Tổ Thần Chí Tôn
Chương 848
Đang lúc này, Tuyên An từ ngoài cửa đi đến, thấy Phượng Dao đang dùng thân thủ quyến rũ hướng về phía Diệp Thần, một bộ muốn hấp dẫn Diệp Thần, cước bộ không khỏi bỗng nhiên dừng một chút, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ.
Cố Lan thấy Tuyên An, lập tức ngoắt ngoắt tay, cười nói:
- Tuyên An, mau tới đây!
Tuyên An thu hồi thần sắc trên mặt, hướng Cố Lan cùng Diệp Thần đi tới.
- Tuyên An, ngươi là đến tìm Phượng Dao sao?
Cố Lan liếc mắt Phượng Dao bên cạnh một cái hỏi, hắn đối với nữ nhân Phượng Dao này, cũng có chút nhìn không thuận mắt, ban đầu thời điểm Diệp Thần không có tới, Phượng Dao để ý cũng mặc kệ, hiện tại vừa mắt hi ha cùng nhau đi lên, nhưng mà Tuyên An thật giống như vẫn còn nhớ mãi không quên.
- Không phải.
Tuyên An không có nhìn Phượng Dao, lắc đầu nói.
Không phải là tìm đến Phượng Dao? Diệp Thần cùng Cố Lan nghe vậy, cũng sửng sốt một chút.
Phượng Dao nhìn Tuyên An một chút, lại nhìn Diệp Thần một chút, biết mình tiếp tục ở đây đi xuống, cũng chỉ là tự đòi mất mặt, vẻ mặt mất hứng đứng lên, hướng gian phòng của mình đi tới.
- Vậy là ngươi tới tìm chúng ta? Có chuyện gì không?
Diệp Thần ngồi ở trên một tảng đá trong viện, ngẩng đầu nhìn hướng Tuyên An hỏi.
Tuyên An muốn nói lại thôi, cuối cùng giống như là hạ quyết tâm nói:
- Diệp Thần huynh đệ, Cố Lan đại ca, ta muốn đi theo các ngươi làm!
Nghe được Tuyên An lời của, Diệp Thần cùng Cố Lan nhìn nhau, nơi xa Phượng Dao đang hướng trong phòng đi, cước bộ cũng bỗng nhiên dừng một chút.
Từ lúc trước cùng Tuyên An tiếp xúc xem ra, Tuyên An người này cũng không tệ lắm, hẳn là đáng giá tín nhiệm.
- Ha hả, xin lỗi Tuyên An, chúng ta đã không cần người, ngươi trở về đi thôi.
Diệp Thần cười cười nói.
Tuyên An nóng nảy, thành khẩn gấp giọng nói:
- Diệp Thần huynh đệ, ta biết mình không có bản lãnh gì, nhưng ta là thật tâm muốn làm với các ngươi!
- Ta cũng cảm thấy Tuyên An chính xác.
Cố Lan nhìn thần sắc Diệp Thần một chút, ở một bên nói.
- Có thể giúp chúng ta làm không ít chuyện.
Diệp Thần đối với Cố Lan nháy mắt, Cố Lan sửng sốt một chút, nhìn sang Phượng Dao đang đứng ở cửa nghe lén, lộ ra một tia chợt hiểu, không nói thêm gì nữa.
- Chúng ta thật không cần người, ngươi vẫn là trở về đi thôi.
Diệp Thần khoát khoát tay, thần sắc lãnh đạm nói.
Tuyên An không nghĩ tới Diệp Thần chăng lưu tình cự tuyệt mình như thế, có chút lo sợ không yên, luống cuống hướng ngoài cửa viện đi tới, trong lòng tràn đầy mất mác cùng thất bại.
Thấy Tuyên An bị cự tuyệt, Phượng Dao khẽ cười lạnh một chút, quay đầu vào gian phòng của mình.
