Tiên Quốc Đại Đế
Chương 969: Diêm Xuyên Vs Quỷ Như Lai
Hắn giơ tay ra. Trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên xuất hiện vô số những tinh quang nhỏ. Hắn vung tay lên trời.
Ào ào ào!
Ngay lập tức, trên tinh không tại tầng sao nông có gần trăm vạn ngôi sao bắt đầu chuyển động theo bàn tay của Diêm Xuyên, thật giống như bị một lực lượng không biết tên khuấy động vậy.
Trong mảnh tinh không kia, nhất thời bắn ra mấy bóng người. Trong đó bao gồm cả Hóa Tôn Thiên, Tả Xuân Thu.
- Giáo chủ cẩn thận. Chính là cái này. Mấy Như Lai khác đều bị chết bởi những vì sao kia.
Kim Quang Như Lai nói.
Sắc mặt Quỷ Như Lai trầm xuống. Hắn ngẩng đầu nhìn trăm vạn ngôi sao bị khuấy động.
Diêm Xuyên cười lạnh nói:
- Quỷ Như Lai, ngươi có năng lực gì, vẫn nên sớm sử dụng đi. Sau khi trẫm đánh ra một chiêu, sợ là ngươi sẽ không có cơ hội thi triển thủ đoạn khác nữa đâu!
- Ách!
Vô số tu giả đứng xung quanh lộ vẻ ngạc nhiên.
Chuyện gì vậy? Diêm Xuyên vừa nói, hắn đánh ra một chiêu đã có thể loại bỏ Quỷ Như Lai sao? Hắn nói vậy là có ý này sao?
Vô số tu giả mở to mắt.
- Khanh khách khanh khách. Tên Diêm Xuyên này khẩu khí cũng thật lớn. Ta đã biết cương thi Diêm Xuyên này quỷ dị. Lời hắn nói ra, không ngờ lại cuồng vọng như vậy!
Điệp Hậu ở trong tinh không bất ngờ cười nói.
- Ngông cuồng!
Quỷ Như Lai lạnh lùng nói.
Tuy rằng Quỷ Như Lai không tin, nhưng vẫn sử dụng thủ đoạn.
Ầm!
Phía sau đột nhiên xuất hiện một đại đạo màu xanh lam bay vút lên trời.
Ầm!
Bên trên đại đạo màu xanh lam nổi lên ra vô số đầu lâu quỷ vật.
Vù!
Một tiếng ong ong truyền ra.
Đại đạo Quỷ Âm!
Vô số quỷ âm kèm theo đại đạo lực rót vào trong tai vô số tu giả.
Trong lúc nhất thời, vô số tu giả dường như bị bệnh tâm thần, đột nhiên biến thành đần độn. Trong miệng mỗi người chỉ nhớ hai chữ Như Lai.
- Meo? Chuyện gì xảy ra vậy?
Miêu Miêu cả kinh kêu lên.
Ngoại trừ một vài Tổ tiên không gặp phải trở ngại gì, những người có thực lực dưới Tổ tiên đều bị thôi miên giống như vậy. Trong miệng mỗi người đều hô to hai chữ 'Như Lai'.
Vô số âm thanh này tụ hội trong không trung chậm rãi ngưng tụ hiện ra mấy vạn chữ 'Vạn', tràn vào trong đại đạo Quỷ Âm.
Ầm!
Uy lực của đại đạo Quỷ Âm đột nhiên tăng vọt lên, một lực lượng giống như thiên uy, ầm ầm ép vào trong lòng vô số tu giả.
Trong vô số tu giả bị thôi miên, đột nhiên có kẻ không kìm lòng được quỳ xuống lạy.
- Ma Phật nói quỷ cùng nhau bái lạy chúc mừng, từng câu từng tiếng Quỷ Như Lai! Hóa ra câu nói này là nói về đại đạo Quỷ Âm của ngươi!
Diêm Xuyên đưa tay vẫy vẫy trăm vạn ngôi sao trầm giọng nói.
Trên tinh không, trăm vạn ngôi sao rơi rụng xuống, giống như mưa sao sa vậy, cực kỳ hoành tráng.
- Hiện tại ngươi biết, thật sự đã quá muộn!
Quỷ Như Lai lạnh giọng nói.
