Tinh Thần Biến
Chương 337: Túy tửu( hạ)
Không biết đã trôi qua bao lâu, Tần Vũ mở mắt ra, cảm thấy đầu đau ê ẩm, biết rằng mình quá khùng khi đi uống quá nhiều rượu như vậy. Khiến cho thân thể cường hãn của mình mà cũng say thì có thể tưởng được Tần Vũ đã uống bao nhiêu liệt tửu.
- Uống nhiều quá, uống nhiều quá.
Tần Vũ vận công tiêu trừ cơn đau đầu do rượu, tiện đó đứng lên.
Quét mắt nhìn xung quanh, đây là một căn phòng được bố trí ưu nhã, tiên thức tán phát khiến Tần Vũ biết được đây là một căn phòng trong Vô Danh long phủ của Ngao Vô Danh, còn Quân Lạc Vũ đang nằm ngủ trong căn phòng bên cạnh.
- Bao nhiêu năm rồi…
Tần vũ trên mặt xuất hiện một tia tiếu ý,
- Ta đã không có uống rượu say như vậy, không có phóng túng như vậy,
Liền đó Tần Vũ đi ra khỏi phòng.
Bên ngoài phòng là hàng lớp hành lang, theo những hành lang uốn lượn khúc chiết, Tần Vũ đến được hoa viên mà hôm đó ba người đã uống rượu, thảm cỏ xanh vẫn y nguyên khiến Tần Vũ nhớ lại mình đã từng nằm trên đó uống rượu.
- Ha ha…. Tần Vũ, đệ tỉnh còn nhanh hơn cả Quân Lạc Vũ nữa à.
Tiếng cười to sang sảng của Ngao Vô Danh vang lên, Tần Vũ xoay người nhìn lại không khỏi cười nói :
- Vô Danh đại ca, hôm đó uống rượu, thật có chút phóng đãng.
- Cái này gọi là chân tình thực tính mà.
Ngao Vô Danh cười nói.
- Phải rồi, Tần Vũ, hôm đó ta uống rượu mau say quá…. Hình như đệ có dẫn ta đi xem tiên phủ của đệ, tiên phủ của đệ không ngờ lại còn lớn hơn Vô Danh long phủ của ta.
Ngao Vô Danh nói.
Lúc đó Tần Vũ cùng Ngao Vô Danh uống rượu đã đến độ ù ù cạc cạc rồi, nghĩ lại mọi chuyện cũng không được rõ ràng, giờ Ngao Vô Danh tỉnh táo nhớ lại chuyện đến Thanh Vũ tiên phủ thì không khỏi cảm thấy nghi hoặc.
- Tần Vũ, có một chuyện mà ta luôn mang trong lòng mà không dám hỏi, hiện tại ta và ngươi đã trở thành huynh đệ, cũng không còn phải ngại ngùng gì nữa…. - Ngao Vô Danh tò mò nói, - Tần Vũ, thân thể công lực đệ vốn không cao, nhưng làm cách nào mà chạy khỏi sự truy sát của Bạch phát huyết ma vậy?
Ngao Vô Danh thực sự cảm thấy kì.
Tần Vũ khi ở cùng với bọn họ, tịnh không có ẩn tàng thực lực, một người thực lực chỉ khoảng hai—ba cấp kim tiên làm cách nào có thể dưới sự truy sát của thất cấp Ma đế lại bảo vệ được mạng?
- Điều này….
Tần Vũ khó mà mở lời.
- Không chỉ có chuyện đó, còn có cái tiên phủ đó, hôm đó ta uống say không suy nghĩ được nhiều, hiện tại mới cảm thấy kỳ quái, nghĩ lại tiên phủ như của ta cả tiên ma yêu giới không vượt quá mười cái. Đệ làm cách nào lại có được một cái?
Ngao Vô Danh hỏi tiếp.
Tần Vũ trong một lúc không biết nói thế nào cho tốt.
Trong tâm hắn cũng có mâu thuẫn.
Hôm đó khi uống say đã lỡ đem bí mật "Thanh Vũ tiên phủ" của mình nói cho Ngao Vô Danh, nhưng mà hiện tại Tần Vũ đang phải đối mặt với nhiều nguy hiểm, đặc biệt là nhóm người Vũ Hoàng có vẻ đang muốn từ trên thân hắn để kiếm lợi, đặc biệt cái đó lại được xưng là đệ nhất bảo vật của tiên ma yêu giới "Mê Thần đồ quyển".
