Tinh Thần Biến
Chương 29: Nhất Phi Trùng Thiên (1)
"Không khí sáng sớm thật sảng khoái, cảm giác mình đang ở trạng thái tốt nhất từ trước giờ a."
Tần Vũ duỗi người, hít sâu luồng không khí trong lành, bỗng trong mắt Tần Vũ thoáng qua một tia quang mang sắc bén, "được, bắt đầu nỗ lực, trong năm năm nhất định phải đạt đến đỉnh cao Hậu Thiên." Trong lòng Tần Vũ tràn đầy niềm tin, lập tức bắt đầu tập luyện từ sáng sớm.
Trên người Tần Vũ luôn luôn mang thêm ba trăm cân nặng, hắn cứ như vậy xuất phát từ Vân Vụ sơn trang chạy thẳng đến chân núi. Từ chân núi lên đỉnh núi, từ đỉnh trở về chân núi, Tần Vũ cứ băng băng chạy đi chạy lại như thế. Như thường lệ, Tần Vũ phải chạy liên tục đến khi nào không còn sức chạy tiếp mới dừng lại.
"Hô"
Tần Vũ không ngừng thở dốc, mồ hôi từng giọt từng giọt từ cằm hắn nhỏ xuống, bây giờ hắn đã hoàn toàn đạt đến cực hạn, mỗi ngày chạy như thế, Tần Vũ đã sớm biết được mức độ cực hạn, thế nhưng ai ngờ được hôm nay lại chạy nhiều hơn ngày hôm qua một lần đi về. Hơn nữa…hắn thật sự không còn khí lực.
Mặc dù mệt mỏi cực độ nhưng Tần Vũ lại rất cao hứng: "Tình hình hôm nay quả rất tốt, nếu như ngày nào cũng tiến bộ như vậy, muốn đạt đến cảnh giới một tay cử tám trăm cân, đao thương bất nhập xem chừng không còn xa nữa, dường như lão thiên đang giúp đỡ ta rồi."
Tần Vũ bất giác mỉm cười.
Tần Vũ có thể cảm thụ rõ ràng phản ứng của cơ nhục toàn thân, hắn biết bây giờ là cực hạn sinh lí đầu tiên.
Đột nhiên…
Một cỗ thanh lưu hết sức dễ chịu bắt đầu lan tỏa đến từng nơi trên toàn thân, phảng phất như một lữ khách đang khát nước trong sa mạc đột nhiên uống được một ngụm nước mát, Tần Vũ cảm thấy cơ nhục đã đạt đến mức cực hạn tranh nhau hấp thu cỗ thanh lưu này.
Tần Vũ hoàn toàn sững sờ, hắn cảm nhận rõ ràng cơ nhục vốn dĩ đạt đến cực hạn sinh lí đã mệt mỏi đau nhức lại khôi phục nhanh chóng, hắn có thể cảm thụ sức mạnh cơ nhục đang phục hồi…thậm chí còn gia tăng thêm. "Việc này là sao?" Tần Vũ chợt dừng lại "cỗ thanh lưu có sức mạnh thần bí này ở đâu ra? Rốt cuộc là sao?"
Quá kỳ lạ, huấn luyện tám năm trước giờ chưa từng có, mỗi lần đạt đến cực hạn sinh lý, Tần Vũ đều phải cố gắng vượt qua, ai ngờ hôm nay lại xuất hiện nguồn năng lượng thần bí mà Tần Vũ căn bản không cảm thấy sự tồn tại trong kinh mạch, dường như cỗ thanh lưu này không liên hệ với kinh mạch mà trực tiếp ngấm vào toàn thân, cơ nhục hấp thu cỗ thanh lưu này càng tăng thêm sức mạnh.
Chân mày Tần Vũ nhíu lại, trong lòng suy nghĩ về sự xuất hiện đột ngột của thanh lưu, thế nhưng nghĩ một hồi lâu hắn vẫn y cũ không hiểu vì sao như thế.
"Tiếp tục tập luyện, xem thử đạt đến cực hạn sinh lý lần nữa thì tình hình ra sao." Tần Vũ lập tức chạy nhanh lần nữa, quãng đường chạy lần này còn dài hơn lần đầu tiên, buổi tập luyện sáng sớm hôm nay quãng đường chạy dài nhất từ trước giờ.
"Cuối cùng cũng đến!" Tần Vũ cảm thấy bản thân đạt đến cực hạn sinh lý lần nữa, tuy hai chân đang chạy cực nhanh nhưng phần lớn tinh thần lại tập trung vào thể nội.
"Ở ngực." ánh mắt Tần Vũ sáng lên "căn nguyên của năng lượng thần bí ở ngực." Tần Vũ cảm thấy nguồn năng lượng này di chuyển khắp thân thể thật dễ chịu, thứ cảm giác này so với lúc ngâm trong ôn tuyền khoan khoái hơn, so với lúc Ông Nhàn lão tiên sinh đấm bóp cho càng khoan khoái hơn nữa. Tần Vũ đột nhiên kéo bung hắc kim bối tâm trước ngực, mắt nhìn chăm chú…
Một ấn ký mờ nhạt, nếu không nhìn kĩ gần như không thấy, hình dạng ấn ký chính là hình dạng của Lưu Tinh Lệ, thế nhưng trước giờ ngực Tần Vũ không có ấn ký này, bản thân hắn nhớ rất rõ hôm qua ngâm trong ôn tuyền không phát hiện nhưng bây giờ lại có.