- Quỷ Như Lai, người muộn là ngươi mới đúng! Tinh vong, trăm vạn đại thần!
Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng.
Ngôi sao chưa tới, một mảnh hư không đã không ngừng run rẩy.
Ầm!
Trong lúc nhất thời, vô số tu giả bị thổi bay ra ngoài. Vô số tu giả chịu áp lực cực lớn này thổi bay, lập tức từ trong thôi miên tỉnh lại.
- Như lai thần chưởng!
Quỷ Như Lai đánh một chưởng lên trời.
Ầm!
Đại đạo hội tụ ra lực lượng vô tận, trong nháy mắt ngưng tụ ra một cự chưởng hùng vĩ bay vút lên trời. Trung tâm của cự chưởng có một thần phù chữ Vạn trực tiếp xông về phía vô số những ngôi sao kia.
Ầm!
Trong nháy mắt khi vừa va chạm, trăm vạn ngôi sao đã bị đánh tan.
- Chẳng qua cũng chỉ có vậy mà thôi!
Quỷ Như Lai quát lạnh một tiếng.
Nhưng trăm vạn ngôi sao bị đánh tan, lại không hề bị nghiền nát, mà phân tán, tách ra khỏi Như lai thần chưởng, tiếp tục rơi rụng. Vị trí rơi xuống là vô số đệ tử của U Minh Hải.
Sắc mặt Quỷ Như Lai trầm xuống. Thân hình hắn chớp động một cái đã bay lên trời cao.
Diêm Xuyên đạp không, trong nháy mắt cũng xông thẳng tới.
Chẳng mấy chốc, trăm vạn ngôi sao dừng rơi rụng, bao quanh thân thể của hai người.
- Ngươi chỉ dựa vào những ngôi sao này thôi sao?
Quỷ Như Lai cười lạnh nói.
- Chuyển!
Diêm Xuyên quát lạnh một tiếng.
Ầm!
Trăm vạn ngôi sao đột nhiên nhanh chóng xoay tròn giống như hóa thành trăm vạn đạo lưu quang, điên cuồng xông tới đại đạo của Quỷ Như Lai.
Ầm ầm ầm ầm ầm...
Vô số tiếng động phát ra. Vô số ngôi sao điên cuồng va chạm. Hư không xung quanh dao động một cách kịch liệt.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vô số tu giả đứng xem phía dưới lộ vẻ hoảng sợ.
Trong mắt Kim Quang Như Lai loé ra một tia lo lắng. Bởi vì lực lượng ngôi sao trước mắt còn khổng lồ hơn những gì mình đã thấy ngày trước.
Tại những chỗ va chạm hư không đều có vết tích bị xé rách. Hư không với trăm vạn vết xé rách khiến không gian trở nên hỗn loạn. Mọi người chỉ suy nghĩ một chút, đặt mình vào tình trạng của Quỷ Như Lai, lập tức cảm thấy da đầu tê dại.
Quỷ Như Lai thao túng đại đạo Quỷ Âm, chống đỡ tất cả ngôi sao. Nhưng lực lượng cường đại này lại khiến sắc mặt Quỷ Như Lai cực kỳ khó coi.
- Lực lượng của trăm vạn ngôi sao lại có lực lượng của Tổ tiên thập nhất trọng. Chẳng trách, chẳng trách bọn họ chết trên tay ngươi!
Sắc mặt Quỷ Như Lai âm trầm nói.
- Đáng tiếc. Diêm Xuyên, ngươi cũng chỉ có thể dừng lại ở đây thôi. Nếu như ở bên ngoài, ngươi còn có thể gây ra một chút phiền phức cho ta. Nhưng nơi này là sân nhà của ta. Ta có tất cả. Điều ngươi thiếu sót nhất chính là nội tình của ngươi quá cạn. Ngay cả đại đạo cũng chưa từng ngộ ra được!
Sắc mặt Quỷ Như Lai âm lãnh nói.
Tiếp đó hắn đưa tay ra ầm ầm đánh một chưởng về phía Diêm Xuyên.
Sau khi hắn đánh ra một chưởng, hư không đột nhiên bị lộ ra một hố đen. Hố đen di chuyển đụng vào ngôi sao, ép các ngôi sao thành bột mịn. Hư không xung quanh bị một chưởng này đánh vào giống như bị ép lại, khiến Diêm Xuyên không thể trốn đi đâu được.
