Tiên Sinh Nhà Ta Biết Bắt Quỷ
Chương 56: Video
Về tới khách sạn, Lê Duệ Bạch bổ nhào lên giường lập tức mơ màng ngủ, đêm qua vận động nhiều lại sợ hãi nên cô ngủ một mạch tới chạng vạng.
Chạng vạng, Lê Duệ Bạch bị tiếng chuông điện thoại Từ Minh Sương gọi tới, kêu cô dậy chuẩn bị tới nhà hàng đối diện khách sạn để ăn cơm tối.
Cô rửa mặt xong, tắm rửa thay đồ, mấy người Từ Minh Sương đã tới từ lâu, trên bàn bày đầy đồ ăn ngon.
Chỉ còn mỗi chỗ bên cạnh Từ Chi Ngôn là còn trống, Lê Duệ Bạch gọi một tiếng tiên sinh, sau đó ngồi xuống bên cạnh anh.
Lê Duệ Bạch thấy anh cầm một sấp ảnh chụp bèn hỏi: "Tiên sinh, đây là gì vậy?"
Từ Chi Ngôn nói: Hôm nay bọn tôi điều ra một số tin tức về chuyện này." Nói rồi anh mở điện thoại ra, mở một ứng dụng mạng xã hội nào đó đưa cho Lê Duệ Bạch, anh nói: "Còn có cái này, mấy người xem thử đi."
Ngộ Triệt và Ngộ Trừng vừa nghe thấy còn có phần của mình lập tức hồi phục khỏi trạng thái suy sụp, ngẩng đầu nhìn về phía Lê Duệ Bạch.
Hơn một nửa ảnh chụp là nhóm người, còn lại ảnh chụp của đôi tình nhân. Lê Duệ Bạch nhớ rõ, trong ảnh chụp chính là hai người Hứa Thiến và người bạn trai bị tai nạn giao thông chết Hi Tiểu Vũ.
Lê Duệ Bạch và Ngộ Trừng không có ấn tượng gì với đại đa số những người này. Ngộ Triệt điều tra thì đã chú ý tới bọn họ nên nói: "Đây là những người trong hội nhóm đã chết bốn năm trước."
Trong ảnh chụp có một nữ sinh thu hút sự chú ý của Lê Duệ Bạch, giống hệt Vương Vy Vy, thậm chí nói nữ sinh này là Vương Vy Vy cũng được.
Trên điện thoại là trang mạng xã hội của Hi Tiểu Vũ, trên đó còn có một bức hình và một dòng trạng thái.
Bức ảnh đó chụp mặt hồ trong trường học, dựa vào góc chụp hình như cậu ta đứng trên cầu chụp.
Còn dòng chữ ghi "Hảo tụ hảo tán".
Ngộ Trừng hỏi ra nghi vấn trong lòng với Lê Duệ Bạch: "Đây có phải ý là trước khi Hi Tiểu Vũ gặp tai nạn bọn họ đã chia tay? Vậy sao Hứa Thiến còn nhảy hồ tự sát?"
Từ Minh Sương nói: "Nhiều năm như vậy, bọn họ được ca tụng là tình yêu tươi đẹp. Mọi người nói sau khi Hi Tiểu Vũ chết, Hứa Thiến đau khổ buồn thương nên nhảy hồ tự sát. Nhưng thật ra Hứa Thiến nhảy hồ trước khi Hi Tiểu Vũ xảy ra tai nạn."
Nói rồi cô đặt điện thoại lên bàn, trên đó hiện lên thời gian Hứa Thiến tử vong và bài báo ngày mà Hi Tiểu Vũ xảy ra tai nạn.
Lê Duệ Bạch đọc bài báo miêu tả cái chết của Hi Tiểu Vũ, ngạc nhiên nói: "Cách chết của Hi Tiểu Vũ giống hệt như cách mấy học sinh kia tự sát!"
Hi Tiểu Vũ đang đi trong trường thì bị một giáo sư đi xe đụng trúng ngã vào trong bồn hoa, bị cái cọc trong đó chọc trúng đầu mà chết.
