Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tinh Thần Biến

Chương 227: Huyền Băng cảnh




Cực độ hàn khí khiến cho nước biển trong phạm vi mấy dặm đều bắt đầu đông cứng lại, một cỗ bạch sắc hàn khí phiêu đãng khắp nơi, trong lòng Tần Vũ vô cùng rõ ràng, Bạo Loạn Tinh Hải rộng lớn mênh mông, cao thủ ẩn tàng đó vừa lúc Tần Vũ tới nơi, liền đóng băng khu vực cản đường Tần Vũ.
Hiển nhiên, cao thủ ẩn tàng trong bóng tối đó là nhằm vào hắn.
- Tiểu Mặc, ngươi bay xa một chút, địch nhân thực lực rất mạnh, ta có thể tự mình bảo vệ bản thân. Ngươi ở bên cạnh có thể sẽ bị liên lụy.
Tần Vũ lập tức linh thức truyền âm nói với Mặc Kỳ Lân.
- Chủ nhân, trong Bạo Loạn Tinh Hải không một ai dám không nể mặt Băng Ma đảo, nếu như gặp nguy hiểm, chỉ cần lấy "Bằng Ma lệnh" ra tin rằng đối phương sẽ không dám trêu vào chủ nhân.
Mặc Kỳ Lân có lòng tốt khuyên, Tần Vũ điềm nhiên cười.
Gặp một chút nguy hiểm lấy "Bằng Ma lệnh" ra, thực sự quá không có đảm thức
- Ngươi trước tiên lùi ra xa.
Tần Vũ ra lệnh.
Mặc Kỳ Lân cũng biết tốt xấu:
- Vâng, chủ nhân, chủ nhân cũng phải cẩn thận.
Lập tức, Mặc Kỳ Lân bay ra ngoài trăm dặm, theo dõi từ xa.
"Bồng!" Mặt băng đông cứng nổ tung ra, một đạo thân ảnh xuất hiện.
Thân thể cường tráng, mái tóc bạch kim rối tung trên đầu, giống như là sư tử. Bộ bạch sắc chiến giáp càng làm nổi lên cơ thể hoàn mỹ của đại hán cường tráng này. Ánh mắt lạnh lùng nhìn Tần Vũ.
- Ồ, một tu chân giả cả Đại Thành kỳ cũng chưa đến không ngờ có thể tiến sâu vào Bạo Loạn Tinh Hải, xem ra trên người ngươi chắc có không ít bảo bối.
Đại hán đầu tóc như sư tử đó cười nói.
Lúc trước Tần Vũ bắt đầu săn giết hung thú, cũng là ở biên cảnh Bạo Loạn Tinh Hải. Sau đó cùng Liên Trùng tiến vào Bằng Ma đảo, ngay cả bây giờ phi hành hơn nửa tháng, vẫn là khu vực trung tâm Bạo Loạn Tinh Hải, có thể tiến vào sâu như vậy, đúng là rất có thực lực.
Không tới Đại Thành kỳ vẫn có thể an toàn đến đó, đại hán này phán đoán có bảo bối là bình thường.
- Ngươi hỏi để làm gì?
Tần Vũ điềm nhiên cười hỏi lại.
- Ba huynh đệ chúng ta thích bảo vật, sở dĩ chuẩn bị… cướp.
Đại hán tóc sư tử nhếch mép cười, lộ ra hàm răng trắng như tuyết.
Chỉ nghe ba tiếng gió rít. Ba kiện ám khí từ các phương vị khác nhau, cực tốc bắn tới Tần Vũ. Trong đó một kiện ám khí từ trong tay đại hán trước mặt phóng ra, còn hai kiện chắc là hai huynh đệ của hắn phóng ra.
Tàn ảnh.
Thân thể cường hãn vượt quá Đại Thành kỳ thần thú, cộng thêm tinh thần chi lực, khiến cho Tần Vũ có được tốc độ khủng khiếp.
Mấy đạo tàn ảnh lướt qua, Tần Vũ đứng lại, trên mặt và ngực có một chút máu chảy ra.