Hắn đối với Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ ấn tượng không tệ, sau khi trải qua một trận tuý luý thì đã coi đối phương là thâm giao. Chỉ là loại bí mật này Tần Vũ nhất thời khó mà nói thật ra được.
- Không cần phải lúng túng.
Ngao Vô Danh không để tâm phẩy tay cười nói,
- Chắc là đệ cũng có bí mật quan trọng, người mà, dù gì bản thân cũng có bí mật mà không thể nói với người khác. Ta chỉ là cảm thấy kì lạ mới hỏi đệ, con người ta rất thẳng thắn, có điều gì nghi hoặc là trực tiếp hỏi ngay. Tần Vũ đệ không cần phải quá để ý đến.
Tần Vũ trong lòng cũng không biết làm sao, đành xin lỗi:
- Có một số chuyện tạm thời chưa thể truyền ra ngoài. Đợi khi có thời cơ đệ nhất định sẽ nói với huynh.
- Không sao.
Ngao Vô Danh thực sự không để ý, liền đó trừng mắt nói,
- Tần Vũ à. Nói thực là nhục thân gì đó của đệ đích xác khiến ta kinh ngạc, phòng ngự thật quá mạnh.
Tần Vũ biết Ngao Vô Danh nói về Kiếm tiên khôi lỗi của mình.
- Nhưng mà cái đó vẫn chưa tính là gì, so với "Ảo Ảnh Thiên La" của nha đầu Khương Nghiên đó vẫn còn cách biệt lớn, - Ngao Vô Danh cảm thán, - mỗ mỗ của con nha đầu à…. làm sao lại có người lợi hại như vậy chứ. Tiên ma yêu giới này, rốt cuộc là có bao nhiêu ẩn thế siêu cấp cao thủ đây?
- Không có bao nhiêu đâu!
Thanh âm Khương Nghiên truyền đến, chỉ thấy Khương Nghiên một thân phấn hồng sắc đang chạy nhảy tới, phía sau nàng là một mỹ phụ ôn nhu, cũng chính là thê tử của Ngao Vô Danh.
- Vô Danh ca ca, huynh nghĩ ẩn thế cao thủ cũng như rau cải muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu sao?
Khương Nghiên bĩu môi, bẻ ngón tay nói,
- Tiên giới lợi hại có Thanh Đế, Vũ Hoàng, Huyền Đế, còn có người không quản chuyện là Ẩn Đế.
Ngao Vô Danh ngắt lời nói:
- Còn có sư tôn của muội.
- Sư tôn muội?
Khương Nghiên cười hắc hắc,
- Mỗ mỗ người không thích quản chuyện, toàn bộ tiên ma yêu giới thực lực tiếp cận mỗ mỗ cũng chỉ có hai ba người mà thôi.
Tần Vũ, trong lòng hoảng sợ.
Toàn bộ tiên ma yêu giới mà không có mấy người bằng được mỗ mỗ của Khương Nghiên, hiển nhiên mỗ mỗ nàng này là cao thủ thuộc hàng đứng đầu rồi, chỉ tưởng tượng thôi đã thấy khủng khiếp.
- Khương Nghiên cô nương sư tôn của cô thật đúng là lợi hại.
Tần Vũ không khỏi cảm thán.
Khương Nghiên bất đắc dĩ nói:
- Lợi hại cũng được gì, muội muốn ra ngoài chơi mà nói sao mỗ mỗ cũng không chịu, cuối cùng làm rầm rĩ lên, người ta phải ước định ba điều với mỗ mỗ mới được trực tiếp ra ngoài.
- Làm rầm rĩ?
Ngao Vô Danh cũng kinh ngạc.
- Vô Danh, Nghiên Nhi muội muội nó có thể li khai khỏi mỗ mỗ là đã thể hiện quyết tâm lớn đấy.
Thê tử ôn nhu của Ngao Vô Danh "Liên Trúc" cười nói.
- Ô, thế là sao?
Ngao Vô Danh nhìn Liên Trúc.
