Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Chương 1776: Mạnh (1)
Dương Tiễn thấy Từ Thị lão tổ ương ngạnh, đành phải nâng thương đánh tới, dù sao Chu Mạnh Lang có Nhậm Ngã Tiếu kiềm chế, đám người Tần Quân tạm thời không việc gì
Lấy cảm giác của Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh, nếu có địch nhân tới gần Tần Quân, Dương Tiễn có thể trong nháy mắt làm ra phản ứng, hắn tin tưởng tốc độ của mình, trừ khi địch nhân vượt qua hắn hai tiểu cảnh giới, bằng không hắn có thể kịp thời ngăn lại.
Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ đã vô cùng thưa thớt, chớ nói chi là tồn tại siêu việt hắn, nơi này là Cổ Thánh Đế Đạo, cũng không phải Hồng Mông
Từ Thị lão tổ nhìn thấy Dương Tiễn đánh tới, kém chút dọa đến hồn phi phách tán, Dương Tiễn người mang Đại Đạo chiến đấu một khi chiến đấu, khí thế khủng bố tuyệt luân, cho dù là Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh sơ kỳ cũng bị dọa đến thất kinh
Nhiệm vụ trọng yếu đến đâu, cũng không trọng yếu bằng tính mạng!
Từ Thị lão tổ không còn dám khinh thường, xoay người bỏ chạy, nếu Thái Nguyên Thủy Tổ dùng ốc độ cao nhất đào vong, tốc độ kia nhanh đến các sinh linh khó có thể tưởng tượng, ngắn ngủi một cái hô hấp, liền lướt qua trên trăm Đại Đạo Vị Diện, biến mất không thấy gì nữa.
Dương Tiễn cũng không có truy, mà xoay người lại đến bên cạnh Tần Quân.
- Bệ Hạ, Nhị Lang lo lắng an nguy của ngài, không dám truy địch.
Dương Tiễn ôm quyền hổ thẹn nói, hôm nay địch nhân hoàn toàn khác biệt trước kia, quá mức cường đại, hơi chút vô ý, liền dễ dàng ủ thành đại họa
Tần Quân mặt không biểu tình nói:
- Để hắn sống lâu một hồi!
Hắn đã thật lâu không có phẫn nộ như vậy, Kim Diêu thần giáo cùng Huyết Bức tộc đã lên danh sách phải giết của hắn.
Dương Tiễn gật đầu, quay đầu nhìn về phía Nhậm Ngã Tiếu cùng Chu Mạnh Lang.
Độc đấu Chu Mạnh Lang, Nhậm Ngã Tiếu biểu hiện rất cường thế, không kém Dương Tiễn chút nào, Chu Mạnh Lang bị Nhậm Ngã Tiếu hành hung, muốn đào thoát, đáng tiếc căn bản không cách nào rời đi Nhậm Ngã Tiếu trăm mét.
Song chưởng của Nhậm Ngã Tiếu phảng phất như xúc tu, để Chu Mạnh Lang mỗi lần vừa muốn chạy trốn, liền bị lực lượng vô hình lôi kéo trở về
Mới đi qua một hồi, Chu Mạnh Lang máu me khắp người, so sánh với lúc trước ngạo nghễ, tưởng như hai người.
- Nếu không xé nát ngươi, ta liền không gọi Nhậm Ngã Tiếu!
Nhậm Ngã Tiếu đỏ hồng mắt gầm nhẹ nói, tay phải hút lấy Chu Mạnh Lang, tay phải liên tiếp đập vào trên người Chu Mạnh Lang, Chu Mạnh Lang chỉ cảm thấy pháp lực điên cuồng trôi qua, tiếp tục như vậy nữa, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Đáng giận, gia hỏa này đến cùng là Thần Thánh phương nào, vì sao cường đại như thế.
Chu Mạnh Lang ở trong lòng không ngừng cuồng hống, hắn cũng chỉ có thể ở trong lòng rống, bởi vì hắn căn bản không nói được lời, thế công của Nhậm Ngã Tiếu thật sự là quá hung mãnh, hắn không bị khống chế kêu thảm, sống không bằng chết.
Từ chỗ đám người Tần Quân nhìn lại, phía trước tất cả đều là tàn ảnh của Nhậm Ngã Tiếu, lít nha lít nhít, bao phủ Chu Mạnh Lang, chỉ có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của Chu Mạnh Lang
Máu tươi không ngừng vẩy ra, yêu diễm mà thê lương.
