Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Chương 1802: Hai mươi bốn Mộc Quan (1)
Tô Đế Tông?
Là tiểu tông môn ở Nội vũ trụ kia?
Tần Quân biểu lộ cổ quái, lúc trước hắn kém chút hủy Tô Đế Tông, khụ khụ, chuyện này hi vọng Tô Đế không biết được.
Tô Đế tựa hồ xem thấu tâm lý của hắn, nhẹ giọng nói:
- Trong Cổ Thánh Đế Đạo có thật nhiều Tô Đế Tông, cũng chỉ là tàn chi mà thôi, Tô Đế Tông chân chính rất mạnh, chí ít không phải Đại Tần thiên đình bây giờ của ngươi có thể so sánh.
Nghe vậy, Tần Quân hơi nheo mắt lại, hừ nói:
- Vậy trẫm rửa mắt mà đợi, lấy Hồng Mông làm bàn cờ, nhìn xem là Tô Đế Tông ngươi mạnh, hay Đại Tần thiên đình ta càng hơn một bậc!
Song đế bốn mắt nhìn nhau, trong mắt đều thiêu đốt lên ý chí chiến đấu, ai cũng không muốn chịu thua.
- Thứ này trả lại cho ngươi!
Tô Đế lật tay nói, chỉ thấy trong tay hắn trống rỗng xuất hiện một hạt châu lớn như nắm đấm, toàn thân màu trắng bạc, cực kỳ xinh đẹp
- Đây là cái gì?
Tần Quân hiếu kỳ hỏi.
Tô Đế ném cho hắn, quay người rời đi, nói một câu:
- Ngươi chẳng mấy chốc sẽ hiểu, lần sau gặp nhau, hi vọng ngươi có thể càng mạnh.
Theo thoại âm rơi xuống, Tô Đế biến mất không thấy gì nữa, trong Tinh Đạo bảy màu không có để lại một tia khí tức
Nắm hạt châu màu bạc, Tần Quân tung tung, cẩn thận quan sát, luôn cảm thấy này châu và hắn, có loại cảm giác rất thân thiết.
- A? Hạt châu này ẩn chứa một loại lực lượng đặc thù, có chút tương tự Thời Gian Đại Đạo.
Thanh âm hệ thống bỗng nhiên vang lên, để Tần Quân sửng sốt.
Hắn bỗng nhiên hồi tưởng lại Tô Đế nói, châu này là trả cho hắn.
Chẳng lẽ châu này là hắn giao cho Tô Đế?
Tần Quân suy nghĩ sâu xa, nghĩ như thế, sau này hắn khẳng định lại sẽ xuyên việt, chỉ là vì sao hắn đối với hạt châu này hoàn toàn không có ấn tượng?
Chẳng lẽ là sau khi xuyên việt đạt được?
Tần Quân càng nghĩ càng thấy có khả năng, chợt ở trong lòng hỏi:
- Mượn nhờ châu này, có thể làm cho trẫm xuyên việt đến thời kỳ càng lâu hay không?
- Có thể, châu này ẩn chứa lực lượng vô cùng to lớn!
Hệ thống phấn chấn nói, nghe mà ánh mắt của Tần Quân sáng lên
Hắn thu hạt châu màu bạc vào trong không gian thần thoại, sau đó về Đại Tần Vị Diện, ở trước khi hắn đi, vì phòng ngừa vạn nhất, hắn cần an bài tốt Đại Tần thiên đình, nếu không trở về thời gian không đúng, vậy thì phiền phức lớn rồi.
Trong vũ trụ vô biên, tràn ngập sương mù màu xanh, vùng vũ trụ này không có sao trời, chỉ có một mặt trời, chiếu rọi toàn bộ vũ trụ
Ở trong sương mù, lơ lửng hai mươi bốn cái Mộc Quan, mỗi một bộ dài đến trăm trượng, mặt ngoài mấp mô, phảng phất như trải qua vô số tuế nguyệt.