Nhất thời Diêm Xuyên dường như không thể cử động. Hư không xung quanh thân thể hắn xuất hiện rất nhiều vết vỡ vụn. Dường như sau một khắc hắn sẽ bị Quỷ Như Lai giết chết. Khóe miệng Quỷ Như Lai cong lên lộ ra một nụ cười thắng lợi.
- Meo!
Miêu Miêu ở phía dưới lo lắng kêu lên.
- Lẽ nào Diêm Xuyên chỉ có năng lực như vậy thôi sao?
Trong tinh không, sắc mặt Điệp Hậu trầm xuống.
- Diêm Xuyên!
Mặc Vũ Hề lo lắng nói.
- Gia gia, người nhanh cứu Diêm Xuyên. Mau đi!
Mộng Hồng Anh bỗng nhiên hoảng hốt lo sợ.
Tất cả đám người Hóa Thê Lương, Doãn Hận Thiên đều lộ vẻ lo lắng. Chỉ có đám người Bạch Khởi, Vương Tiễn vẫn có phần bình thản.
Khắp nơi, vô số ánh mắt đều nhìn về một chưởng kia. Diêm Xuyên không thể trốn đi đâu được, sẽ bị tiêu diệt dưới chưởng của Quỷ Như Lai sao?
- Ai nói trẫm không có đại đạo?
Diêm Xuyên bỗng nhiên nói.
Trong lúc hắn đang nói chuyện, khí tức trong thân thể hắn lúc trước đột nhiên phát ra giống như khí tức hung mãnh của một cự thú Man Hoang. Trong lúc nhất thời vô số tu giả chấn động sợ hãi, dường như hồn phách đã bị cự thú Man Hoang này cắn nuốt.
Người đứng mũi chịu sào chính là Quỷ Như Lai.
Quỷ Như Lai đoán được Diêm Xuyên có che giấu, nhưng hắn không thể tưởng tượng được Diên Xuyên lại hung mãnh như vậy. Dường như khí tức vốn có của Diêm Xuyên đã đột nhiên tăng vọt gấp mười, gấp trăm lần.
Ào ào ào!
Ngay lập tức, trên tinh không tại tầng sao nông có gần trăm vạn ngôi sao bắt đầu chuyển động theo bàn tay của Diêm Xuyên, thật giống như bị một lực lượng không biết tên khuấy động vậy.
Trong mảnh tinh không kia, nhất thời bắn ra mấy bóng người. Trong đó bao gồm cả Hóa Tôn Thiên, Tả Xuân Thu.
- Giáo chủ cẩn thận. Chính là cái này. Mấy Như Lai khác đều bị chết bởi những vì sao kia.
Kim Quang Như Lai nói.
Sắc mặt Quỷ Như Lai trầm xuống. Hắn ngẩng đầu nhìn trăm vạn ngôi sao bị khuấy động.
Diêm Xuyên cười lạnh nói:
- Quỷ Như Lai, ngươi có năng lực gì, vẫn nên sớm sử dụng đi. Sau khi trẫm đánh ra một chiêu, sợ là ngươi sẽ không có cơ hội thi triển thủ đoạn khác nữa đâu!
- Ách!
Vô số tu giả đứng xung quanh lộ vẻ ngạc nhiên.
Chuyện gì vậy? Diêm Xuyên vừa nói, hắn đánh ra một chiêu đã có thể loại bỏ Quỷ Như Lai sao? Hắn nói vậy là có ý này sao?
Vô số tu giả mở to mắt.
- Khanh khách khanh khách. Tên Diêm Xuyên này khẩu khí cũng thật lớn. Ta đã biết cương thi Diêm Xuyên này quỷ dị. Lời hắn nói ra, không ngờ lại cuồng vọng như vậy!
Điệp Hậu ở trong tinh không bất ngờ cười nói.
- Ngông cuồng!
Quỷ Như Lai lạnh lùng nói.
Tuy rằng Quỷ Như Lai không tin, nhưng vẫn sử dụng thủ đoạn.
Ầm!
Phía sau đột nhiên xuất hiện một đại đạo màu xanh lam bay vút lên trời.
