Tổ Thần Chí Tôn
Chương 458
Tử Lam quận chúa kia hừ lạnh một tiếng, hơi có chút không khoái nói, nhớ tới trước kia đi Xích Viêm Tông, muốn cùng Diệp Mai giao hảo, kết quả mấy lần vấp phải trắc trở, nàng không khỏi có chút tức giận.
Nghe được Tử Lam quận chúa kia nói, trong đôi mắt Diệp Thần hiện lên một tia lửa giận, nữ tử này là một quận chúa, nói chuyện cư nhiên cay nghiệt như thế, thật muốn phiến nàng một tát.
- Được rồi, được rồi, không nên nghị luận chuyện này nữa.
Liên thiếu cốc chủ ha ha cười cười.
- Chúng ta tiếp tục giám bảo a.
- Tổng cộng giám định tám kiện đồ vật, có sáu kiện đều là Tam phẩm, Tứ phẩm Linh Bảo, một kiện Ngũ phẩm, những vật này tùy tiện lấy ra cái nào đi tiểu quốc, chỉ sợ đều là truyền thừa chi bảo, cũng khó trách một ít hai lúa sẽ trông mà thèm.
Mạc thiếu bảo chủ kia nhàn nhạt nhìn sang bên Diệp Thần, trên mặt toát ra một tia thần sắc khinh thường.
Tiểu Dực mới vừa nói câu nói kia, bị bọn hắn trào phúng nửa ngày.
Mạc thiếu bảo chủ theo ánh mắt Liên thiếu cốc chủ kia, hướng bên Diệp Thần xem đi qua, trong nội tâm hiểu ý, nhìn về phía Diệp Thần nói:
- Này, tiểu tử, chúng ta đã giám định nhiều như vậy, nếu không ngươi đem đồ đạc của ngươi cũng lấy ra, để cho Tề trai chủ đánh giá một phen, nhìn xem là bảo vật gì?
Diệp Thần nhíu mày, cây muốn lặng mà gió chẳng muốn ngừng. Diệp Thần có thể cảm giác được, người Trung Ương Đế Quốc, trên người mỗi người đều có một ít ngạo khí như vậy.
Bởi vì Trung Ương Đế Quốc cho tới nay, đều là trung tâm cả đông đại lục, bọn hắn rất ít có thể để mắt những người đến từ một ít tiểu quốc khác.
Tuy tướng mạo Diệp Thần cùng bọn hắn đồng dạng, nhưng mà lúc nói chuyện, dù sao vẫn là dẫn theo một ít ngôn ngữ đặc thù của Tây Võ Đế Quốc, bọn hắn những người Trung Ương Đế Quốc này, thoáng cái đã hiểu, tăng thêm trước kia Tiểu Dực nói những lời kia, bọn hắn tự nhiên nhận định Diệp Thần cùng Tiểu Dực là hai lúa đến từ tiểu quốc, liền bắt đầu xa lánh Diệp Thần cùng Tiểu Dực rồi.
- Người Trung Ương Đế Quốc rất giỏi sao? Đại tông môn cũng rất giỏi sao?
Diệp Thần trong nội tâm lạnh. Hừ một tiếng, những người này Diệp Thần thật đúng là không để vào mắt!
Tề trai chủ đem ánh mắt quăng hướng Diệp Thần, khẽ mĩm cười nói:
- Vị khách nhân này, nếu như ngươi có đồ vật gì đó cần xem xét, trước tiên có thể lấy tới xem xét, ta có thể cho các hạ đánh 80% giảm giá ưu đãi, hôm nay Giám Bảo trai người tương đối nhiều, có cái gì đắc tội kính xin rộng lòng tha thứ.
Tề trai chủ này xem xét là cái người làm ăn khôn khéo, chu đáo, chỉ một câu, liền chỉ ra người khiêu khích là những khách nhân chung quanh, hắn cũng hết cách rồi, hôm nay chuyện đã xảy ra cùng Giám Bảo trai không quan hệ, lại chiếu cố cảm xúc của Diệp Thần.
