Tiểu Bạch Thỏ Của Mạc Hàn Lâm - Trang 2
Chương 42: 42: Video Đêm Hôm Đó
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đúng là có gặp một lần." Hạ nhạc Nghi im lặng hồi lâu mới nghĩ ra là đứng là mỗi ngày đúng lúc gặp một lần, sau đó thì không có gặp qua nữa.
Chẳng phải là trí nhớ của Hạ Nhạc Nghi cô không được tốt hay gì, muốn trách chỉ có thể tránh bữa cơm đó trôi qua một cách nhanh chóng, đến món ăn trên bàn cũng là chưa mang lên hết thì Mạc Hàn Lâm đã đi mất rồi.
"Khi nào?" Lâm Tuyến Tú đưa mặt lại sát lại Hạ Nhạc Nghi, Hạ Nhạc Nghi nhìn cô thì cô lại lùi lại phía sau một chút.
"Lúc ăn cơm." Hạ Nhạc Nghi nhớ ra gì đó thì nói ra với Lâm Tuyến Tú.
"Anh ấy có nói gì với cậu không?" Lâm Tuyến Tú mặc dù là ngoài mặt vẫn rất bình tĩnh nghe Hạ Nhạc Nghi nói chuyện, nhưng chỉ có trời mới biết là tâm trạng của cô lúc này phấn khích đến mức độ nào.
"Ở Mạc Gia ăn cơm không được nói chuyện." Hạ Nhạc Nghi nghe đến vấn đề này thì chỉ có thể không cần suy nghĩ mà chán nản cảm thán một câu.
"..." Lâm Tuyến Tú không thể hiểu nổi, hiện tại đã là cái thời đại nào rồi, muốn đi lên mặt trăng chỉ cần có tiền là có thể thoải mái đi được, vậy mà vẫn còn có người có suy nghĩ cổ hủ đến như vậy.
"Bao lâu rồi?" Lâm Tuyến Tú chán nản nhìn Mạc thiếu Phu Nhân trước mặt của cô lúc này.
Hạ Nhạc Nghi ngốc nghếch của cô, tại sao ông trời lại mang tặng một mỹ nam luôn luôn không an phận như vậy cho một người đơn thuần như Hạ Nhạc Nghi nhỉ.
Là ông trời đang muốn thử thách tính chịu đựng của Hạ Nhạc nghi , hay là ông đang có ý định gì khác đây.
Thật ra mà nói, Hạ Nhạc Nghi ở Hạ Gia là đã thành lập tính cách chịu đựng cũng khá nhiều rồi, cũng không đến nổi phải thử thách thêm đâu.
"Nửa tháng rồi." Hạ Nhạc Nghi tính tới tính lui trong đầu, sau đó mới đưa ra kết luận mang tính chất khái quát nhất cho Lâm Tuyến Tú.
"Không phải đó chứ, không phải là cậu bị thất sủng đó chứ?" Lâm Tuyến Tú chán nản nhìn Hạ Nhạc Nghi, cô không biết là trong lúc này cô gái đơn thuần trước mặt cô là đang có suy nghĩ gì, nhưng đối với tư cách là một người bạn, một người chị em chúng ký túc xá với Hạ Nhạc Nghi, cô lại cảm thấy đau lòng không thôi.
Ông trời bởi vì sao chọn bạn của cô làm thiếu Phu Nhân của Mạc Hàn Lâm rồi, lại không cho cậu ấy được sủng ái chứ, nếu cậu ấy được sủng ái, thì nói không chừng người bạn như cô cũng được tận mắt nhìn thấy Mạc Hàn Lâm bằng da bằng thịt một lần cũng nên.
Nếu biết trước có ngày Hạ Nhạc Nghi từ phi tần lên làm hoàng hậu, Lâm Tuyến Tú cô nhất định sẽ dạy thật nhiều thứ cho cậu ấy, nhưng hiện tại xem như muộn rồi, có dạy dỗ tốt đến mức nào cũng bằng không.
"..."
Hạ Nhạc Nghi nghe thấy câu nói kia của Lâm Tuyến Tú cô lại thấy có chút buồn cười, thật ra mà nói đến được sủng cô cũng chưa từng được thử qua thì làm sao mà nói là cô bị thất sủng được.
