Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Chương 1990: Âm Dương Hám Thần (1)
Âm Dương Nguyên Đế!
Không đúng!
Hẳn là Âm Dương Hám Thần!
Bởi vì Hồng Mông Thần linh không vào Hồng Mông được, bây giờ có thể hoạt động đều là phân thân của bọn hắn.
Đồng thời, Âm Dương Hám Thần đứng hàng thứ ba trên Thành Thần bảng!
Ánh mắt của Tần Quân vô cùng lạnh lùng, căn bản không dừng lại, còn thêm Pháp Lực, nhất định phải để Đọa Lạc hồn phi phách tán
Vô số sinh linh nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh tựa như trong suốt cấp tốc lướt đến, hắn mặc Thuỷ Quang Ngân Y, ngũ quan tinh xảo, nửa bên mặt trái trắng bệch, nửa bên mặt phải đen bóng, khiến cho hắn nhìn không chỉ không tuấn dật, ngược lại cho người ta một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.
Tốc độ của hắn rất nhanh!
Nhanh đến ngay cả Đế Giang cũng không kịp thi triển Không Gian Thần Thông ngăn cản, trong chớp mắt, hắn liền đến bên cạnh Tần Quân, không có xuất thủ cắt ngang Tần Quân, mà gấp giọng cầu khẩn:
- Phụ Thần! Không thể giết hắn a!
- Hừ!
Tần Quân hừ lạnh một tiếng, tiếng gào thét của Đọa Lạc quanh quẩn tinh không, không dứt lọt vào tai.
Mắt thấy Đọa Lạc muốn hình thần câu diệt, Âm Dương Hám Thần càng thêm sốt ruột, hư không quỳ xuống với Tần Quân, cắn răng nói:
- Phụ Thần! Lửa giận của ngài cứ trút lên người của ta đi! Lưu hắn một chút hi vọng sống!
Một màn này để vô số sinh linh trừng to mắt.
Người này tự xưng Thiên Đế là Phụ Thần, chẳng lẽ là con trai của Thiên Đế?
Nếu là con trai của Thiên Đế, vì sao muốn cứu Đọa Lạc?
Đế Giang cũng sửng sốt, lúc nào Tần Quân có một đứa con trai như vậy?
Hơn nữa, hắn có thể cảm giác được khí tức của Âm Dương Hám Thần vô cùng cường đại, thậm chí cường đại hơn Lý Họa Hồn, nếu thần thức quét đến trên thân Âm Dương Hám Thần, có thể cảm giác được áp bách ngạt thở, để hắn cảm thấy mình và Âm Dương Hám Thần hoàn toàn không là tồn tại ở cùng một đẳng cấp
Ma Cảnh Thương cũng trợn tròn mắt, nhi nữ của Tần Quân, hắn đều gặp qua, còn hành lễ qua, chưa bao giờ thấy Âm Dương Hám Thần a.
Nhìn thấy Âm Dương Hám Thần quỳ xuống, Tần Quân hừ lạnh một tiếng, sau đó thu tay lại, cũng làm cho Đọa Lạc từ Quỷ Môn Quan trở về.
- Hắn đến địa bàn của trẫm, giết bách tính của trẫm, còn đả thương ái tướng của trẫm, ngươi cảm thấy trẫm có thể bỏ qua?
Tần Quân nhìn Âm Dương Hám Thần hỏi, Âm Dương Hám Thần xấu hổ, trừng Đọa Lạc một chút, rất có ý tứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
- Phụ Thần, ngài muốn như thế nào mới có thể bớt giận? Chỉ cần để lại cho hắn một chút hi vọng sống liền được.
Âm Dương Hám Thần bất đắc dĩ nói, tuy Đọa Lạc rất trọng yếu, nhưng Tần Quân là Phụ Thần của bọn hắn, quyết không thể lãnh đạm
Nghe vậy, Tần Quân nhếch miệng lên, lúc này một chưởng vỗ tới, Đại Chu Thiên Luân Hồi Chưởng, đánh nhập Đọa Lạc bị tà khí quấn quanh vào trong luân hồi, Thời Không Đại Đạo thôi động, đánh Đọa Lạc vào trong không gian hỗn loạn không có thời gian, đồng thời Đại Chu Thiên chưởng hút hết pháp lực, của Đọa Lạc để hắn tạm thời biến thành phế nhân.
- Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến... trấn áp Đọa Lạc! Thu hoạch được hai cơ hội Hồng Mông Độ Kiếp, ba cơ hội triệu hoán Thần Ma, ba cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa, một cơ hội Thần Ma Chinh Triệu!
Thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên ở trong đầu Tần Quân, cũng may nhiệm vụ này không phải tru sát.
Tần Quân nhìn m Dương Hám Thần đang trợn mắt hốc mồm cười nói:
- Trẫm bỏ qua chuyện cũ, ngươi đi tìm hắn đi!
Tìm?
Làm sao tìm được?
Âm Dương Hám Thần bất đắc dĩ, Thời Không Loạn Lưu là khó lường nhất, huống chi Tần Quân lợi dụng Thời Không Đại Đạo, che giấu khí tức của Đọa Lạc, muốn tìm được Đọa Lạc, không khác mò kim đáy biển
- Đa tạ Phụ Thần tha thứ.
Âm Dương Hám Thần đứng dậy, bất đắc dĩ nói, ngữ khí vô cùng u oán.
Tần Quân nhún vai cười một tiếng, không có nói tiếp.
Trong ánh mắt hắn dung không được một hạt cát, quản Đọa Lạc có lai lịch gì, đắc tội hắn liền phải trả giá đắt.
- Phụ Thần, ta trước đi tìm hắn, ngày sau gặp lại.
Âm Dương Hám Thần chắp tay nói, nói xong cũng muốn ly khai.
- Chờ một chút! Gấp cái gì! Trẫm còn có lời muốn hỏi ngươi!
Tần Quân hừ nói, hắn còn có rất nhiều nghi hoặc cần mở ra, thật vất vả gặp được Âm Dương Hám Thần, có thể nào để hắn rời đi?
Không đúng!
Hẳn là Âm Dương Hám Thần!
Bởi vì Hồng Mông Thần linh không vào Hồng Mông được, bây giờ có thể hoạt động đều là phân thân của bọn hắn.
Đồng thời, Âm Dương Hám Thần đứng hàng thứ ba trên Thành Thần bảng!
Ánh mắt của Tần Quân vô cùng lạnh lùng, căn bản không dừng lại, còn thêm Pháp Lực, nhất định phải để Đọa Lạc hồn phi phách tán
Vô số sinh linh nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh tựa như trong suốt cấp tốc lướt đến, hắn mặc Thuỷ Quang Ngân Y, ngũ quan tinh xảo, nửa bên mặt trái trắng bệch, nửa bên mặt phải đen bóng, khiến cho hắn nhìn không chỉ không tuấn dật, ngược lại cho người ta một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.
Tốc độ của hắn rất nhanh!
Nhanh đến ngay cả Đế Giang cũng không kịp thi triển Không Gian Thần Thông ngăn cản, trong chớp mắt, hắn liền đến bên cạnh Tần Quân, không có xuất thủ cắt ngang Tần Quân, mà gấp giọng cầu khẩn:
- Phụ Thần! Không thể giết hắn a!
- Hừ!
Tần Quân hừ lạnh một tiếng, tiếng gào thét của Đọa Lạc quanh quẩn tinh không, không dứt lọt vào tai.
Mắt thấy Đọa Lạc muốn hình thần câu diệt, Âm Dương Hám Thần càng thêm sốt ruột, hư không quỳ xuống với Tần Quân, cắn răng nói:
- Phụ Thần! Lửa giận của ngài cứ trút lên người của ta đi! Lưu hắn một chút hi vọng sống!
Một màn này để vô số sinh linh trừng to mắt.
Người này tự xưng Thiên Đế là Phụ Thần, chẳng lẽ là con trai của Thiên Đế?