Ánh mắt Liên Trúc bắt đầu mỉm cười, vuốt đầu Khương Nghiên nói:
- Nghiên Nhi nó làm rầm rĩ với mỗ mỗ, khiến mỗ mỗ nói sau này cũng không quản chuyện của nó nữa.
- Mỗ mỗ, hừm.
Khương Nghiên hỉnh mũi lên.
Lúc này Quân Lạc Vũ cũng ra đến, trong mọi người Quân Lạc Vũ đối với chuyện của Khương Nghiên là biết rõ nhất:
- Nghiên Nhi, mỗ mỗ muội nói không quản chuyện của muội nhưng sao lại làm những chuyện đó? Nếu như không tốt với muội, sao lại còn đưa cho muội lưỡng kiện thần khí?
- Thần khí Chuyển Không, thần khí Ảo Ảnh Thiên La. Lưỡng kiện thần khí này đích xác là phi thường thần kỳ, nếu như ta có được hai thứ này, cho dù là ông già ta, ta cũng dám cùng lão ta đại chiến một trận.
Ngao Vô Danh tán thán.
Tần Vũ trong lòng đối với lưỡng kiện thần khí này lại chẳng hiểu gì cả.
- Lạc Vũ, lưỡng kiện thần khí đó có tác dụng gì vậy?
Tần Vũ truy vấn.
Quân Lạc Vũ cười nói:
- Lưỡng kiện thần khí này à, thần khí Chuyển Không khả dĩ tiến hành thuấn di. Trong tình huống chiến đấu cũng có thể thuấn di. Cho dù không gian chấn đãng, có thần khí Chuyển Không thì vẫn có thể thuấn di.
- Lợi hại vậy sao?
Tần Vũ trong lòng lập tức minh bạch chỗ lợi hại của thần khí này.
Nếu như cao thủ đồng cấp, có thần khí như thế này, tuyệt đối có thể thuấn di tiến hành thâu tập sát tử đối phương.
Cho dù công lực cách nhau xa, cũng có thể dựa vào nó để giữ mệnh.
- Còn có một kiện thần khí "Ảo Ảnh Thiên La" còn lợi hại hơn, "Ảo Ảnh Thiên La" khi công kích không chỉ hình thành các loại ảo ảnh, đồng thời lực công kích cũng cực kỳ lợi hại. "Ảo Ảnh Thiên La" này lợi hại nhất còn ở phòng ngự, một khi "Ảo Ảnh Thiên La" dùng tự bao lấy thân thì sẽ hình thành một tiểu không gian. Cái này phòng ngự cực mạnh…. dù là loại cao thủ cỡ Vũ Hoàng muốn phá khai cũng rất khó.
Quân Lạc Vũ cũng cảm thán.
Tần Vũ không thốt nên lời.
Vị mỗ mỗ này của Khương Nghiên đáo để là loại nhân vật khủng bố nào.
Lưỡng kiện thần khí này thật là quá lợi hại, "Ảo Ảnh Thiên La" vừa công kích vừa phòng ngự, khi phòng ngự không ngờ ngay cả Vũ Hoàng muốn phá cũng khó. Thần khí Chuyển Không cũng đồng dạng là loại biến thái.
- Ngay cả thần khí của Nghịch Ương tiên đế cũng không bằng được của mỗ mỗ Khương Nghiên.
Tần Vũ trong lòng không khỏi có phán đoán như vậy.
Tần Vũ không biết, Nghịch Ương tiên đế luận thực lực, hay luận bí mật ẩn giấu đều không bằng mỗ mỗ của Khương Nghiên. Loại cao thủ bất hiển sơn bất lộ thuỷ này chỉ lộ chút ra đã đủ để doạ người rồi.
Ngao Vô Danh cười nói:
- Tốt rồi, đừng hâm mộ nữa. Thực lực của mỗ mỗ Nghiên nhi thì không còn phải nghi ngờ, ta những ngày gần đây thông qua ông già ta mới biết được sự tồn tại của siêu cấp cao thủ như mỗ mỗ Nghiên nhi.
- Trong quá khứ trăm vạn năm trước, ta căn bản không có nghe qua sự tồn tại của mỗ mỗ Nghiên nhi, so sánh với Ẩn Đế, mỗ mỗ Nghiên nhi mới chân chánh là ẩn thế cao thủ!
Ngao Vô Danh cảm thán nói.
