Tiên Quốc Đại Đế
Chương 984: Vạn Yểm Luyện Tâm?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thánh Vương đời thứ nhất, Bách Ế, Lam, Doanh, ba cái thế, thiên hạ chí tôn, Đại Tần chính là kỳ thế trùng thiên, không người nào có thể sánh cùng!
Trương Nghi lập tức nói.
Diêm Xuyên lắc đầu nói:
- Không, tuy rằng trẫm đời thứ nhất mạnh mẽ, nhưng cũng không thể siêu thoát!
- Siêu thoát rất khó khăn!
Trương Nghi nói.
Diêm Xuyên lại lắc đầu nói:
- Không, trẫm không thể siêu thoát là có nguyên nhân!
- Ồ?
Trương Nghi mờ mịt nói.
- Trong lòng trẫm còn có một chút thiếu hụt. Một tia thiếu hụt kia đã hạn chế trẫm!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- A?
Trương Nghi kinh ngạc nói.
- Meo? Trong lòng Diêm Xuyên ngươi có thiếu hụt? Thiếu hụt gì vậy? Ta làm sao không biết?
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
Diêm Xuyên lắc đầu một cái, không giải thích.
- Vạn yểm luyện tâm? Trẫm muốn tham gia. Trẫm muốn bù đắp phần thiếu hụt này. Trẫm hiểu rõ, chỉ có vạn yểm luyện tâm có thể khiến trẫm biến thành hoàn mỹ hơn. Tương tự, vạn yểm luyện tâm mới có thể cứu được Quỷ Cốc Tử!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Nhưng Thánh Vương, vạn yểm luyện tâm này chỉ có chút bất cẩn, không, từ vừa mới bắt đầu liền không thấy có người nào thành công. Như vậy quá nguy hiểm!
Trương Nghi lo lắng nói.
- Meo, không nên. Diêm Xuyên, không nên đi. Chúng ta dùng võ lực đánh bại Quỷ Cốc Tử hắc ám không được sao?
Miêu Miêu lo lắng nói.
- Đúng vậy, Thánh Vương!
Trương Nghi khuyên nhủ.
Đặt chén trà xuống, Diêm Xuyên đứng dậy, trịnh trọng nói:
- Nếu như trẫm không thể bù đắp được phần thiếu hụt trong nội tâm này, cực hạn kiếp này sẽ hoàn toàn kẹt ở phương diện cực hạn của đời thứ nhất. Trẫm nhất định sẽ thành công! Trương Nghi, ngươi đi gặp Quỷ Cốc Tử hắc ám, nói trẫm đáp ứng. Sau ba ngày, biển Thông Thiên! Bảo hắn bày trận đi!
- Vâng!
Trương Nghi khe khẽ thở dài gật đầu.
...
Biển Thông Thiên, cương vực Thông Thiên một mảnh biển rộng lớn nhất trong nội địa. Bên trên biển rộng có một hòn đảo lớn. Trên đảo có vô số cung điện. Trong đó có một cung điện lớn nhất, Bích Du Cung.
Bích Du Cung, chỗ ở giáo chủ Thông Thiên.
Tin tức giáo chủ Thông Thiên đối chiến các thánh trong thiên hạ vừa được truyền ra, ku vực biển Thông Thiên đã hoàn toàn trở thành tiêu điểm của thiên hạ. Vô số tu giả từ bốn phương tám hướng đến đây, chuẩn bị quan sát một trận chiến đấu tuyệt thế.
Bởi vậy, bên ngoài biển Thông Thiên có vô số thế lực quanh quẩn.
Biển Thông Thiên vốn yên tĩnh lại bởi vì một chiếc xe rồng liền trở nên xôn xao.
- Đông Ngoại Châu, Thánh đình Đại Trăn, xe rồng của Diêm Xuyên?
- Diêm Xuyên đi tới Bích Du Cung sao? Hơn nữa, còn tiến vào bên trong?
- Diêm Xuyên và giáo chủ Thông Thiên có quan hệ gì sao?
- Sao có thể như vậy được?
.........
......
...
Xung quanh có vô số tiếng kinh ngạc vang lên. Mọi người đều hiếu kỳ nhìn chằm chằm về phía Bích Du Cung đằng xa.