Nhìn bóng lưng Tuyên An, Diệp Thần truyền âm cho Tuyên An nói:
- An bài cho ngươi một ít chuyện, ngươi đi tìm xem có quý tộc nguyện ý bán ra nguyên liệu Bản Nguyên Thần Đan cho chúng ta hay không, chúng ta nguyện ý ra giá tiền gấp đôi.
Đột nhiên ở bên tai nghe được lời nói này của Diệp Thần, Tuyên An đang thất hồn lạc phách cước bộ bỗng nhiên dừng một chút, trong lòng hiện lên một tia mừng như điên, Diệp Thần cùng Cố Lan nguyện ý nhận lấy hắn?
- Không muốn quay đầu, đi thẳng ra ngoài, ngươi phải làm bộ bị ta cự tuyệt, vô cùng ảo não, bộ dáng căm hận ta, cẩn thận tai vách mạch rừng!
Diệp Thần tiếp tục truyền âm nói.
Tuyên An lập tức hiểu, Diệp Thần hẳn là ở đề phòng Phượng Dao, những ngày qua hắn đã thấy chân diện mục Phượng Dao rõ ràng, trong lòng đối với Phượng Dao một tia lưu luyến kia tất cả cũng tan thành mây khói, biết Diệp Thần nguyện ý nhận lấy hắn, hắn đã là quyết tâm muốn đi theo Diệp Thần làm, dựa theo Diệp Thần phân phó, bộ dạng làm bộ như phẫn nộ tức giận, ra khỏi biệt viện.
Để cho Tuyên An ở trong bóng tối so sánh với ở ngoài sáng tác dụng muốn lớn hơn nhiều, Diệp Thần cùng Cố Lan nhìn nhau cười một tiếng, tiếp tục uống rượu, bọn họ uống là Ngọc Lan Thuần Nhưỡng, đem so với trước, thời điểm Cố Lan uống Ngọc Lan Thuần Nhưỡng thần sắc thản nhiên rất nhiều. Trước kia một vạn ảnh kim đối với hắn cùng Lâm Uyển mà nói, là một khoản tiền lớn khó lường, nhưng dời đổi theo thời gian, mắt của bọn hắn cũng cao rất nhiều, một vạn ảnh kim thật cũng không làm sao để vào trong mắt.
Những ngày qua, nghe nói có hơn hai mươi đội ngũ mỗi ngày ở lối vào Tiểu Thiên Nguyên Giới ngồi thủ, phàm là có người dám can đảm một mình một người tiến vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, liền lập tức sẽ bị đề ra nghi vấn. Phụ cận chỗ ở đám người Cố Phi, Cố Lan, Diệp Thần, tất cả cũng bị âm thầm giám thị, có thể thấy được các quý tộc Yên Vân thánh thành đối với Diệp Thần, Cố Lan cừu thị.
Đám người Cố Lan ra cửa tất cả cũng cẩn thận rất nhiều.
Sáng sớm, sương sớm mới vừa tản đi.
Cửa viện đám người Diệp Thần, Phượng Dao mặc một thân thị nữ, hiện ra mấy phần quyến rũ mở ra viện môn, đi ra.
Nơi xa hai người đang theo dõi lập tức hướng Phượng Dao nhìn tới.
- Sách sách, nữ nhân này cũng là có mấy phần thùy mị.
- Đừng xem, nàng đã bị Phương Vũ đại nhân đón mua, là nhãn tuyến của chúng ta! Chúng ta nhìn chặc mấy người khác, không thể để cho bọn họ rời đi, nếu không cấp trên trách tội xuống, có chúng sẽ thảm!
- Thì ra nàng là nhãn tuyến của Phương Vũ đại nhân a!
Hai cái theo dõi nhẹ giọng nói chuyện với nhau mấy câu, liền không có chú ý Phượng Dao nữa.
Phượng Dao theo quan đạo hướng cửa thành đi tới, biến mất ở cuối quan đạo.