Ngộ Triệt cũng nhận ra điểm này, lật tư hiệu hôm qua tra được ra đưa cho Từ Chi Ngôn.
"Vậy là sau khi Hứa Thiến nhảy hồ tự sát thì Hi Tiểu Vũ xảy ra tai nạn li kì?" Lê Duệ Bạch nói xong cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
"Cô ta không tự sát." Từ Chi Ngôn nói: "Là bị người ta bóp chết."
Anh nói xong, Lê Duệ Bạch nhớ tới trong kí túc xá và trong phòng hoạt động nhìn thấy dấu tay trên cổ Tây Tiểu Vũ.
Lê Duệ Bạch hiểu ra: "Vậy là Hi Tiểu Vũ giết chết Hứa Thiến, sau đó Hứa Thiến báo thù.:
Ngộ Trừng hỏi: "Nếu cô ta báo thù xong rồi tại sao còn hại những học sinh khác."
"Cô ấy là báo thù nhưng người ta lại nói là tình yêu thắm thiết của bọn họ." Ngộ Triệt nói: "Trước đó tôi điều tra thấy mấy người trong hội nhóm có phát sóng trực tiếp nói về tình yêu của bọn họ. Thậm chí là ca ngợi khắp nơi, có phải là vì thế không?"
Từ Minh Sương lắc đầu, rút một bức ảnh ra nói: "Không đúng, nhìn cái này đi."
Cô lấy một bức ảnh năm 2016 chụp các thành viên trong hội nhóm đặt trước mặt bọn họ.
Ngộ Triệt chỉ vào một người: "Nữ sinh này có vẻ ngoài giống Vương Vy Vy."
"Không phải là vẻ ngoài giống, nữ sinh này chính là Vương Vy Vy." Từ Minh Sương nói: "Năm hội nhóm đó hoạt động bị nạn, cũng chỉ có Vương Vy Vy là sống sót."
Nhìn ảnh chụp, Vương Vy Vy ôm nam sinh kia, Lê Duệ Bạch bừng tỉnh, suy đoán: "Hai lần tới cầu Vong Xuyên thám hiểm đều là Vương Vy Vy đề nghị, tất cả là vì nam sinh chia tay với cô ta?"
Từ Minh Sương gật đầu, Lê Duệ Bạch lại hỏi: "Vậy lần này tại sao Vương Vy Vy chết?
Từ Chi Ngôn chầm chậm nói: "Lần đầu tiên Vương Vy Vy hoạt động trong hội nhóm đã làm một giao dịch với Hứa Thiến."
"Giao dịch?" Lê Duệ Bạch hỏi.
Từ Chi Ngôn gật đầu: "Nội dung của giao dịch là cô ta dẫn người trong hội nhóm lên cầu, Hứa Thiến thì hỗ trợ cô ta âm thầm giết hết những người kia."
Nghe đến đó, Lê Duệ Bạch không nhịn được thắc mắc: "Tại sao Hứa Thiến lại bỏ sót cô ta?"
"Vì cái này." Từ Chi Ngôn lấy lá bùa màu vàng hôm qua nhặt được ra: "Vương Vy Vy lợi dụng bùa hộ mệnh này khiến Hứa Thiến không tới gần cô ta được."
"Nhưng mà trước khi ngài tới lá bùa vẫn luôn trên người cô ấy, sao Hứa Thiến giết được Vương Vy Vy?" Lê Duệ Bạch nói.
Từ Chi Ngôn: "Tuy Hứa Thiến không thể nhưng những vong linh của những người trong hội nhóm kia có thể."
Lê Duệ Bạch ngẩn người, hóa ra lúc trước ở ký túc xá Hứa Thiến hóa thành Vương Vy Vy đã nói chân tướng câu chuyện với cô.
Từ Minh Sương nói: "Bọn tôi còn tìm được video Tây Tiểu Vũ đăng đã bị trường học gỡ xuống khỏi diễn đàn. Có vài đoạn từ video giám sát, quay lúc học sinh tự sát, ăn cơm xong chúng ta lại xem."