- Tề trai chủ khách khí, ta nơi này có vài kiện đồ vật, muốn nhờ Tề trai chủ xem xét thoáng một phát, ta muốn nhìn một chút vài kiện đồ vật này phải như thế nào mới có thể sử dụng.
Diệp Thần đứng dậy, đi tới, tay phải khẽ động, một thanh dao găm đã hiện ra ở lòng bàn tay của hắn.
Thanh dao găm này là Diệp Thần từ đáy Tử Minh hồ kiếm lên Thương Long chủy.
Thương Long chủy này ngoại trừ xem so sánh sắc bén ra, vẻ ngoài thường thường không có gì lạ, thập phần phong cách cổ xưa. Diệp Thần từng vô số lần nghiên cứu qua Thương Long chủy, lại không phát hiện Thương Long chủy có bất luận chỗ ảo diệu gì.
- Một thanh dao găm cũ nát, không biết xem xét đi ra, có phải đồ vật Linh Bảo cấp hay không, chậc chậc, Nhất phẩm Linh Bảo, hay là Nhị phẩm Linh Bảo?
Mạc thiếu bảo chủ mỉm cười nhàn nhạt nói ra, trong giọng nói hơi có chút trào phúng.
- Nhị phẩm Linh Bảo, cũng có thể bán mấy ngàn Ngưng Khí đan thậm chí hơn vạn Ngưng Khí đan, người bình thường căn bản mua không nổi, cái thanh dao găm này không phải hao mấy trăm Tụ Khí Đan từ Linh Bảo phố mua được chứ?
Liên thiếu cốc chủ huy động cây quạt vài cái, cười nói.
Vân Yên quận có một đầu Linh Bảo phố, bên trong bán đều là Linh Bảo giả tạo, một kiện bán hơn mười thậm chí mấy ngàn Tụ Khí Đan không đều, chuyên môn lừa gạt những người mới tới Trung Ương Đế Quốc, người Trung Ương Đế Quốc là chưa bao giờ đi loại địa phương đó.
- Nói không chừng đúng như vậy.
Mọi người cười ha ha.
Tử Lam quận chúa kia cũng cười nhạo một tiếng:
- Xem ra cũng không phải vật gì tốt, thứ này mua đến chính mình cất chứa thì cũng thôi, rõ ràng lấy tới Giám Bảo trai mất mặt xấu hổ!
Mặc dù hồng y thiếu nữ bị người tôn xưng Tử Lam quận chúa này tướng mạo có chút tú lệ, nhưng mà nhân phẩm lại làm cho người không dám lấy lòng, Diệp Thần lạnh lùng liếc qua Tử Lam quận chúa.
Tử Lam quận chúa cảm giác được trong đôi mắt toát Diệp Thần ra chán ghét, đôi mi thanh tú cau lại, mình đường đường chính là một quận chúa, ở Trung Ương Đế Quốc là có thân phận địa vị, chính là nhân trung long phượng thiên chi kiêu tử, ngươi một Hai lúa đến từ địa phương nhỏ bé, cũng dám miệt thị bản quận chúa?
Trong không khí có một ít mùi thuốc súng, Tề trai chủ cười khổ không thôi, những người này địa vị cũng không nhỏ, tính tình lại ngạo không chừng sẽ chọc xảy ra chuyện gì đến, hắn từ trong tay Diệp Thần tiếp nhận Thương Long chủy, cẩn thận xem.
Diệp Thần cũng không muốn ở trong phòng giám bảo nháo sự, dù sao Tề trai chủ này vẫn là tương đối biết làm người, ánh mắt của hắn cũng rơi vào trên Thương Long chủy, không biết Thương Long chủy này có hiệu dụng gì, hay chỉ là môt con dao găm?
Bọn người Liên thiếu cốc chủ, Tử Lam quận chúa kia gặp Tề trai chủ giám bảo, liền cũng không nói chuyện, thờ ơ lạnh nhạt, chờ xem kịch vui.