Ầm!
Bên trên đại đạo màu xanh lam nổi lên ra vô số đầu lâu quỷ vật.
Vù!
Một tiếng ong ong truyền ra.
Đại đạo Quỷ Âm!
Vô số quỷ âm kèm theo đại đạo lực rót vào trong tai vô số tu giả.
Trong lúc nhất thời, vô số tu giả dường như bị bệnh tâm thần, đột nhiên biến thành đần độn. Trong miệng mỗi người chỉ nhớ hai chữ Như Lai.
- Meo? Chuyện gì xảy ra vậy?
Miêu Miêu cả kinh kêu lên.
Ngoại trừ một vài Tổ tiên không gặp phải trở ngại gì, những người có thực lực dưới Tổ tiên đều bị thôi miên giống như vậy. Trong miệng mỗi người đều hô to hai chữ 'Như Lai'.
Vô số âm thanh này tụ hội trong không trung chậm rãi ngưng tụ hiện ra mấy vạn chữ 'Vạn', tràn vào trong đại đạo Quỷ Âm.
Ầm!
Uy lực của đại đạo Quỷ Âm đột nhiên tăng vọt lên, một lực lượng giống như thiên uy, ầm ầm ép vào trong lòng vô số tu giả.
Trong vô số tu giả bị thôi miên, đột nhiên có kẻ không kìm lòng được quỳ xuống lạy.
- Ma Phật nói quỷ cùng nhau bái lạy chúc mừng, từng câu từng tiếng Quỷ Như Lai! Hóa ra câu nói này là nói về đại đạo Quỷ Âm của ngươi!
Diêm Xuyên đưa tay vẫy vẫy trăm vạn ngôi sao trầm giọng nói.
Trên tinh không, trăm vạn ngôi sao rơi rụng xuống, giống như mưa sao sa vậy, cực kỳ hoành tráng.
- Hiện tại ngươi biết, thật sự đã quá muộn!
Quỷ Như Lai lạnh giọng nói.
- Quỷ Như Lai, người muộn là ngươi mới đúng! Tinh vong, trăm vạn đại thần!
Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng.
Ngôi sao chưa tới, một mảnh hư không đã không ngừng run rẩy.
Ầm!
Trong lúc nhất thời, vô số tu giả bị thổi bay ra ngoài. Vô số tu giả chịu áp lực cực lớn này thổi bay, lập tức từ trong thôi miên tỉnh lại.
- Như lai thần chưởng!
Quỷ Như Lai đánh một chưởng lên trời.
Ầm!
Đại đạo hội tụ ra lực lượng vô tận, trong nháy mắt ngưng tụ ra một cự chưởng hùng vĩ bay vút lên trời. Trung tâm của cự chưởng có một thần phù chữ Vạn trực tiếp xông về phía vô số những ngôi sao kia.
Ầm!
Trong nháy mắt khi vừa va chạm, trăm vạn ngôi sao đã bị đánh tan.
- Chẳng qua cũng chỉ có vậy mà thôi!
Quỷ Như Lai quát lạnh một tiếng.
Nhưng trăm vạn ngôi sao bị đánh tan, lại không hề bị nghiền nát, mà phân tán, tách ra khỏi Như lai thần chưởng, tiếp tục rơi rụng. Vị trí rơi xuống là vô số đệ tử của U Minh Hải.
Sắc mặt Quỷ Như Lai trầm xuống. Thân hình hắn chớp động một cái đã bay lên trời cao.
Diêm Xuyên đạp không, trong nháy mắt cũng xông thẳng tới.
Chẳng mấy chốc, trăm vạn ngôi sao dừng rơi rụng, bao quanh thân thể của hai người.
- Ngươi chỉ dựa vào những ngôi sao này thôi sao?
Quỷ Như Lai cười lạnh nói.
- Chuyển!
Diêm Xuyên quát lạnh một tiếng.
Ầm!
Trăm vạn ngôi sao đột nhiên nhanh chóng xoay tròn giống như hóa thành trăm vạn đạo lưu quang, điên cuồng xông tới đại đạo của Quỷ Như Lai.
Ầm ầm ầm ầm ầm...
