Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Chương 1547: Trái tim của Bạch Đế (2)
Bách Lý Thủ Ước, Quách Gia, Quản Trọng, Hoắc Khứ Bệnh, Đế Tuấn, Cường Lương đứng ở hai bên, giờ phút này, ánh mắt của Tần Quân lại rơi vào Khổng Tuyên ở sau lưng Cơ Càn Khôn.
Không nghĩ tới Khổng Tước Đại Minh vương lại bị Cơ Càn Khôn thu phục.
Giờ phút này, Khổng Tuyên há to mồm, cả người như bị sét đánh, cứng ngắc tại nguyên chỗ, hiển nhiên như thế nào cũng không nghĩ đến Thiên Đế mà Cơ Càn Khôn sùng bái đến cực điểm đúng là Tần Quân.
Trong lòng của hắn bị xấu hổ, chấn kinh, không cam lòng, xấu hổ xen lẫn, hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.
Nhất là Cường Lương đang dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn, để hắn hận không thể quay đầu rời đi.
- Càn Khôn, ngươi đúng là lớn rồi.
Ánh mắt của Tần Quân rơi vào trên người Cơ Càn Khôn, cảm thán không thôi.
Năm đó lúc hắn rời đi, mặc dù Cơ Càn Khôn đã lớn, nhưng làm người hành vi phóng túng, không đáng trọng dụng, bây giờ Cơ Càn Khôn phong thần tuấn dật, trong lúc giơ tay nhấc chân đều là khí phái của cường giả tuyệt thế, để hắn sâu sắc cảm nhận được như thế nào thương hải tang điền.
Cơ Càn Khôn cười hắc hắc nói:
- Bệ Hạ như mấy trăm tỷ năm trước, thanh xuân vĩnh trú a.
Mấy trăm tỷ năm!
Khổng Tuyên đột nhiên run lên, hoài nghi lỗ tai của mình nghe lầm.
Giờ khắc này, hắn bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
- Vì sao Thái Gia Gia của ngươi không tới?
Hoắc Khứ Bệnh hỏi, trong lời nói có chút không vui.
Cơ Càn Khôn vò đầu cười nói:
- Thái Gia Gia đang luyện công, những con cháu như chúng ta sao dám quấy rầy? Vừa nhận được tin tức, ta liền vội vàng tới, xin Bệ Hạ chớ trách!
Trong lòng hắn nghi ngờ, vì sao Bệ Hạ nhìn yếu như vậy?
Khẳng định là cố ý biểu hiện!
Cơ Càn Khôn nghĩ như vậy, Thiên Đế mạnh, tuyệt không phải cường giả Vô Cực cảnh có thể mơ màng.
- Bây giờ Hạo Dạ như thế nào?
Tần Quân hỏi, hắn ngược lại không nghi ngờ Cơ Hạo Dạ trung tâm.
- Thái Gia Gia mạnh khỏe, nhưng luôn tưởng niệm Bệ Hạ, vì chờ đợi sống qua ngày, chỉ có thể bế quan, thậm chí ngay cả Cực Viêm Ma Thần tộc cũng mặc kệ.
Cơ Càn Khôn trả lời, khắp khuôn mặt là thổn thức.
Vô số năm đi qua, không chỉ có hắn, Cơ Hạo Dạ cũng sắp muốn từ bỏ.
Bởi vì lo lắng Tần Quân, Cơ Hạo Dạ hậm hực không vui, rất ít xuất quan, khiến cho Cực Viêm Ma Thần tộc chỉ có thể dựa vào Cơ Càn Khôn một mình đảm đương một phía.
- Ừm, trẫm chẳng mấy chốc sẽ đi Cổ Thánh Đế Đạo.
Tần Quân gật đầu nói, Nội vũ trụ nhất định phải thống nhất, hắn mới có thể an tâm rời đi.