Tề trai chủ lấy được Thương Long chủy, nhẹ "Ồ" một tiếng, xuất ra một đầu vải tơ, cẩn thận chà lau một ít cáu bẩn trên Thương Long chủy, nhìn thật lâu, lại lấy ra một ít sách vở cổ xưa so sánh, thần sắc có vài phần ngưng trọng.
Chứng kiến bộ dáng này của Tề trai chủ, bọn người Liên thiếu cốc chủ còn có Tử Lam quận chúa tâm bỗng dưng trầm xuống, hẳn là thanh dao găm này, thật đúng là Linh Bảo cao cấp gì hay sao? Bọn hắn là biết rõ năng lực giám bảo của Tề trai chủ, nếu thật là Linh Bảo giả dối, Tề trai chủ vừa nắm bắt tới tay đã nhìn ra rồi.
Liên thiếu cốc chủ liếc qua Diệp Thần, trang phục Diệp Thần, rõ ràng là Hai lúa không biết từ tiểu quốc nào tới, thanh dao găm này sẽ không là từ đâu đào lên a? Hẳn thật đúng là bị hắn đào được bảo bối?
Thần sắc Tề trai chủ kia, càng ngày càng nghiêm túc, cẩn thận xa ngút ngàn dặm nhìn xem dao găm trong tay.
Liên thiếu cốc chủ còn có Tử Lam quận chúa kia nhìn nhau, trong đôi mắt tất cả đều hiện lên một đạo dị quang, nếu thật là bảo vật gì không được, dùng thực lực Diệp Thần, cũng muốn bảo trụ?
Thần hồn Diệp Thần, sớm đã đem thần sắc tất cả mọi người trong sảnh đều thu hết vào mắt, trong nội tâm cười lạnh một tiếng, mấy cái không biết sống chết!
- Tề trai chủ, xem xét như thế nào?
Diệp Thần nhìn về phía Tề trai chủ hỏi.
Tề trai chủ lau mồ hôi trên trán thoáng một phát nói:
- Tại hạ vô năng, đúng là nhìn không ra thứ này rốt cuộc là lai lịch ra sao.
Nghe được Tử Lam quận chúa kia nói, trong đôi mắt Diệp Thần hiện lên một tia lửa giận, nữ tử này là một quận chúa, nói chuyện cư nhiên cay nghiệt như thế, thật muốn phiến nàng một tát.
- Được rồi, được rồi, không nên nghị luận chuyện này nữa.
Liên thiếu cốc chủ ha ha cười cười.
- Chúng ta tiếp tục giám bảo a.
- Tổng cộng giám định tám kiện đồ vật, có sáu kiện đều là Tam phẩm, Tứ phẩm Linh Bảo, một kiện Ngũ phẩm, những vật này tùy tiện lấy ra cái nào đi tiểu quốc, chỉ sợ đều là truyền thừa chi bảo, cũng khó trách một ít hai lúa sẽ trông mà thèm.
Mạc thiếu bảo chủ kia nhàn nhạt nhìn sang bên Diệp Thần, trên mặt toát ra một tia thần sắc khinh thường.
Tiểu Dực mới vừa nói câu nói kia, bị bọn hắn trào phúng nửa ngày.
Mạc thiếu bảo chủ theo ánh mắt Liên thiếu cốc chủ kia, hướng bên Diệp Thần xem đi qua, trong nội tâm hiểu ý, nhìn về phía Diệp Thần nói:
- Này, tiểu tử, chúng ta đã giám định nhiều như vậy, nếu không ngươi đem đồ đạc của ngươi cũng lấy ra, để cho Tề trai chủ đánh giá một phen, nhìn xem là bảo vật gì?
Diệp Thần nhíu mày, cây muốn lặng mà gió chẳng muốn ngừng. Diệp Thần có thể cảm giác được, người Trung Ương Đế Quốc, trên người mỗi người đều có một ít ngạo khí như vậy.