"Không phải, không phải, cậu đừng buồn tớ không phải có ý đó đâu." Lâm Tuyến Tú nhìn thấy Hạ Nhạc Nghi có chút thẩn thờ, cô liền nghĩ chắc hẳn là Hạ Nhạc Nghi phải buồn chán đến mức nào.
"Tớ không có buồn a..." Hạ Nhạc Nghi, nhìn Lâm tuyến Tú nghi hoặc nói.
"Tớ biết mà..." Lâm Tuyến Tú vẫn nghĩ là bản thân mình là đang nghĩ đúng.
"..." Kỳ thực thì cô không hiểu Lâm Tuyến Tú cậu ấy biết cái gì, Hạ Nhạc Nghi chỉ hận lúc này không thể ở tại đây mà bổ cái đầu kia của Lâm Tuyến Tú ra, cô thật sự mà nói là rất muốn biết rốt cuộc trong đầu óc của Lâm Tuyến Tú chứa cái gì.
Lâm tuyến Tú quay lại dán mắt vào màn hình trên điện thoại, Hạ Nhạc Nghi ngồi bên cạnh cũng chỉ uống nước.
Lâm Tuyến Tú tay phải lướt lướt mấy trang tin tức bát quái một lúc thì tay liền dừng lại ở một tin.
Cô nhìn thấy qua dòng chữ không đậm không nhạt nhưng to một cách lạ thường trên màn hình điện thoại làm cho cô không thể nào không chú ý đến, dù là bản tin cũ như bình luận vẫn đang tăng lên không ít.
Mấy dòng bình luận tăng lên, tất nhiên là không thể nào nhanh như lúc tin vừa phát tán đi được, nhưng cứ vài giây lại tăng lên một hai bình luận, khẳng định là loại tin này vẫn còn đang rất hot.
Cô mở tin tức đó ra xem, dòng chữ đầu tiên có tên của một người rất quen, không phải là tên của Mạc Hàn Lâm sao, còn có video, Lâm Tuyến Tú lúc này nhìn đến Hạ nhạc Nghi đang trầm mặc suy nghĩ gì đó cũng không quan tâm đến cô.
Cô đeo tai nghe lên tự mình xem video clip trong bản tin, tiếng hét chói tai của cô gái trong video làm cho lỗ tai của Lâm Tuyến Tú như muốn nổ tung ra.
Cô tháo tai nghe vứt lên bàn, Hạ Nhạc Nghi nhìn cô.
Lâm Tuyến Tú xem lại ngày đăng tin tức, cô lại nghĩ bản thân đúng là điên rồi mới chọn lý luận làm môn tốt nghiệp, chỉ bởi vì khắc với giảng viên môn đó mà Lâm Tuyến Tú lại bỏ qua loại tin tức thế này.
"Các cậu kết hôn khi nào vậy?" Lâm Tuyến Tú nhìn qua màn hình trên điện thoại, ngày hiển thị của tin tức này là mười một giờ năm mươi hai ngày hai mươi bảy tháng mười một, cô đoán chừng là lúc này chắc là rất gần ngày Hạ Nhạc Nghi kết hôn, nhưng Hạ Nhạc Nghi biết hay chưa tin tức này thì cô lại chẳng đoán ra được.
"Ngày hai mươi tám tháng trước.
Sao cậu lại hỏi như vậy?" Hạ Nhạc Nghi khó hiểu nhìn gương mặt không mấy vui vẻ của Lâm Tuyến Tú.
"Ngày hai mươi bảy xảy ra chuyện cậu có biết không?" Lâm Tuyến Tú cũng không biết là biểu hiện của Hạ Nhạc Nghi thế này là cô có biết được hay chưa.
"..." Thật ra mà nói ngày hai mươi bảy gì đó, nếu mà nói trước đó thì đến cái tên của Mạc Hàn Lâm cô cũng là không biết chứ đừng nói gì là mấy tin tức trên bản tin hay báo lá cải.