"Lưu Tinh Lệ, Lưu Tinh lệ ngày hôm qua!"
Mắt Tần Vũ mở rất to, trong lòng kinh ngạc căn bản không nói nên lời, Lưu Tinh Lệ hôm qua đột ngột biến mất khiến Tần Vũ giật mình nghi hoặc một lúc lâu, thế nhưng bây giờ trên ngực xuất hiện ấn ký Lưu Tinh Lệ làm Tần Vũ không thể không liên tưởng đến một việc.
"Lẽ nào thanh lưu có sức mạnh thần bí vừa xuất hiện liên quan với ấn ký này, còn ấn ký với Lưu Tinh Lệ thần bí hôm qua có quan hệ không?" Tần Vũ vẫn không thể hiểu những chuyện này tóm lại là sao.
Bất quá Tần Vũ không phải là một tiểu tử quê mùa ngốc nghếch, hắn là Trấn Đông Vương Thế tử, biết có một thiên địa trân bảo đã dung nhập vào thể nội. Vật này vượt quá phàm phẩm, vượt quá vũ khí tiên phẩm, thông thường chỉ vũ khí của thượng tiên mới có thể dung nhập thể nội. Còn một khối tinh thể dung nhập thể nội, Tần Vũ chưa từng nghe nói nhưng mà hắn nghĩ đến việc xảy ra ban nãy, hắn biết…
Hắn đã được hưởng lợi!
Cực hạn huấn luyện.
Để liên tục đột phá cực hạn thân thể, bất quá mỗi lần đột phá thân thể, cơ nhục, xương cốt đều chịu áp lực rất lớn đòi hỏi phải dùng nhiều phương pháp hồi phục, trong quá khứ Tần Vũ sau khi cố gắng vượt qua cực hạn đến lúc không thể kiên trì được nữa thì cần phải ngâm ôn tuyền, xoa bóp bằng dược tửu chờ hồi phục lại từ từ.
Thế mà có cỗ thanh lưu thần kỳ này không cần lãng phí thời gian khôi phục, có thể liên tục đột phá cực hạn hơn nữa thanh tuyền dung nhập cơ nhục dường như còn tăng thêm năng lực của cơ nhục.
"Trời đã giúp ta, trời đã giúp ta!"Tần Vũ nắm chặt bàn tay, trong mắt lóe quang mang lăng lệ ghê người,"lão thiên giúp đỡ ta rồi, vốn dĩ để đạt tới cấp độ như Triệu Vân Hưng lão sư phải cần đến năm sáu năm, có Lưu Tinh Lệ ước chừng hai năm là đủ!"
Trong mắt Tần Vũ lập lòe thứ ánh sáng hết sức kích động.
Từ nhỏ đến lớn trong mắt phụ vương, Tần Vũ không như đại ca, nhị ca, đại ca dẫn binh đánh trận hơn nữa còn là Tiên Thiên cao thủ, nhị ca tinh thông chính sự. Duy chỉ có lão tam hắn, đan điền thiên sinh vô pháp tích tụ nội lực là vô dụng nhất. Tuy vậy…Lưu Tinh Lệ này lại là một bước ngoặt.
Bước ngoặt cải biến vận mệnh.
"Phụ vương, con không phải là thứ vô dụng, con không thể trốn tránh sau lưng mọi người để sống cho qua ngày, con phải cho cha biết con cũng xuất sắc giống như đại ca và nhị ca."
Trong lòng Tần Vũ thanh âm vang dội, bây giờ hùng tâm hắn bốc cao vạn trượng.
"Tốt, bắt đầu huấn luyện!"
Tần Vũ lập tức tiếp tục bắt đầu cuộc tập luyện.
Tập luyện điên cuồng, so với quá khứ còn điên cuồng hơn, dù Triệu Vân Hưng tự mình đế n, đoan chắc bị sự tập luyện của Tần Vũ làm cho khiếp sợ. Bởi vì ngày hôm nay sự tập luyện của Tần Vũ căn bản không xem xét thân thể chịu đựng đến mức độ nào hoàn toàn là đày đọa thân thể a!
Nhưng người ngoài đều không biết, mỗi lần Tần Vũ đạt đến cực hạn sinh lý, thanh lưu thần bí liền ngấm vào trong cơ nhục khiến cơ nhục giải trừ mệt mỏi. Còn cơ nhục đột phá cực hạn sức mạnh càng tăng thêm. Liên tục đột phá cực hạn, điều này khiến mức độ tiến bộ của Tần Vũ giống như một bước lên trời.
Xế bóng, Tần Vũ quay trở về Vân Vụ sơn trang, gương mặt hết sức tự tin. Trải qua một ngày tập luyện điên cuồng nhất, khối lượng tập luyện hơn quá khứ mười lần dù vậy cơ nhục toàn thân đến giờ lại sung mãn sinh lực.