- Nhanh quá.
Mắt Tần Vũ nhíu lại.
Nếu như không phải năng lực khôi phục của hắn mạnh, hiện tại chắc đã trọng thương. Ba kiện ám khí đó tốc độ so với phi kiếm đều nhanh hơn nhiều, đồng thời lực công kích cũng mạnh khủng khiếp. Tần Vũ hoài nghi… có thể so với trung phẩm tiên khí của mình.
Trung phẩm tiên khí?
- Làm sao có khả năng, trung phẩm tiên khí tính ra thập kiếp tán tiên bình thường cũng không có. Đại hán này ta tính cũng chỉ đạt Đại Thành kỳ.
Tần Vũ có thể cảm ứng khí thế của đại hán trước mắt,
- Nhưng vũ khí đó uy lực công kích làm thế nào lại mạnh như vậy, thân thế của ta bền, lại căn bản không thể ngăn cản lực xuyên thấu kinh người đó.
Lực xuyên thấu mạnh.
Tốc độ nhanh.
Linh mẫn kinh người.
Đây là vũ khí của ba người thần bí.
- Quả nhiên có thực lực, không ngờ có thể chống lại một kích liên thủ của ba huynh đệ chúng ta.
Đại hán cường tráng đó cười,
- Đáng tiếc, vừa rồi chỉ là khởi động, bây giờ để ngươi biết cái gì gọi là- thiên la địa võng!

Mắt Tần Vũ phát sáng.
- Các ngươi không dùng toàn lực, ta làm sao lại có thể sử dụng toàn lực?
Tần Vũ không một chút sợ hãi.
- Ha ha… Cũng thực sự có đảm khí a. Dám khoác lác như vậy, ba huynh đệ chúng ta dù chỉ là Đại Thành kỳ, tuy nhiên nếu liên thủ, đừng nói một Độ Kiếp kỳ tu chân giả nhỏ bé, kể cả bát kiếp tán tu cũng không phải đối thủ của chúng ta.
Đại hán cường tráng đó tự tin nói.
Tần Vũ trong lòng chấn động:
- Ngươi là thần thú?
- Thông minh.
Đại hán cường tráng gật đầu nói.
Đại Thành kỳ thần thú. Dù là hạ cấp thần thú cũng sánh ngang ngũ kiếp tán tu, những đại hán cường tráng này mỗi người thực lực tương đương với ngũ lục kiếp tán tu, ba huynh đệ liên thủ thì có thể so sánh với thất kiếp tán tu. Lại cộng thêm kỳ ngộ của ba huynh đệ… bát kiếp tán tu gặp phải bọn họ cũng có thể bị tiêu diệt.
Đây cũng là lý do ba huynh đệ bọn họ tung hoành Bạo Loạn Tinh Hải tới nay vẫn sống rất thoải mái.
- Nhị đệ, tam đệ, xuất thủ.
Đại hán cường tráng điềm nhiên nói.
Lần này Tần Vũ đã nhìn thấy rõ.
Ba kiện này là trùy tử (cái dùi, mũi nhọn) tương tự như kiếm, không ngừng quay tròn công kích. Lực xuyên thấu khủng bố đó có thể rạch cả không khí, không ngạc nhiên là cả cơ thể của Tần Vũ cũng không thể kháng cự ba kiện ám khí đó.
Bay gấp khúc, bay thẳng rồi bay vòng trở lại.
Lúc bắt đầu tốc độ ba kiện ám khí quả thực không nhanh, nhưng trong chốc lát, tốc độ ba kiện ám khí đã đạt tới một tình trạng kinh người. Đáng sợ ở chỗ, giống như bắt đầu được điều khiển. Tần Vũ cả người nhất thời hóa thành mười mấy tàn ảnh không ngừng né tránh.
Người tốc độ đã nhanh. Cũng không theo kịp tốc độ của ba kiện ám khí đặc biệt này.