Một Thái Nguyên Thủy Tổ hoành ép tinh không bị đánh đến không hề có lực hoàn thủ, nếu truyền đến chỗ sâu của Cổ Thánh Đế Đạo, tất nhiên kinh động Hồng Mông.
- Nhâm tiền bối thật mạnh.
Biểu lộ của Dương Tiễn ngưng trọng nói, đối với Nhậm Ngã Tiếu, hắn một mực rất kính trọng, dù sao Nhậm Ngã Tiếu nhiều lần cứu Tần Quân cùng Đại Tần thiên đình.
Thần Ma còn lại cũng đầy vẻ khâm phục, đồng thời hiếu kỳ quan hệ gữa Nhậm Ngã Tiếu cùng Tần Quân
Nhìn thấy Tần Quân thụ thương, Nhậm Ngã Tiếu điên cuồng, rõ ràng quan hệ không tầm thường, trong mắt bọn hắn, Nhậm Ngã Tiếu phóng khoáng ngông ngênh, vô luận thân ở loại nguy cảnh gì, trên mặt đều treo tà tiếu nhẹ như mây gió
Tần Quân nhìn chằm chằm Nhậm Ngã Tiếu cùng Chu Mạnh Lang chiến đấu, không biết đang suy nghĩ gì, ánh mắt bình tĩnh đến đáng sợ
Oanh...
Lúc này, Chu Mạnh Lang bỗng nhiên tự bạo, bức lui Nhậm Ngã Tiếu, vô số tàn ảnh đi theo tiêu tán.
Ngay sau đó, nguyên thần của Chu Mạnh Lang đỉnh lấy đầu lâu còn sót lại cấp tốc bỏ chạy, xé rách không gian, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Nhậm Ngã Tiếu nheo mắt lại, thân hình thoắt một cái, bỗng dưng biến mất.
Cổ Thánh Đế Đạo dần dần khôi phục bình tĩnh.
Ba người Thần Tướng minh Lý Thanh nghẹn họng nhìn trân trối, vẫn như cũ chưa có lấy lại tinh thần.
Biết được càng nhiều, sợ hãi cũng càng nhiều.
Bọn hắn là biết Từ Thị lão tổ cùng Chu Mạnh Lang đại biểu cho cái gì, lại bị Dương Tiễn cùng Nhậm Ngã Tiếu nhẹ nhõm đánh tan
Nhất là Chu Mạnh Lang, chính là Kim Diêu thần giáo Đại thần vương, lại bị bức phải tự bạo, trước đó, bọn hắn cũng không dám tưởng tượng
Lấy cảm giác của Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh, nếu có địch nhân tới gần Tần Quân, Dương Tiễn có thể trong nháy mắt làm ra phản ứng, hắn tin tưởng tốc độ của mình, trừ khi địch nhân vượt qua hắn hai tiểu cảnh giới, bằng không hắn có thể kịp thời ngăn lại.
Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ đã vô cùng thưa thớt, chớ nói chi là tồn tại siêu việt hắn, nơi này là Cổ Thánh Đế Đạo, cũng không phải Hồng Mông
Từ Thị lão tổ nhìn thấy Dương Tiễn đánh tới, kém chút dọa đến hồn phi phách tán, Dương Tiễn người mang Đại Đạo chiến đấu một khi chiến đấu, khí thế khủng bố tuyệt luân, cho dù là Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh sơ kỳ cũng bị dọa đến thất kinh
Nhiệm vụ trọng yếu đến đâu, cũng không trọng yếu bằng tính mạng!
Từ Thị lão tổ không còn dám khinh thường, xoay người bỏ chạy, nếu Thái Nguyên Thủy Tổ dùng ốc độ cao nhất đào vong, tốc độ kia nhanh đến các sinh linh khó có thể tưởng tượng, ngắn ngủi một cái hô hấp, liền lướt qua trên trăm Đại Đạo Vị Diện, biến mất không thấy gì nữa.
Dương Tiễn cũng không có truy, mà xoay người lại đến bên cạnh Tần Quân.
- Bệ Hạ, Nhị Lang lo lắng an nguy của ngài, không dám truy địch.
Dương Tiễn ôm quyền hổ thẹn nói, hôm nay địch nhân hoàn toàn khác biệt trước kia, quá mức cường đại, hơi chút vô ý, liền dễ dàng ủ thành đại họa
Tần Quân mặt không biểu tình nói:
- Để hắn sống lâu một hồi!
Hắn đã thật lâu không có phẫn nộ như vậy, Kim Diêu thần giáo cùng Huyết Bức tộc đã lên danh sách phải giết của hắn.
Dương Tiễn gật đầu, quay đầu nhìn về phía Nhậm Ngã Tiếu cùng Chu Mạnh Lang.