"Còn có video, cậu có muốn xem không?" Lâm Tuyến Tú nhìn thấy gương mặt vô tội vạ của Hạ Nhạc nghi thì cô khẳng định chắc chắn Hạ Nhạc Nghi đến cái tên bìa báo cũng là chưa xem qua, làm gì có chuyện là đã nghe qua rồi.
"Tớ có thể không xem không..." Hạ nhạc Nghi nghe thấy khẩu khí nhiệt tình kia của Lâm Tuyến Tú thì cô liền biết loại video clip đó nhất định là không có cái gì tốt cho mắt, nên cô liền không muốn xem.
"Không thể, tớ xem rồi, cậu cũng phải xem." Lâm Tuyến Tú thật ra là chỉ hỏi qua thế thôi, còn quyền lựa chọn của Hạ Nhạc nghi vốn dĩ không quan trọng.
"..." Nếu quyền lựa chọn của Hạ Nhạc Nghi cô đã không có trọng lượng vậy Lâm Tuyến Tú cậu còn phải tốn hơi sức hỏi qua tớ để làm gì.
Hạ Nhạc Nghi đi qua chỗ ngồi của Lâm Tuyến Tú, cô cùng với Lâm Tuyến Tú đeo tai nghe vào cùng xem đoạn video được quay lại bởi người chứng kiến lúc đó.
Đoạn video chính bởi vì được quay gần như là lén lút nên không thể nhìn thấy rõ được gương mặt của từng người trong video.
Lúc ban đầu trong video cô chẳng nhìn thấy có gì đó thay đổi, chỉ có âm thanh là có ai đó cơ hồ như là đang muốn hét lớn van xin gì đó với một người khác, nhưng người kia đáp lại cái gì cô cũng không nghe thấy.
Nơi này cũng quá tối nhìn cái gì cũng không rõ, nên hạ nhạc Nghi chỉ nghĩ qua là có thể hằng ngày Lâm Tuyến Tú mất không ít thời gian để chỉ xem mấy cái clip vô nghĩa này nên mới không chú tâm học tập được.
Đây có thể là loại video mà Hạ Nhạc Nghi cô đánh giá thấp nhất từ trước đến nay, tin tức không rõ ràng, chất lượng hình ảnh âm thanh cũng quá tệ rồi.
Hạ Nhạc Nghi sau khi cảm thán trong lòng thì đoạn cao trào cũng đến lúc nào không hay, lúc này trên màn hình điện thoại xuất hiện một bóng dáng quen thuộc, nhưng cô chỉ nhìn ra gương mặt của người đó, còn bộ y phục trên người cô có thể là đã gặp qua ở đâu đó rồi, nhưng không giống như những gì mà Mạc Hàn Lâm bình thường hay mặc.
Bộ âu phục hằng ngày lịch lãm nhã nhặn mất tích rồi, trong video chỉ còn lại một Mạc Hàn Lâm với chiếc quần bò và chiếc áo sơ mi màu đồng được mở rộng ở hai nút ngực.
Người đàn ông này so với Mạc Hàn Lâm mà cô biết vốn dĩ là không giống nhau, hay là đây mới là con người thật của anh ta.
Nghĩ đi nghĩ lại Hạ Nhạc Nghi mới nhìn nhận ra được, hóa ra hình tượng phóng hỏa giết người mà Lâm Tuyến Tú hay đề cập đến là như thế này.
Bây giờ cô mới thấy hình tượng này được gán ghép cho anh ta rất hợp tình hợp lý.
Đi trước anh ta một bước là một cô gái mặc váy tím bó sát, bên cạnh cô gái kia còn có rất nhiều thủ hạ thân người to lớn, nhìn thấy qua video thôi cũng làm cho cô cảm thấy lạnh toát hết cả gáy.
"Cô gái đó...Mạc Hàn Lâm..." Hạ Nhạc Nghi tuy rằng xem video rất chăm chú, có thể nhìn ra được ai là ai thì đã rất tốt rồi, còn việc nội dung thì cô không hiểu cho lắm.
"Không hiểu đúng không?"
"..."
Còn phải hỏi sao, nếu Hạ Nhạc Nghi cô hiểu thì đã không hỏi Lâm tuyến Tú cậu rồi.