Hai người kia tiếp tục ngó chừng đại môn tiểu viện, chỉ chốc lát sau, chỉ nghe "chi nha" một tiếng, viện môn vừa được mở ra, một nữ nhân vóc người xinh đẹp từ bên trong đi ra.
- Tại sao lại là nữ nhân này?
Một người theo dõi thiếu chút nữa kinh nhảy dựng lên.
- Chuyện gì xảy ra? Nữ nhân này mới vừa rồi không phải là rời đi sao?
- Chúng ta bị gạt, có một là giả!
Nhìn Phượng Dao thứ hai này hướng trên quan đạo đi tới, hai người nhìn nhau, đi theo.
- Cái thứ hai nhất định là giả!
- Phải!
Hai người đi theo lưng sau Phượng Dao, bám theo một đoạn đi.
Sau một lúc lâu, đại môn lần nữa mở ra, lại một nữ nhân vóc người xinh đẹp đi ra, nếu như mới vừa rồi hai người kia còn ở đó, nhất định sẽ không nhịn được mắng một tiếng, mẹ mày! Làm sao còn có người thứ ba!
Thứ nhất cùng Phượng Dao thứ ba, chính là hai cái phân thân của Diệp Thần thi triển Thâu Thiên Hoán Nhật biến thành, mà Phượng Dao thứ hai mới là thật!
Diệp Thần sờ sờ lỗ mũi, vì thoát khỏi theo dõi, hắn ngay cả chiêu biến thành nữ nhân này cũng đem ra, thật lòng không dễ dàng a!
Thần hồn Diệp Thần cảm giác chung quanh một chút, xác định không có ai theo dõi, phân thân thứ nhất biến trở về bộ dáng đi Dược Sư Các làm công việc. Người còn lại đi tới góc hẻo lánh, dùng Thâu Thiên Hoán Nhật biến thành bộ dáng một trung niên nhân bình thường, theo quan đạo hướng nơi xa đi tới.
Diệp Thần mục đích của chuyến này cũng không phải là Tiểu Thiên Nguyên Giới, mà là Đông Xuyên đại lục!
Đoán chừng cho dù ai cũng đoán không được, Diệp Thần chuẩn bị haa 2000 vạn ảnh kim đi đông đại lục một chuyến.
Cố Lan thấy Tuyên An, lập tức ngoắt ngoắt tay, cười nói:
- Tuyên An, mau tới đây!
Tuyên An thu hồi thần sắc trên mặt, hướng Cố Lan cùng Diệp Thần đi tới.
- Tuyên An, ngươi là đến tìm Phượng Dao sao?
Cố Lan liếc mắt Phượng Dao bên cạnh một cái hỏi, hắn đối với nữ nhân Phượng Dao này, cũng có chút nhìn không thuận mắt, ban đầu thời điểm Diệp Thần không có tới, Phượng Dao để ý cũng mặc kệ, hiện tại vừa mắt hi ha cùng nhau đi lên, nhưng mà Tuyên An thật giống như vẫn còn nhớ mãi không quên.
- Không phải.
Tuyên An không có nhìn Phượng Dao, lắc đầu nói.
Không phải là tìm đến Phượng Dao? Diệp Thần cùng Cố Lan nghe vậy, cũng sửng sốt một chút.
Phượng Dao nhìn Tuyên An một chút, lại nhìn Diệp Thần một chút, biết mình tiếp tục ở đây đi xuống, cũng chỉ là tự đòi mất mặt, vẻ mặt mất hứng đứng lên, hướng gian phòng của mình đi tới.
- Vậy là ngươi tới tìm chúng ta? Có chuyện gì không?
Diệp Thần ngồi ở trên một tảng đá trong viện, ngẩng đầu nhìn hướng Tuyên An hỏi.
Tuyên An muốn nói lại thôi, cuối cùng giống như là hạ quyết tâm nói:
- Diệp Thần huynh đệ, Cố Lan đại ca, ta muốn đi theo các ngươi làm!