Trong Bích Du Cung, lúc này chỉ có bốn vị nam tử.
Giáo chủ Thông Thiên toàn thân mặc áo bào đen, sắc mặt lạnh lùng, khoanh chân ngồi ở trên một bồ đoàn lớn.
Hai người khác ngồi trên bồ đoàn chính là Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử hắc ám.
Tôn Ngộ Không đứng phía sau giáo chủ Thông Thiên.
- Vạn yểm luyện tâm? Các ngươi thật sự chuẩn bị làm như vậy sao? Nhưng chưa từng có ai thành công cả?
Giáo chủ Thông Thiên trầm giọng nói.
Quỷ Cốc Tử Hắc ám lắc đầu nói:
- Thông Thiên, năm đó ngươi, ta và Bách Ế, ba người được coi như tương giao rất thân thiết. Vì vậy lần này, chúng ta mới tìm ngươi hộ pháp! Để giải quyết ân oán giữa ta và Bách Ế!
Diêm Xuyên cũng gật đầu nói:
- Ta ý đã quyết! Mặc dù vạn yểm luyện tâm là thuật cấm kỵ, nhưng là biện pháp tốt nhất để giải quyết ân oán giữa ta và Quỷ Cốc Tử!
- Quỷ Cốc Tử, ngươi quá cố chấp!
Thông Thiên trầm giọng nói.
- Không phải ta cố chấp. Phần ân oán này căn bản không bỏ xuống được. Tại sao Quỷ Cốc Tử ta phải cam tâm làm thần cho hắn?
Quỷ Cốc Tử hắc ám lạnh lùng nói.
Diêm Xuyên hơi nhíu mày, nhưng không hề nói gì.
- Được rồi. Tại biển Thông Thiên, sẽ không có ai dám nghĩ tới chuyện quấy rầy các ngươi! Chúc các ngươi thành công. Nhưng ta không hi vọng, sau khi các ngươi tỉnh mộng, lại hoàn toàn biến thành người khác!
Thông Thiên giáo chủ trầm giọng nói.
Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử hắc ám đều gật đầu một cái.
- Ngộ Không, ra ngoài thông báo một phen. Người nào dám bước vào biển Thông Thiên, giết không tha!
Giáo chủ Thông Thiên trầm giọng nói.
- Vâng!
Tôn Ngộ Không lập tức đi ra khỏi đại điện.
Ba người lại trò chuyện một phen. Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử hắc ám liền bước ra khỏi đại điện.
Cửa lớn của Bích Du Cung mở ra. Giáo chủ Thông Thiên ngồi ở bên trong đại điện, cũng không hề đi ra cùng bọn họ.
Bên ngoài, Mạnh Văn Nhược, Trương Nghi, Lý Tư, Bạch Khởi, Vương Tiễn, Mông Điềm và trọng thần Đại Trăn đều dùng táng thiên đồng quan truyền tống đến. Lần này Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử đấu tâm, không chỉ có ân oán của hai người, còn liên luỵ tới rất nhiều thần tử Đại Trăn.
Triệu A Phòng, Tử Tử, Mặc Vũ Hề cũng tới. Tất cả đều lo lắng nhìn Diêm Xuyên. Miêu Miêu được Tử Tử ôm vào trong ngực. Trong mắt nàng vô cùng lo lắng.
Quỷ Cốc Tử hắc ám quay về phía biển Thông Thiên vung tay lên!
Ầm!
Trên biển Thông Thiên đột nhiên có trăm vạn bóng đen bay ra. Bóng đen như đoàn hắc khí bay lượn chung quanh. Nhưng rất nhanh đã có người phát hiện. Những bóng đen này bay lượn xung quanh với một loại quỹ tích nào đó.
- Ác mộng? Trăm vạn ác mộng? Bọn họ muốn làm gì?
Phía xa truyền đến tiếng kêu sợ hãi.
Trên biển Thông Thiên, ngoài khơi đột nhiên yên tĩnh giống như mặt gương!