"Còn có bình luận xem bình luận sẽ hiểu ngay."
"Đúng là có gặp một lần." Hạ nhạc Nghi im lặng hồi lâu mới nghĩ ra là đứng là mỗi ngày đúng lúc gặp một lần, sau đó thì không có gặp qua nữa.
Chẳng phải là trí nhớ của Hạ Nhạc Nghi cô không được tốt hay gì, muốn trách chỉ có thể tránh bữa cơm đó trôi qua một cách nhanh chóng, đến món ăn trên bàn cũng là chưa mang lên hết thì Mạc Hàn Lâm đã đi mất rồi.
"Khi nào?" Lâm Tuyến Tú đưa mặt lại sát lại Hạ Nhạc Nghi, Hạ Nhạc Nghi nhìn cô thì cô lại lùi lại phía sau một chút.
"Lúc ăn cơm." Hạ Nhạc Nghi nhớ ra gì đó thì nói ra với Lâm Tuyến Tú.
"Anh ấy có nói gì với cậu không?" Lâm Tuyến Tú mặc dù là ngoài mặt vẫn rất bình tĩnh nghe Hạ Nhạc Nghi nói chuyện, nhưng chỉ có trời mới biết là tâm trạng của cô lúc này phấn khích đến mức độ nào.
"Ở Mạc Gia ăn cơm không được nói chuyện." Hạ Nhạc Nghi nghe đến vấn đề này thì chỉ có thể không cần suy nghĩ mà chán nản cảm thán một câu.
"..." Lâm Tuyến Tú không thể hiểu nổi, hiện tại đã là cái thời đại nào rồi, muốn đi lên mặt trăng chỉ cần có tiền là có thể thoải mái đi được, vậy mà vẫn còn có người có suy nghĩ cổ hủ đến như vậy.
"Bao lâu rồi?" Lâm Tuyến Tú chán nản nhìn Mạc thiếu Phu Nhân trước mặt của cô lúc này.
Hạ Nhạc Nghi ngốc nghếch của cô, tại sao ông trời lại mang tặng một mỹ nam luôn luôn không an phận như vậy cho một người đơn thuần như Hạ Nhạc Nghi nhỉ.
Là ông trời đang muốn thử thách tính chịu đựng của Hạ Nhạc nghi , hay là ông đang có ý định gì khác đây.
Thật ra mà nói, Hạ Nhạc Nghi ở Hạ Gia là đã thành lập tính cách chịu đựng cũng khá nhiều rồi, cũng không đến nổi phải thử thách thêm đâu.
"Nửa tháng rồi." Hạ Nhạc Nghi tính tới tính lui trong đầu, sau đó mới đưa ra kết luận mang tính chất khái quát nhất cho Lâm Tuyến Tú.
"Không phải đó chứ, không phải là cậu bị thất sủng đó chứ?" Lâm Tuyến Tú chán nản nhìn Hạ Nhạc Nghi, cô không biết là trong lúc này cô gái đơn thuần trước mặt cô là đang có suy nghĩ gì, nhưng đối với tư cách là một người bạn, một người chị em chúng ký túc xá với Hạ Nhạc Nghi, cô lại cảm thấy đau lòng không thôi.
Ông trời bởi vì sao chọn bạn của cô làm thiếu Phu Nhân của Mạc Hàn Lâm rồi, lại không cho cậu ấy được sủng ái chứ, nếu cậu ấy được sủng ái, thì nói không chừng người bạn như cô cũng được tận mắt nhìn thấy Mạc Hàn Lâm bằng da bằng thịt một lần cũng nên.
Nếu biết trước có ngày Hạ Nhạc Nghi từ phi tần lên làm hoàng hậu, Lâm Tuyến Tú cô nhất định sẽ dạy thật nhiều thứ cho cậu ấy, nhưng hiện tại xem như muộn rồi, có dạy dỗ tốt đến mức nào cũng bằng không.
"..."
Hạ Nhạc Nghi nghe thấy câu nói kia của Lâm Tuyến Tú cô lại thấy có chút buồn cười, thật ra mà nói đến được sủng cô cũng chưa từng được thử qua thì làm sao mà nói là cô bị thất sủng được.
