Tổ Thần Chí Tôn
Chương 119
Mọi người tiếp tục đi về phía trước hơn mười phút đồng hồ, một mảnh khu vực vô cùng rộng rãi xuất hiện ở tầm mắt, bên trong phương viên mấy ngàn trượng này, lại sinh trưởng một chút thực vật màu đen, nước suối róc rách, có động thiên khác, trên đỉnh là một mảnh hắc ám, giống như bầu trời đêm bát ngát khôn cùng, giống như là đi tới một thế giới dưới lòng đất hoàn toàn mới.
Thần hồn Diệp Thần quét qua, khu vực này là đi Hạ Địa Quỳnh Lâu phải qua, yêu thú hoành hành, tất cả đều là cấp chín cấp mười yêu thú trở lên, dĩ nhiên cũng có một chút tổ đội nhân loại cường giả đi Hạ Địa Quỳnh Lâu.
- Nơi này cực kỳ nguy hiểm, các ngươi phải cẩn thận một chút.
Diệp Thần nhắc nhở, thần hồn hắn phát hiện cấp chín yêu thú thì có trên trăm, còn có mấy thập giai yêu thú, cũng có thập giai nhân loại cường giả, cường giả tới Hạ Địa Quỳnh Lâu thật không ít.
Hình như là cảm thấy thần hồn của Diệp Thần, sưu sưu sưu, mấy đạo hồn niệm hướng bên này dọ thám tới, ở bên trong mấy đạo hồn niệm này, có hai ba đạo so với chỉ Xuyên Sơn Giáp Minh Viễn kia mạnh hơn một chút.
Diệp Thần khẽ cau mày, xem ra Huyền thú tới nơi này cũng không ít, Diệp Thần đem thần hồn phóng đi ra ngoài, ở trên bầu trời hóa thành một binh sĩ cao lớn uy vũ, mấy đạo hồn niệm kia dọ thám tới đây, tựa như điện giật, sưu một chút rụt trở về.
Cảm giác được bọn chúng cực kỳ nhanh lui bước, Diệp Thần khẽ mỉm cười, thần hồn của mình vẫn là rất có lực uy hiếp.
Đang ở lúc hắn chuẩn bị thu hồi thần hồn, nơi xa truyền đến một tiếng sói tru, một cổ hồn niệm so sánh với mấy đạo hồn niệm lúc trước kia cường đại hơn tìm kiếm tới.
A Ly giống như là cảm giác đến cái gì, sưu một chút chui vào trong ngực Diệp Thần, thân thể run rẩy.
Trong lòng Diệp Thần rùng mình, thần hồn bao phủ ở phương viên mấy trượng, hướng phía trước đưa mắt nhìn, chỉ thấy nơi xa cổ hồn niệm kia, dần dần đọng lại hóa thành một lang hình cự đại, trong con ngươi trán phóng tia tia u quang màu đỏ tươi.
- Người tới là bằng hữu phương nào, vì sao phải giết đồ tử đồ tôn Lang Vương điện ta.
Lang hình hồn niệm kia truyền tới một tin tức, bộ dạng có mấy phần tức giận.
Ngưng thần biến hóa! Đối diện tên kia, hẳn là một Yêu Vương chân chính rồi, đồ giả gặp đồ thật rồi, trong lòng Diệp Thần khẩn trương muốn chết, Yêu Vương là tồn tại cường đại so sánh với thập giai cường giả cao hơn bốn cấp bậc, đoán chừng ngay cả Minh Võ đại đế cũng chưa hẳn là đối thủ của Yêu Vương, nếu một khi giao thủ, mình có thể sẽ bị lộ vùi lấp rồi, nhưng Diệp Thần biết được, thần hồn của mình còn chưa chân chính hóa ra hình thái thực chất, chỉ có thể bắt một chút yêu thú, nhưng mà ngay cả một chút lực công kích chân chính cũng không có.
Hồn niệm của A Ly nhanh chóng giật mình, truyền một chút tin tức cho Diệp Thần, hồn niệm của A Ly chính là thoát thai từ thần hồn của Diệp Thần, lúc bọn họ trao đổi, sẽ không bị những người khác dò thám.
- Bổn vương là một tán tu, ta cũng mặc kệ bọn chúng là cái gì điện, những Yêu Lang kia cản đường của ta, tất nhiên nên giết.
Thần hồn Diệp Thần mở miệng nói, lúc nói chuyện giọng nói cường ngạnh, lúc này trong lòng Diệp Thần thấp thỏm vô cùng, những điều này là do A Ly dạy hắn, khẩu khí cứng rắn như vậy, vạn nhất một lời không hợp đánh nhau thì làm sao bây giờ?