Trăm vạn ác mộng vờn quanh một khu vực. Quỹ tích vờn quanh đặc biệt. Trong lúc bay lượn nhanh chóng, ác mộng không chỗ nào có thể trốn được. Khu vực bay lại dường như một tế đàn lớn.
Bên trên tế đàn ngoài khơi, hai chiếc giường nước trồi lên trên mặt biển, ác mộng bay lượn vờn quanh.
Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám bay đến gần.
Mỗi người nằm bên trên một cái giường nước, bọn họ nhắm mắt lại.
Trong lúc nhất thời, trăm vạn ác mộng xông thẳng thân thể hai người.
Ầm!
Ác mộng giống như một dòng sông ngân lao tới trực tiếp chui vào bên trong thân thể hai người.
- Oa!
Vô số tu giả xung quanh đều lộ vẻ kinh hãi.
- Ác mộng? Đó là ác mộng. Nhiều ác mộng như vậy vọt vào thân thể, sẽ không xông lên phá nát thần hồn chứ?
- Ác mộng tạo mộng. Một cái mộng yểm đó đã khiến ta không chịu nổi. Không ngờ, đây... đây là trăm vạn ác mộng?
- Hai người này phát điên rồi sao?
- Bọn họ đang làm gì vậy?
............
.........
...
Vô số tu giả cả kinh kêu lên.
Bọn họ nhìn thấy vô số ác mộng xông thẳng vào thân thể hai người. Tiếp đó, lại có ác mộng từ trong thân thể hai người bay ra, lại chui vào bên trong thân thể của người kia, tuần hoàn xuyên qua thân thể của hai người.
Hai người nằm ở trên giường nước dần dần ngủ thiếp đi.
Trong Bích Du Cung, lông mày giáo chủ Thông Thiên nhíu lại, khe khẽ thở dài.
Bên ngoài biển Thông Thiên, trong một rừng núi, Vũ Chiếu dẫn theo Viên Thiên Cương cùng một đám thần tử, sắc mặt cũng trầm xuống.
- Vạn yểm luyện tâm? Không phải lão sư đã nói đây là thuật cấm kỵ sao?
sắc mặt Vũ Chiếu âm trầm nói.
- Thiên Đế, thuật này rất nguy hiểm sao?
- Thánh Vương đời thứ nhất, Bách Ế, Lam, Doanh, ba cái thế, thiên hạ chí tôn, Đại Tần chính là kỳ thế trùng thiên, không người nào có thể sánh cùng!
Trương Nghi lập tức nói.
Diêm Xuyên lắc đầu nói:
- Không, tuy rằng trẫm đời thứ nhất mạnh mẽ, nhưng cũng không thể siêu thoát!
- Siêu thoát rất khó khăn!
Trương Nghi nói.
Diêm Xuyên lại lắc đầu nói:
- Không, trẫm không thể siêu thoát là có nguyên nhân!
- Ồ?
Trương Nghi mờ mịt nói.
- Trong lòng trẫm còn có một chút thiếu hụt. Một tia thiếu hụt kia đã hạn chế trẫm!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- A?
Trương Nghi kinh ngạc nói.
- Meo? Trong lòng Diêm Xuyên ngươi có thiếu hụt? Thiếu hụt gì vậy? Ta làm sao không biết?
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
Diêm Xuyên lắc đầu một cái, không giải thích.
- Vạn yểm luyện tâm? Trẫm muốn tham gia. Trẫm muốn bù đắp phần thiếu hụt này. Trẫm hiểu rõ, chỉ có vạn yểm luyện tâm có thể khiến trẫm biến thành hoàn mỹ hơn. Tương tự, vạn yểm luyện tâm mới có thể cứu được Quỷ Cốc Tử!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Nhưng Thánh Vương, vạn yểm luyện tâm này chỉ có chút bất cẩn, không, từ vừa mới bắt đầu liền không thấy có người nào thành công. Như vậy quá nguy hiểm!
Trương Nghi lo lắng nói.
- Meo, không nên. Diêm Xuyên, không nên đi. Chúng ta dùng võ lực đánh bại Quỷ Cốc Tử hắc ám không được sao?
Miêu Miêu lo lắng nói.
- Đúng vậy, Thánh Vương!
Trương Nghi khuyên nhủ.