Từ Minh Sương chỉ chỉ đồ ăn trên bàn, có món cay Tứ Xuyên, mấy chục xiên thịt dê nướng. Giữa bàn đồ ăn thịnh soạn như vậy, bát mì suông của Từ Chi Ngôn vô cùng nổi bật. Dám đối xử với anh như vậy cũng chỉ có Từ Minh Sương.
Bát mì suông đó vừa nhìn đã không muốn ăn, Từ Minh Sương chỉ ăn hai miếng rồi thôi, ngay cả nước lèo cũng chẳng uống, cứ ngồi nhìn bọn họ ăn.
Lê Duệ Bạch cầm xiên thịt dê nướng, vừa nhai vừa nghĩ, nghiêng đầu hỏi Từ Chi Ngôn: "Có phải từ đầu tiên sinh đã biết chuyện xảy ra ở đây?"
"Không có, tới đây nhìn qua mới đoán được đại khái." Nhìn vẻ kinh ngạc trên mặt Lê Duệ Bạch, Từ Minh sương nhịn không được cong môi: "Tôi không phải thần tiên, làm sao biết tất cả mọi chuyện được."
"Nhưng trong lòng em ngài giống như thần tiên vậy." Lê Duệ Bạch không nghĩ ngợi gì mà bật thốt lên.
Từ Chi Ngôn nhướng mày: "Phải không?"
Lê Duệ Bạch gật đầu, cô thấy ánh mắt Ngộ Trừng và Ngộ Triệt nhìn mình rất quái dị. Nhưng cô cảm thấy mình nói đâu có sai, mỗi lần Từ Chi Ngôn ra cửa, cho dù là chuyện gì anh cũng có thể dễ dàng hóa giải, đây không phải thần tiên thì là gì?"
Từ Minh Sương đột nhiên hỏi: "Chỉ là thần tiên?"
Lê Duệ Bạch ngẫm nghĩ: "Thì là người tốt đó!" Nói xong, cô còn tốt bụng giơ que xiên nướng ra, hỏi: "Ngài có muốn nếm thử không?"
Từ - được phát thẻ người tốt- Chi Ngôn nhìn que xiên nướng Lê Duệ Bạch chìa tới trước mặt, khựng lại một lát mới đưa tay nhận lấy, hé miệng cắn một miếng.
Ngộ Trừng thấy thế yên lặng cúi đầu, cứ cảm thấy sinh hoạt ngày thường này cứ có chỗ nào đó sai sai, cậu ghé sát lại bên người Ngộ Triệt thì thầm: "Em nghi ngờ Lê Duệ Bạch có tư tưởng không an phận với sư phụ, muốn nhúng chàm tâm hồn thuần khiết của ngài ấy!"
Ngộ Triệt cạn lời nhìn cậu, lành lạnh nói: "Nhân lúc còn trẻ thì tìm một bệnh viện tốt mà khám đầu đi!"
Mắt thấy Từ Chi Ngôn nhận lất xiên thịt thứ hai, cậu càng nôn nóng hơn: "Anh thì biết cái gì. Sư phụ chúng ta không còn là Thiện Hạnh tiên sinh không dính khói lửa nhân gian nữa rồi. Bây giờ ngài ấy còn biết ăn bánh bao ở ngoài quán, biết ăn xiên thịt dê nướng đó. Anh nói có dọa người không cơ chứ!"
Từ Minh Sương nói: "Vốn dĩ sư phụ hai người không phải là kiểu không dính khói lửa kia đâu. Cậu ta là người bình thường, cũng có điều mình thích." Nhắc tới thích cô còn âm thầm liếc nhìn qua chỗ Lê Duệ Bạch, rồi lại tiếp tục nói: "Sư phụ hai người còn hút thuốc, uống rượu, xăm mình đó!"
Từ Chi Ngôn: ".. .. " Sao anh lại nghe ra giọng điệu khoe khoang thế.
Ngộ Trừng bị Từ Minh Sương nói đến ngốc, chỉ biết gật đầu.
Nghe những lời Ngộ Trừng nói Lê Duệ Bạch mới hiểu được lời Từ Minh Sương nói lúc trước "Từ Chi Ngôn xưa nay chưa từng sống vì mình" nghĩa là sao.