Hai mươi bốn cái Mộc Quan lẳng lặng nổi lơ lửng, chẳng có mục đích.
Mộc Quan bay ở phía trước nhất bỗng nhiên rung động, phảng phất như có đồ vật gì muốn xông ra, nhưng rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh
- Hồng Mông Phán Xuất Tam Thiên Đạo Duy Ngã Chính Hoa Vô Mệnh Sổ.
Một âm thanh tang thương từ trong Mộc Quan truyền ra, như có như không, giống như quỷ mị.
Phía trước bay tới một chiếc Linh chu, dài đến năm vạn mét, bên trên có vài chục vạn sinh linh, rút ngắn khoảng cách nhìn lại, tất cả đều là sinh linh Minh Trùng tộc
Mục tiêu hai mươi bốn cái Mộc Quan bay tới đúng lúc là Linh chu của Minh Trùng tộc
- Phía trước có đồ vật!
Một sinh linh Minh Trùng tộc cao giọng nói, sau đó, chiến sĩ Minh Trùng tộc như châu chấu bay đi.
Khói xanh tràn ngập, bao phủ lấy hai mươi bốn cái Mộc Quan, bầu không khí vô cùng âm u.
Hai ngày về sau, Thiên Đế Cung.
Tần Quân đang muốn kết thúc triều hội, lúc này, một cỗ khí tức cường đại đến cực điểm cuốn tới, mấy chục ngàn Tiên Quan Thần Tướng cả kinh nhao nhao quay người, chỉ thấy trước cổng xuất hiện một Ma ảnh
- Bệ Hạ cẩn thận!
Dương Tiễn trầm giọng nói, lúc này lấy ra Tam Tiêm Đao, chuẩn bị chiến đấu.
Thần Ma còn lại cũng như thế.
- Chờ một chút!
Nguyên Sơ đại đế bỗng nhiên cao giọng quát bảo ngưng lại, trên mặt Tần Quân tươi cười, bởi vì hắn cũng nhận ra người đến.
Đúng là đồ đệ của hắn Ma Cảnh Thương!
Là tiểu tông môn ở Nội vũ trụ kia?
Tần Quân biểu lộ cổ quái, lúc trước hắn kém chút hủy Tô Đế Tông, khụ khụ, chuyện này hi vọng Tô Đế không biết được.
Tô Đế tựa hồ xem thấu tâm lý của hắn, nhẹ giọng nói:
- Trong Cổ Thánh Đế Đạo có thật nhiều Tô Đế Tông, cũng chỉ là tàn chi mà thôi, Tô Đế Tông chân chính rất mạnh, chí ít không phải Đại Tần thiên đình bây giờ của ngươi có thể so sánh.
Nghe vậy, Tần Quân hơi nheo mắt lại, hừ nói:
- Vậy trẫm rửa mắt mà đợi, lấy Hồng Mông làm bàn cờ, nhìn xem là Tô Đế Tông ngươi mạnh, hay Đại Tần thiên đình ta càng hơn một bậc!
Song đế bốn mắt nhìn nhau, trong mắt đều thiêu đốt lên ý chí chiến đấu, ai cũng không muốn chịu thua.
- Thứ này trả lại cho ngươi!
Tô Đế lật tay nói, chỉ thấy trong tay hắn trống rỗng xuất hiện một hạt châu lớn như nắm đấm, toàn thân màu trắng bạc, cực kỳ xinh đẹp
- Đây là cái gì?
Tần Quân hiếu kỳ hỏi.
Tô Đế ném cho hắn, quay người rời đi, nói một câu:
- Ngươi chẳng mấy chốc sẽ hiểu, lần sau gặp nhau, hi vọng ngươi có thể càng mạnh.
Theo thoại âm rơi xuống, Tô Đế biến mất không thấy gì nữa, trong Tinh Đạo bảy màu không có để lại một tia khí tức
Nắm hạt châu màu bạc, Tần Quân tung tung, cẩn thận quan sát, luôn cảm thấy này châu và hắn, có loại cảm giác rất thân thiết.