Cơ Càn Khôn cười hắc hắc nói:
- Đợi Bệ Hạ trở về, Thiên Đế Thạch Điện đoàn tụ, sẽ quét ngang Cổ Thánh Đế Đạo!
Vừa nghĩ tới Nguyên Sơ đại đế, Ly Võ Ma Tôn, Hi Linh Nữ Đế, Viêm Tuyên Đế Quân… hắn liền cảm xúc bành trướng.
Những Đại Năng này nếu tụ họp lại, Cổ Thánh Đế Đạo ai có thể địch nổi?
Tần Quân mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Khổng Tuyên nói:
- Khổng Tuyên, không biết trẫm sao?
Lời vừa nói ra, Khổng Tuyên càng thêm xấu hổ, cúi đầu, không dám đối mặt Tần Quân.
Cơ Càn Khôn thì ngẩn người, Tần Quân nhận biết Khổng Tuyên?
- Khổng Tuyên? Hắn là huynh trưởng của Lý Nguyên Bá?
Đế Tuấn hiếu kỳ hỏi, thần sắc ý vị sâu xa, lộ ra nụ cười quỷ dị.
Bây giờ Lý Nguyên Bá đã là Đại Đạo Chí Tôn, vị huynh trưởng này làm sao yếu như thế?
Hắn là biết quá khứ của Khổng Tuyên cùng Đại Tần thiên đình.
Tên này sợ là ruột đã hối hận xanh a.
- Ừm, Khổng Tuyên đối với Đại Tần thiên đình có công, trẫm đã sớm muốn chiêu nạp hắn vào Đại Tần thiên đình.
Tần Quân gật đầu cười nói, mây trôi nước chảy, không còn khao khát như trước kia.
Hiện tại Khổng Tuyên gia nhập Đại Tần thiên đình, cũng không thể coi là cái gì.
Bất quá tiềm lực của hắn để Tần Quân động tâm, ngày sau có thể vun trồng một phen.
- Con chim nhỏ này có thể vì Bệ Hạ kiến công? Bệ Hạ nhận lầm người a?
Cơ Càn Khôn kinh ngạc hỏi, nghe mà Khổng Tuyên kém chút thổ huyết.
Không nghĩ tới Khổng Tước Đại Minh vương lại bị Cơ Càn Khôn thu phục.
Giờ phút này, Khổng Tuyên há to mồm, cả người như bị sét đánh, cứng ngắc tại nguyên chỗ, hiển nhiên như thế nào cũng không nghĩ đến Thiên Đế mà Cơ Càn Khôn sùng bái đến cực điểm đúng là Tần Quân.
Trong lòng của hắn bị xấu hổ, chấn kinh, không cam lòng, xấu hổ xen lẫn, hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.
Nhất là Cường Lương đang dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn, để hắn hận không thể quay đầu rời đi.
- Càn Khôn, ngươi đúng là lớn rồi.
Ánh mắt của Tần Quân rơi vào trên người Cơ Càn Khôn, cảm thán không thôi.
Năm đó lúc hắn rời đi, mặc dù Cơ Càn Khôn đã lớn, nhưng làm người hành vi phóng túng, không đáng trọng dụng, bây giờ Cơ Càn Khôn phong thần tuấn dật, trong lúc giơ tay nhấc chân đều là khí phái của cường giả tuyệt thế, để hắn sâu sắc cảm nhận được như thế nào thương hải tang điền.
Cơ Càn Khôn cười hắc hắc nói:
- Bệ Hạ như mấy trăm tỷ năm trước, thanh xuân vĩnh trú a.
Mấy trăm tỷ năm!
Khổng Tuyên đột nhiên run lên, hoài nghi lỗ tai của mình nghe lầm.
Giờ khắc này, hắn bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
- Vì sao Thái Gia Gia của ngươi không tới?
Hoắc Khứ Bệnh hỏi, trong lời nói có chút không vui.