Mọi người đều đặt nặng kỳ vọng lên người anh. Anh là người hứng trọng ánh nhìn của ngoại giới đối với Từ gia, là người được đồ đệ ủy thác hi vọng nên quên mất phải sống vì mình.
Ăn cơm xong, Từ Minh sương mở đoạn video giám sát trong điện thoại ra.
Khi xem hình ảnh xuất hiện trong video, Lê Duệ Bạch ngây ra, bấy giờ mới hiểu tại sao Từ Minh Sương lại để mọi người ăn cơm xong mới xem.
Trong đoạn video này quay quá trình tự sát của vài học sinh.
Ngoại trừ những học sinh chết trong kí túc xá không có camera thì những học sinh khác đều quay lại hết.
Ở mỗi lần tự sát họ đều thấy hiện tượng quỷ dị.
Học sinh kia đang đi trên hành lang của ký túc xá thì ngã xuống đất, nằm giãy giụa mấy phút thì tắt thở. Bọn họ thấy rõ sau khi học sinh đó ngã xuống thì trên tường xuất hiện có bóng quỷ ngồi lên người cậu ta. Nhìn mái tóc dài của bóng quỷ ắt hẳn là một nữ quỷ, nữ quỷ đó bóp chặt cổ nam sinh cho đến khi cậy ta dần mất hô hấp.
Còn có hình ảnh Lưu Binh ngã vào bụi hoa. Cậu ta như nhìn thấy thứ gì đó đáng sợ, chạy như điên trong sân trường. Sau đó cậu ta đột nhiên dừng lại, xoay người ngã thật mạnh vào cọc nhọn.
Bất cứ đoạn hình ảnh nào trong này bị làm lộ ra ngoài đều sẽ khiến cho mọi người hoảng loạn, thậm chí có thể phải dừng dạy học. Khó trách trường học lại phải gỡ và giấu những cái này đi.
Mỗi người đều có phương thức chết vô cùng quỷ dị. Oán khí rõ ràng như vậy, bất kể phong thủy sư nào có chút đạo hạnh cũng có thể phát hiện ra chút gì đó.
Chạng vạng, Lê Duệ Bạch bị tiếng chuông điện thoại Từ Minh Sương gọi tới, kêu cô dậy chuẩn bị tới nhà hàng đối diện khách sạn để ăn cơm tối.
Cô rửa mặt xong, tắm rửa thay đồ, mấy người Từ Minh Sương đã tới từ lâu, trên bàn bày đầy đồ ăn ngon.
Chỉ còn mỗi chỗ bên cạnh Từ Chi Ngôn là còn trống, Lê Duệ Bạch gọi một tiếng tiên sinh, sau đó ngồi xuống bên cạnh anh.
Lê Duệ Bạch thấy anh cầm một sấp ảnh chụp bèn hỏi: "Tiên sinh, đây là gì vậy?"
Từ Chi Ngôn nói: Hôm nay bọn tôi điều ra một số tin tức về chuyện này." Nói rồi anh mở điện thoại ra, mở một ứng dụng mạng xã hội nào đó đưa cho Lê Duệ Bạch, anh nói: "Còn có cái này, mấy người xem thử đi."
Ngộ Triệt và Ngộ Trừng vừa nghe thấy còn có phần của mình lập tức hồi phục khỏi trạng thái suy sụp, ngẩng đầu nhìn về phía Lê Duệ Bạch.
Hơn một nửa ảnh chụp là nhóm người, còn lại ảnh chụp của đôi tình nhân. Lê Duệ Bạch nhớ rõ, trong ảnh chụp chính là hai người Hứa Thiến và người bạn trai bị tai nạn giao thông chết Hi Tiểu Vũ.
Lê Duệ Bạch và Ngộ Trừng không có ấn tượng gì với đại đa số những người này. Ngộ Triệt điều tra thì đã chú ý tới bọn họ nên nói: "Đây là những người trong hội nhóm đã chết bốn năm trước."