Trong con ngươi u quang của lang hình hồn niệm kia ở trên thân binh sĩ do Diệp Thần hóa ra quét qua, Diệp Thần nhất thời cảm nhận được một cổ uy áp khổng lồ, thân thể tựa như bị chen chúc bẹp.
Mặc dù cảm nhận được áp lực cực lớn, nhưng Diệp Thần biết được, chỉ cần thần hồn của hắn hơi chút rung động hoặc là lộ ra sơ hở, chủ nhân lang hình hồn niệm kia sẽ phát hiện mình là giả, Diệp Thần mạnh mẽ duy trì thần hồn, hắn có thể cảm giác được, tinh thần lực của mình đang nhanh chóng trôi qua, đầu óc đang từ từ trở nên mơ hồ.
Lang hình hồn niệm kia ở trên người thần hồn của Diệp Thần quét qua, không có phát hiện cái gì khác thường, liền nói:
- Vị bằng hữu kia, bọn đồ tử đồ tôn của ta đắc tội ngươi, mong rằng bao dung, Hạ Địa Quỳnh Lâu sắp mở ra, sau này nếu như có cơ hội chạm mặt, sẽ hướng bằng hữu ngay mặt tạ lỗi.
Lang hình hồn niệm kia cực kỳ nhanh tản đi, biến mất mất tích.
Thân chịu áp lực chợt giảm, Diệp Thần vội vàng đem thần hồn thu trở lại, trái tim phù phù phù phù nhảy không ngừng, sau khi đem thần hồn thu hồi, Diệp Thần ra một thân mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch, huyền khí trong cơ thể cuồn cuộn không chừng, nếu lang hình hồn niệm kia muộn đi chốc lát, hắn có thể chống đở không nối rồi, lay đầu một cái, để cho ý thức của mình trở nên thanh tĩnh một chút.
Đây chính là tồn tại cường đại Yêu Vương cấp? Diệp Thần kinh hãi không dứt, xem ra cấp bậc kia là mình trước mắt không cách nào sánh bằng. Thần hồn Diệp Thần có chút đặc thù, ở trước mặt Yêu Vương chính thức giả bộ nửa phút có thể tiến hành, nếu thời gian kéo dài, thần hồn liền không thể duy trì.
Sau này tốt nhất vẫn là không nên gặp phải Yêu Vương!
- Tiểu hữu, ngươi làm sao vậy?
Ân Mông Điền ở một bên ân cần hỏi, hắn thấy sắc mặt Diệp Thần đột nhiên trắng bệch, từng ngụm từng ngụm thở dốc, giống như là thoát lực.
Diệp Thần cười khổ lắc đầu nói:
- Ân vương gia, chuyến này khó khăn vô cùng, có thể sẽ gặp phải nguy hiểm khó có thể tưởng tượng, nếu như các ngươi có thể nghe vãn bối một câu, vẫn là nhanh quay đầu lại a.
Đám người Ân Mông Điền nhìn nhau cả kinh, tựa như đang trầm tư.
- Cũng đã tới nơi này, có thể nào bỏ lở nửa chừng. Cũng không phải là ta không nghe tiểu hữu khuyến cáo, mà là đại trượng phu, có việc không nên làm, có việc phải làm, cho dù biết rõ chuyến này thập tử vô sinh, lão phu vẫn muốn mạo hiểm một phen.
Ân Mông Điền thấy Diệp Thần như vậy, âm thầm nghĩ thầm, chẳng lẻ tiểu hữu này học cứu thiên nhân, biết quẻ thuật của Thiên Cơ tông? Mới vừa rồi đột nhiên từng ngụm từng ngụm thở dốc, chẳng lẽ là trắc chuyến này cát hung?
Nếu Diệp Thần biết được ý nghĩ của Ân Mông Điền, đoán chừng cũng không khỏi không bội phục Ân Mông Điền trí tưởng tượng phong phú.
Thấy đám người Ân Mông Điền như thế, Diệp Thần cũng không tiện nhiều lời, hướng nơi xa nhìn lại, nghĩ ngợi chốc lát, không nghĩ tới ngay cả siêu cấp cao thủ cấp bậc Yêu Vương cũng đến Hạ Địa Quỳnh Lâu rồi, nếu như tiếp tục đi về phía trước, dọc theo con đường này tất nhiên là nguy hiểm nặng nề, có nên đi hay không?
- A Ly, tại sao Yêu Vương kia dễ dàng lui bước như vậy?
Diệp Thần ở bên cạnh A Ly thấp giọng hỏi.
A Ly dùng thần hồn truyền một chút tin tức tới.
- Ngươi là nói, hồn niệm của ta theo chân hồn niệm bọn họ không giống, đem Yêu Vương kia cũng hù dọa? Hay là Yêu Vương kia đụng phải chuyện khẩn cấp, trực tiếp rút lui?