Ba kiện ám khí này cũng là ba huynh đệ đại hán cường tráng bọn họ do kỳ ngộ mà có được, tốc độ thậm chí còn vượt qua trung phẩm tiên kiếm của Tần Vũ, Tần Vũ dù phản ứng đã nhanh. Cũng liên tục bị đâm trúng, hắn chỉ có thể tận lực né tránh nhưng chỗ yếu hại.
Chỉ cần không phải chỗ yếu hại, với năng lực khôi phục của Tần Vũ chớp mắt là có thể khôi phục hoàn toàn.
- Nếu như ta không có lực khôi phục kinh người, chắc chắn đã bị giết rồi. Dưới sự liên thủ của ba kiện ám khí, Đại Thành kỳ thần thú tính ra cũng bị giết trong giây lát.
Tần Vũ cảm thấy một chút đau đầu, nhưng đồng thời thân thể của hắn vẫn cực tốc né tránh.
Tần Vũ đau đầu.
Ba thần thú đó càng đau đầu hơn.
- Đại ca, Kiếm Phong trùy tuy chỉ là hạ phẩm tiên khí, nhưng chúng ta bắt đầu sử dụng uy lực cũng phải ngang trung phẩm tiên khí, tại sao tới bây giờ cũng không làm bị thương được tên tiểu tử Độ Kiếp kỳ này.
Một đạo âm thanh vang lên trong đầu đại hán cường tráng.
- Đại ca, chính mắt ta nhìn thấy tiểu tử này đã bị thương, vì sao hiện giờ lại không bị tổn hại chút nào?
Lại thêm một đạo âm thanh vang lên.
Đại hán cường tráng này trầm tư truyền âm nói:
- Theo ta thấy, tiểu tử này trên người có một kiện bảo vật, năng lượng sinh mệnh cường đại có thể nhanh chóng khôi phục thương thế. Nhưng… tốc độ của hắn nhanh như vậy, chắc là vì công pháp của hắn huyền diệu.
- Sở hữu bảo vật có lực khôi phục?
Lão nhị và lão tam đều chấn kinh.
Loại bảo vật này đại biểu cho ý nghĩa gì, bọn họ đương nhiên hiểu.
Có bảo vật này, khả năng bị giết chết gần như là giảm xuống thấp nhất. Lập tức ba huynh đệ đều bắt đầu động tâm với bảo vật này.
- Bố trận!
Đại hán cường tráng nghiến răng linh thức truyền âm nói.
- Huyền Băng cảnh?
Lão nhị lão tam gần như đồng thời hỏi lại.
- Đúng, lần này không thể suy nghĩ nhiều được.
Đại hán cường tráng trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
- Được, nếu như có thể đọat được bảo vật đó, dù công lực tiêu hao quá nửa cũng không là gì cả.
Lão nhị cũng tán đồng nói.
Ba huynh đệ thi triển tuyệt chiêu chắc chắn tiêu hao một lượng lớn công lực, nhưng trong Bạo Loạn Tinh Hải, nếu như không phải đặc biệt nguy hiểm, rất ít người đem công lực bản thân tiêu hao đi quá nửa. Xét đến cùng, tình huồng loại này nguy hiểm phi thường.
Tuy nhiên vì trên người Tần Vũ sở hữu bảo vật có năng lực khôi phục kinh người, ba huynh đệ mới có lòng độc ác.

- Chuyện gì vậy?
Tần Vũ thân hình ngừng lại.
Bởi vì ba đạo ám khí đó lại bay trở về tay ba đại hán. Lúc này, hai đại hán ẩn bên cạnh cũng xuất hiện. Hai đại hán này gần như giống hệt người đầu tiên, bất kể mái tóc bạch kim bù xù, đầu sư tử, hay là bạch sắc chiến giáp trên người.
Ba huynh đệ ở ba hướng phân biệt, bắt đầu vây lấy Tần Vũ.
- Tiểu tử, lần này là lần thứ hai kể từ khi huynh đệ chúng ta đạt tới Đại Thành kỳ thi triển "Huyền Băng cảnh" trận pháp. Đối tượng lần trước là một bát kiếp tán tu, kết cục là hắn chết, chúng ta một chút cũng không tổn hại.
