Tinh Thần Biến
Chương 598: Tiên ma yêu giới
Dịch giả : Binhchi
Tiên ma yêu giới, tiên giới Sí Dương tinh hệ, trên Ngụ Đức tinh. Bên ngoài Ngụ Đức tinh thành trì, một dãy núi uốn lượn như một con sóng lớn, dãy núi này là của Tần thị nhất tộc.
Tần gia.
Tại tiên ma yêu giới, Tần gia là một gia tộc vô cùng thần bí. Vô luận là yêu giới, tiên giới hay là ma giới, thủ lĩnh ba giới này đều vô cùng hữu hảo với Tần gia. Hơn nữa thật lực bản thân Tần gia cũng vô cùng khủng bố, đặc biệt là những 'sủng vật' năm xưa Tần Vũ đã giải cứu, cơ hồ thật lực của mỗi người đều vô cùng kinh nhân. Trên một ngọn cô phong có hai thanh niên đang ngồi đối mặt nhau uống rượu đàm luận.
Hai người này, một là người thanh niên có khí tức ôn hòa thân mang hắc sắc trường bào, trường bào được vén sang một bên, còn có một thanh niên mặc hoàng sắc trường bào, trên người mang một cổ bá khí. Hai người này chính là đại ca và nhị ca của Tần Vũ.
- Đại ca, nghe nói tiểu thiên tại của Tần gia ta đã đột phá kim tiên cảnh giới đạt tới nhất cấp tiên đế cảnh giới rồi đó. - Tần Chính trên mặt phớt nụ cười nâng chén nói.
Tần Phong cười một tiếng nói:
- Đệ nói tới Tiểu Nam hả, tiểu tử đó đúng là rất khá.
- Bất quá… - Tần Phong đột nhiên cảm thán, - Nói đến thiên tài, tốc độ tu luyện của Tiểu Nam còn chậm hơi tam đệ Tiểu Vũ nhiều lắm.
Nhắc đến Tần Vũ, Tần Chính cũng cảm thán:
- Tiểu Vũ nó đã phi thăng thần giới, luận tư chất hai người bọn ta, sợ rằng tiên đế cảnh giới cũng khó mà đạt tới chứ đừng nói phi thăng thần giới, cũng chẳng biết đến khi nào mới có thể gặp mặt Tiểu Vũ.
- Ngày đó chia tay, ta cũng đã nghĩ rằng sợ là không bao giờ gặp lại được. - Tần Phong ngẩng đầu nhìn thiên không.
Thực lực hai người đều rất khá, có thể nhìn thấu qua khí quyển của Ngụ Đức tinh, nhìn thấy không gian vô biên. Nhưng nhìn thấy không gian vô biên thì có tác dụng gì? Cũng vô pháp nhìn thấy thần giới, nhìn thấy thân huynh đệ bọn họ Tần Vũ!
- Ô!
Tần Phong đột nhiên kinh dị thốt lên, giương mắt nhìn thẳng vào không trung. Tần Chính cũng giương mắt nhìn không trung, chớp hai mắt nỗ lực quan sát cẩn thận.
Chỉ thấy hai đạo kim quang lóe lên trong không trung, cơ hồ trong chớp mắt liền hạ xuống trên tòa cô phong. Hai đạo hào quang này liền hóa thành hai người.
Tần Phong, Tần Chính run run nhìn người mới tới.
- Nhị đệ, ta không nằm mơ chứ?
Tần Phong run rẩy nói với Tần Chính, Tần Chính hai mắt trừng trừng nhìn Tần Vũ:
- Đệ cũng vô pháp xác định có phải là đang nằm mơ hay không.
- Không lẽ có người cố ý biến hóa thành hình dạng của Tiểu Vũ? - Tần Phong ngơ ngẩn nói, - Nhưng mà khí tức vì sao giống thế, nhãn thần đó…
- Đại ca, nhị ca! - Người tới mở miệng nói.
- Tiểu Vũ!
Tần Phong chạy tới ôm chầm lấy Tần Vũ,
- Tiểu tử ngươi đi một lèo hơn vạn năm mới chịu quay lại. - Miệng mắng xong mắt Tần Phong cũng ươn ướt.
Năm xưa chia tay, cơ hồ mọi người đều biết muốn gặp lại rất khó.
Thậm chí không ít người nhờ vả Tần Nam, sau khi Tần Nam đến thần giới gặp mặt Tần Vũ thì chuyển lời tới Tần Vũ giùm họ.
- Tiểu Vũ quả nhiên quay lại rồi. - Tần Chính bên cạnh cũng cao hứng kích động đến đỏ mặt.