Đặt chén trà xuống, Diêm Xuyên đứng dậy, trịnh trọng nói:
- Nếu như trẫm không thể bù đắp được phần thiếu hụt trong nội tâm này, cực hạn kiếp này sẽ hoàn toàn kẹt ở phương diện cực hạn của đời thứ nhất. Trẫm nhất định sẽ thành công! Trương Nghi, ngươi đi gặp Quỷ Cốc Tử hắc ám, nói trẫm đáp ứng. Sau ba ngày, biển Thông Thiên! Bảo hắn bày trận đi!
- Vâng!
Trương Nghi khe khẽ thở dài gật đầu.
...
Biển Thông Thiên, cương vực Thông Thiên một mảnh biển rộng lớn nhất trong nội địa. Bên trên biển rộng có một hòn đảo lớn. Trên đảo có vô số cung điện. Trong đó có một cung điện lớn nhất, Bích Du Cung.
Bích Du Cung, chỗ ở giáo chủ Thông Thiên.
Tin tức giáo chủ Thông Thiên đối chiến các thánh trong thiên hạ vừa được truyền ra, ku vực biển Thông Thiên đã hoàn toàn trở thành tiêu điểm của thiên hạ. Vô số tu giả từ bốn phương tám hướng đến đây, chuẩn bị quan sát một trận chiến đấu tuyệt thế.
Bởi vậy, bên ngoài biển Thông Thiên có vô số thế lực quanh quẩn.
Biển Thông Thiên vốn yên tĩnh lại bởi vì một chiếc xe rồng liền trở nên xôn xao.
- Đông Ngoại Châu, Thánh đình Đại Trăn, xe rồng của Diêm Xuyên?
- Diêm Xuyên đi tới Bích Du Cung sao? Hơn nữa, còn tiến vào bên trong?
- Diêm Xuyên và giáo chủ Thông Thiên có quan hệ gì sao?
- Sao có thể như vậy được?
.........
......
...
Xung quanh có vô số tiếng kinh ngạc vang lên. Mọi người đều hiếu kỳ nhìn chằm chằm về phía Bích Du Cung đằng xa.
Trong Bích Du Cung, lúc này chỉ có bốn vị nam tử.
Giáo chủ Thông Thiên toàn thân mặc áo bào đen, sắc mặt lạnh lùng, khoanh chân ngồi ở trên một bồ đoàn lớn.
Hai người khác ngồi trên bồ đoàn chính là Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử hắc ám.
Tôn Ngộ Không đứng phía sau giáo chủ Thông Thiên.
- Vạn yểm luyện tâm? Các ngươi thật sự chuẩn bị làm như vậy sao? Nhưng chưa từng có ai thành công cả?
Giáo chủ Thông Thiên trầm giọng nói.
Quỷ Cốc Tử Hắc ám lắc đầu nói:
- Thông Thiên, năm đó ngươi, ta và Bách Ế, ba người được coi như tương giao rất thân thiết. Vì vậy lần này, chúng ta mới tìm ngươi hộ pháp! Để giải quyết ân oán giữa ta và Bách Ế!
Diêm Xuyên cũng gật đầu nói:
- Ta ý đã quyết! Mặc dù vạn yểm luyện tâm là thuật cấm kỵ, nhưng là biện pháp tốt nhất để giải quyết ân oán giữa ta và Quỷ Cốc Tử!
- Quỷ Cốc Tử, ngươi quá cố chấp!
Thông Thiên trầm giọng nói.
- Không phải ta cố chấp. Phần ân oán này căn bản không bỏ xuống được. Tại sao Quỷ Cốc Tử ta phải cam tâm làm thần cho hắn?
Quỷ Cốc Tử hắc ám lạnh lùng nói.
Diêm Xuyên hơi nhíu mày, nhưng không hề nói gì.
- Được rồi. Tại biển Thông Thiên, sẽ không có ai dám nghĩ tới chuyện quấy rầy các ngươi! Chúc các ngươi thành công. Nhưng ta không hi vọng, sau khi các ngươi tỉnh mộng, lại hoàn toàn biến thành người khác!
Thông Thiên giáo chủ trầm giọng nói.
Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử hắc ám đều gật đầu một cái.