Diệp Thần suy nghĩ một chút nói.
- Hồn niệm của ta không giống, đó là khẳng định, trừ ta, có nhân loại nào tu ra hồn niệm? Không biết có thể hồ lộng được Yêu Vương hay không.
Thần hồn Diệp Thần quét qua, khu vực này là đi Hạ Địa Quỳnh Lâu phải qua, yêu thú hoành hành, tất cả đều là cấp chín cấp mười yêu thú trở lên, dĩ nhiên cũng có một chút tổ đội nhân loại cường giả đi Hạ Địa Quỳnh Lâu.
- Nơi này cực kỳ nguy hiểm, các ngươi phải cẩn thận một chút.
Diệp Thần nhắc nhở, thần hồn hắn phát hiện cấp chín yêu thú thì có trên trăm, còn có mấy thập giai yêu thú, cũng có thập giai nhân loại cường giả, cường giả tới Hạ Địa Quỳnh Lâu thật không ít.
Hình như là cảm thấy thần hồn của Diệp Thần, sưu sưu sưu, mấy đạo hồn niệm hướng bên này dọ thám tới, ở bên trong mấy đạo hồn niệm này, có hai ba đạo so với chỉ Xuyên Sơn Giáp Minh Viễn kia mạnh hơn một chút.
Diệp Thần khẽ cau mày, xem ra Huyền thú tới nơi này cũng không ít, Diệp Thần đem thần hồn phóng đi ra ngoài, ở trên bầu trời hóa thành một binh sĩ cao lớn uy vũ, mấy đạo hồn niệm kia dọ thám tới đây, tựa như điện giật, sưu một chút rụt trở về.
Cảm giác được bọn chúng cực kỳ nhanh lui bước, Diệp Thần khẽ mỉm cười, thần hồn của mình vẫn là rất có lực uy hiếp.
Đang ở lúc hắn chuẩn bị thu hồi thần hồn, nơi xa truyền đến một tiếng sói tru, một cổ hồn niệm so sánh với mấy đạo hồn niệm lúc trước kia cường đại hơn tìm kiếm tới.
A Ly giống như là cảm giác đến cái gì, sưu một chút chui vào trong ngực Diệp Thần, thân thể run rẩy.
Trong lòng Diệp Thần rùng mình, thần hồn bao phủ ở phương viên mấy trượng, hướng phía trước đưa mắt nhìn, chỉ thấy nơi xa cổ hồn niệm kia, dần dần đọng lại hóa thành một lang hình cự đại, trong con ngươi trán phóng tia tia u quang màu đỏ tươi.
- Người tới là bằng hữu phương nào, vì sao phải giết đồ tử đồ tôn Lang Vương điện ta.
Lang hình hồn niệm kia truyền tới một tin tức, bộ dạng có mấy phần tức giận.
Ngưng thần biến hóa! Đối diện tên kia, hẳn là một Yêu Vương chân chính rồi, đồ giả gặp đồ thật rồi, trong lòng Diệp Thần khẩn trương muốn chết, Yêu Vương là tồn tại cường đại so sánh với thập giai cường giả cao hơn bốn cấp bậc, đoán chừng ngay cả Minh Võ đại đế cũng chưa hẳn là đối thủ của Yêu Vương, nếu một khi giao thủ, mình có thể sẽ bị lộ vùi lấp rồi, nhưng Diệp Thần biết được, thần hồn của mình còn chưa chân chính hóa ra hình thái thực chất, chỉ có thể bắt một chút yêu thú, nhưng mà ngay cả một chút lực công kích chân chính cũng không có.
Hồn niệm của A Ly nhanh chóng giật mình, truyền một chút tin tức cho Diệp Thần, hồn niệm của A Ly chính là thoát thai từ thần hồn của Diệp Thần, lúc bọn họ trao đổi, sẽ không bị những người khác dò thám.
- Bổn vương là một tán tu, ta cũng mặc kệ bọn chúng là cái gì điện, những Yêu Lang kia cản đường của ta, tất nhiên nên giết.
Thần hồn Diệp Thần mở miệng nói, lúc nói chuyện giọng nói cường ngạnh, lúc này trong lòng Diệp Thần thấp thỏm vô cùng, những điều này là do A Ly dạy hắn, khẩu khí cứng rắn như vậy, vạn nhất một lời không hợp đánh nhau thì làm sao bây giờ?
Trong con ngươi u quang của lang hình hồn niệm kia ở trên thân binh sĩ do Diệp Thần hóa ra quét qua, Diệp Thần nhất thời cảm nhận được một cổ uy áp khổng lồ, thân thể tựa như bị chen chúc bẹp.