- Đi, nhanh lên, nhanh đi về. - Tần Chính đột nhiên nói liền hồi - Phụ hoàng biết được đệ quay về khẳng định rất cao hứng. Mau đi gặp phụ hoàng.
Tần Vũ liền gật đầu.
Cảm giác ở chung một chỗ cùng thân nhân rất thoải mái, giống như một con thuyền nhỏ cuối cùng cập được bến cảng an toàn.
Khương Lan đứng một bên mỉm cười nhìn cảnh này. Lúc này trong lòng ông cũng hâm mộ Tần Vũ.
*********
Tại tiên ma yêu giới, Tần Vũ không sợ bị các thần vương phát hiện. Nguyên do là thần thức của thần vương tối đa chỉ tra xét được thần giới, muốn tra xét các không gian khác thì trước tiên phải thuấn di đến không gian đó rồi mới tra xét.
Trong đại điện Tần phủ.
Trong cả đại điện đặt rất nhiều bàn, trong đại điện có vài trăm người cơ hồ toàn bộ đều là người của Tần thị nhất tộc. Trừ đại điện ra, bên ngoài đại điện cũng đặt rất nhiều bàn lộ thiên.
- Bãi yến, khánh hạ!
Đây là lời của Tần Đức ra lệnh cho hạ nhân sau khi gặp Tần Vũ. Bao nhiêu năm nay Tần Đức chưa hề cao hứng như hôm nay. Mặc dù Tần Vũ lúc trở về đã nói đại khái sự tình tại thần giới cho Tần Đức nghe. Biết tình huống của Tần Vũ có thể có chút nguy hiểm với ông nhưng Tần Đức vẫn rất cao hứng.
Đám người Tần thị nhất tộc đều biết Tần Vũ là nhân vật đã phi thăng thần giới, nhưng người này quả nhiên từ thần giới quay về đúng là một việc kinh nhân. Trong lòng đám tử đệ Tần thị cực kỳ khâm phục Tần Vũ. Sau khi yến tiệc xong, Tần Vũ cùng với Tần Đức, Tần Phong, Tần Chính, Phong Ngọc Tử cùng một bộ phận thành viên chủ yếu của Tần thị nhất tộc tụ tập tại một nơi.
- Phụ vương, tình huống ở thần giới các người đã biết rồi. Xin lỗi, các người nếu muốn tới thần giới chí thiểu tạm thời không thể được. - Tần Vũ áy náy nói.
Tôn tử của Tần Phong 'Tần Nam' cũng đã trở thành một thanh niên tuấn mĩ.
- Tam gia gia, cái đám Thánh Hoàng ở thần giới là đồ chẳng ra gì, đến thần giới làm gì? Trước đây con còn rất muốn tới thần giới nhưng hiện tại nghe ra đến thần giới còn phải làm công nhân khai khoáng. Điều kiện sống như thế rõ ràng là thảm hại hơn tiên ma yêu giới nhiều. Không đi đâu, có mời con cũng không tới thần giới. - Tần Nam nói liên tục một hơi.
- Tiểu Nam, người lớn nói chuyện đừng có chen miệng vào. - Tần Phong hạ giọng nói.
Tần Đức bật cười:
- Lời của Tiểu Nam tuy đường đột nhưng có đạo lí, nguyên bổn trong lòng ta đối với thần giới thần bí cũng rất mong mỏi, tưởng tượng nhiều điều thần kì mĩ hảo. Nhưng hiện tại xem ra… - Nói xong Tần Đức nhè nhẹ lắc đầu.
- Tiểu Vũ, theo lời con nói thì những gì con làm trên Thánh Hoàng điện ta cũng tán đồng. - Tần Đức mỉm cười nói - Còn việc đến vũ trụ không gian của con, ta cũng đã nghĩ qua rồi, thế này đi… Tần thị nhất tộc chúng ta, nếu muốn đi thì đi cùng ta, không muốn đi thì để họ tiếp tục sống tại đây.
- Nhất thiết án chiếu theo ý phụ vương. - Tần Vũ gật đầu nói.
***********
Kì thật Tần thị nhất tộc sinh sống ở tiên ma yêu giới rất thoải mái. Tuyệt đại đa số người đều không có khả năng phi thăng thần giới. Tối hậu không ít người quyết định đến vũ trụ không gian của Tần Vũ.
Trên Tử Huyền tinh của tân vũ trụ.