Lão đại trong ba huynh đệ điềm nhiên cười nói.
- Xem như sự tôn trọng của ba huynh đệ chúng ta với ngươi, ta cũng để cho ngươi chết minh bạch, ta tên là Sử Tín.
Kia là nhị đệ Sử Bỉnh, còn kia là tam đệ Sử Chiến.
Đại ca Sử Tín giới thiệu với Tần Vũ.
- Trước khi chết ngươi cũng nên nói cho chúng ta ngươi tên là gì, để cho chúng ta biết tên của một nhân vật thiên tài như vậy.
Nhân vật thiên tài.
Trong mắt của ba thần thú, Tần Vũ đương nhiên đáng được xưng hô như vậy
Dưới sự công kích của ba kiện Kiếm Phong trùy. Lục kiếp tán tiên bình thường không thể kháng cự được, nhưng Tần Vũ không bị tổn hại chút nào. Một tiểu tử chưa tới Đại Thành kỳ kháng cự được, tự nhiên tính là nhân vật thiên tài.
- Ta tên Tần Vũ, chỉ là ta nói cho các ngươi tên của ta, là vì… ta đã quyết định, bắt ba người các ngươi theo ta và hai huynh đệ nữa làm tọa hạ linh thú.
Tần Vũ đột nhiên mỉm cười, lúc này trong lòng hắn đang nghĩ ba thần thú này bản thể trông như thế nào.
Ba huynh đệ Sử Tín sắc mặt lập tức trở nên lạnh lẽo.
- Linh thú?
Sử Tín khóe miệng cười lạnh,
- Dễ dàng bắt chúng ta làm linh thú, ta nghĩ ngươi đang nằm mộng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Phải hay không phải nằm mộng, sau khi động thủ mới có thể biết được.
Tần Vũ bộ dạng rất chắc chắn.
Sử Tín bản thể vốn là Huyền Băng sư thú. Huyền Băng sư thú và Hỏa Nham Sư thuộc cùng một đẳng cấp. Chỉ là phần lớn Hỏa Nham Sư trời sinh nóng nảy hiếu chiến, Huyền Băng sư thú tuy hiếu chiến, nhưng lại điềm tĩnh phi thường. Thấy Tần Vũ điềm tĩnh như vậy, trong lòng Sử Tín liền bắt đầu cẩn thận.
- Ngươi nói ngươi vẫn còn hai huynh đệ, bọn chúng bây giờ ở đâu?
Sử Tín hỏi.
Tần Vũ đã có thực lực như vậy, hai huynh đệ của hắn sợ rằng cũng không yếu, nếu như ba huynh đệ Tần Vũ liên thủ, ba huynh đệ thần thú bọn họ không biết có thể kháng cự được không?
- Đừng lo lắng, đừng sợ hãi, hai huynh đệ của ta vẫn còn cách một đoạn, tính ra cũng cần một khoảng thời gian mới có thể tới.
Tần Vũ cười nói, Tiểu Hắc và Phí Phí trước khi Tần Vũ rời đi đã bắt đầu xuất phát, bọn họ muốn gặp nhau, tính ra cũng cần một vài ngày.
Sử Tín trong lòng hơi yên tâm.
- Huyền Băng cảnh, bố trận!
Sử Tín lạnh lùng hét lớn, thanh âm như muốn cho Tần Vũ nghe thấy.
Tần Vũ trong lòng lập tức đề phòng, cẩn thận chú ý chung quanh. Người khác bố trận rất phức tạp, nhưng ba thần thú này bố trận lại vô cùng quái dị đồng thời cũng đơn giản, chỉ thấy ba huynh đệ Sử Tín ngẩng đầu nộ hống.
Tiếng rống vang khắp trời đất, đồng thời đạo đạo thanh bạch sắc (xám nhạt) quang mang từ trong người ba huynh đệ Sử Tín bắn ra, những thanh bạch sắc quang mang đó không ngừng chuyển động hỗn loạn, chỉ phút chốc, một khối cầu khổng lồ đã hình thành, biên giới chính là các dòng khí lạnh thanh bạch sắc.