"Không phải, không phải, cậu đừng buồn tớ không phải có ý đó đâu." Lâm Tuyến Tú nhìn thấy Hạ Nhạc Nghi có chút thẩn thờ, cô liền nghĩ chắc hẳn là Hạ Nhạc Nghi phải buồn chán đến mức nào.
"Tớ không có buồn a..." Hạ Nhạc Nghi, nhìn Lâm tuyến Tú nghi hoặc nói.
"Tớ biết mà..." Lâm Tuyến Tú vẫn nghĩ là bản thân mình là đang nghĩ đúng.
"..." Kỳ thực thì cô không hiểu Lâm Tuyến Tú cậu ấy biết cái gì, Hạ Nhạc Nghi chỉ hận lúc này không thể ở tại đây mà bổ cái đầu kia của Lâm Tuyến Tú ra, cô thật sự mà nói là rất muốn biết rốt cuộc trong đầu óc của Lâm Tuyến Tú chứa cái gì.
Lâm tuyến Tú quay lại dán mắt vào màn hình trên điện thoại, Hạ Nhạc Nghi ngồi bên cạnh cũng chỉ uống nước.
Lâm Tuyến Tú tay phải lướt lướt mấy trang tin tức bát quái một lúc thì tay liền dừng lại ở một tin.
Cô nhìn thấy qua dòng chữ không đậm không nhạt nhưng to một cách lạ thường trên màn hình điện thoại làm cho cô không thể nào không chú ý đến, dù là bản tin cũ như bình luận vẫn đang tăng lên không ít.
Mấy dòng bình luận tăng lên, tất nhiên là không thể nào nhanh như lúc tin vừa phát tán đi được, nhưng cứ vài giây lại tăng lên một hai bình luận, khẳng định là loại tin này vẫn còn đang rất hot.
Cô mở tin tức đó ra xem, dòng chữ đầu tiên có tên của một người rất quen, không phải là tên của Mạc Hàn Lâm sao, còn có video, Lâm Tuyến Tú lúc này nhìn đến Hạ nhạc Nghi đang trầm mặc suy nghĩ gì đó cũng không quan tâm đến cô.
Cô đeo tai nghe lên tự mình xem video clip trong bản tin, tiếng hét chói tai của cô gái trong video làm cho lỗ tai của Lâm Tuyến Tú như muốn nổ tung ra.
Cô tháo tai nghe vứt lên bàn, Hạ Nhạc Nghi nhìn cô.
Lâm Tuyến Tú xem lại ngày đăng tin tức, cô lại nghĩ bản thân đúng là điên rồi mới chọn lý luận làm môn tốt nghiệp, chỉ bởi vì khắc với giảng viên môn đó mà Lâm Tuyến Tú lại bỏ qua loại tin tức thế này.
"Các cậu kết hôn khi nào vậy?" Lâm Tuyến Tú nhìn qua màn hình trên điện thoại, ngày hiển thị của tin tức này là mười một giờ năm mươi hai ngày hai mươi bảy tháng mười một, cô đoán chừng là lúc này chắc là rất gần ngày Hạ Nhạc Nghi kết hôn, nhưng Hạ Nhạc Nghi biết hay chưa tin tức này thì cô lại chẳng đoán ra được.
"Ngày hai mươi tám tháng trước.
Sao cậu lại hỏi như vậy?" Hạ Nhạc Nghi khó hiểu nhìn gương mặt không mấy vui vẻ của Lâm Tuyến Tú.
"Ngày hai mươi bảy xảy ra chuyện cậu có biết không?" Lâm Tuyến Tú cũng không biết là biểu hiện của Hạ Nhạc Nghi thế này là cô có biết được hay chưa.
"..." Thật ra mà nói ngày hai mươi bảy gì đó, nếu mà nói trước đó thì đến cái tên của Mạc Hàn Lâm cô cũng là không biết chứ đừng nói gì là mấy tin tức trên bản tin hay báo lá cải.