Hơn hai trăm tử đệ Tần thị nhất tộc bằng không xuất hiện trên không trung Tử Huyền tinh, đám tử đệ Tần thị nhất tộc này đều chấn kinh nhìn Tử Huyền tinh.
- Chúng ta quay về phàm nhân giới rồi à? - Không ít người chấn kinh hỏi.
- Đây là một vũ trụ không gian khác, tinh cầu này là do thái thượng tam trưởng lão sáng tạo ra. Hình dáng giống như quê hương của chúng ta, chỉ có điều là không có người sinh sống. - Tần Chính cười nhẹ nói.
- Sáng tạo?
Đám tử đệ Tần thị nhất tộc đều chấn kinh không nói nên lời:
- Đây là do thái thượng tam trưởng lão trong truyền kỳ của Tần thị nhất tộc chúng ta sáng tạo, sáng tạo…
Hủy diệt thì dễ, sáng tạo khó. Đặc biệt là sáng tạo một tinh cầu, ở tiên ma yêu giới bọn họ chưa từng tưởng tượng ra. Tử đệ Tần thị nhất tộc đến đây cũng đã được vài ngày. Hôn lễ của Tần Vũ và Lập Nhi cũng đang được chuẩn bị khẩn trương và náo nhiệt.
Ánh trăng như nước, Tần Vũ và Lập Nhi ngồi dựa vào nhau cùng ngắm trăng
- Lập Nhi, mấy ngày này nói chuyện với đám vãn bối Tần gia không quá buồn chứ? - Tần Vũ hi hi cười nói.
Tần Vũ rất rõ, tử đệ Tần thị nhất tộc đối với thái thượng tam trưởng lão rất sùng bái, lần này đám cưới của Tần Vũ và Khương Lập, đám tử đệ Tần thị nhất tộc đó khẳng định rất hiếu kì.
Khương Lập cười gật đầu:
- Vẫn tốt. Phụ vương huynh, còn có đại ca nhị ca. Năm xưa muội đều đã nhận biết tại phàm nhân giới vì thế nên không cần giữ kẽ lắm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tần Vũ nhẹ gật đầu.
- Vũ ca. - Khương Lập đột nhiên nói với Tần Vũ - Ba ngày sau chúng ta kết hôn đúng không?
Tần Vũ vuốt tóc Khương Lập cười nói:
- Ba ngày sau đại hôn. Không phải muội đã biết rồi sao? Sao thế, hiện tại trong lòng thấy lo à?
- Có một chút. - Khương Lập nói nhỏ.
- Rất bình thường, thực tế hiện tại trong lòng huynh cũng có chút khẩn trương. - Tần Vũ mỉm cười nói.
- Huynh mà khẩn trương?
Khương Lập ngẩng đầu nhìn Tần Vũ một cái, bĩu môi nói.
- Nếu không tin muội nghe tim huynh đập nè.
Tần Vũ cười nói với giọng trêu chọc. Khương Lập còn cố ý ghé vào ngực Tần Vũ lắng nghe.
Đột nhiên.
Hai người đều yên lặng. Tần Vũ cảm thụ được hơi ấm từ thân thể Khương Lập, ngẩng đầu ngắm trời đêm, trong lòng hết sức phức tạp. Tần Vũ rất rõ, Lập Nhi chỉ cần ở bên cạnh hắn tại một chỗ, không cần biết đó là nơi nào.
Nhưng mà Hầu Phí, Hắc Vũ thì sao? Còn tử đệ Tần thị nhất tộc thì sao? Hoặc là, con của hắn và Lập Nhi trong tương lai thì sao?
Không lẽ để con mình một mực trốn tại vũ trụ không gian này vĩnh viễn không ló mặt ra? Phải một mực giấu đầu giấu đuôi? Tình cảnh này Tần Vũ vô luận thế nào cũng quyết không để nó phát sinh.
- Vì mấy người phụ vương, vì tử đệ Tần thị nhất tộc, vì bọn Phí Phí và Tiểu Hắc. Cũng là vì con cái trong tương lai của mình và Lập Nhi… Vô luận ra sao ta cũng phải chân chính giao phong với đám Thánh Hoàng một trận. Vô luận ra sao ta cũng phải chiến đấu tại thần giới vì bọn họ một phen.
Tần Vũ tự nhủ trong long. Lúc này hắn cảm thấy trách nhiệm. Tuy Lập Nhi không yêu cầu nhưng chính hắn sẽ không tha thứ cho bản thân.
- Thần giới. Ta còn phải quay lại thần giới. - Tần Vũ tự nhủ trong long.
Thần giới, đó chính là chiến trường của Tần Vũ và thần vương!