Bởi vì Trung Ương Đế Quốc cho tới nay, đều là trung tâm cả đông đại lục, bọn hắn rất ít có thể để mắt những người đến từ một ít tiểu quốc khác.
Tuy tướng mạo Diệp Thần cùng bọn hắn đồng dạng, nhưng mà lúc nói chuyện, dù sao vẫn là dẫn theo một ít ngôn ngữ đặc thù của Tây Võ Đế Quốc, bọn hắn những người Trung Ương Đế Quốc này, thoáng cái đã hiểu, tăng thêm trước kia Tiểu Dực nói những lời kia, bọn hắn tự nhiên nhận định Diệp Thần cùng Tiểu Dực là hai lúa đến từ tiểu quốc, liền bắt đầu xa lánh Diệp Thần cùng Tiểu Dực rồi.
- Người Trung Ương Đế Quốc rất giỏi sao? Đại tông môn cũng rất giỏi sao?
Diệp Thần trong nội tâm lạnh. Hừ một tiếng, những người này Diệp Thần thật đúng là không để vào mắt!
Tề trai chủ đem ánh mắt quăng hướng Diệp Thần, khẽ mĩm cười nói:
- Vị khách nhân này, nếu như ngươi có đồ vật gì đó cần xem xét, trước tiên có thể lấy tới xem xét, ta có thể cho các hạ đánh 80% giảm giá ưu đãi, hôm nay Giám Bảo trai người tương đối nhiều, có cái gì đắc tội kính xin rộng lòng tha thứ.
Tề trai chủ này xem xét là cái người làm ăn khôn khéo, chu đáo, chỉ một câu, liền chỉ ra người khiêu khích là những khách nhân chung quanh, hắn cũng hết cách rồi, hôm nay chuyện đã xảy ra cùng Giám Bảo trai không quan hệ, lại chiếu cố cảm xúc của Diệp Thần.
- Tề trai chủ khách khí, ta nơi này có vài kiện đồ vật, muốn nhờ Tề trai chủ xem xét thoáng một phát, ta muốn nhìn một chút vài kiện đồ vật này phải như thế nào mới có thể sử dụng.
Diệp Thần đứng dậy, đi tới, tay phải khẽ động, một thanh dao găm đã hiện ra ở lòng bàn tay của hắn.
Thanh dao găm này là Diệp Thần từ đáy Tử Minh hồ kiếm lên Thương Long chủy.
Thương Long chủy này ngoại trừ xem so sánh sắc bén ra, vẻ ngoài thường thường không có gì lạ, thập phần phong cách cổ xưa. Diệp Thần từng vô số lần nghiên cứu qua Thương Long chủy, lại không phát hiện Thương Long chủy có bất luận chỗ ảo diệu gì.
- Một thanh dao găm cũ nát, không biết xem xét đi ra, có phải đồ vật Linh Bảo cấp hay không, chậc chậc, Nhất phẩm Linh Bảo, hay là Nhị phẩm Linh Bảo?
Mạc thiếu bảo chủ mỉm cười nhàn nhạt nói ra, trong giọng nói hơi có chút trào phúng.
- Nhị phẩm Linh Bảo, cũng có thể bán mấy ngàn Ngưng Khí đan thậm chí hơn vạn Ngưng Khí đan, người bình thường căn bản mua không nổi, cái thanh dao găm này không phải hao mấy trăm Tụ Khí Đan từ Linh Bảo phố mua được chứ?
Liên thiếu cốc chủ huy động cây quạt vài cái, cười nói.
Vân Yên quận có một đầu Linh Bảo phố, bên trong bán đều là Linh Bảo giả tạo, một kiện bán hơn mười thậm chí mấy ngàn Tụ Khí Đan không đều, chuyên môn lừa gạt những người mới tới Trung Ương Đế Quốc, người Trung Ương Đế Quốc là chưa bao giờ đi loại địa phương đó.
- Nói không chừng đúng như vậy.
Mọi người cười ha ha.