Vô số tiếng động phát ra. Vô số ngôi sao điên cuồng va chạm. Hư không xung quanh dao động một cách kịch liệt.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vô số tu giả đứng xem phía dưới lộ vẻ hoảng sợ.
Trong mắt Kim Quang Như Lai loé ra một tia lo lắng. Bởi vì lực lượng ngôi sao trước mắt còn khổng lồ hơn những gì mình đã thấy ngày trước.
Tại những chỗ va chạm hư không đều có vết tích bị xé rách. Hư không với trăm vạn vết xé rách khiến không gian trở nên hỗn loạn. Mọi người chỉ suy nghĩ một chút, đặt mình vào tình trạng của Quỷ Như Lai, lập tức cảm thấy da đầu tê dại.
Quỷ Như Lai thao túng đại đạo Quỷ Âm, chống đỡ tất cả ngôi sao. Nhưng lực lượng cường đại này lại khiến sắc mặt Quỷ Như Lai cực kỳ khó coi.
- Lực lượng của trăm vạn ngôi sao lại có lực lượng của Tổ tiên thập nhất trọng. Chẳng trách, chẳng trách bọn họ chết trên tay ngươi!
Sắc mặt Quỷ Như Lai âm trầm nói.
- Đáng tiếc. Diêm Xuyên, ngươi cũng chỉ có thể dừng lại ở đây thôi. Nếu như ở bên ngoài, ngươi còn có thể gây ra một chút phiền phức cho ta. Nhưng nơi này là sân nhà của ta. Ta có tất cả. Điều ngươi thiếu sót nhất chính là nội tình của ngươi quá cạn. Ngay cả đại đạo cũng chưa từng ngộ ra được!
Sắc mặt Quỷ Như Lai âm lãnh nói.
Tiếp đó hắn đưa tay ra ầm ầm đánh một chưởng về phía Diêm Xuyên.
Sau khi hắn đánh ra một chưởng, hư không đột nhiên bị lộ ra một hố đen. Hố đen di chuyển đụng vào ngôi sao, ép các ngôi sao thành bột mịn. Hư không xung quanh bị một chưởng này đánh vào giống như bị ép lại, khiến Diêm Xuyên không thể trốn đi đâu được.
Nhất thời Diêm Xuyên dường như không thể cử động. Hư không xung quanh thân thể hắn xuất hiện rất nhiều vết vỡ vụn. Dường như sau một khắc hắn sẽ bị Quỷ Như Lai giết chết. Khóe miệng Quỷ Như Lai cong lên lộ ra một nụ cười thắng lợi.
- Meo!
Miêu Miêu ở phía dưới lo lắng kêu lên.
- Lẽ nào Diêm Xuyên chỉ có năng lực như vậy thôi sao?
Trong tinh không, sắc mặt Điệp Hậu trầm xuống.
- Diêm Xuyên!
Mặc Vũ Hề lo lắng nói.
- Gia gia, người nhanh cứu Diêm Xuyên. Mau đi!
Mộng Hồng Anh bỗng nhiên hoảng hốt lo sợ.
Tất cả đám người Hóa Thê Lương, Doãn Hận Thiên đều lộ vẻ lo lắng. Chỉ có đám người Bạch Khởi, Vương Tiễn vẫn có phần bình thản.
Khắp nơi, vô số ánh mắt đều nhìn về một chưởng kia. Diêm Xuyên không thể trốn đi đâu được, sẽ bị tiêu diệt dưới chưởng của Quỷ Như Lai sao?
- Ai nói trẫm không có đại đạo?
Diêm Xuyên bỗng nhiên nói.
Trong lúc hắn đang nói chuyện, khí tức trong thân thể hắn lúc trước đột nhiên phát ra giống như khí tức hung mãnh của một cự thú Man Hoang. Trong lúc nhất thời vô số tu giả chấn động sợ hãi, dường như hồn phách đã bị cự thú Man Hoang này cắn nuốt.
Người đứng mũi chịu sào chính là Quỷ Như Lai.
Quỷ Như Lai đoán được Diêm Xuyên có che giấu, nhưng hắn không thể tưởng tượng được Diên Xuyên lại hung mãnh như vậy. Dường như khí tức vốn có của Diêm Xuyên đã đột nhiên tăng vọt gấp mười, gấp trăm lần.