- A? Hạt châu này ẩn chứa một loại lực lượng đặc thù, có chút tương tự Thời Gian Đại Đạo.
Thanh âm hệ thống bỗng nhiên vang lên, để Tần Quân sửng sốt.
Hắn bỗng nhiên hồi tưởng lại Tô Đế nói, châu này là trả cho hắn.
Chẳng lẽ châu này là hắn giao cho Tô Đế?
Tần Quân suy nghĩ sâu xa, nghĩ như thế, sau này hắn khẳng định lại sẽ xuyên việt, chỉ là vì sao hắn đối với hạt châu này hoàn toàn không có ấn tượng?
Chẳng lẽ là sau khi xuyên việt đạt được?
Tần Quân càng nghĩ càng thấy có khả năng, chợt ở trong lòng hỏi:
- Mượn nhờ châu này, có thể làm cho trẫm xuyên việt đến thời kỳ càng lâu hay không?
- Có thể, châu này ẩn chứa lực lượng vô cùng to lớn!
Hệ thống phấn chấn nói, nghe mà ánh mắt của Tần Quân sáng lên
Hắn thu hạt châu màu bạc vào trong không gian thần thoại, sau đó về Đại Tần Vị Diện, ở trước khi hắn đi, vì phòng ngừa vạn nhất, hắn cần an bài tốt Đại Tần thiên đình, nếu không trở về thời gian không đúng, vậy thì phiền phức lớn rồi.
Trong vũ trụ vô biên, tràn ngập sương mù màu xanh, vùng vũ trụ này không có sao trời, chỉ có một mặt trời, chiếu rọi toàn bộ vũ trụ
Ở trong sương mù, lơ lửng hai mươi bốn cái Mộc Quan, mỗi một bộ dài đến trăm trượng, mặt ngoài mấp mô, phảng phất như trải qua vô số tuế nguyệt.
Hai mươi bốn cái Mộc Quan lẳng lặng nổi lơ lửng, chẳng có mục đích.
Mộc Quan bay ở phía trước nhất bỗng nhiên rung động, phảng phất như có đồ vật gì muốn xông ra, nhưng rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh
- Hồng Mông Phán Xuất Tam Thiên Đạo Duy Ngã Chính Hoa Vô Mệnh Sổ.
Một âm thanh tang thương từ trong Mộc Quan truyền ra, như có như không, giống như quỷ mị.
Phía trước bay tới một chiếc Linh chu, dài đến năm vạn mét, bên trên có vài chục vạn sinh linh, rút ngắn khoảng cách nhìn lại, tất cả đều là sinh linh Minh Trùng tộc
Mục tiêu hai mươi bốn cái Mộc Quan bay tới đúng lúc là Linh chu của Minh Trùng tộc
- Phía trước có đồ vật!
Một sinh linh Minh Trùng tộc cao giọng nói, sau đó, chiến sĩ Minh Trùng tộc như châu chấu bay đi.
Khói xanh tràn ngập, bao phủ lấy hai mươi bốn cái Mộc Quan, bầu không khí vô cùng âm u.
Hai ngày về sau, Thiên Đế Cung.
Tần Quân đang muốn kết thúc triều hội, lúc này, một cỗ khí tức cường đại đến cực điểm cuốn tới, mấy chục ngàn Tiên Quan Thần Tướng cả kinh nhao nhao quay người, chỉ thấy trước cổng xuất hiện một Ma ảnh
- Bệ Hạ cẩn thận!
Dương Tiễn trầm giọng nói, lúc này lấy ra Tam Tiêm Đao, chuẩn bị chiến đấu.
Thần Ma còn lại cũng như thế.
- Chờ một chút!
Nguyên Sơ đại đế bỗng nhiên cao giọng quát bảo ngưng lại, trên mặt Tần Quân tươi cười, bởi vì hắn cũng nhận ra người đến.
Đúng là đồ đệ của hắn Ma Cảnh Thương!