"Còn có video, cậu có muốn xem không?" Lâm Tuyến Tú nhìn thấy gương mặt vô tội vạ của Hạ Nhạc nghi thì cô khẳng định chắc chắn Hạ Nhạc Nghi đến cái tên bìa báo cũng là chưa xem qua, làm gì có chuyện là đã nghe qua rồi.
"Tớ có thể không xem không..." Hạ nhạc Nghi nghe thấy khẩu khí nhiệt tình kia của Lâm Tuyến Tú thì cô liền biết loại video clip đó nhất định là không có cái gì tốt cho mắt, nên cô liền không muốn xem.
"Không thể, tớ xem rồi, cậu cũng phải xem." Lâm Tuyến Tú thật ra là chỉ hỏi qua thế thôi, còn quyền lựa chọn của Hạ Nhạc nghi vốn dĩ không quan trọng.
"..." Nếu quyền lựa chọn của Hạ Nhạc Nghi cô đã không có trọng lượng vậy Lâm Tuyến Tú cậu còn phải tốn hơi sức hỏi qua tớ để làm gì.
Hạ Nhạc Nghi đi qua chỗ ngồi của Lâm Tuyến Tú, cô cùng với Lâm Tuyến Tú đeo tai nghe vào cùng xem đoạn video được quay lại bởi người chứng kiến lúc đó.
Đoạn video chính bởi vì được quay gần như là lén lút nên không thể nhìn thấy rõ được gương mặt của từng người trong video.
Lúc ban đầu trong video cô chẳng nhìn thấy có gì đó thay đổi, chỉ có âm thanh là có ai đó cơ hồ như là đang muốn hét lớn van xin gì đó với một người khác, nhưng người kia đáp lại cái gì cô cũng không nghe thấy.
Nơi này cũng quá tối nhìn cái gì cũng không rõ, nên hạ nhạc Nghi chỉ nghĩ qua là có thể hằng ngày Lâm Tuyến Tú mất không ít thời gian để chỉ xem mấy cái clip vô nghĩa này nên mới không chú tâm học tập được.
Đây có thể là loại video mà Hạ Nhạc Nghi cô đánh giá thấp nhất từ trước đến nay, tin tức không rõ ràng, chất lượng hình ảnh âm thanh cũng quá tệ rồi.
Hạ Nhạc Nghi sau khi cảm thán trong lòng thì đoạn cao trào cũng đến lúc nào không hay, lúc này trên màn hình điện thoại xuất hiện một bóng dáng quen thuộc, nhưng cô chỉ nhìn ra gương mặt của người đó, còn bộ y phục trên người cô có thể là đã gặp qua ở đâu đó rồi, nhưng không giống như những gì mà Mạc Hàn Lâm bình thường hay mặc.
Bộ âu phục hằng ngày lịch lãm nhã nhặn mất tích rồi, trong video chỉ còn lại một Mạc Hàn Lâm với chiếc quần bò và chiếc áo sơ mi màu đồng được mở rộng ở hai nút ngực.
Người đàn ông này so với Mạc Hàn Lâm mà cô biết vốn dĩ là không giống nhau, hay là đây mới là con người thật của anh ta.
Nghĩ đi nghĩ lại Hạ Nhạc Nghi mới nhìn nhận ra được, hóa ra hình tượng phóng hỏa giết người mà Lâm Tuyến Tú hay đề cập đến là như thế này.
Bây giờ cô mới thấy hình tượng này được gán ghép cho anh ta rất hợp tình hợp lý.
Đi trước anh ta một bước là một cô gái mặc váy tím bó sát, bên cạnh cô gái kia còn có rất nhiều thủ hạ thân người to lớn, nhìn thấy qua video thôi cũng làm cho cô cảm thấy lạnh toát hết cả gáy.
"Cô gái đó...Mạc Hàn Lâm..." Hạ Nhạc Nghi tuy rằng xem video rất chăm chú, có thể nhìn ra được ai là ai thì đã rất tốt rồi, còn việc nội dung thì cô không hiểu cho lắm.
"Không hiểu đúng không?"
"..."
Còn phải hỏi sao, nếu Hạ Nhạc Nghi cô hiểu thì đã không hỏi Lâm tuyến Tú cậu rồi.
"Còn có bình luận xem bình luận sẽ hiểu ngay."