- Ngộ Không, ra ngoài thông báo một phen. Người nào dám bước vào biển Thông Thiên, giết không tha!
Giáo chủ Thông Thiên trầm giọng nói.
- Vâng!
Tôn Ngộ Không lập tức đi ra khỏi đại điện.
Ba người lại trò chuyện một phen. Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử hắc ám liền bước ra khỏi đại điện.
Cửa lớn của Bích Du Cung mở ra. Giáo chủ Thông Thiên ngồi ở bên trong đại điện, cũng không hề đi ra cùng bọn họ.
Bên ngoài, Mạnh Văn Nhược, Trương Nghi, Lý Tư, Bạch Khởi, Vương Tiễn, Mông Điềm và trọng thần Đại Trăn đều dùng táng thiên đồng quan truyền tống đến. Lần này Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử đấu tâm, không chỉ có ân oán của hai người, còn liên luỵ tới rất nhiều thần tử Đại Trăn.
Triệu A Phòng, Tử Tử, Mặc Vũ Hề cũng tới. Tất cả đều lo lắng nhìn Diêm Xuyên. Miêu Miêu được Tử Tử ôm vào trong ngực. Trong mắt nàng vô cùng lo lắng.
Quỷ Cốc Tử hắc ám quay về phía biển Thông Thiên vung tay lên!
Ầm!
Trên biển Thông Thiên đột nhiên có trăm vạn bóng đen bay ra. Bóng đen như đoàn hắc khí bay lượn chung quanh. Nhưng rất nhanh đã có người phát hiện. Những bóng đen này bay lượn xung quanh với một loại quỹ tích nào đó.
- Ác mộng? Trăm vạn ác mộng? Bọn họ muốn làm gì?
Phía xa truyền đến tiếng kêu sợ hãi.
Trên biển Thông Thiên, ngoài khơi đột nhiên yên tĩnh giống như mặt gương!
Trăm vạn ác mộng vờn quanh một khu vực. Quỹ tích vờn quanh đặc biệt. Trong lúc bay lượn nhanh chóng, ác mộng không chỗ nào có thể trốn được. Khu vực bay lại dường như một tế đàn lớn.
Bên trên tế đàn ngoài khơi, hai chiếc giường nước trồi lên trên mặt biển, ác mộng bay lượn vờn quanh.
Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám bay đến gần.
Mỗi người nằm bên trên một cái giường nước, bọn họ nhắm mắt lại.
Trong lúc nhất thời, trăm vạn ác mộng xông thẳng thân thể hai người.
Ầm!
Ác mộng giống như một dòng sông ngân lao tới trực tiếp chui vào bên trong thân thể hai người.
- Oa!
Vô số tu giả xung quanh đều lộ vẻ kinh hãi.
- Ác mộng? Đó là ác mộng. Nhiều ác mộng như vậy vọt vào thân thể, sẽ không xông lên phá nát thần hồn chứ?
- Ác mộng tạo mộng. Một cái mộng yểm đó đã khiến ta không chịu nổi. Không ngờ, đây... đây là trăm vạn ác mộng?
- Hai người này phát điên rồi sao?
- Bọn họ đang làm gì vậy?
............
.........
...
Vô số tu giả cả kinh kêu lên.
Bọn họ nhìn thấy vô số ác mộng xông thẳng vào thân thể hai người. Tiếp đó, lại có ác mộng từ trong thân thể hai người bay ra, lại chui vào bên trong thân thể của người kia, tuần hoàn xuyên qua thân thể của hai người.
Hai người nằm ở trên giường nước dần dần ngủ thiếp đi.
Trong Bích Du Cung, lông mày giáo chủ Thông Thiên nhíu lại, khe khẽ thở dài.
Bên ngoài biển Thông Thiên, trong một rừng núi, Vũ Chiếu dẫn theo Viên Thiên Cương cùng một đám thần tử, sắc mặt cũng trầm xuống.
- Vạn yểm luyện tâm? Không phải lão sư đã nói đây là thuật cấm kỵ sao?
sắc mặt Vũ Chiếu âm trầm nói.
- Thiên Đế, thuật này rất nguy hiểm sao?