Tần Vũ cũng gật đầu tán đồng.
Ẩn Đế mặc dù hào xưng là "Ẩn Đế", nhưng mà thanh danh lại vang xa.
Mỗ mỗ của Khương Nghiên thực lực cường hành, Tần Vũ chỉ từ trong câu chuyện của những người khác đã cảm nhận được sự tồn tại tuyệt đối tối cao tại tiên ma yêu giới. Nhưng Ngao Vô Danh là hoàng tử của long tộc mà cũng gần đây mới biết, khả dĩ có thể tưởng tượng trình độ ẩn thế của mỗ mỗ Khương Nghiên.
- Được rồi, mỗ mỗ không thích người khác làm phiền. Người cấp cho muội lưỡng kiện thần khí, lại hiện thân chào hỏi cái gì Vũ Hoàng, Huyền Đế, để muội có chỗ an toàn. Sau này không còn làm phiền đến người.
Khương Nghiên dẩu môi nói, đồng thời miệng cứ líu lo như không biết đang nói gì.
Tần Vũ lắc đầu cười, phát thanh nói:
- Khương Nghiên cô nương, mỗ mỗ cấp muội lưỡng kiện thần khí. Bình thường người dưới Vũ Hoàng căn bản thương hại không nổi muội, còn những cao thủ thực lực đạt đến đẳng cấp như Vũ Hoàng, mỗ mỗ đã có chào hỏi qua, người quan tâm muội như vậy, muội đáng ra phải thể lượng mới đúng.
Tần Vũ đối với sự quan tâm của trưởng bối đều rất quan tâm.
Trưởng bối của Tần Vũ, vô luận là phụ thân, hay là Liên gia gia khi còn nhỏ, hoặc là Lan thúc, trong lòng Tần Vũ đều phi thường tôn trọng, hắn nhịn không được việc vãn bối không để ý đến sự quan tâm của trưởng bối.
- Người làm như vậy, còn không phải là không muốn người ta quấy rầy người sao.
Khương Nghiện miệng hạ thấp giọng biện giả,
- Các người cũng không hiểu tính cách của mỗ mỗ, mỗ mỗ không thích giao lưu với người, không thích thấy người sống, nếu như lần này không phải muội ra ngoài, cho dù những nhân vật như Vũ Hoàng, Long Hoàng căn bản không biết tiên ma yêu giới có sự tồn tại của mỗ mỗ.
- Lời này thực không giả.
Ngao Vô Danh gật đầu tán đồng.
- Chúng ta thật là dưới giếng nhìn trời à, tiên ma yêu giới rộng lớn vô biên nói không chừng ở một địa phương nào đó lại có cao thủ cỡ mỗ mỗ Khương Nghiên.
Quân Lạc Vũ cũng cười nói.
- Vô luận là cường giả lợi hại thế nào, cũng đều từ nhược giả từng bước đề cao mà thành.
Tần Vũ ngược lại không để tâm.
- Nói có lý.
Ngao Vô Danh gật đầu nói, sau đó nhìn Tần Vũ, Quân Lạc Vũ nói,
- Tần Vũ, Lạc Vũ, gần đây ta muốn đến Ẩn Đế tinh một chuyến, các người không có chuyện gì có thể đi du ngoạn cùng ta, được không?
Ẩn Đế tinh?
Tần Vũ mắt sáng lên.
Không nói đến mỗ mỗ Khương Nghiên vốn phiêu miễu ngay cả chỗ cư trụ cũng không biết đó, Ẩn Đế này Tần Vũ đã sớm có nghe nói đến, một cửu cấp tiên đế tuyệt đối thuộc bề sự tồn tại tối cao nhất.
Tư lự một chút.
- Đệ cũng không có chuyện gì trọng yếu vậy thì ghé thăm Ẩn Đế tinh, tại đó tuỳ tiện kiếm một chỗ để bế quan tu luyện cho tốt một phen, thực lực của đệ.… quá yếu.
Tần Vũ cười nói.
Quân Lạc Vũ nghe Tần Vũ nói "bế quan tu luyện" thần tình liền thay đổi.
- Ta cũng đi cùng.