Nghe được Tuyên An lời của, Diệp Thần cùng Cố Lan nhìn nhau, nơi xa Phượng Dao đang hướng trong phòng đi, cước bộ cũng bỗng nhiên dừng một chút.
Từ lúc trước cùng Tuyên An tiếp xúc xem ra, Tuyên An người này cũng không tệ lắm, hẳn là đáng giá tín nhiệm.
- Ha hả, xin lỗi Tuyên An, chúng ta đã không cần người, ngươi trở về đi thôi.
Diệp Thần cười cười nói.
Tuyên An nóng nảy, thành khẩn gấp giọng nói:
- Diệp Thần huynh đệ, ta biết mình không có bản lãnh gì, nhưng ta là thật tâm muốn làm với các ngươi!
- Ta cũng cảm thấy Tuyên An chính xác.
Cố Lan nhìn thần sắc Diệp Thần một chút, ở một bên nói.
- Có thể giúp chúng ta làm không ít chuyện.
Diệp Thần đối với Cố Lan nháy mắt, Cố Lan sửng sốt một chút, nhìn sang Phượng Dao đang đứng ở cửa nghe lén, lộ ra một tia chợt hiểu, không nói thêm gì nữa.
- Chúng ta thật không cần người, ngươi vẫn là trở về đi thôi.
Diệp Thần khoát khoát tay, thần sắc lãnh đạm nói.
Tuyên An không nghĩ tới Diệp Thần chăng lưu tình cự tuyệt mình như thế, có chút lo sợ không yên, luống cuống hướng ngoài cửa viện đi tới, trong lòng tràn đầy mất mác cùng thất bại.
Thấy Tuyên An bị cự tuyệt, Phượng Dao khẽ cười lạnh một chút, quay đầu vào gian phòng của mình.
Nhìn bóng lưng Tuyên An, Diệp Thần truyền âm cho Tuyên An nói:
- An bài cho ngươi một ít chuyện, ngươi đi tìm xem có quý tộc nguyện ý bán ra nguyên liệu Bản Nguyên Thần Đan cho chúng ta hay không, chúng ta nguyện ý ra giá tiền gấp đôi.
Đột nhiên ở bên tai nghe được lời nói này của Diệp Thần, Tuyên An đang thất hồn lạc phách cước bộ bỗng nhiên dừng một chút, trong lòng hiện lên một tia mừng như điên, Diệp Thần cùng Cố Lan nguyện ý nhận lấy hắn?
- Không muốn quay đầu, đi thẳng ra ngoài, ngươi phải làm bộ bị ta cự tuyệt, vô cùng ảo não, bộ dáng căm hận ta, cẩn thận tai vách mạch rừng!
Diệp Thần tiếp tục truyền âm nói.
Tuyên An lập tức hiểu, Diệp Thần hẳn là ở đề phòng Phượng Dao, những ngày qua hắn đã thấy chân diện mục Phượng Dao rõ ràng, trong lòng đối với Phượng Dao một tia lưu luyến kia tất cả cũng tan thành mây khói, biết Diệp Thần nguyện ý nhận lấy hắn, hắn đã là quyết tâm muốn đi theo Diệp Thần làm, dựa theo Diệp Thần phân phó, bộ dạng làm bộ như phẫn nộ tức giận, ra khỏi biệt viện.
Để cho Tuyên An ở trong bóng tối so sánh với ở ngoài sáng tác dụng muốn lớn hơn nhiều, Diệp Thần cùng Cố Lan nhìn nhau cười một tiếng, tiếp tục uống rượu, bọn họ uống là Ngọc Lan Thuần Nhưỡng, đem so với trước, thời điểm Cố Lan uống Ngọc Lan Thuần Nhưỡng thần sắc thản nhiên rất nhiều. Trước kia một vạn ảnh kim đối với hắn cùng Lâm Uyển mà nói, là một khoản tiền lớn khó lường, nhưng dời đổi theo thời gian, mắt của bọn hắn cũng cao rất nhiều, một vạn ảnh kim thật cũng không làm sao để vào trong mắt.
