Tổ Thần Chí Tôn
Chương 176
Ta nhất định phải trở thành một Dược tôn!
Muốn trở thành Dược tôn, ngoại trừ tinh thông luyện đan một đạo, còn muốn có tu vi Tôn cấp cường giả! Phương diện tu vi, Diệp Thần có lòng tin đánh sâu vào Tôn cấp, nhưng mà luyện đan một đạo, không có một lão sư tốt, chỉ dựa vào mình lục lọi, sợ là rất khó.
Bất quá Diệp Thần có quyết tâm nghênh khó!
Các tộc nhân cũng không biết Diệp Thần đang luyện đan, bọn họ căn bản không thấy được trong phòng Diệp Thần có lô đỉnh, còn tưởng rằng Diệp Thần dốc lòng bế quan tu luyện.
Trong một góc Sơn cốc, bên cạnh một chỗ tụ linh pháp trận, các tộc nhân chữ Chiến của Diệp gia đang ở nơi này tu luyện, nơi này huyền khí nồng đậm, làm cho bọn hắn nguyên một đám tiến bộ thần tốc.
- Mấy ngày gần đây Thần nhi đang làm những gì?
Diệp Thương Huyền mở mắt hỏi.
- Hắn mỗi ngày đều ngốc trong phòng, hình như là tu luyện.
Diệp Chiến Thiên nói.
- Nếu như tu luyện mà nói, vì cái gì không đến tụ linh pháp trận?
Diệp Thương Huyền nghi hoặc.
- Ta cũng không biết, nghe nói hắn còn đem phiến rừng cây trong sơn cốc quyển đi ra, dẫn mười mấy tộc nhân, chuẩn bị trồng ra linh chi.
Diệp Chiến Thiên nói.
- Trồng linh chi?
Diệp Thương Huyền bật cười.
- Thần nhi quả thực hồ đồ, linh chi thứ này, không phải có thể trồng ra tới, linh chi là tụ tập thiên địa huyền khí tinh hoa mà sinh, chính là tiên thiên linh vật, muốn trồng cũng trồng không được.
- Rất nhiều tộc nhân đều nói như vậy, chỉ là Thần nhi không tin tà, bất quá hắn muốn làm chuyện gì, ta cũng không mặt mũi đi trông nom.
Diệp Chiến Thiên cười khổ nói, tu vi Diệp Thần cũng đã xa xa cao hơn hắn, hắn tuy cảm thấy tự hào, nhưng cũng cảm giác mình cái phụ thân này làm quá thất bại, chưa che chở cho hài tử không nói, ngược lại phải nhờ con của mình che chở.
- Cứ để Thần nhi làm đi, dù sao đều là các tộc nhân trông nom, hao phí hắn không được bao nhiêu thời gian.
Diệp Thương Huyền nghĩ nghĩ, tu vi Diệp Thần đã đạt tới trình độ kinh người như thế, muốn tiếp tục đi lên, không phải chỉ dựa vào khổ tu có thể hoàn thành, thuận theo tự nhiên a.
Thời gian một ngày một ngày trối ua, một tháng sau, tin tức Đông Lâm Quận Vương Lưu Huân cùng Binh bộ Thượng thư Lưu Kham bị giết truyền đến đế đô, Minh Vũ Đại Đế tức giận.
Đế đô Tây Quỳnh, đây là một tòa Đô thành phồn hoa, là gấp hơn hai mươi lần Đông Lâm quận thành, chỉ là nhân khẩu liền nhiều đến hơn năm ngàn vạn, chia làm Đông Nam Tây Bắc Trung năm cái khu vực, Đông Nam Tây Bắc rất phồn hoa, mỗi khu vực đều tương đương với một siêu cấp quận thành, chính giữa chính là hoàng gia trung uyển, cực kỳ bao la, bên ngoài tường thành cao ngất, đề phòng sâm nghiêm, trong đó dãy núi, hồ nước, sông, đình đài lầu các, điêu lan… cái gì cần có đều có, nhân gian phồn hoa đều ở nơi này.