Triện phù phức tạp thần bí đang chuyển động tròn đều ở biên cảnh, một loại khí tức khủng bố từ biên cảnh bắt đầu phát ra. Đại trận này giống như đem một khu vực hoàn toàn bao vây lại, hình thành một khu vực riêng biệt, trong khu vực này nhiệt độ thấp đến đáng sợ.
- Lạnh quá.
Tần Vũ toàn thân rúng động. Mắt hắn phát sáng, cẩn thận quan sát cái gọi là "Huyền Băng cảnh".
Ba huynh đệ Sử Tín, Sử Bỉnh, Sử Chiến gương mặt hiện vẻ hưởng thụ đứng trong Huyền Băng cảnh, cơ thể bọn họ là Huyền Băng sư thú, môi trường Huyền Băng cảnh là thứ họ thích nhất, trong môi trường này, phối hợp với "Huyền Nhãn châu" trong cơ thể, công lực của bọn họ có thể đạt gấp đôi bình thường.
- Trận pháp này khẳng định ba người các ngươi không thể bố trí được.
Tần Vũ nhìn ba người Sử Tín nói một cách chắc chắn.
Chỉ cần đơn giản quan sát một lượt thì có thể phát hiện sự lợi hại của Huyền Băng cảnh này . Môi trường lạnh như vậy, lại có những triện phù thâm ảo, cũng như là khí tức khủng bố đến cực điểm… Tần Vũ căn bản không thể tin Đại Thành kỳ thần thú có thể bố trí.
- Thông mình.
Sử Tín cười nói,
- Trận này là do "Huyền Nhãn châu" tạo ra, ba huynh đệ chúng ta năm đó ở Bạo Loạn Tinh Hải phát hiện một nơi bảo địa, có được Kiếm Phong trùy và ba khối Huyền Nhãn châu, nuốt Huyền Nhãn châu đó, chúng ta chỉ cần dẫn động một chút, liền có thể hình thành "Huyền Băng cảnh" trận pháp.
Ba người Sử Tín tiêu hao công lực chỉ là dẫn động công lực của trân pháp này mà thôi, còn duy trì Huyền Băng cảnh này, đó là năng lượng của Huyền Nhãn châu.
Chỉ là dẫn động, cũng tiêu hao không ít công lực của ba người Sử Tín.
- Quên không nói với ngươi, Huyền Nhãn châu không chỉ có thể bố trí Huyền Băng cảnh, còn tạo cho chúng ta Huyền Băng chiến giáp, với thực lực của ngươi, căn bản không thể phá được phòng ngự của chúng ta. Cộng thêm trong hoàn cảnh này, công lực của chúng ta bội tăng, còn công lực của ngươi lại bị giảm xuống, ngươi… chắc chắn sẽ chết.
Sử Tín tự tin nói.
Đồng thời thân hình chớp động, Sử Tín liền biến thành một cự đại sư thú dài năm, sáu mét, cao hai, ba mét, sư thú này trên đầu có một chiếc sừng, toàn thân lông trắng như tuyết. Chính là thần thú Huyền Băng sư thú. Chỉ thấy một đạo thanh bạch sắc (xám nhạt) quang mang tự bụng Huyền Băng sư thú phát ra, lập tức, thanh bạch sắc quang mang ở trên người Huyền Băng sư thú hình thành một chiến giáp chắc chắn màu trắng bạc.
Cả người màu trắng, Huyền Băng sư thú trông rất cao quý.
- Huyền Nhãn châu? Xem ra chính là bảo vật phát ra thanh bạch sắc quang mang ở bụng thần thú này. Huyền Nhãn châu đó hình thành bạch sắc chiến giáp… thực sự rất mạnh ư?
Tần Vũ căn bản không tin mình không phá được phòng ngự của đối phương.
Nhưng đồng thời, hai phía khác, cũng xuất hiện Huyền Băng sư thú.
Chương trước Chương tiếp
Loading...