Những ngày qua, nghe nói có hơn hai mươi đội ngũ mỗi ngày ở lối vào Tiểu Thiên Nguyên Giới ngồi thủ, phàm là có người dám can đảm một mình một người tiến vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, liền lập tức sẽ bị đề ra nghi vấn. Phụ cận chỗ ở đám người Cố Phi, Cố Lan, Diệp Thần, tất cả cũng bị âm thầm giám thị, có thể thấy được các quý tộc Yên Vân thánh thành đối với Diệp Thần, Cố Lan cừu thị.
Đám người Cố Lan ra cửa tất cả cũng cẩn thận rất nhiều.
Sáng sớm, sương sớm mới vừa tản đi.
Cửa viện đám người Diệp Thần, Phượng Dao mặc một thân thị nữ, hiện ra mấy phần quyến rũ mở ra viện môn, đi ra.
Nơi xa hai người đang theo dõi lập tức hướng Phượng Dao nhìn tới.
- Sách sách, nữ nhân này cũng là có mấy phần thùy mị.
- Đừng xem, nàng đã bị Phương Vũ đại nhân đón mua, là nhãn tuyến của chúng ta! Chúng ta nhìn chặc mấy người khác, không thể để cho bọn họ rời đi, nếu không cấp trên trách tội xuống, có chúng sẽ thảm!
- Thì ra nàng là nhãn tuyến của Phương Vũ đại nhân a!
Hai cái theo dõi nhẹ giọng nói chuyện với nhau mấy câu, liền không có chú ý Phượng Dao nữa.
Phượng Dao theo quan đạo hướng cửa thành đi tới, biến mất ở cuối quan đạo.
Hai người kia tiếp tục ngó chừng đại môn tiểu viện, chỉ chốc lát sau, chỉ nghe "chi nha" một tiếng, viện môn vừa được mở ra, một nữ nhân vóc người xinh đẹp từ bên trong đi ra.
- Tại sao lại là nữ nhân này?
Một người theo dõi thiếu chút nữa kinh nhảy dựng lên.
- Chuyện gì xảy ra? Nữ nhân này mới vừa rồi không phải là rời đi sao?
- Chúng ta bị gạt, có một là giả!
Nhìn Phượng Dao thứ hai này hướng trên quan đạo đi tới, hai người nhìn nhau, đi theo.
- Cái thứ hai nhất định là giả!
- Phải!
Hai người đi theo lưng sau Phượng Dao, bám theo một đoạn đi.
Sau một lúc lâu, đại môn lần nữa mở ra, lại một nữ nhân vóc người xinh đẹp đi ra, nếu như mới vừa rồi hai người kia còn ở đó, nhất định sẽ không nhịn được mắng một tiếng, mẹ mày! Làm sao còn có người thứ ba!
Thứ nhất cùng Phượng Dao thứ ba, chính là hai cái phân thân của Diệp Thần thi triển Thâu Thiên Hoán Nhật biến thành, mà Phượng Dao thứ hai mới là thật!
Diệp Thần sờ sờ lỗ mũi, vì thoát khỏi theo dõi, hắn ngay cả chiêu biến thành nữ nhân này cũng đem ra, thật lòng không dễ dàng a!
Thần hồn Diệp Thần cảm giác chung quanh một chút, xác định không có ai theo dõi, phân thân thứ nhất biến trở về bộ dáng đi Dược Sư Các làm công việc. Người còn lại đi tới góc hẻo lánh, dùng Thâu Thiên Hoán Nhật biến thành bộ dáng một trung niên nhân bình thường, theo quan đạo hướng nơi xa đi tới.
Diệp Thần mục đích của chuyến này cũng không phải là Tiểu Thiên Nguyên Giới, mà là Đông Xuyên đại lục!
Đoán chừng cho dù ai cũng đoán không được, Diệp Thần chuẩn bị haa 2000 vạn ảnh kim đi đông đại lục một chuyến.