Mặc dù cảm nhận được áp lực cực lớn, nhưng Diệp Thần biết được, chỉ cần thần hồn của hắn hơi chút rung động hoặc là lộ ra sơ hở, chủ nhân lang hình hồn niệm kia sẽ phát hiện mình là giả, Diệp Thần mạnh mẽ duy trì thần hồn, hắn có thể cảm giác được, tinh thần lực của mình đang nhanh chóng trôi qua, đầu óc đang từ từ trở nên mơ hồ.
Lang hình hồn niệm kia ở trên người thần hồn của Diệp Thần quét qua, không có phát hiện cái gì khác thường, liền nói:
- Vị bằng hữu kia, bọn đồ tử đồ tôn của ta đắc tội ngươi, mong rằng bao dung, Hạ Địa Quỳnh Lâu sắp mở ra, sau này nếu như có cơ hội chạm mặt, sẽ hướng bằng hữu ngay mặt tạ lỗi.
Lang hình hồn niệm kia cực kỳ nhanh tản đi, biến mất mất tích.
Thân chịu áp lực chợt giảm, Diệp Thần vội vàng đem thần hồn thu trở lại, trái tim phù phù phù phù nhảy không ngừng, sau khi đem thần hồn thu hồi, Diệp Thần ra một thân mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch, huyền khí trong cơ thể cuồn cuộn không chừng, nếu lang hình hồn niệm kia muộn đi chốc lát, hắn có thể chống đở không nối rồi, lay đầu một cái, để cho ý thức của mình trở nên thanh tĩnh một chút.
Đây chính là tồn tại cường đại Yêu Vương cấp? Diệp Thần kinh hãi không dứt, xem ra cấp bậc kia là mình trước mắt không cách nào sánh bằng. Thần hồn Diệp Thần có chút đặc thù, ở trước mặt Yêu Vương chính thức giả bộ nửa phút có thể tiến hành, nếu thời gian kéo dài, thần hồn liền không thể duy trì.
Sau này tốt nhất vẫn là không nên gặp phải Yêu Vương!
- Tiểu hữu, ngươi làm sao vậy?
Ân Mông Điền ở một bên ân cần hỏi, hắn thấy sắc mặt Diệp Thần đột nhiên trắng bệch, từng ngụm từng ngụm thở dốc, giống như là thoát lực.
Diệp Thần cười khổ lắc đầu nói:
- Ân vương gia, chuyến này khó khăn vô cùng, có thể sẽ gặp phải nguy hiểm khó có thể tưởng tượng, nếu như các ngươi có thể nghe vãn bối một câu, vẫn là nhanh quay đầu lại a.
Đám người Ân Mông Điền nhìn nhau cả kinh, tựa như đang trầm tư.
- Cũng đã tới nơi này, có thể nào bỏ lở nửa chừng. Cũng không phải là ta không nghe tiểu hữu khuyến cáo, mà là đại trượng phu, có việc không nên làm, có việc phải làm, cho dù biết rõ chuyến này thập tử vô sinh, lão phu vẫn muốn mạo hiểm một phen.
Ân Mông Điền thấy Diệp Thần như vậy, âm thầm nghĩ thầm, chẳng lẻ tiểu hữu này học cứu thiên nhân, biết quẻ thuật của Thiên Cơ tông? Mới vừa rồi đột nhiên từng ngụm từng ngụm thở dốc, chẳng lẽ là trắc chuyến này cát hung?
Nếu Diệp Thần biết được ý nghĩ của Ân Mông Điền, đoán chừng cũng không khỏi không bội phục Ân Mông Điền trí tưởng tượng phong phú.
Thấy đám người Ân Mông Điền như thế, Diệp Thần cũng không tiện nhiều lời, hướng nơi xa nhìn lại, nghĩ ngợi chốc lát, không nghĩ tới ngay cả siêu cấp cao thủ cấp bậc Yêu Vương cũng đến Hạ Địa Quỳnh Lâu rồi, nếu như tiếp tục đi về phía trước, dọc theo con đường này tất nhiên là nguy hiểm nặng nề, có nên đi hay không?
- A Ly, tại sao Yêu Vương kia dễ dàng lui bước như vậy?
Diệp Thần ở bên cạnh A Ly thấp giọng hỏi.
A Ly dùng thần hồn truyền một chút tin tức tới.
- Ngươi là nói, hồn niệm của ta theo chân hồn niệm bọn họ không giống, đem Yêu Vương kia cũng hù dọa? Hay là Yêu Vương kia đụng phải chuyện khẩn cấp, trực tiếp rút lui?
Diệp Thần suy nghĩ một chút nói.
- Hồn niệm của ta không giống, đó là khẳng định, trừ ta, có nhân loại nào tu ra hồn niệm? Không biết có thể hồ lộng được Yêu Vương hay không.