng không còn dữ tợn.
Ngay sau đó, Thủy Ác biến mất không thấy gì nữa.
Thiên Đế thở dài một hơi, hắn thật đúng là sợ Tần Quân bức Thủy Ác hoặc là thả Cực Đế.
Hưu! Hưu! Hưu!
Lúc này, từng khí tức cường hoành lướt đến, cầm đầu chính là Sáng Tạo Thần Vĩnh Hằng Thần Mệnh.
Thiên Đế hừ lạnh một tiếng, rất là không vui.
Cảm nhận được khí tức của Cực Đế biến mất, Vĩnh Hằng Thần Mệnh mới xuất hiện, đủ để chứng minh rất nhiều vấn đề.
- Tổ thần, các ngươi vẫn khỏe chứ?
Cực Đế ra sức giãy dụa, đáng tiếc mất đi nhục thân, hắn căn bản không phải đối thủ của Tần Quân.
Thiên Đế thở dài một hơi, rốt cục bắt được gia hỏa này.
Nếu lại bỏ mặc Cực Đế trưởng thành tiếp, hậu quả khó mà lường được.
Mắt thấy Cực Đế muốn rơi vào trong tay Tần Quân, lúc này, một cỗ lực lượng vô hình đánh tan Chí Cao Thần Lực, bảo vệ Cực Đế.
Ánh mắt của Tần Quân lập tức đọng lại, vô ý thức ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy đỉnh chóp nhất của Thần giới cao, bên ngoài Nguyên Không Gian, Thủy Ác ghé vào trên Nguyên Không Gian, hung tợn nhìn xuống hắn, như lệ quỷ leo cửa sổ, sâm nhiên kinh khủng.
Thiên Đế cũng phát giác được ánh mắt âm hàn của Thủy Ác, sắc mặt hơi khó coi.
Thủy Ác càng ngày càng cường đại, thậm chí có thể ở trên Thần giới cao nhất nhìn xuống bọn hắn, điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ Thủy Ác đang bồi dưỡng ý thức của mình.
Biết từ góc độ nào có thể cho địch nhân cảm giác áp bách lớn nhất.
Đương nhiên, cũng có thể là trùng hợp.
Bất quá Thiên Đế sống lâu như vậy, đã không tin trùng hợp, mọi thứ đều là nhân quả.
Đã mất đi Chí Cao Thần Lực trói buộc, trong nháy mắt Cực Đế khôi phục nhục thân, khí tức cường đại như lúc trước.
Hắn không có lập tức rời đi, mà nhìn chằm chằm Tần Quân, dùng ánh mắt trống rỗng theo dõi nội tâm Tần Quân.
Cho tới bây giờ, duy chỉ có Tần Quân không có sợ hãi hắn.
Hắn cũng không phải Cực Đế, mà là Thủy Ác.
Cho dù Thiên Đế đối mặt Thủy Ác, cũng sẽ khẩn trương.
- Ngươi phải chết!
Cực Đế nhìn chằm chằm Tần Quân, chậm rãi nói, trong lời nói tràn đầy ác độc.
Tần Quân bay về phía Cực Đế, hắn nhất định phải bắt lấy Cực Đế, để tránh đối phươnglàm nhiều việc ác.
Đúng lúc này, đôi mắt của Cực Đế bỗng nhiên khôi phục, hắn nhìn Tần Quân, lộ ra thần sắc sợ hãi, bi phẫn nói:
- Ngươi thật muốn giết ta sao?
Tần Quân dừng lại, mày kiếm nhíu chặt.
Mặc dù hắn biết là Thủy Ác cố ý lừa gạt hắn, nhưng hắn vẫn không khỏi động lòng trắc ẩn.
Thế gian có rất nhiều người đáng thương, Cực Đế chính là một cái trong số đó.
Không biết khởi nguyên, không biết nơi hội tụ, chỉ biết truy tìm lực lượng hư vô mờ mịt.
Mặc dù hắn thưởng thức Cực Đế, nhưng trong lòng càng đồng tình Cực Đế.
- Ngươi muốn như thế nào? Chỉ cần ngươi chịu buông tha hắn!
Sắc mặt Tần Quân bình tĩnh nói, cùng hắc ám cực hạn hiệp thương, ở Thiên Đế xem ra, hắn điên rồi.
Sắc mặt Thiên Đế âm tình biến ảo, hắn cắn răng, tay phải thả đến sau thắt lưng, trong lòng bàn tay ngưng tụ quang nhận.
Cực Đế vẫn giả bộ như bi phẫn, gầm thét nói:
- Là ngươi! Ngươi đến cùng làm sao mới bằng lòng buông tha ta!
Đang khi nói chuyện, hắn quay người chuẩn bị đào tẩu.
Ngay trong nháy mắt này, Thiên Đế xuất thủ.
Tay phải ném ra quang nhận, trực tiếp xuyên thủng thân thể Cực Đế.
Ngay sau đó đạo đạo quang điện quấn quanh quanh thân Cực Đế, để hắn không cách nào động đậy, thống khổ gào thét.
Tần Quân thở dài một tiếng, đi vào sau lưng Cực Đế, trong tròng mắt màu tím bộc phát ra hấp lực kinh khủng, thu Cực Đế vào vũ trụ độc lập trong mắt.
Trên Thần giới cao nhất, Thủy Ác trở nên táo bạo, điên cuồng đập Nguyên Không Gian, muốn đánh nát Nguyên Không Gian, sau đó tiến vào Thần giới.
Tần Quân ngẩng đầu nhìn về phía Thủy Ác, nói:
- Ngươi, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Nghe vậy, Thủy Ác bình tĩnh trở lại, ngay cả diện mục cũng không còn dữ tợn.
Ngay sau đó, Thủy Ác biến mất không thấy gì nữa.
Thiên Đế thở dài một hơi, hắn thật đúng là sợ Tần Quân bức Thủy Ác hoặc là thả Cực Đế.
Hưu! Hưu! Hưu!
Lúc này, từng khí tức cường hoành lướt đến, cầm đầu chính là Sáng Tạo Thần Vĩnh Hằng Thần Mệnh.
Thiên Đế hừ lạnh một tiếng, rất là không vui.
Cảm nhận được khí tức của Cực Đế biến mất, Vĩnh Hằng Thần Mệnh mới xuất hiện, đủ để chứng minh rất nhiều vấn đề.
- Tổ thần, các ngươi vẫn khỏe chứ?