Tử Lam quận chúa kia cũng cười nhạo một tiếng:
- Xem ra cũng không phải vật gì tốt, thứ này mua đến chính mình cất chứa thì cũng thôi, rõ ràng lấy tới Giám Bảo trai mất mặt xấu hổ!
Mặc dù hồng y thiếu nữ bị người tôn xưng Tử Lam quận chúa này tướng mạo có chút tú lệ, nhưng mà nhân phẩm lại làm cho người không dám lấy lòng, Diệp Thần lạnh lùng liếc qua Tử Lam quận chúa.
Tử Lam quận chúa cảm giác được trong đôi mắt toát Diệp Thần ra chán ghét, đôi mi thanh tú cau lại, mình đường đường chính là một quận chúa, ở Trung Ương Đế Quốc là có thân phận địa vị, chính là nhân trung long phượng thiên chi kiêu tử, ngươi một Hai lúa đến từ địa phương nhỏ bé, cũng dám miệt thị bản quận chúa?
Trong không khí có một ít mùi thuốc súng, Tề trai chủ cười khổ không thôi, những người này địa vị cũng không nhỏ, tính tình lại ngạo không chừng sẽ chọc xảy ra chuyện gì đến, hắn từ trong tay Diệp Thần tiếp nhận Thương Long chủy, cẩn thận xem.
Diệp Thần cũng không muốn ở trong phòng giám bảo nháo sự, dù sao Tề trai chủ này vẫn là tương đối biết làm người, ánh mắt của hắn cũng rơi vào trên Thương Long chủy, không biết Thương Long chủy này có hiệu dụng gì, hay chỉ là môt con dao găm?
Bọn người Liên thiếu cốc chủ, Tử Lam quận chúa kia gặp Tề trai chủ giám bảo, liền cũng không nói chuyện, thờ ơ lạnh nhạt, chờ xem kịch vui.
Tề trai chủ lấy được Thương Long chủy, nhẹ "Ồ" một tiếng, xuất ra một đầu vải tơ, cẩn thận chà lau một ít cáu bẩn trên Thương Long chủy, nhìn thật lâu, lại lấy ra một ít sách vở cổ xưa so sánh, thần sắc có vài phần ngưng trọng.
Chứng kiến bộ dáng này của Tề trai chủ, bọn người Liên thiếu cốc chủ còn có Tử Lam quận chúa tâm bỗng dưng trầm xuống, hẳn là thanh dao găm này, thật đúng là Linh Bảo cao cấp gì hay sao? Bọn hắn là biết rõ năng lực giám bảo của Tề trai chủ, nếu thật là Linh Bảo giả dối, Tề trai chủ vừa nắm bắt tới tay đã nhìn ra rồi.
Liên thiếu cốc chủ liếc qua Diệp Thần, trang phục Diệp Thần, rõ ràng là Hai lúa không biết từ tiểu quốc nào tới, thanh dao găm này sẽ không là từ đâu đào lên a? Hẳn thật đúng là bị hắn đào được bảo bối?
Thần sắc Tề trai chủ kia, càng ngày càng nghiêm túc, cẩn thận xa ngút ngàn dặm nhìn xem dao găm trong tay.
Liên thiếu cốc chủ còn có Tử Lam quận chúa kia nhìn nhau, trong đôi mắt tất cả đều hiện lên một đạo dị quang, nếu thật là bảo vật gì không được, dùng thực lực Diệp Thần, cũng muốn bảo trụ?
Thần hồn Diệp Thần, sớm đã đem thần sắc tất cả mọi người trong sảnh đều thu hết vào mắt, trong nội tâm cười lạnh một tiếng, mấy cái không biết sống chết!
- Tề trai chủ, xem xét như thế nào?
Diệp Thần nhìn về phía Tề trai chủ hỏi.
Tề trai chủ lau mồ hôi trên trán thoáng một phát nói:
- Tại hạ vô năng, đúng là nhìn không ra thứ này rốt cuộc là lai lịch ra sao.