Trong ảnh chụp có một nữ sinh thu hút sự chú ý của Lê Duệ Bạch, giống hệt Vương Vy Vy, thậm chí nói nữ sinh này là Vương Vy Vy cũng được.
Trên điện thoại là trang mạng xã hội của Hi Tiểu Vũ, trên đó còn có một bức hình và một dòng trạng thái.
Bức ảnh đó chụp mặt hồ trong trường học, dựa vào góc chụp hình như cậu ta đứng trên cầu chụp.
Còn dòng chữ ghi "Hảo tụ hảo tán".
Ngộ Trừng hỏi ra nghi vấn trong lòng với Lê Duệ Bạch: "Đây có phải ý là trước khi Hi Tiểu Vũ gặp tai nạn bọn họ đã chia tay? Vậy sao Hứa Thiến còn nhảy hồ tự sát?"
Từ Minh Sương nói: "Nhiều năm như vậy, bọn họ được ca tụng là tình yêu tươi đẹp. Mọi người nói sau khi Hi Tiểu Vũ chết, Hứa Thiến đau khổ buồn thương nên nhảy hồ tự sát. Nhưng thật ra Hứa Thiến nhảy hồ trước khi Hi Tiểu Vũ xảy ra tai nạn."
Nói rồi cô đặt điện thoại lên bàn, trên đó hiện lên thời gian Hứa Thiến tử vong và bài báo ngày mà Hi Tiểu Vũ xảy ra tai nạn.
Lê Duệ Bạch đọc bài báo miêu tả cái chết của Hi Tiểu Vũ, ngạc nhiên nói: "Cách chết của Hi Tiểu Vũ giống hệt như cách mấy học sinh kia tự sát!"
Hi Tiểu Vũ đang đi trong trường thì bị một giáo sư đi xe đụng trúng ngã vào trong bồn hoa, bị cái cọc trong đó chọc trúng đầu mà chết.
Ngộ Triệt cũng nhận ra điểm này, lật tư hiệu hôm qua tra được ra đưa cho Từ Chi Ngôn.
"Vậy là sau khi Hứa Thiến nhảy hồ tự sát thì Hi Tiểu Vũ xảy ra tai nạn li kì?" Lê Duệ Bạch nói xong cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
"Cô ta không tự sát." Từ Chi Ngôn nói: "Là bị người ta bóp chết."
Anh nói xong, Lê Duệ Bạch nhớ tới trong kí túc xá và trong phòng hoạt động nhìn thấy dấu tay trên cổ Tây Tiểu Vũ.
Lê Duệ Bạch hiểu ra: "Vậy là Hi Tiểu Vũ giết chết Hứa Thiến, sau đó Hứa Thiến báo thù.:
Ngộ Trừng hỏi: "Nếu cô ta báo thù xong rồi tại sao còn hại những học sinh khác."
"Cô ấy là báo thù nhưng người ta lại nói là tình yêu thắm thiết của bọn họ." Ngộ Triệt nói: "Trước đó tôi điều tra thấy mấy người trong hội nhóm có phát sóng trực tiếp nói về tình yêu của bọn họ. Thậm chí là ca ngợi khắp nơi, có phải là vì thế không?"
Từ Minh Sương lắc đầu, rút một bức ảnh ra nói: "Không đúng, nhìn cái này đi."
Cô lấy một bức ảnh năm 2016 chụp các thành viên trong hội nhóm đặt trước mặt bọn họ.
Ngộ Triệt chỉ vào một người: "Nữ sinh này có vẻ ngoài giống Vương Vy Vy."
"Không phải là vẻ ngoài giống, nữ sinh này chính là Vương Vy Vy." Từ Minh Sương nói: "Năm hội nhóm đó hoạt động bị nạn, cũng chỉ có Vương Vy Vy là sống sót."
Nhìn ảnh chụp, Vương Vy Vy ôm nam sinh kia, Lê Duệ Bạch bừng tỉnh, suy đoán: "Hai lần tới cầu Vong Xuyên thám hiểm đều là Vương Vy Vy đề nghị, tất cả là vì nam sinh chia tay với cô ta?"