Phía bắc Trung uyển, trong hồ khoáng đạt có một tiểu đảo, phía trên đứng sừng sững vài tòa kiến trúc, ngắm nhìn bốn phía, non sông tươi đẹp, xinh đẹp đến cực điểm, ở giữa có một tòa nhà tên Trí hiên các, chính là chỗ ở của Dược tôn Hiên Dật.
Hậu viện, phía dưới lô đỉnh hỏa quang hừng hực, một đám tiểu đồ đang bận việc, bên cạnh một lão giả người mặc áo bào trắng, râu bạc tóc trắng đang lẳng lặng đả tọa tu luyện, hỏa quang chiếu rọi ở trên mặt của hắn, da của hắn thấu hồng, tinh thần no đủ, không chút nào kém hơn người tuổi trẻ. Hắn chính là Dược tôn Hiên Dật, bản thân Dược tôn Hiên Dật chính là một lão giả hiền lành, người bình thường chứng kiến hắn, căn bản sẽ không tưởng tượng được ra sau lưng của hắn đến tột cùng có bao nhiêu năng lượng.
- Sư phó.
Lê Hủ đi vào đại sảnh, cung kính đứng ở một bên.
- Có chuyện gì không?
Dược tôn Hiên Dật qua sau nửa ngày, mở to mắt hỏi.
- Lão Ngũ lão Lục tìm dược liệu, đều đã để vào tủ thuốc.
Lê Hủ ở trước mặt Dược tôn Hiên Dật, hắn thủy chung đều rất khiêm cung, cũng không phải là hắn e ngại Dược tôn Hiên Dật, mà là thời điểm đối mặt Dược tôn Hiên Dật, hắn đều có một loại kính yêu phát ra từ nội tâm, tựa như hài tử đối với phụ thân của mình.
Dược tôn Hiên Dật đối với bọn hắn những đệ tử này, cùng một phụ thân đối đãi con của mình không khác.
- Ân.
Dược tôn Hiên Dật lên tiếng, nhắm mắt lại, hắn đang ở trong tu luyện, không thể đứng dậy.
Lê Hủ tại chỗ trù trừ một chút, có một số việc không biết nên nói hay không.
- Nói đi, còn có chuyện gì?
Dược tôn Hiên Dật hỏi.
- Là như vậy, trước kia ta đi Đông Lâm quận thu đồ đệ, đụng phải một thiếu niên thiên phú trác tuyệt, vốn là nghĩ dẫn tiến cho sư phó, chỉ là hắn xông một ít tai họa, chọc giận Minh Vũ Đại Đế.
- Cái tai họa gì?
Dược tôn Hiên Dật nhíu mày hỏi, Lê Hủ trước nói với hắn qua chuyện tình Diệp Thần, Dược tôn Hiên Dật có chút khó có thể tin, bởi vì hắn qua nhiều năm như vậy, chưa bao giờ đụng phải qua thiên tài khống chế huyền khí cao siêu như thế, cho nên đối với Diệp Thần cũng sinh ra một ít hứng thú. Dược tôn Hiên Dật thực sự muốn tìm một luyện dược thiên tài kế thừa y bát của mình, là có một chút nỗi khổ tâm cùng lý do.
- Hắn giết Đông Lâm Quận Vương cùng Binh bộ Thượng thư.
- Là chính bản thân hắn động thủ?
Dược tôn Hiên Dật sửng sốt một chút, hắn nhớ rõ cái Binh bộ Thượng thư Lưu Kham này, hình như là một thập giai trung kỳ.
- Căn cứ tin tức thu được, là bản thân hắn giết.
Lê Hủ nói, hắn cũng có chút buồn bực, trước kia thời điểm nhìn thấy Diệp Thần, Diệp Thần còn mới bát giai đỉnh phong, chẳng lẽ mới qua hai ba tháng như vậy, cũng đã đột phá thập giai sao?