Cơ Càn Khôn vò đầu cười nói:
- Thái Gia Gia đang luyện công, những con cháu như chúng ta sao dám quấy rầy? Vừa nhận được tin tức, ta liền vội vàng tới, xin Bệ Hạ chớ trách!
Trong lòng hắn nghi ngờ, vì sao Bệ Hạ nhìn yếu như vậy?
Khẳng định là cố ý biểu hiện!
Cơ Càn Khôn nghĩ như vậy, Thiên Đế mạnh, tuyệt không phải cường giả Vô Cực cảnh có thể mơ màng.
- Bây giờ Hạo Dạ như thế nào?
Tần Quân hỏi, hắn ngược lại không nghi ngờ Cơ Hạo Dạ trung tâm.
- Thái Gia Gia mạnh khỏe, nhưng luôn tưởng niệm Bệ Hạ, vì chờ đợi sống qua ngày, chỉ có thể bế quan, thậm chí ngay cả Cực Viêm Ma Thần tộc cũng mặc kệ.
Cơ Càn Khôn trả lời, khắp khuôn mặt là thổn thức.
Vô số năm đi qua, không chỉ có hắn, Cơ Hạo Dạ cũng sắp muốn từ bỏ.
Bởi vì lo lắng Tần Quân, Cơ Hạo Dạ hậm hực không vui, rất ít xuất quan, khiến cho Cực Viêm Ma Thần tộc chỉ có thể dựa vào Cơ Càn Khôn một mình đảm đương một phía.
- Ừm, trẫm chẳng mấy chốc sẽ đi Cổ Thánh Đế Đạo.
Tần Quân gật đầu nói, Nội vũ trụ nhất định phải thống nhất, hắn mới có thể an tâm rời đi.
Cơ Càn Khôn cười hắc hắc nói:
- Đợi Bệ Hạ trở về, Thiên Đế Thạch Điện đoàn tụ, sẽ quét ngang Cổ Thánh Đế Đạo!
Vừa nghĩ tới Nguyên Sơ đại đế, Ly Võ Ma Tôn, Hi Linh Nữ Đế, Viêm Tuyên Đế Quân… hắn liền cảm xúc bành trướng.
Những Đại Năng này nếu tụ họp lại, Cổ Thánh Đế Đạo ai có thể địch nổi?
Tần Quân mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Khổng Tuyên nói:
- Khổng Tuyên, không biết trẫm sao?
Lời vừa nói ra, Khổng Tuyên càng thêm xấu hổ, cúi đầu, không dám đối mặt Tần Quân.
Cơ Càn Khôn thì ngẩn người, Tần Quân nhận biết Khổng Tuyên?
- Khổng Tuyên? Hắn là huynh trưởng của Lý Nguyên Bá?
Đế Tuấn hiếu kỳ hỏi, thần sắc ý vị sâu xa, lộ ra nụ cười quỷ dị.
Bây giờ Lý Nguyên Bá đã là Đại Đạo Chí Tôn, vị huynh trưởng này làm sao yếu như thế?
Hắn là biết quá khứ của Khổng Tuyên cùng Đại Tần thiên đình.
Tên này sợ là ruột đã hối hận xanh a.
- Ừm, Khổng Tuyên đối với Đại Tần thiên đình có công, trẫm đã sớm muốn chiêu nạp hắn vào Đại Tần thiên đình.
Tần Quân gật đầu cười nói, mây trôi nước chảy, không còn khao khát như trước kia.
Hiện tại Khổng Tuyên gia nhập Đại Tần thiên đình, cũng không thể coi là cái gì.
Bất quá tiềm lực của hắn để Tần Quân động tâm, ngày sau có thể vun trồng một phen.
- Con chim nhỏ này có thể vì Bệ Hạ kiến công? Bệ Hạ nhận lầm người a?
Cơ Càn Khôn kinh ngạc hỏi, nghe mà Khổng Tuyên kém chút thổ huyết.