Từ Minh Sương gật đầu, Lê Duệ Bạch lại hỏi: "Vậy lần này tại sao Vương Vy Vy chết?
Từ Chi Ngôn chầm chậm nói: "Lần đầu tiên Vương Vy Vy hoạt động trong hội nhóm đã làm một giao dịch với Hứa Thiến."
"Giao dịch?" Lê Duệ Bạch hỏi.
Từ Chi Ngôn gật đầu: "Nội dung của giao dịch là cô ta dẫn người trong hội nhóm lên cầu, Hứa Thiến thì hỗ trợ cô ta âm thầm giết hết những người kia."
Nghe đến đó, Lê Duệ Bạch không nhịn được thắc mắc: "Tại sao Hứa Thiến lại bỏ sót cô ta?"
"Vì cái này." Từ Chi Ngôn lấy lá bùa màu vàng hôm qua nhặt được ra: "Vương Vy Vy lợi dụng bùa hộ mệnh này khiến Hứa Thiến không tới gần cô ta được."
"Nhưng mà trước khi ngài tới lá bùa vẫn luôn trên người cô ấy, sao Hứa Thiến giết được Vương Vy Vy?" Lê Duệ Bạch nói.
Từ Chi Ngôn: "Tuy Hứa Thiến không thể nhưng những vong linh của những người trong hội nhóm kia có thể."
Lê Duệ Bạch ngẩn người, hóa ra lúc trước ở ký túc xá Hứa Thiến hóa thành Vương Vy Vy đã nói chân tướng câu chuyện với cô.
Từ Minh Sương nói: "Bọn tôi còn tìm được video Tây Tiểu Vũ đăng đã bị trường học gỡ xuống khỏi diễn đàn. Có vài đoạn từ video giám sát, quay lúc học sinh tự sát, ăn cơm xong chúng ta lại xem."
Từ Minh Sương chỉ chỉ đồ ăn trên bàn, có món cay Tứ Xuyên, mấy chục xiên thịt dê nướng. Giữa bàn đồ ăn thịnh soạn như vậy, bát mì suông của Từ Chi Ngôn vô cùng nổi bật. Dám đối xử với anh như vậy cũng chỉ có Từ Minh Sương.
Bát mì suông đó vừa nhìn đã không muốn ăn, Từ Minh Sương chỉ ăn hai miếng rồi thôi, ngay cả nước lèo cũng chẳng uống, cứ ngồi nhìn bọn họ ăn.
Lê Duệ Bạch cầm xiên thịt dê nướng, vừa nhai vừa nghĩ, nghiêng đầu hỏi Từ Chi Ngôn: "Có phải từ đầu tiên sinh đã biết chuyện xảy ra ở đây?"
"Không có, tới đây nhìn qua mới đoán được đại khái." Nhìn vẻ kinh ngạc trên mặt Lê Duệ Bạch, Từ Minh sương nhịn không được cong môi: "Tôi không phải thần tiên, làm sao biết tất cả mọi chuyện được."
"Nhưng trong lòng em ngài giống như thần tiên vậy." Lê Duệ Bạch không nghĩ ngợi gì mà bật thốt lên.
Từ Chi Ngôn nhướng mày: "Phải không?"
Lê Duệ Bạch gật đầu, cô thấy ánh mắt Ngộ Trừng và Ngộ Triệt nhìn mình rất quái dị. Nhưng cô cảm thấy mình nói đâu có sai, mỗi lần Từ Chi Ngôn ra cửa, cho dù là chuyện gì anh cũng có thể dễ dàng hóa giải, đây không phải thần tiên thì là gì?"
Từ Minh Sương đột nhiên hỏi: "Chỉ là thần tiên?"
Lê Duệ Bạch ngẫm nghĩ: "Thì là người tốt đó!" Nói xong, cô còn tốt bụng giơ que xiên nướng ra, hỏi: "Ngài có muốn nếm thử không?"
Từ - được phát thẻ người tốt- Chi Ngôn nhìn que xiên nướng Lê Duệ Bạch chìa tới trước mặt, khựng lại một lát mới đưa tay nhận lấy, hé miệng cắn một miếng.