- Nguyên nhân chuyện này đã điều tra qua chưa? Nếu là sai ở Lưu Huân cùng Lưu Kham, ta sẽ bảo vệ hắn, nếu như là hắn mượn danh nghĩa của ta chủ động khiêu khích gây chuyện, vậy người này không thu cũng được.
Dược tôn Hiên Dật nói, ở trên những chuyện này, hắn là thị phi rõ ràng.
- Sự tình cũng đã điều tra xong, Đông Lâm Quận Vương Phủ cùng Diệp Gia Bảo sớm có ân oán, thấy Diệp Thần bị chúng ta chọn trúng, chó cùng rứt giậu, phái binh vây quanh Diệp Gia Bảo, muốn tiêu diệt Diệp Gia Bảo, Diệp Thần phẫn nộ ra tay, giết Lưu Huân cùng Lưu Kham.
Lê Hủ nói sơ lược sự tình trải qua.
- Nếu là như vậy, xem ra không sai ở hắn.
Dược tôn Hiên Dật đối với Lê Hủ còn là tương đương tín nhiệm nói.
- Ngươi đi về phía Minh Vũ chuyển đạt ý của ta, Diệp Thần này ta bảo vệ, môn hạ Dược tôn Hiên Dật ta, giết một Binh bộ Thượng thư tính toán cái gì.
Dược tôn Hiên Dật bao che khuyết điểm, ở bên ngoài là nổi danh.
- Diệp Thần dù sao còn không có đi bái sư, bên Minh Vũ Đại Đế kia...
Da đầu Lê Hủ run lên, Minh Vũ Đại Đế chính là một Thiên Tôn cấp cường giả, ở bên ngoài dùng quyết đoán tàn nhẫn nổi danh, muốn từ trong miệng lão hổ bạt răng, có thể có vấn đề hay không? Nếu Diệp Thần chỉ giết một Đông Lâm Quận Vương, thế thì còn đỡ một chút, rõ ràng ngay cả Binh bộ Thượng thư cũng giết đi, nghĩ nghĩ, phỏng chừng cũng là Lưu Huân cùng Lưu Kham ép Diệp Thần.
Muốn trở thành Dược tôn, ngoại trừ tinh thông luyện đan một đạo, còn muốn có tu vi Tôn cấp cường giả! Phương diện tu vi, Diệp Thần có lòng tin đánh sâu vào Tôn cấp, nhưng mà luyện đan một đạo, không có một lão sư tốt, chỉ dựa vào mình lục lọi, sợ là rất khó.
Bất quá Diệp Thần có quyết tâm nghênh khó!
Các tộc nhân cũng không biết Diệp Thần đang luyện đan, bọn họ căn bản không thấy được trong phòng Diệp Thần có lô đỉnh, còn tưởng rằng Diệp Thần dốc lòng bế quan tu luyện.
Trong một góc Sơn cốc, bên cạnh một chỗ tụ linh pháp trận, các tộc nhân chữ Chiến của Diệp gia đang ở nơi này tu luyện, nơi này huyền khí nồng đậm, làm cho bọn hắn nguyên một đám tiến bộ thần tốc.
- Mấy ngày gần đây Thần nhi đang làm những gì?
Diệp Thương Huyền mở mắt hỏi.
- Hắn mỗi ngày đều ngốc trong phòng, hình như là tu luyện.
Diệp Chiến Thiên nói.
- Nếu như tu luyện mà nói, vì cái gì không đến tụ linh pháp trận?
Diệp Thương Huyền nghi hoặc.
- Ta cũng không biết, nghe nói hắn còn đem phiến rừng cây trong sơn cốc quyển đi ra, dẫn mười mấy tộc nhân, chuẩn bị trồng ra linh chi.
Diệp Chiến Thiên nói.
- Trồng linh chi?
Diệp Thương Huyền bật cười.
- Thần nhi quả thực hồ đồ, linh chi thứ này, không phải có thể trồng ra tới, linh chi là tụ tập thiên địa huyền khí tinh hoa mà sinh, chính là tiên thiên linh vật, muốn trồng cũng trồng không được.