Nếu là con trai của Thiên Đế, vì sao muốn cứu Đọa Lạc?
Đế Giang cũng sửng sốt, lúc nào Tần Quân có một đứa con trai như vậy?
Hơn nữa, hắn có thể cảm giác được khí tức của Âm Dương Hám Thần vô cùng cường đại, thậm chí cường đại hơn Lý Họa Hồn, nếu thần thức quét đến trên thân Âm Dương Hám Thần, có thể cảm giác được áp bách ngạt thở, để hắn cảm thấy mình và Âm Dương Hám Thần hoàn toàn không là tồn tại ở cùng một đẳng cấp
Ma Cảnh Thương cũng trợn tròn mắt, nhi nữ của Tần Quân, hắn đều gặp qua, còn hành lễ qua, chưa bao giờ thấy Âm Dương Hám Thần a.
Nhìn thấy Âm Dương Hám Thần quỳ xuống, Tần Quân hừ lạnh một tiếng, sau đó thu tay lại, cũng làm cho Đọa Lạc từ Quỷ Môn Quan trở về.
- Hắn đến địa bàn của trẫm, giết bách tính của trẫm, còn đả thương ái tướng của trẫm, ngươi cảm thấy trẫm có thể bỏ qua?
Tần Quân nhìn Âm Dương Hám Thần hỏi, Âm Dương Hám Thần xấu hổ, trừng Đọa Lạc một chút, rất có ý tứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
- Phụ Thần, ngài muốn như thế nào mới có thể bớt giận? Chỉ cần để lại cho hắn một chút hi vọng sống liền được.
Âm Dương Hám Thần bất đắc dĩ nói, tuy Đọa Lạc rất trọng yếu, nhưng Tần Quân là Phụ Thần của bọn hắn, quyết không thể lãnh đạm
Nghe vậy, Tần Quân nhếch miệng lên, lúc này một chưởng vỗ tới, Đại Chu Thiên Luân Hồi Chưởng, đánh nhập Đọa Lạc bị tà khí quấn quanh vào trong luân hồi, Thời Không Đại Đạo thôi động, đánh Đọa Lạc vào trong không gian hỗn loạn không có thời gian, đồng thời Đại Chu Thiên chưởng hút hết pháp lực, của Đọa Lạc để hắn tạm thời biến thành phế nhân.
- Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến... trấn áp Đọa Lạc! Thu hoạch được hai cơ hội Hồng Mông Độ Kiếp, ba cơ hội triệu hoán Thần Ma, ba cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa, một cơ hội Thần Ma Chinh Triệu!
Thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên ở trong đầu Tần Quân, cũng may nhiệm vụ này không phải tru sát.
Tần Quân nhìn m Dương Hám Thần đang trợn mắt hốc mồm cười nói:
- Trẫm bỏ qua chuyện cũ, ngươi đi tìm hắn đi!
Tìm?
Làm sao tìm được?
Âm Dương Hám Thần bất đắc dĩ, Thời Không Loạn Lưu là khó lường nhất, huống chi Tần Quân lợi dụng Thời Không Đại Đạo, che giấu khí tức của Đọa Lạc, muốn tìm được Đọa Lạc, không khác mò kim đáy biển
- Đa tạ Phụ Thần tha thứ.
Âm Dương Hám Thần đứng dậy, bất đắc dĩ nói, ngữ khí vô cùng u oán.
Tần Quân nhún vai cười một tiếng, không có nói tiếp.
Trong ánh mắt hắn dung không được một hạt cát, quản Đọa Lạc có lai lịch gì, đắc tội hắn liền phải trả giá đắt.
- Phụ Thần, ta trước đi tìm hắn, ngày sau gặp lại.
Âm Dương Hám Thần chắp tay nói, nói xong cũng muốn ly khai.
- Chờ một chút! Gấp cái gì! Trẫm còn có lời muốn hỏi ngươi!
Tần Quân hừ nói, hắn còn có rất nhiều nghi hoặc cần mở ra, thật vất vả gặp được Âm Dương Hám Thần, có thể nào để hắn rời đi?