Ngộ Trừng thấy thế yên lặng cúi đầu, cứ cảm thấy sinh hoạt ngày thường này cứ có chỗ nào đó sai sai, cậu ghé sát lại bên người Ngộ Triệt thì thầm: "Em nghi ngờ Lê Duệ Bạch có tư tưởng không an phận với sư phụ, muốn nhúng chàm tâm hồn thuần khiết của ngài ấy!"
Ngộ Triệt cạn lời nhìn cậu, lành lạnh nói: "Nhân lúc còn trẻ thì tìm một bệnh viện tốt mà khám đầu đi!"
Mắt thấy Từ Chi Ngôn nhận lất xiên thịt thứ hai, cậu càng nôn nóng hơn: "Anh thì biết cái gì. Sư phụ chúng ta không còn là Thiện Hạnh tiên sinh không dính khói lửa nhân gian nữa rồi. Bây giờ ngài ấy còn biết ăn bánh bao ở ngoài quán, biết ăn xiên thịt dê nướng đó. Anh nói có dọa người không cơ chứ!"
Từ Minh Sương nói: "Vốn dĩ sư phụ hai người không phải là kiểu không dính khói lửa kia đâu. Cậu ta là người bình thường, cũng có điều mình thích." Nhắc tới thích cô còn âm thầm liếc nhìn qua chỗ Lê Duệ Bạch, rồi lại tiếp tục nói: "Sư phụ hai người còn hút thuốc, uống rượu, xăm mình đó!"
Từ Chi Ngôn: ".. .. " Sao anh lại nghe ra giọng điệu khoe khoang thế.
Ngộ Trừng bị Từ Minh Sương nói đến ngốc, chỉ biết gật đầu.
Nghe những lời Ngộ Trừng nói Lê Duệ Bạch mới hiểu được lời Từ Minh Sương nói lúc trước "Từ Chi Ngôn xưa nay chưa từng sống vì mình" nghĩa là sao.
Mọi người đều đặt nặng kỳ vọng lên người anh. Anh là người hứng trọng ánh nhìn của ngoại giới đối với Từ gia, là người được đồ đệ ủy thác hi vọng nên quên mất phải sống vì mình.
Ăn cơm xong, Từ Minh sương mở đoạn video giám sát trong điện thoại ra.
Khi xem hình ảnh xuất hiện trong video, Lê Duệ Bạch ngây ra, bấy giờ mới hiểu tại sao Từ Minh Sương lại để mọi người ăn cơm xong mới xem.
Trong đoạn video này quay quá trình tự sát của vài học sinh.
Ngoại trừ những học sinh chết trong kí túc xá không có camera thì những học sinh khác đều quay lại hết.
Ở mỗi lần tự sát họ đều thấy hiện tượng quỷ dị.
Học sinh kia đang đi trên hành lang của ký túc xá thì ngã xuống đất, nằm giãy giụa mấy phút thì tắt thở. Bọn họ thấy rõ sau khi học sinh đó ngã xuống thì trên tường xuất hiện có bóng quỷ ngồi lên người cậu ta. Nhìn mái tóc dài của bóng quỷ ắt hẳn là một nữ quỷ, nữ quỷ đó bóp chặt cổ nam sinh cho đến khi cậy ta dần mất hô hấp.
Còn có hình ảnh Lưu Binh ngã vào bụi hoa. Cậu ta như nhìn thấy thứ gì đó đáng sợ, chạy như điên trong sân trường. Sau đó cậu ta đột nhiên dừng lại, xoay người ngã thật mạnh vào cọc nhọn.
Bất cứ đoạn hình ảnh nào trong này bị làm lộ ra ngoài đều sẽ khiến cho mọi người hoảng loạn, thậm chí có thể phải dừng dạy học. Khó trách trường học lại phải gỡ và giấu những cái này đi.
Mỗi người đều có phương thức chết vô cùng quỷ dị. Oán khí rõ ràng như vậy, bất kể phong thủy sư nào có chút đạo hạnh cũng có thể phát hiện ra chút gì đó.