- Rất nhiều tộc nhân đều nói như vậy, chỉ là Thần nhi không tin tà, bất quá hắn muốn làm chuyện gì, ta cũng không mặt mũi đi trông nom.
Diệp Chiến Thiên cười khổ nói, tu vi Diệp Thần cũng đã xa xa cao hơn hắn, hắn tuy cảm thấy tự hào, nhưng cũng cảm giác mình cái phụ thân này làm quá thất bại, chưa che chở cho hài tử không nói, ngược lại phải nhờ con của mình che chở.
- Cứ để Thần nhi làm đi, dù sao đều là các tộc nhân trông nom, hao phí hắn không được bao nhiêu thời gian.
Diệp Thương Huyền nghĩ nghĩ, tu vi Diệp Thần đã đạt tới trình độ kinh người như thế, muốn tiếp tục đi lên, không phải chỉ dựa vào khổ tu có thể hoàn thành, thuận theo tự nhiên a.
Thời gian một ngày một ngày trối ua, một tháng sau, tin tức Đông Lâm Quận Vương Lưu Huân cùng Binh bộ Thượng thư Lưu Kham bị giết truyền đến đế đô, Minh Vũ Đại Đế tức giận.
Đế đô Tây Quỳnh, đây là một tòa Đô thành phồn hoa, là gấp hơn hai mươi lần Đông Lâm quận thành, chỉ là nhân khẩu liền nhiều đến hơn năm ngàn vạn, chia làm Đông Nam Tây Bắc Trung năm cái khu vực, Đông Nam Tây Bắc rất phồn hoa, mỗi khu vực đều tương đương với một siêu cấp quận thành, chính giữa chính là hoàng gia trung uyển, cực kỳ bao la, bên ngoài tường thành cao ngất, đề phòng sâm nghiêm, trong đó dãy núi, hồ nước, sông, đình đài lầu các, điêu lan… cái gì cần có đều có, nhân gian phồn hoa đều ở nơi này.
Phía bắc Trung uyển, trong hồ khoáng đạt có một tiểu đảo, phía trên đứng sừng sững vài tòa kiến trúc, ngắm nhìn bốn phía, non sông tươi đẹp, xinh đẹp đến cực điểm, ở giữa có một tòa nhà tên Trí hiên các, chính là chỗ ở của Dược tôn Hiên Dật.
Hậu viện, phía dưới lô đỉnh hỏa quang hừng hực, một đám tiểu đồ đang bận việc, bên cạnh một lão giả người mặc áo bào trắng, râu bạc tóc trắng đang lẳng lặng đả tọa tu luyện, hỏa quang chiếu rọi ở trên mặt của hắn, da của hắn thấu hồng, tinh thần no đủ, không chút nào kém hơn người tuổi trẻ. Hắn chính là Dược tôn Hiên Dật, bản thân Dược tôn Hiên Dật chính là một lão giả hiền lành, người bình thường chứng kiến hắn, căn bản sẽ không tưởng tượng được ra sau lưng của hắn đến tột cùng có bao nhiêu năng lượng.
- Sư phó.
Lê Hủ đi vào đại sảnh, cung kính đứng ở một bên.
- Có chuyện gì không?
Dược tôn Hiên Dật qua sau nửa ngày, mở to mắt hỏi.
- Lão Ngũ lão Lục tìm dược liệu, đều đã để vào tủ thuốc.
Lê Hủ ở trước mặt Dược tôn Hiên Dật, hắn thủy chung đều rất khiêm cung, cũng không phải là hắn e ngại Dược tôn Hiên Dật, mà là thời điểm đối mặt Dược tôn Hiên Dật, hắn đều có một loại kính yêu phát ra từ nội tâm, tựa như hài tử đối với phụ thân của mình.
Dược tôn Hiên Dật đối với bọn hắn những đệ tử này, cùng một phụ thân đối đãi con của mình không khác.
- Ân.
Dược tôn Hiên Dật lên tiếng, nhắm mắt lại, hắn đang ở trong tu luyện, không thể đứng dậy.