Sắc mặt Quân Lạc Vũ có một tia khổ sáp,
- Lần này nhìn thấy Vô Danh đại ca và Tri Bạch, Huyết Y Lãnh bọn họ chiến đấu ta mới biết, khoảng cách giữa ta và Huyết Y Lãnh bọn họ chênh lệch lớn đến mức nào.
Quân Lạc Vũ nói rồi tĩnh lặng xuống.
- Lạc Vũ ca ca, không cần thương tâm.
Khương Nghiên nắm lấy tay Quân Lạc Vũ lắc nhẹ nói, mắt mở to nhìn Quân Lạc Vũ, ở đây người quen thuộc nhất với Quân Lạc Vũ chính là Khương Nghiên.
Quân Lạc Vũ cười khổ:
- Đã thề phải để Huyết Ma đế sống không bằng chết, giết sạch đám thủ hạ tâm ngoan thủ lạt của hắn. Tuy nhiên hiện tại ta thực lực còn xa mới đủ, còn xa mới đủ.
Nói rồi Quân Lạc Vũ nhìn hướng Tần Vũ, mục quang chớp chớp.
- Tần Vũ, chờ đến Ẩn Đế tinh, ta cùng đệ đồng thời bế quan khổ tu, lần này không đột phá ta thề không xuất quan.
Cảm thụ được quyết tâm của Quân Lạc Vũ, Tần Vũ mỉm cười gật đầu:
- Ừm, cùng bế quan. Nguồn truyện: Truyện FULL
Ngao Vô Danh cũng nở nụ cười:
- Ha ha, tốt, ba người chúng ta cùng đến Ẩn Đế tinh, có huynh đệ ở cùng một chỗ cảm giác đúng là thống khoái à, uống rượu cũng có người bồi tiếp.
- Vô Danh, uống rượu thì nên ước giản đi.
Thê tử Ngao Vô Danh "Liên Trúc" nhẹ giọng nói.
Nụ cười của Ngao Vô Danh liền biến thành khổ tiếu, chỉ đành gật đầu liên tục:
- Tốt, tốt, ước giản đi, ước giản đi.
Tần Vũ, Quân Lạc Vũ không khỏi bật cười, bọn họ hai người nhìn thấy phu thê Ngao Vô Danh ân ái như thế, cũng không khỏi tưởng đến chuyện của mình, trong lòng đều có chút thương cảm thê lương.
---------------
Đệ nhất cao thủ Lam Loan tinh vực, thậm chí bị nhận là tiên giới đệ nhất cao thủ, tinh cầu nơi Ẩn Đế cư trú cũng chính là Ẩn Đế tinh, Ẩn Đế tinh tổng cộng có mười truyền tống trận.
Truyền tống trận được bố trí trên sườn núi một ngọn núi cao của Ẩn Đế tinh, núi này được gọi là "Thanh Trúc Sơn".
Phong loan điệp chướng, tuyền thuỷ tông tông, vài toà cung điện tự nhiên không tô điểm bố trí rải rác trên sườn núi "Thanh Trúc Sơn", những cung điện này chính là nơi những cao thủ canh gác truyền tống trận cư trú.
Tại trung ương của các cung điện, là từng tinh tế truyền tống trận.
Chỉ thấy bên cạnh mười tinh tế truyền tống trận đều có một đám cao thủ, kẻ công lực thấp nhất cũng là kim tiên tu vi, một thủ lĩnh mạnh nhất thậm chí đạt đến đẳng cấp Tiên đế.
Sợ rằng chỉ có Ẩn Đế tinh mới để một Tiên đế đi gác tinh tế truyền tống trận thôi.
Mười tinh tế truyền tống trận thỉnh thoảng lại loé lên quang mang, lưu lượng nhân khẩu của Ẩn Đế tinh hiển nhiên rất lớn, số người mỗi ngày đến Ẩn Đế tinh phi thường nhiều. Liền đó một tinh tế truyền tống trận trong đó loé lên quang mang.
Tần Vũ, Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ ba người xuất hiện.
Thê tử Ngao Vô Danh "Liên Trúc" không thích huyên náo nên ở lại "Vô Danh long phủ", do đó Khương Nghiên phải ở lại bồi tiếp nói chuyện phiếm với "Liên Trúc", ngược lại Vô Danh long phủ được Vô Danh thu nhập vào thể nội, Khương Nghiên nếu muốn gặp bọn họ có thể ra bất cứ lúc nào.