Độc đấu Chu Mạnh Lang, Nhậm Ngã Tiếu biểu hiện rất cường thế, không kém Dương Tiễn chút nào, Chu Mạnh Lang bị Nhậm Ngã Tiếu hành hung, muốn đào thoát, đáng tiếc căn bản không cách nào rời đi Nhậm Ngã Tiếu trăm mét.
Song chưởng của Nhậm Ngã Tiếu phảng phất như xúc tu, để Chu Mạnh Lang mỗi lần vừa muốn chạy trốn, liền bị lực lượng vô hình lôi kéo trở về
Mới đi qua một hồi, Chu Mạnh Lang máu me khắp người, so sánh với lúc trước ngạo nghễ, tưởng như hai người.
- Nếu không xé nát ngươi, ta liền không gọi Nhậm Ngã Tiếu!
Nhậm Ngã Tiếu đỏ hồng mắt gầm nhẹ nói, tay phải hút lấy Chu Mạnh Lang, tay phải liên tiếp đập vào trên người Chu Mạnh Lang, Chu Mạnh Lang chỉ cảm thấy pháp lực điên cuồng trôi qua, tiếp tục như vậy nữa, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Đáng giận, gia hỏa này đến cùng là Thần Thánh phương nào, vì sao cường đại như thế.
Chu Mạnh Lang ở trong lòng không ngừng cuồng hống, hắn cũng chỉ có thể ở trong lòng rống, bởi vì hắn căn bản không nói được lời, thế công của Nhậm Ngã Tiếu thật sự là quá hung mãnh, hắn không bị khống chế kêu thảm, sống không bằng chết.
Từ chỗ đám người Tần Quân nhìn lại, phía trước tất cả đều là tàn ảnh của Nhậm Ngã Tiếu, lít nha lít nhít, bao phủ Chu Mạnh Lang, chỉ có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của Chu Mạnh Lang
Máu tươi không ngừng vẩy ra, yêu diễm mà thê lương.
Một Thái Nguyên Thủy Tổ hoành ép tinh không bị đánh đến không hề có lực hoàn thủ, nếu truyền đến chỗ sâu của Cổ Thánh Đế Đạo, tất nhiên kinh động Hồng Mông.
- Nhâm tiền bối thật mạnh.
Biểu lộ của Dương Tiễn ngưng trọng nói, đối với Nhậm Ngã Tiếu, hắn một mực rất kính trọng, dù sao Nhậm Ngã Tiếu nhiều lần cứu Tần Quân cùng Đại Tần thiên đình.
Thần Ma còn lại cũng đầy vẻ khâm phục, đồng thời hiếu kỳ quan hệ gữa Nhậm Ngã Tiếu cùng Tần Quân
Nhìn thấy Tần Quân thụ thương, Nhậm Ngã Tiếu điên cuồng, rõ ràng quan hệ không tầm thường, trong mắt bọn hắn, Nhậm Ngã Tiếu phóng khoáng ngông ngênh, vô luận thân ở loại nguy cảnh gì, trên mặt đều treo tà tiếu nhẹ như mây gió
Tần Quân nhìn chằm chằm Nhậm Ngã Tiếu cùng Chu Mạnh Lang chiến đấu, không biết đang suy nghĩ gì, ánh mắt bình tĩnh đến đáng sợ
Oanh...
Lúc này, Chu Mạnh Lang bỗng nhiên tự bạo, bức lui Nhậm Ngã Tiếu, vô số tàn ảnh đi theo tiêu tán.
Ngay sau đó, nguyên thần của Chu Mạnh Lang đỉnh lấy đầu lâu còn sót lại cấp tốc bỏ chạy, xé rách không gian, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Nhậm Ngã Tiếu nheo mắt lại, thân hình thoắt một cái, bỗng dưng biến mất.
Cổ Thánh Đế Đạo dần dần khôi phục bình tĩnh.
Ba người Thần Tướng minh Lý Thanh nghẹn họng nhìn trân trối, vẫn như cũ chưa có lấy lại tinh thần.
Biết được càng nhiều, sợ hãi cũng càng nhiều.
Bọn hắn là biết Từ Thị lão tổ cùng Chu Mạnh Lang đại biểu cho cái gì, lại bị Dương Tiễn cùng Nhậm Ngã Tiếu nhẹ nhõm đánh tan
Nhất là Chu Mạnh Lang, chính là Kim Diêu thần giáo Đại thần vương, lại bị bức phải tự bạo, trước đó, bọn hắn cũng không dám tưởng tượng