Lê Hủ tại chỗ trù trừ một chút, có một số việc không biết nên nói hay không.
- Nói đi, còn có chuyện gì?
Dược tôn Hiên Dật hỏi.
- Là như vậy, trước kia ta đi Đông Lâm quận thu đồ đệ, đụng phải một thiếu niên thiên phú trác tuyệt, vốn là nghĩ dẫn tiến cho sư phó, chỉ là hắn xông một ít tai họa, chọc giận Minh Vũ Đại Đế.
- Cái tai họa gì?
Dược tôn Hiên Dật nhíu mày hỏi, Lê Hủ trước nói với hắn qua chuyện tình Diệp Thần, Dược tôn Hiên Dật có chút khó có thể tin, bởi vì hắn qua nhiều năm như vậy, chưa bao giờ đụng phải qua thiên tài khống chế huyền khí cao siêu như thế, cho nên đối với Diệp Thần cũng sinh ra một ít hứng thú. Dược tôn Hiên Dật thực sự muốn tìm một luyện dược thiên tài kế thừa y bát của mình, là có một chút nỗi khổ tâm cùng lý do.
- Hắn giết Đông Lâm Quận Vương cùng Binh bộ Thượng thư.
- Là chính bản thân hắn động thủ?
Dược tôn Hiên Dật sửng sốt một chút, hắn nhớ rõ cái Binh bộ Thượng thư Lưu Kham này, hình như là một thập giai trung kỳ.
- Căn cứ tin tức thu được, là bản thân hắn giết.
Lê Hủ nói, hắn cũng có chút buồn bực, trước kia thời điểm nhìn thấy Diệp Thần, Diệp Thần còn mới bát giai đỉnh phong, chẳng lẽ mới qua hai ba tháng như vậy, cũng đã đột phá thập giai sao?
- Nguyên nhân chuyện này đã điều tra qua chưa? Nếu là sai ở Lưu Huân cùng Lưu Kham, ta sẽ bảo vệ hắn, nếu như là hắn mượn danh nghĩa của ta chủ động khiêu khích gây chuyện, vậy người này không thu cũng được.
Dược tôn Hiên Dật nói, ở trên những chuyện này, hắn là thị phi rõ ràng.
- Sự tình cũng đã điều tra xong, Đông Lâm Quận Vương Phủ cùng Diệp Gia Bảo sớm có ân oán, thấy Diệp Thần bị chúng ta chọn trúng, chó cùng rứt giậu, phái binh vây quanh Diệp Gia Bảo, muốn tiêu diệt Diệp Gia Bảo, Diệp Thần phẫn nộ ra tay, giết Lưu Huân cùng Lưu Kham.
Lê Hủ nói sơ lược sự tình trải qua.
- Nếu là như vậy, xem ra không sai ở hắn.
Dược tôn Hiên Dật đối với Lê Hủ còn là tương đương tín nhiệm nói.
- Ngươi đi về phía Minh Vũ chuyển đạt ý của ta, Diệp Thần này ta bảo vệ, môn hạ Dược tôn Hiên Dật ta, giết một Binh bộ Thượng thư tính toán cái gì.
Dược tôn Hiên Dật bao che khuyết điểm, ở bên ngoài là nổi danh.
- Diệp Thần dù sao còn không có đi bái sư, bên Minh Vũ Đại Đế kia...
Da đầu Lê Hủ run lên, Minh Vũ Đại Đế chính là một Thiên Tôn cấp cường giả, ở bên ngoài dùng quyết đoán tàn nhẫn nổi danh, muốn từ trong miệng lão hổ bạt răng, có thể có vấn đề hay không? Nếu Diệp Thần chỉ giết một Đông Lâm Quận Vương, thế thì còn đỡ một chút, rõ ràng ngay cả Binh bộ Thượng thư cũng giết đi, nghĩ nghĩ, phỏng chừng cũng là Lưu Huân cùng Lưu Kham ép Diệp Thần.